NHỮNG CHUYỆN TÌNH CỦA TAO TỪ KHI CẤP 3 ĐẾN LÚC TRƯỞNG THÀNH CÓ GIA ĐÌNH RIÊNG

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Chị Giang là một người chị đúng nghĩa đen, dù xét kỹ thì chị có nét dâm thật xong lại là một người không hề dễ chinh phục. Tôi và chị không hề có chút tâm ý nào với nhau ngoài việc chị là chị họ của người yêu tôi. Và lối sống, cách hành xử của chị chuẩn mực của một người chị trong gia đình nề nếp
Còn việc chị khó bị chinh phục thì lý do tôi ko muốn kể lan man , nhưng chứng kiến đến ngày chị lấy chồng khi đã tầm khoảng ba mươi thì khẳng định ai lấy dc chị mà không biết giữ gìn vun vén thì đúng là người thất bại. Tuy nhiên chồng chị đã làm rất tốt điều này
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
- Anh là con trai, lại là duy nhất trong nhà, thì trách nhiệm của anh sau này sẽ nhiều hơn hẳn rồi, tuy nhiên, nếu đứng giữa một bên là bạn gái và em gái thì anh hãy cứ ưu tiên em mình trước, điều đó nên thế, máu mủ tình thân vẫn khác với người ngoài, dù có là người yêu mình. Không nhất thiết phải công bằng hay ưu ái quá làm gì, vì nếu người yêu nó có em gái, thì nó cũng sẽ hiều điều này, giống như em và chị dâu của em thôi. Nhưng nhà em, thì chị em dâu mà như chị em ruột ấy, khi nào tiếp xúc nhiều anh thấy ngay.
- Nghe mà áp lực quá
- Áp lực gì mà áp lực, em thấy từ trong nhà em ra , nên em nói thế thôi, còn với anh thì như nào anh biết hơn ai hết, lại là chuyện sau này.
- Thêm nữa em mong muốn là luôn thấy anh có nghị lực như này, vì có vậy mới đúng là con người của anh, của gia đình anh hiện tại và sau này. Nhưng cũng không nên quá mạo hiểm tham lam rồi đánh mất tất cả, khi ấy lại suy sụp thì em cũng buồn. mà em buồn là em chỉ biết khóc nhè thôi đấy, anh có thấy khó chịu không, như lúc nãy chẳng hạn
- Anh sợ điều gì nhất?
- Anh chưa biết phải sợ điều gì, vì lúc này cũng chưa có biến cố gì khiến mình phải sợ, nhưng lo ngại thì có
- Là gì?
- Là cuộc sống thiếu thốn, vạ vật, là không giữ được những gì trong tay dù tưởng như nó đã là của mình hoặc không đạt được gì mình kỳ vọng. Kiểu hy vọng ròi thất vọng ấy.
- Là tiền nong, là cô ấy, đúng không? Thế có em trong đó được chút nào ko, một phần nhỏ nhoi thôi chẳng hạn. Tao im lặng và nốc cạn cốc rượu
- Thôi không nói chuyện này nữa nhé, anh hiểu em và em hiểu anh thế là được rồi, em không muốn làm khó anh, lại đầu năm mới này, uống cho những gì tốt đẹp nhất nào.
Trong hơi men, một lần nữa lại dc nghe chị trải lòng, cảm giác mình đang thiếu xót nhiều hơn với người con gái này, và nếu sau này câu chuyện nó không đi được đến đâu thì đúng là mình nặng nề trăn trở. Khi không yêu cầu, không đòi hỏi trực tiếp thay vào đó chỉ là những điều mong muốn, có điều nói là mong muốn nhưng đúng ra lại là đòi hỏi một cách nhẹ nhàng khôn ngoan. Và mỗi khi nói chuyện đến vấn đề tình cảm, đi xa một tí thôi là tao như gặp đối thủ khó nhằn trong con người của chị. Quả là những phút giây giằng xé .
Dọn dẹp xong, chị lấy áo khoác và lôi tao ra ngoài, đường phố đã đông đúc hơn hẳn nhưng ngày trước tết, ngồi trong quán café bên Tô Hiệu, hai đứa gần như im lặng, không ai muốn nói thêm suy nghĩ của mình và đều mong muốn người kia lên tiếng trước.
Thi thoảng cắt ngang sự im lặng là những tin nhắn và điện thoại ở máy của hai đứa. Cốc nước đã nguội lạnh từ lâu, nhưng trong người thì nóng bừng vì tao uống khá nhiều, và muốn đi lại một lúc cho thoáng người,khoác tay nhau đi bộ lang thang hết ngõ này đến ngõ kia, một vòng quanh khu công viên Nghĩa Đô, cũng đã gần 11h đêm khi đến chân cầu thang nhà chị, mưa phùn đã dày hơn.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
đầu xuân mà không khai súng thì thật có lỗi với sự mong chờ của chị nb
Khi đối mặt với chị Ninh Bình, thời điểm ấy tôi có suy nghĩ
- nếu không lấn át được thì phải để chị thật bình tâm và trải lòng
- còn lấn át được thì chị vẫn phục nhưng lại mất công dỗ dành, điều này vô tình lại như cho chị được tăng thêm lý trí
Còn chuyện tình dục thì với những người con gái tôi đã trải qua, mỗi người mỗi lúc có cung bậc xúc cảm và tất cả do mình cảm nhận
 

