Kiến thức 🤚Gặp một lần, đọc một đời. Vân tay như khúc nhạc, tôi chỉ là người phiên dịch - TrìnhCa🌸




🌸Một câu trích dẫn rất đáng ngưỡng mộ:

"Nếu bạn thích một thứ gì đó, đừng hỏi người khác xem nó có đẹp hay không.

Việc thích nó quan trọng hơn bất kỳ lý do nào, và nguyên tắc không thể sánh được với ý chí của tôi.

Bạn không bao giờ biết người khác có bao nhiêu phiên bản của chính mình trong miệng họ, vì vậy hãy cứ là chính mình.

Điều đáng buồn nhất về một người là anh ta liên tục thay đổi bản thân vì ý kiến của người khác.

Cuối cùng, anh ta không thể trở thành người mà người khác thích.

cũng không tìm thấy chính mình. Một số người kết hôn và sinh con ở độ tuổi 20, trong khi những người khác vẫn theo đuổi ước mơ của mình ở độ tuổi 30.

Bất kể bạn muốn trở thành người như thế nào hay muốn sống cuộc sống như thế nào, miễn là bạn không hối hận thì đều được. "

Không có một khuôn mẫu cố định nào trong cuộc sống.

Mọi người đều có thể tự viết nên cuộc sống tuyệt vời của riêng mình.

Chúng ta không cần phải đáp ứng kỳ vọng của người khác hoặc sao chép cuộc sống của người khác.

Làm như vậy chỉ khiến chúng ta ngày càng mệt mỏi hơn mà thôi.

Tiền không thể mua được thứ bạn yêu thích. Điều bạn thích và chấp thuận là điều quan trọng nhất.

Nó có thể mang lại cho bạn hạnh phúc và sự thỏa mãn nội tâm.

Không cần phải xin lời khuyên của người khác, anh ấy sẽ chỉ nhìn thế giới theo góc nhìn của riêng mình, vì sở thích của mỗi người đều rất khác nhau.

Những gì bạn thích là tốt nhất. Hạnh phúc của cuộc sống đến từ sự sẵn lòng.

Chỉ cần bạn sẵn lòng, đừng hỏi liệu điều đó có đáng hay không.

Hạnh phúc là mục đích han đầu khi hạn đến thế giới này

Trong rừng không có cây nào không thể uốn cong, và trên thế giới không có người nào hoàn hảo.

Một người khó có thể làm hài lòng trăm người, và một trăm người khó có thể làm hài lòng một người.

Bạn không bao giờ có thể làm hài lòng tất cả mọi người, mỗi người có sở thích khác nhau.

Dù bạn sống thế nào thì cũng sẽ luôn có những người thích bạn và những người ghét bạn.

Đừng quá quan tâm đến việc người khác nghĩ bạn là phiên bản nào.

Bạn chỉ cần là chính mình và sống cuộc sống của riêng mình.

Bạn đến thế giới này để trải nghiệm vẻ đẹp của thế giới và sống cuộc sống mà bạn mong muốn.

Đừng sống như cái bóng của người khác, vì chính bạn là ánh sáng, và bạn không cần phải mượn ánh sáng của người khác để soi sáng cuộc đời mình.

Con người có hàng ngàn khuôn mặt, trái tim có hàng ngàn sự thay đổi, quan điểm của mỗi người đều khác nhau, bất kể bạn là ai.

Dù bạn có thay đổi thế nào thì cũng không thể theo kịp sự thay đổi trong sở thích của người khác.

Vì vậy, không cần phải cố gắng sống theo cách mà người khác thích. Hãy cứ là chính mình.

Một số người thành công khi còn trẻ, một số thành công ở tuổi trung niên và một số thành công vào tuổi già.

Đừng quá quan tâm đến việc người khác đang làm gì.

Thời kỳ ra hoa của mỗi người là khác nhau. Hãy đam mê và làm việc chăm chỉ, và chờ đợi những bông hoa của riêng bạn nở rộ.

Trong những năm tháng tươi đẹp nhất của cuộc đời, hãy là phiên bản tốt nhất của chính mình, sống mỗi bình minh và hoàng hôn theo cách bạn thích và để những ngày bình thường tràn ngập hạnh phúc và niềm vui.

Thế thôi.🌸
Hết thuốc chữa. Thảo nào bị chửi cho như chó vẫn mặt dày
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸"Sau khi hiểu rõ luật nhân quả, con người tự nhiên sẽ tu tâm tĩnh lặng.

Không còn xa xỉ mong cầu tình thân viên mãn, hôn nhân hoàn hảo hay sự bầu bạn dài lâu.

Tất cả những cuộc gặp gỡ trên đời, về bản chất đều là sự thể hiện của nhân quả.

Những người đã hết lòng vì gia đình, chưa chắc đã là bản tính lương thiện, có thể chỉ vì kiếp trước còn nợ quá nhiều.

Còn những người thân xa cách, lạnh nhạt, có lẽ chỉ là chủ nợ đến để đòi nợ.

Không cần oán trách họ đối xử tệ với bạn, khi nợ đã trả xong, duyên phận tự nhiên sẽ kết thúc.

Nếu vì thế mà sinh lòng oán giận, chỉ càng rơi vào vòng luân hồi nhân quả mới.

Hãy giữ tâm bình thản, biết ơn mỗi một mối quan hệ, và buông bỏ một cách tự nhiên khi duyên đã hết.

Những gì đang trải qua, là quả của những hạt giống đã gieo trong quá khứ, những gì đang làm, sẽ quyết định hoàn cảnh tương lai.

Nhân quả luân hồi, không bao giờ sai lệch."
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸ĐỜI LÀ VÔ THƯỜNG, HƠN THUA ĐỂ LÀM GÌ?🌸


Cuộc đời này, tựa như một giấc mộng dài mà ai cũng đang đi qua. Có người thong dong an nhiên, có người mãi chạy theo danh lợi, hơn thua từng chút một.

Nhưng rồi khi ngoảnh lại, tất cả chỉ như hạt bụi trôi theo gió, chẳng giữ lại được gì ngoài những vết hằn trong tâm hồn.

Đời là vô thường.

Hôm nay còn ngồi bên nhau, ngày mai có thể đã xa vời vợi.
Hôm nay nắm tay thật chặt, ngày mai có khi chẳng còn cơ hội để nói một lời từ biệt.
Con người ta cứ mãi chạy theo tranh đấu, sân si, ghét bỏ nhau chỉ vì cái tôi, vì một chút danh vọng hay lời hơn tiếng kém.

Nhưng liệu có đáng không, khi tất cả rồi cũng tan biến theo thời gian?

Một chén cơm, một manh áo, một nụ cười hiền – đôi khi lại quý giá hơn ngàn lời biện minh đúng sai.

Được – chưa hẳn là được.

Mất – chưa hẳn là mất. Thắng – đôi khi lại là thua.

Và thua – có khi lại chính là thắng.

Hơn thua với đời, xét cho cùng, cũng chỉ là tự mình mang thêm nỗi mệt mỏi.

Hãy thử nghĩ mà xem: bao nhiêu cuộc cãi vã rồi cũng chìm trong quên lãng, bao nhiêu lời tổn thương rồi cũng chẳng còn ai nhớ.

Điều còn lại chỉ là sự trống rỗng trong lòng, và một chút hối hận vì đã không sống tử tế hơn, bao dung hơn.

Người xưa có câu: “Nhẫn một chút sóng yên gió lặng, lùi một bước biển rộng trời cao.”

Trong đời, học được chữ “nhẫn” là học được cách buông bỏ.
Khi biết buông, lòng nhẹ nhõm.
Khi biết nhường, tâm bình an.
Khi thôi tranh chấp, ta mới thật sự thấy được sự rộng lớn của cuộc đời.

Đời ngắn lắm.

Hãy dành thời gian để yêu thương, để tha thứ, để sống trọn từng khoảnh khắc.

Đừng lãng phí tuổi trẻ và cả kiếp người vào những cuộc hơn thua vô nghĩa.

Hãy mỉm cười khi gặp chuyện trái ý, hãy rộng lòng khi người khác sai lầm.
Vì biết đâu, ngày mai thôi, ta chẳng còn cơ hội để sống một ngày bình yên như hôm nay.

Đừng sân si, đừng chấp nhặt.

Đời vô thường, chẳng ai mang theo được gì ngoài một tấm lòng nhẹ nhõm.

Buông bỏ được bao nhiêu, ta bình an bấy nhiêu.

Sống tử tế với người, sống hiền lành với đời – đó mới chính là thắng lợi lớn nhất của kiếp người.

“Người thắng thiên hạ chưa chắc là kẻ mạnh, nhưng người thắng được chính mình mới là kẻ phi thường."

Bạn thân mến, nếu hôm nay bạn đang buồn vì một lời nói tổn thương, đang mệt mỏi vì một cuộc tranh cãi, hay đang day dứt vì phải hơn thua với ai đó...

hãy thử nhắm mắt lại, thở một hơi thật sâu và tự hỏi: “Điều này có còn quan trọng trong một năm nữa, hay thậm chí một ngày mai nữa không?"

Có những điều ta tưởng như không thể bỏ qua, nhưng khi buông xuống rồi mới thấy lòng mình nhẹ tênh.

Hơn thua không khiến ta vĩ đại, giành phần đúng chưa chắc làm ta hạnh phúc.

Nhưng một cái ôm, một lời tha thứ, một nụ cười rộng lượng – lại có thể làm dịu đi những nỗi đau sâu nhất.

Cuộc đời vốn mong manh và ngắn ngủi, chẳng ai biết ngày mai còn có cơ hội để nói lời xin lỗi hay để trao đi yêu thương.

Vậy thì, đừng chờ đợi. Hãy sống chậm lại một chút, yêu thương nhiều hơn một chút, bớt chấp nhặt đi một chút.

Bởi cuối cùng, những gì ta để lại trong lòng người khác không phải là ta đúng hay sai, mà là ta đã sống như thế nào, đã yêu thương ra sao.

Hãy chọn bình an thay vì hơn thua.

Hãy chọn yêu thương thay vì sân si.

Và hãy chọn sống tử tế, để khi khép lại hành trình này, ta có thể mỉm cười mà nói rằng: “Ta đã sống một đời không uổng phí.”

🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸SIÊU ĐÔ NGƯỜI ĐÃ KHUẤT CẦN CÓ CÔNG PHU THẬT SỰ🌸

Ngày rằm tháng 7 âm lịch, tiết Trung Nguyên, là một ngày lễ quan trọng trong phong tục truyền thống của nước ta.

Nhiều người dân cho rằng tháng này là tháng cô hồn, nhiều ma quỷ từ âm phủ xuất hiện ở nhân gian, vì vậy phong trào siêu độ đặc biệt thịnh hành.

Tuy nhiên, siêu độ có hiệu quả hay không? Đây là một vấn đề xã hội, cần phải hiểu rõ ràng để không mê tín.

Trong các kinh điển Đại thừa, bộ kinh ghi chép chi tiết nhất về việc này là "Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện Kinh", trong kinh văn đã trình bày rất rõ ràng những lý thuyết và phương pháp này.

"Kinh Địa Tạng" nêu gương Bà La Môn Nữ và Quang Mục Nữ, họ thực sự là những người con hiếu thảo nhất thiên hạ, thấy mẹ đọa địa ngục chịu khổ, một lòng một dạ muốn cứu mẹ.

Lòng thành kính của họ đã cảm động Phật Bồ Tát đến giúp đỡ, dạy cho họ lý thuyết và phương pháp cứu độ.

Lòng cứu mẹ của Bà La Môn Nữ rất khẩn thiết, cô ấy đã nỗ lực niệm Phật, một ngày một đêm cô ấy đã nhập định, dùng công đức này hồi hướng, mẹ cô ấy đã rời địa ngục và sinh lên cõi trời Đao Lợi.

Quang Mục Nữ cũng niệm Phật, cô ấy thấy Phật trong mơ, đều có thành tựu, mới có thể cứu độ người thân trong gia đình.

Nếu bản thân tu hành không có công phu thật sự thì không được, vì thành tựu của bạn chính là thành tựu của họ, đây là nguyên lý.

