Kiến thức 🚨🚨🚨: Làm rõ lý lịch, gốc tích Nguyễn Huệ là ai, họ gì dân tộc gì.

atlas01

Tiến sĩ
T chỉ giải thích cho nó hiểu là Huệ cũng đếu muốn làm vua nhưng sau thuận theo ý trời thôi =)) còn m bảo phét lác và bịa đặt là sao? Huệ phét hay cái chiếu lên ngôi này đếu có thực và do tml nào bịa ra? M phải nói rõ ko ae hiểu lầm
Cái chiếu lên ngôi của Huệ là bịa đặt nhé
 

nanfem

Tao là gay
Cái chiếu lên ngôi của Huệ là bịa đặt nhé
chiếu lên ngôi chắc chắn phải có, nếu bản này là bịa thì bản đúng đâu? mịa t copy có 1 đoạn mà nó cũng dài cả trang
m nói bịa là xog, ít cũng phải nói rõ bịa khúc nào hay quăng cái bản gốc lên chứ,
 

Cà Chớn

中国
Rồi cuối cùng Huệ là ai?
Cãi nhau mà vẫn còn là Huệ , chưa Thơm thì cãi làm cặt gì? =))
 

atlas01

Tiến sĩ
chiếu lên ngôi chắc chắn phải có, nếu bản này là bịa thì bản đúng đâu? mịa t copy có 1 đoạn mà nó cũng dài cả trang
m nói bịa là xog, ít cũng phải nói rõ bịa khúc nào hay quăng cái bản gốc lên chứ,

