Vào đây tìm “Quá trình trưởng thành của Trim”kể sớm đi tml, đang quay dở
oke thanks m. t cũng có tí anh em mà ko để ý cứ bảo ad giấu mấy chức năng tìm kiếm. ngu vc heheVào nút này, đánh tên Tiêu đề là ra
Thớt này tao lập kể chuyện đời 1 phần, còn phần nhiều cũng khuyến khích anh em chia sẻ mà bro. Ai có trải nghiệm tương tự thì kể ra đọc chung cho vui, chứ chờ tao són mắc công lại sốt ruột heheNày biến mẹ chỗ khác đi. Sáng tác hay làm con mẹ mày cũng cũng đc. Tự nhiên nhảy vào đây làm loãng quá
Thanks bro, rảnh lại vào đây lảm nhảm chơiMày viết tốt đấy
Tao vẫn viết bên thớt của tao, sợ loãng thớt màyThớt này tao lập kể chuyện đời 1 phần, còn phần nhiều cũng khuyến khích anh em chia sẻ mà bro. Ai có trải nghiệm tương tự thì kể ra đọc chung cho vui, chứ chờ tao són mắc công lại sốt ruột hehe
Thanks bro, rảnh lại vào đây lảm nhảm chơi![]()
Post ở đây cho thằng nào thik đọc chuyện của tao mà chưa tìm dc thớt ấy:… Đang mơ dở dang tao giật mình tỉnh dậy. Mở mắt nhìn sang bên cạnh, giường trống không. Quanh phòng không còn áo khoác, quần jean và silip, xu chiêng của ChenLi đâu nữa. Vậy là em đã lại lặng lẽ bỏ đi…
gàXưa t từng đi Nhật 1 năm theo diện tu nghiệp. Mình t ở cái phòng lung linh vcl. Trước khi qua có thằng bạn truyền kinh nghiệm là mua cái máy chiếu phim rồi rủ gái về phòng
Khu t ở kiểu như nhà Chung cư. Có 14 phòng thì chỉ có 1 phòng người Ấn, 1 phòng TQ, 11 phòng còn lại toàn nữ người Việt (du học sinh và lao động).
Người sang đây ai cũng thiếu thốn tình cảm và tiền. T thuộc kiểu sang tu nghiệp nên cũng khá dư giả so với mng, tính lại xởi lởi, hài hước, lại có mỗi t là con trai Việt Nam nên rất nhanh hoà nhập và được mng quý
Mấy em người Việt thì bạo đừng hỏi. Mang đồ ăn sang mời, rồi bảo t có 1 mình nên rủ ăn chung, cuối tuần tụ tập xem bóng đá, uống bia, đi sang tỉnh khác chơi... Mấy e lao động thì phát tín hiệu rõ ràng, cứ hỏi cuối tuần t bận gì ko
Tổng kết lại 1 năm t chén được 3 e: e thì rủ sang xem fim rồi chén, e thì t sang ăn cơm rồi ngủ lại, e thì 2 đứa dắt nhau đi Tochigi đi tắm onsen rồi quật nhau![]()
Post ở đây cho thằng nào thik đọc chuyện của tao mà chưa tìm dc thớt ấy:
CHENLI tiếp
…Vậy là lại giống những lần gặp nhau trước, từ khi hai đứa biết mùi cơ thể nhau đến tận lần này. Gặp nhau bất ngờ, làm tình chóng vánh rồi lặng lẽ bỏ đi…
Tao cố hít hà nơi chiếc giường nhỏ xíu, tấm chăn và chiếc gối, mong là còn vương chút hương cơ thể của ChenLi, hay mùi nước bướm rỉ ra còn đọng lại. Châm 1 điếu thuốc, rít một hơi và ngồi im lìm trong căn phòng le lói chút sáng. Liếc nhìn điện thoại: đã 14h. Đứng dậy bước ra mở toang cửa sổ, mong xoá tan được cảm giác trống vắng và các câu hỏi hiện lên trong đầu!…
Rít lấy rít để điếu thuốc đến khi gần hết, chợt thấy bụng sôi lên, cồn cào. Lúc này mới nhớ ra từ sáng tới giờ chưa ăn gì. Sáng ra đã dc đánh thức bởi tin nhắn của em, rồi ăn bữa sáng bằng con hàu non ngậy béo, bằng cặp đào mơn mởn, bằng nước miếng ngọt lịm và nước bướm thơm mùi hoa hồi của em. Chỉ có điều bữa sáng ko làm tao no bụng mà còn vắt cạn năng lượng, sau đó lại thêm bữa trưa cũng làm tiêu tan thêm tất cả sức lực còn lại, bao nhiêu tinh chất đã được em nuốt hết. Đúng là từ sáng tới giờ tao đã xúc 7-8 tấn than chứ chẳng phải 1,2.
