Từ năm 14 tuổi tao đã nhiều lần thủ dâm, thậm chí tao còn làm chuyện dâm với cả con vật (bò) mà tao hay chăn, không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà đầu óc tao toàn dâm loạn, những lúc đi cắt cỏ hay ở một mình nơi vắng vẻ, tao thường xuyên thủ dâm, cũng vì vậy mà những năm học cấp 2 tao học rất khá nhưng bắt đầu từ cấp 3 tao học hành sa sút hẳn.
Sau khi tốt nghiệp 12 tao thi vào đại học nhưng bị rớt, trong khi bạn bè tao ai cũng vào đại học thì tao ở nhà tự ôn thi để năm sau thi tiếp. Khoảng thời gian này tao lại bất hiếu với cha mẹ, tao đã không làm gì phụ giúp cha mẹ mà học ôn thì cũng chẳng học bao nhiêu, có hôm mẹ tao đi làm đồng tới 12h trưa mới về, vậy mà tao ở nhà cũng không nấu cơm hay quét dọn nhà cửa, đợi mẹ về nấu cơm ăn xong rồi tao lại lên bàn học mặc cho mẹ phải bao vất vả việc nhà, cơm nước rồi lo lắng cho con việc ăn, việc học vv…
Rồi tao trượt dài khi bắt đầu yêu người con gái ở xã bên, tao không học hành gì, ban ngày nằm nhà, tối thì đến nhà người yêu chơi mãi tận 1,2 giờ sáng mới về, những đêm về khuya mở cửa vào nhà tao nghe tiếng mẹ thở dài, lúc đó tao thật ngu si đâu biết rằng mẹ đã lo cho tao cả đêm không ngủ cho đến khi con về. Nghề nông ban ngày mẹ, cha đã rất vất vả phơi mưa, nắng ngoài đồng, đêm về không ngủ được vì lo lắng cho con, vì vậy mà mẹ ngày càng ốm o gầy mòn ( đến bây giờ khi nghĩ về mẹ lúc nào tao cũng hai hàng nước mắt).
Rồi tao lại đi quá giới hạn với bạn gái mình, chúng tao đã quan hệ vào ngày mẹ bạn ấy đi vắng, rồi chúng tao thường xuyên quan hệ, tao vẫn còn thủ dâm ngoài những lúc gặp bạn gái. Đêm nào chúng tao cũng gặp nhau, tao còn trộm tiền của mẹ mua thuốc hút nữa, đêm nào cũng 1,2 giờ sáng mới về nhà. Rồi việc gì đến cũng đến, tao thi trượt đại học thêm 2 lần nữa, tao rơi vào trạng thái trầm ất, bi quan đến cực độ, năm thứ 3 thi rớt đại học, tao khăn gói vào Sài Gòn tìm lối thoát cho mình.
Vào Sài Gòn tao học ôn thi và thi đậu vào trường đại học Kinh Tế TPHCM (thời gian ôn thi này tao quyết tâm học, không có bạn gái, không thủ dâm, tao còn từ chối tình yêu của cô gái hàng xóm nơi tao trọ học, cũng vì điều này mà tao thi đậu đại học).
Năm đầu tiên học đại học, tao vô cùng thích thú, luôn vẻ ra tương lai tươi đẹp, tao học vào hàng giỏi nhất nhì trong lớp, tao chỉ kém môn tiếng Anh vì quê tao không học). Tao xin tiền cha mẹ mua xe máy để đi dạy thêm với lý do cha mẹ hằng tháng khỏi phải gởi tiền cho con.
Từ khi có xe máy, rồi người yêu tao ở quê cũng vào Sài Gòn làm việc, đó là lúc tao bắt đầu trược dài trên con đường tội lỗi. Khi người yêu có thai, chúng tao lo sợ vì tao còn đang học, chưa có sự nghiệp gì làm sao nuôi con, ngày tao chở người yêu đi phá thai ở một phòng tư nhân, lòng tao quặn thắt, tao thầm khấn nguyện xin con tha thứ cho ba, lúc đó không biết Phật pháp nên tao không biết là tội phá thai là tội rất nặng. Từ đó tao học hành sa suốt, rồi tao chia tay người yêu ( đến bây giờ người đó vẫn còn thương và oán trách tao dù mỗi người đã có gia đình riêng). Tao bắt đầu thường xuyên đi chơi, ăn nhậu với bạn bè, tao tán tỉnh và yêu rất nhiều những cô gái mà tao gặp, người tao yêu đa phần rất đẹp vì tao có số đào hoa lại thêm vẻ ngoài thư sinh đẹp trai nên việc tán gái đối với tao rất dể dàng, tao không nhớ mình đã yêu bao nhiêu người con gái (tao nhẩm đếm hơn 20 người ), tao chỉ từ chối những người mà tao không thích, tao đã làm khổ rất nhiều phụ nữ sau mỗi lần chia tay.
