Kirsche
Tao là gay
Làm thơ...
Ta viết có dấu, ta tôn trọng nó
Nó viết ko dấu, nó khinh thường ta
Ta mong nó đọc được
Nó không mong ta đọc được, nó vô tư, nó cười hềnh hệch
Ta chịu khó tìm tòi, từ ngữ, ngữ pháp
Nó lười, nó ko tìm tòi, nó chỉ cần nói "a quen vay roi" và nó yêu cầu người khác phải tôn trọng thói quen của nó
Ta có ăn học, dù ko học, cũng tự học
Nó ko có ăn học, nó cũng ko bao giờ học hỏi, nó hài lòng với cái sự kém cỏi, vô học
Ta thấy viết ko dấu là xàm xí đú, là thất bại
Người khác thấy vậy cũng bênh vực, cho như vậy là bình thường, thậm chí còn bảo kê những kẻ viết ko dấu
Vậy thì...
Dân viết ko dấu, thì tìm những người viết ko dấu mà kết bạn.
Đừng đũa mốc chòi mâm son, đừng tìm người có dấu nhắn tin cho sướng
Viết ko dấu rồi nói là ko quan trọng, gặp nhau mới quan trọng
Nhưng mà cái sự tương tác ban đầu là qua văn viết, ấn tượng ban đầu như cục cứt bò thì đời nào có ai thèm gặp
Dân viết ko dấu là dân lười, mặc áo khoác màu vỏ cua, xấu xí, lạc hậu, rồi nói là vậy cũng oke
Oke thì tìm người lười, người xấu, người đơn điệu mà kết bạn, đừng đũa mốc chòi mâm son.
Đừng cố gắng bước ra khỏi vùng an toàn của mình, khi mà hành trang của bản thân thì như cục cứt
Vì đạo lý khuyến khích là phải liều, nhưng liều phải kèm theo năng lực, ko có năng lực mà liều thì chỉ tốn thời gian, công sức
Cuộc đời đánh giá bề ngoài...
Bản thân ta ko gọn gàng, ko trắng trẻo, thì đố cha mấy ông, mấy chú quan tâm
Vậy thì mấy ông, mấy chú cũng phải như vậy
Bản thân ta tên tuổi ko rõ ràng, nhắn tin ko dấu, thì đố cha mấy ông, mấy chú đọc được
Vậy thì mấy ông có ngu, có dốt, cũng đăng kí lớp bổ túc mà đi học lại tiếng Việt, chứ đừng có lười rồi nhưng "viết vậy cũng hiểu mà".
Làm gì có ai đi xe rách mà ko phát ra tiếng
Làm gì có ai mặc đồ cũ, đi xe xấu, ồn ào, mà lại ko bị xem thường
Tất cả chỉ là đạo lý
Bạn viết ko dấu, bạn sẽ bị khinh thường, bạn có thể đi xe cùi, nhưng nếu bạn xấu xí, mặc áo cũ, quần rách, giày rách, đt cùi, cả 1 bộ set toàn là cùi với rách thì có thể bạn vẫn được người khác tôn trọng ở mức ko xâm phạm nhưng ở cái mức chấp nhận làm bạn, làm người yêu thì không bao giờ.
Hãy phân biệt hai cái mức tôn trọng xã hội, tôn trọng kiểu ko xâm phạm riêng tư thì ai cũng có
Nhưng tôn trọng ở mức yêu, quý, thích thì bạn cần phải chuẩn trong từng cm
những điều đó phải có tố chất chứ ko thể viết ko dấu xong nói bằng bọt là "anh viet vay chu a tot bung lam"
Xem nội dung: 87934
Ta viết có dấu, ta tôn trọng nó
Nó viết ko dấu, nó khinh thường ta
Ta mong nó đọc được
Nó không mong ta đọc được, nó vô tư, nó cười hềnh hệch
Ta chịu khó tìm tòi, từ ngữ, ngữ pháp
Nó lười, nó ko tìm tòi, nó chỉ cần nói "a quen vay roi" và nó yêu cầu người khác phải tôn trọng thói quen của nó
Ta có ăn học, dù ko học, cũng tự học
Nó ko có ăn học, nó cũng ko bao giờ học hỏi, nó hài lòng với cái sự kém cỏi, vô học
Ta thấy viết ko dấu là xàm xí đú, là thất bại
Người khác thấy vậy cũng bênh vực, cho như vậy là bình thường, thậm chí còn bảo kê những kẻ viết ko dấu
Vậy thì...
Dân viết ko dấu, thì tìm những người viết ko dấu mà kết bạn.
Đừng đũa mốc chòi mâm son, đừng tìm người có dấu nhắn tin cho sướng
Viết ko dấu rồi nói là ko quan trọng, gặp nhau mới quan trọng
Nhưng mà cái sự tương tác ban đầu là qua văn viết, ấn tượng ban đầu như cục cứt bò thì đời nào có ai thèm gặp
Dân viết ko dấu là dân lười, mặc áo khoác màu vỏ cua, xấu xí, lạc hậu, rồi nói là vậy cũng oke
Oke thì tìm người lười, người xấu, người đơn điệu mà kết bạn, đừng đũa mốc chòi mâm son.
Đừng cố gắng bước ra khỏi vùng an toàn của mình, khi mà hành trang của bản thân thì như cục cứt
Vì đạo lý khuyến khích là phải liều, nhưng liều phải kèm theo năng lực, ko có năng lực mà liều thì chỉ tốn thời gian, công sức
Cuộc đời đánh giá bề ngoài...
Bản thân ta ko gọn gàng, ko trắng trẻo, thì đố cha mấy ông, mấy chú quan tâm
Vậy thì mấy ông, mấy chú cũng phải như vậy
Bản thân ta tên tuổi ko rõ ràng, nhắn tin ko dấu, thì đố cha mấy ông, mấy chú đọc được
Vậy thì mấy ông có ngu, có dốt, cũng đăng kí lớp bổ túc mà đi học lại tiếng Việt, chứ đừng có lười rồi nhưng "viết vậy cũng hiểu mà".
Làm gì có ai đi xe rách mà ko phát ra tiếng
Làm gì có ai mặc đồ cũ, đi xe xấu, ồn ào, mà lại ko bị xem thường
Tất cả chỉ là đạo lý
Bạn viết ko dấu, bạn sẽ bị khinh thường, bạn có thể đi xe cùi, nhưng nếu bạn xấu xí, mặc áo cũ, quần rách, giày rách, đt cùi, cả 1 bộ set toàn là cùi với rách thì có thể bạn vẫn được người khác tôn trọng ở mức ko xâm phạm nhưng ở cái mức chấp nhận làm bạn, làm người yêu thì không bao giờ.
Hãy phân biệt hai cái mức tôn trọng xã hội, tôn trọng kiểu ko xâm phạm riêng tư thì ai cũng có
Nhưng tôn trọng ở mức yêu, quý, thích thì bạn cần phải chuẩn trong từng cm
Xem nội dung: 87934
Chỉnh sửa lần cuối: