full truyện siêu phẩm của tml Fafamimi

QuyTalk

Tao là gay
Grok nó dịch.

  • Đừng lo, bố ơi! Đây là sức khỏe! Sức khỏe đấy, bố! – Như nghiêng người ra sau, chìm mình dưới lớp bọt tắm, giơ một ngón tay thon dài lên khỏi mặt nước và lắc qua lắc lại. Cô đang nghĩ đến căn bệnh của bố mà chị Uyên từng nhắc đến trước đó.
  • Nếu nhìn từ góc độ y học, thì bố đây được gọi là khỏe mạnh đấy! Haha! – Ông Lý ngửa đầu nhìn trần nhà, cười lớn, đùa với con gái.
  • Bố ơi, bố phải cẩn thận… Ở tuổi này không được chủ quan đâu! Bố nên tập thể dục, đạp xe, chơi cờ… còn chuyện… đàn ông đàn bà… con nghĩ bố nên gác lại… Hihi… – Như lo lắng nhắc nhở bố. Sợ bố giận, cô cười bẽn lẽn.
  • Haizz… Con bé này… Bố biết con lo cho bố… Bố hiện giờ có quen biết người phụ nữ nào đâu mà nghĩ đến chuyện đó… – Ông Lý cúi nhìn lớp bọt trắng, lắc đầu. Bỗng từ dưới lớp bọt, những ngón chân trắng dài của Như từ từ nhô lên, khiến ông giật mình.
  • Hihi… Con đâu nghĩ thế đâu… – Như cười khanh khách, nhấc chân lên trêu bố.
  • Con bé này! Đã có chồng rồi mà còn nghịch ngợm thế! – Ông Lý nắm chân Như kéo xuống, vô tình va vào con cặc của mình vì đang ngồi bắt chéo chân trong bồn.
  • Ái! – Ông Lý giật nảy người.
  • Haha… Bố! – Như mở to mắt, che miệng cười, mặt đỏ bừng khi chân cô vô tình đạp phải con cặc to lớn, cương cứng của bố. Với cô, cảm giác này buồn cười hơn là ngại ngùng. Dù sao đây là bố cô, cô từng thoáng thấy “nó” từ hồi bé, dù chỉ là ký ức mơ hồ. Vì sự thân thuộc ấy, cô dần bớt e dè hơn lúc đầu.
  • Cười gì hả, con bé này! Bố khỏe mạnh thế này là bình thường. Bạn bố giờ ai còn cương nổi đâu, haha! – Ông Lý cười lớn để che đi sự ngượng ngùng.
  • Sao bố lại… nứng cặt thế? Bố đi đâu mà thế hả? – Như mỉm cười, hỏi khó để trêu bố.
  • Ôi… Hồi đó còn trẻ! Giờ lớn rồi, chuyện đó là bình thường… Haha! Đừng để ý! – Ông Lý vẫy tay.
  • Bình thường? Bố đúng là dâm đãng! Hihi! – Như lè lưỡi, thích trêu bố nhưng không có ý trách móc, vì dù sao họ cũng là khác giới, chuyện này là tự nhiên.
  • Thôi nào! Nói bố xem? Mẹ con với bố xa nhau lâu rồi, đã bao lâu bố chưa thấy… lồn đàn bà hả? – Ông Lý nhíu mày, cười, giơ tay giải thích như thể đây là chuyện bình thường.
  • Blè! – Như lè lưỡi trêu bố, quay mặt đi vì không dám trêu quá. Thấy bố thiếu thốn tình dục đến mức sinh bệnh, cô thương nhiều hơn là trách.
Hai bố con im lặng. Ông Lý múc nước và bọt xà phòng tạt lên người để tắm. Trong khi đó, Như cau đôi mày lá liễu, tìm chỗ duỗi chân nhưng cứ chạm vào đùi ông Lý.
  • Con bé này! Kéo chân lại đi! Chật quá… – Ông Lý nắm chân Như đẩy ra, sợ cô lại va vào con cặc của mình mà chết mất.
  • Nhưng chân con tê… – Như cau có.
  • Đây! Đưa đây, bố xoa bóp một lúc là hết! – Ông Lý nói rồi cầm một chân Như, đặt lên đùi mình, xoa bóp nhẹ nhàng.
  • Ha! Ha! Con bé này! Chân dài giống bố! – Ông Lý bóp chân, cười tự hào vì thấy đôi chân con gái thon thả, mịn màng, rất dài.
  • Chân con dài hơn bố nhiều! Đây!!! – Như nhấc chân còn lại lên khỏi mặt nước, bắp chân và đùi mượt mà lộ ra. Đúng là đôi chân Như dài, dẻo dai, cô có thể nhấc thẳng lên trần nhà mà không đau.
  • Thôi nào! So xem ai dài hơn! – Ông Lý cũng nhấc chân gầy guộc, đầy lông lên so với con gái. Chân ông Lý gầy, lông lá, cong queo như chân ông lão, ngắn hơn chân Như.
  • Bố thấy chưa? Haha… – Như cười khoái chí vì chân mình dài hơn. Cô nghịch ngợm ấn chân vào chân bố, đẩy qua đẩy lại.
  • Thôi! Thôi! Haha… – Ông Lý cười, nhường con gái vì biết cô nghịch và hiếu thắng, nhưng chân cô đúng là dài hơn. Ông thoáng nhìn xuống khi Như nhấc chân cao, lộ cả đùi gần đến bờ mông. Nhưng lớp bọt dày che khuất, ông không thấy gì.
  • Haizz… Nhớ ngày xưa cả hai chị em con cùng tắm với bố, giờ chỉ một mình con đã chật chội thế này! – Ông Lý ngả người ra, duỗi chân dọc thành bồn, tránh va vào Như. Như cũng kéo chân lại, dịch sang bên kia.
Lúc này, cả hai đều khép đùi, duỗi chân sang hai hướng. Chân ông Lý chạm vào đùi và bờ mông Như, nhưng không thể tránh vì không gian quá hẹp. Cảm giác làn da mịn màng của con gái khiến con cặc ông rạo rực. Nhưng nhờ lớp bọt che phủ, ông thoải mái, không sợ Như nhìn thấy.
  • Con không nhớ từ bao giờ không tắm chung với bố nữa, nhỉ? – Như ngửa mặt nhìn trần nhà, nghĩ ngợi.
  • Từ khi chị con vào cấp hai, bố không tắm cùng hai đứa nữa. Nhớ lúc mẹ con bảo không cho bố tắm cùng, bố buồn mấy tháng! Haha! – Ông Lý cười khi nhớ lại kỷ niệm xưa.
  • À, con nhớ rồi! Sau đó tụi con luôn tắm với mẹ… hihi… Vì tụi con dậy thì, vú lớn lên, không thể tắm với bố nữa… – Như nhẹ nhàng sờ lên bầu vú, nói tự nhiên.
  • Đúng vậy! Lúc đó các con phát triển cả thể chất lẫn tinh thần, bố là đàn ông, không thể dạy dỗ được. Mẹ phù hợp hơn bố! Haizz… Thời gian trôi nhanh quá… Không biết từ bao giờ các con bố đã lớn thế này… – Ông Lý buồn bã, nhìn xuống lớp bọt.
  • Bố thường đi công tác xa… nên không thấy tụi con lớn lên, hihi… – Như cười an ủi bố.
  • Ha! Ha! Dù lớn, các con vẫn là con gái bố! Với bố, các con vẫn là những đứa trẻ, chỉ khác là lớn hơn, cao hơn, bầu ngực đầy đặn hơn, và xinh đẹp hơn…
  • Hmm… Có khi con thấy vú to thế này bất tiện, bố ạ… Sao phụ nữ phải có vú to thế này hả bố? – Như nói, nhẹ nhàng nâng bầu vú lên. Cô thật sự thấy vú mình đôi khi phiền phức, nếu không có chúng, cô có thể chạy nhảy thoải mái hơn, không bị chú ý nơi đông người.
  • Haha! Con gái bố đã có chồng mà còn ngây thơ thế! Phụ nữ phải có vú để thu hút đàn ông, để nuôi con… Sau này có con, bầu vú đó sẽ dùng để nuôi con! Đó là sứ mệnh cao cả mà Chúa ban cho phụ nữ…
  • Vâng! Con biết! Nhưng ý con là vú nhỏ cũng nuôi con được…
  • Con bé ngốc! Phụ nữ vú to luôn hấp dẫn đàn ông hơn vú nhỏ! To hay nhỏ tùy thuộc vào sự phát triển của mỗi người, nhiều người muốn có bầu vú to như con mà không được, haha!
  • Đàn ông cũng có cặt to cặt nhỏ hả bố? – Như bĩu môi, nhìn xuống lớp bọt, hơi ngượng vì đôi khi nói nhiều, cô hay nói bậy.
  • Khụ! Đại loại thế… – Ông Lý cười ngượng khi con gái hỏi bất ngờ. Nhưng ông không quá bất ngờ vì Như mới 21 tuổi, còn trẻ. Trước đây, ông để hai chị em lấy chồng cùng lúc để đỡ mệt, nếu không, ông vẫn không muốn con gái cưới sớm thế.
  • Thế điều gì hấp dẫn bố? Con thấy vú mẹ không to lắm… – Như cười hỏi bố.
  • Mẹ con… Bố yêu mẹ vì nhiều lý do… Mẹ là người thông minh, xinh đẹp, dịu dàng, đảm đang… Haizz… Lời bố nghèo nàn khi nói về mẹ con… Nói chung, bố yêu mọi thứ ở mẹ… Không phải vì mẹ vú nhỏ! Haha! – Ông Lý lại cười lớn. Trong lúc cười, ông liếc đồng hồ, thấy còn sớm, nên tiếp tục trò chuyện với Như. Bình thường, ở nhà một mình, ông rất buồn, nhưng khi con gái về thăm, ông thật sự muốn nói chuyện.
  • Hihi… Câu chuyện tình yêu đẹp quá! – Như cười tự hào về tình yêu của bố mẹ.
