Quá trình trưởng thành của Trim

…..Đứng 1 hồi sau khi tàu đã đi khuất, rồi 1 đoàn tàu khác đi hướng ngược lại, tao căng mắt lên để nhìn ngó đoàn người toả ra, có lẽ trong tiềm thức tao đang mong chờ Em bắt tàu quay lại gặp tao.. Thực ra lý trí vẫn chỉ cho tao rằng điều đó là ảo, và đúng thật, đoàn người đã đi hết mà ko có Chen Li nào cả..

Tao nán lại vài phút, rồi đóng lại khoá áo khoác, bước dần lên phía trên.. Ánh sáng sáng dần lên khi tao càng bước lên gần mặt đất. Đến lúc bước lên khỏi ga, một luồng sáng rọi vào mắt tao, hơi chói, tao nheo mắt lại. Hoá ra là luồng sáng từ đèn đường, trời đã tối!

Tao mở điện thoại ra xem giờ( gần như ko bao h tao đeo đồng hồ ). Đã là 18h30. Vậy là tao đã ở cùng Em, rồi nán lại 1 mình hơn 5 tiếng đồng hồ, vậy mà ngỡ vẫn ngắn ngủi làm sao…
Lại châm 1 điếu thuốc, đứng bên cạnh quảng trường trung tâm, xung quanh có rất nhiều chim bồ câu bay, rồi đậu, đi lại trên mặt đất tìm kiếm thức ăn. Bên đó nhiều trim bồ câu lắm, hồi mới sang tao hí hửng nói đùa là thế này tha hồ bắt về nấu cháo.. nhưng sau mới biết trim này toàn được tiêm thuốc chống dịch, và triệt sản nên nếu mình tọng thịt nó vào là khỏi sinh sản luôn ha ha.

Nhìn ngó bọn trim ấy, tao thấy chúng thanh thản, vô tư lự. Không như con trim trong quần của tao, đang co quắp rụt lại hết cỡ và lịm ga sau khi bị rút hết sinh lực, nhưng ko dc xả vào đúng chỗ xả, mà dc Chen Li thu lượm bằng đôi môi trái cherry căng mọng của cô ấy…

Châm liền 3 điếu thuốc, rồi tao mới đi chậm rãi về phía bến xe bus, để đợi xe về nhà. Vừa đi vừa ngoái lại phía sau, như để xem có bóng dáng Chen Li xuất hiện hay ko. Nhưng ko, chỉ thấy mấy bà mẻ da đen đến đèn đường còn ko chiếu rõ mặt, bụng và đùi to như bao đấm quyền anh, xương xương chắc cũng Tạ rưỡi ký lô.

Tao rút chiếc máy Nokia 8855 màu xanh cổ vịt, Điện thoại đó dạng trượt lên xuống, màn hình vẫn đen trắng, thời điểm đó là thời thượng, định phone cho Em, nhưng lại thôi, rồi nhắn cho Em 1 tin: Bạn đang ở đâu? Tao nhấn gửi, rồi trượt lên đóng máy cho vào túi quần. Xe bus vừa đến, tao lên xe, cà thẻ rồi kiếm chỗ đứng…

Trong đầu tao vẫn luẩn quẩn hình ảnh và cảm giác phê pha cùng Chen Li chiều nay, cách em chồm lên, kéo thằng cu em về phía em, rồi cánh bướm mở toang cho tao vào trong, nhưng rồi lại đẩy tao ra và nuốt trọn tinh khí,… cảm giác đê mê, khó tả và cũng khó hiểu??

Cứ vài phút tao lại rút máy ra xem có tin hồi đáp hay ko, nhưng ko thấy..

Sau khoảng 15p, xe bus dừng trước bến vào khu nhà tao. Bến ở bên này đường, cách 1 con kênh sang bên kia mới là nhà tao ở. Xuống bus, đi vòng chút lên cầu bắc ngang kênh, ngắm nhìn con kênh nước trong lành, hai hàng dương sững sững trồng đều tăm tắp, lá cây dương rụng đỏ đầy hai bên đường đi bộ dọc theo kênh, hình ảnh rất giống hình background của Window thời đó, đã quá lâu rồi tao ko còn nhớ phiên bản Win nào, hình như Win xp chưa ko biết???

