LÀM LẠI TUỔI 26

Tuyetyeuthuong24

Yếu sinh lý
Hello chúng m. T năm nay 26 tuổi, ít tuổi ở đây thôi nhưng xưng hô ntn cho dễ. 2 năm qua t phá mất của ôba bô hơn 1 tỉ. Nhà t thì cũng công chức nhà nước thôi, đủ ăn chứ ko kinh doanh nên cũng ko giàu có gì. Từ lô đề, tài xỉu, tiền ảo, baccarat,.. cái đéo gì t cũng dính. Từ thằng có công việc ổn định đến thằng lừa lọc, mất hết niềm tin của gia đình. Tâm sự cmay 1 tí thì sau khi âm khoảng hơn 100 là t đã thấy sợ rồi, nhưng sau đó t lên kế hoạch mỗi ngày vào rút 2 lần, mỗi lần 300k để hàng tháng có tiền trả nợ đỡ oba bô. Đúng là cờ bạc sợ nhất lúc say máu. Đợt ấy t tích được khoảng hơn tháng, lãi được gần trăm, rồi 1 đêm say máu cứ thua lại nạp t bay sạch. Rồi cái gì cắm được cũng mang đi cắm hết. Rồi lại vỡ lại báo. 1 vòng luẩn quẩn của t cứ như vậy, cứ ảo mộng mỗi ngày kiếm 1 tí nhưng đúng là không có gì thắng được lòng tham con người. Có 1 muốn 2, có 2 lại muốn 4, rồi cuối cùng lại mất hết. T đã mất tất cả cho bọn M88 sảnh Euro, gần chục lần vỡ nợ. Có những lần cắm xe, ngủ ngoài công viên chán đ muốn về, ra cầu r đ dám nhảy, hèn hạ vcl r lại về báo oba bô. Đấy là lần đầu tiên cảm giác CÓ NHÀ MÀ KHÔNG DÁM VỀ.

Tâm sự với cmay thế thôi. T giờ đang chán, tiền cầm trong người vẫn có nhưng chẳng nghĩ đến đâm đầu vào đấy mà gỡ nữa, vì những chuỗi ngày dính vào cờ bạc, không ít thì nhiều nhưng thực sự vô cùng mệt mỏi, tiền ăn thì cứ để trong tài khoản, huênh hoang với đời, chả tiêu được cái đéo gì, mua xong lại bán lại vào mà gỡ. R mai đi vay tiền nhục hơn con chó. Giờ về nhà nhìn tóc oba bô sau khoảng thời gian vừa rồi bạc đi trông thấy, t chán vkl nhưng cũng chưa biết phải làm thế nào. Trước mắt là k chơi nữa, làm để trả nợ thôi, sống tốt hơn hôm qua là mình đã thanh thản hơn rồi. Chia sẻ với cmay thôi nhé chứ tao cũng đéo mong thằng nào vào cho tiền hay an ủi đâu, tâm sự 1 2 dòng với t là vui rồi.
 

Insane1234

Yếu sinh lý
Sao m k sống tử tế, lớn ngửa tay ra xin tiền nó buồn cười lắm nên cố mà tu chí
 

Tô Bún

Yếu sinh lý
Hello chúng m. T năm nay 26 tuổi, ít tuổi ở đây thôi nhưng xưng hô ntn cho dễ. 2 năm qua t phá mất của ôba bô hơn 1 tỉ. Nhà t thì cũng công chức nhà nước thôi, đủ ăn chứ ko kinh doanh nên cũng ko giàu có gì. Từ lô đề, tài xỉu, tiền ảo, baccarat,.. cái đéo gì t cũng dính. Từ thằng có công việc ổn định đến thằng lừa lọc, mất hết niềm tin của gia đình. Tâm sự cmay 1 tí thì sau khi âm khoảng hơn 100 là t đã thấy sợ rồi, nhưng sau đó t lên kế hoạch mỗi ngày vào rút 2 lần, mỗi lần 300k để hàng tháng có tiền trả nợ đỡ oba bô. Đúng là cờ bạc sợ nhất lúc say máu. Đợt ấy t tích được khoảng hơn tháng, lãi được gần trăm, rồi 1 đêm say máu cứ thua lại nạp t bay sạch. Rồi cái gì cắm được cũng mang đi cắm hết. Rồi lại vỡ lại báo. 1 vòng luẩn quẩn của t cứ như vậy, cứ ảo mộng mỗi ngày kiếm 1 tí nhưng đúng là không có gì thắng được lòng tham con người. Có 1 muốn 2, có 2 lại muốn 4, rồi cuối cùng lại mất hết. T đã mất tất cả cho bọn M88 sảnh Euro, gần chục lần vỡ nợ. Có những lần cắm xe, ngủ ngoài công viên chán đ muốn về, ra cầu r đ dám nhảy, hèn hạ vcl r lại về báo oba bô. Đấy là lần đầu tiên cảm giác CÓ NHÀ MÀ KHÔNG DÁM VỀ.