Chiếu lên ngôi của Quang Trung Nguyễn Huệ


Trộm nghĩ: năm đời đế đổi họ mà chịu mệnh, ba đời vương gặp thời mà mở vận, đạo có thay đổi, thời cũng biến thông, đấng thánh nhân vâng theo đạo trời để làm chủ tể trong nước, làm cha mẹ dân, chỉ có một nghĩa mà thôi.
Nước Việt ta từ đời Đinh, Lê, Lý, Trần gây dựng ra nước cho đến ngày nay, thánh minh dấy lên không phải là một họ, nhưng thịnh suy, dài ngắn, vận mệnh do trời, không phải sức người tạo ra được. Trước đây nhà Lê mất chính quyền, họ Trịnh và cựu Nguyễn chia bờ cõi. Hơn hai trăm năm nay, kỷ cương rối loạn, vua Lê chỉ là hư vị, cường thần tự ý vun trồng, giềng mối của trời đất một phen rơi xuống không nâng lên được, chưa có lúc nào hư hỏng quá như lúc này vậy. Vả lại mấy năm gần dây, nam bắc gây việc binh đao, nhân dân rơi vào chốn bùn than. Trẫm là người áo vải ở Tây Sơn, không có một thước đất, vốn không có chí làm vua, chỉ vì lòng người chán ngán đời loạn, mong mỏi được vua hiền để cứu đời yên dân, vì vậy trẫm tập hợp nghĩa binh, mặc áo tơi đi xe cỏ để mở mang núi rừng, giúp đỡ hoàng đại huynh [1] rong ruổi việc nhung mã, gây dựng nước ở Tây Thổ, vỗ yên các nước Xiêm La, Cao Miên, đánh lấy Phú Xuân, tiến ra Thăng Long, cố ý quét
sạch loạn lạc, cứu vớt dân trong vòng nước lửa, rồi sau trả lại nước cho họ Lê, trả đất về đại huynh, trẫm sẽ dung xiêm thêu hia đỏ ngao du hai nơi làm vui mà thôi. Nhưng việc đời run rủi, trẫm không theo được cái chí xưa đã định.
Trẫm hai lần gây dựng họ Lê, thế mà tự quân họ Lê không biết giữ xã tắc, bỏ nước đi bôn vong, sĩ dân Bắc Hà không hướng về họ Lê, chỉ trông mong vào trẫm, về phần đại huynh có ý mỏi mệt, tình nguyện giữ một phủ Qui Nhơn, tự nhún xưng là Tây vương, mấy nghìn dặm đất về phương nam thuộc hết về trẫm. Trẫm tự nghĩ tài đức không bằng người xưa, mà đất đai thì rộng, nhân dân thì nhiều, ngẫm nghĩ cách thống trị, lo ngay ngáy như dây cương mục chỉ huy sáu ngựa.
Vừa rồi đây, văn võ tướng sĩ, trong ngoài thần liêu, đều muốn trẫm sớm lên ngôi báu để giữ chặt lòng người, đã hai ba lần dâng thư khuyên trẫm lên ngôi, tờ biểu suy tôn, không ai bàn tính với ai mà đều cùng một lời tán thành.
Nay xem khí thần rất hệ trọng, ngôi trời thật khó khăn, trẫm chỉ lo không kham nổi, nhưng ức triệu người trong bốn bể đều xúm quanh cả vào thân trẫm, đó là ý trời đã định, không phải do người làm ra. Trẫm nay ứng mệnh trời, thuận lòng người không thể khăng khăng cố giữ sự khiêm nhường.
Trẫm chọn ngày 22 tháng 11 năm nay lên ngôi thiên tử, đặt niên hiệu là Quang Trung năm đầu, truyền bảo cho trăm họ muôn dân phải tuân theo giáo lệnh của nhà vua. Nhân nghĩa, trung chính là đạo lớn của người, trẫm nay cùng dân đổi mới, vâng theo mưu mô sáng suốt của vua thánh đời trước, lấy giáo hóa trị thiên hạ.
Một là: mười ba đạo các xứ địa phương, vụ đông năm nay, các khoản “tô, dung, điệu” chỉ thu năm phần mười, nơi nào bị nạn binh hỏa, cho phép các quan chức đến nơi xét thực, tha miễn tất cả.
Hai là: bầy tôi và nhân dân cựu triều hoặc bị vạ lây đã phải kết tội nặng, trừ tội đại nghịch bất đạo, còn thì đều cho đại xá.
Ba là: các đền thờ dâm thần đều bãi bỏ đi không được liệt vào tự điển, còn các đền thiên thần và trung thần, hiếu
tử, nghĩa phụ, trước đã được các đời bao phong thì nay đều cho thăng trật.
Bốn là: quan viên văn võ cựu triều, hoặc vì tòng vong trốn tránh, cho phép được về nguyên quán, người nào không muốn ra làm quan cũng cho tùy tiện.
Năm là: nhân dân Nam Hà, Bắc Hà, cách ăn mặc cho được theo tục cũ, dùng áo mũ triều nghi thì nhất luật phải theo qui chế mới.
Than ôi! Trời vì hạ dân đặt ra vua, đặt ra thầy, cốt là để giúp thần thượng đế, yên vỗ bốn phương. Trẫm nay có thiên hạ sẽ dìu dắt dân vào đạo lớn, đem dân lên cõi dài xuân. Vậy tất cả mọi người thần dân đều yên chức nghiệp, chớ có theo đòi những việc sai trái; người làm quan giữ đạo công liêm, người làm dân vui theo lệ tục, giáo hóa thấm nhuần, đi đến con đường chí thận, để vãn hồi lại thịnh trị của năm đời đế ba đời vương, để kéo dài phúc lành của tôn miếu, xã tắc không có bờ bến, chả là tốt dẹp lắm ru!
(Nguyên văn chữ Hán trong Hàn các anh hoa Theo bản dịch tiếng Việt của Hợp tuyển thơ văn Việt Nam, quyển III (Hà Nội 1963)

Bây giờ tao sẽ chứng minh là nó bịa:
Thứ nhất Hàn Các Anh Hoa là tập hợp các bản chiếu chế của Ngô Thì Nhậm.
Trong khi thời điểm Nguyễn Huệ lên ngôi thì Ngô Thì Nhậm không ở Phú Xuân. Theo Lê Quý Kỷ Sự thì Nguyễn Huệ lên ngôi hoàng đế đánh quân Thanh xong thì ông này mới ra trình diện và hàng Tây sơn
Còn theo Hoàng Lê của mấy anh em họ Ngô em ruột Ngô Thì Nhậm thì thời điểm Huệ lên ngôi ông ta đang ở Ninh Bình cùng Ngô Văn Sở không thể là tác giả bài chiếu lên ngôi này.
Thứ hai thời điểm chiếu lên ngôi này là lúc Thanh đang ở Thăng Long, Huệ lên ngôi hoàng đế để lấy chính danh ra bắc đánh Thanh nhưng toàn bộ chiếu lên ngôi không hề nhắc đến quân Thanh là vô lý.
Thứ ba thời điểm lên ngôi trong chiếu là 22 tháng 11 trong khi toàn bộ lịch sử đều xác nhận Huệ lên ngôi ngày 25 tháng 11 như vậy chiếu này sai lịch sử.
Thứ tư chiếu này bảo Nhạc nhường ngôi đế cho Huệ chấp nhận xuống làm Tây Sơn vương là sai vì trong hịch đánh Tây Sơn năm 1792 thì Nguyễn Huệ vẫn xác nhận Nhạc vẫn là Thái Đức Hoàng Đế chứ không phải là Tây Sơn vương và Nhạc vẫn là Thái Đức hoàng đế cho đến lúc chết.
Từ tất cả điều trên tao xác nhận chiếu này là bịa đặt
 