Đi qua cầu, rảo bước qua con đường vắng, tao lại thấy nhớ Em, và cảm giác dc Em nuốt trọn, lòng mình dấy lên khắc khoải. Tao lại mở điện thoại, ko thấy tin nhắn nào cả, tao ko kìm dc ấn nút điện thoại cho em thì tai nghe tiếng tổng đài thông báo: Số quý ngài vừa gọi không liên lạc được, vui lòng gọi lại lúc khác hoặc nhắn qua hộp thư thoại với phí …

Vậy hoá ra tin nhắn tao gửi cho em ko đến được với em, vì em tắt máy hay ở nơi ko có sóng???!!!
Hồi này là ở châu âu ah anh
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
Kute nữ sinh quá. Bạn người Hongkong em quen hồi 2012 thì bụ bẫm hơn và nói tiếng Việt khá ổn
Mỗi tội cao 1.6m thôi chứ ko chân dài như các giai nhân mà anh từng thẩm và tẩn 😆
Đây là minh hoạ thôi. Thời ấy ít ảnh lắm, a chỉ có 1,2 ảnh lưu ở đĩa CD dữ liệu nhưng cách đây khoảng 15 năm bị nước đổ vào hư hết roài hix
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
… Đang mơ dở dang tao giật mình tỉnh dậy. Mở mắt nhìn sang bên cạnh, giường trống không. Quanh phòng không còn áo khoác, quần jean và silip, xu chiêng của ChenLi đâu nữa. Vậy là em đã lại lặng lẽ bỏ đi…
CHENLI tiếp
…Vậy là lại giống những lần gặp nhau trước, từ khi hai đứa biết mùi cơ thể nhau đến tận lần này. Gặp nhau bất ngờ, làm tình chóng vánh rồi lặng lẽ bỏ đi…

Tao cố hít hà nơi chiếc giường nhỏ xíu, tấm chăn và chiếc gối, mong là còn vương chút hương cơ thể của ChenLi, hay mùi nước bướm rỉ ra còn đọng lại. Châm 1 điếu thuốc, rít một hơi và ngồi im lìm trong căn phòng le lói chút sáng. Liếc nhìn điện thoại: đã 14h. Đứng dậy bước ra mở toang cửa sổ, mong xoá tan được cảm giác trống vắng và các câu hỏi hiện lên trong đầu!…

Rít lấy rít để điếu thuốc đến khi gần hết, chợt thấy bụng sôi lên, cồn cào. Lúc này mới nhớ ra từ sáng tới giờ chưa ăn gì. Sáng ra đã dc đánh thức bởi tin nhắn của em, rồi ăn bữa sáng bằng con hàu non ngậy béo, bằng cặp đào mơn mởn, bằng nước miếng ngọt lịm và nước bướm thơm mùi hoa hồi của em. Chỉ có điều bữa sáng ko làm tao no bụng mà còn vắt cạn năng lượng, sau đó lại thêm bữa trưa cũng làm tiêu tan thêm tất cả sức lực còn lại, bao nhiêu tinh chất đã được em nuốt hết. Đúng là từ sáng tới giờ tao đã xúc 7-8 tấn than chứ chẳng phải 1,2.

Chẳng muốn ăn chút nào, nhưng đói quặn ruột, nên tao uể oải, dập tắt điếu thuốc cẩn thận trong gạt tàn, nhưng vẫn để lưu lại phần tóp thuốc còn 1 chút trong đó. Nói đến thuốc lá thì với những thằng nghiện ở bển là vô cùng vất vả. Thuốc lá rất đắt, nên phải chắt chiu từng mẩu thuốc một. Hút hết điếu xong ko bao giờ được phép vứt tóp đi mà phải để lưu trữ trong gạt tàn. Phòng khi hết thuốc hết tiền, lúc lên cơn vật moi đống tóp ấy ra rít quý hơn đô la,!!

