• NHÀ CÁI UY TÍN TOP 1 VIỆT NAM: NEW88

Có ảnh Truyện sex do AI viết

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tôi thúc súng vào lưng người vợ tù trưởng, buộc bà ta phải nói rõ mọi thứ. Dưới sức ép của cái chết, và có lẽ cũng vì kinh ngạc trước sự biến đổi của chúng tôi sau khi uống thứ nước kia, bà ta cuối cùng cũng chịu kể hết "đầu đuôi" câu chuyện.
Theo lời bà ta, cái hang động này không phải là do bộ lạc tạo ra. Nó đã tồn tại từ rất lâu đời. Những "vị khách từ bầu trời" đã đến đây, xây dựng cái nơi này và để lại "món quà" - chính là thứ nước kỳ lạ. Thứ nước đó không phải ai uống cũng có tác dụng mạnh mẽ như vậy. Nó chỉ phát huy hết tác dụng với những kẻ có "tiềm năng" đặc biệt, hoặc đã trải qua thử thách khắc nghiệt. Bộ lạc thờ cúng nơi này và sử dụng thứ nước đó để duy trì sức mạnh và sự cai trị của mình trên đảo. Cái khối vật chất đen ở giữa sảnh thờ là trung tâm năng lượng, và hình khắc trên tường là hình ảnh của những "vị khách" đó.
Và quan trọng nhất, bà ta nói về một cánh cửa. Một cánh cửa nằm sâu hơn trong hang động, được bảo vệ bằng một "khóa đặc biệt". Chỉ những người được "chọn" bởi thứ nước, những người có cơ thể phù hợp với ổ khóa, mới có thể mở được.
"Khóa đặc biệt?" Tôi hỏi, nghi ngờ.
Bà ta chỉ về phía cuối sảnh thờ, nơi có một bức tường đá trông có vẻ bình thường. "Nó ở đó. Ẩn mình trong đá. Chỉ khi năng lượng của nơi này đủ mạnh, và người phù hợp đến gần, nó mới hiện ra."
Chúng tôi tiến lại gần bức tường đó. Quả thật, khi chúng tôi đến gần, năng lượng trong sảnh thờ dường như tăng lên. Những ký hiệu phát sáng trên khối vật chất đen nhấp nháy nhanh hơn. Và trên bức tường đá, một đường viền mờ ảo dần hiện ra, tạo thành hình một cánh cửa.
Khi cánh cửa hiện ra rõ ràng, chúng tôi nhận thấy trên bề mặt của nó có hai chỗ lõm xuống. Hai "ổ khóa". Hình dáng của chúng rất kỳ lạ. Một cái trông giống như hình dáng của một dương vật cương cứng. Cái còn lại... giống như hình dáng của một âm vật.
Tôi và Minh Anh nhìn nhau, rồi nhìn xuống cơ thể của mình. Cái con cặc to dài bất thường của tôi, và cái lồn hoàn hảo, căng mọng của Minh Anh...
Sự thật đột ngột và bẩn thỉu đến khó tin. Hai cái ổ khóa đó... chúng được thiết kế để vừa vặn với bộ phận sinh dục của chúng tôi! Cụ thể là con cặc sau khi được tăng kích thước và cái lồn sau khi được chữa lành và hoàn thiện một cách kỳ lạ bởi thứ nước ngoài hành tinh!
Người vợ tù trưởng nhìn chúng tôi với ánh mắt đầy kinh hãi và kính sợ. Bà ta chắc chắn hiểu ý nghĩa của hai cái ổ khóa đó, và bà ta biết chúng tôi chính là "những người được chọn" mà bà ta vừa nói đến.
Một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong tôi. Sự ghê tởm, kinh ngạc, và cả một thứ kích thích bệnh hoạn chưa từng có. Cái ý nghĩ dùng chính bộ phận sinh dục của mình như một chiếc chìa khóa để mở ra bí mật của người ngoài hành tinh... nó quá sức tưởng tượng.
"Anh..." Minh Anh khẽ gọi tên tôi, giọng em run run, nhưng ánh mắt em lại đầy sự tò mò và... cả sự sẵn sàng. Em cũng hiểu.
Chúng tôi tiến lại gần cánh cửa. Cái ổ khóa hình dương vật nằm ở vị trí ngang hông tôi. Cái ổ khóa hình âm vật thấp hơn một chút, ngang với vị trí của Minh Anh.
Không nói gì nữa, tôi nắm lấy tay Minh Anh. Ánh mắt chúng tôi chạm nhau. Có một sự hiểu ngầm. Chúng tôi đã đi quá xa rồi. Không thể dừng lại được nữa. Sinh tồn, trả thù, và giờ là khám phá bí mật của vũ trụ... tất cả hòa quyện lại một cách điên rồ.
Tôi hạ quần xuống một chút, để lộ hoàn toàn cái con cặc to dài bất thường đang cương cứng. Nó nóng ran, nặng trịch. Tôi đưa nó lại gần ổ khóa hình dương vật. Từ từ, tôi ướm thử nó vào.
Cái cảm giác thật kỳ lạ. Bề mặt của ổ khóa lạnh ngắt, nhưng bên trong dường như có một luồng năng lượng hút lấy cái con cặc của tôi. Nó trượt vào trong một cách hoàn hảo, vừa khít đến từng milimet, như thể ổ khóa này được đúc riêng cho cái con cặc sau khi biến đổi của tôi vậy. Một cảm giác rung động lan tỏa khắp cơ thể tôi, đầy khoái cảm và sức mạnh.
Cùng lúc đó, Minh Anh cũng làm tương tự. Em vén cái váy rách lên, để lộ cái lồn hoàn hảo, không lông của mình. Em cúi xuống một chút, đưa cái lồn căng mọng của em lại gần ổ khóa hình âm vật. Từ từ, em ướm thử nó vào.
Tôi không nhìn trực tiếp, nhưng tôi nghe thấy tiếng thở dốc của em. Tôi biết cái lồn của em cũng đang khớp hoàn hảo với cái ổ khóa kia. Cái cảm giác chắc chắn cũng kỳ lạ và mạnh mẽ như của tôi vậy. Cái lồn hồi phục của em... nó chính là chiếc chìa khóa còn lại.
Khi cả con cặc của tôi và cái lồn của Minh Anh đều đã khớp hoàn hảo vào hai ổ khóa, toàn bộ cánh cửa phát sáng mạnh mẽ. Những ký hiệu trên bề mặt nó quay tròn nhanh hơn. Tiếng động cơ nhẹ nhàng vang lên từ bên trong bức tường đá.
"Nó... nó đang mở ra!" Người vợ tù trưởng lắp bắp, lùi lại vài bước vì sợ hãi.
Chúng tôi vẫn giữ nguyên vị trí, con cặc và cái lồn vẫn cắm chặt vào ổ khóa. Cái cảm giác kết nối với nhau, và kết nối với cái cánh cửa ngoài hành tinh này thật điên rồ. Dục vọng, quyền lực, bí ẩn... tất cả hòa quyện lại thành một thứ cảm xúc hỗn loạn.
Cánh cửa đá nặng nề từ từ mở ra, để lộ một không gian tối tăm phía sau. Một luồng khí lạnh và khô thoát ra. Mùi lạ. Không phải mùi của rừng hay hang động. Mùi của... kim loại và thứ gì đó không xác định.
Chúng tôi đã dùng chính cơ thể mình để mở cánh cửa bí mật của người ngoài hành tinh. Cái con cặc to dài bất thường của tôi, và cái lồn hoàn hảo của Minh Anh... chúng đã trở thành chìa khóa.
Bên trong cánh cửa là gì? Bí mật nào đang chờ đợi chúng tôi? Cái giá phải trả cho sức mạnh này là gì?
Chúng tôi nhìn nhau. Trong mắt Minh Anh, tôi thấy sự sợ hãi, nhưng cũng có sự quyết tâm và cả... một chút gì đó hoang dã. Chúng tôi đã thay đổi. Và giờ đây, chúng tôi sẽ bước vào cái thế giới bí ẩn phía sau cánh cửa này, cùng với sức mạnh và dục vọng mới có được, và người vợ tù trưởng làm con tin.
Cuộc phiêu lưu điên rồ này... còn lâu mới kết thúc.
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Khi cánh cửa đá nặng nề từ từ mở ra, để lộ không gian tối tăm phía sau, một luồng năng lượng mãnh liệt hơn cả năng lượng trong sảnh thờ ập tới. Người vợ tù trưởng đứng cạnh chúng tôi. Vừa nhìn thấy cái gì đó (hoặc cảm nhận được thứ gì đó) phía sau cánh cửa, bà ta hét lên một tiếng kinh hoàng. Đôi mắt bà ta mở to đầy sợ hãi, bà ta lập tức quay lưng bỏ chạy, lảo đảo lao về phía lối vào hang động, hoặc có lẽ chỉ chạy được vài bước thì khuỵu xuống ngất đi. Tôi không rõ, vì ngay lúc đó, một thứ còn kinh hoàng hơn ập đến với tôi và Minh Anh.
