Tào Tháo hỏi Lưu Bị, Huyền Đức, ngươi có biết phép biến hóa của rồng không?
Lưu Bị nói, không biết, thừa tướng học rộng hiểu cao, Bị tôi sẵn lòng nghe dạy.
Tào Tháo nhìn ra phía bầu trời cuồn cuộn mây đen nói, rồng có thể to có thể nhỏ, có thể hiện cũng có thể ẩn, khi to có thể cuộn mây nhả sấm, khi nhỏ là để ẩn thân; khi bay có thể cao lên giữa vũ trụ, khi lại có thể ẩn giữa những lớp sóng cuồn cuộn ngoài xa, cũng giống như bậc anh hùng trong thiên hạ vậy, Huyền Đức ngươi ngao du bốn phương đã nhiều năm, hãy nói xem, thiên hạ này, ai có thể được xem là anh hùng.
Lưu Bị hỏi, Viên Thuật vùng Hoài Nam (bao gồm phía Nam sông Hoài và phía Bắc sông Trường Giang, Trung Quốc), binh nhiều lương đủ, liệu có thể xem là anh hùng?
Tào Tháo đánh giá, hắn chỉ là một bộ xương khô đang đặt một chân vào mộ phần, không xem là anh hùng.
Lưu Bị lại hỏi, Viên Thiệu vùng Hà Bắc, con ông cháu cha, gia thế hiển hách, độc chiếm Ký Châu, năng thần dưới trướng không kể siết, liệu có được xem là anh hùng?
Tào Tháo cười nói, Viên Thiệu ngoài trông có vẻ mạnh mẽ nhưng gan lại nhỏ, nhu nhược thiếu quyết đoán, muốn làm việc lớn nhưng lại chỉ biết cái lợi trước mắt, cũng không phải anh hùng.
Lưu Bị lại hỏi tiếp, Lưu Biểu, người đời xưng "Giang Hạ bát tuấn", uy trấn Cửu Châu, liệu có được xem là anh hùng?
Tào Tháo nói, Lưu Biểu có danh mà không có thực, không có thực lực thực sự, cũng chẳng phải anh hùng.
Sau đó, Lưu Bị hỏi Tôn Sách, Lưu Chương… thì sao.
Tào Tháo nói, Tôn Sách mượn uy danh của cha, còn Lưu Chương tuy là hoàng gia tông thất như cũng chỉ là một con chó giữ của mà thôi, còn Trương Tú, Trương Lỗ, Hàn Toại, những người tầm thường đó cũng chẳng phải là anh hùng gì cho cam.
Cuối cùng, Tào Tháo dùng tay chỉ mình và Lưu Bị, cười nói: Thiên hạ có thể xưng anh hùng, chỉ có hai chúng ta.
Lưu Bị nghe xong, giật mình đánh rơi cả đũa, vừa hay lúc này trời nổi sấm ầm ầm, Lưu Bị ngay lập tức lấp liếm, nói tiếng sấm to quá làm Bị giật cả mình.
Trong mắt của Tào Tháo, một anh hùng, là người có cái uy của rồng, trong lòng có chí lớn, trong tâm có huyền mưu, biết co biết duỗi, biết ẩn biết hiện và có một tầm nhìn xa rộng.