minhdat15946
Yếu sinh lý
Tôi tên là Đạt, một thằng lớp 12 bình thường, sống trong một gia đình mà ai nhìn vào cũng phải ghen tị. Ba tôi là giám đốc công ty lớn, mẹ tôi là giáo viên cấp ba, cả hai đều gia giáo, có học thức, dạy dỗ anh em tôi nghiêm khắc từ nhỏ. Nhà tôi có hai đứa, tôi là anh lớn, còn em gái tôi là Diễm Mi, vừa tròn 18 tuổi – cái tuổi đẹp nhất, trong sáng nhất của đời người. Diễm Mi là niềm tự hào của cả nhà, là bảo bối của ba mẹ, và là thứ tôi trân trọng nhất trên đời.
Diễm Mi đẹp như công chúa trong truyện cổ tích: dáng nhỏ nhắn, da trắng hồng mịn màng không tì vết, mái tóc đen dài óng ả buông xõa tự nhiên, đôi mắt to tròn trong veo như hai viên ngọc bích, ánh lên sự ngây thơ và thuần khiết. Giọng nói của nó nhẹ nhàng, ngọt ngào, mỗi lần nó cười là cả không gian như sáng bừng. Con bé không chỉ đẹp mà còn học giỏi, luôn đứng đầu lớp, được thầy cô yêu quý, bạn bè ngưỡng mộ. Ba mẹ dạy nó kỹ càng từng li từng tí: cách đi đứng nhẹ nhàng, ăn nói lễ phép, giữ gìn phẩm hạnh đúng chuẩn tiểu thư nhà giàu. Nó lúc nào cũng mặc đồ kín đáo – áo dài trắng tinh khôi đến trường, váy dài qua gối ở nhà – chưa bao giờ làm gì sai trái. Nhìn Diễm Mi, tôi chỉ muốn ôm nó vào lòng, bảo vệ nó khỏi cái thế giới khốn nạn ngoài kia.
Nhưng đời đéo như tôi nghĩ. Ở trường, tôi có một thằng “bạn” tên Nhựt – nói “bạn” cho lịch sự chứ thực ra nó là một thằng khốn nạn, bắt nạt tôi từ ngày này qua ngày khác. Nhựt cao to, cơ bắp cuồn cuộn, mặt mũi cũng tạm ổn, nhưng bản chất thì đểu cáng, dâm dục, và khốn kiếp đến mức không từ ngữ nào tả nổi. Nó có một đám đàn em bám theo, lúc nào cũng hùa vào mấy trò bẩn thỉu của nó. Còn tôi thì ngược lại: nhút nhát, yếu đuối, đéo bao giờ dám mở mồm cãi mỗi lần nó hành hạ tôi. Ngày nào đi học tôi cũng bị nó chọc phá: giấu cặp, xô ngã giữa sân trường, hay đứng giữa lớp hét lên: “Thằng Đạt này yếu sinh lý, chắc đéo bao giờ có nổi con ghệ!” rồi cả đám cười hô hố. Tôi chỉ biết cúi đầu, nuốt cục tức vào trong, chẳng dám làm gì.
