Hai mươi hai năm sau, vào tháng Bảy năm Giáp Thân (1464), sau khi yên vị trên ngai vàng được 4 năm, vua Lê Thánh Tông mới minh oan cho Nguyễn Trãi, truy tặng ông tước Tán trù bá và bổ dụng người con còn sống sót của ông. Lê Thánh Tông chính là hoàng tử Lê Tư Thành, được sinh ra đúng vào năm Nhâm Tuất. Khi vua cha Lê Thái Tông băng hà, Lê Tư Thành mới được hai tuần tuổi và đang cùng mẹ ẩn dật tại chùa Huy Văn. Nếu không có Nguyễn Thị Lộ hết lòng dậy dỗ chắc gì hoàng tử Lê Nguyên Long khi trở thành vua Lê Thái Tông lúc mới 11 tuổi đã đủ bản lĩnh đối phó với những vấn đề vô cùng phức tạp của triều đình, mâu thuẫn giữa các vị khai quốc công thần và các quan xuất thân khoa bảng lên tới đỉnh cao. Nếu không có Nguyễn Thị Lộ hết sức che chở và bí mật đưa đi trốn tại chùa Huy Văn thì tính mạng bà mẹ của Lê Tư Thành là Ngô Thị Ngọc Giao và tính mạng của chính hoàng tử cũng khó bảo toàn, nói gì đến việc nước ta có vị minh quân đưa Đại Việt lên thời hoàng kim của chế độ phong kiến Việt Nam. Vậy mà, tiếc thay, lại một lần tiếc thay nữa, Lê Thánh Tông chỉ minh oan cho Nguyễn Trãi mà không minh oan cho Nguyễn Thị Lộ, để mặc người đời tiếp tục thêu dệt câu chuyện hoang đường về "rắn báo oán", một câu chuyện vay mượn từ cổ tích của Tầu, rồi tạo dựng ở chốn cung đình, rồi gieo rắc trong dân gian với dụng ý xấu từ gần 600 năm qua.