NgonCh39. Đêm tân hôn
Phúc không hề chậm trễ mà nhào tới, nhưng không phải là vồ vập chiếm đoạt những bộ phận gợi cảm của em mà là để có thể thưởng thức chúng, thật sâu và thật kỹ. Xem nội dung: 480150Vẫn bắt đầu từ khuôn mặt thiên thần, anh để môi mình chạm lần lượt trên đôi mắt to, chiếc mũi cao và hai má phấn nộn, cuối cùng là sy mê dừng lại ở những cánh môi. Nụ hôn ướt át mà đậm sâu, lưỡi và cả nước bọt của cả hai quyện lại, cùng những xúc cảm chực trào không thể kìm nén, thể hiện qua động tác của đôi tay.
-Uhm…anh…
Tay anh lại tìm về những chốn đã thân quen, tay em cũng chẳng ngại mà học theo, cũng lướt trên da anh mà khám phá. Phúc rất cân đối, cao to như bố nhưng lại trắng trẻo hơn, từng cơ thịt nhấp nhô như vẽ lên một thân hình dong dỏng cao nhưng không hề ẻo lả. Chi tỏ ra thích thú vô cùng, em kéo bật hết cúc áo anh để được nhìn cho thật rõ.
Bờ vai rộng rãi, khuôn ngực nở nang, những khối cơ ở bụng và eo hằn lên, nói rõ sự chăm chỉ tập luyện mỗi ngày. Sự phấn khích cùng ham muốn khiến em lập tức siết vòng tay, để hai đầu nhũ hoa cọ lên bờ ngực. Chàng sướng run khi nhận lấy sự chủ động của vợ mình, cũng kích thích cơn thèm tình trong anh bùng nổ. Đôi vú non phải chịu trận đầu tiên, hai bàn tay to bóp, nắn rồi miết ra đủ dạng sau đó là đến miệng lưỡi lần lượt tấn công.
-Ư hư hư…anh ơi…nhột lắm… hư hư… em không chịu được…
Chi ngửa cổ mà rên, giọng em run rẩy, hòa quyện giữa khoái cảm và sự ngỡ ngàng trước những tầng tầng cảm xúc đang dâng trào trong cơ thể. Phúc cảm nhận rõ trái tim mình đập mạnh, máu nóng chảy rần rật khắp cơ thể khi nhìn thấy Chi, người vợ yêu dấu, hoàn toàn buông mình vào khoảnh khắc này. Đây là lần đầu tiên anh tỉnh táo để cảm nhận trọn vẹn từng hơi thở, từng phản ứng của em, mà không bị men say hay mộng mị che mờ. Sự tỉnh táo ấy nhóm lên một ngọn lửa, thiêu đốt mọi kiềm chế, khiến anh không thể dừng lại mà chỉ muốn hòa quyện sâu hơn, mãnh liệt hơn với nàng.
Anh lấy cả người mình áp chặt lên em, dùng lửa dục mạnh mẽ của bản thân, đốt trụi đi chút kìm hãm cuối cùng của Chi còn sót lại. Miệng anh cắn bầu vú em say mê như một kẻ đói ngoạm bánh bao, lưỡi anh quấn quanh quầng và núm vú thì không khác nào trẻ con liếm kẹo. Gai ốc nổi khắp người khi Chi lần đầu biết rằng cảm giác làm đàn bà lại sục sôi như thế. Từng nhịp chạm, mỗi nụ hôn đều khiến em đắm chìm, em cong người, cắn môi, đã cố kìm mà tiếng rên vẫn thoát ra khỏi miệng. Xem nội dung: 480154
-Ư ư ư ư…anh ơi…em không chịu nổi …ôi…ư ư ư ư…ngứa lắm…
-Ngứa sao…hừ hừ…ở đây hay đây…
Anh nói từng từ qua kẽ răng, một tay bóp mạnh trên vú em, tay kia trượt xuống vuốt ve bờ mu mũm mĩm, rồi trượt xuống liên tục khều vào rãnh sâu. Chi nảy người lên, cái sướng râm ran giờ chồm cao như ngọn sóng, em nghiến chặt răng, tay siết lên ga giường mạnh hết cỡ.
-Ôi…ư ư ư ư ư…anh…làm gì thế…ôi ư ư ư ư ư…khó chịu chết em…ư ư ư ư…
Miệng nói khó chịu mà bướm ưỡn thật cao, hai mép bướm hé ra và nước sướng từ bên trong ứa ra không ngớt. Phúc biết phải làm gì, anh trườn xuống thấp hơn, để hơi thở ấm nóng của mình phả lên vùng da nhạy cảm.
-Ôi… em đẹp quá…
Dù không quá lạ lẫm anh vẫn phải thốt lên, vì trước mắt anh là một con bướm tươi ngon, với vẻ đẹp gần như hoàn hảo. Một vài sợi lông măng lún phún không che phủ được hết hai mép bướm khép hờ, căng mọng như những múi cam.Xem nội dung: 480160 Cái màu phớt hồng, cùng những giọt dịch nhờn lấp lánh đã khoe ra hết sự tươi trẻ và quyến rũ của nơi đây. Phúc nhìn không chớp mắt, cũng hít một hơi thật dài để cái mùi thoang thoảng cỏ sữa lấp đầy đáy phổi của anh.
Chẳng còn gì có thể cản trở anh và người vợ yêu đến với khoái lạc. Bàn tay với những ngón tay dài điệu nghệ banh nhẹ hai mép bướm, rồi liền ngay sau là chiếc miệng rộng áp vào hôn. Con bướm xinh xinh ngay tức thì bị lấp kín, tiếp đến là những tiếng xì xụp từ nơi ẩm ướt ấy vang lên.
-Xì xụp… uhm…xì xụp…em thơm và ngon quá… uhm húm…
-Ôi…anh…không…ứ…bẩn lắm… ôi…ứ hứ hứ…trời ơi… ứ ứ ứ ứ ứ…
Chi tưởng rằng con bướm dùng để đi đái thì làm gì ai dám hôn, thế mà anh vục mồm vào nơi đó, lại còn cho cô có cái cảm giác cuồn cuộn thế này.
Cô chẳng biết đây nên gọi là nhột, ngứa hay cảm giác gì, chỉ biết nó cuồn cuộn từng cơn, làm toàn thân em nóng lên, và những tiếng rên thoát ra không thể ngừng lại được. Từ cái khe bé nhỏ của mình, Chi cảm giác như có trăm con kiến bò, hằng ngàn con giun ngoáy. Hai cánh bướm em liên tục khép mở, đôi lúc thì giật lên và ứa nước liên miên. Ấy thế mà chẳng giọt nào bị bỏ sót đi đâu, anh như người chết khát mà thu hết vào trong miệng.
Kích thích dành cho em đã là quá lớn vậy mà dường như anh thấy còn chưa đủ, anh nhét thêm một ngón tay anh vào cái lỗ tí tẹo kia. Ngón tay với những mấu tay gồ ghề cứ hết ra lại vào thật chậm, mọi tế bào cảm giác nơi đây như được đánh thức, từng cơn sóng khoái cảm cùng hình thành rồi khuếch đại từ đây.
-Aaa…anh ơi… ư ư ư ư… khó chịu lắm… ư ư ư ư ư… em không chịu được… tha cho em… ư ư ư ư ư… chết mất anh ơi… ư ư ư ư ư ư…
Em cảm giác như toàn bộ máu của mình cùng sôi lên, cái nóng từ cửa mình dồn lên đến ngực và một thứ gì đó trong cơ thể em sắp chực trào. Phúc vẫn miệt mài cả miệng lưỡi lẫn những ngón tay, đến khi anh thấy cả người vợ đang run lên, bướm em xuất hiện những cơn co thắt nhè nhẹ thì anh mới dừng.
-Sướng không em…anh bù cho đêm đầu tiên không tỉnh táo của chúng mình đấy, em chịu chưa.
Chi xấu hổ đến không dám trả lời em giấu mặt vào trong ngực anh rồi gật nhẹ. Phúc nâng cằm em lên, chàng lại hôn rồi thủ thỉ.
-Em sẵn sàng chưa?
Mắt Chi nhìn anh thật kiên định, một lần nữa em gật đầu. Phúc nhanh thoăn thoắt cởi bỏ cả quần ngoài lẫn quần con vất vào trong góc, rồi sau đó anh hiên ngang phô bày sự cường tráng của thằng cu.
Chi ngừng thở mất mấy giây vì ái ngại cái kích thước kia và vì thấy dương vật của anh hơi giống “chú” (cái người giờ đã trở thành bố chồng em).
-Em chạm vào nó đi, nó thích em chạm vào nó lắm.
Chi đưa tay ra rồi rụt lại, cuối cùng Phúc phải cầm bàn tay nhỏ ấy đặt hẳn vào cu mình. Bàn tay nhỏ với những ngón tay búp măng, khó khăn lắm mới nắm hết được con cu, Chi cảm giác được từng nhịp đập của những đường gân và cả sự xù xì của nó. Từ ngượng ngập đến lạ lẫm rồi trở nên thú vị, em bắt đầu siết nhẹ rồi khẽ xóc con cu.Xem nội dung: 480162
-Ư hư hư… giỏi lắm… em làm anh sướng lắm vợ yêu…hừ hừ… em có thích nó không.
Chi chẳng biết trả lời sao, của chồng mình thì mình phải yêu, thế nhưng tưởng tượng nó tiến vào trong mình bằng cái lỗ ấy nàng lại sợ. Rồi như cảm nhận được cảm xúc của Chi cây dương vật cự đại ấy giật lên, đầu nấm ứa ra giọt dịch nhỏ. Chi thấy rất hiếu kỳ, nàng chạm vào giọt chất nhầy rồi bôi quanh đầu nấm, thấy nó trơn hơn thì nàng càng xóc nhiệt tình.
Càng xóc hình như con cu càng trở nên dữ tợn, đầu nấm nở to, cả những đường gân xanh cũng hằn lên thấy rõ. Nhưng như có một sự thôi thúc từ bản năng, cả người Chi tiếp tục nóng lên, tay em xóc nhanh hơn và dường như không thể dừng lại được.
