Cầu Bính, ngược sông Cấm vào cửa sông Kinh Thầy, chưa đến cầu Bình ra cửa Lấu đâu broBác đi đâu mà qua sông kinh thầy thế. Đúng quê em luôn. Cầu bình phải không bác.đoạn nối chí linh và nam sách.
Bác không được bố mẹ chị mb VP tác thành. Sau này có được bố mẹ chị mb NB tác thành hay phản đối gì không?- Mấy hôm nay, em đi gặp và chào hỏi mấy người ở chỗ em sắp về làm, cũng vào dịp tết, đến mỗi chỗ một tí, rồi ở nhà cũng có khách khứa của bố mẹ, họ hàng nữa
- Uh, thế cũng tốt, các chỗ ấy đều quen bố mẹ em cả ah, hay ntn?
- Một phần thôi, còn lại thì bác kia có giới thiệu trước để em đi. Nhưng mà giờ em chỉ muốn xuống Hn chả muốn ở nhà nữa
- Sao lại thế, có việc gì hay ntn?
Tao không nhắn nữa mà gọi luôn cho được việc.
Thế rốt cục là có chuyện gì thế, đi thăm đi hỏi rồi, đúng việc cần và nên làm để chuẩn bị cho chỗ làm mới, môi trường công sở nhà nước thì cái này ok mà. Vậy sao lại có vẻ chán thế, lại còn đòi xuống hn làm gì những ngày sát Tết thế này?
- Nhà anh kia ( con trai bác xin việc hộ ) hôm trước sang nhà em chơi, lúc mà đang nói chuyện thì em bảo có khách ấy.
- Uh thì sang bảo gì, bạn bè bố mẹ em thì chắc thăm hỏi nhau ngày cuối năm thôi hay ntn
- Không, ban đầu thì em cũng nghĩ thế, nhưng lúc em lấy nước ra cho bố em , thì bác ấy bảo em ngồi xuống nói chuyện, cũng ngạc nhiên vì nghĩ chuyện người lớn với nhau thì em không tiện can thiệp
- Bác ấy bảo, ra tết đi làm ở cơ quan, con bác thì cũng làm trước ở đây giờ chuyển sang chỗ khác có cơ hội thăng tiến hơn – nghe nói anh ấy cũng giỏi lắm, muốn thi thoảng qua nhà mình chơi cho gần gũi, anh em có gì công việc hỗ trợ kèm cặp nhau – nghe thấy đã lấn cấn.
- Uh, họ chu đáo nhỉ, nhưng anh thấy cái sự chu đáo này có gì đó bất ổn rồi đấy, đúng hơn là có dấu hiệu giới thiệu và gán ghép rồi, không hay ho cho lắm. Đúng không? Thế bố mẹ em bảo sao?
- Thì bố mẹ em cũng bảo có gì dc anh ấy hỗ trợ, cùng mấy chỗ kia thì cũng tốt cho công việc của em sau này thôi, nhưng ý đồ như anh nói thì cũng đúng một phần rồi đấy.
- Bố mẹ em nói thế, nhưng suy nghĩ lại khác đấy, anh cảm thấy vậy, xong như nào nữa
- Xong anh ấy cũng bảo luôn là anh ấy đi cùng gặp và thăm hỏi mấy chỗ em vừa bảo ấy.
- Uh,
- Em thì cũng đi gặp thôi nhưng em với bố hoặc mẹ em chứ em không đi cùng anh ấy
- Thế anh ấy có quen biết và cũng đã làm việc cùng, câu chuyện dễ nói hơn sao em lại đi cùng bố mẹ em?
- Có anh thì em sẽ đi cùng anh, còn không thì em đi với bố mẹ em chứ, sao em lại đi với anh ấy được nhỉ, anh hỏi buồn cười, cứ làm như là..,
- Uh thì như thế cũng dc, còn tiếp như nào em nói tiếp xem nào
- Chắc là sau khi về bố mẹ em cũng nói chuyện, vì như em nói thì anh ấy cũng giỏi, và có năng lực, có tiền đồ lại có chỗ dựa, gia đình lại cơ bản, đúng không nhỉ? Và khả năng cao đó cũng là sự kỳ vọng cho tương lai của em sau này, đúng ko ?
- Bố mẹ em không đến mức ấy, anh đừng vội nghĩ chuyện đi quá xa như thế.
- Có gì đâu, anh nghĩ thế cũng là chuyện dễ hiểu, là em thì em cũng nghĩ thế thôi mà. Anh thì không khó chịu về việc này, kể cả bố mẹ em cũng thế thôi, vì anh đã nói là mọi thứ cũng đều muốn tốt cho em thôi, xong cái chính là anh muốn biết phía em như nào thôi.
- Nếu chỉ vậy thì cũng không có gì để nói, nhưng sáng nay, anh ấy mang quà đến biếu nhà em, rồi ngồi uống nước anh ấy xin phép bố mẹ em dc cho anh ấy thi thoảng qua lại…
- Rồi, thế là đã rõ, cái này thì anh đoán không sai, phấn khởi quá rồi. Vậy em thấy sao? Em bảo như nào với bố em?