Hậu quả là tao thi rớt chuyển giai đoạn từ đại cương sang chuyên nghành, phải thi lại, người con gái mà tao yêu nhất đã đi nước ngoài làm việc. Tao xin đi làm nhưng chẳng có chổ nào nhận, tao xin vào công ty bảo hiểm AIA làm tư vấn viên (không có lương cơ bản chỉ có hưởng phần trăm hoa hồng bán bảo hiểm), suốt cả nửa năm trường tao không bán được một hợp đồng bảo hiểm nào cả, rồi tòa nhà nơi tao làm việc bị cháy ( vụ cháy tòa nhà ITC ngày 29/10/2002 ở Q.1 TPHCM làm chết 60 người)
(
https://eva.vn/tin-tuc/hoi-uc-kinh-...-troi-oi-nhieu-nguoi-chet-qua-c73a530958.html )
ngày hôm đó tao không đến công ty. Tao xin đi làm công ty khác nhưng chỉ có tiền khi bán được hàng chứ không có lương, tao phải sống nhờ sự giúp đở của các anh, chị và em, tao xin làm mấy công ty nữa nhưng tháng này qua tháng nọ tao không làm sao bán được dù chỉ là một món hàng , trong khi những người trong nhóm ai cũng bán được rất nhiều hàng, tao làm đủ mọi cách nhưng trải hết công ty này đến công ty khác tao vẫn không tài nào bán được một món hàng dù được bạn bè, mọi người giúp đỡ. Những ngày tháng lang thang tuyệt vọng vì không có việc làm, không có tiền ăn, tiền trả nhà trọ, nhiều ngày tao đói đến độ run cả tay chân, thời gian đó kéo dài đến mấy năm, sau đó tao tìm được việc ở một công ty tư nhân, làm được 5 tháng thì tao lấy vợ, cưới vợ xong được 2 tháng thì tao bị công ty đuổi việc mà chẳng biết lý do gì, hai vợ chồng ở phòng trọ lại thất nghiệp, lo lắng nên chúng tao chuyển nhà xuống BD thuê mặt bằng kinh doanh tiệm internet, chuẩn bị máy móc xong rồi nhưng xin giấy phép không được, khi vợ chồng trắng tay không còn gì để bán ăn nữa, gần một năm sau tao mới xin được giấy phép hoạt động, sau đó vợ tao mang thai phải sinh mổ, sinh em bé xong 5 tháng sau vợ tao lại có thai tiếp, lúc lên bệnh viện bác sĩ khuyên phải bỏ đứa bé vì người mẹ mới mổ xong phải 5 năm sau mới được sinh lại, nếu để dứa bé sẽ nguy hiểm tới tính mạng của cả mẹ và con. Ngày đó ngu si tao chưa biết Phật pháp, chưa biết sự mầu nhiệm khi trì niệm danh hiệu Ngài Quán Thế m và trì chú Đại Bi để cứu cháu. Thêm một lần tao tội lỗi vì bỏ đi đứa con của mình.
Từ đó vợ chồng tao bắt đầu những tháng ngày lênh đênh, mặt bằng người ta lấy lại cho người khác thuê, tao phải chuyển lên cách đó mấy chục mét nhưng không có khách, một ngày có khi chỉ thu được 10 ngàn đồng, vợ tao phải đi lên tận TP làm việc, còn tao về quê học tiếng Hàn đi XKLĐ, học xong tao cũng chẳng đi thi dược mà vào lại SG làm việc, rồi tao đi nước ngoài làm được hơn một năm, gom được ít tiền và vay mượn thêm đưa vợ sang làm cùng, mới được 5 tháng vì làm bất hợp pháp nên vợ tao bị cảnh sát HQ bắt về nước, xưởng tao làm bị cháy, sau đó tao chuyển xưởng làm được mấy tháng thì bị bắt về nước. Về được ít tiền tao mua chứng khoán, liên tục bị thua lỗ, phần không có việc làm nên tao rút dần và tiêu sạch.
Hết phần 1: