• NHÀ CÁI UY TÍN TOP 1 VIỆT NAM: NEW88

bàn về tiểu thuyết Kim Dung Vô Kỵ vs Quá Cụt

atlas01

Tiến sĩ
Tụi mày đọc ở đâu về kết cục của thằng Kỵ vậy? Tao đọc phiên bản mà ở đoạn cuối, Kỵ đang ngồi chải lông cho Mẫn thì Nhược thù lù xuất hiện làm Kỵ đánh rơi luôn cmn cái lược... FIN

Vậy mà tụi mày phán Kỵ viên mãn?

2 con đàn bà đó, dù Kỵ có chọn 1 trong 2, hay cả 2, tao thấy chẳng có đường nào mà yên ổn, vì đó đều là 2 con cọp cái.
Bỗng từ ngoài cửa sổ có tiếng ai đó cười khúc khích, nói:- Vô Kỵ ca ca, chàng cũng đã bằng lòng làm cho muội một chuyện nữa đó.Chính là tiếng của Chu Chỉ Nhược. Cánh cửa từ từ mở ra, khuôn mặt xinh tươi cười nửa miệng của Chu Chỉ Nhược thấp thoáng dưới ánh đèn, Trương Vô Kỵ giật mình:- Muội… muội… cũng lại đòi ta cái gì nữa đây?Chu Chỉ Nhược mỉm cười:- Chàng phải đi ra đây muội mới nói.Trương Vô Kỵ quay đầu lại nhìn Triệu Mẫn, lại quay sang nhìn Chu Chỉ Nhược, trong đầu ngổn ngang trăm mối chẳng biết nên mừng hay lo, buông cây bút rơi cạch xuống bàn.Triệu Mẫn đẩy nhẹ Trương Vô Kỵ, nói:- Chàng tạm đi ra ngoài, nghe nàng nói muốn chàng làm cái gì?Trương Vô Kỵ nhảy ra cửa sổ, thấy Chu Chỉ Nhược chậm rãi đi xa, liền bước vội vài bước, cùng nàng sóng vai mà đi. Chu Chỉ Nhược hỏi:- Ngày mai chàng đưa Triệu cô nương đi Mông Cổ, nàng ta từ nay về sau không đến trung thổ nữa, còn chàng thì sao?Trương Vô Kỵ nói:- Ta quá nửa cũng từ nay về sau không trở lại. Muội muốn ta làm một chuyện, là cái gì?Chu Chỉ Nhược chậm rãi nói:- Nhất báo hoàn nhất báo! Ngày ấy ở Hào Châu, Triệu Mẫn không cho chàng thành thân với muội. Từ nay về sau chàng đến Mông Cổ, chàng cứ việc cả ngày lẫn đêm ở bên cạnh Triệu Mẫn, nhưng không được bái đường thành thân.Trương Vô Kỵ cả kinh, hỏi:- Tại sao vậy?Chu Chỉ Nhược nói:- Điều đó không vi phạm đạo hiệp nghĩa chứ?Trương Vô Kỵ nói:- Không bái đường thành thân, tự nhiên không vi phạm đạo hiệp nghĩa. Ta với muội vốn có ước hẹn hôn nhân, sau lại cũng không bái đường thành thân. Được! Ta đồng ý với muội. Sau khi tới Mông Cổ, ta không cùng Triệu Mẫn bái đường thành thân, nhưng chúng ta phải làm