Nếu hỏi thật thì trả lời nghiêm túc này, tao không phải bò đỏ hay bò vàng, chỉ là thích tìm hiểu lịch sử thôi.
Bối cảnh lịch sử: Pháp quay lại Đông Dương. Ở đoạn này thì SGK VN có đánh tráo một khái niệm là "thực dân Pháp" quay lại Đông Dương, cái này thì không đúng. Sau WWII thì không còn thực dân Pháp nữa, nếu ông nào đọc sử thì sẽ biết là tụi Phú đũy bị Đức đấm cho 1 cái vỡ mõm ngay trong 1 tháng, lúc đó thì chính quyền chia đôi: 1 là chính phủ Vichy (État Français) và 1 là Phú đũy tự do (
France Libre et les
Forces françaises libres) lưu vong tại Anh
. Sau này được ae Đồng Minh cứu thì mới ngáp ngáp quay lại được và trở thành nền cộng hòa thứ 4. Sau WWII thì các nước tiến đến một hình thức mới là chia phe (tư bản vs. cơm sườn) và sẽ phi thuộc địa hóa, nghĩa là sẽ từ bỏ thuộc địa hoặc là biến nó thành một phần trong khối thịnh vượng chung. Nhưng mà Pháp lúc này đang hồi phục lại sau WWII nên cũng không có nhiều tiền, vừa hay tụi Mẽo lại giàu, nên hỗ trợ (vì Mẽo cũng không thích một quốc gia cơm sườn mới xuất hiện). Nếu nhìn khách quan, thì mục đích của Phú đũy không phải là biến VN thành thuộc địa lần nữa, mà là biến VN thành một quốc gia phi cơm sườn và thân phương tây (chắc giống kiểu U cà hiện nay), nếu được thì trở thành một quốc gia phụ thuộc càng tốt.
Tại sao lại là Điện Biên Phủ: sau năm 45 thì ông Hồ cướp chính quyền của Trần Trọng Kim, thủ tiêu các đảng phái đối lập như Quốc Dân Đảng, Duy Dân Đảng... (kể cả những hành động cực đoan như ám sát hoặc thủ tiêu) rồi sau đó vươn mình trở thành đảng duy nhất
ở Bắc Bộ. Phú đũy và Mẽo thấy Việt Minh có màu CS nên không thích, vì vậy phải đánh, loại bỏ nhóm này. Nhưng mà lúc này thì ĐCS của ông Hồ lên như diều gặp gió, ai cũng theo ổng, nên cho dù Phú đũy tiến vào HN thì cũng chưa đạt được mục tiêu, vì ông Hồ lên Pác Bó rồi. Kế hoạch của Việt Minh lúc này là đánh phân tán, bao gồm Tây Bắc, trung và hạ Lào, đồng bằng bắc bộ (lúc nhỏ có học bài thơ tây tiến là sẽ nghe rất nhiều địa danh của Lào và vùng núi phía bắc là vì vậy)... nếu thành công thì sẽ men theo Lào đánh xuống Tây Nguyên rồi miền nam (lúc này Pháp đang có ưu thế ở đây). Vậy là cần một nơi mà có thể chặn được cái mũi đưa quân của Việt Minh, kiểu lập chốt chặn ấy, thì chỉ có 1 vị trí hợp lý nhất là Điện Biên Phủ
.
Diễn biến cụ thể của trận đánh thì trong SGK nói đúng rồi, nhưng vấn đề ở đây là sẽ bàn đến chiến thuật và lý do sử dụng cách đánh đó của Việt Minh:
- Pháp lập cứ điểm căng cực tại Điện Biên Phủ, Việt Minh muốn thực hiện kế hoạch thì phải đi ngang qua đó. Ý định của Pháp là thu hút hết quân của Việt Minh vào để tiêu diệt, như kiểu chơi game thủ thành ấy. Còn Việt Minh thì không thể đi vòng qua được, vì Tây Bắc quá nhiều núi, đi vòng núi thì quá xa, kiểu vậy. Nên chắc chắn là phải có va chạm ở đây.
- Việt Minh có 2 điều làm mình thấy sáng tạo trong trận này: vận chuyển pháo hạng nặng lên các cao điểm để giã vào mặt Phú đũy, và đào hào chia cắt rồi vây lấn rồi tiêu diệt.
+ Pháo hạng nặng thì ngay cả các chỉ huy của Phú đũy lẫn cố vấn Mẽo cũng không ngờ được, bởi vì tụi này bị lối mòn tư duy là pháo hạng nặng phải được di chuyển bằng các phương tiện hạng nặng như kiểu xe bánh xích, nhưng mà Việt Minh lúc này chỉ có xe đạp. Tất nhiên là việc di chuyển bằng sức người sẽ gây thiệt hại nhân mạng và đòi hỏi một lượng dân công cực nhiều. Tạm lấy số liệu của tụi wiki thì có thể thấy là dân công vận tải lên đến hơn 260.000 người, lưu ý ở đây là, đây là lực lượng hỗ trợ chứ không tham chiến, vì chiến tranh VN là chiến tranh toàn dân nên đàn bà, trẻ con, người già... đều có thể trở thành lực lượng hỗ trợ.