  • Từ khi mẹ mất, bố cảm thấy các con là những mảnh ghép của mẹ, các con lấy hết vẻ đẹp và phẩm chất tốt của mẹ, nên bố rất tự hào về cả ba đứa… Đó cũng là niềm an ủi duy nhất khi mẹ không còn… – Ông Lý nói, mắt buồn bã.
  • Đừng buồn, bố. Tụi con sẽ luôn ở bên bố… – Như vỗ nhẹ vào chân gầy guộc của bố để an ủi.
  • Đó! Nên đừng nghĩ bố yêu mẹ vì vẻ ngoài! Haha! – Ông Lý cười, sợ con gái buồn khi nhớ mẹ.
  • Vâng! Hihi… Con tưởng bố thích vú to nên chọn mẹ, nên con thắc mắc… – Như cười.
  • Con bé này! Thế thằng Ninh yêu con vì vú con hả? Haha! – Ông Lý cười lớn, trêu lại Như.
  • Chưa! Anh ấy yêu con vì con xinh! Con dễ thương! – Như bĩu môi với bố.
  • Còn gì nữa? Haha! – Ông Lý tiếp tục trêu.
  • Hmm… Có nhiều thứ bố không biết! Nói chung, anh ấy yêu mọi thứ ở con! Như bố yêu mẹ vậy! – Như cau mày, giận vì bố trêu.
  • Ha! Ha! Ha! – Ông Lý cười lớn vì con gái quá dễ thương.
  • Bố!! Sao bố cười? Mẹ yêu gì ở bố hồi đó? Bố xấu thế, chắc mẹ không yêu vẻ ngoài của bố đâu, hihi… – Như che miệng cười vì trêu lại được bố.
  • Bố hồi đó ngầu lắm! Mẹ mê tít! Haha!
  • Hừ! Chắc mẹ yêu bố vì cặt bố to hay gì đó! Nhìn là biết chẳng có gì ngoài cái đó… Hihi! – Như lè lưỡi trả đũa bố.
  • Con bé này! To mồm thế! Ai dạy con nói thế? – Ông Lý trừng mắt, đá vào mông Như dưới nước. Ông không ngờ cô nói những lời đó. Nhưng ông không biết rằng do Ninh nhồi nhét nhiều điều xấu vào đầu Như, khiến cô buột miệng nói ra, không cố ý.
  • Hihi… Con xin lỗi bố!!! – Như giơ tay ôm má, ngượng ngùng. Cô thoải mái quá, quên mất đang nói với bố, nhưng ông cứ trêu cô.
  • Haizz… Đừng nói thế, nhớ chưa! – Ông Lý giơ ngón tay nhắc nhở Như.
  • Ai bảo bố cứ cởi truồng trước mặt tụi con, con chỉ nói sự thật thôi… – Như bĩu môi, hơi giận.
  • Haizz… – Ông Lý lắc đầu vì lời con gái nói cũng có lý, do ông thường cởi truồng trước mặt các con.
  • Có lẽ con đúng… Hồi xưa, khi đi tiệc lớp… Bố gặp mẹ con ở đó… Lúc đó, mẹ con đi cùng cậu con, chú Linh. Bố yêu mẹ con từ cái nhìn đầu tiên… Mẹ con là cô gái phố Huế, nơi nổi tiếng có nhiều cô gái đẹp ở Hà Nội… – Ông Lý nhớ lại câu chuyện xưa, muốn kể cho con gái để dỗ cô, kẻo cô giận thì mệt.
  • Rồi sao nữa ạ? – Nghe bố kể, Như quên giận, tò mò lắng nghe.
  • Chú Linh, em trai mẹ con, cũng là bạn bố, hôm đó mẹ con say rượu… Bố được giao đưa mẹ về… Lúc đó nhà không có ai… nên bố hôn mẹ… Mẹ say… Sau đó… tụi bố yêu nhau… Bố không biết có phải vì thế mà mẹ yêu bố không? – Ông Lý nheo mắt nhìn Như vì lời cô nói cũng đúng. Hồi đó, ông cưới được mẹ Như phần nào nhờ con cặc to, mẹ cô mê mẩn vì điều đó.
  • Trời ơi!! Thấy chưa… Con nói đúng mà… Hihi… – Như cười với bố.
  • Suỵt! Nhớ, đừng kể ai nghe! Bố chỉ kể cho con thôi! – Ông Lý đưa ngón tay lên miệng, suỵt.
  • Vâng! Hihi… Con nhớ… Nhưng… bố!! – Như lại thắc mắc.
  • Hả?
  • Sao mẹ chỉ cưới bố vì “cái đó”? Con tưởng còn nhiều yếu tố khác… – Như tò mò.
  • Haizz… Mẹ con đẹp… Nhưng mẹ cũng là người có nhiều nhu cầu, con ạ… nên… – Ông Lý ấp úng. Điều này khiến Như nhận ra một điều, liệu cảm giác rạo rực mỗi khi thấy con cặc của bố chồng hay ông lão ăn xin có phải thừa hưởng từ mẹ? Hay nhu cầu cơ thể cô cũng được di truyền từ mẹ?
