Kiến thức 🚨🚨🚨: Làm rõ lý lịch, gốc tích Nguyễn Huệ là ai, họ gì dân tộc gì.

olaolachacha

Yếu sinh lý
Ko ai lấy tam quốc diễn nghĩa mà lấy Tam quốc chí của Trần Thọ thằng ngu.
Còn mày muốn chính xác giai đoạn này, thì tìm đọc cuốn Nam triều công nghiệp diễn chí mà đọc, độ tin cậy gấp nhiều lần so với cuốn rác Hoàng Lê. Còn u mê, nông cạn lắm con trai ah.
Tam quốc diễn nghĩa và tam quốc chí đều có giá trị trong việc truy dò lịch sử. Mày đéo làm ko có nghĩa là người khác ko làm.

Vì sao lại phải vậy. Bởi vì tam quốc diễn nghĩa thì viết thân thục, còn tam quốc chí thì cố gắng nâng bi ngụy

Tao đọc nát cả tam quốc chí tam quốc diễn nghĩa đấy thằng ngu =)).
 

ryannguyen

Tao là gay
Tam quốc diễn nghĩa và tam quốc chí đều có giá trị trong việc truy dò lịch sử. Mày đéo làm ko có nghĩa là người khác ko làm.

Vì sao lại phải vậy. Bởi vì tam quốc diễn nghĩa thì viết thân thục, còn tam quốc chí thì cố gắng nâng bi ngụy

Tao đọc nát cả tam quốc chí tam quốc diễn nghĩa đấy thằng ngu =)).
Đọc nát mà ngu thì vẫn ngu, vì mày ngu ngay từ đầu.
 

olaolachacha

Yếu sinh lý
Thằng Mặt Lồn bên kia nó đã dẫn tài liệu Thanh sử cảo và Việt Nam Truyện là Quang Bình không trực tiếp đi sứ rồi.
Xem nội dung: 112226
Tao đoán là cuốn này do thằng nào đó làm nô cho ánh viết, vì ở đây có nhận xét "có thể thấy dối trá đến như thế" mang ngữ nghĩa cay cú hằn học, bới bèo ra bọ. =)) tin hay ko thì tùy bọn mày. Nhưng đọc được dòng này thì tao đéo tin, chỉ tin phân nửa được thôi.
 

ditthangbanh

Chim TO
Tao đoán là cuốn này do thằng nào đó làm nô cho ánh viết, vì ở đây có nhận xét "có thể thấy dối trá đến như thế" mang ngữ nghĩa cay cú hằn học, bới bèo ra bọ. =)) tin hay ko thì tùy bọn mày. Nhưng đọc được dòng này thì tao đéo tin, chỉ tin phân nửa được thôi.
Sách nó dịch từ tài liệu Thanh sử cảo
 

Peter1953

Thạc sĩ
Thứ nhất 80 vạn lượng là giả định của Long và ông ta dĩ nhiên không chịu
Bọn kia biết nên nói một ngày chỉ chi 200 lạng thôi.
Còn việc Huệ sang thì nhà Thanh sẽ đảm bảo an toàn cho vương triều của Huệ trước bất cứ thế lực nào dù Ánh hay Nhạc hay các nước khác.
Đó là danh dự của cả triều Đại Thanh
Và Ánh không thể làm gì vì còn vướng lãnh thổ của Nhạc.
fen có trích ở đâu long ko đồng ý ko. vì tao đọc đa số đều nói long chi tới 80 vạn cho sự bộ việt kì này. vì sang đéo ít người đâu. chi 200 lạng thì hơi vô lý. riêng tiền quà tặng với thưởng đã nhiều lắm rồi. long nổi tiếng ăn chơi lên nước đéo nào chả thích đi sứ trung. riêng cái phần mua đồ sứ của nó mang về bán đã ăn khẳm rồi.
 