-Anh…em làm thế này có đúng không… anh sướng chưa…ư… thích em làm nữa chứ…
-Ngoan…anh sướng lắm…ự hự …em giỏi lắm em biết không…uhm…
Phúc kéo nàng vào trong lòng, nâng cằm nàng lên mà hôn xuống, anh muốn hôm nay thật đáng nhớ để bù lại cái đêm mù mờ, bí tỉ kia vì vậy anh cho em thoải mái đùa nghịch với dương vật của mình. Miệng được chồng hôn, vú anh bóp, bướm anh nhẹ xờ, còn tay em thì thoải mái vần vò khúc thịt nóng hôi hổi. Chi thấy thật mãn nguyện với cảm giác này, cũng chẳng còn tiếc rẻ cái lần đầu tiên kia nữa. Cuối cùng khi anh một lần nữa đỡ em nằm xuống giường, em sẵn sàng mở vòng tay đợi sẵn. Phúc mở rộng hai chân em rồi ngồi vào giữa, anh nhìn con bướm tươi ngon, rồi lại nhìn em.
-Anh làm nhé…em sẵn sàng chưa?
-Vâng…làm đi anh…em sẵn sàng làm vợ anh rồi.
Đầu nấm kê vào cửa mình như phủ kín toàn bộ con bướm, anh để nó trượt đều đều theo khe rãnh đã ướt nhẹp rồi liên tục thúc vào hột le. Mỗi lần như thế là một lần người Chi lại nảy, cuối cùng cơn thèm thuồng bắt em phải mở lời.
-Anh…ư hư… em ngứa quá… trong sâu ấy, giúp em đi.
Cả con cu gần như đã ướt nhẹp, hai cánh bướm đã nở to hết cỡ nàng cũng khát khao không nhịn nổi nữa rồi. Phúc lúc này mới đẩy hông. Con cu tiến bước nhọc nhằn, đầu nầm vừa lách qua nàng đã kêu đau mà nhăn mặt.
-Ui da…đau…của anh to quá…hức… thốn, tức lắm…ư…
Anh rất thương nhưng biết lúc này chưa dừng lại được, anh vẫn tiếp tục nhịp vào ra rất ngắn, vừa thủ thỉ bên tai em.
-Cố lên em yêu…đau một chút thôi, sẽ sướng ngay mà.
-Vâng, em không sao… tiếp đi anh…em cũng muốn.
Nàng mím môi rưng rưng nhưng vẫn gật đầu kiên định. Phúc biết thời cơ đã đến, anh dứt khoát đẩy mạnh hông.
-Á…aaa…ôi đau…ư hư… đau quá.
Cơn đau dù không xé thịt như phá trinh cũng đủ để làm em phải thét lên, và anh phải lặng yên để an ủi em bằng nụ hôn thật dịu dàng. Dần dần cơn nóng rát cũng qua đi, chỉ còn cảm giác trướng căng vừa hơi tức thốn. Nhưng sau những cảm giác không dễ chịu ấy là cảm giác lâng lâng ở trong sâu thẳm, thúc đẩy em tiếp tục chuyển động để thêm hưng phấn và trọn vẹn thăng hoa.
Phúc đang tận hưởng từng vòng từng vòng cơ tròn ôm khít, bó sát quanh dương vật, kèm theo đó là cảm giác ấm nóng như muốn anh tan chảy. Rồi khi thấy nàng động đậy, anh biết mình phải làm gì tiếp theo. Xem nội dung: 480164
-Pạch pạch…pạch pạch pạch… pạch pạch pạch…ôi khít và ấm quá… pạch pạch… pạch pạch pạch… sao vợ anh lại tuyệt như này…pạch pạch pạch… pạch pạch pạch… ôi sướng…pạch pạch pạch… pạch pạch pạch…
-Ư…chậm thôi…ư ư ư ư… nhẹ thôi anh ơi… ư ư ư ư… em không chịu được… ư ư ư ư ư ư… pạch pạch …pạch pạch… căng quá…pạch pạch pạch…ư ư ư ư ư ư ư… sâu quá… pạch pạch pạch… thốn…ư ư ư ư…
Tiếng da thịt va đập đều đều, chậm rãi kèm theo là tiếng thở hổn hển của Phúc và tiếng rên mắc nghẹn của Chi. Cây dương vật đã to lại dài, nó vừa chèn ép đến trướng căng lên thành âm đạo lại vừa thúc rầm rầm vào cổ tử cung.
Cảm giác tức thốn mới đầu còn chưa quen, càng về sau càng kích thích. Em cũng từ chỗ dè dặt cũng dần dần hòa nhịp, không còn nằm im thụ động, đôi lúc em cũng hẩy bướm để cây dương vật vào sâu hơn.
Từng nhịp chuyển động cũng nhanh dần và mạnh hơn, tiếng da thịt dội vào nhau cũng trở nên dồn dập. Tiếng rên của em cũng bớt chút e dè, nó nũng nịu hơn và thấy rõ sự gợi tình.