  • Con phải làm sao đây, bố? – Như tò mò hỏi, má đỏ.
  • Thế là bố mẹ sống những ngày rất hạnh phúc… Hồi đó, khi bố chưa chuyển công tác, bố mẹ… đụ nhau năm sáu lần một ngày… – Ông Lý lại giơ ngón tay, suỵt Như giữ bí mật.
  • Trời ơi!!! Kinh khủng vậy? Nhiều thế á? Không như chồng con… – Như cau mày, sợ hãi khi biết bố mẹ cũng nồng nhiệt thế, năm sáu lần một ngày quá nhiều, có phải vì thế mà bố gầy gò. Nghĩ vậy, Như mím môi, cố nhịn cười.
  • Sao thế? Hồi trẻ… chẳng lẽ không hơn sao? – Ông Lý cũng thở mạnh, hồi hộp khi nói về chuyện tình dục của mình.
  • Không… Anh ấy hiếm lắm… Một tuần may ra một lần… – Như đỏ mặt, cúi đầu ngượng, cảm giác như đang mách lẻo về Ninh.
  • Ôi không! Không được! Con có biết bố giữ hạnh phúc gia đình bằng nhiều cách… Đụ nhau… là một trong số đó… Không có chuyện này, bố không thể yêu mẹ con được… – Ông Lý lo lắng khi nghe Như nói vậy. Vì ông hiểu tầm quan trọng của sex trong hôn nhân.
  • Nhưng… cũng vì anh ấy làm việc nhiều, bố ạ… Con không để ý đâu… Hihi… – Như cười để trấn an bố vì thấy mặt ông đổi sắc, chắc ông rất lo, nên cô phải nói dối rằng không quan tâm vấn đề đó.
  • Haizz… Hồi bằng tuổi con, bố mẹ mà năm sáu lần một ngày còn thấy chưa đủ… – Ông Lý lắc đầu.
  • Vì bố mẹ có nhiều nhu cầu… Con nghĩ thế là bình thường, hihi… – Như cười nhưng trong lòng hơi buồn, ước gì Ninh được như bố… Cô ngưỡng mộ bố mẹ vì từng sống hạnh phúc như thế.
  • Haizz… Bình thường thì tốt… Nhưng không nên ít quá… Con nên nói chuyện với chồng… – Ông Lý lo lắng. Nhưng ông cũng thầm nhẹ nhõm vì con gái không giống mẹ, nếu cô nhiều nhu cầu như mẹ thì nguy hiểm. Bỗng ông Lý mở to mắt, nghĩ ra điều gì, mặt đầy vẻ buồn khó tả.
  • Vâng, bố… Đừng lo… Tụi con ổn mà, hihi… – Như cười, nhưng thấy bố không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào lớp bọt.
  • Bố!
  • Hả? – Ông Lý nhìn khuôn mặt đỏ bừng của con gái.
  • Có phải mẹ vắt kiệt sức bố nên bố gầy thế này không? Hihi… – Như che miệng cười.
  • Con bé này! Lại trêu bố! – Ông Lý đá vào bờ mông Như dưới bồn tắm. Như chỉ che miệng cười vui vẻ.
  • Hồi xưa, bố mẹ đều đứng đắn, không ham mê đụ đéo lắm, nhưng không hiểu sao, sau khi cưới, mẹ con thích lắm, gần như lúc nào cũng đòi bố đụ! – Ông Lý ngửa mặt nhìn trần nhà, nhớ lại những năm ấy.
  • Trời! Năm sáu lần một ngày! Mệt lắm… – Như ngả người trong bồn, nhìn lên trần nhà tưởng tượng.
  • Ha! Ha! Chưa hết đâu, con ơi, sáng một lần, trưa một lần, chiều một lần, tối hai lần – Ông Lý tự hào khoe thành tích với con gái.
  • Chuyện đó… chắc mẹ rất hài lòng nên mới cưới bố… hihi…
  • Ừ… Mẹ mê bố lắm! Haha! – Ông Lý lại cười lớn. Nhưng Như chỉ mỉm cười, mắt vẫn nghĩ ngợi điều gì.
  • Sao thế? Con không hài lòng với Ninh à? – Ông Lý nhíu mày, đồng cảm với Như.
  • Dạ… Của anh ấy hơi nhỏ… nên con nghĩ bình thường thôi… Nên con… không hiểu sao mẹ đòi bố nhiều thế… Con cảm nhận được cảm giác của mẹ… Nên con nghĩ mẹ không cưới bố vì chuyện đó… – Như bĩu môi, thật sự không hiểu sao mẹ cưới bố chỉ vì điều đó, nên cô có nhiều thắc mắc.
  • Con ơi! Tình cảm gia đình, hạnh phúc gia đình, hay tình yêu đôi lứa không phải đều được duy trì từ chuyện đụ đéo… Còn nhiều yếu tố khác… Tuy nhiên, với bố mẹ, đó là chính, con ạ… – Ông Lý ấp úng, khi con gái hỏi vậy, ông không biết giải thích sao để cô có cái nhìn khách quan hơn.