Ngay khi cánh cửa mở hết, hoặc có lẽ là khoảnh khắc cái con cặc của tôi và cái lồn của Minh Anh rời khỏi hai ổ khóa đặc biệt, tâm trí chúng tôi bị kéo vào một xoáy nước hỗn loạn. Không phải là nhìn bằng mắt, mà là cảm nhận, là trải nghiệm. Hình ảnh và cảm giác ùa về như thác lũ. Chúng tôi thấy những cảnh tượng kỳ lạ, phi tuyến tính. Glimpses của quá khứ xa xôi, của những sinh vật nguyên thủy bò trên Trái Đất. Cảnh bộ lạc ăn thịt người, nguồn gốc của chúng. Rồi hình ảnh những tòa nhà chọc trời, những cỗ máy bay lượn trên bầu trời, công nghệ tiên tiến đến khó tin. Những cuộc chiến tranh, sự hủy diệt. Những dải ngân hà, những vì sao xa xôi... Tương lai mờ mịt, những khả năng vô tận.
Tất cả chỉ diễn ra trong tích tắc, nhưng cảm giác như đã sống qua hàng nghìn năm. Khi cái "xoáy nước tâm trí" đó dừng lại, chúng tôi lảo đảo. Đầu óc trống rỗng. Như thể vừa bị xóa sạch và cài đặt lại. Một sự trống rỗng kỳ lạ sau khi trải nghiệm quá nhiều thứ cùng lúc.
Khi lấy lại được ý thức hoàn toàn, chúng tôi thấy mình đang bước vào một không gian hoàn toàn khác. Không còn là hang động đá thô sơ hay khu rừng ẩm thấp. Đây là... một căn phòng.
Một căn phòng hoàn toàn màu trắng. Mọi thứ đều là màu trắng. Tường, sàn, trần nhà... đều liền mạch, nhẵn bóng, không có mối nối hay đường viền nào. Ánh sáng dịu nhẹ, tỏa ra từ chính các bức tường, không có nguồn sáng rõ ràng. Không khí ở đây khô và sạch, có một mùi thoang thoảng như ozone hoặc kim loại đánh bóng. Một cảm giác vô trùng, siêu thực.
Chúng tôi vẫn khoả thân. Cơ thể sau khi uống thứ nước kỳ lạ vẫn còn nóng ran và đầy sức sống. Cái con cặc to dài bất thường của tôi vẫn cương cứng nhẹ, như sẵn sàng phản ứng với bất cứ thứ gì. Cái lồn hoàn hảo của Minh Anh cũng hơi ẩm ướt, căng mọng và quyến rũ một cách khó tả trong không gian trắng tinh này. Những đường cong săn chắc của em, từng múi cơ hiện rõ trên bụng và đùi... giờ đây phơi bày hoàn toàn trong căn phòng siêu thực.
Chúng tôi đứng giữa căn phòng trắng, đầu óc vẫn còn lơ mơ sau cú "xuyên không" tâm trí. Cảm giác trống rỗng lạ thường, nhưng bên cạnh đó là sự khỏe khoắn tột độ và cái dục vọng mãnh liệt vẫn âm ỉ cháy trong người.
Và rồi, từ cuối căn phòng, một thứ di chuyển lại gần. Không phải con người. Đó là một... robot.
Nó không giống robot trong phim ảnh tôi từng xem. Nó có hình dáng thanh mảnh, mượt mà, làm bằng thứ kim loại màu trắng bạc, không có khớp nối rõ ràng. Nó di chuyển không tiếng động, lướt đi trên sàn nhà như thể đang trôi nổi. Không có đầu, không có mặt, chỉ có một cái thân hình trụ thuôn dài và vài cánh tay robot nhỏ gọn có thể gập lại. Trên thân của nó có một dải ánh sáng màu xanh nhạt chạy dọc, nhấp nháy nhẹ nhàng.
Thứ robot đó dừng lại trước mặt chúng tôi, cách khoảng hai mét. Dải ánh sáng màu xanh nhấp nháy nhanh hơn, như thể nó đang "quét" hoặc "kiểm tra" chúng tôi. Không có tiếng nói. Nhưng tôi cảm thấy một luồng thông tin nào đó truyền thẳng vào đầu mình, không phải bằng ngôn ngữ, mà là bằng hình ảnh và cảm xúc.
Một cảm giác... "Chào mừng". "Chúng tôi đã chờ đợi." "Các ngươi đã chứng tỏ được mình xứng đáng."
Cái cảm giác đó đi thẳng vào tâm trí trống rỗng của chúng tôi. Robot này... nó đang giao tiếp bằng thần giao cách cảm?
Chúng tôi đứng đó, trần truồng trong căn phòng trắng muốt, trước mặt thứ robot ngoài hành tinh, với đầu óc vừa trải qua chuyến du hành xuyên thời gian, và cơ thể tràn đầy sức mạnh cùng dục vọng. Từ bộ lạc ăn thịt người đến công nghệ ngoài hành tinh... Cuộc phiêu lưu này vượt xa mọi tưởng tượng.
Cái con cặc của tôi giật nhẹ một cái. Cái lồn hoàn hảo của Minh Anh cũng vậy. Trong cái không gian vô trùng và lạnh lẽo này, hai cơ thể trần trụi, mạnh mẽ và dục vọng của chúng tôi dường như là thứ duy nhất còn mang đậm tính con người... hay là không còn nữa? Chúng tôi đã bị biến đổi rồi sao? Biến đổi thành thứ gì?
Robot không làm gì nữa. Nó chỉ đứng đó, dải ánh sáng xanh nhấp nháy. Chờ đợi. Chờ đợi điều gì?
Chúng tôi đã mở cánh cửa. Bước vào căn phòng trắng. Gặp gỡ robot ngoài hành tinh. Chuyến đi này... đã đưa chúng tôi đến một cấp độ hoàn toàn mới. Và tôi không biết... liệu chúng tôi có thể quay trở lại cái thế giới cũ nữa không. Hay chúng tôi đã trở thành một phần của thứ gì đó... ngoài hành tinh hơn...
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Robot màu trắng bạc lướt đi không tiếng động, dải ánh sáng xanh trên thân nó nhấp nháy, như ra hiệu cho chúng tôi đi theo. Đầu óc vẫn còn quay cuồng và trống rỗng sau cú "xuyên không" tâm trí, nhưng bản năng sinh tồn và sự tò mò về nơi này đã kéo chúng tôi đi theo nó.
Nó dẫn chúng tôi qua những hành lang màu trắng liền mạch. Mọi thứ ở đây đều hoàn hảo một cách đáng sợ, không có dấu hiệu của sự lắp ráp hay bào mòn của thời gian. Căn phòng này nối tiếp căn phòng khác, đều là màu trắng tinh, nhưng đôi khi có những dải ánh sáng màu khác chạy dọc tường, hoặc những khối vật chất đen lơ lửng giữa không trung.
Chúng tôi vẫn khoả thân. Trong cái môi trường vô trùng và xa lạ này, hai cơ thể trần trụi, tràn đầy sức sống và dục vọng của chúng tôi là thứ duy nhất còn cảm thấy quen thuộc... hay là không? Cái con cặc to dài bất thường của tôi và cái lồn hoàn hảo đến đáng sợ của Minh Anh dường như càng thêm nổi bật trong không gian trắng tinh này. Chúng tôi không còn cảm thấy xấu hổ hay ngượng ngùng nữa. Dường như, ở đây, cơ thể trần trụi và những ham muốn nguyên thủy là điều bình thường.
Robot dừng lại trước một khoảng không gian lớn hơn. Đây chắc chắn là đích đến.
Không gian này cũng màu trắng, nhưng lớn hơn sảnh thờ ngoài hang động rất nhiều. Ánh sáng ở đây dịu hơn, huyền ảo hơn. Và ở trung tâm của không gian này... có một thực thể.
Nó không giống bất cứ thứ gì tôi từng thấy. Nó có một thân hình giống god, vạm vỡ, cân đối một cách hoàn hảo, như tượng thần Hy Lạp vậy, nhưng được làm từ thứ vật chất màu trắng phát sáng nhẹ. Từ thân hình đó mọc ra nhiều tay nhiều chân, không theo quy luật nào cả, chúng uốn lượn xung quanh cơ thể chính. Tay thì thon dài, ngón tay cũng nhiều hơn bình thường. Chân thì khỏe khoắn, nhưng số lượng cũng vượt xa hai cái. Một trong những cái tay của nó đang cầm một vật thể dài, phát sáng, trông giống như một quyền trượng. Nhưng... nó không rõ mặt. Phần đầu của thực thể này chỉ là một khối ánh sáng hoặc sương mù dày đặc, không nhìn thấy bất kỳ đặc điểm khuôn mặt nào – mắt, mũi, miệng.
Xung quanh thực thể này, trên những bức tường trắng, không phải là hình khắc trừu tượng nữa. Mà là những ký tự như con người đang giao phối. Hàng loạt hình ảnh khắc nổi trên tường, mô tả chi tiết những tư thế làm tình khác nhau của con người. Đàn ông và đàn bà ôm lấy nhau, con cặc cắm sâu trong lồn, miệng lưỡi quấn quýt, đủ mọi tư thế, đủ mọi biểu cảm – từ khoái lạc tột cùng đến sự đau đớn, dằn vặt. Những hình ảnh trực diện, trần trụi, mô tả chi tiết quá trình giao phối của con người. Chúng được khắc họa một cách tỉ mỉ, gần như là một bản ghi chép lại mọi khía cạnh của hành vi tình dục loài người.