atlas01

Tiến sĩ
Chậm vì dừng ở Thanh Nghệ Tĩnh bắt lính và gom gạo.
Huệ dừng 2 lần
Lần 1 dừng 15 ngày ở Nghệ An bắt lính gom lương huấn luyện vừa đợi lính từ phú xuân ra.
Lần 2 dừng 10 ngày ở Tam Điệp để hội quân huấn luyện với cánh quân từ Phú Xuân ra.
Tổng cộng Huệ dừng 25 ngày.
Cho nên câu chuyện thần tốc là không cần thiết
 

atlas01

Tiến sĩ
fen có trích ở đâu long ko đồng ý ko. vì tao đọc đa số đều nói long chi tới 80 vạn cho sự bộ việt kì này. vì sang đéo ít người đâu. chi 200 lạng thì hơi vô lý. riêng tiền quà tặng với thưởng đã nhiều lắm rồi. long nổi tiếng ăn chơi lên nước đéo nào chả thích đi sứ trung. riêng cái phần mua đồ sứ của nó mang về bán đã ăn khẳm rồi.
Trích Thanh cao tông thực lục


Lại dụ rằng:

Nguyễn Quang Bình đến kinh khuyết triều kiến chúc phúc, đường bộ mỗi trạm chu cấp như dụng lên đến 4.000 lạng bạc, phải chăng ngoài việc

423

THANH THỰC LỤC

cung cấp thực phẩm, lại có chuyện quan lại địa phương cùng nhân viên hộ tổng chia nhau tiền bạc, cùng hưởng lợi, thực là khó hiểu! Việc này tất do các viên chức lo việc cung ứng, dùng danh nghĩa này mặc sức xa hoa hoang phí để mưu đồ lợi lộc, nên rất khoái làm to chuyện, lấy danh hão. Các quan ngoài tại các tỉnh đã quen với tật xấu này, Trầm biết rất rõ. Số bạc nên này nếu không phải do viên chức lo việc cung ứng lấy danh nghĩa tiêu bừa, thì cũng do quân lính hộ tống Nguyễn Quang Bình hạch sách dọc đường, hắn phải thuộc một trong hai nguyên nhân này.

Tính toán hành trình của Phúc Khang An lúc này chắc đã đến đất Sở, nay truyền cho Tất Nguyên lúc phái đoàn Nguyễn Quang Bình đi qua, truyền đến những nhân viên ủy phái hộ tống Thang Hùng Nghiệp. Thành Lâm, hỏi thẳng mỗi ngày, mỗi trạm cung ứng xa xỉ bắt đầu từ tỉnh nào? Những người này không thể không biết. Nếu đã đi qua tỉnh Hồ Bắc, thì truyền cho Mục Hòa Lân mật điều tra kỹ.

Nhìn chung. Thiên triều vỗ về chế ngự trong ngoài, các nước vượt biển trèo núi đến triều cống, nếu dọc đường điểm tô hoa lệ, cung phụng quá xa hoa, như có ý khoe giàu với Nguyễn Quang Bình, càng không phải là thế chế của Thiên triều. Lại nói về việc cung cấp và chi tiêu, nếu đột ngột giảm tại Nhiệt Hà thì ra chốn hành cung của Thiên tử không phong lưu bằng các tỉnh ngoài. Để thành lệ, thì các tỉnh Hồ Quảng, Hà Nam, Trực Lê giảm từ từ, để đến Nhiệt Hà mới có thể dung hòa cả hai vẻ dồi dào và kiệm ước. Bọn Tất Nguyên cần bảo cho Thang Hùng Nghiệp, Thành Lâm biết: "Con đường Giang Tây không phải là đường chính cho các ngoại phiên đi đến triều kiến, nên việc cung ứng không theo một chương trình nhất định. Còn ba tỉnh Hồ Quảng, Hà Nam, Trực Lệ là đường thông chung các ngà cho các nước phương nam triều cống dùng, mọi việc đều có quy chế, không thế ưu đãi theo ngoại lệ".

Lời này Tất Nguyên không nên nói thẳng với Nguyễn Quang Bình, nên để cho các nhân viên ủy phải hộ tống có thể tiện dịp nói riêng.

[436] Ngày 11 tháng 6 năm Càn Long 55 [22/7/1790]

Dụ Quân cơ đại thần:

Theo lời tâu của Diêu Phần: Trong tháng 5, Quốc vương An Nam Nguyễn Quang Bình vào lãnh thổ tỉnh Giang Tây, đường thủy, đường bộ, đê điều, những chỗ đi qua được sắp xếp chỉnh tề nghiêm túc; dọc đường cung đồn ủy lạo, yến tiệc đều đặc biệt ưu đãi.