  • Vâng… Nhưng… Hồi xưa bố mẹ nhiều nhu cầu thế… nên từ khi… mẹ mất… bố chắc nhớ mẹ lắm, đúng không? – Như cau mày, đồng cảm với bố.
  • Ừ! Bố nhớ mẹ lắm… Nhớ mẹ mỗi đêm… – Ông Lý buồn bã nói.
  • Vâng… Nhưng ý con là… bố kìm nén lâu lắm rồi… Từ khi mẹ mất… – Như nghĩ đến bệnh của bố, cuối cùng cô hiểu vì sao ông tích tụ nhiều thế.
  • Ha! Ha! Đúng vậy, con… Nhưng biết làm sao… Ha! Ha! Bố quen rồi!! – Ông Lý cười, ngửa mặt nhìn trần nhà. Từ khi vợ mất, ông rất buồn, tập trung vào công việc, nuôi dạy các con thay mẹ. Nên một thời gian ông quên đi nhu cầu của mình, nhưng khi thời điểm trẻ hóa đến, con thú trong ông trỗi dậy sau nhiều năm ngủ yên…
Lúc này, cơ thể ông hưng phấn dữ dội, cảm giác bờ mông mịn màng của Như chạm vào ngón chân ông, hay đùi cô cọ vào bắp chân ông cũng khiến ông rạo rực khó tả.
  • Ôi… Cậu của mẹ, là chú Linh ở quê đã mất, đúng không? – Như bỗng nhớ đến em trai mẹ, cô không có ký ức về người đó.
  • Ừ! Chú ấy mất rồi… – Ông Lý bỗng cau mày, nghiến răng như nghĩ đến điều gì.
  • Bố… bố!! – Thấy bố có vẻ không khỏe, Như vẫy tay.
  • À, bố đây! Chân bố mỏi quá, con ngồi quay lưng lại để bố duỗi chân cho đỡ tê… – Ông Lý nhíu mày, nhấc một chân ra khỏi nước, đặt ngang qua đùi Như để cô ngồi hướng về phía ông.
  • Quay lưng lại ạ? – Như ngập ngừng vì con cặc bố sẽ chạm vào lưng cô nếu ngồi đủ gần. Nhưng cô vẫn kéo chân lại để bố duỗi chân thoải mái hơn.
  • Ôi! Con bé này lại thế nữa, càng lớn càng ngại ngùng trước mặt bố! Này nọ này nọ, ngại gì chứ? Bố còn ngại đây này! Haha! – Ông Lý cười lớn để che đi sự hồi hộp.
  • Tất nhiên con ngại chứ. Hồi đó, khi cơ thể con mới thay đổi, đến mẹ còn ngại. Mẹ phải năn nỉ mãi con mới chịu tắm chung…
  • Thế ai là người hồi đó cứ đòi trèo lên đùi bố? Cạnh tranh với chị Uyên, khóc lóc đòi ngồi lên đùi bố? – Ông Lý đập tay vào thành bồn.
  • Hmm… Ngồi tí thôi! Muộn rồi, bố ơi… – Như nhìn đồng hồ, nói.
  • Nhưng… vừa nãy… bố làm sao thế? – Như bĩu môi, từ từ quay lưng, dịch bờ mông về phía bố. Cô vừa nhận ra khi nhắc đến chú Linh, bố có vẻ trầm tư.
  • Có gì đâu, con? – Ông Lý dang rộng chân để Như ngồi giữa hai đùi ông như trước. Như đặt tay lên thành bồn, từ từ dịch mông ngồi giữa bồn, cách ông Lý một khoảng. Lần này cô không thể ngả người mà phải ngồi thẳng, khiến nửa bầu vú nổi lên trên lớp bọt.
Về phần ông Lý, từ khi dang chân ra, ông cảm thấy rất thoải mái. Bắp chân và đùi ông chạm vào đùi và chân Như. Làn da mịn màng của cô khiến con cặc ông càng cứng hơn trước, rạo rực khó tả.
  • Dạ… Con thấy bố trầm tư, bố nghĩ gì vậy… – Như liếc nhìn bố, nói.
  • Ô! Không có gì, con… Chỉ là… bố nhớ mẹ con… – Ông Lý buồn bã nói. Thấy vậy, Như không biết nói gì.
  • Hồi xưa… bố mẹ… như đôi uyên ương trời định… – Ông Lý bỗng muốn tâm sự với con gái. Có lẽ điều gì đó khiến ông buồn.
  • Bố mẹ chắc yêu nhau lắm, bố nhỉ… – Như biết bố buồn, không dám đùa nữa.
  • Ừ! Trước khi bố chuyển công tác… bố mẹ quấn quýt, cười nói cả ngày… Nhưng rồi… có lẽ từ khi bố chuyển công tác, bố mẹ… không còn như trước… Tuy nhiên, bố mẹ vẫn yêu nhau rất nhiều… Haizz… – Ông Lý thở dài, lắc đầu, không thể bày tỏ hết cảm xúc. Vì Như có lẽ không hiểu.