truong_tn07

Yếu sinh lý
Khi đối mặt với chị Ninh Bình, thời điểm ấy tôi có suy nghĩ
- nếu không lấn át được thì phải để chị thật bình tâm và trải lòng
- còn lấn át được thì chị vẫn phục nhưng lại mất công dỗ dành, điều này vô tình lại như cho chị được tăng thêm lý trí
Còn chuyện tình dục thì với những người con gái tôi đã trải qua, mỗi người mỗi lúc có cung bậc xúc cảm và tất cả do mình cảm nhận
sv năm 2 mà bác nghĩ nh thế. mà ngay từ đầu chị ấy đã nhún,lựa bác trong khả năng của c ấy rồi
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Anh ở lại đây chứ hay anh về xóm trọ một mình? Mùng 3 Tết, cả hn chỉ có mỗi anh sinh viên nhớ HN mà lên sớm chứ chưa ai lên đâu – chị cười.
Anh về thì có được không?
Tất nhiên là được nếu anh muốn, em giữ sao được, nhưng em cá là anh không muốn về, chị nói và đặt áo khoác lên mắc sau cánh cửa.
Vậy em có muốn về bên ấy với anh không?
Để làm gì, em có nhà mà sao lại bảo em muốn về ấy không?
Thì xem trải nghiệm một tối ngủ xóm trọ nó ntn
Lạ gì đau, em từng ở chỗ cái Dương ở Khương Trung rồi.
Uhm, thế thôi em ngủ đi, anh về đây, khóa cửa cẩn thận nhé
Vừa dứt lời chị nhanh chân ra mở cửa chờ tao bước ra nhìn tao không chớp mắt, nói và sắp khóc - Chúc mừng năm mới.
Nhìn chị tầm 5s, tao quay lưng đóng cửa lại thay chị và ôm hôn chị tới tấp – anh còn muốn về nữa không, chị hỏi câu ranh mãnh khi tao bế chị vào phòng ngủ.
Hai cơ thẻ mệt nhoài không quần áo trong chăn đắp hờ,nhìn quần áo vứt lung tung dưới sàn nhà, chị nằm nghiêng, chống cằm khiến một bên ngực lại hướng về mặt tao, hôn chị thật nồng nhiệt và ôm nắm chặt bầu vú tròn chưa lộ hẳn núm ti. Nói chuyện thêm một hồi chị bảo
- Dậy về phòng trọ của anh đi
- Sao lại về lúc này,
Thì em muốn về bên ấy cùng anh, trải nghiệm một nửa đêm còn lại ở xóm trọ với anh, vì trước kia em chỉ ở cùng Dương thôi mà, mà anh chả hỏi em có muốn sang đó không còn gì.
Đi anh - Chị mặc áo, mang theo cái túi xách to, kèm theo 2 bàn chải đánh răng mới chưa sử dụng cùng quần áo
Mưa phùn lâm thâm, lạnh và ẩm ướt, ngoài đường vẫn phảng phất mùi hoa sữa, hai đứa co ro trên chiếc xe của chị - chiếc xe mà tao yêu thích nhất thời đó, còn hơn cả Jupiter mới của tao, nó vẫn rất mới vì con gái dùng lại ít sử dụng, sau này có thời gian tao đổi cho chị đến nửa năm mới lấy lại xe kia.
Đến xóm,tối và vắng tanh vì chưa có ai, đã muộn lắm, nên xung quanh không con nhà nào còn hát hò ngày Tết.
- Em sẵn sàng ko, để anh mở cổng – chị gật đầu.
Khóa cổng khóa cửa, tao lấy chậu nước sạch về phòng và cắm ấm nước thì chị đã thay xong quần áo ngủ, co ro trong áo măng tô khoác bên ngoài.
- Anh định ở đây đến bao giờ? Cô ấy ở phòng nào? Tao chỉ vào bức tường sát giường nằm.
- Anh có định cho Hương về đây ở khi nó lên đây học hay ntn
- Anh chưa biết, lỡ nó muốn ở cùng bạn nó thì kệ nó thôi
- Thế anh động viên nó về ở với em, sợ nó ngại thôi.
- Sáng mai không mưa thì dậy sớm đi chợ Ngọc Hà còn mưa thì đưa em về Nghĩa Tân ăn bánh chưng của nhà anh. Không quen nằm chiếu với phản, vì cứng và lạnh nên cả đêm gần như chị không ngủ dc và bắt tao thức cùng trong tư thế không quần áo, lưng vai và hông chị thì hằn và tím bầm vết chiếu, kết quả một trận hành lạc trong phòng trọ 10m2 rạng sáng mùng 4 tết.

