Đúng là việc Mỹ áp thuế và ép VN mở cửa thị trường đúng lúc đồng vnd đang mất giá tạo ra một thế trận rất phức tạp nhưng gọi đây là thiên tài thì hơi sớm và có phần chủ quan. Chơi tỷ giá lúc này là con dao hai lưỡi, lợi bất cập hại nếu ko kiểm soát tốt. Cái khôn là phải cân bằng cả xuất khẩu, nhập khẩu, lạm phát và quan hệ ngoại giao, ko đơn giản chỉ là thiên tài hay ko
Thứ nhất, việc hạ giá đồng vnd đúng lúc bị áp thuế có thể giúp hàng xuất khẩu VN cạnh tranh hơn về giá, bù lại một phần sức ép từ thuế quan. Nhưng thực tế, mức giảm giá đồng vnd vừa qua chỉ khoảng 1,6% trong tháng 4, trong khi thuế mới áp lên tới 20-40%. Tác động hỗ trợ từ tỷ giá là có, nhưng ko đủ để bù đắp hoàn toàn cú sốc thuế quan lớn như vậy
Thứ hai, việc đồng vnđ yếu đi cũng khiến chi phí nhập khẩu nguyên liệu, linh kiện tăng lên, đặc biệt là với các ngành sản xuất phụ thuộc nhập khẩu như điện tử, dệt may, da giày. Điều này có thể đẩy lạm phát lên cao, làm giảm lợi thế cạnh tranh thực tế của doanh nghiệp xuất khẩu
Thứ ba, Mỹ vốn rất nhạy cảm với vấn đề thao túng tiền tệ. Trước đây, Bộ Tài chính Mỹ từng cáo buộc VN thao túng tỷ giá để hưởng lợi xuất khẩu, và hai bên đã phải ký thỏa thuận cam kết ko phá giá đồng tiền để tránh bị áp thêm các biện pháp trừng phạt khác. Nếu VN hạ giá vnđ quá mạnh hoặc quá nhanh, nguy cơ bị Mỹ liệt vào danh sách thao túng tiền tệ và áp thêm thuế phạt là hoàn toàn có thể xảy ra
Thứ tư, về mặt chiến lược, Mỹ đang dùng cả thuế quan lẫn sức ép tài chính để buộc các đối tác trong đó có VN phải nhượng bộ về mở cửa thị trường và kiểm soát xuất xứ. Đây là sân chơi mà Mỹ chủ động đặt luật, còn VN buộc phải phản ứng linh hoạt để bảo vệ lợi ích của mình