T đã từng, nhiều gấp 6 lần m, ngu dốt là đéo thật thà báo hết, cũng chỉ vì sĩ diện, sĩ diện là nợ nần vì làm ăn ko phải nợ chơi bời, sĩ diện vì đã từng kiếm được nhiều, giờ chỉ cần “từng đó”, còn lại tự bươn chải. Thẳng thắn mà nói, những thằng đã đến mức nợ nần thì ko còn sĩ diện từ lúc mở mồm mượn tiền rồi, nên bỏ cái tính sĩ đi, m ko gồng được đâu, 21 tuổi, m ko đủ may mắn và khả năng thì đừng cố, cứ bòn rút nhát 1 thì sổ đỏ nhà mày có thể tương lai đứng tên người khác. Thời buổi này 100tr chưa phải quá lớn, khi mẹ m có lời giúp đỡ m tức là bà đã có bàn bạc với bố m và đã có phương án dự phòng rồi. Ngoài xã hội số m phải cực may mắn mới có ae tốt dang tay giúp đỡ, đừng mong điều này đến với m vì lòng người khó đoán, người đẻ ra m mới là người thương xót m nhất, m có con sẽ hiểu. 21 tuổi thì còn quá nhiều thời gian, 30 năm nữa mà dính quả như này thì hết vẹo thật. T sắp 30 đến đít rồi, cũng thấy sốt lắm, nhưng sau khi thất bại t thấy đéo sống vội được, vì t nhìn và học hỏi kinh nghiệm những người chơi cùng, nhưng người làm việc cùng và những khách hàng của t hơn t nhiều tuổi, ngta cũng vấp ngã, có người cũng ko ít lần mà vẫn vực lại cuộc sống được.
Cuộc đời đang cho m những bài học mà với m là đắt giá. Tuy nhiên thì những bài học mà mua được bằng tiền thì vẫn là quá rẻ đấy, bài học mà đánh đổi bằng thời gian, xương máu, người thân ruột thịt mới là quá đắt mà có tiền cũng ko mua được nhé.