-Pạch pạch pạch pạch pạch pạch… pạch pạch pạch pạch pạch… pạch pạch pạch pạch… hừ hừ… em hết đau chưa… pạch pạch pạch pạch… pạch pạch pạch pạch pạch… thấy sướng chưa em…pạch pạch pạch pạch pạch… pạch pạch pạch pạch pạch…hộc hộc…anh sướng quá… pạch pạch pạch pạch… pạch pạch pạch pạch pạch…dạ…ư hư… em hết đau rồi… pạch pạch pạch… ư hư hư… nữa đi anh…ư ư ư ư ư ư… anh đừng dừng lại… pạch pạch pạch pạch… ư ư ư… em muốn … pạch pạch pạch pạch pạch pạch…
Cả căn phòng như rung chuyển vì sự cuồng nhiệt của hai người, tiếng da thịt va đập, tiếng thở và tiếng rên càng làm không khí nơi đây đặc quánh và nồng nặc hương dục tình. Hai nhân vật vật chính lúc này dường như cũng không còn kìm nén, họ để bản năng dẫn dắt và chỉ một lòng tìm đến thăng hoa.
Phúc nhấc chân nàng thật cao, đẩy lên tận ngực, hai môi bướm lúc này hoàn toàn lộ liễu, trồi sụt liên tục theo từng nhịp cây dương vật vào ra. Phúc ở dưới thì nhổm mông cong eo, cố nhấc vùng hạ bộ lên cao mà dập mạnh. Những lúc như vậy cả hai mép bướm như lún xuống, cả cơ thể nàng cũng chìm sâu vào trong chiếc đệm dày. Thân hình mảnh khảnh bị vùi dập không thương tiếc nhưng không thấy chút biểu hiện nào khổ sở mà chỉ thấy những tiếng kêu khoái lạc vọng khắp căn phòng.
-PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ÔI SƯỚNG …VỪA ẤM LẠI KHÍT…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… EM THẬT SỰ LÀM ANH MUỐN PHÁT ĐIÊN… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… VỢ CÓ SƯỚNG KHÔNG… PẠCH PẠCH PẠCH ANH DẬP MẠNH THÊM NỮA NHÉ…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… VÂNG ANH YÊU…Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ… EM SƯỚNG LẮM… PẠCH PẠCH PẠCH… MẠNH LÊN ANH…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… Ư Ư Ư Ư Ư Ư… EM LÀ CỦA ANH MÀ…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH… ANH MUỐN SAO THÌ CỨ LÀM VẬY ĐI…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… EM CŨNG MUỐN ĐƯỢC ANH LÀM MẠNH HƠN…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH…Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư… PẠCH PẠCH PẠCH.
Cả không gian ngả nghiêng, chao đảo bồng bềnh theo từng cơn sóng khoái cảm của cả hai. Họ cảm thấy như đã gần ngay đích đến, chỉ cần nhanh hơn, mạnh hơn chút nữa là sẽ được chạm tay vào cửa thiên đàng.
Không chỉ có mỗi mình Phúc trông mong, mà Chi cũng vô cùng ngóng đợi, em tự dùng tay giữ lấy hai chân mình, để đôi tay anh rảnh bấu chặt lên hai vú em làm điểm tựa. Sau đó là màn liên tục nhấc mông rồi dập xuống của anh. Cả người Chi căng lên, từng vệt đỏ tràn lan ra toàn cơ thể, em muốn hét thật to để giải thoát bức bối. Thế nhưng khuôn miệng vẫn há to nhưng chẳng từ nào thoát ra được, chỉ còn những tiếng “Ư Ư” ngân dài.
-PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… ANH SẮP KHÔNG CHỊU NỔI RỒI…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… SƯỚNG QUÁ…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… HỘC HỘC…EM SIẾT CHẶT ANH ĐẾN MỨC KHÔNG CHỊU NỔI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH …PẠCH PẠCH PẠCH… EM TUYỆT QUÁ… PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… Ư Ư Ư Ư Ư Ư… ÔI TRỜI ƠI… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư Ư… ÔI AAAAA …EM KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA… PẠCH PẠCH PẠCH… .AAAAAA…PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH.
Sau đó là cơn co giật toàn thân, và liên tục những đợt co thắt nơi âm đạo, em dùng cả tay và chân cùng quấn lấy thân anh rồi siết. Chi lần đầu tiên được hưởng cực khoái, cũng muốn cảm giác như lên tiên này lây đến anh. Dù lúc này toàn thân bị em quấn chặt, nhưng Phúc vẫn đủ mạnh mẽ tiếp tục dập hông. Và khi cảm nhận từng cơn siết bóp cùng làn nước ấm bao quanh con cu, chàng cũng chẳng thể chịu hơn được nữa.
-PẠCH… PẠCH… PẠCH PẠCH… Ô HÔ… PẠCH PẠCH… ANH CŨNG KHÔNG CHỊU NỔI NỮA RỒI…PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… ANH RA ĐÂY…PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… PẠCH… HÔ HÔ…THẬT QUÁ SƯỚNG… PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH…
Nhịp điệu mạnh bạo mà rời rạc, đến lúc anh cảm nhận một dòng lũ xối xả bắn lên mu và bụng mình thì anh cũng gồng người mà xuất tinh. Từng dòng tinh hoa tín tụ bao ngày trực tiếp bơm đầy tử cung em, nó nhiều đến nỗi em không thể chứa hết bên trong mà trào ra. Vậy là nước của Chi và của anh quyện vào nhau thành một dòng đục ngầu, đặc quánh chảy dọc từ nơi họ kết hợp xuống ga giường.
