Rồi, kinh nghiệm của tao thì có hạn chỉ tầm 2 chục năm, ngứa tay thì viết, chia sẻ với mày 1 tí. Bài vở thì tao đéo biết, vì tao đéo học ngành nhà hàng khách sạn. Tao tay ngang. Nên kinh nghiệm 100% từ thực tế.
1. Dù mày thuê hay mua mặt bằng thì việc đầu tiên khi làm dự toán là mày phải đảm bảo được lợi nhuận ròng từ việc kinh doanh phải cao hơn lãi suất ngân hàng nếu mày đem số vốn mày đang có đi gửi tiết kiệm. Đây là việc bắt buộc, còn không thì dẹp.
Sau khi có con số lợi nhuận ròng cần phải đạt được, mày đưa thẳng nó vào tổng chi hàng tháng cho tao (bao gồm tất cả các khoản chi từ mặt băng-kể cả là mặt bằng của mày, lương, điện nước, thuế trắng, thuế đen - nếu làm dịch vụ gái gú thì thuế đen sẽ cực cao, phí phát sinh thường xuyên,...) . Sau đó mới đến bước kế tiếp.
.
2. Xác định mục đích kinh doanh và đối tượng khách.
- Mày phải xác định rất rõ đặc thù kinh tế vùng (vùng du lịch, vùng dân sinh, vùng sản xuất,...),
- Đặc thù dân cư ước chừng (dân bản địa bao nhiêu %, dân ngụ cư bao nhiêu %, dân du lịch bao nhiêu %, học sinh, sinh viên bao nhiêu %, công nhân,....
Từ đấy mày mới xác định được đối tượng khách hàng và mục đích kinh doanh - thứ sẽ quyết định cách làm của mày như thế nào.
Ví dụ:
- Nếu là vùng dân cư bản địa nhiều như kiểu vùng quê, nông thôn thì vài cái nhà nghỉ là quá đủ cho cả vùng, nhu cầu địt nhau đổi gió hay ngoại tình bị ảnh hưởng bởi tư duy nền nếp nên đéo có mấy đâu. Vài cái nhà nghỉ là quá đủ. Cháo ít mà thêm sư thì chết đói. Dẹp
- Nếu là vùng dân sinh, nhưng dân văn phòng nhiều, gần khu công nghiệp hay trường cao đẳng đại học, quang cảnh thiên nhiên hạn chế, đéo có tính phát triển du lịch hoặc có nhưng không mạnh thì làm nhà nghỉ hoặc khách sạn theo kiểu doanh nghiệp, có thể xuất hóa đơn đỏ để kết nối với các công ty, xí nghiệp, văn phòng cho cán bộ công nhân viên lưu trú công tác, kết hợp với gái gọi để tăng lượng phòng giờ sẽ rất tốt. Nhưng mày nên né thời điểm hiện tại ra, đang sát nhập, quân cảnh nó đang làm căng, hở ra là tiền mất tật mang như chơi, cất mẹ tiền đi chờ đến khi êm hết rồi cỡ vài năm nữa rồi làm.
- Nếu vùng đó là vùng phát triển du lịch thì mày phải xem xem địa danh du lịch ở đấy là cái dạng gì? Thiên nhiên mở cửa tự do như kiểu vùng biển, hay vùng núi, chùa chiền du lịch tâm linh,... hay dạng du lịch khép kín như mấy khu tư nhân nó mở kiểu Đại An, Bà Nà,... Du lịch mở thì làm được cả 2 dạng lưu trú và gái dịch vụ, còn khép kín thì lại phải quay lại bước đánh giá đặc điểm dân sinh mà quyết định. Ngụ cư nhiều, công nhân nhiều thì làm gái, không thì dẹp.
3. Vị trí nhà nghỉ, ks.
Thông thường thì mọi người hay nói kinh doanh quan trọng nhất vị trí, nhưng theo tao thì vị trí chỉ quan trọng sau khi mày đã biết rõ mày muốn làm gì và cần phải làm gì vì thế sau khi mày đã đánh giá được hết mấy cái trên và có hướng đi rồi thì mới tới bước này.
