duongminhuno
Yếu sinh lý
Có một kiểu sinh viên rất đặc trưng: đi làm thêm vài tháng ở quán phở, quán cà phê rồi đinh ninh rằng mình đã "hiểu đời," "sâu sắc," và "trưởng thành hơn người khác." Chỉ vì từng bị khách quát mắng, từng thấy vài kiểu người vào quán, từng cầm đồng lương ít ỏi trong tay mà họ tin rằng mình đã có một cái nhìn toàn diện về cuộc sống.
Họ bắt đầu lên giọng dạy đời, xem thường những đứa không đi làm thêm, cho rằng mấy đứa đó "sống trên mây," "không biết giá trị đồng tiền." Nhưng thực tế, họ cũng chỉ đang loay hoay trong một góc rất nhỏ của xã hội, lặp đi lặp lại những công việc tay chân đơn giản, học được vài bài học cơ bản về sự kiên nhẫn, về thái độ phục vụ, rồi tự huyễn hoặc rằng mình đã trải qua những "bài học đắt giá."
Kinh nghiệm sống không chỉ đến từ những đồng tiền lẻ kiếm được sau mỗi ca làm, mà còn đến từ tư duy, từ khả năng quan sát, phân tích, và sự hiểu biết rộng về nhiều khía cạnh khác nhau của cuộc đời. Nhưng họ đâu có thời gian cho điều đó, vì bận tự vỗ ngực rằng mình trưởng thành hơn người khác chỉ vì đã từng… bưng bê vài cái ly.
Họ bắt đầu lên giọng dạy đời, xem thường những đứa không đi làm thêm, cho rằng mấy đứa đó "sống trên mây," "không biết giá trị đồng tiền." Nhưng thực tế, họ cũng chỉ đang loay hoay trong một góc rất nhỏ của xã hội, lặp đi lặp lại những công việc tay chân đơn giản, học được vài bài học cơ bản về sự kiên nhẫn, về thái độ phục vụ, rồi tự huyễn hoặc rằng mình đã trải qua những "bài học đắt giá."
Kinh nghiệm sống không chỉ đến từ những đồng tiền lẻ kiếm được sau mỗi ca làm, mà còn đến từ tư duy, từ khả năng quan sát, phân tích, và sự hiểu biết rộng về nhiều khía cạnh khác nhau của cuộc đời. Nhưng họ đâu có thời gian cho điều đó, vì bận tự vỗ ngực rằng mình trưởng thành hơn người khác chỉ vì đã từng… bưng bê vài cái ly.