vợ chồng, cùng nhau sinh con!Chu Chỉ Nhược mỉm cười nói:- Vậy là tốt rồi!Trương Vô Kỵ ngạc nhiên nói:- Muội muốn kiếm chuyện với chúng ta như vậy, có ích lợi gì?Chu Chỉ Nhược thản nhiên cười, nói:- Các người cứ việc làm vợ chồng, sinh con, qua tám năm mười năm, chàng trong lòng chỉ nhớ đến muội, không quên được muội, thế là đủ rồi.Nói xong thân hình chớp lên, nhẹ nhàng lướt đi, biến mất vào trong bóng tối.Trương Vô Kỵ trong lòng ngơ ngẩn một hồi, nghĩ rằng sau này chỉ cần mỗi ngày cùng Triệu Mẫn như hình với bóng, làm vợ chồng, sinh con, không bái đường thành thân thì cũng chẳng sao. "Vì sao qua tám năm mười năm, trong lòng ta cũng chỉ nghĩ đến Chỉ Nhược, cũng không quên được Chỉ Nhược?". Lại nghĩ: "Nàng kỳ thật không cùng Tống Thanh Thư thành thân, lại từng có ước hẹn hôn nhân với ta. Nàng làm không ít chuyện có lỗi với ta, lúc này nghĩ lại, cũng không quá xấu xa với ta. Có một số việc nàng làm là do sư phụ bức bách, không làm không được. Nàng mặc dù trộm Đồ Long đao cùng Ỷ Thiên kiếm, nhưng bây giờ Đồ Long đao đã trở về tay ta, biểu muội Ân Ly cũng không chết… Yêu ta sâu đậm, rất muốn lấy ta, ngoài Chỉ Nhược, còn có Mẫn muội, còn có Thù Nhi, còn có Tiểu Chiêu…".Thiên tính Trương Vô Kỵ chỉ nhớ những chỗ tốt người khác đối xử với mình, hơn nữa càng nghĩ càng thấy tốt, tự nhiên mà tha thứ khuyết điểm của người khác, người khác sở dĩ đối tốt với chàng cũng là vì yêu chàng, nghĩ muốn sau này, lấy khuyết điểm của người khác biến thành ưu điểm, cho dù trong lòng còn lưu lại một một ít cặn, cũng sẽ nghĩ: "Người đó không sai lầm đâu? Chính mình không phải đã từng có lỗi với người ta? Tiểu Chiêu đối ta thật tốt, nàng đã lấy được Càn Khôn Đại Na Di tâm pháp về, thánh xử nữ giáo chủ không làm cũng không sao. Thù Nhi không luyện Thiên Thù Vạn Độc Thủ, nói không chừng có một ngày lại tìm đến Trương Vô Kỵ ta đây, ta đồng ý lấy nàng làm vợ…".Bốn cô nương này, mỗi người đều yêu chàng khắc cốt minh tâm, chàng chỉ nhớ chỗ tốt của người ta, còn toàn bộ khuyết điểm của người ta chàng đều quên hết, vì thế, mỗi người cũng đều rất tốt, rất tốt…
 