Chiếc giường đến lúc này mới thôi rung lắc, hai vợ chồng trẻ nằm ôm nhau, vuốt ve nhẹ nhàng.
-Vợ yêu đói không, anh gọi khách sạn mang đồ ăn lên đây nhé.
-Lúc ở trên máy bay có ăn tạm rồi, nên giờ em không thấy đói. Chỉ thấy hơi mệt một chút, với buồn ngủ lắm anh à.
-Hì hì, cực khoái xong là như vậy đấy, giờ mình cùng ngủ, lát nữa cùng dậy rồi ấy ấy tiếp được không em.
-Nỡm, không sợ mệt chết à.
-Mệt nhưng sướng lắm, anh còn rất nhiều chiêu thức và tư thế muốn thi triển cho em xem, chắc rằng em sẽ thích, khà khà.
Tiếng rầm rì của hai vợ chồng trẻ nhỏ dần rồi tắt hẳn, tiếp theo là giấc mộng đẹp kéo dài của cả hai.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Lên chap mới đi mày, chỉ hóng ô Danh chén e thư ký mới và cô con dâu.Bọn lười
Hóng mãi mà chưa thấyCh40. Nụ hôn vội vã của Hân
Quãng thời gian tuyệt vời này của 2 người dự định sẽ kéo dài hằng nửa tháng. Trong quãng thời gian đó PBK group vẫn ổn định vận hành, chỉ có điều ông Danh sẽ phải vất vả hơn khi cứ liên tục phải xuống nhà máy kiểm tra. Lần nào cũng gồm có Hân, những chuyến xe cũng làm họ thêm xích lại.
-Xuống nhà máy đã nhiều, cũng nhìn qua không ít lần sổ sách, Hân có nhận xét gì để góp ý với chú không?
-Dạ, thực ra cũng có nhưng cháu nghĩ chú biết rồi.
-Cháu cứ nói đi, có thêm một cái nhìn, biết đâu vấn đề được giải quyết.
-Thực ra cũng chưa chắc đã phải là vấn đề, có lẽ chỉ nên gọi là rắc rối nhỏ. Đó là khâu nhập nguyên liệu, cứ một khoảng thời gian ngắn lại gặp sự cố, công ty sẽ bị chiếm một chút lợi rồi mọi chuyện lại trở lại bình thường. Đây là có bàn tay phá hoại ngầm hay chỉ là trùng hợp thôi hả chú.
-Rất tinh ý, thứ cháu nhìn thấy là một khối u khá nhức nhối ở nhà máy chúng ta. Một lão cáo già với một nhóm công nhân thạo nghề, có kinh nghiệm bắt tay nhau thao túng. Chúng biết cơ hội để chúng chiếm lợi không còn nhiều, vì vậy dù bị răn đe trừng phạt nhiều lần mà vẫn cố tình tái phạm.
-Biết rồi sao không nhổ tận gốc hả chú, công nhân giỏi thì có thể đào tạo mà.
-Vì chưa thích hợp cháu à, với lại phần lợi chúng chiếm được bây giờ cũng chỉ bằng phần thưởng nếu chúng làm tốt mà thôi. Chỉ cần một quãng thời gian ngắn nữa thôi, tin rằng Phúc sẽ đưa ra được phương án xử lý.
-Nhắc đến anh Phúc làm cháu lại nhớ đến đám cưới của 2 người, đẹp, ấm cúng mà lại không kém phần trang trọng. Chú không biết đâu, cháu đứng ở vị trí tiếp khách thấy ai cũng trầm trồ khen. Người thì khen họ đẹp đôi, người thì khen đồ ăn ngon, có người thì chết mê sân khấu đẹp. Cháu cũng lần đầu tiên thấy một bữa tiệc linh đình và trọn vẹn mọi bề như thế.
Nhắc đến bữa tiệc đó mắt nàng sáng lên, nàng thấy thật mừng cho cô em mới quen, cũng chúc phúc cho cậu con trai ngoan của ông sếp tốt. Ở ghế lái, ông Danh cũng tủm tỉm cười.
-Xinh đẹp, ngoan ngoãn, tài giỏi như cái Chi xứng đáng được hưởng sự đón mừng như thế.
-Em ấy thật may, có được chồng hết mực yêu thương lại được gia đình chồng trân trọng. Đàn bà bọn cháu cũng chỉ ước có vậy thôi…haizz.
Mặc dù không thể hiện rõ ra, nhưng tiếng thở dài thườn thượt của em đã được ông Danh để ý, ông ân cần hỏi.
-Hân này, dạo này chú thấy cháu hơi bị xuống tinh thần, công việc vẫn luôn hoàn thành, nhưng không còn hay nói hay cười như trước nữa. Việc dồn nhiều quá à, hay tại dạo này chú quá khắt khe.
-Không chú ơi, làm gì ở đâu có môi trường làm việc và người sếp được như làm trợ lý cho chú. Haizz, chỉ là việc nhà làm cháu áp lực thôi.
-Có thể cùng chú chia sẻ không.