Hôm qua nhân Tuần phủ đạo Nhiệt Hà bấm với quân cơ đại thần rằng đã nhận được giấy bảo cho biết dọc đường từ tỉnh Giang Tây cung ứng bọn Nguyễn Quang Bình ăn ở, mỗi ngày tốn hết 4.000 lạng bạc, thu xếp như vậy thực phung phí quá đáng. Đã giáng chỉ, lệnh Phúc Khang An cùng các Tổng đốc các tỉnh Hồ Quảng, Hà Nam, Trực Lệ điều tra rõ sự cung ứng quá nhiều như vậy bắt đầu từ tỉnh nào, cứ thực tỉnh tâu lên, lại ra lệnh giảm từ từ, để mong phong kiệm vừa phải. Việc này có thể do Hà Dụ Thành trước đây trấn nhậm tại Giang Tây, ưa sự xa hoa nên định chương trình như vậy, viên quyền Tuần phủ thay thế [Diêu Phần] liền noi theo làm, khiến các nhân viên cung ứng tại các trạm tự ý tiêu pha phí phạm.

Truyền dụ cho Diêu Phần điều tra rõ các nơi cung ứng nhiều, có phải bắt đầu từ tỉnh Giang Tây không, hãy căn cứ sự thực trình tấu gấp, không

được bao che.

(Cao Tông Thực lục q. 1356, tr. 176)
[440] Ngày 26 tháng 6 năm Càn Long 55 [6/8/1790]

Lại dụ rằng:

Quốc vương An Nam Nguyễn Quang Bình vào triều kiến, cung ứng dọc đường tốn kém nhiều, hôm qua đã giáng chỉ lệnh Lương Khẳng Đường cứ thực tình điều tra và tâu lên các loại giấy báo đã in ra, tỉnh Trực Lệ dựa theo lệ của nơi nào mà làm, hãy theo sự thực điều tra tâu lên.

Căn cứ lời tâu hôm nay của Diêu Phần: "Đã tập hợp các tỵ, đạo, yêu cầu tề tựu tại tỉnh, phủ, huyện, tra hỏi từng người một. Họ đều khẳng định chưa từng thấy loại giấy báo này. Các huyện đã đi qua cũng không có chuyện tốn mỗi ngày 4.000 lạng. Chi phí ăn ở các nơi chỉ tốn mỗi ngày hơn 200 lạng, giao cho Bố chánh sử Thác Luân đôn đốc thực hiện, Tuần phủ tiền nhiệm Hà Dụ Thành vốn chưa dự định chương trình", và bản kê dự định cung ứng thực phẩm của hai tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây được trình lên.
Như vậy, bản khắc in giấy báo ở Trực Lệ không phải đã hỏi ý kiến từ Giang Tây để làm mà chiếu theo xử lý, Hà Nam, Hồ Quảng cũng bảo là không biết. Theo lời tâu của Phúc Khang An ngày hôm qua về việc cung ứng, thì càng ngày càng tiết giảm, có ghi trên bản văn thư để dọc đường lo liệu, lời nói chắc không tự đặt ra. Nhưng loại giấy báo này cuối cùng vẫn chưa tìm ra xuất xứ, Trẫm há chịu để cho bọn họ hàm hồ, không tra cứu cho rõ ràng nữa ư!

Nay lai truyền dụ cho Lương Khẳng Đường, hãy tuân theo chiếu chỉ trước, điều tra tận gốc để xem giấy bảo này phỏng theo xử nào mà làm hoặc do Trực Lê tự khắc in ra, hãy phúc trình thành thực, không thể để

tình trạng mập mờ, sẽ bị tội.

