• NHÀ CÁI UY TÍN TOP 1 VIỆT NAM: NEW88

Có video Vụ shipper bị đánh chết. Nghe con lon quỵt tiền nó đổ lỗi nè

cu13cham5cm

Yếu sinh lý
Cái này thì không nói vậy được . Tao làm ở bình dương tiếp xúc đủ các tỉnh . Thanh hóa nghệ an hà tĩnh quảng bình quảng trị quảng nam rồi cả miền Tây nữa. Quảng nam thì thấy họ giản dị không quan trọng xe cộ . Cũng mê ăn nhậu. Thanh hóa thì giỏi vào công ty thì đa số làm quản lí . Nghệ an thì đoàn kết bè phái mê cờ bạc . Anh em miền Tây thì cơ bản hiền lành . Nếu để chơi được thì chơi với miền Tây với quảng nam . Chơi với thanh hóa nghệ an thì họ khôn lanh hơn mình
T thì mấy đứa qn t tiếp xúc toàn được mỗi cái mồm, thích nói 1 đằng làm 1 nẻo đã thế + bệnh nói nhiều kiểu xàm xàm nó ngấm vào máu
 

Hieuthuy1994

Yếu sinh lý
T thì mấy đứa qn t tiếp xúc toàn được mỗi cái mồm, thích nói 1 đằng làm 1 nẻo đã thế + bệnh nói nhiều kiểu xàm xàm nó ngấm vào máu
Việt nam tao thấy đa số họ phân biệt dân thanh hóa nghệ an thôi. Còn quảng nam thì không thấy nói. Nói chung thằng nào chơi được thì hãy chơi không thì né ra cho lành. Trước tao vào chơi thân với thanh hóa nghệ an lắm tiếp xúc tầm 10 năm thì tao cũng thôi không thân thiết gì nữa vẫn giữ quan hệ xã giao chào hỏi ở công ty. Vào trong nam thấy mỗi dân miền Tây là họ hiền lành không coi trọng vật chất nên đi làm công nhân ở trọ Hoài không mũ được nhà. Thanh hóa nghệ an hà tĩnh vào trong này tầm hơn 10 năm đa số nhà cửa đàng hoàng hết. Bảo sao họ sang cả châu Âu leo rào qua cả mĩ
 

quiha

Yếu sinh lý
Cái này nó thuộc về số phận và bước ngoặt . Ông ship là số phận còn con bé kia là bước ngoặt . Đời người nó có số nó là như vậy đấy. Thằng nào giỏi trong tình huống như anh ship xử lý như nào khi gặp tình huống như này mà không có hậu quả mới giỏi này. Đừng nói con kia đưa đủ tiền rồi mới giao hàng vì nghề ship không thằng nào làm như vậy

"Cái này nó thuộc về số phận và bước ngoặt": Đổ lỗi cho "số phận" là cách né tránh trách nhiệm của các bên liên quan. Không có chuyện "số phận" bắt buộc phải xảy ra bi kịch này. Mọi hành động đều là kết quả của sự lựa chọn và thái độ của từng người:
Khách hàng không tôn trọng shipper, chậm trả tiền, gây căng thẳng.
Shipper hành xử nóng nảy, dẫn đến bạo lực.
Đây không phải là số phận mà là chuỗi hành vi và quyết định sai lầm của cả hai bên. Số phận chỉ là cái cớ để ngụy biện cho những hành động sai trái.
"Thằng nào giỏi trong tình huống như anh ship xử lý như nào mà không có hậu quả mới giỏi": Lập luận này rất phiến diện và thiếu thực tế. Trong tình huống này, trách nhiệm đầu tiên thuộc về khách hàng:
Nếu khách hàng thanh toán đúng hạn và tôn trọng shipper, thì không có "tình huống khó xử" nào để cần đến sự giỏi giang của shipper. Bắt shipper phải "giỏi" trong việc xử lý những rắc rối do khách hàng gây ra là cách đổ lỗi sai trái.
"Đừng nói con kia đưa đủ tiền rồi mới giao hàng vì nghề ship không thằng nào làm như vậy": Đúng là hầu hết shipper không yêu cầu trả tiền trước khi giao hàng, vì họ tin tưởng vào sự trung thực của khách hàng. Nhưng chính vì điều này, trách nhiệm thanh toán đúng hạn thuộc về khách hàng.
Nếu khách hàng không thanh toán đúng hạn, shipper có quyền đòi lại tiền. Điều này không chỉ là quyền lợi, mà còn là nguyên tắc cơ bản trong bất kỳ giao dịch nào.
Điểm mấu chốt:
Việc khách hàng chậm trả tiền, không giữ đúng cam kết là nguyên nhân chính dẫn đến xung đột.
Đổ lỗi cho "số phận" hay yêu cầu shipper "giỏi xử lý tình huống" không thể làm mờ đi trách nhiệm của khách hàng trong sự việc này. Quan điểm trên thể hiện sự đánh đồng trách nhiệm và né tránh bản chất vấn đề. Thay vì đổ lỗi cho "số phận" hoặc đòi hỏi shipper phải "giỏi" trong những tình huống bất công, chúng ta cần nhìn nhận rõ ràng: Mỗi cá nhân đều phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Khách hàng sai từ đầu, và shipper bị đẩy vào tình huống khó xử không phải vì số phận, mà vì hành vi thiếu trách nhiệm của khách hàng.
 