- Làm ks du lịch thì quan trọng nhất là vị trí phải đẹp, có view thì tuyệt vời, không có thì ít nhất phải đảm bảo được việc sắp xếp chỗ đậu xe hơi, tùy theo số lượng phòng mà mày dự trù vị trí đỗ xe cho hợp lí. Mặt đường cho đậu hay không? Bãi đậu có gần không? Nếu không gần thì cách xa tối đa là 3-400m, vì đã đi xe hơi mà còn phải đi cất xe rồi che ô dưới trời mưa để đi bộ về chỗ lưu trú thì đéo khách nào vui vẻ cả dù là sát bên, nhưng lỡ rồi thì vẫn nên set gần nhất có thể để đỡ mất lòng khách. Không quá xa những tụ điểm ăn chơi giải trí, không quá xa trung tâm, không nên chọn những căn trong khu dân cư bản địa vì ks du lịch đặc thù là sẽ ồn, dân nó phàn nàn lại mệt ra. Làm dịch vụ gái thì lại càng nên né xa dân bản địa. Vì chỉ vài người báo chính quyền thì mày có trung chi cỡ nào thì cũng sẽ có ngày lên thớt, trâu buộc ghét trâu ăn, đạo lí này chắc mày cũng biết. Tiền vào túi quan là của quan, còn án là của mày.
- Như trên, nếu xác định làm khách sạn nhà nghỉ thu chủ yếu bằng dịch vụ gái thì nên chọn căn nào đường ô tô vào được nhưng khuất 1 tí, trong hẻm là tốt nhất, né mặt đường ra, tránh xa dân cư bản địa, và vấn đề tiếp theo là tips thứ 5.
.
5. Thuế đen - Bảo kê từ chính quyền.
- đầu tiên là mày phải xây dựng được quan hệ tốt với chính quyền quản lí, bao gồm đơn vị xã phường và công an khu vực. Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn, quà cáp biếu xén để xây dựng quan hệ là không thể thiếu, đặc biệt là nếu mày làm dịch vụ gái. Khi mở ra thì kiểu đéo gì mày cũng phải làm giấy an ninh trật tự, cố gắng xin gặp thằng chóp bu như kiểu trưởng c.a khu vực, hay sếp của bọn nó thì càng tốt. Xin gặp xong thì nhớ có quà, chào hỏi lễ phép, và khi cảm thấy đa thân cận thì khéo léo mời người chóp bu đấy tới địa chỉ nhà nghỉ/ ks mày để "em có tí việc riêng nhờ anh tư vấn giúp". Nếu làm không gái thì quan hệ bình thường hữu nghị là được, có gái thì phải quan hệ sâu 1 tí. Xong từ đấy mày mới lần mò nhờ vả để tiếp cận được với đội hình sự, từ dưới mà lên. Để khi an yên thì người ta nhắm bớt 1 mắt vào cho mà làm. Chưa kể ng ta còn phải dặn dò mấy đội lân cận hoặc nhắm nhủ sếp trên về việc "em có đứa em đứa cháu nó làm ở chỗ này/chỗ kia, nhờ sếp/anh em tạo điều kiện". Quan hệ càng sâu thì làm ăn càng suôn sẻ, nhưng phải nhớ giữ lấy cái thái độ chuẩn mực, tốt đẹp chứ đừng có cậy quen biết mà láo nháo. Tao nói ở trên rồi, tiền vào túi quan là của quan, còn án là của mày. Đừng ẩu.
.
6.Thuế đen ngoài công an, xã phường, còn có thuế đen bên khác, thuế đen bên thuế trắng, thuế đen bên PCCC, sở du lịch, .... làm cho cẩn thận. Nhưng nên nhớ:
=> Tiền là phải đưa, nhưng đừng có đưa như tháo cống. Vừa đưa vừa kể khổ cho tao. Đưa ít ít nhưng đều là được. Đừng có quăng tầm bậy bọn nó tưởng bở bọn nó bào thấy mẹ mày luôn đấy.
Chán rồi. Đéo muốn viết tiếp nữa. Cần hỏi gì thì hỏi tao biết + tao siêng thì tao nói.