Chẳng muốn ăn chút nào, nhưng đói quặn ruột, nên tao uể oải, dập tắt điếu thuốc cẩn thận trong gạt tàn, nhưng vẫn để lưu lại phần tóp thuốc còn 1 chút trong đó. Nói đến thuốc lá thì với những thằng nghiện ở bển là vô cùng vất vả. Thuốc lá rất đắt, nên phải chắt chiu từng mẩu thuốc một. Hút hết điếu xong ko bao giờ được phép vứt tóp đi mà phải để lưu trữ trong gạt tàn. Phòng khi hết thuốc hết tiền, lúc lên cơn vật moi đống tóp ấy ra rít quý hơn đô la,!!
Không những chỉ là đắt, mà khi hút thuốc bên ngoài nơi công cộng cũng phải hết sức để ý, đừng có thò bao thuốc ra ko bọn khác, đặc biệt bọn Rệp( người Ả rập hoặc Nhọ nhập cư trái phép - cách gọi miệt thị của dân bản xứ ) đi qua nó hay xin xỏ, chả nhẽ lại không cho!
Thêm nữa, nếu chẳng may hết thuốc buổi tối thì rất khổ. Không có chuyện quán nước chè hay hàng tạp hoá ngay gần nhà mà mày đi 3 bước ra mua đâu. Phải cong đít đạp xe( vì giờ ấy đợi bus cũng mất mịe 30p ) đi gần trung tâm mới có hàng bán ban đêm. Rồi còn việc đánh lửa. Khi nhỡ thiếu bật lửa là phải bật bếp điện lên, thời đó còn là bếp dây may xo đợi 1 lúc nó mới nóng đỏ, rồi ngậm thuốc dí sát phải dây đó, rít thật dài để thuốc bắt lửa. Có lúc vật quá chưa kịp đợi bếp đủ nóng, cứ dí mãi thuốc vào nó chỉ ra khói, đéo bắt lửa cho. Đợi đến lúc lửa le lói chút thì đen cmn 1/3 điếu rồi, xót vãi c!….
Bỏ qua lan man sang chủ đề thuốc lá nghiện ngập. Tao uể oải dập thuốc, dậy ra tủ lạnh mở xem còn đồ j ăn tạm ko. Đồ thì còn nhưng ngại chế biến, thôi lại mì tôm úp trứng là thượng sách…Post ở đây cho thằng nào thik đọc chuyện của tao mà chưa tìm dc thớt ấy:
CHENLI tiếp
…Vậy là lại giống những lần gặp nhau trước, từ khi hai đứa biết mùi cơ thể nhau đến tận lần này. Gặp nhau bất ngờ, làm tình chóng vánh rồi lặng lẽ bỏ đi…
Tao cố hít hà nơi chiếc giường nhỏ xíu, tấm chăn và chiếc gối, mong là còn vương chút hương cơ thể của ChenLi, hay mùi nước bướm rỉ ra còn đọng lại. Châm 1 điếu thuốc, rít một hơi và ngồi im lìm trong căn phòng le lói chút sáng. Liếc nhìn điện thoại: đã 14h. Đứng dậy bước ra mở toang cửa sổ, mong xoá tan được cảm giác trống vắng và các câu hỏi hiện lên trong đầu!…
Rít lấy rít để điếu thuốc đến khi gần hết, chợt thấy bụng sôi lên, cồn cào. Lúc này mới nhớ ra từ sáng tới giờ chưa ăn gì. Sáng ra đã dc đánh thức bởi tin nhắn của em, rồi ăn bữa sáng bằng con hàu non ngậy béo, bằng cặp đào mơn mởn, bằng nước miếng ngọt lịm và nước bướm thơm mùi hoa hồi của em. Chỉ có điều bữa sáng ko làm tao no bụng mà còn vắt cạn năng lượng, sau đó lại thêm bữa trưa cũng làm tiêu tan thêm tất cả sức lực còn lại, bao nhiêu tinh chất đã được em nuốt hết. Đúng là từ sáng tới giờ tao đã xúc 7-8 tấn than chứ chẳng phải 1,2.
Chẳng muốn ăn chút nào, nhưng đói quặn ruột, nên tao uể oải, dập tắt điếu thuốc cẩn thận trong gạt tàn, nhưng vẫn để lưu lại phần tóp thuốc còn 1 chút trong đó. Nói đến thuốc lá thì với những thằng nghiện ở bển là vô cùng vất vả. Thuốc lá rất đắt, nên phải chắt chiu từng mẩu thuốc một. Hút hết điếu xong ko bao giờ được phép vứt tóp đi mà phải để lưu trữ trong gạt tàn. Phòng khi hết thuốc hết tiền, lúc lên cơn vật moi đống tóp ấy ra rít quý hơn đô la,!!
Không những chỉ là đắt, mà khi hút thuốc bên ngoài nơi công cộng cũng phải hết sức để ý, đừng có thò bao thuốc ra ko bọn khác, đặc biệt bọn Rệp( người Ả rập hoặc Nhọ nhập cư trái phép - cách gọi miệt thị của dân bản xứ ) đi qua nó hay xin xỏ, chả nhẽ lại không cho!
Thêm nữa, nếu chẳng may hết thuốc buổi tối thì rất khổ. Không có chuyện quán nước chè hay hàng tạp hoá ngay gần nhà mà mày đi 3 bước ra mua đâu. Phải cong đít đạp xe( vì giờ ấy đợi bus cũng mất mịe 30p ) đi gần trung tâm mới có hàng bán ban đêm. Rồi còn việc đánh lửa. Khi nhỡ thiếu bật lửa là phải bật bếp điện lên, thời đó còn là bếp dây may xo đợi 1 lúc nó mới nóng đỏ, rồi ngậm thuốc dí sát phải dây đó, rít thật dài để thuốc bắt lửa. Có lúc vật quá chưa kịp đợi bếp đủ nóng, cứ dí mãi thuốc vào nó chỉ ra khói, đéo bắt lửa cho. Đợi đến lúc lửa le lói chút thì đen cmn 1/3 điếu rồi, xót vãi c!….
!Bỏ qua lan man sang chủ đề thuốc lá nghiện ngập. Tao uể oải dập thuốc, dậy ra tủ lạnh mở xem còn đồ j ăn tạm ko. Đồ thì còn nhưng ngại chế biến, thôi lại mì tôm úp trứng là thượng sách…
Úp vội tô mì, đập 2 trứng luôn để bù đắp lại bao nhiêu collagen đã tiêu hao, húp xì xụp, cơn đói dịu hẳn. Lúc này đầu óc mới hoạt động trở lại, vừa châm điếu thuốc vừa với điện thoại phone cho ChenLi, lại không liên lạc đc và cuộc gọi thoại… vậy là em ở nơi ko có sóng hay tắt máy đây!!!
Một loạt câu hỏi hiện ra trong đầu, nhưng luẩn quẩn vòng vo rồi suy nghĩ lại quay về hình ảnh yêu thương về em, cảm giác ngọt ngào khi hai đứa quấn quít bên nhau, ở trong nhau. Sau nữa đầu óc lại tua đến thời điểm tao gặp em lần đầu tiên trên metro, sau đó là lần đi dạo,… nhớ em quá!!
…Ở trong phòng rít thuốc buồn quá, nhớ em quay quắt. Tao mặc quần áo rồi bỏ ra ngoài đi dạo, đầu óc vô định. Lee bước chậm trên con đường đầy đá mạt. Rồi ra đến bờ kênh, đi dọc theo đó. Dưới chân tiếng lá khô lạo xạo. Tao đâu đã biết nhà của ChenLi, liên hệ giữa tao và em chỉ là các tin nhắn và những lần gặp gỡ bất ngờ-nhanh chóng, ngôn ngữ với nhau hạn chế do bất đồng,… ChenLi, em đâu rồi?
…Cứ bước được mươi bước tao lại giở điện thoại, trượt xuống để xem có tin nhắn nào ko, mặc dù nhìn trên màn hình chờ cũng xem dc rồi. Tất nhiên chả có tin nào cả. Đi được nửa con kênh, lại giở điện thoại ra và nhấn gọi cho em. Tất nhiên là không liên lạc được. Vậy là ko phải em đi qua vùng ko có sóng, mà chắc là tắt máy. Haiz, tao cứ lang thang như vậy qua hết đường dạo con kênh, đi lên các con phố ven trung tâm, trong khi trời càng ngày càng tối. Rẽ vào siêu thị mini, mua một xách bia, loại 6 lon bia 0,5lít và ít đồ khô, tao rẽ vào khu công viên gần đó. Nặng nề đặt mông ngồi bệt xuống, và giở bia ra nốc. Sao bia hôm nay đắng quá, đồ ăn thì nhạt thếch, nhưng tao cứ nốc hết lon nọ đến lon kia, đến khi mắt díu lại, không còn nhìn thấy quanh cảnh phía trước nữa, tao ngả xuống thảm cỏ, nằm và nhắm mắt, dần ngấm men bia, lịm dần…
Tỉnh dậy, đầu như búa bổ. Tao bần thần một lúc mới định hình lại dc mình đang ở đâu. Dưới chân là đống vỏ lon bia vương vãi. Lụi hụi nhổm dậy nhặt đống vỏ vào túi, mặc lại áo khoác, đeo balo rồi lật khật đứng dậy bước đi, loanh quanh mãi mới tìm dc thùng rác róing đống vỏ lon kia vào, rồi bước ra ngoài công viên, tìm đến nhà chờ bus. Trời tối, lạnh căm căm, tao hít hà hơi lạnh và đứng vón một góc. Chờ phải mất 30p mới có bus, lên xe và ngồi 1 chỗ ngay gần tài xế cho tiện, giờ này bus chỉ có lèo tèo 2-3 người. Cứ khật khừ ngồi vậy khoảng 15p bus mới tới nơi, xuống xe, lê bước qua con đường dọc kênh, qua chiếc cầu nhỏ rồi sang bên kia đường, bước chân nặng trĩu, đầu vẫn đau kinh khủng. Lê mãi mới vào tới khu nhà, lại phải chờ thang máy lên tầng rồi vào phòng.
Vào trong phòng, chỉ kịp sập cửa lại là tao vật ra giường, để nguyên áo khoác và giày tất, lịm đi luôn vì quá mệt.
Trong mơ, tao lại thấy ChenLi…
Tao và em ở một bể bơi, giữa khí hậu nhiệt đới nắng chan hoà. ChenLi mặc 1 bộ bikini in hoa sặc sỡ, tôn làn da trắng hồng và vẻ đầy đặn của em. Tóc em búi gọn, khoe khuôn mặt tròn cùng hai má ửng hồng, mắt mũi và miệng em nhỏ xíu như những bông hoa xinh tươi. Vai và tay em tròn đầy, mũm mĩm. Hai đùi em tròn căng ép chiếc mu vừa vặn vào giữa, căng tròn sau làn vải của chiếc underwear khoét cao, lộ hai bên bẹn và loáng thoáng lộ vài cọng lông. Em đứng hơi nghiêng về phía tao nên đường cong của eo và mông cũng hiện rõ trước làn nước xanh phía sau. Giống như em vừa từ dưới nước lên nên tóc em ướt, và chỗ mu của em các giọt nước cũng nhỏ tí tách xuống sàn. Tao nhìn xoáy vào chỗ ấy và liên tưởng đến dòng nước thần thánh hương hoa hồi của em. Em thấy ánh mắt dâm đãng của tao như vậy, ngượng ngùng lấy tay che lại, nghiêng chân để đỡ lộ rồi bước lại gần tao, tát yêu vào má.
Em chợt nhìn xuống, ôi thôi chiếc underwear của tao đã đội ngược lên từ bao giờ. Thằng em đã bị đánh thức. ChenLi lấy chân gãi gãi vào chỗ đó, làm cho chiếc quần vồng lên hạ xuống theo nhịp, như vị nghệ sĩ Ấn Độ đang chơi trò với con rắn trong giỏ vậy. ChenLi cười khanh khách, càng gãi gãi thêm và lấy hai ngón chân quặp lấy chỗ đó, tao như bùng nổ, đứng phắt dậy ôm lấy em.
Cả hai dìu nhau xuống nước, cũng ngâm người dứoi làn nước mát, rồi khoá môi nhau nồng nàn, trong khi các bàn tay cùng khám phá cơ thể của nhau……
Thằng nào Nhật Ánh, thằng nào phồn thực mày?Đọc thớt này hài vl. 1 thằng thì văn như Nguyễn Nhật Ánh thằng thì đọc phồn thực vai loz![]()
.Bỏ qua lan man sang chủ đề thuốc lá nghiện ngập. Tao uể oải dập thuốc, dậy ra tủ lạnh mở xem còn đồ j ăn tạm ko. Đồ thì còn nhưng ngại chế biến, thôi lại mì tôm úp trứng là thượng sách…
Úp vội tô mì, đập 2 trứng luôn để bù đắp lại bao nhiêu collagen đã tiêu hao, húp xì xụp, cơn đói dịu hẳn. Lúc này đầu óc mới hoạt động trở lại, vừa châm điếu thuốc vừa với điện thoại phone cho ChenLi, lại không liên lạc đc và cuộc gọi thoại… vậy là em ở nơi ko có sóng hay tắt máy đây!!!