Hieuthuy1994

Yếu sinh lý
"Cái này nó thuộc về số phận và bước ngoặt": Đổ lỗi cho "số phận" là cách né tránh trách nhiệm của các bên liên quan. Không có chuyện "số phận" bắt buộc phải xảy ra bi kịch này. Mọi hành động đều là kết quả của sự lựa chọn và thái độ của từng người:
Khách hàng không tôn trọng shipper, chậm trả tiền, gây căng thẳng.
Shipper hành xử nóng nảy, dẫn đến bạo lực.
Đây không phải là số phận mà là chuỗi hành vi và quyết định sai lầm của cả hai bên. Số phận chỉ là cái cớ để ngụy biện cho những hành động sai trái.
"Thằng nào giỏi trong tình huống như anh ship xử lý như nào mà không có hậu quả mới giỏi": Lập luận này rất phiến diện và thiếu thực tế. Trong tình huống này, trách nhiệm đầu tiên thuộc về khách hàng:
Nếu khách hàng thanh toán đúng hạn và tôn trọng shipper, thì không có "tình huống khó xử" nào để cần đến sự giỏi giang của shipper. Bắt shipper phải "giỏi" trong việc xử lý những rắc rối do khách hàng gây ra là cách đổ lỗi sai trái.
"Đừng nói con kia đưa đủ tiền rồi mới giao hàng vì nghề ship không thằng nào làm như vậy": Đúng là hầu hết shipper không yêu cầu trả tiền trước khi giao hàng, vì họ tin tưởng vào sự trung thực của khách hàng. Nhưng chính vì điều này, trách nhiệm thanh toán đúng hạn thuộc về khách hàng.
Nếu khách hàng không thanh toán đúng hạn, shipper có quyền đòi lại tiền. Điều này không chỉ là quyền lợi, mà còn là nguyên tắc cơ bản trong bất kỳ giao dịch nào.
Điểm mấu chốt:
Việc khách hàng chậm trả tiền, không giữ đúng cam kết là nguyên nhân chính dẫn đến xung đột.
Đổ lỗi cho "số phận" hay yêu cầu shipper "giỏi xử lý tình huống" không thể làm mờ đi trách nhiệm của khách hàng trong sự việc này. Quan điểm trên thể hiện sự đánh đồng trách nhiệm và né tránh bản chất vấn đề. Thay vì đổ lỗi cho "số phận" hoặc đòi hỏi shipper phải "giỏi" trong những tình huống bất công, chúng ta cần nhìn nhận rõ ràng: Mỗi cá nhân đều phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Khách hàng sai từ đầu, và shipper bị đẩy vào tình huống khó xử không phải vì số phận, mà vì hành vi thiếu trách nhiệm của khách hàng.
Lý thuyết xuông thôi . Giờ mày là ship gặp tình huống này mày xử lý như nào . Đúng hoàn cảnh gia đình như thằng ship luôn. Mày nói đi nói ok chẳng ai cãi cả.
 

aimar

Yếu sinh lý
Người chết là hết.
Tao nghĩ tụi báo cũng sợ dân mạng nó phản ứng nên viết nương cho đỡ vạ lây. Tao làm shipper mấy app viết góc nhìn cho tụi mày tham khảo thôi. Chửi thì tao xóa cho đỡ phiền. Đầu tiên phải nói nguồn cơn vụ này là lỗi con nhỏ kia. Không nhận thì thôi, nhận hàng thì phải trả tiền. Hết.
- Shipper phải quen khách mới giao trước chuyển sau. Nếu khách mới ccl chơi ngu vậy, thậm chí lần 1,2 mà thấy lằng nhằng vụ chuyển khoản thì lần tới phải tiền trao cháo múc, tin tin mới giao hàng, không là shipper có cả trăm cách để khỏi giao nên trường hợp này là khách quen chuyển tiền đàng hoàng ít nhất vài lần rồi. Lý do lần này không chuyển tao đoán nhỏ này đang kẹt trong tk không có tiền hoặc là trước khi rảnh tay để chuyển thì bị thằng ship nhậu vô gọi ( nhắn) tàm xàm gì đó nó ghét không thèm chuyển. Tất nhiên nếu là trường hợp sau thì chỉ cần chuyển xong chặn mẹ thằng ship chứ chỉ có thứ rảnh háng mới đi chửi lộn báo cáo các thứ. Tao có đọc thấy nó chuyển lúc 8h tối, không biết là trước hay sau vụ bị đánh.
- Tụi app giao hàng nhất là đám GHTK,GHN nó mất dạy nhưng mà mỗi cái 1* phạt 500k tụi mày nghĩ ngày chạy 100-200 đơn có đủ đóng phạt 1 lần không?? Có chó nó chạy cho mày. Trừ khi thằng này có tiền sử thái độ với khách bị cảnh cáo nhiều lần rồi, đến lần này mới bị phạt. Hoặc là vi phạm nghiêm trọng thường là lấy sdt rồi nhắn tin gạ khách hoặc chửi, combat với khách, 2 cái này là tối kị, thường là bị khóa app luôn chứ phạt còn nhẹ. Nên tao đoán thằng ship nt chửi nhau ghê gớm bị nhỏ đó chụp màn hình báo lên nên hết chạy. Vụ này nếu con nhỏ hoặc bên app công khai tin nhắn hay có ghi âm thì rõ thôi. Mà vì nó chết rồi giờ đưa ra cả đám lại bu vô chửi tiếp nên tất cả im luôn cho qua.
- Chuyện tử vong tao thấy là tai nạn thôi, như tụi mày đánh bằng tay cho có thêm cái nón thì chết kiểu gì, nếu tụi me sẵn rồi xài cây hay dao thì không nói, nó còn đi về được chả có máu me gì. Tao lại đoán khả nắng là nó làm cả ngày cơ thể đã mệt, lại còn nhậu từ chiều đến khuya nên người yếu rồi bị đánh trúng chỗ nào đó vỡ mạch máu chẳng hạn. Mà tao không đọc thấy kết luận nguyên nhân, nếu do đột quỵ gì đó thì lại hài.