Giai đoạn phát hiện: Đám chó đói nhìn thấy Diễm Mi
Mọi thứ bắt đầu sụp đổ vào một ngày tôi không bao giờ quên. Hôm đó, tôi dẫn Diễm Mi đến trường để dự buổi lễ trao giải học sinh giỏi. Con bé vừa đoạt giải nhất môn Văn cấp tỉnh, ba mẹ bận nên nhờ tôi đi cùng. Diễm Mi hôm ấy mặc áo dài trắng tinh, tóc thả tự nhiên, đôi giày búp bê trắng nhỏ xinh, trông nó như thiên thần bước ra từ giấc mơ. Khi nó bước vào hội trường, cả đám học sinh quay lại nhìn, mấy thằng con trai bắt đầu xì xào:
Giai đoạn tiếp cận: Nhựt giăng bẫy từng bước
Từ hôm đó, Nhựt bắt đầu kế hoạch săn mồi. Nó không chỉ bắt nạt tôi ở trường nữa, mà còn tìm cách tiếp cận Diễm Mi một cách bài bản, như một thằng tâm lý học khốn nạn. Một buổi chiều, khi tôi và Diễm Mi đi bộ về nhà, Nhựt đạp xe ngang qua, dừng lại, cười nham nhở:
Nhựt bắt đầu xuất hiện ở những nơi Diễm Mi hay đến: công viên gần nhà, quán kem nhỏ mà con bé thích ghé mỗi chiều. Lần đầu gặp ở quán kem, nó giả vờ tình cờ:
Giai đoạn dụ dỗ: Khai thác góc tối của Diễm Mi
Nhựt lấn tới, dùng chiêu trò tâm lý tài tình để moi móc những góc khuất trong tâm hồn Diễm Mi mà tôi đéo bao giờ ngờ tới. Một lần, nó rủ con bé đi công viên:
Sau lần đó, Nhựt kể với tôi, cố tình khoe khoang:
Đêm định mệnh: Nhựt phá trinh Diễm Mi
Rồi một đêm, khi ba mẹ tôi đi công tác, Nhựt đến nhà. Nó đéo thèm giấu giếm, kéo Diễm Mi vào phòng con bé ngay trước mặt tôi, khóa cửa lại. Tôi ngồi ngoài phòng khách, nghe tiếng cười đùa, rồi tiếng rên khe khẽ. Tôi đứng dậy, áp tai vào cửa, nghe Nhựt nói:
Sau đêm đó: Diễm Mi thành nô lệ tình dục của Nhựt
Từ đó, Nhựt biến Diễm Mi thành của riêng nó, và yếu tố NTR ngày càng nặng hơn. Nó đến nhà tôi gần như mỗi tối, kéo con bé vào phòng, làm tình ngay trước mặt tôi. Có lần, nó mở cửa phòng để tôi thấy rõ: Diễm Mi nằm裸体 trên giường, hai chân dang rộng, Nhựt đè lên, nhấp từng nhịp mạnh bạo. Nó nhìn tôi, cười nham nhở:
Nhựt thử đủ kiểu với Diễm Mi, mỗi lần là một trò NTR mới:
Mấy tháng sau, Diễm Mi có thai. Con bé khóc lóc, chạy đến ôm tôi: “Anh Đạt, em có bầu rồi, em phải làm sao?” Tôi ôm nó, nhưng lòng chết lặng. Nhựt biết tin, cười đểu:
Kết thúc: Tôi rời bỏ tất cả
Tôi đéo chịu nổi nữa. Một ngày, tôi quyết định rời khỏi nhà. Trước khi đi, tôi nhìn Diễm Mi lần cuối: con bé nằm trên giường với Nhựt, hai chân dang rộng, rên rỉ: “Anh Nhựt, đụ em mạnh nữa đi, em sướng quá!” Nhựt nhấp như máy, cười đểu:
Diễm Mi đẹp như công chúa trong truyện cổ tích: dáng nhỏ nhắn, da trắng hồng mịn màng không tì vết, mái tóc đen dài óng ả buông xõa tự nhiên, đôi mắt to tròn trong veo như hai viên ngọc bích, ánh lên sự ngây thơ và thuần khiết. Giọng nói của nó nhẹ nhàng, ngọt ngào, mỗi lần nó cười là cả không gian như sáng bừng. Con bé không chỉ đẹp mà còn học giỏi, luôn đứng đầu lớp, được thầy cô yêu quý, bạn bè ngưỡng mộ. Ba mẹ dạy nó kỹ càng từng li từng tí: cách đi đứng nhẹ nhàng, ăn nói lễ phép, giữ gìn phẩm hạnh đúng chuẩn tiểu thư nhà giàu. Nó lúc nào cũng mặc đồ kín đáo – áo dài trắng tinh khôi đến trường, váy dài qua gối ở nhà – chưa bao giờ làm gì sai trái. Nhìn Diễm Mi, tôi chỉ muốn ôm nó vào lòng, bảo vệ nó khỏi cái thế giới khốn nạn ngoài kia.