llama

Yếu sinh lý
Bỗng từ ngoài cửa sổ có tiếng ai đó cười khúc khích, nói:- Vô Kỵ ca ca, chàng cũng đã bằng lòng làm cho muội một chuyện nữa đó.Chính là tiếng của Chu Chỉ Nhược. Cánh cửa từ từ mở ra, khuôn mặt xinh tươi cười nửa miệng của Chu Chỉ Nhược thấp thoáng dưới ánh đèn, Trương Vô Kỵ giật mình:- Muội… muội… cũng lại đòi ta cái gì nữa đây?Chu Chỉ Nhược mỉm cười:- Chàng phải đi ra đây muội mới nói.Trương Vô Kỵ quay đầu lại nhìn Triệu Mẫn, lại quay sang nhìn Chu Chỉ Nhược, trong đầu ngổn ngang trăm mối chẳng biết nên mừng hay lo, buông cây bút rơi cạch xuống bàn.Triệu Mẫn đẩy nhẹ Trương Vô Kỵ, nói:- Chàng tạm đi ra ngoài, nghe nàng nói muốn chàng làm cái gì?Trương Vô Kỵ nhảy ra cửa sổ, thấy Chu Chỉ Nhược chậm rãi đi xa, liền bước vội vài bước, cùng nàng sóng vai mà đi. Chu Chỉ Nhược hỏi:- Ngày mai chàng đưa Triệu cô nương đi Mông Cổ, nàng ta từ nay về sau không đến trung thổ nữa, còn chàng thì sao?Trương Vô Kỵ nói:- Ta quá nửa cũng từ nay về sau không trở lại. Muội muốn ta làm một chuyện, là cái gì?Chu Chỉ Nhược chậm rãi nói:- Nhất báo hoàn nhất báo! Ngày ấy ở Hào Châu, Triệu Mẫn không cho chàng thành thân với muội. Từ nay về sau chàng đến Mông Cổ, chàng cứ việc cả ngày lẫn đêm ở bên cạnh Triệu Mẫn, nhưng không được bái đường thành thân.Trương Vô Kỵ cả kinh, hỏi:- Tại sao vậy?Chu Chỉ Nhược nói:- Điều đó không vi phạm đạo hiệp nghĩa chứ?Trương Vô Kỵ nói:- Không bái đường thành thân, tự nhiên không vi phạm đạo hiệp nghĩa. Ta với muội vốn có ước hẹn hôn nhân, sau lại cũng không bái đường thành thân. Được! Ta đồng ý với muội. Sau khi tới Mông Cổ, ta không cùng Triệu Mẫn bái đường thành thân, nhưng chúng ta phải làm vợ chồng, cùng nhau sinh con!Chu Chỉ Nhược mỉm cười nói:- Vậy là tốt rồi!Trương Vô Kỵ ngạc nhiên nói:- Muội muốn kiếm chuyện với chúng ta như vậy, có ích lợi gì?Chu Chỉ Nhược thản nhiên cười, nói:- Các người cứ việc làm vợ chồng, sinh con, qua tám năm mười năm, chàng trong lòng chỉ nhớ đến muội, không quên được muội, thế là đủ rồi.Nói xong thân hình chớp lên, nhẹ nhàng lướt đi, biến mất vào trong bóng tối.Trương Vô Kỵ trong lòng ngơ ngẩn một hồi, nghĩ rằng sau này chỉ cần mỗi ngày cùng Triệu Mẫn như hình với bóng, làm vợ chồng, sinh con, không bái đường thành thân thì cũng chẳng sao. "Vì sao qua tám năm mười năm, trong lòng ta cũng chỉ nghĩ đến Chỉ Nhược, cũng không quên được Chỉ Nhược?". Lại nghĩ: "Nàng kỳ thật không cùng Tống Thanh Thư thành thân, lại từng có ước hẹn hôn nhân với ta. Nàng làm không ít chuyện có lỗi với ta, lúc này nghĩ lại, cũng không quá xấu xa với ta. Có một số việc nàng làm là do sư phụ bức bách, không làm không được. Nàng mặc dù trộm Đồ Long đao cùng Ỷ Thiên kiếm, nhưng bây giờ Đồ Long đao đã trở về tay ta, biểu muội Ân Ly cũng không chết… Yêu ta sâu đậm, rất muốn lấy ta, ngoài Chỉ Nhược, còn có Mẫn muội, còn có Thù Nhi, còn có Tiểu Chiêu…".Thiên tính Trương Vô Kỵ chỉ nhớ những chỗ tốt người khác đối xử với mình, hơn nữa càng nghĩ càng thấy tốt, tự nhiên mà tha thứ khuyết điểm của người khác, người khác sở dĩ đối tốt với chàng cũng là vì yêu chàng, nghĩ muốn sau này, lấy khuyết điểm của người khác biến thành ưu điểm, cho dù trong lòng còn lưu lại một một ít cặn, cũng sẽ nghĩ: "Người đó không sai lầm đâu? Chính mình không phải đã từng có lỗi với người ta? Tiểu Chiêu đối ta thật tốt, nàng đã lấy được Càn Khôn Đại Na Di tâm pháp về, thánh xử nữ giáo chủ không làm cũng không sao. Thù Nhi không luyện Thiên Thù Vạn Độc Thủ, nói không chừng có một ngày lại tìm đến Trương Vô Kỵ ta đây, ta đồng ý lấy nàng làm vợ…".Bốn cô nương này, mỗi người đều yêu chàng khắc cốt minh tâm, chàng chỉ nhớ chỗ tốt của người ta, còn toàn bộ khuyết điểm của người ta chàng đều quên hết, vì thế, mỗi người cũng đều rất tốt, rất tốt…
Ầy, vẫn chỉ là cái kết mở mà, chung quy lòng Kỵ vẫn rối bời y như trong phiên bản cũ.

Tụi mày tưởng tượng phong phú quá!
 

llama

Yếu sinh lý
Cái tính thiếu quyết đoán, bị động của thằng Kỵ, lúc đang bái đường nó vẫn còn lật kèo được, huống chi là mấy lời hứa hẹn tương lai.
 

AlexanderMoccuradop

Yếu sinh lý
Cũng chỉ là thân tôi mọi phụng sự cho Lý Tự Thành trong sự nghiệp chơi đĩ, để cuối cùng dẫn đến việc bọn Mãn đô hộ Hán tộc.
Thằng Chí con nhà mặt phố, bố làm to. Gia đình có xảy ra biến cố thì nó vẫn ăn may được võ công với cái kiếm của ông già vợ xấu số. Làm đệ tử phái hoa sơn rồi minh chủ võ lâm, lại hốt được múi mít con nhà trâm anh thế phiệt. Kết cuộc thấy đất nước loạn lạc nên dẫn múi mít ra nước ngoài định cư. Thế mà mày còn chê?

Còn việc mày nói làm tôi mọi cho Lý Tự Thành thì đéo hợp lý. Thằng main nào chả có lý tưởng cho riêng mình, gặp thằng đúng ý nó thì nó hỗ trợ thôi. Đến thằng Tiểu Bảo còn phải luồn cúi, quỳ mọt cả lưng. Tĩnh đần làm chủ Tương Dương nhưng vẫn là viên quan quèn đấy thôi. Không muốn đứng dưới ai thì chỉ có độc như độc cô cầu bại thôi. Kết cục của thằng Chí là viên mãn nhất rồi.
 

atlas01

Tiến sĩ
Ầy, vẫn chỉ là cái kết mở mà, chung quy lòng Kỵ vẫn rối bời y như trong phiên bản cũ.

Tụi mày tưởng tượng phong phú quá!
Mở đéo đâu
Nó theo con Mẫn về mông cổ.
Còn con nhược biến mất vĩnh viễn vì nó đã xài quyền trợ giúp cuối cùng rồi
 
Trình của Vô kỵ vượt quá xa so với Quá cụt và nhiều cao thủ đương thời
Về nội công thì Kỵ lúc ở núi Võ Đang dc chốt là ngang Tĩnh, Qúa. Sau này dc chốt là tăng 3 bậc so với lúc trên đỉnh Quang Minh(so với lúc lên núi Võ Đang ko có gì khác).
~~> Nội công Kỵ hơn Tĩnh, Qúa 3 bậc.
~~> Chiêu số Thánh hỏa lệnh đánh địch ở những góc độ ko thể tưởng tượng dc mà đỡ(giống Huyết đao kinh của Địch Vân)
~~> Thái cực kiếm vô chiêu, trình vô chiêu gần giống độc cô cửu kiếm là éo thể nào chiết giải dc. Đám ngũ tuyệt vẫn còn loanh quanh chiết giải chiêu số của nhau. Hồng Thất Công xem Đả cẩu bổng là tuyệt chiêu cuối chứ k phải Hàng long.
Chốt: Kỵ cân Tĩnh, Qúa, Thông...
 