Vậy thôi tao dân SG đéo biết gì đám ngoài đó, chỉ là đọc thấy nhiều thông tin 1 chiều mà shipper như tao thấy ngứa tay nên viết thôi.
 

Yeuchungthuy124

Yếu sinh lý
Người chết là hết.
Tao nghĩ tụi báo cũng sợ dân mạng nó phản ứng nên viết nương cho đỡ vạ lây. Tao làm shipper mấy app viết góc nhìn cho tụi mày tham khảo thôi. Chửi thì tao xóa cho đỡ phiền. Đầu tiên phải nói nguồn cơn vụ này là lỗi con nhỏ kia. Không nhận thì thôi, nhận hàng thì phải trả tiền. Hết.
- Shipper phải quen khách mới giao trước chuyển sau. Nếu khách mới ccl chơi ngu vậy, thậm chí lần 1,2 mà thấy lằng nhằng vụ chuyển khoản thì lần tới phải tiền trao cháo múc, tin tin mới giao hàng, không là shipper có cả trăm cách để khỏi giao nên trường hợp này là khách quen chuyển tiền đàng hoàng ít nhất vài lần rồi. Lý do lần này không chuyển tao đoán nhỏ này đang kẹt trong tk không có tiền hoặc là trước khi rảnh tay để chuyển thì bị thằng ship nhậu vô gọi ( nhắn) tàm xàm gì đó nó ghét không thèm chuyển. Tất nhiên nếu là trường hợp sau thì chỉ cần chuyển xong chặn mẹ thằng ship chứ chỉ có thứ rảnh háng mới đi chửi lộn báo cáo các thứ. Tao có đọc thấy nó chuyển lúc 8h tối, không biết là trước hay sau vụ bị đánh.
- Tụi app giao hàng nhất là đám GHTK,GHN nó mất dạy nhưng mà mỗi cái 1* phạt 500k tụi mày nghĩ ngày chạy 100-200 đơn có đủ đóng phạt 1 lần không?? Có chó nó chạy cho mày. Trừ khi thằng này có tiền sử thái độ với khách bị cảnh cáo nhiều lần rồi, đến lần này mới bị phạt. Hoặc là vi phạm nghiêm trọng thường là lấy sdt rồi nhắn tin gạ khách hoặc chửi, combat với khách, 2 cái này là tối kị, thường là bị khóa app luôn chứ phạt còn nhẹ. Nên tao đoán thằng ship nt chửi nhau ghê gớm bị nhỏ đó chụp màn hình báo lên nên hết chạy. Vụ này nếu con nhỏ hoặc bên app công khai tin nhắn hay có ghi âm thì rõ thôi. Mà vì nó chết rồi giờ đưa ra cả đám lại bu vô chửi tiếp nên tất cả im luôn cho qua.
- Chuyện tử vong tao thấy là tai nạn thôi, như tụi mày đánh bằng tay cho có thêm cái nón thì chết kiểu gì, nếu tụi me sẵn rồi xài cây hay dao thì không nói, nó còn đi về được chả có máu me gì. Tao lại đoán khả nắng là nó làm cả ngày cơ thể đã mệt, lại còn nhậu từ chiều đến khuya nên người yếu rồi bị đánh trúng chỗ nào đó vỡ mạch máu chẳng hạn. Mà tao không đọc thấy kết luận nguyên nhân, nếu do đột quỵ gì đó thì lại hài.

Vậy thôi tao dân SG đéo biết gì đám ngoài đó, chỉ là đọc thấy nhiều thông tin 1 chiều mà shipper như tao thấy ngứa tay nên viết thôi.
Giờ chỉ hóng được xử thế nào thôi. Nhà con kia mà vừa có cơ vừa có tiền thì nhẹ nhiều
 

NobleClan

Tao là gay
Mặt mũi cũng đéo đến nỗi mà ác vloz, thêm mấy thằng đực nhà nó cũng ngu ko kém. Đúng là đc cả nhà
 

aimar

Yếu sinh lý
Giờ chỉ hóng được xử thế nào thôi. Nhà con kia mà vừa có cơ vừa có tiền thì nhẹ nhiều
Nhỏ đó đâu có bị gì đâu mà chờ xử, tao đang chờ nó nói nguyên nhân không chuyển tiền. Tao đoán là nó hết tiền nhưng sợ bị chửi ghê hơn nên lấy lý do bận cho đỡ.
 