- Em có nói lại với bố em lúc ăn cơm xong,là em không thích như thế và em không đồng ý, không vì cái chuyện xin việc đi làm rồi nảy sinh vấn đề này, nhất là em không cần về đây làm việc cũng dc. Thử nghĩ xem, mới có mấy ngày mà đã thế này, sau này còn ntn nữa.
- Nhưng bố mẹ em lại hài lòng và muốn đón nhận việc này thì sao, vì nếu không thế thì chưa chắc đã chuẩn bị sẵn cho công việc của em từ khi em chưa tốt nghiệp , đúng ko nhỉ? Cho dù cứ cho là anh kia sốt sắng vồ vập đi, nhưng ít nhiều ở góc độ con trai với nhau, thì anh ấy cũng đang muốn tận dụng cơ hội này để tiếp cận và gần gũi em, và thông qua mối quan hệ của các phụ huynh với nhau thì điều này càng có cơ sở. đúng ra thì cũng hợp lý với dự định của bố mẹ em cơ mà. Có điều nếu là anh thì anh cũng không hành xử kiểu này, vì có gì đó hơi nhanh quá, biết đâu lại cả thèm chóng chán rồi sinh chuyện.
- Nói thật là em không thoải mái tí nào về chuyện này, em cũng nói chuyện với bố em một cách khá gay gắt, vì cảm thấy mình không được tôn trọng cho lắm.
Số tôi hay gặp lời từ chối và phản bác lắmBác không được bố mẹ chị mb VP tác thành. Sau này có được bố mẹ chị mb NB tác thành hay phản đối gì không?
Con người này tố chất ko tệ, ngoại hình kém em một phần cả về hình thức và kích thước. Gia đình bài bản , học hành đầy đủ nhưng đến sau này thì lởm về nhân cách.Mô tả kỹ kỹ về cái đồng chí cưa cẩm trên nhà kia đi chú
Kích thước tổng thể thua chưa chắc quy mô Hội sở đã kém đâu nhá.Con người này tố chất ko tệ, ngoại hình kém em một phần cả về hình thức và kích thước. Gia đình bài bản , học hành đầy đủ nhưng đến sau này thì lởm về nhân cách.
Đại khái F2 là thua F1
Sau này khi lục đục, nó nói với cô ấy đại khái như nàyKích thước tổng thể thua chưa chắc quy mô Hội sở đã kém đâu nhá.
Kiểu như đồng chí này anh hình dung: được o bế từ bé đến lớn, rồi sắp xếp hết công ăn việc làm, đến cả việc tìm vợ cũng phải được dắt mũi. Nếu bình thường ko sao nhưng gặp tình huống cần mạnh mẽ, tư duy độc lập là dễ đuối và out lắm.
Có phải kiểu công tử tỉnh lẻ ko?
Khi con người ta có chút chỗ đứng, có tí kinh tế và ra ngoài nhiều đôi khi người nhà lại chả ra gì trong mắt họKích thước tổng thể thua chưa chắc quy mô Hội sở đã kém đâu nhá.
Kiểu như đồng chí này anh hình dung: được o bế từ bé đến lớn, rồi sắp xếp hết công ăn việc làm, đến cả việc tìm vợ cũng phải được dắt mũi. Nếu bình thường ko sao nhưng gặp tình huống cần mạnh mẽ, tư duy độc lập là dễ đuối và out lắm.
Có phải kiểu công tử tỉnh lẻ ko?
Vậy thì hơi khác a hình dungKhi con người ta có chút chỗ đứng, có tí kinh tế và ra ngoài nhiều đôi khi người nhà lại chả ra gì trong mắt họ
Khi cô ấy ly hôn, thấy bảo mỗi tháng chu cấp cho con 5tr tiền sinh hoạt, các thứ khác thì ko kể làm gì
Sau này thì khi thằng bé phải phẫu thuật mắt, nó cũng tham gia đúng trách nhiệm làm cha thôi.
Tức là với con thì ko có gì phải chê trách quá có điều cách sống, ứng xử đến mức trơ trẽn và coi thường vợ thì nói chung là không ra gì.
Nói chung là cũng không đâu vào đâu cả cái thời ấy, cuối cùng là ly tán, thông gia thì khó nhìn mặt nhau, trẻ con thì khổ thân, người lớn thì khổ tâm.Vậy thì hơi khác a hình dung
Trang 18 thớt nói không phải các bác đoán mãi nhỉ100% vợ là Ninh Bình luôn nhé bác
chưa chắc đâu sếp ơiTrang 18 thớt nói không phải các bác đoán mãi nhỉ
thế thì sếp lại k để ý đoạn bà chị ninh bình thật ra bằng tuổi thớt rTrang 18 thớt nói không phải các bác đoán mãi nhỉ
Ko tin dc tên thớt này đâu. KGB gài đấyTrang 18 thớt nói không phải các bác đoán mãi nhỉ
Ko chơi trò nhảy cóc time thế này đâu thớtMột ngày giữa năm 2013, ngồi chờ nối chuyến tại Doha, lướt fb thấy có mỗi tấm hình đầy tâm trạng, không conten, không icon gì, nhưng bên dưới là một loạt icon cảm xúc , và những comment động viên, nghe mùi có biến cố, tuy nhiên chưa thấy người đăng bài lên tiếng.