Tiếp theo là so sánh chưởng pháp của Phong và Tĩnh
*Phong:
Phong chưởng nhau toàn với đối thủ gà hơn mình, chỉ duy nhất 1 thằng trình Đăng phong tạo cực thì bệnh sml gần bộc phát.
Phong vs Huyền Tịch ~~> Phong bị hụt hơi
Phong vs Công Dã Càn ~~> 2 chưởng đầu ngang, chưởng 3 thắng
Phong vs Triệu Tiền Tôn ~~> ngang ngửa, Phong nghĩ bụng "thằng lồn này ghê quá, tao k xem thường nó dc"
Phong vs Đàm Công ~~> vẫn là ngang ngửa
Phong chưởng chị em A Châu, A Tử đều dùng công lực cả đời. Chị thì k chết ngay, em thì ngũ tạng éo bị gì cả. Phong chưởng 7 thành vào đầu hổ cũng ko làm con hổ si nhê. Trong khi Qúa nó xách hổ như xách con mèo.

*Tĩnh:
Tĩnh vs Khắc ~~> Khắc mạnh hơn nhưng vẫn ăn hành gãy tay
Tĩnh vs Cừu Thiên Nhận ~~> Tĩnh kém xa nhưng chưởng ngang ngửa.
Tĩnh vs Phong độc ~~> dùng Hàng Long + Cửu Âm đánh ngang Phong độc mạnh hơn hẳn mình.
Tĩnh vs Kim Luân ~~> Thua Luân 20 năm công lực, Luân đăng phong tạo cực cả nội lẫn ngoại công nhưng 2 lần chưởng nhau đều ăn hành.

Qua đó cho thấy Phong chưởng pháp và nội lực như con cặc người ta, chỉ ngang bọn xoàng xoàng. Nhưng nhờ vận dụng võ công hay nên thắng tụi đó.
Tĩnh thì vừa vận dụng võ công hay vừa vận dụng nội lực tốt, toàn lấy yếu đánh ngang mạnh. Tuy nhiên phần lớn là nhờ có bí kíp xịn trợ giúp. Nếu Phong có Dịch Cân kinh thì Tĩnh éo thể đánh lại nổi. Nhưng tiếc rằng ko có chữ nếu.
Chốt: Tĩnh > Phong
Tĩnh về thời Thiên Long cân Phong, Sơn, Bác, Trí. Thắng Vô Danh tăng 1 chiêu nửa thức.
 

den6879

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tiếp theo là so sánh chưởng pháp của Phong và Tĩnh
*Phong:
Phong chưởng nhau toàn với đối thủ gà hơn mình, chỉ duy nhất 1 thằng trình Đăng phong tạo cực thì bệnh sml gần bộc phát.
Phong vs Huyền Tịch ~~> Phong bị hụt hơi
Phong vs Công Dã Càn ~~> 2 chưởng đầu ngang, chưởng 3 thắng
Phong vs Triệu Tiền Tôn ~~> ngang ngửa, Phong nghĩ bụng "thằng lồn này ghê quá, tao k xem thường nó dc"
Phong vs Đàm Công ~~> vẫn là ngang ngửa
Phong chưởng chị em A Châu, A Tử đều dùng công lực cả đời. Chị thì k chết ngay, em thì ngũ tạng éo bị gì cả. Phong chưởng 7 thành vào đầu hổ cũng ko làm con hổ si nhê. Trong khi Qúa nó xách hổ như xách con mèo.

*Tĩnh:
Tĩnh vs Khắc ~~> Khắc mạnh hơn nhưng vẫn ăn hành gãy tay
Tĩnh vs Cừu Thiên Nhận ~~> Tĩnh kém xa nhưng chưởng ngang ngửa.
Tĩnh vs Phong độc ~~> dùng Hàng Long + Cửu Âm đánh ngang Phong độc mạnh hơn hẳn mình.
Tĩnh vs Kim Luân ~~> Thua Luân 20 năm công lực, Luân đăng phong tạo cực cả nội lẫn ngoại công nhưng 2 lần chưởng nhau đều ăn hành.
Chốt: Tĩnh > Phong
Tĩnh về thời Thiên Long cân Phong, Sơn, Bác, Trí. Thắng Vô Danh tăng 1 chiêu nửa thức.
phân tích chính xác vl
 

ditthangbanh

Chim TO
Tiếp theo là so sánh chưởng pháp của Phong và Tĩnh
*Phong:
Phong chưởng nhau toàn với đối thủ gà hơn mình, chỉ duy nhất 1 thằng trình Đăng phong tạo cực thì bệnh sml gần bộc phát.
Phong vs Huyền Tịch ~~> Phong bị hụt hơi
Phong vs Công Dã Càn ~~> 2 chưởng đầu ngang, chưởng 3 thắng
Phong vs Triệu Tiền Tôn ~~> ngang ngửa, Phong nghĩ bụng "thằng lồn này ghê quá, tao k xem thường nó dc"
Phong vs Đàm Công ~~> vẫn là ngang ngửa
Phong chưởng chị em A Châu, A Tử đều dùng công lực cả đời. Chị thì k chết ngay, em thì ngũ tạng éo bị gì cả. Phong chưởng 7 thành vào đầu hổ cũng ko làm con hổ si nhê. Trong khi Qúa nó xách hổ như xách con mèo.

*Tĩnh:
Tĩnh vs Khắc ~~> Khắc mạnh hơn nhưng vẫn ăn hành gãy tay
Tĩnh vs Cừu Thiên Nhận ~~> Tĩnh kém xa nhưng chưởng ngang ngửa.
Tĩnh vs Phong độc ~~> dùng Hàng Long + Cửu Âm đánh ngang Phong độc mạnh hơn hẳn mình.
Tĩnh vs Kim Luân ~~> Thua Luân 20 năm công lực, Luân đăng phong tạo cực cả nội lẫn ngoại công nhưng 2 lần chưởng nhau đều ăn hành.

Qua đó cho thấy Phong chưởng pháp và nội lực như con cặc người ta, chỉ ngang bọn xoàng xoàng. Nhưng nhờ vận dụng võ công hay nên thắng tụi đó.
Tĩnh thì vừa vận dụng võ công hay vừa vận dụng nội lực tốt, toàn lấy yếu đánh ngang mạnh. Tuy nhiên phần lớn là nhờ có bí kíp xịn trợ giúp. Nếu Phong có Dịch Cân kinh thì Tĩnh éo thể đánh lại nổi. Nhưng tiếc rằng ko có chữ nếu.
Chốt: Tĩnh > Phong
Tĩnh về thời Thiên Long cân Phong, Sơn, Bác, Trí. Thắng Vô Danh tăng 1 chiêu nửa thức.
Đang đi chạy nạn mà cũng dừng lại phân tích cơ à.
 
phân tích chính xác vl
Phong chưởng nhau với Chi 7 thành Dịch cân + băng tằm, chưởng pháp lồn heo học lóm từ A Tử mà chỉ ngang(thật ra thì chưởng của Chi lạnh làm Phong teo dái). Tuy thắng nhờ gạt giò nhưng đây là so về chưởng pháp. Nếu Chi nó học 1 món chưởng nào đó bài bản hơn thì Phong ngập hành.
 

atlas01

Tiến sĩ
Tiếp theo là so sánh chưởng pháp của Phong và Tĩnh
*Phong:
Phong chưởng nhau toàn với đối thủ gà hơn mình, chỉ duy nhất 1 thằng trình Đăng phong tạo cực thì bệnh sml gần bộc phát.
Phong vs Huyền Tịch ~~> Phong bị hụt hơi
Phong vs Công Dã Càn ~~> 2 chưởng đầu ngang, chưởng 3 thắng
Phong vs Triệu Tiền Tôn ~~> ngang ngửa, Phong nghĩ bụng "thằng lồn này ghê quá, tao k xem thường nó dc"
Phong vs Đàm Công ~~> vẫn là ngang ngửa
Phong chưởng chị em A Châu, A Tử đều dùng công lực cả đời. Chị thì k chết ngay, em thì ngũ tạng éo bị gì cả. Phong chưởng 7 thành vào đầu hổ cũng ko làm con hổ si nhê. Trong khi Qúa nó xách hổ như xách con mèo.