Pháp sư Đàm Hư trong "Ảnh Trần Hồi Ức Lục" kể rằng, trước khi xuất gia, ông cùng vài người bạn hợp tác mở một tiệm thuốc bắc, trong đó có một cư sĩ họ Lưu chuyên tâm tu hành, tu tập lâu dài, tám năm dùi mài kinh "Lăng Nghiêm".

Một ngày nọ, cư sĩ Lưu ngủ gật và mơ thấy hai oan gia trái chủ đến tìm ông, hai người này từng kiện ông ra tòa, kết quả thua kiện và treo cổ tự tử.

Cư sĩ Lưu cũng rất hối hận, vì tiền tài mà hại hai mạng người, bây giờ hai người này đến cầu siêu độ, và nói rằng chỉ cần ông đồng ý là được.

Ông nói được, tôi đồng ý.

Kết quả là họ giẫm lên đầu gối, vai của cư sĩ Lưu mà thăng thiên.

Sau khi họ đi, không lâu sau, ông thấy vợ và con đã khuất của mình cũng đến cầu siêu độ, cũng giẫm lên đầu gối, vai của ông mà thăng thiên.

Đây là công đức của tám năm dùi mài kinh "Lăng Nghiêm", nếu ông không có công đức này, ông không có khả năng siêu độ.
🌸🌸🙏🙏
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Triết lý sống

Tâm thế nào, tướng thế ấy.

Mỗi ngày, khuôn mặt của ta đang âm thầm ghi lại những gì chất chứa trong nội tâm.

Ta không nhìn thấy, nhưng thời gian nhìn thấy.
Ta không để ý, nhưng cuộc đời vẫn âm thầm khắc họa.

Khi trong lòng chứa đầy sân hận, đôi mày tự nhiên cau lại, khóe mắt sắc hơn, môi mím chặt như cố kìm nén những điều bất mãn.

Càng sống lâu trong trạng thái đó, khuôn mặt dần mang luôn hình hài của sự giận dữ, khó gần.

Khi trong lòng đầy đố kỵ, ánh mắt cũng trở nên nặng nề, thiếu đi sự trong sáng hồn nhiên.

Thậm chí, có những cơn giận chỉ kéo dài vài phút, nhưng nếu lặp đi lặp lại qua năm tháng, nó âm thầm hằn lên từng đường nét trên khuôn mặt.

Ngược lại, người có nội tâm an tĩnh, sống thuận với dòng chảy tự nhiên, trong lòng không tranh đoạt, không chấp trước, khuôn mặt cũng dần dần trở nên hiền hòa, phúc hậu.

Ánh mắt nhẹ như nước, nhưng sâu như hồ thu. Nụ cười như ngọn gió mát giữa trưa hè.

Họ không cần trang điểm, nhưng có một loại sắc thái khiến người khác cảm thấy dễ chịu, muốn đến gần.

Đó là khí chất từ tâm lành toát ra.

Con người thường đi tìm vẻ đẹp bằng cách chỉnh sửa bên ngoài.

Nhưng vẻ đẹp bền lâu không đến từ lớp son phấn, mà đến từ việc tu sửa tâm hồn mỗi ngày.

Có những người qua năm tháng càng thêm đẹp, không phải vì trẻ ra, mà vì trong họ càng lúc càng nhẹ nhàng, từ bi và thấu hiểu hơn.

Có những người, dẫu dung mạo bình thường, nhưng khí chất lại rạng ngời, vì trong họ không còn nhiều điều phải oán trách cuộc đời.

Tâm là gốc, tướng là quả.

Gốc tốt thì quả ngọt.

Gốc bất thiện thì quả tất đắng.

Không có khuôn mặt xấu nào hình thành một cách ngẫu nhiên.

Tất cả đều là sự phản chiếu chân thật của nội tâm được nuôi dưỡng suốt hành trình sống.

Vậy nên, thay vì lo lắng cho vẻ ngoài, hãy bắt đầu từ việc chữa lành những cơn giận chưa dứt, buông xuống những nỗi oán chưa tan, học cách mở rộng lòng với người khác, và tập mỉm cười ngay cả khi chưa có lý do.

Khi trong lòng có ánh sáng, khuôn mặt tự nhiên sẽ sáng.

Khi trong lòng có yêu thương, ánh mắt tự khắc dịu dàng.

Đó chính là sắc đẹp vĩnh cửu mà thời gian cũng không thể lấy đi.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Ích kỷ và Phóng khoáng🌸

Sự ích kỷ vốn không phải điều gì quá xa lạ. Nó là một phần trong bản năng sinh tồn của con người.

Khi đói, ta muốn ăn
khi khát, ta muốn uống khi gặp nguy hiểm, ta tìm cách bảo vệ chính mình trước tiên.

Ích kỷ chính là phản xạ để duy trì sự sống.

Vì thế, nói con người ích kỷ, cũng giống như nói con người biết thở, biết ăn vậy – điều ấy tự nhiên như hơi thở.

Nhưng có bao giờ bạn nhận ra, cùng một bản năng ấy, có người lại sống rất ích kỷ, còn có người lại vô cùng phóng khoáng?

Điểm khác biệt không nằm ở bản năng, mà ở mức độ nhận thức.

Người chỉ dừng lại ở cái tôi nhỏ hẹp thì luôn thấy mình thiếu thốn.

Thiếu tình thương, thiếu sự công nhận, thiếu cả niềm vui.

Từ sự thiếu thốn ấy, lòng tham và tính ích kỷ lớn lên. Họ chỉ muốn giữ lấy cho riêng mình, sợ rằng cho đi thì bản thân sẽ mất đi điều gì đó.

Ngược lại, có những người dẫu chẳng dư dả bao nhiêu, nhưng tâm họ lại rộng mở.

Họ nhìn thấy mối liên hệ giữa mình và người, giữa “cái tôi” và “cái ta".

Khi cho đi một phần, họ không thấy mất, mà thấy chính mình đang lớn lên, đang an vui.

Với họ, sự phóng khoáng không đến từ túi tiền đầy ắp, mà đến từ tâm hồn đủ đầy.

Thực ra, trong mỗi chúng ta đều có sẵn cả ích kỷ và phóng khoáng.

Giống như hai hạt giống cùng nằm trong mảnh đất tâm.

Hạt nào lớn lên, hạt nào khô héo, còn tùy vào mỗi ngày ta tưới tẩm bằng điều gì.