Một loạt câu hỏi hiện ra trong đầu, nhưng luẩn quẩn vòng vo rồi suy nghĩ lại quay về hình ảnh yêu thương về em, cảm giác ngọt ngào khi hai đứa quấn quít bên nhau, ở trong nhau. Sau nữa đầu óc lại tua đến thời điểm tao gặp em lần đầu tiên trên metro, sau đó là lần đi dạo,… nhớ em quá!!
…Ở trong phòng rít thuốc buồn quá, nhớ em quay quắt. Tao mặc quần áo rồi bỏ ra ngoài đi dạo, đầu óc vô định. Lee bước chậm trên con đường đầy đá mạt. Rồi ra đến bờ kênh, đi dọc theo đó. Dưới chân tiếng lá khô lạo xạo. Tao đâu đã biết nhà của ChenLi, liên hệ giữa tao và em chỉ là các tin nhắn và những lần gặp gỡ bất ngờ-nhanh chóng, ngôn ngữ với nhau hạn chế do bất đồng,… ChenLi, em đâu rồi?
…Cứ bước được mươi bước tao lại giở điện thoại, trượt xuống để xem có tin nhắn nào ko, mặc dù nhìn trên màn hình chờ cũng xem dc rồi. Tất nhiên chả có tin nào cả. Đi được nửa con kênh, lại giở điện thoại ra và nhấn gọi cho em. Tất nhiên là không liên lạc được. Vậy là ko phải em đi qua vùng ko có sóng, mà chắc là tắt máy. Haiz, tao cứ lang thang như vậy qua hết đường dạo con kênh, đi lên các con phố ven trung tâm, trong khi trời càng ngày càng tối. Rẽ vào siêu thị mini, mua một xách bia, loại 6 lon bia 0,5lít và ít đồ khô, tao rẽ vào khu công viên gần đó. Nặng nề đặt mông ngồi bệt xuống, và giở bia ra nốc. Sao bia hôm nay đắng quá, đồ ăn thì nhạt thếch, nhưng tao cứ nốc hết lon nọ đến lon kia, đến khi mắt díu lại, không còn nhìn thấy quanh cảnh phía trước nữa, tao ngả xuống thảm cỏ, nằm và nhắm mắt, dần ngấm men bia, lịm dần…
Tỉnh dậy, đầu như búa bổ. Tao bần thần một lúc mới định hình lại dc mình đang ở đâu. Dưới chân là đống vỏ lon bia vương vãi. Lụi hụi nhổm dậy nhặt đống vỏ vào túi, mặc lại áo khoác, đeo balo rồi lật khật đứng dậy bước đi, loanh quanh mãi mới tìm dc thùng rác róing đống vỏ lon kia vào, rồi bước ra ngoài công viên, tìm đến nhà chờ bus. Trời tối, lạnh căm căm, tao hít hà hơi lạnh và đứng vón một góc. Chờ phải mất 30p mới có bus, lên xe và ngồi 1 chỗ ngay gần tài xế cho tiện, giờ này bus chỉ có lèo tèo 2-3 người. Cứ khật khừ ngồi vậy khoảng 15p bus mới tới nơi, xuống xe, lê bước qua con đường dọc kênh, qua chiếc cầu nhỏ rồi sang bên kia đường, bước chân nặng trĩu, đầu vẫn đau kinh khủng. Lê mãi mới vào tới khu nhà, lại phải chờ thang máy lên tầng rồi vào phòng.
Vào trong phòng, chỉ kịp sập cửa lại là tao vật ra giường, để nguyên áo khoác và giày tất, lịm đi luôn vì quá mệt.
Trong mơ, tao lại thấy ChenLi…
Tao và em ở một bể bơi, giữa khí hậu nhiệt đới nắng chan hoà. ChenLi mặc 1 bộ bikini in hoa sặc sỡ, tôn làn da trắng hồng và vẻ đầy đặn của em. Tóc em búi gọn, khoe khuôn mặt tròn cùng hai má ửng hồng, mắt mũi và miệng em nhỏ xíu như những bông hoa xinh tươi. Vai và tay em tròn đầy, mũm mĩm. Hai đùi em tròn căng ép chiếc mu vừa vặn vào giữa, căng tròn sau làn vải của chiếc underwear khoét cao, lộ hai bên bẹn và loáng thoáng lộ vài cọng lông. Em đứng hơi nghiêng về phía tao nên đường cong của eo và mông cũng hiện rõ trước làn nước xanh phía sau. Giống như em vừa từ dưới nước lên nên tóc em ướt, và chỗ mu của em các giọt nước cũng nhỏ tí tách xuống sàn. Tao nhìn xoáy vào chỗ ấy và liên tưởng đến dòng nước thần thánh hương hoa hồi của em. Em thấy ánh mắt dâm đãng của tao như vậy, ngượng ngùng lấy tay che lại, nghiêng chân để đỡ lộ rồi bước lại gần tao, tát yêu vào má.
Em chợt nhìn xuống, ôi thôi chiếc underwear của tao đã đội ngược lên từ bao giờ. Thằng em đã bị đánh thức. ChenLi lấy chân gãi gãi vào chỗ đó, làm cho chiếc quần vồng lên hạ xuống theo nhịp, như vị nghệ sĩ Ấn Độ đang chơi trò với con rắn trong giỏ vậy. ChenLi cười khanh khách, càng gãi gãi thêm và lấy hai ngón chân quặp lấy chỗ đó, tao như bùng nổ, đứng phắt dậy ôm lấy em.
Cả hai dìu nhau xuống nước, cũng ngâm người dứoi làn nước mát, rồi khoá môi nhau nồng nàn, trong khi các bàn tay cùng khám phá cơ thể của nhau……
Tiếp ChenLi.
!Tiếp ChenLi.
Cảm xúc và cảm giác cứ thế dâng lên, căng cứng và oằn oại dưới bàn tay của nhau. Đếc mức không chịu nổi nữa tao nâng bổng em lên, xốc hai chân em cao ngang eo để bướm lộ ra, mở rộng và tao thúc thằng em góc 60 độ trôi tuột vào trong quỹ đạo: phụp.. thoắt cái nó đã nằm gọn bên trong em, em ngửa cổ kêu aa một tràng thật dài, và ưỡn bướm để hoà tiếp nhận trọn vẹn thằng em hơn nữa.
Cứ thế hai cơ quan trọng yếu giao hoà với nhau, lúc nhanh lúc chậm, được làn nước trợ giúp không mất sức như khi bế bổng em trên cạn, nhưng cũng không thể nhấp nhanh được. Hai đứa nhịp nhàng như đôi cá heo quấn quít vòng quanh nhau. Con chim tao cong nên cọ xát và bướm em rõ nét, làm em cứ há hốc mồm ú ớ mỗi nhịp thúc vào tận trong sâu. Bù lại, bướm em cũng ôm bọc lại thằng em, mơn trớn nó làm nó càng căng thẳng, cảm giác như quả bóng bay dài mấy bác bán bóng bay dạo hay cuốn thành hình cho tụi trẻ con, bị tay bác bóp ngẹt, căng phồng dãn ra, nhạt màu và chỉ chực nổ tung!
Rồi đỉnh núi đã ở dưới chân, những cứ thúc quyết đoán và có phần bạo lực làm cho cả hai phải buông cặp môi nhau ra , cùng thở dốc và tiếp nhận sự căng thẳng tột độ, cú bứt phá cuối cùng. Aaaaaaaaaaa,… sau tràng kêu cuối cùng ấy luồng tinh bắn xối xả vào trong em, và âm đạo em co bóp không ngừng, như chiết lấy từng giọt nhỏ…
Hai đứa khoá môi nhau, thở hổn hển và hai cơ thể mềm lại, mặt nước sóng sánh như chứng tích lưu lại của cuộc giao hoan vừa xảy ra!
Tao hồi xưa du học Úc, share cái nhà bự chảng 4 phòng ngủ + thêm cái studio 3 phòng ngủ riêng biệt ở phía sau cùng mấy đứa du học sinh. Tao ở đó 7 năm, tỷ chuyện xảy ra mà thôi kể chuyện địt bọp trước.
1. Mới đầu dọn vào tao ở với 2 anh em ruột cháu lão chủ nhà, thằng anh thì tầm 25 qua từ cấp 3 đang đi làm kỹ thuật ở chuỗi đồ ăn nhanh, cũng thuộc dạng sát gái. Ở chung với nó chưa tới 1 năm mà thấy nó địt dạo cũng gần chục con. Kiểu thằng này bất mãn cái đéo gì mà ngày nào đi làm về cũng uống rượu thay nước, hút thuốc như uống khói, cái phòng 2 anh em nhà nó thì như cái chuồng heo, đồ đạc bừa bãi tràn từ phòng riêng ra phòng khách. Thằng này thỉnh thoảng cứ nứng lên là nhắn cho con Tàu bồ cũ qua gặp vài tiếng, địt xong là sút về. Cuối tuần ra bar uống bia địt dạo với vài con Tây. Sống kiểu qua ngày đoạn tháng.