Không những chỉ là đắt, mà khi hút thuốc bên ngoài nơi công cộng cũng phải hết sức để ý, đừng có thò bao thuốc ra ko bọn khác, đặc biệt bọn Rệp( người Ả rập hoặc Nhọ nhập cư trái phép - cách gọi miệt thị của dân bản xứ ) đi qua nó hay xin xỏ, chả nhẽ lại không cho!

Thêm nữa, nếu chẳng may hết thuốc buổi tối thì rất khổ. Không có chuyện quán nước chè hay hàng tạp hoá ngay gần nhà mà mày đi 3 bước ra mua đâu. Phải cong đít đạp xe( vì giờ ấy đợi bus cũng mất mịe 30p ) đi gần trung tâm mới có hàng bán ban đêm. Rồi còn việc đánh lửa. Khi nhỡ thiếu bật lửa là phải bật bếp điện lên, thời đó còn là bếp dây may xo đợi 1 lúc nó mới nóng đỏ, rồi ngậm thuốc dí sát phải dây đó, rít thật dài để thuốc bắt lửa. Có lúc vật quá chưa kịp đợi bếp đủ nóng, cứ dí mãi thuốc vào nó chỉ ra khói, đéo bắt lửa cho. Đợi đến lúc lửa le lói chút thì đen cmn 1/3 điếu rồi, xót vãi c!….
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
CHENLI tiếp
…Vậy là lại giống những lần gặp nhau trước, từ khi hai đứa biết mùi cơ thể nhau đến tận lần này. Gặp nhau bất ngờ, làm tình chóng vánh rồi lặng lẽ bỏ đi…

Tao cố hít hà nơi chiếc giường nhỏ xíu, tấm chăn và chiếc gối, mong là còn vương chút hương cơ thể của ChenLi, hay mùi nước bướm rỉ ra còn đọng lại. Châm 1 điếu thuốc, rít một hơi và ngồi im lìm trong căn phòng le lói chút sáng. Liếc nhìn điện thoại: đã 14h. Đứng dậy bước ra mở toang cửa sổ, mong xoá tan được cảm giác trống vắng và các câu hỏi hiện lên trong đầu!…

Rít lấy rít để điếu thuốc đến khi gần hết, chợt thấy bụng sôi lên, cồn cào. Lúc này mới nhớ ra từ sáng tới giờ chưa ăn gì. Sáng ra đã dc đánh thức bởi tin nhắn của em, rồi ăn bữa sáng bằng con hàu non ngậy béo, bằng cặp đào mơn mởn, bằng nước miếng ngọt lịm và nước bướm thơm mùi hoa hồi của em. Chỉ có điều bữa sáng ko làm tao no bụng mà còn vắt cạn năng lượng, sau đó lại thêm bữa trưa cũng làm tiêu tan thêm tất cả sức lực còn lại, bao nhiêu tinh chất đã được em nuốt hết. Đúng là từ sáng tới giờ tao đã xúc 7-8 tấn than chứ chẳng phải 1,2.

Chẳng muốn ăn chút nào, nhưng đói quặn ruột, nên tao uể oải, dập tắt điếu thuốc cẩn thận trong gạt tàn, nhưng vẫn để lưu lại phần tóp thuốc còn 1 chút trong đó. Nói đến thuốc lá thì với những thằng nghiện ở bển là vô cùng vất vả. Thuốc lá rất đắt, nên phải chắt chiu từng mẩu thuốc một. Hút hết điếu xong ko bao giờ được phép vứt tóp đi mà phải để lưu trữ trong gạt tàn. Phòng khi hết thuốc hết tiền, lúc lên cơn vật moi đống tóp ấy ra rít quý hơn đô la,!!

Không những chỉ là đắt, mà khi hút thuốc bên ngoài nơi công cộng cũng phải hết sức để ý, đừng có thò bao thuốc ra ko bọn khác, đặc biệt bọn Rệp( người Ả rập hoặc Nhọ nhập cư trái phép - cách gọi miệt thị của dân bản xứ ) đi qua nó hay xin xỏ, chả nhẽ lại không cho!