Nếu ta cứ nuôi dưỡng sự so đo, ganh ghét, khư khư giữ lấy, thì hạt ích kỷ sẽ lớn mạnh.

Nhưng nếu ta tập cho đi, tập lắng nghe, tập thấu hiểu, thì hạt phóng khoáng sẽ đâm chồi nở hoa.

Cuối cùng, ích kỷ là gốc rễ của bản năng, còn phóng khoáng là hoa trái của sự trưởng thành trong tâm thức.

Và mỗi khoảnh khắc, mỗi ngày, ta đều đang đứng trước sự lựa chọn: nuôi lớn ích kỷ hay nuôi lớn phóng khoáng trong chính mình.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Sợ Thị Phi - Là Tự Mình Trói Mình🌸

Nhiều người sống rất khổ vì sợ thị phi.

Đi đâu, làm gì, cũng lo: "Người ta sẽ nghĩ gì, sẽ nói gì về mình?"

Rốt cuộc, không dám sống thật - chỉ sống trong cái bóng của ánh mắt thiên hạ.

Nhưng sự thật là: Người ta không rảnh để nhớ mình lâu như mình tưởng.

Họ nói vài câu, rồi quay lại lo chuyện của họ.

Còn mình thì ôm cái câu đó trong tâm, tự làm khổ mấy ngày.

Thị phi giống như gió thoảng: càng để tâm, càng bị cuốn.

Biết buông, nó tự tắt.

Người hay sợ thị phi thường mắc chung một tâm bệnh: ham khen và sợ chê.

Được khen thì vui, bị chê thì rụng rời.

Nhưng đời này, không ai thoát khỏi khen chê.

Làm gì, cũng sẽ có người nói.

Không làm gì, cũng có người nói.

Muốn ai cũng khen thì chỉ có một cách:

ngồi yên không làm gì hết.

Mà ngay cả lúc đó, thiên hạ cũng sẽ chê:

"Vô dụng, ăn hại, chẳng ra gì."

Thành ra, tránh sao cho khỏi?

Điều mình có thể làm, chỉ là sống cho ngay thẳng, cho thật, cho đúng với tâm mình thấy là phải.

Còn miệng đời - cứ để gió cuốn đi.

Đến cuối cùng, điều quan trọng không phải là người ta đã nói gì, mà là mình đã sống thế nào.

"Không ai trói mình bằng thị phi, ngoài chính cái tâm sợ thị phi của mình.
🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Giấu nỗi khổ

Để giữ lại phần khí chất🌸

Những điều nên giấu kín.

Ngày xưa, ông bà ta dạy : thường không nói nhiều.

Không phải họ không biết, mà vì họ hiểu rõ: càng nói ra, càng tổn khí.

Không phải ai cũng đủ lương thiện để lắng nghe chân tình của bạn mà không sinh tâm đố ky.

Cổ nhân để lại lời vàng:

"Người khôn nói sau cùng.

Người trí giấu sâu lòng mình."

Muốn sống yên ổn, muốn đời nhẹ nhàng, hãy tập giấu kỹ điều sau:

Giấu nỗi khổ - để giữ lại phần khí chất

Thế gian này không thiếu người thích nghe chuyện bất hạnh của người khác, nhưng thiếu lắm người thật lòng sẻ chia mà không phán xét.

Khi bạn kể khổ, sẽ có hai loại người:

Một là thương bạn... vài ba câu, rồi quên.

Hai là lấy chuyện bạn làm tiêu khiển, lan truyền sai lệch, đâm sau lưng.

Thế nên ông bà ta dạy:

"Khổ quá, cắn răng chịu. Đau quá, tự tìm chỗ vắng mà khóc."

Giữ lấy sự bình thản trước người đời, không phải giả vờ mạnh mẽ - mà là giữ phẩm hạnh.

Khi bạn không than vãn, người ngoài nhìn vào sẽ thấy bạn kiên cường.

Khi bạn không kể lể, chính bạn mới là người đầu tiên tôn trọng bản thân mình.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸SỐ PHẬN, KHÔNG AI BAN, CHÍNH TA TỰ TẠO🌸

Đời sống của mỗi con người là kết quả của nguyên lý Nhân Quả.

Không có ông trời nào ngồi sắp đặt: ai giàu, ai nghèo, ai hạnh phúc, ai khổ đau.

Tất cả đều do những gì ta đã gieo, trong quá khứ xa xăm, trong đời trước, và ngay trong từng khoảnh khắc hiện tại.

Vì sao có người sinh ra đã giàu sang, có người lại cơ hàn?

Có người vừa bước vào đời đã được yêu thương, có người lại chịu cảnh thiếu thốn, đơn côi?

Đó không phải là may rủi.

Càng không phải do ông trời bất công.

Mà đó là quả của những hạt nhân đã gieo trước kia.

Ai từng bố thí, cúng dường, giúp đỡ người nghèo khổ thì nay hưởng giàu sang, đủ đầy.

Ai từng sát sinh, trộm cắp, lừa gạt thì nay chịu cảnh thiếu thốn, bệnh tật, bất an.

Ai từng gieo lời nói yêu thương, gieo niềm tin cho người khác thì nay được nhiều người kính mến, nâng đỡ

Ai từng gieo oán hận, thù ghét, chia rẽ thì nay sống cô độc, bị xa lánh, thường gặp thị phi.

Nhân – Quả Không Sai Lệch

Quá khứ của bạn, bạn không thể nào đổi.

Nhưng hiện tại chính là cơ hội để viết lại tương lai.

Nếu ngay bây giờ bạn chọn sống thiện:

Tâm bạn sẽ bình an ngay giây phút này.

Những hạt giống lành bạn từng gieo từ nhiều đời trước sẽ được đánh thức, nảy nở, trổ quả.

Những hạt giống xấu đã lỡ gieo, thay vì nặng nề, có thể được hóa giải, chuyển nhẹ đi.

Sống thiện không xóa được quá khứ, nhưng nó thay đổi cách bạn nhận quả.

Nhiều người hay hỏi:

“Có thể đổi số phận không?"

Câu trả lời là: Có.

Nhưng không phải nhờ cầu khẩn, van xin.