Nhưng đời đéo như tôi nghĩ. Ở trường, tôi có một thằng “bạn” tên Nhựt – nói “bạn” cho lịch sự chứ thực ra nó là một thằng khốn nạn, bắt nạt tôi từ ngày này qua ngày khác. Nhựt cao to, cơ bắp cuồn cuộn, mặt mũi cũng tạm ổn, nhưng bản chất thì đểu cáng, dâm dục, và khốn kiếp đến mức không từ ngữ nào tả nổi. Nó có một đám đàn em bám theo, lúc nào cũng hùa vào mấy trò bẩn thỉu của nó. Còn tôi thì ngược lại: nhút nhát, yếu đuối, đéo bao giờ dám mở mồm cãi mỗi lần nó hành hạ tôi. Ngày nào đi học tôi cũng bị nó chọc phá: giấu cặp, xô ngã giữa sân trường, hay đứng giữa lớp hét lên: “Thằng Đạt này yếu sinh lý, chắc đéo bao giờ có nổi con ghệ!” rồi cả đám cười hô hố. Tôi chỉ biết cúi đầu, nuốt cục tức vào trong, chẳng dám làm gì.
Giai đoạn phát hiện: Đám chó đói nhìn thấy Diễm Mi
Mọi thứ bắt đầu sụp đổ vào một ngày tôi không bao giờ quên. Hôm đó, tôi dẫn Diễm Mi đến trường để dự buổi lễ trao giải học sinh giỏi. Con bé vừa đoạt giải nhất môn Văn cấp tỉnh, ba mẹ bận nên nhờ tôi đi cùng. Diễm Mi hôm ấy mặc áo dài trắng tinh, tóc thả tự nhiên, đôi giày búp bê trắng nhỏ xinh, trông nó như thiên thần bước ra từ giấc mơ. Khi nó bước vào hội trường, cả đám học sinh quay lại nhìn, mấy thằng con trai bắt đầu xì xào:
- “Địt mẹ, con bé này đẹp vãi đái, nhìn như hot girl!”
- “Da trắng thế kia, chắc đụ sướng lắm, mày nhìn cặp vú căng tròn dưới áo dài kìa!”
- “Mông cong thế, tao tưởng chỉ có trong phim sex. Đút cặc vào chắc phê tới nóc!”
- “Đạt, mày có em gái xinh thế mà giấu kỹ vậy hả? Tên gì? Bao nhiêu tuổi? Đưa đi đâu chơi mà ăn mặc ngon lành thế này?”
- “Mày đừng ích kỷ, em gái ngon thế này phải để anh em trong lớp biết chứ. Nhìn cái dáng kia, tao tưởng tượng đụ nó cả đêm cũng không chán. Để hôm nào tao qua nhà mày chơi, làm quen con bé tí, mày thấy sao?”
- “Con bé này chắc lồn còn zin, nhìn là biết chưa ai đụ qua!”
- “Tao cá cược với mày, để tao đút cặc vào, nó sẽ rên to hơn cả phim JAV!”
- “Đạt, mày để tao thử em gái mày một lần đi, tao sẽ quay clip cho mày xem nó sướng thế nào!”
Giai đoạn tiếp cận: Nhựt giăng bẫy từng bước
Từ hôm đó, Nhựt bắt đầu kế hoạch săn mồi. Nó không chỉ bắt nạt tôi ở trường nữa, mà còn tìm cách tiếp cận Diễm Mi một cách bài bản, như một thằng tâm lý học khốn nạn. Một buổi chiều, khi tôi và Diễm Mi đi bộ về nhà, Nhựt đạp xe ngang qua, dừng lại, cười nham nhở:
- “Ồ, ai đây ta? Em gái mày hả Đạt? Xinh vãi đái, mày không giới thiệu tao sớm là sao?”
- “Ừ, anh là Nhựt, bạn thân thằng Đạt đây. Em đẹp quá, Diễm Mi, nhìn em là anh mê rồi. Da trắng, dáng ngon, chắc tụi con trai trường em xếp hàng dài tán em nhỉ? Sau này có gì cần, cứ nói anh, anh lo hết cho em.”
Nhựt bắt đầu xuất hiện ở những nơi Diễm Mi hay đến: công viên gần nhà, quán kem nhỏ mà con bé thích ghé mỗi chiều. Lần đầu gặp ở quán kem, nó giả vờ tình cờ:
- “Ơ, Diễm Mi, em cũng thích kem hả? Để anh mua cho.”
- “Em xinh thế này, ăn kem cũng phải hợp với người, không là phí lắm. Nhìn em cầm kem mà anh tưởng tượng em cầm cặc anh, chắc anh phê chết mất!”