*Tĩnh:
Tĩnh vs Khắc ~~> Khắc mạnh hơn nhưng vẫn ăn hành gãy tay
Tĩnh vs Cừu Thiên Nhận ~~> Tĩnh kém xa nhưng chưởng ngang ngửa.
Tĩnh vs Phong độc ~~> dùng Hàng Long + Cửu Âm đánh ngang Phong độc mạnh hơn hẳn mình.
Tĩnh vs Kim Luân ~~> Thua Luân 20 năm công lực, Luân đăng phong tạo cực cả nội lẫn ngoại công nhưng 2 lần chưởng nhau đều ăn hành.

Qua đó cho thấy Phong chưởng pháp và nội lực như con cặc người ta, chỉ ngang bọn xoàng xoàng. Nhưng nhờ vận dụng võ công hay nên thắng tụi đó.
Tĩnh thì vừa vận dụng võ công hay vừa vận dụng nội lực tốt, toàn lấy yếu đánh ngang mạnh. Tuy nhiên phần lớn là nhờ có bí kíp xịn trợ giúp. Nếu Phong có Dịch Cân kinh thì Tĩnh éo thể đánh lại nổi. Nhưng tiếc rằng ko có chữ nếu.
Chốt: Tĩnh > Phong
Tĩnh về thời Thiên Long cân Phong, Sơn, Bác, Trí. Thắng Vô Danh tăng 1 chiêu nửa thức.
Mày chắc chưa đọc trận chiến tụ hiền trang
 

atlas01

Tiến sĩ
Phong chưởng nhau với Chi 7 thành Dịch cân + băng tằm, chưởng pháp lồn heo học lóm từ A Tử mà chỉ ngang(thật ra thì chưởng của Chi lạnh làm Phong teo dái). Tuy thắng nhờ gạt giò nhưng đây là so về chưởng pháp. Nếu Chi nó học 1 món chưởng nào đó bài bản hơn thì Phong ngập hành.
Đây là quá cụt ném đá giết Đại Hãn.

Thân binh của đại hãn Mông Kha liều chết ngăn chặn. Các giáp sĩ dàn kín phía trước đại hãn. Dương Quá giơ tay về phía sau nhận trường mâu thì không thấy gì, hóa ra nhóm Gia Luật Tề đi sau đã bị bọn thân binh chặn lại. Dương Quá thấy sắc diện đại hãn có vẻ kinh hoàng, đang kéo cương ngựa bỏ chạy, Dương Quá bèn hú một tiếng dài, hai chân đứng trên yên ngựa, rồi chàng nhún mình nhảy vọt lên phía trước. Hơn mười thân binh vội chĩa giáo mà đâm. Dương Quá đang lơ lửng trên không, lộn người một vòng, vọt qua cả chục mũi giáo.

Đại hãn thấy tình thế xấu, liền kéo cương phi ngựa bỏ chạy. Con ngựa đại hãn cưỡi là giống ngựa quí được chọn ra từ hàng vạn con ngựa ở Mông Cổ, lưng rồng cổ chim, xương thịt dẻo dai rắn chắc, hí to như sấm, phi nhanh như gió, gọi là giống ngựa “Phi vân truy”, không thua gì con ngựa quí “hãn huyết” của Quách Tĩnh ngày trước. Lúc này con “Phi vân truy” cõng đại hãn trên lưng, tung vó phóng ra giữa đồng trống. Dương Quá thi triển khinh công đuổi theo sau. Mấy trăm kỵ binh Mông Cổ phi ngựa đuổi theo phía sau Dương Quá.