Tâm sự với cmay thế thôi. T giờ đang chán, tiền cầm trong người vẫn có nhưng chẳng nghĩ đến đâm đầu vào đấy mà gỡ nữa, vì những chuỗi ngày dính vào cờ bạc, không ít thì nhiều nhưng thực sự vô cùng mệt mỏi, tiền ăn thì cứ để trong tài khoản, huênh hoang với đời, chả tiêu được cái đéo gì, mua xong lại bán lại vào mà gỡ. R mai đi vay tiền nhục hơn con chó. Giờ về nhà nhìn tóc oba bô sau khoảng thời gian vừa rồi bạc đi trông thấy, t chán vkl nhưng cũng chưa biết phải làm thế nào. Trước mắt là k chơi nữa, làm để trả nợ thôi, sống tốt hơn hôm qua là mình đã thanh thản hơn rồi. Chia sẻ với cmay thôi nhé chứ tao cũng đéo mong thằng nào vào cho tiền hay an ủi đâu, tâm sự 1 2 dòng với t là vui rồi.
đéo bỏ được đâu
 

kiemdz

Tao là gay
1. M đéo chơi nữa thì cũng đã gọi là Win rồi.
2. T tin là bố mẹ m cũng chưa cần m suy nghĩ cho 2 người đâu, m nên nghĩ cho bản thân m đầu tiên. M mới 26, tương lai còn dài vl.
3. Nhà luôn là nơi để về. Dù m có khốn nạn đến thế nào, có chui xuống đáy xã hội hay rúc ở chỗ đéo nào thì bố mẹ vẫn luôn là người đưa tay đón m. Bế tắc thì giải tỏa, chán nản thì tìm chỗ xả, nhưng nhà - vẫn phải về. Vì ở đó có người lo lắng cho m.
4. Đừng bao giờ nghĩ đến 44, đó chỉ là suy nghĩ của 1 thằng thất bại, 1 thằng hèn, thậm chí đéo bằng chó. Động vật nó còn có ý thức và quí trọng mạng sống. Và hơn ai hết, nếu m 44, thì người đau khổ đầu tiên sẽ là bố mẹ m. Ngoài ra, đời còn nhiều thú vui mà m chưa hưởng, sao lại phải 44 nhỉ :))

Tóm lại thì qua đc giai đoạn trầm cảm sau báo nhà rồi thì cũng gọi là tạm ổn rồi, tuổi của m còn trẻ vl. Ít ra, m kém t cả giáp, thời gian đó làm đc nhiều việc vcl.
 

thanhtien999

Yếu sinh lý
ok đó m, m còn việc làm ra tiền thì ok mà, cai đi, t đi làm zombie văn phòng lương 3 cọc 3 đồng, mà còn cầm tiền công ty, vỡ cũng 2 lần may obz với chị cứu, địt mẹ t thì chỉ đánh bóng, góc, nhma đợt này này khát nước chẵn-lẻ bóng rổ nên toang sạch công sức bấy lâu, giờ đang ở trạng thái bết vl, tiền thì làm ra chỉ để trả nợ gia đình, lúc có tiền t tiêu ngày 4-500k là bình thường mua đồ sướng vl, giờ ở trạng thái không tiền nhìn gì cũng thèm mà hèn con người đi, t còn nghiện đá phò, dạo này k tiền chỉ sóc lọ hằng ngày càng mệt thằng người hơn, cảm giác đéo có lối thoát, à tao hơn mày 1t thôi, địt mẹ tầm này nói chung là chán, tuổi trẻ vứt đi
 

Tuyetyeuthuong24

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Thanks tml nhé. Những lời của m t sẽ ghi nhớ. T thì đ sợ chết, chỉ k nghĩ sẽ thế nào nếu bme t biết tin t 44, chắc đau lòng vl dù t bất hiếu nnao. T không chịu dc cảm giác í nên t mới thôi. Từ nhỏ t là thằng nhiều cảm xúc, nên t luôn thương bme t. Chỉ là lúc đâm đầu vào chơi thì đ nghĩ đc gì.
1. M đéo chơi nữa thì cũng đã gọi là Win rồi.
2. T tin là bố mẹ m cũng chưa cần m suy nghĩ cho 2 người đâu, m nên nghĩ cho bản thân m đầu tiên. M mới 26, tương lai còn dài vl.
3. Nhà luôn là nơi để về. Dù m có khốn nạn đến thế nào, có chui xuống đáy xã hội hay rúc ở chỗ đéo nào thì bố mẹ vẫn luôn là người đưa tay đón m. Bế tắc thì giải tỏa, chán nản thì tìm chỗ xả, nhưng nhà - vẫn phải về. Vì ở đó có người lo lắng cho m.
4. Đừng bao giờ nghĩ đến 44, đó chỉ là suy nghĩ của 1 thằng thất bại, 1 thằng hèn, thậm chí đéo bằng chó. Động vật nó còn có ý thức và quí trọng mạng sống. Và hơn ai hết, nếu m 44, thì người đau khổ đầu tiên sẽ là bố mẹ m. Ngoài ra, đời còn nhiều thú vui mà m chưa hưởng, sao lại phải 44 nhỉ :))

Tóm lại thì qua đc giai đoạn trầm cảm sau báo nhà rồi thì cũng gọi là tạm ổn rồi, tuổi của m còn trẻ vl. Ít ra, m kém t cả giáp, thời gian đó làm đc nhiều việc vc
 

Tuyetyeuthuong24

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Quay đầu vẫn kịp m ah
ok đó m, m còn việc làm ra tiền thì ok mà, cai đi, t đi làm zombie văn phòng lương 3 cọc 3 đồng, mà còn cầm tiền công ty, vỡ cũng 2 lần may obz với chị cứu, địt mẹ t thì chỉ đánh bóng, góc, nhma đợt này này khát nước chẵn-lẻ bóng rổ nên toang sạch công sức bấy lâu, giờ đang ở trạng thái bết vl, tiền thì làm ra chỉ để trả nợ gia đình, lúc có tiền t tiêu ngày 4-500k là bình thường mua đồ sướng vl, giờ ở trạng thái không tiền nhìn gì cũng thèm mà hèn con người đi, t còn nghiện đá phò, dạo này k tiền chỉ sóc lọ hằng ngày càng mệt thằng người hơn, cảm giác đéo có lối thoát, à tao hơn mày 1t thôi, địt mẹ tầm này nói chung là chán, tuổi trẻ vứt đi
 
Bên trên