+ Tiếp theo là chiến thuật đào hào xâm lấn, mấy ông nhõi cứ nghĩ cầm cái cuốc cào cào đất 1 lát là sẽ có hào cho mấy ông chạy tới chạy lui, giờ cho cây cuốc ra ngoài vườn cuốc 3 luống rau là thở thấy mẹ rồi. Ban ngày thì trao đổi chiêu thức bằng pháo, ban đêm thì đưa bộ đội lên đào hào. Cách đào cụ thể thì đầu tiên cầm cái xẻng quân dụng, nằm sát đất rồi đào, đào được một tí thì ngồi xuống đào, thêm tí nữa mới được đứng thẳng người mà đào. Đứa nào mà hỏi tại sao không đứng lên đào từ đầu cho thoải mái, thì lính Pháp cầm súng để làm cảnh đấy phỏm. Và tất nhiên tụi Pháp cũng không phải ngồi yên chờ Việt Minh đào tới để giết, vậy nên là sẽ bắn hỏa châu, giã pháo, gọi máy bay rải bom... lúc đầu thì còn hiệu quả vì 2 bên còn cách xa nhau, nên Việt Minh giai đoạn này thương vong khá nhiều, sau khi rút ngắn về còn 500-600m thì pháo và bom không hiệu quả nữa, vì có thể bắn nhầm đồng đội nên Phú đũy sẽ phải cử người ra giao tranh và lấp hào. Lúc này thì sẽ thương vong cho cả 2 phía. Thật ra chiến tranh bằng hào không mới, ở WWI sử dụng rất nhiều, nhưng từ khi xuất hiện xe tăng thì chiến hào lại vô dụng, nên từ WWII trở lui không thấy ai dùng, sĩ quan Pháp lúc thấy khá "lạ", binh sĩ Pháp thì không được đào tạo cho chiến tranh chiến hào. Sau khi đào hào xung quanh một cứ điểm, thì chất thuốc nổ ở dưới, thổi tung cứ điểm lên, rồi lại lao lên chiến, cứ như vậy lần lượt cho đến cứ điểm cuối cùng.
- Lý do "nướng" nhiều quân: thật sự, mình không nghĩ là nhiều khi đánh trận này. Lúc đầu, khi đào hào và vận chuyển pháo thì có thể chết nhiều, lý do như mình nói là vì Phú đũy có thể gọi phi - pháo hỗ trợ, lúc này tỉ lệ có thể là 1 Pháp : 20 Việt Minh hoặc hơn. Nhưng càng ngày, khi vòng vây càng được khép chặt thì phi - pháo sẽ mất tác dụng. Lúc này thì chuyển sang giáp lá cà trong chiến hào, nhưng hào là của Việt Minh đào thì ưu thế lúc này lại là sân nhà của Việt Minh. Tưởng tượng bạn là một lính Legion Pháp, buổi tối mất ngủ vì nghe xung quanh nhà có thằng nó cầm cuốc đào lọc cọc, bạn biết đối phương ngoài đó, nhưng nếu chạy ra vào ban đêm thì chết chắc, vì xunh quanh tối om. Sáng sớm, chỉ huy bắt bạn chạy ra ngoài đi lấp mấy cái hào đó, và nhảy xuống đó bắn nhau với đối thủ, thiếu ăn, thiếu ngủ, rồi nhảy vào cái hào của người ta đào thì đánh đấm được không? Thêm nữa, quân Pháp đồn trú ở đây là quân dù, không mang theo nhiều nhu yếu phẩm, thường được máy bay rải xuống rồi ra nhặt vào ăn. Lúc đầu thì còn thoải mái, sau này, Việt Minh chiếm được các cao điểm, đưa pháo phòng không vào, máy bay không thể hạ độ cao, nên phải rải hàng tùy tiện, vòng vây bị siết chặt, chạy ra lấy thì bị bắn lén chết. Theo mình đọc được ở một bài báo, thì ở sau cuộc chiến, chỉ có 1/10 số hàng được giao đến tay quân Pháp, còn lại là Việt Minh lấy hết. Mất ngủ + thiếu ăn + mệt mỏi + dịch bệnh, lúc này giao tranh trong chiến hào thì gần như là giáp lá cà hoặc tầm gần, mình nghĩ tỉ lệ thương vong sẽ là 3 Pháp : 1 Việt Minh. Nhưng mà nên nhớ một chuyện, giao tranh trong chiến hào của Việt Minh, nếu VM bị thương thì sẽ được cứu chữa, nếu lính Pháp bị thương thì sẽ bị bỏ lại trong hào, tỉ lệ chết là 100%. Nên mình mạnh dạn nâng lên 5 Pháp : 1 Việt Minh.
Đây là những gì mình tìm hiểu được về trận Điện Biên Phủ, có thể đúng, có thể sai, mình không ở đó để chứng kiến nên sẽ không nói chắc. Bên nào đưa ra tư liệu thì cũng nâng bi bản thân lên và dìm hàng đối thủ xuống. Nhưng kết quả cuối cùng là, tổng chỉ huy trận đó của Pháp đầu hàng, chỉ huy trưởng pháo binh vào trận gáy sớm "bố mày có nhiều pháo, bố mày bắn chết mẹ nhà mày" thì sau khi thấy pháo binh Việt Minh giã vào mặt thì xấu hổ tự sát. Trận này mình thấy khá hay, nó định hình lại lịch sử Đông Dương sau đó. Nhiều ông được giáo dục với tư duy chống Cộng cực đoan thì cứ bảo là "nướng" quân, cứ xua lính lên là có thể giải quyết được vấn đề. Nhưng mà từ rất lâu thì phương tây đã biết sử dụng súng máy để chống bộ binh xông lên rồi, ví dụ trận Somme đi, quân Anh xông lên, quân Đức dùng súng máy bắn, trong ngày đầu tiên quân Anh chết hơn 19 ngàn, bị thương hơn 35 ngàn, thì theo các ông là chiến thuật "biển người" thật sự hiệu quả?
Xem nội dung: 161240