Dương Quá thấy đại hãn cưỡi ngựa bỏ chạy một mình thì mừng thầm, nghĩ ngựa phóng nhanh mấy, chàng cũng sẽ đuổi kịp, nào ngờ con “Phi vân truy” quả không phải tầm thường, hai vó sau chỉ chạm đất một cái đã vọt đi vài trượng. Dương Quá đề khí đuổi gấp, song càng lúc càng cách xa đại hãn. Chàng cúi nhặt một ngọn trường mâu dưới đất, phóng mạnh tới lưng Mông Kha.

Quân sĩ đôi bên nhìn ngọn trường mâu bay vút như lưu tinh, ai nấy trố mắt há miệng, nín thở. Chỉ thấy con “Phi vân truy” dướn thân một cái, mũi trường mâu còn cách lưng đại hãn chừng một thước thì hết đà rơi xuống. Quân Tống kêu to:

– Tiếc quá!

Quân Mông Cổ hô to:

– Vạn tuế!

Lúc này Quách Tĩnh, Hoàng Dược Sư, Chu Bá Thông, Nhất Đăng… đều ở xa, chỉ đứng nhìn chứ không thể giúp gì cho Dương Quá. Quân Mông Cổ cả vạn người cũng chỉ biết đứng hô hoán trợ uy, dù kẻ tận tâm trung thành mấy cũng không thể đuổi kịp con “Phi vân truy”.

Mông Kha ngoảnh đầu lại, thấy đã bỏ khá xa Dương Quá, thì đỡ lo, cho ngựa phi về phía tây, nơi có một vạn nhân đội. Quân sĩ vạn nhân đội kia đồng thanh tung hô, ào lại nghênh đón. Chỉ cần đại hãn phóng ngựa tới đó, Dương Quá bản lĩnh cao mấy, cũng chẳng làm gì được nữa.

Dương Quá thấy đại sự sắp thành lại hỏng, tiếc đứt ruột nhưng chợt nghĩ: “Trường mâu quá nặng, khó phóng đến nơi, sao không dùng cục đá?” Bèn nhặt hai cục đá, vận kình ném đi. Chỉ nghe “chíu chíu”, hai cục đá cùng trúng mông con “Phi vân truy”. Con ngựa đau quá, hí một tiếng dài, dựng đứng hai vó trước lên.

Mông Kha tuy tiếng là đại hãn của một đại đế quốc lớn nhất trong lịch sử, nhưng từ nhỏ đã học cưỡi ngựa bắn cung, từng theo tổ phụ Thành Cát Tư Hãn, phụ thân Đà Lôi mấy phen xuất chinh, sang cả châu Âu, từng lập nhiều chiến công, một đời ngồi trên lưng ngựa, dạn dày chiến trận, lúc này gặp biến cố phi thường, vẫn không hề hoảng loạn, còn lắp tên, giương cung, hai chân kẹp chặt bụng ngựa, xoay người phóng một mũi tên về phía Dương Quá.

Dương Quá cúi đầu tránh được, nhảy vọt tới, tay trái đã thủ sẵn một cục đá to bằng nắm tay, vù một cái, chàng ném cục đá trúng lưng Mông Kha. Lực ném của chàng cực mạnh, Mông Kha gãy sống lưng, ngã ngựa, chết ngay tức khắc. Tướng sĩ Mông Cổ thấy đại hãn ngã ngựa, thảy đều kinh hoàng, từ bốn phía ùa tới. Quách Tĩnh lớn tiếng hạ lệnh, thừa thế xung sát. Quách Tĩnh, Hoàng Dược Sư, Hoàng Dung… phát động trận thế “Nhị thập bát tú” xung kích qua lại. Lòng quân Mông Cổ đã loạn, chúng tự tàn sát lẫn nhau, tử thương không biết bao nhiêu mà kể, cờ rách giáo gãy, hàng ngũ đại loạn, kéo nhau chạy về hướng bắc.
 
Bên trên
Tắt Quảng Cáo