Tôi chết sững. Minh Anh cũng vậy. Đứng trần truồng trước thực thể giống thần với nhiều tay nhiều chân, cầm quyền trượng, trong một căn phòng có những hình khắc mô tả chi tiết người đang giao phối. Cái cảm giác siêu thực lên đến đỉnh điểm.
Thực thể đó không nói gì bằng miệng. Nhưng một luồng thông tin khác lại truyền thẳng vào tâm trí chúng tôi, rõ ràng hơn và trực tiếp hơn cả lúc nãy.
"Các ngươi... đã đến."
"Các ngươi... đã vượt qua các bài kiểm tra."
"Các ngươi... mang trong mình tiềm năng."
Rồi, những câu hỏi hiện lên trong đầu chúng tôi, không phải bằng lời nói, mà là những ý nghĩ, những cảm xúc, những hình ảnh gợi lên.
"Tình cảm giữa các ngươi... là gì?"
"Quá khứ của các ngươi... đã diễn ra như thế nào?"
"Tại sao... các ngươi lại làm những gì đã làm?"
Những câu hỏi đó xoáy sâu vào tâm trí chúng tôi. Hỏi về tình cảm giữa tôi và Minh Anh. Hỏi về quá khứ đầy rẫy hiểm nguy, sợ hãi, và cả những khoảnh khắc nhục dục điên cuồng trên đảo hoang đó. Hỏi về lý do chúng tôi trả thù, lý do chúng tôi tìm đến nơi này.
Đứng trần truồng trước "đấng" này, giữa những hình khắc mô tả cảnh giao phối của con người, bị hỏi về những điều sâu kín nhất trong tâm hồn và cơ thể mình... Tôi cảm thấy mình hoàn toàn bị lột trần. Không chỉ về quần áo, mà cả về bản chất. Cái con cặc to dài bất thường của tôi, cái lồn hoàn hảo của Minh Anh... dường như đang được "đấng" này quét, phân tích, đánh giá. Những hình khắc giao phối xung quanh dường như đang sống dậy, phản chiếu lại chính những trải nghiệm của chúng tôi.
Chúng tôi đứng đó, bất động, đối diện với thực thể ngoài hành tinh, bị hỏi về tình yêu và quá khứ, trong căn phòng tràn ngập hình ảnh con người đang giao phối. Cuộc hành trình điên rồ này đã đưa chúng tôi đến đây, đến nơi đây, đến giờ phút này. Và tôi không biết, câu trả lời của chúng tôi... sẽ dẫn đến điều gì tiếp theo.
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chúng tôi đứng trần truồng, đối diện với thực thể giống thần, những câu hỏi của nó vang vọng trong tâm trí. Xung quanh, những hình khắc giao phối của con người trên tường dường như đang nhìn chúng tôi. Không khí căng thẳng đến nghẹt thở.
Đột nhiên, một thứ gì đó xảy ra. Không phải âm thanh, không phải hình ảnh, mà là một cảm giác. Một làn sóng vô hình tràn qua người chúng tôi. Nó không gây đau đớn, nhưng nó mạnh mẽ một cách kinh khủng. Nó không chỉ tác động lên cơ thể, mà cả tâm trí, lên những bản năng sâu kín nhất. Nó gạt bỏ mọi suy nghĩ, mọi sự kháng cự. Chỉ còn lại một sự thôi thúc duy nhất, mãnh liệt đến điên cuồng: giao phối.
Cơ thể chúng tôi tự động di chuyển. Không phải do ý chí của mình, mà do làn sóng đó điều khiển. Tôi và Minh Anh bị kéo lại gần nhau. Ánh mắt chúng tôi nhìn nhau đầy bối rối, sợ hãi, nhưng bên cạnh đó là sự đáp ứng không thể kiểm soát của cơ thể.
Cái con cặc to dài bất thường của tôi bỗng cương cứng đến cực điểm, nóng bỏng và đập thình thịch. Cái lồn hoàn hảo của Minh Anh cũng vậy, nó co bóp mạnh mẽ, tiết ra chất nhờn ướt át, chuẩn bị sẵn sàng cho sự xâm nhập.
Chúng tôi bị buộc phải ôm chặt lấy nhau. Da thịt trần trụi chạm vào nhau, truyền đi hơi nóng và năng lượng kỳ lạ. Tay tôi tự động vuốt ve tấm lưng cong mềm mại của Minh Anh, rồi trượt xuống cặp mông săn chắc. Tay em vòng lên cổ tôi, ngón tay luồn vào tóc tôi một cách vô thức.
Làn sóng vô hình điều khiển cơ thể chúng tôi thực hiện hành vi giao phối. Tôi bị buộc phải cúi xuống, hôn lấy môi Minh Anh một cách ngấu nghiến. Nụ hôn thô bạo, đầy ham muốn nguyên thủy, không có chút tình cảm hay dịu dàng nào, chỉ là sự đáp ứng bản năng thuần túy.
Cơ thể chúng tôi bị kéo vào nhau mạnh mẽ hơn. Cái con cặc to dài của tôi tìm đến cái lồn hoàn hảo của em. Nó không cần màn dạo đầu. Làn sóng đó chỉ đơn giản là thúc đẩy sự kết hợp.
Tôi cảm nhận đầu con cặc trượt trên mép lồn ướt át của em, rồi từ từ đi vào sâu bên trong. Cái lồn hoàn hảo của Minh Anh mút chặt lấy con cặc tôi, vừa khít đến khó tin, như thể nó được sinh ra là để chứa đựng thứ này vậy. Cảm giác đầy đặn, nóng bỏng, căng tức và khoái cảm tột độ đồng thời ập đến, không phải do ý muốn của chúng tôi, mà do làn sóng kia khuếch đại.
"Aaaannhh..." Tiếng rên đầu tiên bật ra từ miệng Minh Anh, không phải là tiếng rên đau đớn như lúc bị tù trưởng cưỡng hiếp, mà là một tiếng rên... dâm đãng. Nó như bị ép buộc phải thoát ra, nhưng lại mang đầy đủ sự gợi tình và khoái cảm.
Cơ thể chúng tôi bị điều khiển để bắt đầu nhấp. Nhịp điệu nhanh dần, mạnh dần. Tiếng da thịt va vào nhau vang lên trong căn phòng trắng tĩnh mịch, dưới ánh nhìn của thực thể giống thần và những hình khắc giao phối trên tường.
Làn sóng đó không chỉ buộc chúng tôi làm tình, mà còn buộc chúng tôi thay đổi tư thế. Từ tư thế truyền thống, cơ thể chúng tôi tự động di chuyển sang tư thế khác.
Minh Anh bị buộc phải vòng chân lên vai tôi, tư thế doggy style. Cặp mông săn chắc của em ưỡn cong lên, cái lồn hoàn hảo phơi bày hoàn toàn trước mặt tôi. Cái con cặc to dài của tôi ra vào trong lồn em một cách thô bạo, sục sâu đến tận cùng. Mỗi cú thúc đều khiến Minh Anh cong lưng, giật mạnh.
"Ưmmm... ừm... đụ mạnh lên anh... địt sâu vào lồn em đi... ớiii..." Tiếng rên của em càng lúc càng dâm đãng hơn, nghe như một con điếm đang được thỏa mãn tột cùng, dù khuôn mặt em vẫn còn nét bối rối và sợ hãi.
Cơ thể chúng tôi lại bị chuyển sang tư thế khác. Minh Anh ngồi lên đùi tôi, tư thế cowgirl. Cái lồn hoàn hảo của em nuốt trọn lấy con cặc tôi, em bị buộc phải nhấp hông lên xuống theo một nhịp điệu điên cuồng. Cơ bắp đùi của em siết chặt lấy eo tôi. Vú em nảy lên theo từng nhịp.
"A... a... nhanh nữa anh... nhanh nữa... sướng quá... lồn em muốn nổ tung rồi... ưmmmmm..." Tiếng rên của em đầy sự kích thích và dâm đãng, như bị ép buộc phải cảm nhận và thể hiện sự khoái lạc một cách trần trụi nhất.
Tôi cũng không thể kiểm soát được bản thân. Tiếng rên dâm đãng thoát ra từ miệng tôi. "Ahhh... lồn em... sướng quá Minh Anh... chặt quá... sâu quá... con cặc anh muốn bắn tung tóe rồi... ahhhhh..."
Cơ thể chúng tôi bị điều khiển liên tục thay đổi tư thế. Đứng dựa tường, nằm trên sàn, đủ mọi kiểu. Mỗi tư thế đều phô bày trọn vẹn hai cơ thể trần trụi, mạnh mẽ, và sự giao phối điên cuồng giữa chúng tôi. Cái con cặc to dài của tôi và cái lồn hoàn hảo của em là trung tâm của màn trình diễn bị ép buộc này.
Cảm xúc của chúng tôi hỗn loạn lắm. Bên cạnh cái khoái cảm tột độ mà làn sóng đó mang lại và cơ thể chúng tôi phản ứng, là sự kinh hoàng vì bị kiểm soát, sự bất lực, và cả sự tủi nhục khi làm những điều này dưới ánh nhìn của "đấng" và những hình khắc giao phối xung quanh. Nhưng dù có cảm giác gì đi nữa, cơ thể vẫn tiếp tục làm tình, tiếng rên vẫn tiếp tục vang lên dâm đãng.
Cái thực thể giống thần chỉ đứng đó, không động đậy, nhưng tôi cảm nhận được năng lượng từ nó đang bao trùm lấy chúng tôi, điều khiển mọi hành vi. Những hình khắc giao phối trên tường dường như phát sáng mạnh hơn, như thể chúng đang "tiếp nhiên liệu" cho cảnh tượng này, hoặc ghi lại nó.
Chúng tôi tiếp tục làm tình, giao phối một cách cuồng loạn, không kiểm soát, theo lệnh của làn sóng vô hình. Tiếng rên dâm đãng của cả hai vang vọng trong căn phòng trắng muốt, như một bản giao hưởng kỳ dị của sự sống, dục vọng, và sự kiểm soát từ bên ngoài.
Khi làn sóng đó bắt đầu suy yếu, cơ thể chúng tôi rã rời. Chúng tôi ngã vật xuống sàn, thở hổn hển. Cái con cặc của tôi vẫn còn ngập sâu trong cái lồn của Minh Anh. Cả hai đều ướt đẫm mồ hôi và chất nhờn. Cái khoái cảm vừa rồi kinh khủng lắm, nhưng đi kèm với nó là sự trống rỗng và bẽ bàng tột độ.
Chúng tôi nằm đó, trần truồng, kiệt sức, ngay trước mặt "đấng" ngoài hành tinh, giữa những hình khắc giao phối. Không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Liệu đây có phải là bài kiểm tra không? Hay là... một nghi lễ? Một phần của mục đích của "đấng" này?
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chúng tôi tiếp tục làm tình dưới sự điều khiển của làn sóng vô hình. Cơ thể trần trụi, mồ hôi nhễ nhại, va đập vào nhau trong căn phòng trắng muốt. Tiếng rên dâm đãng của cả hai hòa lẫn vào không khí đặc quánh năng lượng. Cái con cặc to dài bất thường của tôi sục sâu trong cái lồn hoàn hảo của Minh Anh, mỗi cú thúc đều chạm đến tận cùng, mang lại khoái cảm kinh khủng, dù chúng tôi bị ép buộc.
Làn sóng đó đẩy chúng tôi đến đỉnh điểm. Tôi cảm thấy một sự căng tức dữ dội dồn nén lại trong cái con cặc của mình. Nó đập thình thịch như muốn nổ tung, sẫm màu và cứng như đá. Đầu khấc sưng lên, cọ xát mạnh mẽ vào thành âm đạo căng mọng, nhạy cảm của em.
Và rồi, nó vỡ òa. Một luồng nhiệt nóng bỏng phun trào từ trong con cặc của tôi. Tôi bắn tinh! Bắn mạnh mẽ, liên tục, trút hết chất lỏng ấm nóng vào sâu bên trong cái lồn của Minh Anh.
Cái con cặc của tôi giật mạnh từng đợt khi tinh dịch được đẩy ra ngoài. Từng khối cơ bắp trên thân nó co thắt lại, ép chặt lấy dòng tinh ấm áp. Nó thụt vào rồi lại căng ra, lặp đi lặp lại, như một cái bơm sinh học khổng lồ đang hoạt động hết công suất bên trong cơ thể em. Cảm giác đó... vừa giải thoát vừa mãnh liệt đến điên người.
Tôi cảm nhận rõ ràng tinh dịch nóng hổi của mình tràn đầy cái lồn hoàn hảo của Minh Anh. Nó lấp đầy khoang âm đạo của em, chảy xiết về phía tử cung. Dường như dưới tác động của thứ nước kỳ lạ và làn sóng vô hình, cơ thể Minh Anh cũng phản ứng đặc biệt. Tôi có cảm giác tử cung của em hơi co bóp lại, như đang sẵn sàng tiếp nhận. Cái cửa tử cung nhỏ bé ở cuối âm đạo dường như hơi hé mở, mời gọi dòng tinh của tôi.
Minh Anh cũng cảm nhận được. Cơ thể em giật mạnh. Tiếng rên dâm đãng của em vỡ òa thành một tiếng thét pha lẫn tiếng nấc. "Aaaaaa!!! Anh... bắn... bắn sâu quá... ưmmmmm... nóng quá... vào hết rồi... vào tử cung rồi... ớiii... sướng quá... tủi nhục quá... aaaa!!!"
Em sung sướng và tủi nhục cùng lúc. Cái khoái cảm tột đỉnh do tinh dịch nóng hổi của tôi tràn vào lấp đầy lồn, chạm đến tử cung của em, hòa lẫn với sự sỉ nhục vì bị cưỡng buộc, và nỗi đau về những gì đã xảy ra. Tiếng rên của em vừa là sự thể hiện của khoái cảm không thể kiểm soát, vừa là tiếng kêu của sự tuyệt vọng và tổn thương. Nó thật dâm đãng và đáng thương cùng lúc.
Tôi bắn tinh cho đến giọt cuối cùng, trút hết sự sung mãn điên cuồng vào trong cái lồn hoàn hảo của em. Cái con cặc của tôi vẫn còn ngâm sâu, giật nhẹ từng hồi trong khi tinh dịch nóng hổi chảy xiết bên trong em, làm đầy cái khoang ấm áp đó.
Cảm giác đó... con cặc của mình bên trong cái lồn hoàn hảo của em, tinh dịch nóng hổi tràn ngập, cảm nhận được tử cung của em... Nó thật sự là đỉnh cao của sự kết hợp thể xác, dù nó bị ép buộc và diễn ra trong hoàn cảnh kỳ lạ nhất.
Chúng tôi nằm vật ra, kiệt sức, trên sàn nhà trắng muốt, con cặc của tôi vẫn còn cắm sâu trong cái lồn của Minh Anh, đầy tinh dịch ấm nóng. Cái "đấng" ngoài hành tinh vẫn đứng đó, im lặng. Những hình khắc giao phối trên tường vẫn nhìn chúng tôi.
Chúng tôi vừa trải qua một khoảnh khắc cực điểm của sự giao phối, bị điều khiển bởi một thế lực không xác định, trong một nơi bí ẩn. Cơ thể chúng tôi đã được "nâng cấp", và giờ đây chúng tôi đã hoàn thành một phần của nghi lễ hay bài kiểm tra nào đó của "đấng" này.
Nhưng cái giá phải trả là gì? Và thứ sức mạnh này... nó sẽ dẫn chúng tôi đi đến đâu? Cái tử cung của Minh Anh chứa đầy tinh dịch của tôi, kết quả của một hành động bị ép buộc... Liệu có ý nghĩa gì đằng sau việc này không?
Chúng tôi tiếp tục làm tình dưới sự điều khiển của làn sóng vô hình. Cơ thể trần trụi, mồ hôi nhễ nhại, va đập vào nhau trong căn phòng trắng muốt. Tiếng rên dâm đãng của cả hai hòa lẫn vào không khí đặc quánh năng lượng. Cái con cặc to dài bất thường của tôi sục sâu trong cái lồn hoàn hảo của Minh Anh, mỗi cú thúc đều chạm đến tận cùng, mang lại khoái cảm kinh khủng, dù chúng tôi bị ép buộc.
Làn sóng đó đẩy chúng tôi đến đỉnh điểm. Tôi cảm thấy một sự căng tức dữ dội dồn nén lại trong cái con cặc của mình. Nó đập thình thịch như muốn nổ tung, sẫm màu và cứng như đá. Đầu khấc sưng lên, cọ xát mạnh mẽ vào thành âm đạo căng mọng, nhạy cảm của em.
Và rồi, nó vỡ òa. Một luồng nhiệt nóng bỏng phun trào từ trong con cặc của tôi. Tôi bắn tinh! Bắn mạnh mẽ, liên tục, trút hết chất lỏng ấm nóng vào sâu bên trong cái lồn của Minh Anh.
Cái con cặc của tôi giật mạnh từng đợt khi tinh dịch được đẩy ra ngoài. Từng khối cơ bắp trên thân nó co thắt lại, ép chặt lấy dòng tinh ấm áp. Nó thụt vào rồi lại căng ra, lặp đi lặp lại, như một cái bơm sinh học khổng lồ đang hoạt động hết công suất bên trong cơ thể em. Cảm giác đó... vừa giải thoát vừa mãnh liệt đến điên người.
Tôi cảm nhận rõ ràng tinh dịch nóng hổi của mình tràn đầy cái lồn hoàn hảo của Minh Anh. Nó lấp đầy khoang âm đạo của em, chảy xiết về phía tử cung. Dường như dưới tác động của thứ nước kỳ lạ và làn sóng vô hình, cơ thể Minh Anh cũng phản ứng đặc biệt. Tôi có cảm giác tử cung của em hơi co bóp lại, như đang sẵn sàng tiếp nhận. Cái cửa tử cung nhỏ bé ở cuối âm đạo dường như hơi hé mở, mời gọi dòng tinh của tôi.
Minh Anh cũng cảm nhận được. Cơ thể em giật mạnh. Tiếng rên dâm đãng của em vỡ òa thành một tiếng thét pha lẫn tiếng nấc. "Aaaaaa!!! Anh... bắn... bắn sâu quá... ưmmmmm... nóng quá... vào hết rồi... vào tử cung rồi... ớiii... sướng quá... tủi nhục quá... aaaa!!!"
