Đi xin việc 5 triệu cho vui, không ngờ chứng kiến cả một xã hội tự ti nhưng sĩ. Nhân viên non thì thích dạy ngược, sếp thì không đủ tầm

Hà Nhân

Tao là gay
Chủ thớt
Em làm gì có tiền đâu anh. Vào mấy chỗ sang trọng đắt tiền em bán thận đi ko trả được anh ạ.
Ăn mấy nơi này em cũng ko quen nữa anh, lẩu liếc ko phải sở thích của em. Thực ra anh nghĩ mấy chỗ đó sang trọng với bọn nghèo như em thôi, chứ ăn một bữa ở đấy với tầm cỡ của anh thì nó gọi chỉ như là cơm bụi thôi mà.
Em từng đc Sếp dẫn đi ăn ké mấy cái nhà hàng ăn kiểu riêng tư, ăn xong trả một phát nó cả mấy chục củ, em nghe mà đơ hết người anh ạ, tiền mấy chai rượu ngta uống bằng mình làm cả tháng lương thì anh bảo cỡ như em nghe chả đái ra quần.
Thế em chúc cả nhà ngon miệng nhé anh nhé.
=)))) a ăn ở quán bình dân gần chỗ e xong e bảo e hẹn thì a ra =)))) sao e lại giẫy lên thế
 

Hà Nhân

Tao là gay
Chủ thớt
tao ở đây 1 tiếng ăn tối nhé thằng ất ơ nào bảo xạo lol mà bảo ở xa t lười đi thì qua đây giao lưu :)) không lại tưởng t giống chúng mày thủ dâm ra bài
 

Hà Nhân

Tao là gay
Chủ thớt
Đâu anh. Em về đánh bát cơm rồi anh xem vẫn chỗ cũ em chờ. Chứ nói thật với anh là em ko có tiền vào ăn những hàng quán đó. Và em cũng ko thích ăn lẩu.
=))) văn có đờm như này thì ở xã hội nc cũng k phải loại ra hồn nên a thấy a vs m k caffe là đúng tốn tg
 

101

Yếu sinh lý
Không cần tiền. Chỉ thử xem làm thuê sau 12 năm làm chủ nó ra sao.

Tôi bịa một cái CV: 2 năm kinh nghiệm, kỹ năng tàm tạm, tuổi 30 – bị loại. “Lớn tuổi, không phù hợp team Gen Z”.

Ok, chơi lớn. Lần này tôi ghi đúng: 12 năm chạy ads, từng làm chủ, lead team, có kinh nghiệm cả sạch lẫn bùng, đủ mặt trận.

Phỏng vấn thì như đi xem tấu hài. Sếp ấp úng, nhân viên non mà thích vặn. Mấy công ty nhỏ lẻ, bản lĩnh không đủ, nhưng cái tôi lại cao hơn mặt bằng văn phòng.

Mà buồn cười nhất là: không dám nhận tôi, sợ tôi “đè vía”, nhưng sau đó vẫn nhắn hỏi đi cà phê “giao lưu học hỏi”.

Ờ thì đi. Tôi không nói thẳng gì, chỉ rải nhẹ vài cái lý thuyết nghe có vẻ xịn, nội dung rỗng ruột nhưng ngôn từ bóng bẩy. Họ hí hửng ghi chép. Tôi biết: nếu áp dụng vào thật, chắc nội bộ tán loạn vài tháng chưa xong.

Tôi không ác. Chỉ không thích bị coi thường rồi quay sang xin xỏ. Kiến thức không phải thứ để ăn xin theo kiểu "trà đá hỏi bí kíp".

Hóa ra đi xin việc bây giờ, còn phải diễn cho vừa tầm người phỏng vấn.
Giả nghèo thì bị chê. Khai thật thì bị sợ. Mà hiểu thì không ai đủ để hiểu hết những gì mình từng trải.

Mà khổ nhất là sếp – chủ cty thì nhìn nghèo rớt mồng tơi, nhà không có, xe không có, tài sản chẳng thấy đâu, nhưng vẫn gồng mình lên tạo cảm giác đang “làm chủ”. Câu nói ra còn lắp bắp, kiến thức không tròn, nhưng cứ ngồi vắt chân phỏng vấn người khác như thể tay to lắm.

Tôi đứng trước mặt mà buồn cười. Không lẽ tôi nói thật tôi từng có trợ lý chở đi họp, có team vận hành riêng thì mấy ông chủ này chắc ngồi không vững nổi ghế.

Thôi, nghỉ.
Trò “giả nghèo thử đời” đúng là vui – nhưng đủ rồi. Giờ chỉ thấy hơi tội nghiệp tụi nhỏ.
:v ông này nghe truyện Hà Nhân xuyên không nhiều nên muốn trải nghiệm cảm giác đúng ko
 

astrongman

Yếu sinh lý
tao ở đây 1 tiếng ăn tối nhé thằng ất ơ nào bảo xạo lol mà bảo ở xa t lười đi thì qua đây giao lưu :)) không lại tưởng t giống chúng mày thủ dâm ra bài
OK anh, nhà hàng đẹp quá. Anh và gia đình dùng bữa đi ko muộn rồi. Lát anh lên nhẹ quả bill ngày giờ rõ ràng phát cho mấy chú bé ngỡ ngàng luôn anh :v
 

bamboo8xxx8

Tao là gay
Không cần tiền. Chỉ thử xem làm thuê sau 12 năm làm chủ nó ra sao.

Tôi bịa một cái CV: 2 năm kinh nghiệm, kỹ năng tàm tạm, tuổi 30 – bị loại. “Lớn tuổi, không phù hợp team Gen Z”.

Ok, chơi lớn. Lần này tôi ghi đúng: 12 năm chạy ads, từng làm chủ, lead team, có kinh nghiệm cả sạch lẫn bùng, đủ mặt trận.

Phỏng vấn thì như đi xem tấu hài. Sếp ấp úng, nhân viên non mà thích vặn. Mấy công ty nhỏ lẻ, bản lĩnh không đủ, nhưng cái tôi lại cao hơn mặt bằng văn phòng.

Mà buồn cười nhất là: không dám nhận tôi, sợ tôi “đè vía”, nhưng sau đó vẫn nhắn hỏi đi cà phê “giao lưu học hỏi”.

Ờ thì đi. Tôi không nói thẳng gì, chỉ rải nhẹ vài cái lý thuyết nghe có vẻ xịn, nội dung rỗng ruột nhưng ngôn từ bóng bẩy. Họ hí hửng ghi chép. Tôi biết: nếu áp dụng vào thật, chắc nội bộ tán loạn vài tháng chưa xong.

Tôi không ác. Chỉ không thích bị coi thường rồi quay sang xin xỏ. Kiến thức không phải thứ để ăn xin theo kiểu "trà đá hỏi bí kíp".

Hóa ra đi xin việc bây giờ, còn phải diễn cho vừa tầm người phỏng vấn.
Giả nghèo thì bị chê. Khai thật thì bị sợ. Mà hiểu thì không ai đủ để hiểu hết những gì mình từng trải.

Mà khổ nhất là sếp – chủ cty thì nhìn nghèo rớt mồng tơi, nhà không có, xe không có, tài sản chẳng thấy đâu, nhưng vẫn gồng mình lên tạo cảm giác đang “làm chủ”. Câu nói ra còn lắp bắp, kiến thức không tròn, nhưng cứ ngồi vắt chân phỏng vấn người khác như thể tay to lắm.

Tôi đứng trước mặt mà buồn cười. Không lẽ tôi nói thật tôi từng có trợ lý chở đi họp, có team vận hành riêng thì mấy ông chủ này chắc ngồi không vững nổi ghế.