Còn con em tầm 22 thì loli, phẳng lì, mắt hí, móm móm nói chung ko trang điểm tầm 5/10, ở thì đm chúa dơ cái phòng như đống rác, tao ở chung biết hết nên tắt nứng đéo có hứng gì với con này nên đừng thằng nào hỏi vì sao nhé. Có điều, cứ mò ra đường là nó ngồi mấy tiếng trang điểm, gắn mi đeo lens độn zú, lên đồ phát là thoát xác luôn. Mấy thằng chung trường đéo hiểu kiểu gì mê con này như điếu đổ, thậm chí còn xun xoe ton hót tao để nhờ gửi đồ nói tốt với con này. Cuối cùng nó chốt với 1 thằng Tàu nhà giàu chung lớp, tối ngày kéo về phòng địt nhau. Chia tay xong nó chuyển qua hội người Việt, ve vãn cả chục thằng, có cả buscu các thứ rồi mới chốt thằng kia đẹp trai xăm trổ ngây thơ yêu con này chết bỏ kiểu như bị bùa chú hay gì vãi lắm. Vừa chốt cái nó qua nhà trọ thằng kia địt nhau tung trời ngay trong đêm. Ác cái là thằng kia ở nhà share với tầm 4 thằng khác, nó qua sau nên bị ở ngoài phòng khách nên xem như chúng nó địt la liệt sofa cho tới toalet, bị cả hội chung nhà phàn nàn nên đá đít về lại chỗ con này. Giờ tụi nó về lại VN cưới nhau đẻ 2 lứa rồi.
2. Con em đó học chung với 1 nhỏ kia dân Hải Phòng, nhìn cũng ổn, đeo kính trí thức. Hội VN thì hay ngồi tụm chung ăn trưa trong trường nói chuyện các thứ nhưng đéo hiểu sao con này mê tao. Tao hồi đó vừa bị con ghẹ sắp cưới cắm sừng trước khi qua nên vẫn còn sốc, lại biết con này đang có ny ở VN rồi mà vẫn lộn xộn kiểu này nên ghét, đéo chịu. Nó cứ nhờ con kia bày đủ trò tấn công tao, như rủ nhau đi chơi chung, đi ăn chung, qua nhà chơi. Đỉnh điểm là nó chuyển về chung nhà qua mối của con em, ở ngay phòng bên cạnh tao. Gõ cửa nhờ này nọ kia, thậm chí phơi đồ còn làm rớt quần lót ngay cửa phòng tao. Đm tao lúc đó vẫn còn giai đoạn đụt đụt sốc sốc nên kệ mẹ. Chặp nó chán, chuẩn bị dọn ra. Đùng phát sinh nhật nó, cả nhà làm tiệc, cuối cùng về phòng ngủ hết rớt lại vài đứa ngồi uống xỉn xỉn. Thằng anh tao kể ở trên tranh thủ cơ hội con này đang say sưa, cả hội xỉn quắc cả thì qua ngồi cạnh ôm hôn rồi kéo vô phòng quất luôn trong 1 nốt. Tao cũng xỉn chết mẹ, có thấy nhưng đéo có chút cảm giác gì, thôi mò về ngủ luôn mai đi làm. Con này đang cô đơn tưởng vớ được cọc, 1 tuần sau, thằng này bỏ việc về VN luôn, chưng hửng.
Nghỉ tí rồi kể tiếp chuyện tao bớt ngố vài năm sau.
2020 ở Hungary tao chén được 2 em, một em cùng nhà. Một em khác công ty nhưng em này mỗi tuần đều mang lồn cho tao chịch. Tao viết không hay nên đéo biết viết thế nào.Tao hồi xưa du học Úc, share cái nhà bự chảng 4 phòng ngủ + thêm cái studio 3 phòng ngủ riêng biệt ở phía sau cùng mấy đứa du học sinh. Tao ở đó 7 năm, tỷ chuyện xảy ra mà thôi kể chuyện địt bọp trước.