nanfem

Tao là gay

Chiếu lên ngôi của Quang Trung Nguyễn Huệ


Trộm nghĩ: năm đời đế đổi họ mà chịu mệnh, ba đời vương gặp thời mà mở vận, đạo có thay đổi, thời cũng biến thông, đấng thánh nhân vâng theo đạo trời để làm chủ tể trong nước, làm cha mẹ dân, chỉ có một nghĩa mà thôi.
Nước Việt ta từ đời Đinh, Lê, Lý, Trần gây dựng ra nước cho đến ngày nay, thánh minh dấy lên không phải là một họ, nhưng thịnh suy, dài ngắn, vận mệnh do trời, không phải sức người tạo ra được. Trước đây nhà Lê mất chính quyền, họ Trịnh và cựu Nguyễn chia bờ cõi. Hơn hai trăm năm nay, kỷ cương rối loạn, vua Lê chỉ là hư vị, cường thần tự ý vun trồng, giềng mối của trời đất một phen rơi xuống không nâng lên được, chưa có lúc nào hư hỏng quá như lúc này vậy. Vả lại mấy năm gần dây, nam bắc gây việc binh đao, nhân dân rơi vào chốn bùn than. Trẫm là người áo vải ở Tây Sơn, không có một thước đất, vốn không có chí làm vua, chỉ vì lòng người chán ngán đời loạn, mong mỏi được vua hiền để cứu đời yên dân, vì vậy trẫm tập hợp nghĩa binh, mặc áo tơi đi xe cỏ để mở mang núi rừng, giúp đỡ hoàng đại huynh [1] rong ruổi việc nhung mã, gây dựng nước ở Tây Thổ, vỗ yên các nước Xiêm La, Cao Miên, đánh lấy Phú Xuân, tiến ra Thăng Long, cố ý quét
sạch loạn lạc, cứu vớt dân trong vòng nước lửa, rồi sau trả lại nước cho họ Lê, trả đất về đại huynh, trẫm sẽ dung xiêm thêu hia đỏ ngao du hai nơi làm vui mà thôi. Nhưng việc đời run rủi, trẫm không theo được cái chí xưa đã định.
Trẫm hai lần gây dựng họ Lê, thế mà tự quân họ Lê không biết giữ xã tắc, bỏ nước đi bôn vong, sĩ dân Bắc Hà không hướng về họ Lê, chỉ trông mong vào trẫm, về phần đại huynh có ý mỏi mệt, tình nguyện giữ một phủ Qui Nhơn, tự nhún xưng là Tây vương, mấy nghìn dặm đất về phương nam thuộc hết về trẫm. Trẫm tự nghĩ tài đức không bằng người xưa, mà đất đai thì rộng, nhân dân thì nhiều, ngẫm nghĩ cách thống trị, lo ngay ngáy như dây cương mục chỉ huy sáu ngựa.
Vừa rồi đây, văn võ tướng sĩ, trong ngoài thần liêu, đều muốn trẫm sớm lên ngôi báu để giữ chặt lòng người, đã hai ba lần dâng thư khuyên trẫm lên ngôi, tờ biểu suy tôn, không ai bàn tính với ai mà đều cùng một lời tán thành.
Nay xem khí thần rất hệ trọng, ngôi trời thật khó khăn, trẫm chỉ lo không kham nổi, nhưng ức triệu người trong bốn bể đều xúm quanh cả vào thân trẫm, đó là ý trời đã định, không phải do người làm ra. Trẫm nay ứng mệnh trời, thuận lòng người không thể khăng khăng cố giữ sự khiêm nhường.
Trẫm chọn ngày 22 tháng 11 năm nay lên ngôi thiên tử, đặt niên hiệu là Quang Trung năm đầu, truyền bảo cho trăm họ muôn dân phải tuân theo giáo lệnh của nhà vua. Nhân nghĩa, trung chính là đạo lớn của người, trẫm nay cùng dân đổi mới, vâng theo mưu mô sáng suốt của vua thánh đời trước, lấy giáo hóa trị thiên hạ.
Một là: mười ba đạo các xứ địa phương, vụ đông năm nay, các khoản “tô, dung, điệu” chỉ thu năm phần mười, nơi nào bị nạn binh hỏa, cho phép các quan chức đến nơi xét thực, tha miễn tất cả.
Hai là: bầy tôi và nhân dân cựu triều hoặc bị vạ lây đã phải kết tội nặng, trừ tội đại nghịch bất đạo, còn thì đều cho đại xá.
Ba là: các đền thờ dâm thần đều bãi bỏ đi không được liệt vào tự điển, còn các đền thiên thần và trung thần, hiếu
tử, nghĩa phụ, trước đã được các đời bao phong thì nay đều cho thăng trật.
Bốn là: quan viên văn võ cựu triều, hoặc vì tòng vong trốn tránh, cho phép được về nguyên quán, người nào không muốn ra làm quan cũng cho tùy tiện.
Năm là: nhân dân Nam Hà, Bắc Hà, cách ăn mặc cho được theo tục cũ, dùng áo mũ triều nghi thì nhất luật phải theo qui chế mới.
Than ôi! Trời vì hạ dân đặt ra vua, đặt ra thầy, cốt là để giúp thần thượng đế, yên vỗ bốn phương. Trẫm nay có thiên hạ sẽ dìu dắt dân vào đạo lớn, đem dân lên cõi dài xuân. Vậy tất cả mọi người thần dân đều yên chức nghiệp, chớ có theo đòi những việc sai trái; người làm quan giữ đạo công liêm, người làm dân vui theo lệ tục, giáo hóa thấm nhuần, đi đến con đường chí thận, để vãn hồi lại thịnh trị của năm đời đế ba đời vương, để kéo dài phúc lành của tôn miếu, xã tắc không có bờ bến, chả là tốt dẹp lắm ru!
(Nguyên văn chữ Hán trong Hàn các anh hoa Theo bản dịch tiếng Việt của Hợp tuyển thơ văn Việt Nam, quyển III (Hà Nội 1963)