Kailash

Yếu sinh lý
Người chết là hết.
Tao nghĩ tụi báo cũng sợ dân mạng nó phản ứng nên viết nương cho đỡ vạ lây. Tao làm shipper mấy app viết góc nhìn cho tụi mày tham khảo thôi. Chửi thì tao xóa cho đỡ phiền. Đầu tiên phải nói nguồn cơn vụ này là lỗi con nhỏ kia. Không nhận thì thôi, nhận hàng thì phải trả tiền. Hết.
- Shipper phải quen khách mới giao trước chuyển sau. Nếu khách mới ccl chơi ngu vậy, thậm chí lần 1,2 mà thấy lằng nhằng vụ chuyển khoản thì lần tới phải tiền trao cháo múc, tin tin mới giao hàng, không là shipper có cả trăm cách để khỏi giao nên trường hợp này là khách quen chuyển tiền đàng hoàng ít nhất vài lần rồi. Lý do lần này không chuyển tao đoán nhỏ này đang kẹt trong tk không có tiền hoặc là trước khi rảnh tay để chuyển thì bị thằng ship nhậu vô gọi ( nhắn) tàm xàm gì đó nó ghét không thèm chuyển. Tất nhiên nếu là trường hợp sau thì chỉ cần chuyển xong chặn mẹ thằng ship chứ chỉ có thứ rảnh háng mới đi chửi lộn báo cáo các thứ. Tao có đọc thấy nó chuyển lúc 8h tối, không biết là trước hay sau vụ bị đánh.
- Tụi app giao hàng nhất là đám GHTK,GHN nó mất dạy nhưng mà mỗi cái 1* phạt 500k tụi mày nghĩ ngày chạy 100-200 đơn có đủ đóng phạt 1 lần không?? Có chó nó chạy cho mày. Trừ khi thằng này có tiền sử thái độ với khách bị cảnh cáo nhiều lần rồi, đến lần này mới bị phạt. Hoặc là vi phạm nghiêm trọng thường là lấy sdt rồi nhắn tin gạ khách hoặc chửi, combat với khách, 2 cái này là tối kị, thường là bị khóa app luôn chứ phạt còn nhẹ. Nên tao đoán thằng ship nt chửi nhau ghê gớm bị nhỏ đó chụp màn hình báo lên nên hết chạy. Vụ này nếu con nhỏ hoặc bên app công khai tin nhắn hay có ghi âm thì rõ thôi. Mà vì nó chết rồi giờ đưa ra cả đám lại bu vô chửi tiếp nên tất cả im luôn cho qua.
- Chuyện tử vong tao thấy là tai nạn thôi, như tụi mày đánh bằng tay cho có thêm cái nón thì chết kiểu gì, nếu tụi me sẵn rồi xài cây hay dao thì không nói, nó còn đi về được chả có máu me gì. Tao lại đoán khả nắng là nó làm cả ngày cơ thể đã mệt, lại còn nhậu từ chiều đến khuya nên người yếu rồi bị đánh trúng chỗ nào đó vỡ mạch máu chẳng hạn. Mà tao không đọc thấy kết luận nguyên nhân, nếu do đột quỵ gì đó thì lại hài.

Vậy thôi tao dân SG đéo biết gì đám ngoài đó, chỉ là đọc thấy nhiều thông tin 1 chiều mà shipper như tao thấy ngứa tay nên viết thôi.
Nhận xét có tình có lý đó.
 

Trịnh Bá Hàm

Tao là gay
Cãi nhau vs thằng súc vật ấy lzi, ra đời bị tát cho có cái mà tưởng đã trưởng thành, nói đạo lí chứ có đầu buồi gì đâu.
"Cái này nó thuộc về số phận và bước ngoặt": Đổ lỗi cho "số phận" là cách né tránh trách nhiệm của các bên liên quan. Không có chuyện "số phận" bắt buộc phải xảy ra bi kịch này. Mọi hành động đều là kết quả của sự lựa chọn và thái độ của từng người:
Khách hàng không tôn trọng shipper, chậm trả tiền, gây căng thẳng.
Shipper hành xử nóng nảy, dẫn đến bạo lực.
Đây không phải là số phận mà là chuỗi hành vi và quyết định sai lầm của cả hai bên. Số phận chỉ là cái cớ để ngụy biện cho những hành động sai trái.
"Thằng nào giỏi trong tình huống như anh ship xử lý như nào mà không có hậu quả mới giỏi": Lập luận này rất phiến diện và thiếu thực tế. Trong tình huống này, trách nhiệm đầu tiên thuộc về khách hàng:
Nếu khách hàng thanh toán đúng hạn và tôn trọng shipper, thì không có "tình huống khó xử" nào để cần đến sự giỏi giang của shipper. Bắt shipper phải "giỏi" trong việc xử lý những rắc rối do khách hàng gây ra là cách đổ lỗi sai trái.
"Đừng nói con kia đưa đủ tiền rồi mới giao hàng vì nghề ship không thằng nào làm như vậy": Đúng là hầu hết shipper không yêu cầu trả tiền trước khi giao hàng, vì họ tin tưởng vào sự trung thực của khách hàng. Nhưng chính vì điều này, trách nhiệm thanh toán đúng hạn thuộc về khách hàng.
Nếu khách hàng không thanh toán đúng hạn, shipper có quyền đòi lại tiền. Điều này không chỉ là quyền lợi, mà còn là nguyên tắc cơ bản trong bất kỳ giao dịch nào.
Điểm mấu chốt:
Việc khách hàng chậm trả tiền, không giữ đúng cam kết là nguyên nhân chính dẫn đến xung đột.
Đổ lỗi cho "số phận" hay yêu cầu shipper "giỏi xử lý tình huống" không thể làm mờ đi trách nhiệm của khách hàng trong sự việc này. Quan điểm trên thể hiện sự đánh đồng trách nhiệm và né tránh bản chất vấn đề. Thay vì đổ lỗi cho "số phận" hoặc đòi hỏi shipper phải "giỏi" trong những tình huống bất công, chúng ta cần nhìn nhận rõ ràng: Mỗi cá nhân đều phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình. Khách hàng sai từ đầu, và shipper bị đẩy vào tình huống khó xử không phải vì số phận, mà vì hành vi thiếu trách nhiệm của khách hàng.
thằng cháu có vẻ sống lý thuyết quá. mày nghĩ cuộc sống này cứ cho vay tiền là thằng nợ tiền nó sẽ trả đúng hạn à. đéo có đâu cháu ạ.
rồi khi đéo đòi đc tiền thì 1 là quỳ lạy thằng nợ tiền, hai là sửng cồ lên chửi nhau bắt nó trả. rồi hậu quả ra sao?
nó vẫn đéo trả thì làm thế nào?
việc tự để mình vào thế cho vay , đi đòi đã nắm 50% thua cuộc rồi. nhìn câu chuyện để rút ra bài học gì? đó là đừng để mình ở thế phải đi đòi. đòi làm sao để mình không mất mạng?
nó không đơn giản đâu. nếu cháu sống đủ lâu , đủ trải nghiệm cháu sẽ thấy bọn giàu lại là bọn rất ít cho ai nợ tiền, rất ít tự đưa nó vào thế chiếu dưới. nó phải nắm đc cái gì đó , cầm cố cái gì đó nó mới cho vay. ngược lại, người nghèo thì rất hào phóng, có 1 xu là sẵn sàng cho vay cả 1 xu. xong đến lúc đi đòi, ko đòi đc thì sao? tức hộc máu mồm, cả gia tài dốc túi cho vay. thế là sống chết với con nợ. hệ quả của sự chưa thấy hiểu bản chất xh này. lúc đó đổ lỗi cho con nợ đéo trả nên mất mạng. nhưng đâu biết bọn giàu nó đã lường trc đc cả việc con nợ đéo trả nên đéo cho vay từ đầu. nên đéo có sự việc đau lòng.
còn shipper thế nào cụ đéo rõ cách làm của bọn nó. nhưng đời cụ chưa đc thằng ship cặc nào nó cho nợ 1 nghìn. địt mẹ có tiền thì nó ms giao. chứ giả dụ nó cho nợ thì chắc buồi gì cụ đã trả nó. và nó đòi kiểu gì khi gặp thằng chày bửa. đó là vấn đề. cái tranh cãi là ở chỗ đó. chứ đéo ai bênh con đánh ng, đéo ai nhục mạ người đã chết cả. ng sống cần rút ra bài học để tránh có vụ khác như thế. bản chất xh sẽ có khách chày bửa, sẽ có ship lắm mồm.
 