Em sung sướng và tủi nhục cùng lúc. Cái khoái cảm tột đỉnh do tinh dịch nóng hổi của tôi tràn vào lấp đầy lồn, chạm đến tử cung của em, hòa lẫn với sự sỉ nhục vì bị cưỡng buộc, và nỗi đau về những gì đã xảy ra. Tiếng rên của em vừa là sự thể hiện của khoái cảm không thể kiểm soát, vừa là tiếng kêu của sự tuyệt vọng và tổn thương. Nó thật dâm đãng và đáng thương cùng lúc.
Tôi bắn tinh cho đến giọt cuối cùng, trút hết sự sung mãn điên cuồng vào trong cái lồn hoàn hảo của em. Cái con cặc của tôi vẫn còn ngâm sâu, giật nhẹ từng hồi trong khi tinh dịch nóng hổi chảy xiết bên trong em, làm đầy cái khoang ấm áp đó.
Cảm giác đó... con cặc của mình bên trong cái lồn hoàn hảo của em, tinh dịch nóng hổi tràn ngập, cảm nhận được tử cung của em... Nó thật sự là đỉnh cao của sự kết hợp thể xác, dù nó bị ép buộc và diễn ra trong hoàn cảnh kỳ lạ nhất.
Chúng tôi nằm vật ra, kiệt sức, trên sàn nhà trắng muốt, con cặc của tôi vẫn còn cắm sâu trong cái lồn của Minh Anh, đầy tinh dịch ấm nóng. Cái "đấng" ngoài hành tinh vẫn đứng đó, im lặng. Những hình khắc giao phối trên tường vẫn nhìn chúng tôi.
Chúng tôi vừa trải qua một khoảnh khắc cực điểm của sự giao phối, bị điều khiển bởi một thế lực không xác định, trong một nơi bí ẩn. Cơ thể chúng tôi đã được "nâng cấp", và giờ đây chúng tôi đã hoàn thành một phần của nghi lễ hay bài kiểm tra nào đó của "đấng" này.
Nhưng cái giá phải trả là gì? Và thứ sức mạnh này... nó sẽ dẫn chúng tôi đi đến đâu? Cái tử cung của Minh Anh chứa đầy tinh dịch của tôi, kết quả của một hành động bị ép buộc... Liệu có ý nghĩa gì đằng sau việc này không?
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chúng tôi nằm vật xuống sàn, kiệt sức sau trận giao phối cuồng loạn bị ép buộc. Cơ thể rã rời, tâm trí trống rỗng sau cú "xuyên không". Cái con cặc to dài bất thường của tôi vẫn còn ngập sâu trong cái lồn hoàn hảo của Minh Anh một lúc, rồi... một cảm giác ấm áp, nhớt nhát chảy ra ngoài. Dòng tinh của tôi... chảy ra khỏi người em.
Khi dòng tinh cuối cùng chảy ra, cái con cặc của tôi mềm đi, từ từ rút ra khỏi cái lồn của Minh Anh. Cả hai chúng tôi nằm đó, trần truồng, dính đầy mồ hôi và chất nhờn, thở hổn hển. Cái lồn hoàn hảo của em vẫn còn ướt át, hơi sưng đỏ sau những gì vừa trải qua.
Rồi, mọi thứ mờ dần. Cái trống rỗng trong đầu tôi dường như bao trùm lấy cả cơ thể. Mí mắt nặng trĩu. Chúng tôi ngất đi.
Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang nằm trên một cái giường mềm mại, làm bằng lá cây khô và rơm rạ, có phủ một lớp vải thô sạch sẽ. Không còn sàn đá lạnh lẽo, không còn ánh sáng trắng phát ra từ tường. Mái nhà lợp bằng lá dừa, gió biển thổi vào mát rượi.
Tôi ngồi bật dậy, nhìn xung quanh. Đây không phải là hang động. Không phải làng của bộ lạc ăn thịt người. Đây là một túp lều nhỏ, sạch sẽ, đơn sơ.
Minh Anh đang nằm cạnh tôi, trên cùng một cái giường. Em vẫn còn ngủ, khuôn mặt thanh tú hơi nhợt nhạt, nhưng trông em bình yên hơn rất nhiều so với những ngày qua. Cơ thể em vẫn khoả thân, tấm lưng ong, cặp mông săn chắc, và cái lồn hoàn hảo của em... Giờ đây dưới ánh sáng dịu nhẹ, nó trông thật quyến rũ.
Chúng tôi... đã được cứu? Hay lại là một cái bẫy khác?
Tôi cố gắng nhớ lại chuyện gì đã xảy ra. Cái hang động, "đấng" ngoài hành tinh, thứ nước kỳ lạ, sức mạnh mới, và... cảnh làm tình bị ép buộc. Mọi thứ cứ lộn xộn trong đầu.
Tôi bước xuống giường. Sàn nhà làm bằng đất nện, mát rượi dưới chân trần. Tôi vẫn khoả thân, cái con cặc to dài bất thường của tôi giờ đây mềm oặt, nhưng vẫn giữ nguyên kích thước đáng sợ.
Tôi bước ra khỏi lều. Trước mắt tôi là một khung cảnh... kỳ lạ. Đây là một ngôi làng nhỏ, nằm gần bờ biển. Những túp lều dựng đơn sơ, gọn gàng. Không có sọ người, không có xương vương vãi.
Và những người sống ở đây...
Họ không phải là bộ lạc ăn thịt người man rợ kia. Họ là những người phụ nữ. Rất nhiều phụ nữ.
Họ đang đi lại trong làng, làm những công việc đơn giản – phơi cá, vá lưới, hái quả. Tất cả đều còn rất trẻ. Có lẽ từ 18 đến 25 tuổi.
Và họ... rất đẹp.
Họ có mặt thanh tú, đường nét hài hòa, đôi mắt đen láy trong vắt nhìn tôi đầy tò mò nhưng không sợ hãi. Làn da của họ trắng trẻo, mịn màng, khác hẳn với làn da sẫm màu của bộ lạc kia.
Họ ăn mặc đơn giản. Chỉ là những mảnh vải quấn quanh người, che những chỗ cần che, nhưng đủ để lộ ra phần lớn cơ thể. Không ai mặc đồ lót.
Và tôi nhìn thấy... lồn của họ. Lồn hồng hào, sạch sẽ, không lông, ẩn hiện dưới những mảnh vải thô sơ. Tôi nhìn thấy vú của họ. Vú nhiều kích cỡ, căng tròn, nhũ hoa nhỏ, không quá to, trông rất tự nhiên và quyến rũ.
Họ nhìn thấy tôi, trần truồng đứng trước lều. Ban đầu hơi ngạc nhiên, rồi vài người mỉm cười nhẹ nhàng. Không có tiếng la hét, không có sự hoảng loạn. Họ chỉ đơn giản là nhìn tôi với sự tò mò, pha lẫn một chút... hứng thú?
Một vài người phụ nữ tiến lại gần tôi. Họ nói thứ ngôn ngữ mà tôi không hiểu, nhưng giọng nói của họ nhẹ nhàng, du dương, khác hẳn những âm thanh guttural của bộ lạc ăn thịt người.
Tôi cố gắng giao tiếp, chỉ vào mình, vào Minh Anh đang ngủ, và ra dấu hỏi họ là ai. Họ chỉ mỉm cười, rồi một người trong số đó đặt tay lên ngực, nói một từ gì đó bằng ngôn ngữ của họ.
Tôi cảm thấy bối rối. Chúng tôi đã thoát khỏi bộ lạc ăn thịt người, thoát khỏi cái hang động bí ẩn... để đến đây? Nơi chỉ có những thiếu nữ xinh đẹp, da trắng, lồn hồng hào, vú quyến rũ?
Minh Anh cựa mình tỉnh dậy. Em ngồi dậy, nhìn xung quanh, rồi nhìn thấy những người phụ nữ đang vây quanh tôi. Ánh mắt em từ ngạc nhiên chuyển sang... tò mò.
Hai chúng tôi, trần truồng, với cơ thể đã được "nâng cấp" một cách kỳ lạ, đang đứng giữa một ngôi làng bí ẩn, nơi chỉ có những thiếu nữ xinh đẹp, lồn hồng hào, vú quyến rũ.
Đây là đâu? Những người này là ai? Liệu đây có phải là thiên đường... hay lại là một cái bẫy khác, tinh vi hơn, hấp dẫn hơn? Cái con cặc to dài bất thường của tôi và cái lồn hoàn hảo của Minh Anh... chúng có vai trò gì ở nơi này không? Câu hỏi lại chồng chất câu hỏi.
Nhưng có một điều chắc chắn. Chuyến đi này... vẫn chưa kết thúc. Và cái sự hoang dã, dục vọng... dường như vẫn còn tiếp diễn, chỉ là dưới một hình thức khác.
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chúng tôi đứng đó, trần truồng, giữa đám đông những thiếu nữ xinh đẹp, da trắng, lồn hồng hào, vú nhiều kích cỡ. Sự ngạc nhiên và bối rối của họ dần nhường chỗ cho sự tò mò và những ánh nhìn khám phá. Ánh mắt của họ dừng lại khá lâu ở cái con cặc to dài bất thường của tôi và cái lồn hoàn hảo của Minh Anh. Tôi cảm thấy mình như một món hàng quý hiếm được trưng bày vậy.
Rồi, từ giữa đám đông, một người phụ nữ bước tới. Bà ta không trẻ trung như những người khác, có lẽ khoảng 28-30 tuổi. Vẻ ngoài của bà ta thanh tú, nhưng ánh mắt sắc sảo và dáng điệu đầy uy quyền. Bà ta mặc một mảnh vải quấn gọn gàng hơn, nhưng vẫn để lộ tấm lưng ong và một phần bộ ngực căng tròn. Bà ta chắc chắn là người đứng đầu ở đây.