(Cao Tông Thực lục q
 

atlas01

Tiến sĩ
fen có trích ở đâu long ko đồng ý ko. vì tao đọc đa số đều nói long chi tới 80 vạn cho sự bộ việt kì này. vì sang đéo ít người đâu. chi 200 lạng thì hơi vô lý. riêng tiền quà tặng với thưởng đã nhiều lắm rồi. long nổi tiếng ăn chơi lên nước đéo nào chả thích đi sứ trung. riêng cái phần mua đồ sứ của nó mang về bán đã ăn khẳm rồi.
Nguyễn Quang Bình là ngoại phiên mới quy phụ, xin đích thân đến chúc phúc, lời lẽ và tấm lòng đều thành khẩn, nên đã chuẩn theo lời xin, và lệnh cho các tỉnh thành có phái đoàn họ đi qua, châm chước đãi đằng ban thưởng, lúc rộng rãi khi tiết kiệm vừa phải, để tỏ sự chia sẻ cảm thông. Thế mà sau khi đến Giang Tây, mỗi ngày cung ứng việc ăn ở chỉ dụng đến 4.000 lạng bạc! Như vậy ngoài việc yến tiệc, thuyền, xe, phu, ngựa vv, sự phung phí không dừng. Theo lời tâu thì phái đoàn Nguyễn Quang Bình từ châu Ninh Minh tỉnh Quảng Tây đáp thuyền đi, cấp cho gạo thịt, bảo họ tự nấu lấy. Nếu đi theo đường bộ, mỗi ngày chẳng qua cung ứng thịt rau, thì làm sao mỗi ngày cần đến 4.000 lạng bạc? Cho dù đi qua các tỉnh thành, tổ chức yến tiệc cũng không phí tổn đến như vậy. Như mỗi năm Trẫm ban yến cho các vương, công, đại thần Mông Có, cùng sứ thần các nước, số bàn tiệc cần dùng mỗi lần khoảng 100, dùng bạc cũng chỉ trong vòng một ngàn lạng. Phúc Khang An từng giữ chức Đại thần phủ Nội vụ, từ lâu ở trong nội đình ắt đã biết rõ điều đó. Lần này yến tiệc chiêu đãi phiên vương họ Nguyễn, chưa hẳn được đầy đủ bằng yến tiệc tết hàng năm được bạn; đây là do Tổng đốc, Tuần phủ không hiếu việc làm cho lớn chuyện, nghe lời cấp dưới xúi giục, bày vẽ ra để quan lại địa phương bốc hốt, rồi không kê khai thanh toán được, mới lấy ngân quỹ tính bồi vào, còn tự mình không chịu trách nhiệm. Trẫm suy nghĩ việc này, đều do Phúc Khang An trù liệu lúc đầu không châm chước, trong lòng lại cao hứng về việc ngoại phiên đích thân đến kinh đô triều kiến ít thấy trong sử sách, nên có ý phô trương. Đến nỗi Tổng đốc, Tuần phủ các tỉnh như tỉnh Giang Tây nghe hơi đón ý, bèn lần lượt gia tăng, cho sửa đường, sơn phết cầu cống nhà cửa, thậm chí cây khô hai bên đường đều chặt tận gốc, để ngoại phiên đến hầu thấy hai bên đường cây cỏ đẹp như gấm; nhưng nào đâu đã hết được những người dân đói khổ dọc đường, như vậy càng làm cho ngoại di chê cười. Huống hồ nơi kinh thành người người tụ tập, vốn là nơi phồn thịnh, nhưng qua những con đường dài, thì cũng có nơi quê mùa hoang vu, làm sao có thể tu bổ hết được? Nếu để cho họ thấy ra (sự giả dối), lại làm trò cười cho ngoại di. Phúc Khang An vốn được coi là người hiểu việc, lại thấy không được chỗ này sao? Và lại nếu nội địa phá cách ưu đãi, vượt quá sự phồn hoa, thì dường như muốn mong đợi điều may mắn gì từ Nguyễn Quang Bình nên không tiếc công khố, hết sức chiêu đãi tôn sùng, đối với thể chế có quan hệ lớn. Há lại đường đường Thiên triều phải khoe khoang với một hai phiên thần nơi xa vắng bằng cách cung ứng xa xỉ hay sao?

Sau khi Nguyễn Quang Bình đến kinh khuyết, tự nhiên phải định ngày tháng triều kiến, sứ thần liên tiếp đến, nếu cứ tiêu phí quá nhiều như vậy thì đời cực thịnh cũng khó có thể tiếp tục mãi. Kinh phí của quốc gia có mức, ý là người gì mà mỗi ngày phải tiêu đến 4.000 lạng bạc, đi lại hơn 200 ngày thì tiền phí tốn tất cả phải đến 80 vạn lạng! Chẳng bằng dùng số tiền này làm tiền phí tổn cử binh, để phục thù cho bọn Hứa Thế Hanh! Trẫm sở dĩ không dụng binh ở An Nam nữa, chỉ vì lý do tiếc tiền của và thương dân, Phúc Khang An há vẫn không biết trông lên mà xem xét dụng tâm của Trẫm ư?