quiha

Yếu sinh lý
Lý thuyết xuông thôi . Giờ mày là ship gặp tình huống này mày xử lý như nào . Đúng hoàn cảnh gia đình như thằng ship luôn. Mày nói đi nói ok chẳng ai cãi cả.
Đúng, lý thuyết có thể không đủ trong những tình huống cụ thể, nhưng không thể lấy đó làm lý do biện minh cho hành vi sai trái. Câu hỏi không phải là ‘Xử lý thế nào’ mà là tại sao phải rơi vào tình huống đó ngay từ đầu. Nếu khách hàng thanh toán đúng hạn, không có lý do gì để shipper phải rơi vào tình huống căng thẳng, chẳng cần đến những cách giải quyết nóng nảy.
Trong hoàn cảnh gia đình hay cuộc sống khó khăn của shipper, họ vẫn có quyền đòi lại tiền từ khách hàng không thực hiện đúng cam kết. Đó không phải là chuyện đòi tiền từ người nghèo hay gì, mà là về sự công bằng và trách nhiệm trong giao dịch. Đừng vì một chút cảm thông mà bỏ qua những hành động sai trái ngay từ đầu.
 

quiha

Yếu sinh lý
thằng cháu có vẻ sống lý thuyết quá. mày nghĩ cuộc sống này cứ cho vay tiền là thằng nợ tiền nó sẽ trả đúng hạn à. đéo có đâu cháu ạ.
rồi khi đéo đòi đc tiền thì 1 là quỳ lạy thằng nợ tiền, hai là sửng cồ lên chửi nhau bắt nó trả. rồi hậu quả ra sao?
nó vẫn đéo trả thì làm thế nào?
việc tự để mình vào thế cho vay , đi đòi đã nắm 50% thua cuộc rồi. nhìn câu chuyện để rút ra bài học gì? đó là đừng để mình ở thế phải đi đòi. đòi làm sao để mình không mất mạng?
nó không đơn giản đâu. nếu cháu sống đủ lâu , đủ trải nghiệm cháu sẽ thấy bọn giàu lại là bọn rất ít cho ai nợ tiền, rất ít tự đưa nó vào thế chiếu dưới. nó phải nắm đc cái gì đó , cầm cố cái gì đó nó mới cho vay. ngược lại, người nghèo thì rất hào phóng, có 1 xu là sẵn sàng cho vay cả 1 xu. xong đến lúc đi đòi, ko đòi đc thì sao? tức hộc máu mồm, cả gia tài dốc túi cho vay. thế là sống chết với con nợ. hệ quả của sự chưa thấy hiểu bản chất xh này. lúc đó đổ lỗi cho con nợ đéo trả nên mất mạng. nhưng đâu biết bọn giàu nó đã lường trc đc cả việc con nợ đéo trả nên đéo cho vay từ đầu. nên đéo có sự việc đau lòng.
còn shipper thế nào cụ đéo rõ cách làm của bọn nó. nhưng đời cụ chưa đc thằng ship cặc nào nó cho nợ 1 nghìn. địt mẹ có tiền thì nó ms giao. chứ giả dụ nó cho nợ thì chắc buồi gì cụ đã trả nó. và nó đòi kiểu gì khi gặp thằng chày bửa. đó là vấn đề. cái tranh cãi là ở chỗ đó. chứ đéo ai bênh con đánh ng, đéo ai nhục mạ người đã chết cả. ng sống cần rút ra bài học để tránh có vụ khác như thế. bản chất xh sẽ có khách chày bửa, sẽ có ship lắm mồm.
Về vấn đề vay nợ và đòi tiền, tôi hoàn toàn đồng ý rằng trong cuộc sống có những người không trả nợ và những tình huống này rất phức tạp. Tuy nhiên, đó là vấn đề của sự quản lý giao dịch chứ không phải là lý do để biện minh cho hành động sai trái. Việc cho vay hay giao dịch với ai đó là quyền của mỗi người, nhưng nếu có thỏa thuận rõ ràng về việc thanh toán, thì trách nhiệm trả nợ thuộc về người vay, và nếu không thanh toán đúng hạn, thì quyền đòi lại tiền thuộc về người cho vay.
Còn việc 'đi đòi mà không trả được tiền thì sao' - đây là một vấn đề lớn, nhưng cũng không phải là lý do để đổ lỗi cho những người bị thiệt hại, vì nếu chúng ta không đòi quyền lợi của mình thì sẽ không có sự công bằng. Còn về phía shipper, việc giao hàng mà không yêu cầu trả trước tiền là một nguyên tắc phổ biến trong ngành này, nhưng điều đó không có nghĩa là shipper không có quyền yêu cầu tiền khi khách hàng không thanh toán đúng hạn. Nếu khách hàng không trả tiền, shipper có quyền đòi lại tiền và đây không phải là điều sai trái.