1. Mới đầu dọn vào tao ở với 2 anh em ruột cháu lão chủ nhà, thằng anh thì tầm 25 qua từ cấp 3 đang đi làm kỹ thuật ở chuỗi đồ ăn nhanh, cũng thuộc dạng sát gái. Ở chung với nó chưa tới 1 năm mà thấy nó địt dạo cũng gần chục con. Kiểu thằng này bất mãn cái đéo gì mà ngày nào đi làm về cũng uống rượu thay nước, hút thuốc như uống khói, cái phòng 2 anh em nhà nó thì như cái chuồng heo, đồ đạc bừa bãi tràn từ phòng riêng ra phòng khách. Thằng này thỉnh thoảng cứ nứng lên là nhắn cho con Tàu bồ cũ qua gặp vài tiếng, địt xong là sút về. Cuối tuần ra bar uống bia địt dạo với vài con Tây. Sống kiểu qua ngày đoạn tháng.
Còn con em tầm 22 thì loli, phẳng lì, mắt hí, móm móm nói chung ko trang điểm tầm 5/10, ở thì đm chúa dơ cái phòng như đống rác, tao ở chung biết hết nên tắt nứng đéo có hứng gì với con này nên đừng thằng nào hỏi vì sao nhé. Có điều, cứ mò ra đường là nó ngồi mấy tiếng trang điểm, gắn mi đeo lens độn zú, lên đồ phát là thoát xác luôn. Mấy thằng chung trường đéo hiểu kiểu gì mê con này như điếu đổ, thậm chí còn xun xoe ton hót tao để nhờ gửi đồ nói tốt với con này. Cuối cùng nó chốt với 1 thằng Tàu nhà giàu chung lớp, tối ngày kéo về phòng địt nhau. Chia tay xong nó chuyển qua hội người Việt, ve vãn cả chục thằng, có cả buscu các thứ rồi mới chốt thằng kia đẹp trai xăm trổ ngây thơ yêu con này chết bỏ kiểu như bị bùa chú hay gì vãi lắm. Vừa chốt cái nó qua nhà trọ thằng kia địt nhau tung trời ngay trong đêm. Ác cái là thằng kia ở nhà share với tầm 4 thằng khác, nó qua sau nên bị ở ngoài phòng khách nên xem như chúng nó địt la liệt sofa cho tới toalet, bị cả hội chung nhà phàn nàn nên đá đít về lại chỗ con này. Giờ tụi nó về lại VN cưới nhau đẻ 2 lứa rồi.
2. Con em đó học chung với 1 nhỏ kia dân Hải Phòng, nhìn cũng ổn, đeo kính trí thức. Hội VN thì hay ngồi tụm chung ăn trưa trong trường nói chuyện các thứ nhưng đéo hiểu sao con này mê tao. Tao hồi đó vừa bị con ghẹ sắp cưới cắm sừng trước khi qua nên vẫn còn sốc, lại biết con này đang có ny ở VN rồi mà vẫn lộn xộn kiểu này nên ghét, đéo chịu. Nó cứ nhờ con kia bày đủ trò tấn công tao, như rủ nhau đi chơi chung, đi ăn chung, qua nhà chơi. Đỉnh điểm là nó chuyển về chung nhà qua mối của con em, ở ngay phòng bên cạnh tao. Gõ cửa nhờ này nọ kia, thậm chí phơi đồ còn làm rớt quần lót ngay cửa phòng tao. Đm tao lúc đó vẫn còn giai đoạn đụt đụt sốc sốc nên kệ mẹ. Chặp nó chán, chuẩn bị dọn ra. Đùng phát sinh nhật nó, cả nhà làm tiệc, cuối cùng về phòng ngủ hết rớt lại vài đứa ngồi uống xỉn xỉn. Thằng anh tao kể ở trên tranh thủ cơ hội con này đang say sưa, cả hội xỉn quắc cả thì qua ngồi cạnh ôm hôn rồi kéo vô phòng quất luôn trong 1 nốt. Tao cũng xỉn chết mẹ, có thấy nhưng đéo có chút cảm giác gì, thôi mò về ngủ luôn mai đi làm. Con này đang cô đơn tưởng vớ được cọc, 1 tuần sau, thằng này bỏ việc về VN luôn, chưng hửng.
Nghỉ tí rồi kể tiếp chuyện tao bớt ngố vài năm sau.
Nhớ gì kể đó mày ơi, hay dở đéo gì trong này.2020 ở Hungary tao chén được 2 em, một em cùng nhà. Một em khác công ty nhưng em này mỗi tuần đều mang lồn cho tao chịch. Tao viết không hay nên đéo biết viết thế nào.