Số phận đổi được nhờ bạn đủ quyết tâm gieo nhân thiện lành mới, thay đổi từng hành vi, từng lời nói, từng suy nghĩ mỗi ngày.

Thay vì trách trời bất công, hãy nhìn lại mình đã gieo gì.

Thay vì ngồi than thở, hãy bắt đầu gieo nhân thiện ngay trong ngôi nhà mình:

Yêu thương thay vì nạt nộ vợ chồng, con cái.

Chia sẻ thay vì ích kỷ.

Tha thứ thay vì hận thù.

Số phận không hề “an bài” sẵn.

Nó được tạo ra từng chút một, từ mỗi suy nghĩ, mỗi lựa chọn, mỗi hành động của bạn hôm nay.

Gieo nhân xấu thì không thể mong đợi quả lành.

Gieo nhân thiện thì không sợ tương lai u ám.

Vậy nên, thay vì hỏi:

“Có đổi được số phận không?"

Hãy hỏi:

“Mình có đủ can đảm sống thiện từng ngày hay chưa?"

Vì chính bạn, và chỉ bạn, mới là tác giả thật sự của số phận mình.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt
Bạn sinh ngày 28.1.1994 âm lịch (tức khoảng 9.3.1994 dương lịch) vào 12h trưa (ngọ thời)

Ngày sinh âm lịch: 28.01.1994 (tức Mậu Tuất – mệnh Bình Địa Mộc – Gỗ đồng bằng)

Giờ sinh: Ngọ (11h-13h)

Cục mệnh: Mệnh Mộc sinh vào giờ Ngọ (thuộc Hỏa) → Mộc sinh Hỏa → ban là này dễ chịu thiệt thòi, hay lo toan cho người khác.

Mệnh Bình Địa Mộc cần đất tốt để phát

Tay bạn vuông, lòng bàn tay dày, da có độ đàn hồi tốt → bạn là người thực tế, chịu khó, có nội lực và sức bật nội tâm. Là kiểu “làm được – chậm mà chắc”.

Ngón tay bạn đều, không bị cong vẹo → sống ngay thẳng, tư duy logic, không vòng vo.

Vân tay bạn khá rõ, nhiều đường nhỏ đan xen → não bộ hoạt động mạnh, hay suy nghĩ, dễ lo lắng, nhưng có khả năng học hỏi sâu, có thiên hướng tự thân lập nghiệp.
🍀Đường sinh đạo bạn rõ, cong tròn và sâu → bạn là người có sức khỏe tổng thể tốt, sức bền cao, sống thọ.

Có nhánh rẽ nhỏ ở đầu → thời thơ ấu hoặc giai đoạn trẻ bạn có biến động, thay đổi môi trường sống hoặc chịu tác động gia đình.

Đường này kéo dài đều đặn → càng lớn tuổi bạnncàng vững chãi, tài lộc và cuộc sống ổn sau tuổi 35 trở đi.

🍀Đường trí đạo bạn thẳng và dài, đi gần đường sinh đạo nhưng không chạm → bạn là người có lý trí mạnh hơn cảm xúc, quyết đoán, rõ ràng.

Có đoạn bị cắt ngang và nhánh phụ → bạn từng có giai đoạn rẽ hướng trong suy nghĩ, có thể bỏ dở hoặc thay đổi lĩnh vực công việc.

Bạn là người có khả năng làm kinh doanh, học một biết mười, miễn có định hướng rõ.

Đường tâm đạo tương đối ngắn, cong lên dưới ngón giữa →bạn yêu thực tế, ít lãng mạn, dễ bị hiểu lầm là lạnh lùng.

Có nhánh rẽ mảnh đi lên → có tình duyên tốt vào một số thời điểm nhất định, duyên muộn sẽ bền.

Tuy nhiên nếu bạn không cẩn thận, dễ bị lạc trong những mối quan hệ hời hợt ban đầu.

🍀Có đường vận mệnh rõ ràng từ giữa tay hướng lên ngón giữa → bạn là người có tham vọng và lý tưởng rõ, dễ đi lên bằng chính sự cố gắng.

Đường tài vận từ gò Thủy Tinh (dưới ngón út) kéo xuống →bạn có khả năng kiếm tiền từ giao tiếp, buôn bán hoặc đầu tư.

Đặc biệt, có dấu hiệu vân hình chữ M mờ mờ → bạn là người có trực giác mạnh, dễ thành công nếu làm chủ hoặc tự lập nghiệp.

💜Giai đoạn vận trình

Từ 20–26 tuổi: Lúc này loay hoay, thiếu định hướng hoặc làm việc cho người khác.

Từ 27–33 tuổi: Có dấu hiệu vận hội mở ra, nhiều cơ hội – nếu nắm bắt tốt sẽ tạo bước đột phá.

Từ 35 tuổi trở đi: Cuộc sống vững vàng, có tài sản và dễ thành công trong kinh doanh cá nhân nếu giữ được sự kiên định.
🌸Lời khuyên
BạnnKhông nên “ăn xổi”: Thành công đến từ sự tích lũy chậm rãi nhưng chắc chắn, nhất là sau tuổi 30.

Hợp làm chủ hơn làm thuê, nhưng cần người đồng hành giỏi quản lý hoặc kế toán (vì bạn có xu hướng hơi cảm tính khi ra tiền).

Tình cảm muộn sẽ ổn, đừng nóng vội. Hợp với người vững vàng, biết chia sẻ công việc.

💙Bạn này nói bạn đang bế tắc không phát triển được?

Dấu hiệu rõ ràng từ chỉ tay bạn: Đường vận mệnh có đoạn bị chặn nhẹ và đứt quãng giữa lòng bàn tay →bạn đang ở giai đoạn trũng của vận trình, có thể kéo dài vài năm.

Đường trí đạo bạn có nhánh rẽ hoặc gãy nhẹ → bạn đang bị mất định hướng, dễ mâu thuẫn giữa “nên làm điều mình thích hay điều kiếm ra tiền”.

Gò Thổ Tinh (dưới ngón giữa) hơi lõm nhẹ → bạn cảm giác trống rỗng, làm nhiều nhưng thiếu thành quả, không thấy ý nghĩa.