Bây giờ tao sẽ chứng minh là nó bịa:
Thứ nhất Hàn Các Anh Hoa là tập hợp các bản chiếu chế của Ngô Thì Nhậm.
Trong khi thời điểm Nguyễn Huệ lên ngôi thì Ngô Thì Nhậm không ở Phú Xuân. Theo Lê Quý Kỷ Sự thì Nguyễn Huệ lên ngôi hoàng đế đánh quân Thanh xong thì ông này mới ra trình diện và hàng Tây sơn
Còn theo Hoàng Lê của mấy anh em họ Ngô em ruột Ngô Thì Nhậm thì thời điểm Huệ lên ngôi ông ta đang ở Ninh Bình cùng Ngô Văn Sở không thể là tác giả bài chiếu lên ngôi này.
Thứ hai thời điểm chiếu lên ngôi này là lúc Thanh đang ở Thăng Long, Huệ lên ngôi hoàng đế để lấy chính danh ra bắc đánh Thanh nhưng toàn bộ chiếu lên ngôi không hề nhắc đến quân Thanh là vô lý.
Thứ ba thời điểm lên ngôi trong chiếu là 22 tháng 11 trong khi toàn bộ lịch sử đều xác nhận Huệ lên ngôi ngày 25 tháng 11 như vậy chiếu này sai lịch sử.
Thứ tư chiếu này bảo Nhạc nhường ngôi đế cho Huệ chấp nhận xuống làm Tây Sơn vương là sai vì trong hịch đánh Tây Sơn năm 1792 thì Nguyễn Huệ vẫn xác nhận Nhạc vẫn là Thái Đức Hoàng Đế chứ không phải là Tây Sơn vương và Nhạc vẫn là Thái Đức hoàng đế cho đến lúc chết.
Từ tất cả điều trên tao xác nhận chiếu này là bịa đặt
mồm điêu.
chiếu do Huệ viết hoặc sai ng viết rồi trình Huệ xem có ok ko, ok thì cho đọc chứ liên quan đếu j Nhậm, t mà ở thời đấy thì t chép lại cmnr
ko nhắc Thanh là điều hiển nhiên, Huệ lên ngôi là ý trời, THanh là thằng cc nào mà phải nhắc (t nhớ nghe tin Thanh qua Huệ khinh ra mặt, nói câu j t quên mất tiêu)
chiếu ra ngày 22 và lên ngày 25 đc mà, như t viết giấy phép cũng viết trước mấy ngày
chuyện Nhạc nhường hay ko nhường quan trọng méo j, ko nhường mà đc vs Huệ ah, mà chẳng lẽ bảo t muốn lên nhưng a t đếu chịu, lúc đó Huệ lực hơn nói cái đếu j chả đc
m có thể nêu quan điểm cá nhân nhưng ko kết luận đc
 