Thôi, nghỉ.
Trò “giả nghèo thử đời” đúng là vui – nhưng đủ rồi. Giờ chỉ thấy hơi tội nghiệp tụi nhỏ.
Em cũng có chút hơi hướng như bác. Khi tâm thế mình không phiền không lụy gì ai... thật tự do vô tư lự.
Em ở cái độ tuổi 25 cũng đi phỏng vấn xin việc như bác hiện nay (mặc dù lúc đó em chả cần việc, nằm thẳng cũng sống, kinh nghiệm vỡ trận hệ thống street food - mô hình FS hai lần. Vỡ trận mô hình dịch vụ MIT hai lần do tin tưởng nhân sự kinh doanh làm mất uy tín.
Ở cái độ tuổi 25 và 32 đi phỏng vấn xin việc 5 triệu. Quan sát các bạn HR cho đến ông chủ nọ ông chủ kia. Thiếu vài nét khắc khổ đăm chiêu trên khuôn mặt vẫn còn nhiều khờ dại. Thế mà kệnh khạng đến lạ.
Không biết khi đứng trên cửa sổ ngó xuống thấy em leo lên cầm lái con c300 thì có trợn tròn mắt lên không nữa!!!À em không tài giỏi gì đâu. Xe ba xe má cho thôi :))
 

An5kghanh

Yếu sinh lý
ôi tự ái quá chắc cn bốc phét thôi chứ cơm k đủ ăn nghe tự ái ghê =))) thừa nhận thì thấy bản thân kém cỏi chửi đã
Ôi địt mẹ mày tao nhận luôn tao kém đấy thì sao cu. Ae xàm nó nói cho thì cắn lại nhặng hết cả lên. Mày giúp được ai tí nước lôi lồn nào đâu mà lên giọng trịnh thượng. Nhảm lồn
 

astrongman

Yếu sinh lý
Em cũng có chút hơi hướng như bác. Khi tâm thế mình không phiền không lụy gì ai... thật tự do vô tư lự.
Em ở cái độ tuổi 25 cũng đi phỏng vấn xin việc như bác hiện nay (mặc dù lúc đó em chả cần việc, nằm thẳng cũng sống, kinh nghiệm vỡ trận hệ thống street food - mô hình FS hai lần. Vỡ trận mô hình dịch vụ MIT hai lần do tin tưởng nhân sự kinh doanh làm mất uy tín.
Ở cái độ tuổi 25 và 32 đi phỏng vấn xin việc 5 triệu. Quan sát các bạn HR cho đến ông chủ nọ ông chủ kia. Thiếu vài nét khắc khổ đăm chiêu trên khuôn mặt vẫn còn nhiều khờ dại. Thế mà kệnh khạng đến lạ.
Không biết khi đứng trên cửa sổ ngó xuống thấy em leo lên cầm lái con c300 thì có trợn tròn mắt lên không nữa!!!À em không tài giỏi gì đâu. Xe ba xe má cho thôi :))
Bạn cho mình hỏi, bạn có hay thích xem Sex không?
 
Chỉnh sửa lần cuối:

astrongman

Yếu sinh lý
Giống ảnh mạng quá hahaha
Mình tin anh ấy. Đấy là ảnh chụp thật ko phải ảnh mạng đâu bạn.
Cỡ ngta ăn bữa nó đơn giản, chứ còn mình thực sự là còn phải lo nhiều cái nữa.
Để tý nữa người ta ăn cơm nước xong, lên cho cái ảnh bill khủng trên logo Porsche hay Mẹc mủng, Bê em đúp thì bạn lại mất công ngỡ ngàng.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

thanhbt

Tao là gay
Mình tin anh ấy. Đấy là ảnh chụp thật ko phải ảnh mạng đâu bạn.
Cỡ ngta ăn bữa nó đơn giản, chứ còn mình thực sự là còn phải lo nhiều cái nữa.
Để tý nữa người ta ăn cơm nước xong, lên cho cái ảnh bill khủng trên logo Porsche hay Mẹc mủng, Bê em đúp thì bạn lại mất công ngỡ ngàng.
Trời thì mưa mà nó chụp hình khô queo.
 
Bên trên