Nếu sự phí phạm xảy ra bắt đầu từ tỉnh Quảng Tây thì sự sai lầm do Phúc Khang An; nếu khởi đầu từ Giang Tây thì lỗi do Hà Dụ Thành, nhưng dù không khởi đầu từ tỉnh Quảng Tây, Phúc Khang An thấy dọc đường xa xỉ như vậy, cũng phải một mặt tấu trình một mặt hiểu dụ mật các quan sở tại tiết giảm, có như vậy mới không mất tư cách một đại thần công chính và biết việc. Lúc này chắc bọn Nguyễn Quang Bình đã đến địa giới Sở, Tổng đốc coi thường không quan sát thêm, nên chưa thấy trình tấu. Việc xa xỉ tiền bạc này phần lớn do quan lại địa phương tiêu phung phí, hoặc do quan quân hộ tống hạch sách, còn Phúc Khang An, Nguyễn Quang Bình thực ra chẳng hưởng gì. Huống hồ số tiền đã dùng không thể ghi vào tiền tiêu ngoại lệ, tất phải khấu trừ từ số tiền dưỡng liêm của các quan lại, rồi quan lại địa phương trở nên kiệt quệ, ắt phải bóc lột từ xóm làng, vậy càng không thể không phòng lòng dân oán hận chồng chất tăng dần, đều quy tội cho Phúc Khang An vậy.

Lệnh cho Phúc Khang An phải tra rõ sự xa xỉ tiêu phí khởi đầu từ đâu rồi tâu rõ, không được bao che. Phúc Khang An chịu ơn sâu nặng, cũng không đến nỗi có chút che giấu.

(Cao Tông Thực lục q. 1356, tr. 173-174)
 

Đính kèm

  • Screenshot_2023-12-01-15-50-05-505_com.microsoft.office.word.jpg
    Screenshot_2023-12-01-15-50-05-505_com.microsoft.office.word.jpg
    1.1 MB · Xem: 2
  • Screenshot_2023-12-01-15-49-48-798_com.microsoft.office.word.jpg
    Screenshot_2023-12-01-15-49-48-798_com.microsoft.office.word.jpg
    914.3 KB · Xem: 2
Chỉnh sửa lần cuối:

olaolachacha

Yếu sinh lý
Trích Thanh cao tông thực lục


Lại dụ rằng:

Nguyễn Quang Bình đến kinh khuyết triều kiến chúc phúc, đường bộ mỗi trạm chu cấp như dụng lên đến 4.000 lạng bạc, phải chăng ngoài việc

423

THANH THỰC LỤC

cung cấp thực phẩm, lại có chuyện quan lại địa phương cùng nhân viên hộ tổng chia nhau tiền bạc, cùng hưởng lợi, thực là khó hiểu! Việc này tất do các viên chức lo việc cung ứng, dùng danh nghĩa này mặc sức xa hoa hoang phí để mưu đồ lợi lộc, nên rất khoái làm to chuyện, lấy danh hão. Các quan ngoài tại các tỉnh đã quen với tật xấu này, Trầm biết rất rõ. Số bạc nên này nếu không phải do viên chức lo việc cung ứng lấy danh nghĩa tiêu bừa, thì cũng do quân lính hộ tống Nguyễn Quang Bình hạch sách dọc đường, hắn phải thuộc một trong hai nguyên nhân này.

Tính toán hành trình của Phúc Khang An lúc này chắc đã đến đất Sở, nay truyền cho Tất Nguyên lúc phái đoàn Nguyễn Quang Bình đi qua, truyền đến những nhân viên ủy phái hộ tống Thang Hùng Nghiệp. Thành Lâm, hỏi thẳng mỗi ngày, mỗi trạm cung ứng xa xỉ bắt đầu từ tỉnh nào? Những người này không thể không biết. Nếu đã đi qua tỉnh Hồ Bắc, thì truyền cho Mục Hòa Lân mật điều tra kỹ.

Nhìn chung. Thiên triều vỗ về chế ngự trong ngoài, các nước vượt biển trèo núi đến triều cống, nếu dọc đường điểm tô hoa lệ, cung phụng quá xa hoa, như có ý khoe giàu với Nguyễn Quang Bình, càng không phải là thế chế của Thiên triều. Lại nói về việc cung cấp và chi tiêu, nếu đột ngột giảm tại Nhiệt Hà thì ra chốn hành cung của Thiên tử không phong lưu bằng các tỉnh ngoài. Để thành lệ, thì các tỉnh Hồ Quảng, Hà Nam, Trực Lê giảm từ từ, để đến Nhiệt Hà mới có thể dung hòa cả hai vẻ dồi dào và kiệm ước. Bọn Tất Nguyên cần bảo cho Thang Hùng Nghiệp, Thành Lâm biết: "Con đường Giang Tây không phải là đường chính cho các ngoại phiên đi đến triều kiến, nên việc cung ứng không theo một chương trình nhất định. Còn ba tỉnh Hồ Quảng, Hà Nam, Trực Lệ là đường thông chung các ngà cho các nước phương nam triều cống dùng, mọi việc đều có quy chế, không thế ưu đãi theo ngoại lệ".

Lời này Tất Nguyên không nên nói thẳng với Nguyễn Quang Bình, nên để cho các nhân viên ủy phải hộ tống có thể tiện dịp nói riêng.

[436] Ngày 11 tháng 6 năm Càn Long 55 [22/7/1790]

Dụ Quân cơ đại thần:

Theo lời tâu của Diêu Phần: Trong tháng 5, Quốc vương An Nam Nguyễn Quang Bình vào lãnh thổ tỉnh Giang Tây, đường thủy, đường bộ, đê điều, những chỗ đi qua được sắp xếp chỉnh tề nghiêm túc; dọc đường cung đồn ủy lạo, yến tiệc đều đặc biệt ưu đãi.

Hôm qua nhân Tuần phủ đạo Nhiệt Hà bấm với quân cơ đại thần rằng đã nhận được giấy bảo cho biết dọc đường từ tỉnh Giang Tây cung ứng bọn Nguyễn Quang Bình ăn ở, mỗi ngày tốn hết 4.000 lạng bạc, thu xếp như vậy thực phung phí quá đáng. Đã giáng chỉ, lệnh Phúc Khang An cùng các Tổng đốc các tỉnh Hồ Quảng, Hà Nam, Trực Lệ điều tra rõ sự cung ứng quá nhiều như vậy bắt đầu từ tỉnh nào, cứ thực tỉnh tâu lên, lại ra lệnh giảm từ từ, để mong phong kiệm vừa phải. Việc này có thể do Hà Dụ Thành trước đây trấn nhậm tại Giang Tây, ưa sự xa hoa nên định chương trình như vậy, viên quyền Tuần phủ thay thế [Diêu Phần] liền noi theo làm, khiến các nhân viên cung ứng tại các trạm tự ý tiêu pha phí phạm.

Truyền dụ cho Diêu Phần điều tra rõ các nơi cung ứng nhiều, có phải bắt đầu từ tỉnh Giang Tây không, hãy căn cứ sự thực trình tấu gấp, không

được bao che.

(Cao Tông Thực lục q. 1356, tr. 176)
[440] Ngày 26 tháng 6 năm Càn Long 55 [6/8/1790]

Lại dụ rằng:

Quốc vương An Nam Nguyễn Quang Bình vào triều kiến, cung ứng dọc đường tốn kém nhiều, hôm qua đã giáng chỉ lệnh Lương Khẳng Đường cứ thực tình điều tra và tâu lên các loại giấy báo đã in ra, tỉnh Trực Lệ dựa theo lệ của nơi nào mà làm, hãy theo sự thực điều tra tâu lên.

Căn cứ lời tâu hôm nay của Diêu Phần: "Đã tập hợp các tỵ, đạo, yêu cầu tề tựu tại tỉnh, phủ, huyện, tra hỏi từng người một. Họ đều khẳng định chưa từng thấy loại giấy báo này. Các huyện đã đi qua cũng không có chuyện tốn mỗi ngày 4.000 lạng. Chi phí ăn ở các nơi chỉ tốn mỗi ngày hơn 200 lạng, giao cho Bố chánh sử Thác Luân đôn đốc thực hiện, Tuần phủ tiền nhiệm Hà Dụ Thành vốn chưa dự định chương trình", và bản kê dự định cung ứng thực phẩm của hai tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây được trình lên.
Như vậy, bản khắc in giấy báo ở Trực Lệ không phải đã hỏi ý kiến từ Giang Tây để làm mà chiếu theo xử lý, Hà Nam, Hồ Quảng cũng bảo là không biết. Theo lời tâu của Phúc Khang An ngày hôm qua về việc cung ứng, thì càng ngày càng tiết giảm, có ghi trên bản văn thư để dọc đường lo liệu, lời nói chắc không tự đặt ra. Nhưng loại giấy báo này cuối cùng vẫn chưa tìm ra xuất xứ, Trẫm há chịu để cho bọn họ hàm hồ, không tra cứu cho rõ ràng nữa ư!

