Thời sự Putin nhận tin KHÔNG VUI

xuannongthi

Tiến sĩ

Cán bộ Bình Dương, Vũng Tàu quen đi xe hơi, không chịu đi xe đưa đón lên HCM làm việc​

 

Quần Điên

Chim TO
Chủ thớt
🇰🇵 Triều Tiên đang bước vào giai đoạn mới sau khi đơn vị quân sự của họ hoàn tất luân phiên chiến đấu và quay về từ vùng Kursk (Nga).

🔹 Bước tiếp theo: tổng hợp kinh nghiệm, điều chỉnh và áp dụng thực tế chiến đấu vào hệ thống quân sự trong nước. Đối với một quốc gia đóng kín như Triều Tiên, nơi quân đội là trung tâm quyền lực, kinh nghiệm chiến trường là tài sản chiến lược cực kỳ quý giá.

---

### 🔧 Hợp tác công nghiệp-quân sự có thể sắp bắt đầu:

* Kênh Iran: Triều Tiên có thể hợp tác với Iran để nhận công nghệ UAV, module vũ khí và linh kiện.

* Iran có đủ loại UAV: từ trinh sát đến UAV tấn công nặng (mang tới 50 kg).
* Kết hợp Triều Tiên–Iran có thể dẫn đến sản xuất hàng loạt UAV "nội địa hóa" tại Triều Tiên.

* Mặc dù bị cô lập, công nghiệp quốc phòng Triều Tiên vẫn còn mạnh, đặc biệt trong:

* Sản xuất súng cối (82/120 mm),
* Hệ thống pháo phản lực, tên lửa chống tăng,
* Vũ khí cá nhân và đạn dược,
* UAV tầm ngắn và trung.

---

### 🪖 Giai đoạn tiếp theo có gì mới?

* Không chỉ gửi lính bộ binh, Triều Tiên có thể cử các đơn vị phối hợp đa năng:

* Bao gồm: lính đặc nhiệm, lực lượng tác chiến điện tử, pháo binh, kíp vận hành UAV…
* Không loại trừ khả năng họ sẽ tham gia trực tiếp vào giao tranh tuyến đầu, đặc biệt tại các điểm nóng như:

* Zaporizhzhia (gần Orikhiv và Stepnohirsk),
* Khu vực Dvorichne – Kupiansk.

📌 *Ý nghĩa:* Triều Tiên không chỉ muốn học hỏi, mà có thể trở thành bên tham gia thực chiến, và thắt chặt liên kết quân sự với Nga và Iran trên nhiều cấp độ.
#bod @puzlevn
 

xuannongthi

Tiến sĩ
Nga vàng đang cay Hề hói đánh ngu quá, dập đầu nhận Iran, Triều Tiên, Taliban, Lào làm cha rồi mà vẫn còn phải mong chờ vào Mỹ bớt giúp U cà, cường "cuốc" chơi ngu là giỏi không tự định đoạn được số phận mình mà phải quỳ rạp cắn cỏ lạy, cay lắm chứ mày tưởng làm Nga vàng mà dễ à?
 

xuannongthi

Tiến sĩ
Hà Nội lại vừa tạo nên một “kỳ tích truyền thông”:
“Đa số người dân đồng tình với phương án cấm xe máy xăng từ Tháng Bảy 2026.”

Nghe xong, dân mạng cười không nhặt được mồm.

7 triệu xe máy, tất cả đều gật đầu? Thống kê nào chứng minh?


Theo số liệu chính thức, Hà Nội hiện có hơn 7 triệu xe máy đang lưu thông, trong đó phần lớn là xe sử dụng động cơ đốt trong.

Nếu như chính quyền nói đúng, thì tức là:
– Người lái Grab – đồng tình!
– Cô bán bún sáng ở vỉa hè – đồng tình!
– Công nhân đi 10km mỗi sáng bằng xe số cũ – đồng tình!
– Người chạy xe máy cũ, lương 5 triệu – cũng đồng tình với xe điện vài chục triệu?


Vậy thống kê nào cho thấy 7 triệu dân gật đầu cùng lúc?

Hay đây chỉ là **kết luận rút ra từ một “cuộc khảo sát nội bộ”, nơi mà câu hỏi là:

“Anh có muốn sống trong môi trường sạch đẹp hơn không?”**

Khi “đồng thuận xã hội” là sản phẩm của… chỉ đạo!

Giới phân tích độc lập đặt ra câu hỏi:

Ai thực sự hưởng lợi từ chính sách này?

Tại sao phải vội vã đến vậy, dù hạ tầng xe điện, trạm sạc, pin tái chế vẫn đang trong… bản vẽ?

Và câu trả lời có thể nằm ở:

Các tập đoàn đang đổ vốn vào xe điện nội địa.
– Những “mối quan hệ” mờ ám giữa chính sách và đầu tư.
– Các chiến dịch truyền thông mang danh “vì môi trường” nhưng thực chất là để… mở đường cho lợi ích nhóm.


“Cấm xe xăng để cứu môi trường” – hay để cứu… một thương hiệu quốc gia?

Có một sự trùng hợp lạ kỳ: thời điểm chính sách được công bố cũng là lúc một hãng xe nội địa đang loay hoay vì ế ẩm, tồn kho, cạnh tranh thua xa xe nhập.

Câu hỏi đặt ra:
– Liệu “chính sách cấm” có phải là phương án ép người dân phải chuyển sang sản phẩm “made in nhóm lợi ích”?
– Không ai phản đối xe điện – nhưng cấm bằng mệnh lệnh hành chính, thay vì hỗ trợ chuyển đổi, thì không khác gì ép người dân trả giá cho một giấc mơ công nghiệp thất bại.

“Ý kiến người dân”, có thật hay chỉ là một cú đạo diễn giỏi?

Mỗi lần có chính sách gây tranh cãi, ta lại thấy điệp khúc:
“Đa số người dân đồng tình.”
“Khảo sát cho thấy mức độ ủng hộ cao.”
“Ý kiến người dân đã được tiếp thu.”

Nhưng tuyệt nhiên:
– Không có báo cáo minh bạch.
– Không công bố phương pháp khảo sát.
– Không mời báo chí độc lập giám sát.

Phải chăng “ý kiến người dân” chỉ là một lớp son ngụy trang cho một quyết định đã được định sẵn từ trước?

Khi dân là đối tượng bị quản lý, chứ không phải đối tượng được hỏi

Bạn có quyền chạy xe xăng, miễn là bạn không nghèo.

Bạn có quyền sống xanh, miễn là bạn đủ tiền để “xanh” theo đúng chuẩn.

Còn nếu không, thì bạn sẽ trở thành “đối tượng cần chuyển đổi nhận thức”, tức là ngậm miệng, lên mạng đọc báo, rồi tự gật đầu theo lệnh.
 

xuannongthi

Tiến sĩ
Theo quan điểm của tôi, hai nhóm cần bị xử lý triệt để đầu tiên tại Việt Nam chính là cảnh sát và công chức nhà nước.

Nếu bạn sống và trải nghiệm lâu dài tại Việt Nam, bạn sẽ thấy rằng hai nhóm này thường lạm dụng quyền lực một cách nghiêm trọng.

Hàn Quốc trước đây cũng từng như vậy.

Cảnh sát thì bạo lực, và các cuộc kiểm tra, xử phạt chỉ cần “bôi trơn” một ít tiền là được bỏ qua.
Còn việc hành chính của công chức thì chậm chạp, và chỉ cần đưa tiền “ngầm” là có thể được phê duyệt cả những thứ vi phạm pháp luật.

Phải mất rất nhiều thời gian,
nhưng Hàn Quốc đã từng bước cải cách bằng cách chia nhỏ quyền lực của các cơ quan thực thi pháp luật,
để các đơn vị có thể giám sát lẫn nhau, và mỗi cơ quan đều có bộ phận thanh tra nội bộ riêng.
Người dân bình thường nếu gặp bất công, đều có thể tố cáo trực tiếp đến các cơ quan kiểm tra thuộc chính phủ.

Mức lương công chức ở Hàn Quốc tuy không cao, nhưng được đảm bảo việc làm ổn định, điều kiện làm việc được cải thiện,
nhờ đó những người có năng lực thật sự, tinh hoa của xã hội, đã dần thay thế vị trí này.
Đồng thời, hệ thống giám sát chống tham nhũng được giăng như mạng nhện,
và thậm chí người dân thường cũng có thể tố cáo dễ dàng qua mạng Internet.

Nhờ vào quá trình này, Hàn Quốc đã tạo ra một nền hành chính minh bạch và “nhanh chóng”,
khiến nhiều người nước ngoài từng sống lâu tại Hàn đều phải ngạc nhiên và khen ngợi.

Tuy đôi khi cảnh sát bị chỉ trích vì quá mềm mỏng với tội phạm,
nhưng Hàn Quốc ngày nay là một đất nước an toàn, nơi bạn có thể để laptop, điện thoại, ví tiền trên bàn trong quán cà phê rồi đi vệ sinh mà không sợ bị mất cắp.

Xin đừng quên:
Từ tiếng Anh của “công chức” là civil servant.
Từ “servant” ở đây không có nghĩa là người dân phải phục tùng họ,
mà họ là những người có nhiệm vụ phục vụ người dân.
 

xuannongthi

Tiến sĩ
càng đánh ngú trắng càng mạnh , ngú vàng càng ăn kít {bye}

Báo Moscow Times 19/7/2025: Viện Đụ Má Quốc gia, sorry, viện Duma Quốc gia Nga (Quốc hội Nga) đề xuất quốc hữu hoá tài sản của các Oligarch (Tài phiệt).
Làn sóng quốc hữu hóa các doanh nghiệp tư nhân, bắt đầu ở Nga ngay sau cuộc xâm lược Ukraine, cần được mở rộng sang các tài sản của những tỷ phú giàu nhất nước này. Quan điểm này được ông Nikolai Arefyev, Phó Chủ tịch Ủy ban Chính sách Kinh tế của Duma Quốc gia, chia sẻ với tờ “Abzac”.

💬 “Chúng ta có đủ nguồn lực dự trữ để sử dụng trong thời điểm khó khăn,” ông nói. Theo Arefyev, các nhà tài phiệt đã “tích lũy được 25 tỷ USD” chỉ trong năm ngoái. “Nếu quốc hữu hóa các nguồn thu nhập mà tầng lớp tài phiệt đang sử dụng, số tiền này sẽ đủ để giải quyết các vấn đề kinh tế,” vị nghị sĩ cho biết. Theo Forbes, tính đến tháng 3 năm 2025, Nga có 146 tỷ phú USD. Trong một năm, con số này tăng thêm 21 người, và tổng tài sản của họ tăng 48 tỷ USD. Tổng giá trị tài sản của họ đạt 625,5 tỷ USD, gần bằng với dự trữ vàng và ngoại hối của Ngân hàng Trung ương Nga, ở mức 632,35 tỷ USD tại thời điểm Forbes đánh giá.
Cho đến nay, chỉ một tỷ phú Nga bị mất tài sản do quốc hữu hóa. Đó là Konstantin Strukov (xếp thứ 78 trong danh sách Forbes với tài sản 1,9 tỷ USD), khi tập đoàn khai khoáng “Yuzhuralzoloto” của ông bị tịch thu vào ngân sách nhà nước.

Ngoài ra, Vadim Moshkovich, nhà sáng lập tập đoàn nông nghiệp lớn nhất Nga “Rusagro” với tài sản 2,9 tỷ USD theo đánh giá của Forbes, cũng đang nằm trong tầm ngắm của cơ quan thực thi pháp luật.

Tổng cộng, trong ba năm chiến tranh, chính quyền Nga đã quốc hữu hóa các nhà máy và doanh nghiệp trị giá 3,9 nghìn tỷ rúp — một con số tương đương với phần thanh khoản của Quỹ Phúc lợi Quốc gia (4,1 nghìn tỷ rúp) và bằng một phần ba ngân sách quốc phòng của đất nước.
 
Bên trên