Có nhiều đường ngang chằng chịt → nội tâm bạn bị phân tán, dễ lo lắng, dễ tự nghi ngờ bản thân →bạn mất năng lượng.
🍀Tử vi âm lịch theo tuổi và giờ sinh của bạn:

Mậu Tuất sinh giờ Ngọ, Mộc mệnh sinh giờ Hỏa → mệnh sinh xuất → có tài mà hay phải phục vụ người khác, khó tự mình làm chủ vận ban đầu.

Năm nay (2025) là Ất Tỵ, Tỵ xung Tuất nhẹ → vận khí trung bình yếu, dễ có cảm giác "cố hoài không lên nổi", làm nhiều nhưng bị kìm hãm.

Vận đại hạn 26–35 tuổi (đặc biệt 29–32): là thời kỳ chuyển mình nhưng nhiều cản trở, nếu không đủ kiên trì và đổi góc nhìn, dễ chán nản và bỏ ngang.
🍀Cách tháo gỡ Lời khuyên thực tế cho bạn:
Chấp nhận giai đoạn này là "nền móng"

Đây là lúc gò mình, rèn mình, không phải lúc bứt phá mạnh. Nếu ép ra kết quả lớn sẽ chỉ thêm nản. Hãy đặt mục tiêu nhỏ, từng bước xây lại tự tin.
💙Là tắc về tài chính hay không biết nên đi đâu?

Nếu bạn không định hướng được: Hãy làm điều quen thuộc nhỏ đều đặn, thay vì đợi "ý tưởng lớn".
💜Thời vận thật sự sáng lên từ 2026–2027
Chỉ tay bạn báo hiệu: Từ khoảng 32 tuổi trở đi, mệnh vận sáng rõ, nếu kiên trì trụ vững 1–2 năm nữa thì sẽ bắt đầu có trái ngọt.

Không đổi hướng quá sớm, vì bạn thuộc nhóm “chậm phát – nhưng chắc chắn nếu đủ sâu”.
🌸🌸Bạn đang đi đúng... chỉ là mới đi được nửa đường mà trời mưa, đường trơn nên bạn tưởng mình sai. Nhưng nếu cứ kiên định bước tiếp, dần dần trời sẽ quang. Quan trọng là lúc này đừng bỏ cuộc.”
CHÚC BẠN MAY MẮN VÀ BÌNH AN
TrìnhCa🌸
@BRO ARISTINO đây. Tôi xem rồi mà
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Hành trình trở về với cái thiện🌸
Triết lý sống

Trong sâu thẳm mỗi con người, đều có một khát vọng thầm kín: được sống như một người tốt.

Nhưng "người tốt” là ai? Có phải là người luôn làm vừa lòng tất cả?
Hay là người lúc nào cũng hy sinh bản thân để đem lại niềm vui cho người khác?

Nếu ta nhìn sâu, sẽ thấy làm người tốt không phải là chạy theo ánh mắt của thiên hạ.

Bởi ánh mắt ấy thay đổi mỗi ngày, và một người hôm nay được ca ngợi có thể ngày mai lại bị chê bai.

Nếu ta sống chỉ để làm hài lòng người khác, ta sẽ chẳng bao giờ chạm đến sự an ổn.

Người tốt thực sự không cần phải “diễn”, không cần được công nhận, mà chỉ cần sống trong sự trong sáng và tỉnh thức của chính mình.

Người tốt cũng không phải là người quên đi chính bản thân mình. Bởi nếu ta kiệt sức, nếu ta đau khổ, thì sự “tốt” kia chỉ là chiếc vỏ rỗng.

Người tốt không chỉ biết thương người, mà còn biết thương lấy chính mình.

Yêu bản thân không phải là ích kỷ, mà là nền tảng để yêu thương người khác.

Một trái tim tự biết chăm sóc chính mình mới có thể rộng mở và trao đi mà không tính toán.

Làm người tốt có khi chỉ bắt đầu từ những điều nhỏ bé.
Là một lời nói nhẹ nhàng thay vì một lời cay nghiệt.
Là một cái nhìn cảm thông thay vì phán xét. Là một bàn tay chìa ra đúng lúc ai đó ngã quỵ. Là một lời xin lỗi chân thành, hay một lần tha thứ không cần lý do.

Những việc ấy có thể nhỏ nhoi, nhưng chính chúng góp phần dệt nên một đời sống thiện lành.

Người tốt không hoàn hảo.

Họ cũng có lúc giận dữ, có lúc yếu đuối, có lúc sai lầm.

Nhưng họ có một điều quý giá: đó là khả năng quay lại với chính mình, nhận ra cái sai, học cách buông bỏ, rồi tiếp tục đi trên con đường sáng.

Người tốt không phải là thánh nhân, mà là kẻ biết khiêm nhường trước cuộc đời, biết cúi đầu trước nỗi khổ của chính mình và của người khác.

Làm người tốt không phải là một mục tiêu ở cuối con đường, mà là một hành trình mỗi ngày.

Mỗi bước chân, mỗi lời nói, mỗi suy nghĩ, đều có thể gieo hạt giống của điều lành.

Khi ta sống tỉnh thức, thương mình và thương người, thì tự nhiên ta đã là "người tốt" theo cách giản dị và chân thật nhất.

Và khi trong lòng ta có ánh sáng ấy, ánh sáng ấy sẽ lan tỏa.

Nó soi sáng cho chính ta, và cũng soi sáng cho những người bước đi bên cạnh.
🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸"Hiếu Hạnh Là Trái Tim Lành Lặn Giữa Đời Dập Vùi"🌸

Có một điều rất lạ mà cũng rất thật,

Con người có thể lớn lên giữa thiếu thốn, có thể sống sót qua nghèo khó, nhưng không thể sống một đời bình an nếu trái tim mình đã đánh mất lòng hiếu hạnh.

Người con Phật, dù học nhiều kinh, tụng nhiều chú, nếu không hiếu kính với mẹ cha thì đạo hạnh cũng như hoa không gốc sớm nở rồi chóng tàn.

Hiếu hạnh không phải là một bổn phận nặng nề, mà là phần đẹp nhất trong tâm thức một người đang học cách sống sâu sắc, sống có trách nhiệm với ân nghĩa đời mình.