  • Con chưa bao giờ thấy bố mẹ cãi nhau… Con biết tình yêu của bố mẹ rất sâu đậm… Con hiểu cảm giác của bố vì con cũng nhớ mẹ lắm… Cảm giác như không có khoảng cách giữa chúng ta, bố nhỉ… Như thể nhà mình có năm cô con gái… hihi… – Như rưng rưng, cười an ủi bố.
  • Ha! Ha! Con bé này! Ý con là bố giống con gái hả? – Ông Lý cười, chọc ngón tay vào eo Như, khiến cô giật mình.
  • Á! Haha… con buồn mà… – Như quằn quại né.
  • Từ khi biết yêu đến giờ… mẹ con là người duy nhất bố yêu, và cũng là người cuối cùng…
  • Thật ạ? – Như cũng bất ngờ khi nghe vậy, vì cô nghĩ bố chắc yêu nhiều người, vì theo mẹ, bố xuất thân từ gia đình giàu có… Nếu vậy, bố giống cô và Uyên, chỉ yêu một người rồi cưới.
  • Ừ! Thời gian trôi nhanh quá… Các con giờ lớn cả, lấy chồng… Cao lớn, xinh đẹp, phát triển thành những cô gái trẻ quyến rũ… không còn muốn tắm chung với bố như trước…
  • Ôi! Con vẫn đang tắm với bố đây mà! – Như quay lại liếc bố.
  • Ha! Ha! Ý bố là không muốn tắm, và không thường xuyên như trước!
  • Giờ con có chồng rồi, tắm chung với bố ở tuổi này, người ta cười chết. Chị Uyên mà biết, chị mắng con chết, bố ơi… – Như giơ ngón tay lắc qua lắc lại.
  • Bố biết mà… Nên bố rất cảm ơn con… Hôm nay bố thấy nhớ quá… Bố rất tự hào có đứa con như con… Con không ngần ngại giúp bố… – Ông Lý tâm sự.
  • Vâng… Có gì đâu… Nếu vú con không to thế này, con chẳng ngại tắm với bố… Hihi… – Như cười.
  • Nhưng! Bố không tin hồi lớp 9 vú con đã to hơn mẹ! Dù vú mẹ nhỏ, nhưng vừa vặn với mẹ, làm sao một cô bé lớp 9 lại to hơn được? – Ông Lý vẫn ngạc nhiên, không tin con gái phát triển nhanh thế.
  • Thật mà, bố… Hồi lớp 8 con đã có vú rồi… Cứ mỗi tháng lại to hơn… Con hỏi mẹ, mẹ bảo con dậy thì sớm, nhưng không sao, bố ạ… Vì chị Uyên cũng thế… Mẹ còn bảo đó là di truyền!
  • Ừ! Bố thấy vú Uyên cũng to… Thì ra là vậy… – Ông Lý gật gù, trầm ngâm.
  • Vú chị Uyên to thật, bố ơi… Nhưng vẫn nhỏ hơn con một chút… Hihi… – Như tự hào khoe bầu vú to hơn chị.
  • Haizz… Hai đứa này… Bố không ngờ các con lớn lên to thế… Không giống mẹ…
  • Con tưởng bố yêu mọi thứ ở mẹ, bố… Hay bố thích vú to??? Ôi!!! – Như cười, quay lại trêu bố.
  • Không! Tất nhiên bố vẫn yêu vú mẹ… Nhưng… đàn ông… ai chẳng mơ được ngắm vú to… – Ông Lý đặt tay lên thành bồn, ngả người ra. Lúc này, con cặc ông hướng về lưng Như, chỉ cần cô dịch lại là chạm vào.
  • Hừ! Thật không, bố chưa từng thấy sao? Con không tin!
  • Con bé này! Nghi ngờ quá… Như bố nói, bố chỉ yêu mẹ con… nên đương nhiên chưa thấy vú ai ngoài vú mẹ… – Ông Lý nói, giọng hơi run.
  • Con cho bố xem rồi mà… Hihi… – Như che miệng cười khúc khích.
  • Ô! Có một bên, thấy loáng thoáng thôi… Chưa đủ! Ha! Ha! – Ông Lý thở mạnh, cười lớn, nói nửa đùa nửa thật… như thể ông biết mình đã mất nhân tính.
  • Bố tham lam quá! – Như cũng ngượng, nhưng do Ninh nhồi nhét nhiều thứ xấu vào đầu cô, những buổi oral sex cũng khiến cô quen với kiểu chuyện này.
  • Nói ra thì ngượng… Nhưng bố từng mơ được thấy bầu ngực to ngoài đời. Haha! – Ông Lý lại cười lớn, ngực nặng trĩu. Ông cảm thấy mình tệ hại khi nói bóng gió thế với con gái. Vì biết tính Như, biết cô yêu ông nhất, ông nghĩ không có cơ hội nào để thực hiện giấc mơ đó.
  • Ô… Thế mẹ có biết không? – Như liếc nhìn bố, hôm nay cô thấy thú vị khi biết nhiều bí mật của bố.
  • Tất nhiên mẹ không biết! Haha! Nói thế thôi, ở tuổi này, bố đâu còn cơ hội. Hồi xưa, mẹ con cũng ghê gớm, ghen tuông, kiểm soát bố vì sợ bố ra ngoài có bạn gái mê mẩn bố thì chết! Haha! – Ông Lý cười nhiều hơn bình thường.