Một con người đầy cá tính, lúc mạnh mẽ ,lúc yếu mềm làm tan chảy một thằng như tao, không yêu cầu không đòi hỏi, chủ động dâng hiến, chủ động chăm sóc và yêu thương không điều kiện, luôn một tấm chân thành đầy đủ và luôn biết xiết dần sợi dây khoảng cách về mặt tinh thần.
 

cuchuoi2013

Yếu sinh lý
Anh ở lại đây chứ hay anh về xóm trọ một mình? Mùng 3 Tết, cả hn chỉ có mỗi anh sinh viên nhớ HN mà lên sớm chứ chưa ai lên đâu – chị cười.
Anh về thì có được không?
Tất nhiên là được nếu anh muốn, em giữ sao được, nhưng em cá là anh không muốn về, chị nói và đặt áo khoác lên mắc sau cánh cửa.
Vậy em có muốn về bên ấy với anh không?
Để làm gì, em có nhà mà sao lại bảo em muốn về ấy không?
Thì xem trải nghiệm một tối ngủ xóm trọ nó ntn
Lạ gì đau, em từng ở chỗ cái Dương ở Khương Trung rồi.
Uhm, thế thôi em ngủ đi, anh về đây, khóa cửa cẩn thận nhé
Vừa dứt lời chị nhanh chân ra mở cửa chờ tao bước ra nhìn tao không chớp mắt, nói và sắp khóc - Chúc mừng năm mới.
Nhìn chị tầm 5s, tao quay lưng đóng cửa lại thay chị và ôm hôn chị tới tấp – anh còn muốn về nữa không, chị hỏi câu ranh mãnh khi tao bế chị vào phòng ngủ.
Hai cơ thẻ mệt nhoài không quần áo trong chăn đắp hờ,nhìn quần áo vứt lung tung dưới sàn nhà, chị nằm nghiêng, chống cằm khiến một bên ngực lại hướng về mặt tao, hôn chị thật nồng nhiệt và ôm nắm chặt bầu vú tròn chưa lộ hẳn núm ti. Nói chuyện thêm một hồi chị bảo
- Dậy về phòng trọ của anh đi
- Sao lại về lúc này,
Thì em muốn về bên ấy cùng anh, trải nghiệm một nửa đêm còn lại ở xóm trọ với anh, vì trước kia em chỉ ở cùng Dương thôi mà, mà anh chả hỏi em có muốn sang đó không còn gì.
Đi anh - Chị mặc áo, mang theo cái túi xách to, kèm theo 2 bàn chải đánh răng mới chưa sử dụng cùng quần áo
Mưa phùn lâm thâm, lạnh và ẩm ướt, ngoài đường vẫn phảng phất mùi hoa sữa, hai đứa co ro trên chiếc xe của chị - chiếc xe mà tao yêu thích nhất thời đó, còn hơn cả Jupiter mới của tao, nó vẫn rất mới vì con gái dùng lại ít sử dụng, sau này có thời gian tao đổi cho chị đến nửa năm mới lấy lại xe kia.
Đến xóm,tối và vắng tanh vì chưa có ai, đã muộn lắm, nên xung quanh không con nhà nào còn hát hò ngày Tết.
- Em sẵn sàng ko, để anh mở cổng – chị gật đầu.
Khóa cổng khóa cửa, tao lấy chậu nước sạch về phòng và cắm ấm nước thì chị đã thay xong quần áo ngủ, co ro trong áo măng tô khoác bên ngoài.
- Anh định ở đây đến bao giờ? Cô ấy ở phòng nào? Tao chỉ vào bức tường sát giường nằm.
- Anh có định cho Hương về đây ở khi nó lên đây học hay ntn
- Anh chưa biết, lỡ nó muốn ở cùng bạn nó thì kệ nó thôi
- Thế anh động viên nó về ở với em, sợ nó ngại thôi.
- Sáng mai không mưa thì dậy sớm đi chợ Ngọc Hà còn mưa thì đưa em về Nghĩa Tân ăn bánh chưng của nhà anh. Không quen nằm chiếu với phản, vì cứng và lạnh nên cả đêm gần như chị không ngủ dc và bắt tao thức cùng trong tư thế không quần áo, lưng vai và hông chị thì hằn và tím bầm vết chiếu, kết quả một trận hành lạc trong phòng trọ 10m2 rạng sáng mùng 4 tết.