Trong Kinh Báo Hiếu, Đức Phật từng kể về tiền thân của Ngài, khi còn là một vị Bồ Tát, đã không ngần ngại cõng cha mẹ trên lưng suốt chặng đường dài để tránh chiến loạn, nuôi dưỡng từng muỗng cháo, từng giấc ngủ.

Dù thân thể Ngài khi ấy còn là phàm phu, nhưng tâm Ngài đã sáng rực lòng hiếu kính.

Chính từ hiếu mà thành Thánh, từ tình mà thành Đạo.

Hay như ngài Mục Kiền Liên, bậc thần thông đệ nhất, sau khi chứng quả A La Hán, việc đầu tiên ngài nghĩ đến không phải là an trú trong tịch lặng, mà là tìm mẹ.

Khi biết mẹ bị đọa vào ngạ quỷ, ngài không chỉ buồn mà hành động.

Ngài vận thần thông, dâng cơm cúng dường, nhưng vì nghiệp chướng của mẹ quá nặng, cơm hóa lửa ngay khi đưa lên miệng.

Ngài quay về cầu xin Đức Phật chỉ dạy, và từ đó, ngày rằm tháng Bảy trở thành ngày Vu Lan, ngày của lòng hiếu, của những trái tim không để tình thương chỉ là nước mắt muộn màng.

Nhưng chư vị Phật hữu thương kính, hiếu hạnh không chỉ dành cho một mùa.

Không cần đợi đến Vu Lan mới cúng dường, mới mua hoa, mới nhắn tin nói lời yêu thương.

Mỗi ngày, nếu ta sống có chánh niệm, làm việc thiện, giữ lòng thanh tịnh, thì đó đã là một nén hương lành dâng cha mẹ.

Hiếu hạnh là sức mạnh.

Nó giúp ta không trượt dài trong ích kỷ.

Nó giúp ta biết sống vì người khác.

Và hơn hết, nó giữ cho tâm mình được nguyên vẹn giữa đời vốn nhiều hư hao.

Nếu cha mẹ còn sống, hãy nắm tay họ.

Nếu cha mẹ đã khuất, hãy nắm giữ lời họ dạy.

Nếu đã từng lầm lỗi với mẹ cha, thì ngay hôm nay, ta có thể bắt đầu lại, bằng một hành động thiện lành, bằng một lời nguyện chân thành, bằng một đời sống vững chãi hơn, tốt đẹp hơn.

Không ai có thể quay ngược thời gian, nhưng ai cũng có thể quay lại với chính mình nơi đó, lòng hiếu vẫn đang chờ được nở hoa.

Nguyện chư vị luôn giữ được ngọn lửa hiếu hạnh trong tim, để dù đi đâu, làm gì, cũng không rời xa cội nguồn của yêu thương và tỉnh thức.

Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha TÁT .
🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Gieo tần số nào, gặt cuộc đời ấy🌸

Có bao giờ bạn tự hỏi, vì sao cùng một ngày nắng, có người thấy ấm áp, người lại thấy chói chang?

Cùng một lời nói, có người thấy được động viên, có người lại cảm thấy bị tổn thương?

Và cùng một hoàn cảnh sống, có người nhìn thấy cơ hội, người khác chỉ thấy bế tắc?

Không phải do thế giới khác nhau, mà là nội tâm chúng ta phát ra những tần số khác nhau.

Cũng như một chiếc radio, bạn chỉ nghe được bản nhạc yêu thích khi vặn đúng tần số.

Con người là những "trạm phát sóng sống động”.

Ta phát ra tần số thông qua cách nghĩ, cách nói, cách cảm nhận cuộc đời.

Nếu trong tâm đầy hoài nghi, lo lắng, sợ hãi... ta vô tình hút về những tình huống trùng khớp với nỗi sợ ấy.

Ngược lại, khi ta sống với tần số của biết ơn, đủ đầy và bình an... ta sẽ nhìn thấy những phép màu nhỏ bé xảy ra mỗi ngày.

Tâm lý học gọi đó là "sự định hình thực tại".

Phật giáo gọi là "duy tâm sở hiện, duy thức sở biến" vạn pháp đều từ tâm mà sinh, từ nhận thức mà hình thành.

Bạn gieo tần số gì trong tâm trí, bạn đang gọi mời một thế giới tương ứng xuất hiện quanh mình.

Nếu bạn luôn nghĩ rằng “mình không đủ tốt", bạn sẽ hành xử như thể điều đó là thật.

Và bạn sẽ chỉ thấy những người, những tình huống chứng minh điều đó là đúng.

Nhưng nếu bạn bắt đầu mỗi ngày bằng câu nói:

“Tôi đang trưởng thành, tôi xứng đáng với những điều tử tế",

bạn sẽ thấy lòng mình nhẹ hơn, ánh mắt dịu lại... và thế giới, như cũng dịu dàng hơn một chút.

Tần số của tâm không thể nhìn thấy, nhưng lại là thứ vẽ nên màu sắc của toàn bộ cuộc đời bạn.

Thay vì cố gắng kiểm soát mọi thứ bên ngoài, hãy quay về kiểm soát năng lượng bên trong.

Vì chính tần số bạn phát ra sẽ quyết định:

Ai đến với bạn,

Cơ hội nào tìm đến bạn,

Và cả cảm nhận của bạn về mỗi sáng mai thức dậy.

Không ai có thể gieo giùm bạn một tần số khác.

Cũng không ai có thể sống giúp bạn một cuộc đời yên vui.

Tất cả bắt đầu từ lựa chọn của bạn:

Gieo niềm tin hay nghi ngờ?

Gieo yêu thương hay oán trách?

Gieo đủ đầy hay thiếu thốn trong tâm trí mỗi ngày?

Thế giới không hẳn thay đổi.

Nhưng khi bạn thay đổi tần số, bạn đang chọn một thế giới khác để sống trong đó.

Gieo bình an, bạn sẽ gặt thanh thản.

Gieo chánh niệm, bạn sẽ gặt sáng suốt.

Gieo sự tử tế, bạn sẽ gặt những mối duyên lành.

Gieo niềm tin vào chính mình, bạn sẽ gặt lấy một hành trình sống có ý nghĩa.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸ĐỪNG VỘI KỂ GIÙM NGƯỜI KHÁC CÂU CHUYỆN CỦA HỌ🌸

Con người vẫn hay thế.

