Sau một vài hồi nói chuyện, tao và chị cùng muốn cởi mở, thẳng thắn với nhau
Tuy nhiên tao chỉ gợi ý và tỏ ra quan ngại cũng như băn khoăn, còn lại để chị bộc bạc những gì đang nghĩ và tao cho rằng chị muốn nói ra hết cho đỡ lấn cấn
- vậy câu chuyện ngày hôm nay, nhất là sau khi mình quan hệ xác thịt giường chiếu, thì mấu chốt ntn, và sau này thì chị tính ứng xử ra sao nếu...
- Em muốn và tự nguyện trao thân cho anh là điều em không hối hận và tiếc nuối gì, dù anh có nói là có nhiều người hơn anh , nhưng đó là anh nghĩ thế còn em thì không, bới nếu thế thì đã không có lúc này ở đây. Chị cắt lời và thở dài;
- Đại khái là người ta hay nói, đời con gái chỉ có một lần, lần thứ 2 trỏ đi đã trở thành đàn bà, và em trao và dâng hiến đời con gái của em cho anh, bởi em muốn được làm đàn bà từ trong tay anh chứ không phải ai khác, và em không mong muốn chúng mình chỉ có cho nhau một này.
- Nhưng…
- Em hiểu anh muốn nói gì, anh khó xử, có lỗi với cô ấy thậm chí là anh oán trách bản thân mình, điều ấy dễ hiểu thôi mà. Là em thì em cũng ít nhiều suy nghĩ như anh, xong điều này em không quá khó chịu, không phải em không biết ích kỷ hay không cho mình quyền ích kỷ, nhưng em tin vào trực giác của mình, là một ngày nào đó mình sẽ là của nhau mà anh không phải nói dối hay trăn trở với chính bản thân anh.
- Anh ngay lúc này hãy cứ cho rằng em là đứa con gái bất chấp, chả ra gì khi cố mọi cách để chiếm đoạt người đàn ông của cô gái khác, thậm chí còn mang thân xác và dâng sự trinh trắng của mình cho anh ấy. Tất nhiên anh không nói, dù anh ít nhiều có suy nghĩ thế thì em cũng thấy bận lòng, và có tổn thương đáy, anh hiểu ý em không? Nhưng em đã quyết thì em không hối hận, và không sợ ngại điều gì, vì chúng mình vẫn đang là người trẻ độc thân, thậm chí anh còn đang là sinh viên. Thời gian dần dần em nghĩ anh sẽ hiểu em hơn và biết đâu anh sẽ có suy nghĩ khác về em.
- Thế sau này, chị nghĩ và hành xử ra sao khi em vẫn yêu và ở bên cô ấy, và vẫn..
Bịch một cái, chị co chân đạp tao ngã ra ghế
- Nếu còn gọi là chị thì đừng trách đấy, lần này là em cảnh cáo nhẹ
- Không ai vui vẻ dễ chịu gì khi thấy người mình yêu, từng ăn nằm trao thân xác cho người ấy mà họ vẫn gần gũi chăm lo cả tinh thần đến xác thịt với cô gái khác, bản tính con người ai cũng thế thôi. Xong em đã nói là em tin vào trực giác của mình về anh và em thấy anh sẽ không để em phải hối hận khi hi vọng về anh.
- Hi vọng rồi thất vọng thì lúc ấy chị tính như nào?
Tao lại ăn cái đạp nữa
- Nếu thực sự mà đến mức ấy thì thôi có lẽ em vô duyên và đánh giá sai về anh và chính bản thân mình. Tất nhiên em sẽ rất buồn và thất vọng về mình, coi như em trao thân nhưng không được gửi phận với anh. Tuy nhiên anh yên tâm là em sẽ không can thiệp vào chuyện của hai người, không hằn học hay làm gì khiến chuyện của anh và cô ấy tan vỡ để em hưởng lợi, em yêu, quả quyết nhưng em không nhỏ nhen vậy đâu. Có điều, sau này khi mình đã là của nhau, anh hãy biết trân trọng những gì mình có với nhau, đừng làm sứt mẻ hay đánh mất nó, còn nếu khi ấy anh thấy chán ghét, không chịu hay không chấp nhận được thì hãy cứ cởi mở với nhau,nói với em một câu rõ ràng là được. Em mong muốn người đàn ông của em phải khí khái thẳng thắn như vậy, đừng giữ im lặng hay lảng tránh em là được.
- Thế còn…
- Thế còn khi anh và cô ấy vẫn đang duy trì mối quan hệ tình cảm, anh cần làm gì với em, em phải như nào với anh ? Hay là anh muốn nói việc khi anh vẫn trong tay với cô ấy thì em có chịu được trống vắng và cho người khác một cơ hội để thay thế anh ? Chị đứng dậy tiến về cái TV và bài hát ‘ Vòng tay người ấy” của Lưu Bích.
- Câu hỏi này em nói ra hộ anh, và em không trả lời anh nhé,
- Mà là?
- Mà em sẽ trả lời chính bản thân em cho anh thấy, cứ để thời gian nó là câu trả lời tốt nhất , nói ra ngay khéo anh lại chả muốn tin rồi còn mâu thuẫn.
Ngồi đây, em lấy cơm ra ăn rồi còn uống thuốc xong vào viện, bỏ phòng cấp cứu về như này là không được đâu.