Một con người đầy cá tính, lúc mạnh mẽ ,lúc yếu mềm làm tan chảy một thằng như tao, không yêu cầu không đòi hỏi, chủ động dâng hiến, chủ động chăm sóc và yêu thương không điều kiện, luôn một tấm chân thành đầy đủ và luôn biết xiết dần sợi dây khoảng cách về mặt tinh thần.
Văn bác ngày càng hay quá!
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
thế c lại ko thích và phẩy đi
Câu trả lời của chị ấy lúc đó cũng rất khù khoằm và cân não, chứ không có ý phẩy đi
- Cũng chả biết đâu được, xong em cũng đang hình dung một tên cao hơn mình gần 1 cái đầu, mặt mũi thư sinh công tử nhưng lại lạnh lùng kiểu thi gan với mình, không biết là kiếm chuyện với mình kiểu gì đây
- Và nếu hắn hỏi ẩn ý kiểu con đường xa nhất từ đâu tới đâu khéo mình cau mày hay cười gượng cho qua chuyện rồi lịch sự lảng sang cái khác.
- nếu không có gì thay đổi, mai là chủ nhật, vậy thứ 2 tuần sau tên sinh viên này có tin nhắn nào thú vị để mình phải bấm số gọi lại...và cho hắn phải nghỉ học vì mình hay ko....
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Irreguler