Thêm nữa, nếu chẳng may hết thuốc buổi tối thì rất khổ. Không có chuyện quán nước chè hay hàng tạp hoá ngay gần nhà mà mày đi 3 bước ra mua đâu. Phải cong đít đạp xe( vì giờ ấy đợi bus cũng mất mịe 30p ) đi gần trung tâm mới có hàng bán ban đêm. Rồi còn việc đánh lửa. Khi nhỡ thiếu bật lửa là phải bật bếp điện lên, thời đó còn là bếp dây may xo đợi 1 lúc nó mới nóng đỏ, rồi ngậm thuốc dí sát phải dây đó, rít thật dài để thuốc bắt lửa. Có lúc vật quá chưa kịp đợi bếp đủ nóng, cứ dí mãi thuốc vào nó chỉ ra khói, đéo bắt lửa cho. Đợi đến lúc lửa le lói chút thì đen cmn 1/3 điếu rồi, xót vãi c!….
!
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
CHENLI tiếp
…Vậy là lại giống những lần gặp nhau trước, từ khi hai đứa biết mùi cơ thể nhau đến tận lần này. Gặp nhau bất ngờ, làm tình chóng vánh rồi lặng lẽ bỏ đi…

Tao cố hít hà nơi chiếc giường nhỏ xíu, tấm chăn và chiếc gối, mong là còn vương chút hương cơ thể của ChenLi, hay mùi nước bướm rỉ ra còn đọng lại. Châm 1 điếu thuốc, rít một hơi và ngồi im lìm trong căn phòng le lói chút sáng. Liếc nhìn điện thoại: đã 14h. Đứng dậy bước ra mở toang cửa sổ, mong xoá tan được cảm giác trống vắng và các câu hỏi hiện lên trong đầu!…

Rít lấy rít để điếu thuốc đến khi gần hết, chợt thấy bụng sôi lên, cồn cào. Lúc này mới nhớ ra từ sáng tới giờ chưa ăn gì. Sáng ra đã dc đánh thức bởi tin nhắn của em, rồi ăn bữa sáng bằng con hàu non ngậy béo, bằng cặp đào mơn mởn, bằng nước miếng ngọt lịm và nước bướm thơm mùi hoa hồi của em. Chỉ có điều bữa sáng ko làm tao no bụng mà còn vắt cạn năng lượng, sau đó lại thêm bữa trưa cũng làm tiêu tan thêm tất cả sức lực còn lại, bao nhiêu tinh chất đã được em nuốt hết. Đúng là từ sáng tới giờ tao đã xúc 7-8 tấn than chứ chẳng phải 1,2.

Chẳng muốn ăn chút nào, nhưng đói quặn ruột, nên tao uể oải, dập tắt điếu thuốc cẩn thận trong gạt tàn, nhưng vẫn để lưu lại phần tóp thuốc còn 1 chút trong đó. Nói đến thuốc lá thì với những thằng nghiện ở bển là vô cùng vất vả. Thuốc lá rất đắt, nên phải chắt chiu từng mẩu thuốc một. Hút hết điếu xong ko bao giờ được phép vứt tóp đi mà phải để lưu trữ trong gạt tàn. Phòng khi hết thuốc hết tiền, lúc lên cơn vật moi đống tóp ấy ra rít quý hơn đô la,!!

Không những chỉ là đắt, mà khi hút thuốc bên ngoài nơi công cộng cũng phải hết sức để ý, đừng có thò bao thuốc ra ko bọn khác, đặc biệt bọn Rệp( người Ả rập hoặc Nhọ nhập cư trái phép - cách gọi miệt thị của dân bản xứ ) đi qua nó hay xin xỏ, chả nhẽ lại không cho!

Thêm nữa, nếu chẳng may hết thuốc buổi tối thì rất khổ. Không có chuyện quán nước chè hay hàng tạp hoá ngay gần nhà mà mày đi 3 bước ra mua đâu. Phải cong đít đạp xe( vì giờ ấy đợi bus cũng mất mịe 30p ) đi gần trung tâm mới có hàng bán ban đêm. Rồi còn việc đánh lửa. Khi nhỡ thiếu bật lửa là phải bật bếp điện lên, thời đó còn là bếp dây may xo đợi 1 lúc nó mới nóng đỏ, rồi ngậm thuốc dí sát phải dây đó, rít thật dài để thuốc bắt lửa. Có lúc vật quá chưa kịp đợi bếp đủ nóng, cứ dí mãi thuốc vào nó chỉ ra khói, đéo bắt lửa cho. Đợi đến lúc lửa le lói chút thì đen cmn 1/3 điếu rồi, xót vãi c!….
..tiếp CHENLI.