Tất cả chỉ để che đi sự thô tục của ông. Ông muốn biến những điều thô tục đó thành tự nhiên để Như không nghĩ xấu về ông, dù ông cũng xấu hổ với con gái nhưng không kiềm được câu chuyện dâm dục lúc này.
  • Chắc chị Uyên giống mẹ, đúng không bố? Hihi… – Nghe từ “ghê gớm,” Như nghĩ ngay đến chị mình.
  • Không, con ơi! Ba đứa… Uyên, Như, Thu… Mỗi đứa có tính cách riêng, đúng không? Nhưng mẹ con có tất cả… Cứng đầu, mạnh mẽ, ghê gớm, thông minh, cáu kỉnh, nhưng đôi khi cũng rất dịu dàng, đằm thắm, dễ thương… Và đặc biệt mẹ rất đồng cảm với người khác… Đó là đức tính của các con! – Ông Lý cười, vỗ nhẹ tay Như.
  • Cảm ơn mẹ, bố ạ! – Như chống tay lên thành bồn, ngửa mặt nhìn trần nhà.
  • Ôi! Bố sợ mẹ, mẹ thông minh, đoán được mọi thứ bố làm, nên cấm có bạn gái bên ngoài… Mẹ kiểm soát bố nhiều lắm… Nhưng có lẽ vì mẹ yêu bố quá…
  • Vâng! Nhưng mẹ lo là đúng… Vì cặt bố to… Hihi… – Như cười, che miệng vì lại buột miệng.
  • Con bé này! Có gì to tát đâu… Không nên nói mấy chuyện này.
  • Bố cũng bảo vú con to… Blè! – Như lè lưỡi, bĩu môi.
  • Ha! Ha! Thôi… Lỗi của bố! Haha!!! – Ông Lý chỉ biết cười, ông luôn thua khi cãi với các con, vì chúng giống mẹ, không bao giờ nhường ông.
  • Nhưng bố! Vú to hay nhỏ thì có gì khác đâu… sao bố lại mơ thế? Mẹ không vui đâu… – Như lẩm bẩm, như ghen thay mẹ.
  • Khác chứ, con… Nhìn thích hơn, bóp sướng hơn… – Ông Lý thở mạnh, hôm nay như bị ma túy, nói những điều điên rồ với con gái.
  • Trời ơi… Vú to hay nhỏ, bóp cũng thế thôi, bố… – Như nói, dùng hai tay ép bầu ngực mình.
  • Khác mà, con… Con là con gái, con không hiểu… – Ông Lý nuốt nước bọt, nhìn gần cánh tay Như, thoáng thấy một phần bầu ngực trắng mịn.
  • Không khác! Leu leu… – Như lại lè lưỡi trêu bố.
  • Đây! Để bố xem… Bóp thử là biết! Haha! – Ông Lý nói, cười lớn. Tim ông đập thình thịch, không chịu nổi, bỗng đưa hai tay lên bóp bầu vú Như. Như giật mình, nhưng không phản kháng, chỉ khép nhẹ tay vì biết mọi lời bố vừa nói chỉ để làm điều này… Vì yêu bố, cô không để tâm.
Ông Lý thở hổn hển, con cặc cứng ngắc khi bóp bầu vú Như mà không có khăn như lần trước. Ông không ngờ mình làm điều đồi bại này, bóp vú con gái… Đầu óc ông quay cuồng, ông dịch mông gần hơn, ép con cặc cứng vào lưng cô.
Ông từ từ nhào nặn, bóp nhẹ từng chút để cảm nhận sự mềm mại và đàn hồi của bầu vú… Tim ông đập nhanh khi thấy vú con gái to đến mức không vừa tay. Hai núm vú Như cứng lên, cọ vào lòng bàn tay bố. Ông Lý thở mạnh, tim như muốn nổ, rất muốn sờ núm vú con gái nhưng không dám vì đã quá hưng phấn.
  • Đấy… Bố thấy chưa… Có khác gì đâu? – Như đỏ mặt, ngượng ngùng run rẩy, nói… Ngực cô phập phồng khi bố bóp bầu vú. Cô càng ngượng khi cảm nhận con cặc nóng hổi, cương cứng của bố ép vào lưng mình.
  • Ừ! Ừ!... Thật sự không khác… Huhu… – Ông Lý thở mạnh, run rẩy. Ông không tin con thú trong mình lại làm điều đồi bại khủng khiếp thế… Nhưng thật sự, bóp vú con gái sướng không tả nổi, ông chưa từng cảm thấy sướng thế này.
Vậy đây là cảm giác bóp bầu vú to. Vú cô đẹp quá, sướng quá… thơm quá… Ông Lý như phát điên, bóp mà không kìm được, nhấp hông để con cặc cọ vào lưng cô.
  • Bố… Bố thả ra đi… – Như thở mạnh khi thấy bố cố ép con cặc vào lưng mình. Chắc bố kìm nén lâu quá rồi.