Hân ngước nhìn ông mà không cảm thấy đường đột hay bị tọc mạch, vì đây chẳng phải lần đầu ông chia sẻ và giúp giải quyết những vấn đề nan giải cho cô. Vì lần đưa tiền đóng góp xây dựng Nhà thờ tổ, Hân làm từng bước hệt như lời ông góp ý. Quả thực từ lúc đầu đòi 50 triệu khăng khăng, cuối cùng cả nhà cô chỉ góp hơn 5 triệu, thế mà mẹ chồng nàng vẫn vui. Từ đấy nàng cực kỳ tin tưởng vào những lời góp ý của ông. Thêm lần sau, trước khi hai vợ chồng lên đưa tiền chạy việc cho sếp của chồng Hân, cô cũng hỏi ông, ông lại cho cô một lời chỉ dẫn cực hữu ích. Từ đó công việc của chồng rất ít bị soi, thêm vào đó còn được đề bạt sang vị trí tốt hơn. Lần này đến cả chồng nàng cũng tin tưởng hoàn toàn nơi ông, gọi đến tận nơi cảm ơn rối rít.
Nhưng vấn đề của nàng lần này vừa phiền phức lại đôi chút tế nhị, nàng cũng khá ngượng ngùng để nói ra. Nàng hít một hơi, lấy hết quyết tâm rồi bày tỏ.
-Là chuyện vợ chồng cháu chưa có con, mẹ chồng cháu nói bóng gió là do cháu, và bắt chồng cháu tìm phụ nữ bên ngoài.
-Sao lại thế, chú nhớ là bọn cháu mới cưới không bao lâu mà.
-Tròn 1 năm chú ạ, nhưng tháng 8 năm ngoái cháu bầu mà không biết, vẫn đi cắm trại, leo núi với công ty của chồng, về nhà thì bị sảy. Từ đấy đến nay thì không thấy đậu lại được.
-Thế vợ chồng cháu thử đi khám chưa?
-Rồi ạ, mấy tháng trước cũng có, cháu bình thường, nhưng chồng cháu vì công việc nên căng thẳng dẫn đến ảnh hưởng xấu đến khả năng… sinh tinh. Vì thế đợt vừa rồi bọn cháu mới quyết định biếu tiền, biếu quà sếp để thay đổi vị trí khác.
Những vấn đề tế nhị không nên nói giữa sếp và nhân viên nên nàng cũng hơi đỏ mặt, nhưng quay sang thì thấy ông vẫn rất bình thường.
-Thế có nói cho mẹ cháu biết chưa.
-Dạ chuyện chỉ là tạm thời, cháu nghĩ không nói sẽ tốt hơn, để mẹ cháu khỏi lo còn chồng cháu cũng không bị bẽ mặt. Chuyện kia mẹ chồng cháu cũng không nói trực tiếp với cháu, mà gọi cho chồng cháu nhắc khéo, cháu tình cờ nghe được chú ạ. Từ hôm đấy trở đi, anh ấy trở nên ủ rũ, cháu nhìn thấy thương mà không biết phải làm sao.
-Chồng cháu tốt đấy, ôm toàn bộ gánh nặng và áp lực tâm lý để vợ và mẹ khỏi lo, cậu ấy hiền, nhưng bản lĩnh, đáng mặt đàn ông. Quý trọng và toàn tâm toàn ý đồng hành với người ấy cháu nhé.
Thấy sếp khen chồng, Hân vui còn hơn lúc nghe ông khen cô, nàng cười thật tươi, nói khi đôi mắt vẫn lấp lánh.
-Cháu yêu anh ấy 11 năm nay, cháu biết chứ, đôi lúc hơi khù khờ, nhàm chán nhưng được cái đáng tin cậy và thương cháu lắm.
-Ừ, nhưng trong chuyện này nếu cứ mãi im lặng để đối phó cũng chẳng phải cách hay.
-Cháu định cùng chồng đi khám thêm lần nữa, “hai năm rõ mười” rồi đưa kết quả cho bà xem.
-Ấy đừng, nhớ lần đóng góp tiền xây nhà thờ tổ không, qua lần ấy là đủ biết mẹ cháu thương chồng cháu cỡ nào rồi. Giờ mà nói con bà ấy không khỏe, một là bà ấy sẽ rất lo, 2 là sẽ xảy ra tâm lý kháng cự, rất dễ xảy ra xung đột, tình hình càng khó giải quyết.
Hân nghĩ lại thấy rất đúng, vậy nên nàng im lặng tiếp tục nghe ý kiến của ông.
-Vậy giờ nên làm sao hả chú.
-Mẹ cháu bình thường hay nghe lời ai nhất.
-Bình thường bà thường hay tâm sự với bà chị chồng đơn thân của cháu, chị ấy góp ý bà cũng rất hay nghe theo. À, còn thêm thầy bói nữa, mẹ cháu hơi mê tín chú ạ.
Ông Danh dành mấy phút để trầm tư, Hân bên này nhìn sang, rồi ngất ngây với góc nghiêng rõ vẻ nam tính đầy quyến rũ ấy. Nàng giật mình khi ông bất ngờ quay sang nói.
-Chú có ý này khá hay, nhưng cũng phải hơi lươn lẹo chút xíu, cháu đồng ý không.
-Không hại ai thì chẳng sao đâu chú ạ.