Bỏ qua lan man sang chủ đề thuốc lá nghiện ngập. Tao uể oải dập thuốc, dậy ra tủ lạnh mở xem còn đồ j ăn tạm ko. Đồ thì còn nhưng ngại chế biến, thôi lại mì tôm úp trứng là thượng sách…

Úp vội tô mì, đập 2 trứng luôn để bù đắp lại bao nhiêu collagen đã tiêu hao, húp xì xụp, cơn đói dịu hẳn. Lúc này đầu óc mới hoạt động trở lại, vừa châm điếu thuốc vừa với điện thoại phone cho ChenLi, lại không liên lạc đc và cuộc gọi thoại… vậy là em ở nơi ko có sóng hay tắt máy đây!!!

Một loạt câu hỏi hiện ra trong đầu, nhưng luẩn quẩn vòng vo rồi suy nghĩ lại quay về hình ảnh yêu thương về em, cảm giác ngọt ngào khi hai đứa quấn quít bên nhau, ở trong nhau. Sau nữa đầu óc lại tua đến thời điểm tao gặp em lần đầu tiên trên metro, sau đó là lần đi dạo,… nhớ em quá!!
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
…Ở trong phòng rít thuốc buồn quá, nhớ em quay quắt. Tao mặc quần áo rồi bỏ ra ngoài đi dạo, đầu óc vô định. Lee bước chậm trên con đường đầy đá mạt. Rồi ra đến bờ kênh, đi dọc theo đó. Dưới chân tiếng lá khô lạo xạo. Tao đâu đã biết nhà của ChenLi, liên hệ giữa tao và em chỉ là các tin nhắn và những lần gặp gỡ bất ngờ-nhanh chóng, ngôn ngữ với nhau hạn chế do bất đồng,… ChenLi, em đâu rồi?
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
Tiếp ChenLi
…Cứ bước được mươi bước tao lại giở điện thoại, trượt xuống để xem có tin nhắn nào ko, mặc dù nhìn trên màn hình chờ cũng xem dc rồi. Tất nhiên chả có tin nào cả. Đi được nửa con kênh, lại giở điện thoại ra và nhấn gọi cho em. Tất nhiên là không liên lạc được. Vậy là ko phải em đi qua vùng ko có sóng, mà chắc là tắt máy. Haiz, tao cứ lang thang như vậy qua hết đường dạo con kênh, đi lên các con phố ven trung tâm, trong khi trời càng ngày càng tối. Rẽ vào siêu thị mini, mua một xách bia, loại 6 lon bia 0,5lít và ít đồ khô, tao rẽ vào khu công viên gần đó. Nặng nề đặt mông ngồi bệt xuống, và giở bia ra nốc. Sao bia hôm nay đắng quá, đồ ăn thì nhạt thếch, nhưng tao cứ nốc hết lon nọ đến lon kia, đến khi mắt díu lại, không còn nhìn thấy quanh cảnh phía trước nữa, tao ngả xuống thảm cỏ, nằm và nhắm mắt, dần ngấm men bia, lịm dần…
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
Tiếp ChenLi
…Cứ bước được mươi bước tao lại giở điện thoại, trượt xuống để xem có tin nhắn nào ko, mặc dù nhìn trên màn hình chờ cũng xem dc rồi. Tất nhiên chả có tin nào cả. Đi được nửa con kênh, lại giở điện thoại ra và nhấn gọi cho em. Tất nhiên là không liên lạc được. Vậy là ko phải em đi qua vùng ko có sóng, mà chắc là tắt máy. Haiz, tao cứ lang thang như vậy qua hết đường dạo con kênh, đi lên các con phố ven trung tâm, trong khi trời càng ngày càng tối. Rẽ vào siêu thị mini, mua một xách bia, loại 6 lon bia 0,5lít và ít đồ khô, tao rẽ vào khu công viên gần đó. Nặng nề đặt mông ngồi bệt xuống, và giở bia ra nốc. Sao bia hôm nay đắng quá, đồ ăn thì nhạt thếch, nhưng tao cứ nốc hết lon nọ đến lon kia, đến khi mắt díu lại, không còn nhìn thấy quanh cảnh phía trước nữa, tao ngả xuống thảm cỏ, nằm và nhắm mắt, dần ngấm men bia, lịm dần…
!
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
Tiếp ChenLi
…Cứ bước được mươi bước tao lại giở điện thoại, trượt xuống để xem có tin nhắn nào ko, mặc dù nhìn trên màn hình chờ cũng xem dc rồi. Tất nhiên chả có tin nào cả. Đi được nửa con kênh, lại giở điện thoại ra và nhấn gọi cho em. Tất nhiên là không liên lạc được. Vậy là ko phải em đi qua vùng ko có sóng, mà chắc là tắt máy. Haiz, tao cứ lang thang như vậy qua hết đường dạo con kênh, đi lên các con phố ven trung tâm, trong khi trời càng ngày càng tối. Rẽ vào siêu thị mini, mua một xách bia, loại 6 lon bia 0,5lít và ít đồ khô, tao rẽ vào khu công viên gần đó. Nặng nề đặt mông ngồi bệt xuống, và giở bia ra nốc. Sao bia hôm nay đắng quá, đồ ăn thì nhạt thếch, nhưng tao cứ nốc hết lon nọ đến lon kia, đến khi mắt díu lại, không còn nhìn thấy quanh cảnh phía trước nữa, tao ngả xuống thảm cỏ, nằm và nhắm mắt, dần ngấm men bia, lịm dần…
!
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt

Đính kèm

  • IMG_9991.jpeg
    IMG_9991.jpeg
    159.4 KB · Xem: 4

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
Tiếp ChenLi
…Cứ bước được mươi bước tao lại giở điện thoại, trượt xuống để xem có tin nhắn nào ko, mặc dù nhìn trên màn hình chờ cũng xem dc rồi. Tất nhiên chả có tin nào cả. Đi được nửa con kênh, lại giở điện thoại ra và nhấn gọi cho em. Tất nhiên là không liên lạc được. Vậy là ko phải em đi qua vùng ko có sóng, mà chắc là tắt máy. Haiz, tao cứ lang thang như vậy qua hết đường dạo con kênh, đi lên các con phố ven trung tâm, trong khi trời càng ngày càng tối. Rẽ vào siêu thị mini, mua một xách bia, loại 6 lon bia 0,5lít và ít đồ khô, tao rẽ vào khu công viên gần đó. Nặng nề đặt mông ngồi bệt xuống, và giở bia ra nốc. Sao bia hôm nay đắng quá, đồ ăn thì nhạt thếch, nhưng tao cứ nốc hết lon nọ đến lon kia, đến khi mắt díu lại, không còn nhìn thấy quanh cảnh phía trước nữa, tao ngả xuống thảm cỏ, nằm và nhắm mắt, dần ngấm men bia, lịm dần…
…Tỉnh dậy, đầu như búa bổ. Tao bần thần một lúc mới định hình lại dc mình đang ở đâu. Dưới chân là đống vỏ lon bia vương vãi. Lụi hụi nhổm dậy nhặt đống vỏ vào túi, mặc lại áo khoác, đeo balo rồi lật khật đứng dậy bước đi, loanh quanh mãi mới tìm dc thùng rác róing đống vỏ lon kia vào, rồi bước ra ngoài công viên, tìm đến nhà chờ bus. Trời tối, lạnh căm căm, tao hít hà hơi lạnh và đứng vón một góc. Chờ phải mất 30p mới có bus, lên xe và ngồi 1 chỗ ngay gần tài xế cho tiện, giờ này bus chỉ có lèo tèo 2-3 người. Cứ khật khừ ngồi vậy khoảng 15p bus mới tới nơi, xuống xe, lê bước qua con đường dọc kênh, qua chiếc cầu nhỏ rồi sang bên kia đường, bước chân nặng trĩu, đầu vẫn đau kinh khủng. Lê mãi mới vào tới khu nhà, lại phải chờ thang máy lên tầng rồi vào phòng.