Đối với câu nói 'tự để mình vào thế phải đi đòi', thực tế cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng và mỗi người đều có quyền đòi lại quyền lợi của mình, không phải chỉ những người giàu mới có thể bảo vệ quyền lợi. Cái chúng ta cần là một xã hội công bằng, nơi mọi người đều có thể bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình mà không phải đối mặt với nguy hiểm hay bất công.
Điều quan trọng nhất là chúng ta cần học cách xử lý các tình huống sao cho đúng, không đổ lỗi cho hoàn cảnh mà phải hiểu rõ vấn đề và có cách giải quyết hợp lý. Không thể cứ đơn giản 'để mình vào thế phải đi đòi' và mặc nhiên bỏ qua trách nhiệm của người khác.
 

Trịnh Bá Hàm

Tao là gay
Về vấn đề vay nợ và đòi tiền, tôi hoàn toàn đồng ý rằng trong cuộc sống có những người không trả nợ và những tình huống này rất phức tạp. Tuy nhiên, đó là vấn đề của sự quản lý giao dịch chứ không phải là lý do để biện minh cho hành động sai trái. Việc cho vay hay giao dịch với ai đó là quyền của mỗi người, nhưng nếu có thỏa thuận rõ ràng về việc thanh toán, thì trách nhiệm trả nợ thuộc về người vay, và nếu không thanh toán đúng hạn, thì quyền đòi lại tiền thuộc về người cho vay.
Còn việc 'đi đòi mà không trả được tiền thì sao' - đây là một vấn đề lớn, nhưng cũng không phải là lý do để đổ lỗi cho những người bị thiệt hại, vì nếu chúng ta không đòi quyền lợi của mình thì sẽ không có sự công bằng. Còn về phía shipper, việc giao hàng mà không yêu cầu trả trước tiền là một nguyên tắc phổ biến trong ngành này, nhưng điều đó không có nghĩa là shipper không có quyền yêu cầu tiền khi khách hàng không thanh toán đúng hạn. Nếu khách hàng không trả tiền, shipper có quyền đòi lại tiền và đây không phải là điều sai trái.
Đối với câu nói 'tự để mình vào thế phải đi đòi', thực tế cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng và mỗi người đều có quyền đòi lại quyền lợi của mình, không phải chỉ những người giàu mới có thể bảo vệ quyền lợi. Cái chúng ta cần là một xã hội công bằng, nơi mọi người đều có thể bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình mà không phải đối mặt với nguy hiểm hay bất công.
Điều quan trọng nhất là chúng ta cần học cách xử lý các tình huống sao cho đúng, không đổ lỗi cho hoàn cảnh mà phải hiểu rõ vấn đề và có cách giải quyết hợp lý. Không thể cứ đơn giản 'để mình vào thế phải đi đòi' và mặc nhiên bỏ qua trách nhiệm của người khác.
thằng cháu có vẻ thích chụp mũ ng khác. ai đổ lỗi cho shipper? cả xh đều thương người chết, pháp luật cũng sẽ trừng trị thằng giết người, nhưng rồi nó lại ra tù. còn ng chết thì mãi mãi không còn cơ hội sống lại. cho nên
cái mọi người thảo luận là bài học để rút ra sau những vụ việc đau lòng này. đừng để nó xảy ra nữa.
tại sao người nghèo hay bị những vụ như vậy?
tại sao bọn giàu nó lại tránh đc những vụ việc như vậy?
tìm cách để bảo vệ bản thân, chứ không phải đổ lỗi. học cách thấu hiểu cách xh vận hành. chứ ko phải đổ lỗi. xh nó màu đen chứ không phải màu hồng. khách trăm vàn loại khách chứ không phải cứ khách là nó sòng phẳng.
tìm cách đặt mình vào vị trí an toàn, trên cơ thằng khác chứ k phải vào thế đi đòi.
gặp khách chày bửa , làm sao để tránh?
gặp người chửi bới, làm sao để kìm ?
đấy là cái người sống thảo luận, để tránh trở thành cái xác tiếp theo.
và trở thành thằng tù tiếp theo. chứ k ai đổ lỗi . sai có pháp luật trị. nhưng mất mạng thì chẳng ai mất thay cho để làm lại
 