Nay lai truyền dụ cho Lương Khẳng Đường, hãy tuân theo chiếu chỉ trước, điều tra tận gốc để xem giấy bảo này phỏng theo xử nào mà làm hoặc do Trực Lê tự khắc in ra, hãy phúc trình thành thực, không thể để

tình trạng mập mờ, sẽ bị tội.

(Cao Tông Thực lục q
Tao hiểu rồi.

Dụng ý của lão càn long là khoe giàu, mục đích chính của khoe giàu chính là để cho huệ thấy "cái khó" của việc chống lại phương bắc. Với 1 phần do lão ăn chơi có tiếng nữa.

Nhưng cũng chính vì điều này nên khả năng lớn là sứ thần qua về mách luôn với huệ , và huệ từ đó có thể suy đoán rằng "chơi bời xa xỉ là gốc rễ để cho hủ bại bắt đầu." Việc quang trung chuẩn bị lực lượng xâm lược trung quốc theo lối suy nghĩ như này rõ ràng có cơ sở.
Vì trước đó nhà minh sụp đổ và nhà thanh nối gót cũng theo đúng kịch bản như vậy.
 

Peter1953

Thạc sĩ
Cái nữa là tao để ý 1 điều rất hay là bọn fan ánh ngu xuẩn rất hay đánh đồng lấp liếm.
Khi nói "nhà nguyễn đã có công mở nước nên tụi mày mới có ngày hôm nay" là đang cố ý gom hết công lao hơn chục đời chúa nguyễn vào cùng 1 cục , để làm gì ? Mục đích chính cũng chỉ là để làm cái lý luận lỏng lẻo cho câu nói "do đó thằng ánh là có công". Công cái mả mẹ tụi bay.

Điều tương tự cũng xảy ra thời tây sơn. Quang trung chết thì nhà tây sơn lại dính vào nạn quyền thần. Và chính vì nạn quyền thần này mà triều chính suy bại, nhân dân mất lòng.

Khác đéo gì tần thủy hoàng thống nhất thiên hạ rồi thằng hồ hợi phá.
Khác đéo gì lão tùy văn đế thống nhất thiên hạ, rồi thằng dương quảng phá.

Sao lại đi ghép tội của hậu nhân vào cùng dạng với tiền nhân ?

Mày nói người ta vô minh, nhưng bản thân mày đéo bao giờ dám nhìn ánh sáng. Loại như mày ko tiến bộ được. Tội nghiệp
thằng bản đồ thì mày tranh luận với nó được. vì nó hiểu biết và cũng tranh luận đàng hoàng. còn thằng @ryannguyen thì tốt nhất mày tẩy chay nó luôn như nhiều a e trên này. vì ngoài chửi đổng nó sẽ ko có bất cứ dẫn chứng hay tư duy nào. khi nào bí nó sẽ chửi mày là bò đỏ hoặc vô minh. mặc dù nó đéo biết vô minh là gì.
 

olaolachacha

Yếu sinh lý
thằng bản đồ thì mày tranh luận với nó được. vì nó hiểu biết và cũng tranh luận đàng hoàng. còn thằng @ryannguyen thì tốt nhất mày tẩy chay nó luôn như nhiều a e trên này. vì ngoài chửi đổng nó sẽ ko có bất cứ dẫn chứng hay tư duy nào. khi nào bí nó sẽ chửi mày là bò đỏ hoặc vô minh. mặc dù nó đéo biết vô minh là gì.
Thằng bản đồ có cái tật chỉ nhìn 1 ý nhỏ của cả 1 bức tranh to, rồi bám mãi vào cái ý đấy một cách mù quáng. Tao vào chém cho vui chứ tranh luận cái gì đâu =)).
 
Bên trên