Vào trong phòng, chỉ kịp sập cửa lại là tao vật ra giường, để nguyên áo khoác và giày tất, lịm đi luôn vì quá mệt.

Trong mơ, tao lại thấy ChenLi…
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
…Tỉnh dậy, đầu như búa bổ. Tao bần thần một lúc mới định hình lại dc mình đang ở đâu. Dưới chân là đống vỏ lon bia vương vãi. Lụi hụi nhổm dậy nhặt đống vỏ vào túi, mặc lại áo khoác, đeo balo rồi lật khật đứng dậy bước đi, loanh quanh mãi mới tìm dc thùng rác róing đống vỏ lon kia vào, rồi bước ra ngoài công viên, tìm đến nhà chờ bus. Trời tối, lạnh căm căm, tao hít hà hơi lạnh và đứng vón một góc. Chờ phải mất 30p mới có bus, lên xe và ngồi 1 chỗ ngay gần tài xế cho tiện, giờ này bus chỉ có lèo tèo 2-3 người. Cứ khật khừ ngồi vậy khoảng 15p bus mới tới nơi, xuống xe, lê bước qua con đường dọc kênh, qua chiếc cầu nhỏ rồi sang bên kia đường, bước chân nặng trĩu, đầu vẫn đau kinh khủng. Lê mãi mới vào tới khu nhà, lại phải chờ thang máy lên tầng rồi vào phòng.

Vào trong phòng, chỉ kịp sập cửa lại là tao vật ra giường, để nguyên áo khoác và giày tất, lịm đi luôn vì quá mệt.

Trong mơ, tao lại thấy ChenLi…
… Tao và em ở một bể bơi, giữa khí hậu nhiệt đới nắng chan hoà. ChenLi mặc 1 bộ bikini in hoa sặc sỡ, tôn làn da trắng hồng và vẻ đầy đặn của em. Tóc em búi gọn, khoe khuôn mặt tròn cùng hai má ửng hồng, mắt mũi và miệng em nhỏ xíu như những bông hoa xinh tươi. Vai và tay em tròn đầy, mũm mĩm. Hai đùi em tròn căng ép chiếc mu vừa vặn vào giữa, căng tròn sau làn vải của chiếc underwear khoét cao, lộ hai bên bẹn và loáng thoáng lộ vài cọng lông. Em đứng hơi nghiêng về phía tao nên đường cong của eo và mông cũng hiện rõ trước làn nước xanh phía sau. Giống như em vừa từ dưới nước lên nên tóc em ướt, và chỗ mu của em các giọt nước cũng nhỏ tí tách xuống sàn. Tao nhìn xoáy vào chỗ ấy và liên tưởng đến dòng nước thần thánh hương hoa hồi của em. Em thấy ánh mắt dâm đãng của tao như vậy, ngượng ngùng lấy tay che lại, nghiêng chân để đỡ lộ rồi bước lại gần tao, tát yêu vào má.

Em chợt nhìn xuống, ôi thôi chiếc underwear của tao đã đội ngược lên từ bao giờ. Thằng em đã bị đánh thức. ChenLi lấy chân gãi gãi vào chỗ đó, làm cho chiếc quần vồng lên hạ xuống theo nhịp, như vị nghệ sĩ Ấn Độ đang chơi trò với con rắn trong giỏ vậy. ChenLi cười khanh khách, càng gãi gãi thêm và lấy hai ngón chân quặp lấy chỗ đó, tao như bùng nổ, đứng phắt dậy ôm lấy em.