Chỉnh sửa lần cuối:

quiha

Yếu sinh lý
thằng cháu có vẻ thích chụp mũ ng khác. ai đổ lỗi cho shipper? cả xh đều thương người chết, pháp luật cũng sẽ trừng trị thằng giết người, nhưng rồi nó lại ra tù. còn ng chết thì mãi mãi không còn cơ hội sống lại. cho nên
cái mọi người thảo luận là bài học để rút ra sau những vụ việc đau lòng này. đừng để nó xảy ra nữa.
tại sao người nghèo hay bị những vụ như vậy?
tại sao bọn giàu nó lại tránh đc những vụ việc như vậy?
tìm cách để bảo vệ bản thân, chứ không phải đổ lỗi. học cách thấu hiểu cách xh vận hành. chứ ko phải đổ lỗi. xh nó màu đen chứ không phải màu hồng. khách trăm vàn loại khách chứ không phải cứ khách là nó sòng phẳng.
tìm cách đặt mình vào vị trí an toàn, trên cơ thằng khác chứ k phải vào thế đi đòi.
gặp khách chày bửa , làm sao để tránh?
gặp người chửi bới, làm sao để kìm ?
đấy là cái người sống thảo luận, để tránh trở thành cái xác tiếp theo.
và trở thành thằng tù tiếp theo. chứ k ai đổ lỗi . sai có pháp luật trị. nhưng mất mạng thì chẳng ai mất thay cho để làm lại
Về vấn đề 'ai đổ lỗi cho shipper', tôi không hề chụp mũ ai, mà tôi đang nói về bản chất của sự việc và phân tích đúng sai. Đúng là chúng ta cần học hỏi từ những vụ việc đau lòng, nhưng điều quan trọng là chúng ta không thể đánh đồng mọi vấn đề và phủ nhận trách nhiệm của từng cá nhân trong những tình huống như vậy. Đúng là trong xã hội có rất nhiều loại khách hàng, và có những khách hàng không tôn trọng shipper, nhưng trách nhiệm của chúng ta là phải tìm cách xử lý đúng đắn, chứ không phải là tránh né.
Việc người nghèo bị tổn thất trong các vụ việc như vậy là một thực tế, nhưng không phải vì vậy mà chúng ta đổ lỗi cho hoàn cảnh. Việc 'bảo vệ bản thân' không có nghĩa là chấp nhận sự bất công, mà là tìm cách thức xử lý hợp lý khi có mâu thuẫn, bao gồm cả việc yêu cầu quyền lợi và làm đúng thủ tục trong giao dịch. Chúng ta cần học cách đặt mình vào tình huống an toàn, nhưng cũng không thể làm ngơ trước những hành động sai trái.
Xã hội có thể không hoàn hảo, nhưng chúng ta không thể thờ ơ và chỉ lo bảo vệ bản thân mà quên đi trách nhiệm với xã hội và bản thân mình. Việc học cách đối mặt với khách chây bửa hay người chửi bới là cần thiết, nhưng cũng phải biết khi nào là lúc để yêu cầu quyền lợi và bảo vệ mình đúng pháp luật. Đó là cách để không chỉ bảo vệ bản thân mà còn giữ gìn sự công bằng và trật tự xã hội.
Thực tế, nếu chúng ta không bảo vệ quyền lợi của mình từ đầu, không yêu cầu trách nhiệm từ người khác, thì chính chúng ta đang góp phần duy trì sự bất công đó. Phải biết rõ rằng, đòi hỏi quyền lợi không phải là đổ lỗi, mà là bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình.
 

Trịnh Bá Hàm

Tao là gay
Về vấn đề 'ai đổ lỗi cho shipper', tôi không hề chụp mũ ai, mà tôi đang nói về bản chất của sự việc và phân tích đúng sai. Đúng là chúng ta cần học hỏi từ những vụ việc đau lòng, nhưng điều quan trọng là chúng ta không thể đánh đồng mọi vấn đề và phủ nhận trách nhiệm của từng cá nhân trong những tình huống như vậy. Đúng là trong xã hội có rất nhiều loại khách hàng, và có những khách hàng không tôn trọng shipper, nhưng trách nhiệm của chúng ta là phải tìm cách xử lý đúng đắn, chứ không phải là tránh né.
Việc người nghèo bị tổn thất trong các vụ việc như vậy là một thực tế, nhưng không phải vì vậy mà chúng ta đổ lỗi cho hoàn cảnh. Việc 'bảo vệ bản thân' không có nghĩa là chấp nhận sự bất công, mà là tìm cách thức xử lý hợp lý khi có mâu thuẫn, bao gồm cả việc yêu cầu quyền lợi và làm đúng thủ tục trong giao dịch. Chúng ta cần học cách đặt mình vào tình huống an toàn, nhưng cũng không thể làm ngơ trước những hành động sai trái.
Xã hội có thể không hoàn hảo, nhưng chúng ta không thể thờ ơ và chỉ lo bảo vệ bản thân mà quên đi trách nhiệm với xã hội và bản thân mình. Việc học cách đối mặt với khách chây bửa hay người chửi bới là cần thiết, nhưng cũng phải biết khi nào là lúc để yêu cầu quyền lợi và bảo vệ mình đúng pháp luật. Đó là cách để không chỉ bảo vệ bản thân mà còn giữ gìn sự công bằng và trật tự xã hội.
Thực tế, nếu chúng ta không bảo vệ quyền lợi của mình từ đầu, không yêu cầu trách nhiệm từ người khác, thì chính chúng ta đang góp phần duy trì sự bất công đó. Phải biết rõ rằng, đòi hỏi quyền lợi không phải là đổ lỗi, mà là bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình.
về pháp lý vụ án người chết không có lỗi trong vụ này. nhưng chết rồi thì lấy lại công bằng thì có sống lại được đâu. nên người sống phải nhìn vụ án mà tránh để mình trở thành người chết tiếp theo.
muốn tránh xung đột tay chân, va chạm thì đòi như thế nào khi gặp khách chày bửa?
công ty có chế tài như nào khi shipper gặp khách chày bửa , bom hàng?
mang hàng về hay hoàn trả shop. đó là cái cần rút bài học.
-lý thuyết là nó nợ thì ta đến đòi, uh đến đòi. xong nó đâm cho lòi ruột rồi nó đi tù. đi tù xong nó lại ra tù. còn mạng thì mất mẹ rồi.
thay vì đến đòi giờ ta tìm cách ko cho nợ có đc k? mang hàng về khi khách k có tiền có được ko?
nếu đòi khách k trả thì phải làm thế nào?
báo công an hay báo chính quyền. cái gì bảo vệ đc cho bản thân .
chứ cứ lý thuyết suông là mất tiền phải đòi thì khó lắm. đòi như thế nào để nó trả mới là vấn đề. cụ đây cho vay nhiều rồi. con nợ nó k trả còn phải ngậm ngùi, chấp nhận mình ngu. đến nhà nó đòi nó vác dao ra xiên. gọi công an đến thì nó bảo nó trả cho ít một. cứ thế mãi. nên giờ muốn bảo vệ bản thân thì đéo cho ai vay
 