- “Em học xong chưa? Hôm nay mệt không?”
- “Em xinh nhất trường anh từng thấy, đi chơi với anh không? Anh muốn nhìn em mặc váy ngắn, khoe cặp chân trắng nõn kia cho anh ngắm.”
- “Anh Đạt lo xa quá. Anh Nhựt tốt mà, anh ấy hay giúp em lắm.”
Giai đoạn dụ dỗ: Khai thác góc tối của Diễm Mi
Nhựt lấn tới, dùng chiêu trò tâm lý tài tình để moi móc những góc khuất trong tâm hồn Diễm Mi mà tôi đéo bao giờ ngờ tới. Một lần, nó rủ con bé đi công viên:
- “Đi với anh một buổi thôi, vui lắm. Anh muốn nghe em kể mấy chuyện con gái, chắc em cũng có mấy bí mật hay ho nhỉ?”
- “Anh Đạt, em đi chơi tí thôi mà. Anh lo gì đâu.”
Sau lần đó, Nhựt kể với tôi, cố tình khoe khoang:
- “Mày biết không Đạt, em gái mày ngây thơ bên ngoài thôi, chứ bên trong cũng dâm lắm. Hôm qua tao rủ nó đi công viên, tao hỏi: ‘Em có bao giờ tưởng tượng làm tình chưa?’ Nó đỏ mặt, lí nhí: ‘Dạ, có lần em xem phim người lớn, em tò mò lắm.’ Địt mẹ, tao biết ngay con bé này không trong sáng như mày nghĩ đâu!”
- “Tao hỏi thêm: ‘Em thích bị đụ kiểu gì?’ Nó ngượng, nhưng rồi cũng nói: ‘Em không biết, nhưng em muốn thử cảm giác bị làm mạnh.’ Mày thấy chưa, em gái mày cũng thèm cặc như ai, chỉ là chưa ai khai phá thôi!”
- “Để tao từ từ dạy nó, mày sẽ thấy em gái mày biến thành con đĩ của tao sớm thôi.”
- “Em ngon thế này, để anh đụ em chắc sướng hơn cả phim JAV. Em muốn anh làm gì với em nào?”
- “Thế thì cởi áo ra đi, anh muốn xem vú em, chắc căng mọng lắm. Thằng anh trai mày đéo bao giờ được thấy đâu!”
Đêm định mệnh: Nhựt phá trinh Diễm Mi
Rồi một đêm, khi ba mẹ tôi đi công tác, Nhựt đến nhà. Nó đéo thèm giấu giếm, kéo Diễm Mi vào phòng con bé ngay trước mặt tôi, khóa cửa lại. Tôi ngồi ngoài phòng khách, nghe tiếng cười đùa, rồi tiếng rên khe khẽ. Tôi đứng dậy, áp tai vào cửa, nghe Nhựt nói:
- “Cởi hết đồ ra đi, Diễm Mi. Anh muốn xem cái lồn ngon lành của em.”
- “Sợ gì, cởi ra cho anh ngắm. Em đẹp thế này mà giấu thì phí. Để anh giúp em, nào, cởi áo trước, chậm thôi để anh thưởng thức.”
- “Địt mẹ, vú em căng tròn, núm hồng hào, bóp sướng tay vãi. Giờ cởi quần ra đi, anh muốn thấy lồn em thế nào.”
- “Ngại gì, em là của anh mà. Cởi ra, dang chân ra cho anh xem, chậm thôi, để anh ngắm từng tí.”
- “Ôi địt mẹ, lồn em hồng hào, còn zin nguyên, ít lông, thơm vãi đái. Nhìn cái khe nhỏ xíu này, chắc đút cặc vào chặt lắm. Em nằm xuống đi, anh liếm cho em sướng trước.”
- “Nhột tí thôi, lát nữa anh đút lưỡi vào sâu hơn, em sẽ mê ngay. Thằng anh trai mày đéo bao giờ làm em sướng thế này đâu.”
- “Giờ anh phá trinh em nhé. Đút cặc vào lồn em lần đầu chắc phê vãi. Em nằm yên, dang chân rộng ra, anh làm chậm cho em quen.”