Chim TO
Câu trả lời của chị ấy lúc đó cũng rất khù khoằm và cân não, chứ không có ý phẩy đi
- Cũng chả biết đâu được, xong em cũng đang hình dung một tên cao hơn mình gần 1 cái đầu, mặt mũi thư sinh công tử nhưng lại lạnh lùng kiểu thi gan với mình, không biết là kiếm chuyện với mình kiểu gì đây
- Và nếu hắn hỏi ẩn ý kiểu con đường xa nhất từ đâu tới đâu khéo mình cau mày hay cười gượng cho qua chuyện rồi lịch sự lảng sang cái khác.
- nếu không có gì thay đổi, mai là chủ nhật, vậy thứ 2 tuần sau tên sinh viên này có tin nhắn nào thú vị để mình phải bấm số gọi lại...và cho hắn phải nghỉ học vì mình hay ko....
Bà ấy có chăm con khéo ko?
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
, giường chiếu kê lại như cũ, 7h sáng hai đứa đang lang thang chợ Ngọc Hà, khi về đến Nghĩa Tân, khệ nệ các thứ hoa nở đẹp rạng rỡ như nét mặt chị trong sáng sớm mùa Xuân.
Giúp chị cắm hoa sau khi ăn sáng nhẹ, tao ngồi trầm ngâm một thoáng cùng ấm trà thảo dược chị pha trong khi chị ngắm nghía cân chỉnh bình hoa.
- Sau này anh nhận phần mua hoa giúp em nhé, em thấy anh không lặp lại theo ý thích mà thay đổi cách mua, bình hoa mang lên cảm xúc và thay đổi không gian cũng rất ổn. Không biết cho anh chọn quần áo hay đồ nội thất trong nhà thì sẽ như nào, để xem sau này có cơ hội dc xem anh thể hiện gu thẩm mĩ không, nhưng hoa thì em thấy ổn đó. Tao nhớ rõ, lúc ấy vấn cầm cốc nước nhìn chăm chăm xuống phố mà không trả lời dù nghe rõ,tao đang nghĩ đến tin nhắn của chị.
- Sao thế, tự nhiên anh im lặng thế kia? Không phải từ chối phân vân lời mời nào, ở nhà không có cỗ bàn hay việc gì đột xuất, hay là… Ah hiểu hiểu, thế anh sắp đi đón cô ấy chưa? Hay cô ấy xuống rồi? Tao im lặng và lắc đầu mỉm cười.
- Thế có gì nói em nghe nào, sao lại trầm ngâm suy tư thế kia.
- không có gì đâu. Một cái nheo mắt thể hiện sự không muốn tin, ý muốn bảo đừng có nói dối một cách thô thiển như này.
- Cho anh 10p nghiền ngẫm, lát kể lại cho em. Chị nói rồi mang bộ quần áo khác vào nhà tắm.
- Anh không phải đón em nhé, em với bố mẹ xuống cùng, bố mẹ em nhờ dc xe ô tô nên hai ông bà đi cùng luôn. Tầm chiều anh lên sớm, ăn cơm cùng mọi người nhé.
- Thế ah, mấy giờ em từ trên nhà đi?
- Khoảng 13h, thấy bố em bảo thế, anh lên lúc nào nhắn em nhé, đi đường cẩn thận nhé.
Nhận tin nhắn này tao không hỏi đi nhờ xe ai nữa, mà chỉ thấy gợn gợn trong lòng, tuy nhiên chị đã bảo vậy thì cũng cứ phải bình tĩnh thôi, cùng lắm thì lại ngồi đối mặt cuộc nói chuyện nữa với bố mẹ chị, nếu có thì khả năng câu chuyện nó sẽ ở một hướng khác.
Chị từ đằng sau, vòng tay vào cổ tao thì thầm nhỏ nhẹ
- Sao thế anh? Có chuyện gì kể em nghe nào, em đã bảo xấu tốt thì em vẫn muốn dc nghe anh nói mà. Không giúp dc gì thì ít nhất anh cũng dc nói ra suy nghĩ của mình, hiểu ko.
- Anh muốn uống một chút, dc ko nhỉ?
- Được chứ, hai chai hôm qua vẫn còn mà, đợi em,nay em mua ly và cốc mới chuyên dụng để có người đối ẩm với em mỗi khi vui khi buồn. Chị cầm 2 chai, tao chỉ vào chai Single Malt. Môt ly rót khá nhẹ, kèm cục đá, chị uống thay tao cốc trà, nhưng cố tình uống vào vị trí miệng cốc mà tao vừa nhấp 1 ngụm trước khi chị cầm lấy
- Bình hoa đẹp quá, ở nhà em chắc cũng hay cắm hoa đúng ko? Vì đây mới lần thứ 2 anh thấy em căm hoa nhưng nhìn không thua ngoài tiệm
- Cái Dương bậc thầy hơn em, nó toàn cắm hoa thuê cho các quán thôi, nhưng bình hoa có lẽ không khiến anh im lặng như vậy. Em hỏi thật, hai người đang có chuyện gì , nếu khó nói hoặc không muốn thì em không bắt, nhưng đừng bộ mặt đó với em khi em không làm anh khó chịu mà ngược lại thì đang bắt đầu đấy.
- Nếu một ngày nào đó, anh không thể ở bên em được, hay nói cách khác mà mình không thể thuộc về nhau, em sẽ buồn và hận anh chứ? Chị im lặng và đeo kính lên nhìn tao.
- Chắc anh không cần em nhắc lại lần nữa đúng ko? Mọi thứ dù như nào thì vẫn phải có nguyên nhân và lý do cụ thể, dù chính đáng hay giả tạo thì vẫn cần phải có. Em không thích mọi thứ ở sự đã đành rồi đón nhận trong im lặng, nhất là anh. Nên em cũng hi vọng là anh cũng lịch sự với em ít nhất giống như khi mình quen nhau cho đến lúc này. Và em không có tính gượng ép bắt bẻ ai phải nói ra dù là khi em đã chủ động chia sẻ,và em mong nhận lại giống như em đã thể hiện trước.
- Uhm anh hiểu điều này.
- Chắc hẳn lúc này anh cũng đang bối rối và không biết phải xử trí ntn cho hợp, hoặc là giữa hai người đang có gì đó khúc mắc. Song em đã nói là em không muốn chủ động can thiệp vào chuyện của hai người, dù em đã chủ động tất cả với anh, ghi nhận anh nhưng ngược lại em cũng không nhỏ mọn đén mức đạp đổ người khác để chiếm chỗ cho mình. Còn nếu mình phải dừng lại khi mọi thứ quá khó thì em cũng đón nhận điều này thôi, dù em không mong muốn, và em cũng không oán hận ai hết, duyên có nhưng không có phận thì đành chịu thôi mà.
 
Bên trên