Cả hai dìu nhau xuống nước, cũng ngâm người dứoi làn nước mát, rồi khoá môi nhau nồng nàn, trong khi các bàn tay cùng khám phá cơ thể của nhau……
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
… Tao và em ở một bể bơi, giữa khí hậu nhiệt đới nắng chan hoà. ChenLi mặc 1 bộ bikini in hoa sặc sỡ, tôn làn da trắng hồng và vẻ đầy đặn của em. Tóc em búi gọn, khoe khuôn mặt tròn cùng hai má ửng hồng, mắt mũi và miệng em nhỏ xíu như những bông hoa xinh tươi. Vai và tay em tròn đầy, mũm mĩm. Hai đùi em tròn căng ép chiếc mu vừa vặn vào giữa, căng tròn sau làn vải của chiếc underwear khoét cao, lộ hai bên bẹn và loáng thoáng lộ vài cọng lông. Em đứng hơi nghiêng về phía tao nên đường cong của eo và mông cũng hiện rõ trước làn nước xanh phía sau. Giống như em vừa từ dưới nước lên nên tóc em ướt, và chỗ mu của em các giọt nước cũng nhỏ tí tách xuống sàn. Tao nhìn xoáy vào chỗ ấy và liên tưởng đến dòng nước thần thánh hương hoa hồi của em. Em thấy ánh mắt dâm đãng của tao như vậy, ngượng ngùng lấy tay che lại, nghiêng chân để đỡ lộ rồi bước lại gần tao, tát yêu vào má.

Em chợt nhìn xuống, ôi thôi chiếc underwear của tao đã đội ngược lên từ bao giờ. Thằng em đã bị đánh thức. ChenLi lấy chân gãi gãi vào chỗ đó, làm cho chiếc quần vồng lên hạ xuống theo nhịp, như vị nghệ sĩ Ấn Độ đang chơi trò với con rắn trong giỏ vậy. ChenLi cười khanh khách, càng gãi gãi thêm và lấy hai ngón chân quặp lấy chỗ đó, tao như bùng nổ, đứng phắt dậy ôm lấy em.

Cả hai dìu nhau xuống nước, cũng ngâm người dứoi làn nước mát, rồi khoá môi nhau nồng nàn, trong khi các bàn tay cùng khám phá cơ thể của nhau……
!
 

Irreguler

Chim TO
Chủ thớt
… Tao và em ở một bể bơi, giữa khí hậu nhiệt đới nắng chan hoà. ChenLi mặc 1 bộ bikini in hoa sặc sỡ, tôn làn da trắng hồng và vẻ đầy đặn của em. Tóc em búi gọn, khoe khuôn mặt tròn cùng hai má ửng hồng, mắt mũi và miệng em nhỏ xíu như những bông hoa xinh tươi. Vai và tay em tròn đầy, mũm mĩm. Hai đùi em tròn căng ép chiếc mu vừa vặn vào giữa, căng tròn sau làn vải của chiếc underwear khoét cao, lộ hai bên bẹn và loáng thoáng lộ vài cọng lông. Em đứng hơi nghiêng về phía tao nên đường cong của eo và mông cũng hiện rõ trước làn nước xanh phía sau. Giống như em vừa từ dưới nước lên nên tóc em ướt, và chỗ mu của em các giọt nước cũng nhỏ tí tách xuống sàn. Tao nhìn xoáy vào chỗ ấy và liên tưởng đến dòng nước thần thánh hương hoa hồi của em. Em thấy ánh mắt dâm đãng của tao như vậy, ngượng ngùng lấy tay che lại, nghiêng chân để đỡ lộ rồi bước lại gần tao, tát yêu vào má.

Em chợt nhìn xuống, ôi thôi chiếc underwear của tao đã đội ngược lên từ bao giờ. Thằng em đã bị đánh thức. ChenLi lấy chân gãi gãi vào chỗ đó, làm cho chiếc quần vồng lên hạ xuống theo nhịp, như vị nghệ sĩ Ấn Độ đang chơi trò với con rắn trong giỏ vậy. ChenLi cười khanh khách, càng gãi gãi thêm và lấy hai ngón chân quặp lấy chỗ đó, tao như bùng nổ, đứng phắt dậy ôm lấy em.

Cả hai dìu nhau xuống nước, cũng ngâm người dứoi làn nước mát, rồi khoá môi nhau nồng nàn, trong khi các bàn tay cùng khám phá cơ thể của nhau……
…sờ mó nhau dưới nước cảm giác rất đặc biệt…
 
Bên trên