ditthangbanh

Chim TO

Chiếu lên ngôi của Quang Trung Nguyễn Huệ


Trộm nghĩ: năm đời đế đổi họ mà chịu mệnh, ba đời vương gặp thời mà mở vận, đạo có thay đổi, thời cũng biến thông, đấng thánh nhân vâng theo đạo trời để làm chủ tể trong nước, làm cha mẹ dân, chỉ có một nghĩa mà thôi.
Nước Việt ta từ đời Đinh, Lê, Lý, Trần gây dựng ra nước cho đến ngày nay, thánh minh dấy lên không phải là một họ, nhưng thịnh suy, dài ngắn, vận mệnh do trời, không phải sức người tạo ra được. Trước đây nhà Lê mất chính quyền, họ Trịnh và cựu Nguyễn chia bờ cõi. Hơn hai trăm năm nay, kỷ cương rối loạn, vua Lê chỉ là hư vị, cường thần tự ý vun trồng, giềng mối của trời đất một phen rơi xuống không nâng lên được, chưa có lúc nào hư hỏng quá như lúc này vậy. Vả lại mấy năm gần dây, nam bắc gây việc binh đao, nhân dân rơi vào chốn bùn than. Trẫm là người áo vải ở Tây Sơn, không có một thước đất, vốn không có chí làm vua, chỉ vì lòng người chán ngán đời loạn, mong mỏi được vua hiền để cứu đời yên dân, vì vậy trẫm tập hợp nghĩa binh, mặc áo tơi đi xe cỏ để mở mang núi rừng, giúp đỡ hoàng đại huynh [1] rong ruổi việc nhung mã, gây dựng nước ở Tây Thổ, vỗ yên các nước Xiêm La, Cao Miên, đánh lấy Phú Xuân, tiến ra Thăng Long, cố ý quét
sạch loạn lạc, cứu vớt dân trong vòng nước lửa, rồi sau trả lại nước cho họ Lê, trả đất về đại huynh, trẫm sẽ dung xiêm thêu hia đỏ ngao du hai nơi làm vui mà thôi. Nhưng việc đời run rủi, trẫm không theo được cái chí xưa đã định.
Trẫm hai lần gây dựng họ Lê, thế mà tự quân họ Lê không biết giữ xã tắc, bỏ nước đi bôn vong, sĩ dân Bắc Hà không hướng về họ Lê, chỉ trông mong vào trẫm, về phần đại huynh có ý mỏi mệt, tình nguyện giữ một phủ Qui Nhơn, tự nhún xưng là Tây vương, mấy nghìn dặm đất về phương nam thuộc hết về trẫm. Trẫm tự nghĩ tài đức không bằng người xưa, mà đất đai thì rộng, nhân dân thì nhiều, ngẫm nghĩ cách thống trị, lo ngay ngáy như dây cương mục chỉ huy sáu ngựa.
Vừa rồi đây, văn võ tướng sĩ, trong ngoài thần liêu, đều muốn trẫm sớm lên ngôi báu để giữ chặt lòng người, đã hai ba lần dâng thư khuyên trẫm lên ngôi, tờ biểu suy tôn, không ai bàn tính với ai mà đều cùng một lời tán thành.
Nay xem khí thần rất hệ trọng, ngôi trời thật khó khăn, trẫm chỉ lo không kham nổi, nhưng ức triệu người trong bốn bể đều xúm quanh cả vào thân trẫm, đó là ý trời đã định, không phải do người làm ra. Trẫm nay ứng mệnh trời, thuận lòng người không thể khăng khăng cố giữ sự khiêm nhường.
Trẫm chọn ngày 22 tháng 11 năm nay lên ngôi thiên tử, đặt niên hiệu là Quang Trung năm đầu, truyền bảo cho trăm họ muôn dân phải tuân theo giáo lệnh của nhà vua. Nhân nghĩa, trung chính là đạo lớn của người, trẫm nay cùng dân đổi mới, vâng theo mưu mô sáng suốt của vua thánh đời trước, lấy giáo hóa trị thiên hạ.
Một là: mười ba đạo các xứ địa phương, vụ đông năm nay, các khoản “tô, dung, điệu” chỉ thu năm phần mười, nơi nào bị nạn binh hỏa, cho phép các quan chức đến nơi xét thực, tha miễn tất cả.
Hai là: bầy tôi và nhân dân cựu triều hoặc bị vạ lây đã phải kết tội nặng, trừ tội đại nghịch bất đạo, còn thì đều cho đại xá.
Ba là: các đền thờ dâm thần đều bãi bỏ đi không được liệt vào tự điển, còn các đền thiên thần và trung thần, hiếu
tử, nghĩa phụ, trước đã được các đời bao phong thì nay đều cho thăng trật.
Bốn là: quan viên văn võ cựu triều, hoặc vì tòng vong trốn tránh, cho phép được về nguyên quán, người nào không muốn ra làm quan cũng cho tùy tiện.
Năm là: nhân dân Nam Hà, Bắc Hà, cách ăn mặc cho được theo tục cũ, dùng áo mũ triều nghi thì nhất luật phải theo qui chế mới.
Than ôi! Trời vì hạ dân đặt ra vua, đặt ra thầy, cốt là để giúp thần thượng đế, yên vỗ bốn phương. Trẫm nay có thiên hạ sẽ dìu dắt dân vào đạo lớn, đem dân lên cõi dài xuân. Vậy tất cả mọi người thần dân đều yên chức nghiệp, chớ có theo đòi những việc sai trái; người làm quan giữ đạo công liêm, người làm dân vui theo lệ tục, giáo hóa thấm nhuần, đi đến con đường chí thận, để vãn hồi lại thịnh trị của năm đời đế ba đời vương, để kéo dài phúc lành của tôn miếu, xã tắc không có bờ bến, chả là tốt dẹp lắm ru!
(Nguyên văn chữ Hán trong Hàn các anh hoa Theo bản dịch tiếng Việt của Hợp tuyển thơ văn Việt Nam, quyển III (Hà Nội 1963)