- “Đau tí thôi, lồn em chặt quá, cặc anh to nên rách chút là bình thường. Nhìn này, máu trinh chảy ra rồi, đỏ tươi, đẹp vãi. Giờ anh nhấp nhé, từ từ để em cảm nhận cặc anh lấp đầy lồn em.”
- “Địt mẹ, em ngon vãi, lồn em bót quá, ôm chặt cặc anh. Thấy chưa, anh đụ em sướng hơn thằng anh trai mày tưởng tượng cả đời. Nói đi, em thích anh đụ em không?”
Sau đêm đó: Diễm Mi thành nô lệ tình dục của Nhựt
Từ đó, Nhựt biến Diễm Mi thành của riêng nó, và yếu tố NTR ngày càng nặng hơn. Nó đến nhà tôi gần như mỗi tối, kéo con bé vào phòng, làm tình ngay trước mặt tôi. Có lần, nó mở cửa phòng để tôi thấy rõ: Diễm Mi nằm裸体 trên giường, hai chân dang rộng, Nhựt đè lên, nhấp từng nhịp mạnh bạo. Nó nhìn tôi, cười nham nhở:
- “Mày thấy không Đạt? Em gái mày giờ là đĩ của tao. Nhìn cái lồn này đi, tao đụ sướng vãi cặc. Nhìn vú em mày nảy lên mỗi lần tao nhấp này, mày có muốn sờ không?”
- “Thấy chưa Đạt, con bé mê cặc tao rồi. Mày đéo bao giờ có cơ hội đâu. Nào Diễm Mi, bú cặc anh đi, để thằng anh mày xem em bú ngon thế nào.”
- “Địt mẹ, em bú sướng vãi, nuốt hết tinh anh đi, ngoan nào.”
Nhựt thử đủ kiểu với Diễm Mi, mỗi lần là một trò NTR mới:
- Trong bếp: Nó kéo con bé đứng dựa vào bàn, vén váy lên, đút cặc vào từ phía sau, vừa nhấp vừa nói: “Nhìn đi Đạt, tao đụ em gái mày ngay chỗ mày ăn cơm. Lồn nó ướt át, chắc thèm cặc tao từ sáng!”
- Trong phòng khách: Nó bắt Diễm Mi cưỡi lên người nó, nhún nhảy, vừa rên vừa nói: “Anh Nhựt, cặc anh to quá, đâm sâu vào em sướng chết mất!” Nhựt cười: “Mày thấy không Đạt, em gái mày giờ chỉ biết cặc tao thôi!”
- Trong phòng tôi: Nó nằm lên giường tôi, kéo Diễm Mi ngồi lên mặt nó, liếm lồn con bé, hét lên: “Địt mẹ, lồn em mày thơm quá, tao liếm cả ngày cũng không chán. Mày ngủ giường này chắc mơ thấy tao đụ em mày mỗi đêm!”
Mấy tháng sau, Diễm Mi có thai. Con bé khóc lóc, chạy đến ôm tôi: “Anh Đạt, em có bầu rồi, em phải làm sao?” Tôi ôm nó, nhưng lòng chết lặng. Nhựt biết tin, cười đểu:
- “Địt mẹ, tao chơi đùa tí thôi, ai ngờ dính thật. Con này là của tao, mày tự lo đi Đạt!”
- Trên ngực trái, ngay núm vú: “Nhựt – 15/03” – “Để mỗi lần tao bóp vú em, tao biết em là của tao.”
- Trên mu lồn: “Vợ Nhựt” – “Lồn này chỉ để tao đụ, mày hiểu không Đạt?”
- Sau gáy: “Nô lệ của Nhựt” – “Để em mày nhớ thân phận nó giờ là đĩ của tao.”
Kết thúc: Tôi rời bỏ tất cả
Tôi đéo chịu nổi nữa. Một ngày, tôi quyết định rời khỏi nhà. Trước khi đi, tôi nhìn Diễm Mi lần cuối: con bé nằm trên giường với Nhựt, hai chân dang rộng, rên rỉ: “Anh Nhựt, đụ em mạnh nữa đi, em sướng quá!” Nhựt nhấp như máy, cười đểu:
- “Mày thấy không Đạt, em gái mày giờ là con đĩ hoàn hảo của tao. Đi đâu thì đi, nhưng nhớ là tao đã đụ em mày sướng hơn mày tưởng tượng cả đời!”