quiha

Yếu sinh lý
về pháp lý vụ án người chết không có lỗi trong vụ này. nhưng chết rồi thì lấy lại công bằng thì có sống lại được đâu. nên người sống phải nhìn vụ án mà tránh để mình trở thành người chết tiếp theo.
muốn tránh xung đột tay chân, va chạm thì đòi như thế nào khi gặp khách chày bửa?
công ty có chế tài như nào khi shipper gặp khách chày bửa , bom hàng?
mang hàng về hay hoàn trả shop. đó là cái cần rút bài học.
-lý thuyết là nó nợ thì ta đến đòi, uh đến đòi. xong nó đâm cho lòi ruột rồi nó đi tù. đi tù xong nó lại ra tù. còn mạng thì mất mẹ rồi.
thay vì đến đòi giờ ta tìm cách ko cho nợ có đc k? mang hàng về khi khách k có tiền có được ko?
nếu đòi khách k trả thì phải làm thế nào?
báo công an hay báo chính quyền. cái gì bảo vệ đc cho bản thân .
chứ cứ lý thuyết suông là mất tiền phải đòi thì khó lắm. đòi như thế nào để nó trả mới là vấn đề. cụ đây cho vay nhiều rồi. con nợ nó k trả còn phải ngậm ngùi, chấp nhận mình ngu. đến nhà nó đòi nó vác dao ra xiên. gọi công an đến thì nó bảo nó trả cho ít một. cứ thế mãi. nên giờ muốn bảo vệ bản thân thì đéo cho ai vay
Điều tôi muốn nói không chỉ là việc đòi quyền lợi mà còn là việc nhận thức trách nhiệm của các bên trong mọi hành động. Tôi đồng ý rằng người sống cần rút ra bài học để tránh những trường hợp tương tự, nhưng bài học không chỉ dừng lại ở việc tránh va chạm hay bảo vệ bản thân. Bài học còn là làm sao để xây dựng một xã hội công bằng hơn, nơi trách nhiệm được đặt đúng chỗ, và mọi người đều tuân thủ nguyên tắc giao dịch.
Còn về cách 'không cho ai vay' hay 'không cho khách nợ', đó là một giải pháp phòng ngừa hợp lý, nhưng nó không phải lúc nào cũng khả thi trong thực tế. Nghề shipper không giống như việc cho vay tài sản, mà là một dịch vụ. Khách hàng đã đặt hàng thì việc thanh toán đúng hạn là điều cơ bản và hợp lý. Nếu khách hàng không thực hiện đúng nghĩa vụ của mình, công ty và pháp luật cần có chế tài rõ ràng để bảo vệ shipper.
Về phần công ty vận hành, họ cũng cần xây dựng quy trình chặt chẽ hơn:
1. Không để shipper tự đối mặt với các tình huống căng thẳng mà không có sự hỗ trợ.
2. Đưa ra chế tài cho khách bom hàng, chậm trả hoặc có hành vi bất hợp tác.
3. Tăng cường các biện pháp đảm bảo thanh toán trước khi giao hàng hoặc có cơ chế cọc phù hợp.
Điều này không phải là 'lý thuyết suông', mà là yêu cầu cần thiết để bảo vệ người lao động trong ngành dịch vụ. Nếu mỗi người đều chỉ chấp nhận thực tế xã hội và không yêu cầu thay đổi, thì các vấn đề này sẽ tiếp diễn mãi.
Về việc 'đòi như thế nào để không bị nguy hiểm', tôi đồng ý rằng an toàn luôn phải được đặt lên hàng đầu. Chúng ta cần pháp luật bảo vệ những người làm ăn chân chính, và chính quyền cũng cần đóng vai trò tích cực hơn trong việc giải quyết các vấn đề này.
 
Bên trên
Tắt Quảng Cáo