Bây giờ tao sẽ chứng minh là nó bịa:
Thứ nhất Hàn Các Anh Hoa là tập hợp các bản chiếu chế của Ngô Thì Nhậm.
Trong khi thời điểm Nguyễn Huệ lên ngôi thì Ngô Thì Nhậm không ở Phú Xuân. Theo Lê Quý Kỷ Sự thì Nguyễn Huệ lên ngôi hoàng đế đánh quân Thanh xong thì ông này mới ra trình diện và hàng Tây sơn
Còn theo Hoàng Lê của mấy anh em họ Ngô em ruột Ngô Thì Nhậm thì thời điểm Huệ lên ngôi ông ta đang ở Ninh Bình cùng Ngô Văn Sở không thể là tác giả bài chiếu lên ngôi này.
Thứ hai thời điểm chiếu lên ngôi này là lúc Thanh đang ở Thăng Long, Huệ lên ngôi hoàng đế để lấy chính danh ra bắc đánh Thanh nhưng toàn bộ chiếu lên ngôi không hề nhắc đến quân Thanh là vô lý.
Thứ ba thời điểm lên ngôi trong chiếu là 22 tháng 11 trong khi toàn bộ lịch sử đều xác nhận Huệ lên ngôi ngày 25 tháng 11 như vậy chiếu này sai lịch sử.
Thứ tư chiếu này bảo Nhạc nhường ngôi đế cho Huệ chấp nhận xuống làm Tây Sơn vương là sai vì trong hịch đánh Tây Sơn năm 1792 thì Nguyễn Huệ vẫn xác nhận Nhạc vẫn là Thái Đức Hoàng Đế chứ không phải là Tây Sơn vương và Nhạc vẫn là Thái Đức hoàng đế cho đến lúc chết.
Từ tất cả điều trên tao xác nhận chiếu này là bịa đặt
Duy Chính nhà bạn đây.
 

Nam Đế

Tao là gay
Khổ, cả đời ko học đến nơi đến chốn, rồi phải bấu víu vào Hoàng lê nhất thômgs chí và tài liệu sơ cấp để luận thì quả là nghiệp!