Vội vã dựng lên "lý lịch" về người khác chỉ từ vài khoảnh khắc nhỏ nhoi.

Nhưng sự thật thì....

Người hay cười chưa chắc đã bình yên.

Có những nụ cười sáng rỡ ngoài kia, thực ra được trả giá bằng những đêm dài gối ướt.

Có những người pha trò khiến cả đám đông cười ngặt nghẽo, lại che giấu những vết thương chẳng dám cho ai hay.

Cũng như có những người trầm lặng, chẳng bao giờ than vãn vì họ đã quen "nuốt nước mắt vào trong", chẳng muốn làm phiền đến ai nữa.

Thế nhưng, mấy ai đủ tinh ý để nhìn ra?

Rằng ai trong chúng ta cũng đang gồng gánh một thứ gì đó.

Người thì lo cơm áo, kẻ thì trăn trở tình cảm. Người ngoài nhìn vào thấy đơn giản, nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu mình đã đi qua những gì.

Bạn ạ,

Cuộc sống vốn đã đủ khắc nghiệt.

Điều nhân văn nhất ta có thể làm cho nhau đôi khi đơn giản chỉ là...

Đừng vội vàng kết luận.

Đừng gắn nhãn.

Đừng kể giùm người khác câu chuyện của họ.

Vì biết đâu, chỉ một cái nhìn thấu hiểu và một khoảng lặng tử tế cũng đủ làm ai đó thấy ấm lòng giữa cuộc đời nhiều giông gió này.

Mong bạn có một ngày an yên!

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Học cách nhìn sâu🌸

Khi nhìn sâu vào một vật, một việc, bạn sẽ thấy mọi thứ ở khía cạnh rất khác.

Khi ăn cơm, nhìn món ăn trên bàn, ta thấy cả quá trình đi chợ, gửi xe, chọn rau, chọn củ, về nhà, gọt rửa, nấu nướng, chiên xào, lửa nóng, mồ hôi rơi trên trán, nêm nếm tới lui...
để thấy thương người nấu.

Để thấy món ăn này không chỉ là một món ăn, mà là một món quà đáng trân quý.

Để không chê này, phán nọ. Thay vào đó, ta thấy biết ơn.

Khi nhận được một tin nhắn hỏi thăm, hãy thấy cả quá trình họ nhớ đến chúng ta, họ nghĩ về chúng ta, họ suy nghĩ nên nhắn gì đến chúng ta, và thấy cả bàn tay bấm từng chữ, từng từ... để thấy trân quý từng dòng tin họ dành cho chúng ta.

Khi tập nhìn sâu, ta sẽ thấy tài xế không chỉ là tài xế, mà còn là một người đang mưu sinh kiếm sống nuôi vợ con.

Người phục vụ bàn trong quán ăn còn là một sinh viên đang vất vả làm thêm để có tiền sinh hoạt và lo toan học phí.

Nhìn sâu - chúng ta thấy được rằng ai cũng đang phải chiến đấu trong cuộc đời họ.
Để thấy thương, để thấy cảm thông, bỏ qua cái gì có thể bỏ qua...

Hãy tập nhìn sâu vào bữa cơm của mẹ, cái áo của cha, quá trình đi làm của vợ hay chồng, mái tóc bù xù rối bời của người mẹ chăm con nhỏ, từng tin nhắn của bạn bè, người thân, món quà mà chúng ta từng nhận được... và sâu thẳm đằng sau những người mà ta tiếp xúc, để nhận ra rằng, có nhiều thứ sâu sắc xung quanh mà trước giờ, chúng ta chỉ đang nhìn một cách hời hợt mà thôi.

Trên đời này không ai là hoàn hảo, tất cả đều đang học hỏi thông qua những sai lầm, vấp ngã để trưởng thành.

Những người gây tổn thương cho bạn, không phải vì bản chất họ không lương thiện, mà chỉ bởi họ đang có những giới hạn trong nhận thức, trí tuệ và hơn cả là lặp lại những tổn thương của chính họ trong quá khứ.

Một khi ta thấu hiểu sâu sắc điều đó, tâm thức ta sẽ nảy sinh sự cảm thông và tha thứ.

"Thế giới ngoài kia, thật ra chỉ đang đối xử với bạn bằng đúng năng lượng bạn tỏa ra mà thôi."

Thế giới không vận hành theo ý muốn của riêng ai.

Nhưng thế giới có một quy luật kỳ diệu, nó đối đãi với bạn, đúng bằng cái cách bạn đang đối đãi với chính mình.

Nếu bạn mang trong mình sự nôn nóng, mọi thứ xung quanh sẽ trở nên vội vã.

Nếu bạn sống trong lo âu, đời sống sẽ phản chiếu lại vô vàn điều khiến bạn bất an.

Nếu bạn chất đầy oán trách, bạn sẽ luôn nhìn thấy lỗi lầm trong người khác.

Nhưng khi bạn bắt đầu sống với sự hiểu biết, với lòng biết ơn, thế giới sẽ trở nên nhẹ hơn, lành hơn, và có vẻ như dịu dàng hơn hẳn.

Bạn không cần cố gắng thay đổi người khác.

Bạn chỉ cần quay về điều chỉnh năng lượng bên trong mình.

Là cái cách bạn nghĩ, bạn nói, bạn hành xửvới mọi người xung quanh.

Là cái cách bạn thở ra hít vào, cái cách bạn ăn một bữa cơm, đi một bước chân, lặng nhìn một đám mây.

Nội tâm bạn thế nào, thế giới bạn thấy sẽ như vậy.

Muốn gặp điều tử tế, hãy bắt đầu bằng sự tử tế từ chính bên trong.

Muốn sống an, thì trước hết phải thở cho an, nghĩ cho an, và bước đi cũng phải an.

Điều bạn mang bên trong, sẽ gọi mời điều đến từ bên ngoài.

Đức Phật dạy rằng phong thủy tốt nhất của đời người chính là tâm thiện lương.

Ăn nói nhỏ nhẹ, mở rộng trái tim.

Ngày nào cũng là ngày lành, tháng nào cũng là tháng tốt.
🌸
 
Bên trên