Bà ta tiến thẳng đến chỗ chúng tôi, nhìn chúng tôi từ đầu đến chân, đặc biệt chú ý đến những điểm khác biệt trên cơ thể chúng tôi sau khi uống thứ nước lạ. Bà ta mỉm cười nhẹ, một nụ cười không có ác ý, nhưng đầy sự đánh giá.
Rồi bà ta lên tiếng, nói một từ gì đó. Và lạ lùng làm sao, tôi hiểu được! Thứ nước trong hang động không chỉ cho tôi hiểu ngôn ngữ của bộ lạc ăn thịt người, mà còn cho tôi hiểu cả ngôn ngữ của bộ lạc này nữa!
"Chào mừng... những vị khách lạ," bà ta nói, giọng nói trong trẻo nhưng đầy sức nặng của một người lãnh đạo. "Chúng tôi tìm thấy các ngươi ở bờ sông phía bên kia. Các ngươi đã trôi dạt tới đây."
Bà ta giải thích. Hòn đảo này rất lớn, nhưng bị chia cắt bởi một con sông rộng và chảy xiết. Một bên là lãnh thổ của bộ lạc ăn thịt người, những kẻ man rợ và hiếu chiến. Bên này sông là lãnh thổ của họ, nữ tộc. Hai bên sống tách biệt, ít khi qua lại.
"Đã rất lâu rồi," bà ta nói, ánh mắt nhìn tôi, rồi nhìn xuống cái con cặc của tôi, "rất rất lâu rồi, chúng tôi mới lại thấy bóng dáng đàn ông trên đảo này."
Lời nói của bà ta làm tôi chợt nhận ra ý nghĩa của cái ngôi làng này. Một bộ tộc toàn phụ nữ! Và họ đã sống như vậy trong một thời gian dài đến mức nào? Ánh mắt thèm khát (nhưng được kiềm chế) của những thiếu nữ xung quanh lúc này càng thêm rõ ràng.
Bà ta tiếp tục giải thích rằng nữ tộc của bà ta cũng thờ cúng những đấng ở trên, giống như bộ lạc bên kia sông. Bà ta chỉ lên bầu trời, rồi lại chỉ về phía sâu trong đảo, có lẽ là nơi họ thờ cúng những đấng đó. Có vẻ như cả hai bộ lạc trên đảo đều có nguồn gốc từ cùng một ảnh hưởng ngoài hành tinh, nhưng đã phát triển theo hai hướng hoàn toàn khác nhau – một bên là man rợ và ăn thịt người, một bên là nữ tính và... cô lập?
"Các ngươi đã trải qua những chuyện tồi tệ," bà ta nói, ánh mắt dừng lại ở những vết bầm tím còn sót lại trên người chúng tôi, và có lẽ bà ta cũng đoán được phần nào những gì đã xảy ra với Minh Anh. "Nhưng ở đây, các ngươi sẽ được an toàn. Các ngươi có thể ở lại cùng chúng tôi."
Bà ta đưa tay ra hiệu cho vài cô gái trẻ hơn. Họ bước tới, mang theo những mảnh vải sạch sẽ, ra hiệu cho chúng tôi quấn vào người. Chúng tôi làm theo, dù vẫn còn hơi bối rối và cảnh giác.
Khi đã được che đậy tạm bợ, người tù trưởng nữ ra hiệu cho chúng tôi đi theo bà ta. Chúng tôi cùng Minh Anh bước đi giữa đám đông những người phụ nữ xinh đẹp, da trắng, lồn hồng hào, vú quyến rũ. Họ xì xào bàn tán gì đó bằng ngôn ngữ của họ, tiếng nói nhẹ nhàng như tiếng suối chảy.
Tôi liếc nhìn Minh Anh. Em vẫn còn hơi thất thần, nhưng đã lấy lại được sự bình tĩnh. Ánh mắt em nhìn những người phụ nữ này đầy tò mò và... đánh giá?
Chúng tôi được dẫn đến một túp lều lớn hơn, có lẽ là nơi ở của tù trưởng. Bà ta mời chúng tôi vào, ra hiệu ngồi xuống.
"Hãy nghỉ ngơi," bà ta nói. "Từ giờ, đây là nhà của các ngươi."
Rồi bà ta nhìn tôi, ánh mắt dừng lại ở cái con cặc to dài bất thường của tôi, mặc dù đã được che bởi mảnh vải, nhưng kích thước của nó vẫn lồ lộ. Bà ta mỉm cười nhẹ, một nụ cười đầy ẩn ý.
"Và... có lẽ sự xuất hiện của các ngươi... sẽ mang lại những điều mới mẻ cho nữ tộc này."
Lời nói đó lấp lửng, nhưng tôi hiểu ý bà ta. Đã rất lâu rồi không có đàn ông. Và giờ đây, xuất hiện hai thằng đực với cơ thể đã được "nâng cấp" một cách kỳ lạ. Cái con cặc to dài bất thường của tôi và Minh Anh, người phụ nữ đã trải qua những điều kinh hoàng nhưng vẫn giữ được vẻ quyến rũ hoang dã.
Những ngày tiếp theo của chúng tôi ở đây... sẽ như thế nào? Sống giữa nữ tộc toàn những thiếu nữ xinh đẹp, lồn hồng hào, vú quyến rũ, những người đã khát khao đàn ông trong một thời gian dài. Liệu đây có phải là thiên đường tình dục không? Hay lại là một cái bẫy khác, ngọt ngào hơn, nhưng cũng nguy hiểm không kém?
Cuộc sống mới ở nữ tộc... nó bắt đầu từ đây. Và tôi biết, nó sẽ không hề bình yên chút nào. Cái con cặc to dài bất thường của tôi và cái lồn hoàn hảo của Minh Anh... chắc chắn sẽ có vai trò quan trọng trong cuộc sống mới này.
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Chúng tôi sống ở nữ tộc này một thời gian. Những ngày đầu trôi qua khá kỳ lạ. Sống giữa những người phụ nữ xinh đẹp, lồn hồng hào, vú quyến rũ, những người đã không thấy đàn ông suốt bao lâu. Họ đối xử với chúng tôi tốt bụng, cung cấp thức ăn và chỗ ở. Sự tò mò về cái con cặc to dài bất thường của tôi và cái lồn hoàn hảo của Minh Anh vẫn còn đó, thể hiện qua những ánh nhìn tò mò và những lời xì xào bằng ngôn ngữ của họ (mà tôi vẫn hiểu được).
Tôi được biết về đời sống của nữ tộc. Họ là những người hòa bình, sống bằng săn bắt, hái lượm và trồng trọt đơn giản. Họ không cần đàn ông để sinh con. Họ có một nguồn nước đặc biệt khác trên phần đảo của mình (có lẽ cũng liên quan đến các đấng ở trên?) mà chỉ cần uống là có thể mang thai và sinh con gái. Đó là lý do tại sao nữ tộc chỉ toàn phụ nữ.
Tuy nhiên, họ vẫn có nhu cầu thỏa mãn về mặt tình dục. Đã rất lâu rồi không có đàn ông thật. Họ tự tạo nhiều dụng cụ thủ dâm bằng gỗ. Tôi thấy những chiếc "dương vật giả" này trong các túp lều của họ. Chúng được làm bằng gỗ, gọt đẽo thô sơ, có nhiều kích cỡ khác nhau. Một số được khắc họa tiết đơn giản, một số được bọc vải thô. Họ dùng chúng để thủ dâm, để tự thỏa mãn.
Nhưng tôi cũng nghe họ nói chuyện. Họ nói rằng những chiếc dụng cụ thủ dâm bằng gỗ đó không thể nào mang lại cảm giác thỏa mãn thật sự. Chúng lạnh lẽo, cứng nhắc, không có sự sống, không có hơi ấm, không có sự cương cứng mạnh mẽ, và đặc biệt... không có cái cảm giác bắn tinh vào bên trong, cái cảm giác đầy đặn và giải thoát mà một con cặc thật mang lại. Ánh mắt họ nhìn cái con cặc to dài bất thường của tôi càng thêm thèm khát.
Thời gian trôi đi... Tôi cảm thấy mình vẫn khỏe khoắn, hừng hực như trai 18. Sức mạnh từ thứ nước ngoài hành tinh vẫn còn đó, và cái con cặc to dài bất thường của tôi luôn trong trạng thái sẵn sàng. Nhưng Minh Anh... em ấy thì khác.
Dù cái lồn của em đã được thứ nước kia chữa lành và trở nên hoàn hảo, nhưng dường như tâm hồn và cơ thể em lại không thể thích nghi được với cuộc sống ở đây, hoặc với những gì đã xảy ra. Sau một thời gian, tôi bắt đầu thấy Minh Anh già đi. Ban đầu chỉ là những nếp nhăn nhỏ nơi khóe mắt, rồi làn da không còn căng mịn nữa. Rồi tóc em bạc đi, bước chân chậm lại. So với những thiếu nữ nữ tộc dường như không hề già đi chút nào, sự lão hóa của Minh Anh diễn ra rất nhanh chóng. Cái body gym săn chắc ngày nào giờ đây gầy gò, yếu ớt. Cái lồn hoàn hảo cũng không còn vẻ căng mọng, quyến rũ như lúc mới được hồi phục nữa.