Liệt truyện chép:
Có viên Thị lang là Ngô Nhậm, người làng Tả Thanh Oai, huyện Thanh Oai, đỗ Tiến sĩ đời Lê trước, bị tội trốn tránh đến đây mới ra thú, nhờ Trần Văn Kỷ dẫn ra mắt Huệ. Huệ vẫn nghe Nhậm là người có tài nên coi trọng, cho làm Thị trung trực học sĩ, bảo Kỷ rằng: Đây là người ta lại tạo nên đó. Nhậm cúi đầu lạy tạ. Nhậm nhân dẫn: nh là Phan, nhì là Ích, Nguyễn Thế Nhân, Nguyễn Nha, Nguyễn Bá Lan, Nguyễn Du, Trần Bá Lãm, Vũ Huy Tân, Đoàn Nguyễn Tuấn lục tục đến yết kiến. Huệ cho ích làm Thị trung ngự sử, Lịch làm Hiệp biện đại học sĩ; còn các người khác đều cho làm quan cả. Quốc sư của họ Trịnh là Nguyễn Hoãn, Bình chương Phan Lê Phiên đều lấy cớ là già xin hưu trí; Hành tham tụng là Bùi Bích cáo ốm không chịu làm quan; Thiêm đô ngự sử là Nguyễn Huy Trạc uống thuốc độc chết. Các bề tôi nhà Lê hoặc người trốn tránh nơi núi rừng, hoặc người lẩn ở nhà dân, Ngô Nhậm xui Huệ đều bức bách mời đến.

Ninh Tốn lúc trước trốn tránh không chịu ra, Huệ bắt em là Hương Công lôi ra chém đi để cho Tốn sợ, sau Ninh Tốn mới ra, cũng cho làm quan, không được bao lâu vì có bệnh xin về. Bèn lưu Nội hầu là Phan Văn Bân, Chưởng phủ là Nguyễn Văn Dụng, Đô đốc là Nguyễn Văn Tuyết, Hộ bộ là Trần Thuận Ngôn, Học sĩ Ngô Nhậm theo …

Điều đó chứng tỏ là Nhậm đã theo Tây Sơn trc khi nhà Thanh sang!
 

atlas01

Tiến sĩ
mồm điêu.
chiếu do Huệ viết hoặc sai ng viết rồi trình Huệ xem có ok ko, ok thì cho đọc chứ liên quan đếu j Nhậm, t mà ở thời đấy thì t chép lại cmnr
ko nhắc Thanh là điều hiển nhiên, Huệ lên ngôi là ý trời, THanh là thằng cc nào mà phải nhắc (t nhớ nghe tin Thanh qua Huệ khinh ra mặt, nói câu j t quên mất tiêu)
chiếu ra ngày 22 và lên ngày 25 đc mà, như t viết giấy phép cũng viết trước mấy ngày
chuyện Nhạc nhường hay ko nhường quan trọng méo j, ko nhường mà đc vs Huệ ah, mà chẳng lẽ bảo t muốn lên nhưng a t đếu chịu, lúc đó Huệ lực hơn nói cái đếu j chả đc
m có thể nêu quan điểm cá nhân nhưng ko kết luận đc
Thứ nhất Nhậm lúc đó không ở bên cạnh Huệ ông ta viết chiếu lúc nào?
Trong khi toàn bộ thời gian đó ông ta hoặc chưa gia nhập Tây Sơn hoặc đang ở bắc hà.
Huệ lên ngôi để đánh Thanh khi thanh đang ở bắc hà mà chiếu lên ngôi không nhắc gì đến Thanh là vô lý.
Vì đó là lý do để ông ta lên ngôi vì ngày 25 tháng 11 là ngày lên ngôi cũng là ngày ông ta đem quân ra bắc.
Và chiếu bảo ngày lên ngôi được ấn định là 22 tháng 11 là sai vì ông ta lên ngôi ngày 25 tháng 11
Như vậy là sai hoàn toàn không thể dùng chiếu này được.
Một văn bản ghi sai ngày thì nó sai toàn bộ.
Cuối cùng nó bảo Nhạc nhường ngôi cho Huệ cũng sai nốt vì Nhạc vẫn làm hoàng đế chứ không có xuống làm vương
Lịch sử vẫn ghi nhận Nhạc làm đế cho đến lúc chết.
Chiếu sai hoàn toàn
 

Nam Đế

Tao là gay
Còn mốc thời gian lên ngôi, Chính- ông tổ nhà atlas01 đã phân tích!
Con cháu ko đc cãi!
 