-Vậy ghi cho chú những gì cháu biết về tiểu sử hia đình cháu ra tờ giấy này. Chú biết một ông thầy bói rất nổi tiếng ở ngoại thành, chú cũng có cách để ông ta nói theo ý mình. Cuối tuần này cháu đón mẹ chồng của cháu lên, khéo léo dụ mẹ cháu đến đấy xem, khi về đảm bảo mẹ cháu sẽ khác. Còn nếu vẫn không được thì dùng phương án B.
Chi lờ mờ hiểu cách ông Danh chỉ cho nàng, cũng thấy khả năng thành công khá cao, tâm lý đè nặng bấy lâu cũng nhẹ nhàng hơn, đôi mắt nhìn ông càng thêm biết ơn cùng một chút thắm thiết giấu thật kỹ. Chuyến xe lúc này cũng trở nên vui vẻ hơn, những câu chuyện đã xoay sang những chủ đề thú vị.
Chiều thứ bảy, như mọi lần, ông Danh vẫn ở lại văn phòng để giải quyết công việc dồn ứ của nhà máy mang lên. Công việc không quá khó khăn chỉ có điều hơi nhiều số liệu khiến ông có chút nhức đầu. Ông cầm tách trà đã nguội trên bàn, đứng ra phía cửa kính rồi nhìn xa xa, không nghĩ gì cụ thể ông chỉ muốn được xả hơi một chút cho nhẹ đầu.
-Cộc cộc…chú Danh ơi.
-Hân à, vào đi.
Cánh cửa mở ra, khuôn mặt rạng rỡ quen thuộc của Hân xuất hiện, từ nụ cười ánh mắt đều rạng rỡ nét vui.
-Tuyệt quá chú ơi, mẹ cháu xem bói xong về thì cười không ngậm miệng được, bà bảo ông thầy kia đáng được tôn lên làm thánh, nói cấm sai một câu nào. Còn dặn bọn cháu là không được vội vã có con ngay, vì đứa trước mới đi chưa lâu, chỗ các con về vẫn còn hơi của nó. Giờ mẹ cho em vào nằm là nó sẽ phá, cứ để mọi chuyện từ từ một cách tự nhiên, hết hơi nó, em về thì khỏe cả mẹ lẫn con.
Hân vừa bỏ túi xách lên bàn vừa cười thật tươi và nói, em đã không còn ưu phiền như mấy ngày hôm trước mà trở về với đúng vẻ sôi động mọi khi. Ông Danh cũng cười, nụ cười hiền lành và bao dung như của một người cha chứ không phải sếp.
Hân ngẩn người mất mấy giây khi thấy nụ cười nghiêng nghiêng kia được tia nắng cuối chiều chiếu lên, thật cuốn hút. Rồi em nhẹ lắc đầu cho ý nghĩ không an phận kia biến mất, thay vào đó em nói lảng sang câu chuyện khác.
-Dưới nhà máy ùn việc lên nhiều lắm phải không chú, chú để chút nữa cháu cầm về nhà hệ thống lại hết cho, chứ để số liệu chồng chéo như vậy, chú đọc đau đầu lắm.
-Mang việc về nhà lại bị mắng cho, phải để dành thời gian để yêu và chăm sóc cho chồng chứ. Không thấy mẹ chồng đang mong cháu từng ngày hay sao, tình cảm vợ chồng phải thật mặn nồng thì mới có thể mong có được em bé chứ. Chú nói phải không nào.
Hân xấu hổ, mặt đỏ bừng, nhưng nàng vẫn cố nói.
-Nếu anh nhà cháu mà biết cháu giúp chú bớt công bớt việc, anh ấy sẽ càng ủng hộ. Vì lúc biết chủ ý này là của chú chính anh ấy đã bắt cháu phải đến tận đây để cảm ơn chú, anh ấy biết ơn và nể trọng chú vô cùng.
-Ha ha, đã gặp chú bao giờ mà nói thế, chú chỉ muốn cô trợ lý xinh đẹp của mình đến văn phòng với tinh thần thỏa mái để đạt hiệu quả cao nhất trong công việc mà thôi.
Cách gọi “cô trợ lý xinh đẹp” vào đúng lúc này quả thật có sức nặng về tâm lý, chẳng thế mà đôi mắt to tròn của nàng nhìn ông Danh không chớp một giây. Phải đến khi ông quay đầu nhìn sang, nàng mới quay đi nói nho nhỏ.
-Với chú chỉ là một điều rất nhỏ, nhưng với bọn cháu lại ý nghĩa vô cùng, anh nhà cháu còn bảo nhất định hôm nào phải mời chú một bữa thật sang.
-Thế sao, vậy chú sẽ cảm ơn bọn cháu trước bằng cái này.
Ông nói rồi quay lưng đi về bàn, từ trong hộc bàn ông lấy ra một tấm phong bì rất đẹp, ông cầm lại đưa cho Hân.
-Đây là một chuyến nghỉ dưỡng 4 ngày 3 đêm dành cho 4 người ở resort (...) tại Vinpearl Nha Trang, họ là đối tác sử dụng sản phẩm công ty mình làm ngoại thất. Mới đầu chú định dành nó cho Chi với Phúc cùng cô Lệ, nhưng nghĩ lại, bọn nó đi tuần trăng mật cả nửa tháng mới về, công việc bù đầu bù cổ chắc gì đã đủ thời gian đi đâu. Thôi tiện đây chú tặng cho gia đình cháu. Vừa để hàn gắn mẹ chồng nàng dâu sau hiểu lầm, vừa để vợ chồng mặn nồng hơn còn sinh em bé. Haha.
Hân nhìn thấy hình logo dát vàng trên nền đen của cái phong bì sang trọng mà hơi run. Cô đoán nơi ấy chắc hẳn cực kỳ sa hoa, một đêm nghỉ chắc chắn là không rẻ, cả đời hai vợ chồng cô có khi chẳng dám ước, thế mà tiện tay ông lại tặng nó cho cô, quả thực cô không dám nhận.
-Cầm đi cháu, người ta tặng đến hết hè này mà thôi. Mà cháu cũng không phải là đi nghỉ dưỡng không đâu. Ngoài đấy còn có một chuỗi resort đang muốn hợp tác với mình, cháu vui chơi với gia đình xong thì chờ chú. Hết tuần sau chú cũng sẽ trực tiếp bay vào để khảo sát.
-Vâng, nếu có công việc cháu sẽ ra ngoài đó theo đúng lịch yêu cầu của công ty, nhưng chuyến du lịch này đắt tiền quá, cháu không dám nhận đâu ạ.
-Cầm lấy, chỉ cần đi về thật vui vẻ và xinh tươi, cười nhiều thêm với chú là được.
Cả đống tiền chỉ đổi lấy niềm vui và nụ cười của cô sao, Hân xúc động đến không thể nào tả nổi. Càng nín nhịn cảm giác ấy càng dâng cao, đến khi không thể nào kìm lòng thêm được nữa, cô đã làm điều mà lúc bình thường cô chẳng dám tưởng tượng ra.
Cô nhảy bổ vào người ông, vòng hai tay ra sau cổ rồi vít đầu ông xuống hôn thật nhanh và mạnh.
-Uhm…
Ông Danh chực ngã, vì vậy trong vô thức ông siết chặt cô vào lòng, sự nóng bỏng của cô cháy lan sang ông, làm ông cũng mụ mị trong giây lát. Nụ hôn trong lúc vội vàng của cô được ông đáp lại, hai đôi môi quấn chặt vào nhau, những cánh môi say sưa trong mỗi chuyển động kích tình. Đôi vú mềm mại của Hân dính chặt lên khuôn ngực rộng rãi của ông Danh, còn vùng ngã ba nóng hầm hập của cô thì áp lên hạ bộ phồng to của lão.Xem nội dung: 481650
Hân dần bị ép sát vào cạnh bàn, mu nàng ưỡn cao, cảm giác cái vật căng to kia áp sát lên đó càng rõ ràng. Người nàng run lên, ý chí của một người vợ ngoan lung lay kịch liệt.
Danh cũng hành động bằng bản năng, bàn tay to miết trên mông, trên vú em rồi chẳng bao lâu đã tìm đến và tháo tung hàng cúc áo. Da thịt trắng ngần ở vùng nhạy cảm phơi ra, bị gió của điều hòa phả lên mát lạnh. Một chút ý chí quay về khiến Hân choàng mở mắt, cô sắp phản bội chồng, cô biết đây là sai trái. Nhưng vì sao cô không nỡ đẩy ông ra, có lẽ một phần rất lớn trong cô muốn là của ông, muốn tặng ông một thứ gì đủ quý giá đáp lại những thứ ông cho cô. Cô chần chừ hồi lâu trong giằng xé, đến khi cảm nhận thấy một bàn tay đang vuốt ve đùi non của mình, một giọt nước mắt trào ra.
Ông Danh thấy ánh mắt giằng xé và giọt nước mắt kia rơi, mọi động tác của ông dừng lại ngay, và cũng chính ông nói lời xin lỗi trước.
-Chú xin lỗi, chú không kìm chế được cảm xúc của mình, chú đáng trách. Hân nín đi.
-Không chú, là Hân sai, Hân quá xúc động mà hôn chú trước. Hân có cảm xúc với chú thật, rất nhiều, Hân cũng muốn cho chú, nhưng làm như thế rất có lỗi với chồng Hân, anh ấy yêu và tin tưởng Hân nhiều lắm.
Nàng vừa nói vừa gạt nước mắt rồi cài lại cúc áo, ông Danh cũng đã bình tĩnh lại hoàn toàn, ông nói với cô.
-Ừ, chú biết, chú hiểu mà. Hân yên tâm, chú sẽ không làm gì để cháu có cảm giác có lỗi với chồng đâu. Cháu hãy về đi, đầu tuần sau gặp lại.
Sau khi thu dọn hết đồ, Hân chào ông ra về, không quên ôm theo chồng số liệu, Danh cũng ấn vào tay cô cái Voucher nghỉ dưỡng kia, đợi Hân đóng cửa lại ông liền buông mình xuống ghế, tay bóp trán suy tư.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Lại công tácHóng mãi mà chưa thấy
htnthd là truyện gì v bácChi dâm chứ có thành đĩ như Mai truyện htnthd đâu mà kết buồn
truyện hành trình nữ thần hoá điếm, truyện đầu tay của tác giả @Lituchi1 .htnthd là truyện gì v bác
Hành trình nữ thần hóa điếm. Đọc thử đi hay không chịu được đâu.htnthd là truyện gì v bác