Một ngày nọ, Minh Anh trông già đi thấy rõ. Gương mặt em khắc khổ, ánh mắt mệt mỏi. Em gọi tôi lại, nắm lấy tay tôi.
"Anh..." Giọng em yếu ớt. "Em... không ổn rồi."
Em nhìn tôi, nhìn cái vẻ trẻ trung, hừng hực của tôi, rồi nhìn ra ngoài, nhìn những người phụ nữ trẻ trung của nữ tộc.
"Em không thuộc về nơi này..." Em nói, nước mắt lăn dài trên má nhăn nheo. "Cơ thể em... tâm hồn em... không chịu được. Có lẽ những gì đã xảy ra... nặng nề quá."
Em kể về tập tục của nữ tộc. Ở đây, sự sống gắn liền với sự trẻ trung và khả năng duy trì nòi giống (bằng nước đặc biệt). Những ai già đi, yếu đi, không còn khả năng đó nữa... sẽ phải "tan biến". Đó là một phần của quy luật trên hòn đảo này, có lẽ liên quan đến các đấng mà họ thờ cúng. Những người già sẽ được đưa đến một nơi nào đó linh thiêng, và họ sẽ... biến mất. Hòa vào hư vô.
"Em cảm nhận được rồi anh..." Minh Anh nói, giọng càng lúc càng yếu. "Em... sắp tan biến rồi."
Em nhìn cái con cặc to dài bất thường của tôi, nhìn vào ánh mắt tôi, cái ánh mắt vẫn còn sự khao khát và dục vọng của tuổi trẻ. Em cười buồn.
"Anh... hãy sống tốt nhé..." Em nói lời cuối cùng. "Hãy... thỏa mãn hết những người phụ nữ ở đây... như em đã không thể..."
Rồi, ngay trước mắt tôi, cơ thể Minh Anh bắt đầu phát sáng lờ mờ. Không phải ánh sáng trắng như trong hang động, mà là một thứ ánh sáng dịu nhẹ, màu vàng kim. Cơ thể em dần trở nên trong suốt. Từng chút, từng chút một, em như hòa tan vào không khí. Khuôn mặt em, mái tóc, thân hình... tất cả đều dần biến mất.
Tôi cố gắng nắm chặt lấy tay em, nhưng chỉ còn là không khí.
Minh Anh đã tan biến.
Cái lồn hoàn hảo, cái body gym ngày nào, những khoảnh khắc điên loạn cùng nhau trên đảo hoang, trong hang động, trong căn phòng trắng... tất cả giờ chỉ còn là ký ức. Em đã biến mất khỏi thế giới này, theo cái tập tục kỳ lạ của hòn đảo.
Tôi đứng đó, trần truồng, hừng hực như trai 18, với cái con cặc to dài bất thường, nhìn vào nơi Minh Anh vừa tan biến. Xung quanh, những người phụ nữ nữ tộc im lặng nhìn tôi, ánh mắt đầy sự chia sẻ (với tập tục của họ) và... chờ đợi.
Bây giờ, chỉ còn lại tôi. Đàn ông duy nhất giữa nữ tộc toàn những thiếu nữ xinh đẹp, lồn hồng hào, vú quyến rũ, những người đang thèm khát thỏa mãn, và dụng cụ thủ dâm bằng gỗ của họ thì không đủ.
Minh Anh đã ra đi. Nhưng cuộc sống của tôi ở đây... vừa mới bắt đầu. Và tôi biết, vai trò của tôi ở đây sẽ không chỉ đơn thuần là "sống sót". Tôi là người đàn ông duy nhất. Với cái con cặc to dài bất thường. Giữa một bộ tộc toàn phụ nữ đang thèm khát thỏa mãn. Cái số phận này... nó điên rồ hơn cả những gì tôi từng tưởng tượng.
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Sau khi Minh Anh tan biến, tôi ở lại nữ tộc. Cuộc sống ở đây khác hẳn mọi thứ tôi từng biết. Không có nguy hiểm rình rập từ bộ lạc ăn thịt người, không có sự đấu tranh sinh tồn khắc nghiệt như lúc lạc trên đảo hoang. Thay vào đó, cuộc sống của tôi xoay quanh một thứ duy nhất: thỏa mãn nhu cầu của những người phụ nữ ở đây.
Họ không cần đàn ông để sinh sản, cái nguồn nước kỳ lạ của họ đã giải quyết vấn đề đó. Nhưng họ vẫn cần thỏa mãn. Và dụng cụ thủ dâm bằng gỗ của họ thì không đủ. Tôi, với cái con cặc to dài bất thường được ban tặng bởi thứ nước ngoài hành tinh, là thứ mà họ khao khát.
Ngày qua ngày, đó là cuộc sống của tôi. Từ sáng sớm cho đến tối mịt. Một người phụ nữ này vừa rời đi, người khác đã đợi sẵn. Họ không cần mời mọc hay dụ dỗ. Họ chỉ đơn giản là đến bên tôi, ánh mắt đầy mong muốn, và tôi... tôi địt họ. Địt hết người này đến người khác.
Tôi địt ngay trong lều của tôi, trên bãi biển, dưới gốc cây, bất cứ nơi nào họ muốn. Họ luôn sẵn sàng, luôn thèm khát.
Tôi địt một cô gái trẻ mới lớn, lồn của em ấy chặt khít, hồng hào và non tơ. Em rên rỉ trong sự mới lạ và khoái cảm mạnh mẽ khi cái con cặc to dài của tôi lấp đầy em.
Tôi địt một người phụ nữ trưởng thành hơn một chút, lồn của bà ta hơi rộng hơn, nhưng lại rất ướt át và nhạy cảm. Bà ta biết cách uốn éo, siết chặt lấy con cặc của tôi, khiến tôi sung sướng tột độ. Vú của bà ta nảy lên theo từng nhịp, nhũ hoa sẫm màu dựng đứng.
Tôi địt một cô gái khác với làn da trắng muốt như ngọc, lồn của em ấy nhỏ nhắn nhưng rất sâu, như một cái hố không đáy nuốt trọn lấy cái con cặc của tôi.
Tôi địt liên tục, từ sáng đến tối. Địt những cái lồn khác nhau mỗi giờ. Lồn chặt, lồn lỏng, lồn ướt, lồn khô, lồn nông, lồn sâu. Tất cả đều hồng hào, sạch sẽ, và đều khao khát được cái con cặc to dài bất thường của tôi thỏa mãn.
Họ rên rỉ dâm đãng dưới thân tôi. Tiếng rên đầy khoái cảm, đầy sự giải thoát sau bao ngày chỉ có dụng cụ thủ dâm bằng gỗ. "Địt mạnh lên anh!" "Địt lún lồn em đi!" "Cái cặc của anh... sướng quá!"
Tôi bắn tinh hết lần này đến lần khác, bắn tinh vào những cái lồn khác nhau. Tinh dịch nóng hổi của tôi lấp đầy họ, mang lại cho họ sự thỏa mãn mà họ tìm kiếm bấy lâu.
Ban đầu, tôi cảm thấy mình như một vị thần tình dục. Với cái con cặc to dài bất thường và sức lực dồi dào từ thứ nước kia, tôi có thể địt bao nhiêu tùy thích, thỏa mãn bất cứ ai. Đó là một cảm giác quyền lực và khoái lạc tột độ.
Nhưng rồi... cơ thể dần suy yếu. Dù thứ nước kia cho tôi sức mạnh và sự trẻ trung, nhưng nó không thể chống lại sự bào mòn của việc đụ nhiều như thế. Mỗi ngày địt hàng chục lần, bắn tinh không biết bao nhiêu lượt... Nó vắt kiệt sức lực của tôi.
Tôi bắt đầu cảm thấy mệt mỏi. Không còn hừng hực như trai 18 liên tục nữa. Buổi sáng, cái con cặc vẫn cương cứng và sẵn sàng, nhưng đến chiều tối, nó trở nên rã rời, khó cương cứng hoàn toàn. Lưng tôi đau nhức, chân tay mỏi rã rời. Mắt quầng thâm, sắc mặt nhợt nhạt. Dù bề ngoài vẫn trẻ trung, nhưng bên trong, cơ thể đang dần suy yếu vì đụ nhiều.
Cái con cặc to dài bất thường của tôi, niềm kiêu hãnh và nguồn sức mạnh của tôi ở đây, giờ đây lại trở thành nguyên nhân khiến cơ thể dần suy yếu. Tôi vẫn địt, vẫn thỏa mãn họ, nhưng không còn với sự cuồng nhiệt và sức lực vô tận như lúc đầu nữa. Mỗi lần địt xong, tôi cần nhiều thời gian hơn để hồi phục. Tinh dịch cũng không còn nhiều như trước.
Những người phụ nữ nữ tộc để ý điều đó. Ánh mắt họ vẫn thèm khát, nhưng cũng có chút lo lắng. Người tù trưởng nữ đôi khi nhìn tôi với vẻ mặt suy tư, như đang cân nhắc điều gì đó.
Tôi là nguồn thỏa mãn của họ, là "người đàn ông" duy nhất trên đảo này. Nhưng cái vai trò đó... nó đang vắt kiệt tôi. Tôi đang suy yếu vì đụ nhiều.