atlas01

Tiến sĩ
Duy Chính nhà bạn đây.
Thì bài chiếu này nếu có nó cũng chỉ là dự định và có lẽ nó được soạn rất lâu khi quân Thanh chưa sang
Và chắc chắn nó không được dùng để tuyên cáo khi Huệ lên ngôi vì nó sai lệch quá nhiều so với tính thời sự.
Có thể coi nó như bản nháp thôi
 

nanfem

Tao là gay
Thứ nhất Nhậm lúc đó không ở bên cạnh Huệ ông ta viết chiếu lúc nào?
Trong khi toàn bộ thời gian đó ông ta hoặc chưa gia nhập Tây Sơn hoặc đang ở bắc hà.
Huệ lên ngôi để đánh Thanh khi thanh đang ở bắc hà mà chiếu lên ngôi không nhắc gì đến Thanh là vô lý.
Vì đó là lý do để ông ta lên ngôi vì ngày 25 tháng 11 là ngày lên ngôi cũng là ngày ông ta đem quân ra bắc.
Và chiếu bảo ngày lên ngôi được ấn định là 22 tháng 11 là sai vì ông ta lên ngôi ngày 25 tháng 11
Như vậy là sai hoàn toàn không thể dùng chiếu này được.
Một văn bản ghi sai ngày thì nó sai toàn bộ.
Cuối cùng nó bảo Nhạc nhường ngôi cho Huệ cũng sai nốt vì Nhạc vẫn làm hoàng đế chứ không có xuống làm vương
Lịch sử vẫn ghi nhận Nhạc làm đế cho đến lúc chết.
Chiếu sai hoàn toàn
tư duy của m làm sao ấy =))
khó giải thích cho m ghê
 

ditthangbanh

Chim TO
Vứt mẹ cái Hoàng Lê đi, rác.
Duy Chính phân tích cái này rất sát chứ Hoàng Lê mẹ gì. Nó nghi vấn bài này được Nhậm soạn từ thời Huệ ở Bắc Hà. Sau đó được sửa lại một chút cho hợp lý. Vì viết trước đó lên đéo có nhắc đến nhà Thanh đưa binh sang. Còn việc chọn ngày làm vua trước rồi mấy ngày sau ra thông cáo thì chả có gì là phi logic cả.
 

ditthangbanh

Chim TO
Mà thằng @ryannguyen , mày đéo có nắm được cái gì thì đi ra ngoài chơi đi. Tao thấy mày đéo có đưa được một cái thông tin gì có giá trị. Suốt ngày cặc buồi mọc đầy miệng, thỉnh thoảng phun cứt đái khiến mọi người rất sợ.
 

atlas01

Tiến sĩ
Duy Chính phân tích cái này rất sát chứ Hoàng Lê mẹ gì. Nó nghi vấn bài này được Nhậm soạn từ thời Huệ ở Bắc Hà. Sau đó được sửa lại một chút cho hợp lý. Vì viết trước đó lên đéo có nhắc đến nhà Thanh đưa binh sang. Còn việc chọn ngày làm vua trước rồi mấy ngày sau ra thông cáo thì chả có gì là phi logic cả.
Thì tao nói bản này chỉ là bản nháp
Nó không thể là bản anh Huệ cho người đọc trong ngày lên ngôi vua vào 25 tháng 11 năm 1788
 

ditthangbanh

Chim TO
Thì tao nói bản này chỉ là bản nháp
Nó không thể là bản anh Huệ cho người đọc trong ngày lên ngôi vua vào 25 tháng 11 năm 1788
Không biết nó là nháp hay là chính thức, nhưng nó được rất cả các luồng lưu lại rồi. Nếu nó là bản đểu thì thời Nguyễn đã bị bóc phốt rồi.
 

nanfem

Tao là gay
Thì tao nói bản này chỉ là bản nháp
Nó không thể là bản anh Huệ cho người đọc trong ngày lên ngôi vua vào 25 tháng 11 năm 1788
Lại giống cái chuyện Huệ thật giả rồi đấy, ai cũng công nhận là có chiếu lên ngôi, và đếu đưa đc cái bản có chữ kí a Huệ ra thì mặc nhiên cái chiếu đang hiện hành là thật. Thà là m cãi Huệ lên ngôi đếu có chiếu gối cm j hết thì t còn nghe đc. Lịch sử chứ văn học đếu đâu mà phân tích
 
Bên trên