Đến tối muộn hôm sau , trải qua mấy chặng bay và lệch múi giờ khó ngủ, mở điện thoại ngó vào zalo, thấy chị Giang comment góp ý động viên, mọi suy đoán trong ngày đúng không trượt tí nào. Sau gần 5 năm không liên lạc, không hề lần mò hay tương tác zalo fb, thành ra tự nhiên đấu tranh tư tưởng xem có nên hỏi thăm sự tình, kể ra cũng ngại lên tiếng, rồi đành lòng để vậy, vì có ntn thì chuyện cũng xảy ra, người còn nguyên vẹn là tốt rồi.
Cuộc sống cuốn trôi, nó bào mòn mọi thứ tuy nhiên ký ức và những hình ảnh đẹp không cần quay chụp thì nó vẫn còn nguyên đó, có điều xếp gọn vào một nơi thật xa và kín giờ nghĩ lại nó lại bùng hiện ra đầy đủ không thiếu chi tiết nào, nghĩ lại thấy cũng chỉ biết lắc đầu tiếc nuối và ngậm ngùi cười khổ.
Kết thúc một mớ việc, nhanh chóng thu xếp khăn gói về với hà nội, nghĩ thèm cốc trà đá và vại bia cỏ đặc trưng hn, đăng một status tạm biệt Dubai, tạm biệt Trung đông huyền bí đầy nắng gió, đang vểnh mép rít điếu thuốc rồi vào phòng chờ boarding thì có thông báo tương tác trên fb, một like của chị và icon chúc mừng.
Nghe mà thấy chột dạ và có gì đó lăn tăn, nhưng tao không trả lời comment , mà lần vào dòng thời gian xem hơn một năm qua cuộc sống của mẹ con chị ntn, xong tuyệt nhiên chỉ có những ảnh đi chơi, mẹ con chăm nhau trong căn tập thể hoặc nằm trong viện với những dòng tâm trạng nặng nề, có phần ai oán và tủi hờn. Vậy là đã rõ, chị đã ly hôn cũng dc 1 năm, và mẹ con đã chuyển đi nơi khác, chỗ chị làm việc mới, phải chăng là chạy trốn khỏi nơi đã làm nhàu nát tuổi trẻ, cào xước trái tim người con gái mỏng manh, giàu cảm xúc với ánh mặt nhìn sâu thấu tâm can thằng sinh viên ngày nào. Nhưng đã im lặng được 5 năm qua thì có lẽ không nên lên tiếng làm gì, không nên để quá khứ hiện về vì mình còn người đang đợi chờ mình ở nhà, và mình cũng đã 30 tuổi rồi, không quá từng trải nhưng cũng biết thế nào là đủ và giới hạn bản thân mình.
Đọc dòng tin nhắn của người yêu, nghe cũng sốt ruột mong không bị delay ở mấy chặng nối chuyến kia để nhanh chóng về nhà cảm giác lang thang trên phố, tấp vào quán xé con mực khô, nhâm nhi với chai rượu đế hoặc cốc bia cỏ nó thèm thuồng làm sao, đã thế lại có người yêu mình ngồi bên cạnh, chống cằm lên bàn nhìn mình ăn một cách âu yếm. Nhanh quá, ngót 2 năm, thời gian như chó chạy ngoài đường không sai tí nào.
- Anh có bị delay không, em dọn dẹp xong cả rồi, thay mới một số thứ,chắc về anh sẽ thấy khác nhiều đấy, ah cả một chai sữa tắm mới, để anh không còn dính mùi tinh dầu của dân Trung Đông. Sao ngày nào cũng nhắn và gọi, mà hôm nay em thấy cứ như 2 năm qua mình chỉ như đếm trên đầu ngón tay những lần dc nghe giọng nói và tiếng thở của nhau thế nhỉ.
- Ngủ đi, nhiều việc thế em cần nghỉ ngơi, xuống máy bay anh sẽ tự về, em không phải đi đón đâu, gần đến nhà anh gọi nhé. Hôn em.
- No no, không chơi thế, em không đồng ý đâu, em mượn xe to của anh cả đi lên đón anh chứ, đi biệt gần 2 năm, dc có 10 ngày về phép với em, chứ có phải đi công tác ngày một ngày hai đâu, nên em phải đón anh. Gặp anh mang hành lý ra ngoài em sẽ làm gì nhỉ, chắc là em sẽ khóc nhè rồi lao đến ôm hôn anh ngấu nghiến, cảm giác nó sẽ ntn nhỉ, ở nhà em thi thoảng nghe Lonely in the Nigh vì nhớ anh.