Cuộc sống ở đây... nó là thiên đường tình dục, nhưng cũng là một nhà tù bằng thịt và dục vọng. Tôi là tù nhân của cái con cặc của chính mình, và của sự thèm khát thỏa mãn không đáy của nữ tộc.
Tôi không biết mình còn có thể địt được bao lâu nữa trước khi cơ thể dần suy yếu đến mức không thể tiếp tục. Và khi điều đó xảy ra... số phận của tôi sẽ như thế nào? Liệu nữ tộc này có tập tục nào cho những "nguồn thỏa mãn" đã cạn kiệt không? Ý nghĩ đó làm tôi rùng mình.
Tôi nhìn ra biển. Nơi Minh Anh đã tan biến. Nỗi buồn về em vẫn còn đó, nhưng giờ đây nó bị lấn át bởi sự mệt mỏi, sự lo lắng về tương lai, và cái cảm giác cơ thể dần suy yếu vì đụ nhiều.
Ngày hôm nay... lại bắt đầu. Những người phụ nữ nữ tộc đang đến gần. Ánh mắt họ đầy mong muốn. Tôi lại phải địt.
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Tôi đang địt một người phụ nữ nữ tộc, cảm nhận cơ thể dần suy yếu vì đụ nhiều, trong đầu là cái suy nghĩ mông lung về tương lai...
Bỗng dưng...
GIẬT MÌNH!
Tôi bừng tỉnh. Đầu óc trống rỗng, nhưng lần này không phải do "xuyên không" hay thứ nước kỳ lạ nào cả. Là tỉnh lại thật sự.
Trước mắt tôi không phải là làng của nữ tộc, không phải là hang động ngoài hành tinh, không phải bãi biển hoang vắng. Đây là một căn phòng. Một căn phòng bừa bộn, đèn điện sáng trưng đến chói mắt. Rác rưởi vương vãi khắp nơi. Mùi khói thuốc, mùi gì đó chua lè khó chịu.
Tôi đang nằm trên sàn nhà lạnh lẽo. Toàn thân trần truồng, mồ hôi nhễ nhại.
Rồi tôi nhìn thấy Minh Anh. Em cũng nằm trên sàn nhà, ngay cạnh tôi. Cũng trần truồng. Cơ thể em... vẫn là cái body gym săn chắc đó, nhưng...
Mồm em vẫn còn ngậm bóng! Chiếc ống thủy tinh quen thuộc của dân chơi đá! Mũi em hoen trắng do hút ke! Bột trắng bám đầy quanh lỗ mũi em. Đôi mắt em mở to, vô hồn, nhìn trừng trừng lên trần nhà, vẫn còn đang phê thuốc nặng.
Tôi nhìn lại bản thân mình. Cái con cặc to dài bất thường... đâu rồi? Nó đây. Vẫn là con cặc của tôi, nhưng nó xìu đi, mềm oặt, teo tóp lại sau những lần xuất tinh trong cơn phê.
Cơn ảo giác! Tất cả chỉ là ảo giác! Cái đảo hoang, bộ lạc ăn thịt người, hang động ngoài hành tinh, đấng kia, nữ tộc... Tất cả đều là do chúng tôi hút ke đá nhiều 3 ngày 3 đêm ko ăn cơm mà ra! Chúng tôi đã phê thuốc đến mức sinh ra những ảo giác phức tạp, sống động như thật!
Cái cảm giác địt cuồng loạn trong hang động, tinh dịch bắn vào tử cung Minh Anh... là thật. Nhưng nó không phải xảy ra ở hang động ngoài hành tinh nào cả. Nó xảy ra ngay tại đây! Trong căn phòng bừa bộn này!
Tôi nhìn xung quanh. Trên sàn nhà, trên ga giường nhàu nát, trên đùi Minh Anh... những vệt trắng khô lại. Xuất tinh. Chúng tôi đã đụ nhau, đã xuất tinh ở đây, trong cơn phê thuốc kéo dài 3 ngày 3 đêm! Cái con cặc của tôi xìu đi là do xuất tinh ở lồn Minh Anh và xuất tinh trên giường, trên sàn trong cơn ảo giác đó!
Minh Anh... em không hề già đi. Cái sự "tan biến" của em chỉ là đỉnh điểm của cơn phê thuốc, khi đầu óc tôi không còn phân biệt được thật giả nữa. Em vẫn nằm đây, trần truồng, phê thuốc, với cái mũi hoen trắng và cái mồm còn ngậm bóng. Cái lồn của em... vẫn là cái lồn đã được cái con cặc của tôi đụ và bắn tinh vào trong suốt những ngày qua, không phải do thứ nước nào chữa lành hay làm hoàn hảo cả.
Đột nhiên, từ bên ngoài cửa sổ, một thứ âm thanh chói tai vang lên. Hú... hú... hú... Tiếng còi xe cảnh sát!
"Chết tiệt!" Tôi lẩm bẩm.
Cửa phòng bị phá tung! Đám cảnh sát ập vào! Họ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt: Hai cơ thể loã lồ, trần truồng, nằm vật vã trên sàn nhà bừa bộn, đầy dấu vết xuất tinh, cạnh những dụng cụ hút chích. Gương mặt họ lạnh lùng.
"Cảnh sát đây! Giơ tay lên!"
Tôi không còn sức để nhúc nhích. Nhìn Minh Anh, em vẫn còn đang bay bổng ở đâu đó trong thế giới ảo giác của mình, không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra.
Cái chuyến đi "du lịch" định mệnh, cái "lạc trên đảo hoang", bộ lạc ăn thịt người, người ngoài hành tinh, nữ tộc... Tất cả đều là sản phẩm của ke và đá. Một cơn ác mộng dài 3 ngày 3 đêm, sống động đến ghê rợn, với đầy đủ đụ, lồn, cặc, vú, và những cái chết, những sự biến đổi.
Nhưng cuối cùng, thực tại tàn khốc hơn mọi ảo giác. Chúng tôi không phải là những người sống sót sau thảm kịch. Chúng tôi là hai con nghiện, trần truồng, phê thuốc, bị bắt quả tang trong căn phòng bừa bộn, với bằng chứng là những vệt xuất tinh khô đét và cái con cặc xìu đi vì đã hoạt động quá sức trong cơn điên loạn ảo giác.
Cảnh sát lao tới. Cuộc phiêu lưu điên rồ của chúng tôi... kết thúc tại đây. Không phải trên một hòn đảo bí ẩn, mà là trong cái nhà tù tăm tối của ma túy.
 

thienthai12

Yếu sinh lý
Chủ thớt
Đám cảnh sát lao vào như vũ bão. Họ túm lấy chúng tôi, lôi dậy một cách thô bạo. Tôi và Minh Anh, trần truồng, cơ thể còn dính đầy mồ hôi và tinh dịch khô đét từ cơn phê thuốc, chỉ biết co rúm lại trong sợ hãi. Ánh mắt họ nhìn chúng tôi đầy khinh bỉ và giận dữ. Căn phòng bừa bộn, dụng cụ hút chích vương vãi, và đặc biệt là những vệt xuất tinh trên sàn, trên giường, trên người Minh Anh... tất cả là bằng chứng không thể chối cãi về những gì đã diễn ra trong 3 ngày 3 đêm "phiêu lưu" của chúng tôi.
Chúng tôi bị đưa về đồn. Cái con cặc xìu đi của tôi, cái lồn của Minh Anh... đều bị khám xét, lấy mẫu. Rồi đến xét nghiệm ma túy. Chỉ vài phút sau, kết quả đã có. Hai vạch đỏ lẹt. Dương tính. Rõ ràng như ban ngày. Chúng tôi đầy ke và đá trong người.
Cuộc điều tra nhanh chóng làm rõ. Chúng tôi không chỉ là dân chơi, mà còn là một mắt xích trong đường dây phân phối ma tuý đá, ke ta min khắp hà nội. Số lượng tang vật thu được đủ để chứng minh điều đó.
Ra tòa. Phiên tòa diễn ra nhanh chóng. Luật pháp Việt Nam rất nghiêm khắc với tội danh ma túy. Bằng chứng rõ ràng, lời khai (dù trong cơn phê chúng tôi nói gì cũng bị ghi lại), và cả tình trạng của chúng tôi lúc bị bắt... Tất cả đều chống lại chúng tôi.
Bản án được tuyên. Tử hình.
Xét xử tử hình vì tội buôn bán và tàng trữ ma tuý đá, ke ta min, phân phối khắp hà nội. Cái chết. Không phải cái chết giả trong ảo giác, mà là cái chết thật.
Ngồi trong phòng giam chờ ngày thi hành án, tôi nhìn lên trần nhà trắng bệch. Nhớ lại hòn đảo hoang, nhớ lại bộ lạc ăn thịt người, nhớ lại cái hang động, "đấng" ngoài hành tinh, thứ nước kỳ lạ, sức mạnh mới, và nữ tộc toàn thiếu nữ xinh đẹp... Tất cả chỉ là ảo ảnh. Một giấc mơ điên rồ được tạo ra bởi ke và đá.
Cuộc sống đã kết thúc. Cái hành trình hoang dã, đầy dục vọng và bạo lực trong ảo giác đã dẫn chúng tôi đến kết cục bi thảm này. Tạm biệt hết phim. Tạm biệt cuộc sống.
Bài học rút ra...
Đừng nên chơi ma tuý.
 
Bên trên
Tắt Quảng Cáo