  • Ừ ừ… – Ông Lý hồi hộp… định thả ra nhưng nghĩ không còn cơ hội, ông liều… Ông run rẩy, dùng hai ngón tay xoa nhẹ núm vú Như hai lần rồi thả ra.
  • Ư… – Như rùng mình, rên khẽ, hai bố con bỗng rơi vào tình huống ngượng ngùng.
  • Bố… Con xin lỗi… Mẹ từng thích khi bố sờ đầu vú mẹ… – Ông Lý thở mạnh, chân run vì khoái cảm.
  • Vâng… Chỗ đó là vùng nhạy cảm của phụ nữ, bố ạ… – Như ngượng vì cô cũng run rẩy.
  • Thế con có thích không?... Ninh có hay làm thế không?... – Tim ông Lý đập nhanh hơn.
  • Anh ấy… Có… Nhưng không vụng về như bố… – Như che miệng cười vì thấy bố hơi vụng.
  • Thế… Hai đứa giờ làm gì?… Hồi xưa bố biết hết các chiêu… Ha! Ha! – Ông Lý há miệng, thở mạnh, cười, nhìn lưng đẹp của Như.
  • Con cũng không biết… – Như ấp úng, rất ngượng. Vừa nói xong, ông Lý lại đưa tay lên.
  • Thế này đúng không, con? Hihi… – Ông Lý ôm Như, đưa tay bóp bầu vú. Ông dùng ngón tay vuốt qua lại.
  • Ưm… Ưm… – Như nhắm mắt, rên khẽ, nắm chặt tay vì tê dại và buồn.
  • Ting! Ting! Ting! – Bỗng điện thoại reo, khiến cả hai giật mình. Như cầm điện thoại, thấy Ninh gọi.
  • Anh Ninh gọi bố ạ… – Như nói, quay lại nhìn bố.
  • Ừ… Muộn rồi, con… Đi thôi kẻo trễ… – Ông Lý đứng dậy trước, ngượng ngùng, đi tắm lại. Như tắt báo thức, đặt máy lên kệ. Cô mở to mắt, ngượng ngùng khi thấy con cặc bố cương tối đa, dựng đứng, đầy gân guốc… Cô thở mạnh, hóa ra mẹ cô từng mê mẩn thứ đó.
  • Vâng… Nhưng… bố ổn không? – Như chỉ vào con cặc ông Lý, nói với khuôn mặt đỏ bừng… Cô nghĩ đến bệnh của bố mà chị Uyên nhắc, lại lo lắng.
  • Bố… Bố xin lỗi… Lâu quá rồi… Bố không kiềm chế được… – Ông Lý cười ngượng, quay lưng vào tường, mở nước rửa bọt trên người.
  • Bố giữ gìn sức khỏe nhé… – Như nói, mặt lo lắng, không trách bố vì cô hiểu và thông cảm. Như từ từ đứng dậy khỏi bồn, vẫn ngượng, dùng hai tay che bầu ngực.
Trong khoảnh khắc, ông Lý mở to mắt khi thấy khe lồn của con gái… Đó là khe lồn đẹp nhất ông từng thấy, chỉ thoáng chốc, ông thấy lông lồn thưa thớt của Như, không mọc nhiều nên dễ thấy mu lồn… Mu lồn cô hơi phồng, trắng hồng cực kỳ kích thích. Xung quanh là lớp bọt xà phòng trông cực kỳ hưng phấn.
Ông Lý vội xả nước, không dám nhìn cơ thể con gái nữa vì con cặc đã cứng và khó chịu. Ông lau người, lấy quần áo, chạy ra ngoài… Hai mươi phút sau, hai bố con sẵn sàng, lên xe cùng tâm trạng khá ngượng ngùng…
Nhưng chỉ lát sau, ông Lý và Như nói chuyện như không có gì. Với Như, cô coi đó là bình thường… Vì chưa vượt quá giới hạn. Còn ông Lý, tim vẫn đập mạnh, chân vẫn run vì đã trực tiếp bóp bầu vú con gái… Một cảm giác ông không thể quên.
đọc kiểu này xúc phạm người đọc quá, để tao về xem lại rồi đăng cho chúng mày. đủ từ chap 87 đến 91. 92 sắp có
 

Vvhen

Yếu sinh lý
Ae có đọc qua truyện nào bên truyensextv truyện con vợ làm giáo viên, thằng chồng làm bác sĩ. Đang ăn cơm thằng ck đi cấp cứu, rồi con vk với cha đẻ nó uống say qh với nhau. Cha đẻ bỏ về quê k đóng cửa ông thầy giáo nghỉ hưu hàng xóm vào nhà r chịch con vk. Xong chụp hình lại r uy hiếp con vk qh trong 2 tháng. Truyện đó tên gì cho t xin lại tên truyện nhé
Hóng ké
 

ghost241224

Yếu sinh lý
Lão ăn mày và Uyên.
 

Đính kèm

  • 517474095_122122419152870632_953926869233113621_n.jpg
    517474095_122122419152870632_953926869233113621_n.jpg
    856.8 KB · Xem: 296
Bên trên