Truyện "Hành trình Nữ thần hóa điếm". Tao đăng cho mấy thằng khỏi mất công ăn cắp.

Anh hàng xóm69

Tao là gay
Đợi dài cổ mà đm chơi bời thua vài triệu ko nghe tn lúc nhớ ra bảo mua chuyện thì lại méo có đông lồn nào đm cáu thật xl mày nha 😭😭😭
 

Lituchi1

Tao là gay
Đợi dài cổ mà đm chơi bời thua vài triệu ko nghe tn lúc nhớ ra bảo mua chuyện thì lại méo có đông lồn nào đm cáu thật xl mày nha 😭😭😭
Lâu lâu mày nhấn nút like, thả 1,2 cái cmt là ủng hộ tao rồi đấy. Đừng câu nệ quá, cũng không phải xl tao. Tao phải cảm ơn vì chúng mày đã cùng đồng hành với tao mới đúng.
 

Lituchi1

Tao là gay
Ch102. Đôi giày bẩn.
Mai chậm rãi đưa tay nắm lấy khúc thịt quen thuộc của anh, cảm nhận sự nóng bỏng và cứng rắn cùng những đường gân ngoằn ngoèo. Cô xoa nhẹ, ngón tay lướt dọc theo chiều dài, trong đầu vẫn so sánh cái của anh với thứ kì dị mà Tuấn có.
-À ừ, cách này cũng được đấy anh thấy em càng ngày càng có năng khiếu, biết nhiều thứ để thỏa mãn chồng.
Mai tự giễu trong đầu.
-“Tại vì dâm đãng và có nhiều chồng hơn chăng.”
Lúc này Khánh ngả người ra sau, hai tay chống lên giường, ánh mắt hau háu nhìn xuống Mai.
-Làm đi em… đừng làm anh ngóng chờ thêm nữa.
Mai cảm thấy trong giọng nói của anh có chút gì đó như ra lệnh, cô lắc đầu “mình nhạy cảm quá chăng, anh đâu bao giờ như thế.” Mai ngẩng đầu nhìn anh rồi cười cười gượng gạo, cô cúi đầu xuống, môi cô chạm nhẹ vào đầu khấc, khẽ hôn như thể đang thăm dò. Cô cảm nhận được vị mặn nhàn nhạt, mùi cơ thể quen thuộc của Khánh nhưng có chút nồng hơn do cả ngày chưa tắm. Cô nhăn mũi ái ngại rồi với tay lấy bịch giấy ướt trên đầu giường lau qua.
Cô bắt đầu lại chậm rãi và dứt khoát hơn, đầu lưỡi xoay vòng quanh đầu nấm, rồi từ từ cho nó tiến vào trong miệng cô. Khánh được ẩm ướt và ấm nóng vây quanh, anh rên khẽ, hông cũng hơi nhích lên như thúc giục.
-Em càng ngày càng giỏi… tốt lắm…ư hừ…tiếp tục đi em…
Giọng anh hơi khàn và ngắt quãng. Mai không trả lời vì dương vật anh đã lấp đầy trong khoang miệng. Cô mím môi chặt lại cố gắng tập trung làm cho anh sướng nhất, để chuyện này chóng qua.
Cô dùng thêm lưỡi, liếm quanh thân dương vật miết dọc theo những đường gân hằn rõ. Nước bọt thấm đẫm thân cu kèm theo cả những âm thanh “nhọp nhẹp” của sự ướt át. Động tác nhẹ nhàng nhưng có tác dụng to lớn, Khánh liên tục hóp mông, hơi thở dần nhanh và những mảng ga giường trong tay anh bị vò nát.
-Em làm tốt quá…anh sướng rồi vợ ơi… hừ hừ… nhanh nữa lên em…đừng dừng nhé…uhm…
-Ư hư hư… ọc ọc…hưm hư uhm.
Dù miễn cưỡng Mai cũng phải làm cho ra trò, cô tạo ra tiếng rên, cũng siết các ngón tay trên đùi anh giống như mình cũng đang hứng thú. Khánh đòi hỏi nhiều hơn, anh luồn tay vào tóc cô vít cho đầu sát nữa, con cu chọc và sâu hơn, đâm ngược lên cuống họng mấy lần làm Mai suýt nôn. Tiết tấu của nàng dần nhanh, cái đầu liên tục lên xuống, cùng với đó là hai tay không ngừng vuốt ve hai trái cà và cả gốc dương vật có lông tua tủa.
-Ôi…hừ hừ… sướng quá… sâu nữa đi em…hừ hừ… sao chỗ nào trên người em cũng có thể làm anh phát điên được vậy… ư hư hư…
Mông Khánh liên tục hất lên, còn hai tay thì cố ấn đầu cô xuống thấp, anh thấy vậy sướng vô cùng còn Mai thì khó chịu không thể tả.
-Ọc…ọc…uhm uhm…uhm uhm…ọe… hô hô.
Mai không chịu nổi phải ngẩng đầu lên hít thở rồi nôn khan, cô nhìn Khánh hờn dỗi còn anh chỉ cười xòa.
-Nào đừng dừng lại thế em…chiều anh thêm chút nữa anh sắp ra đến nơi rồi.
Miệng cô lại bị cu anh nhét đầy rồi ra vào không nghỉ, để hưng phấn hơn anh còn cởi cả áo cô ra rồi dùng tay bóp vú. Vú cô vẫn còn ê ẩm sau cuộc làm tình với Tuấn, nhưng đây là đòi hỏi của anh nên cô chẳng dám chối từ. Thậm chí mỗi lần anh kích động véo vào hai núm vú cô còn phải phối hợp rên lên giống như đang sướng lắm. Nhìn thấy những cảnh này Khánh càng trở nên hưng phấn, anh giữ đầu của Mai thúc ngược liên hồi giống như miệng cô là lỗ bướm.
Mai thấy mình thật nhục nhã, trước nay cô luôn được yêu chiều, chưa một lần cô phải ủy khuất làm điều mình không muốn. Nhưng giờ thử nhìn xem, hai đầu gối cô quỳ đến đỏ bầm mà cô vẫn phải chịu, cái miệng xinh xắn của cô thì bị coi như lỗ bướm mà cô có phản kháng được đâu. Việc cô có thể làm duy nhất lúc này là làm Khánh sung sướng để xuất tinh.
Hơn ai hết cô muốn chuyện này kết thúc thật nhanh, vì thế mọi động tác cô có thể làm cô đều bày ra hết. Hiện tại một tay Mai xục cu Khánh thật nhanh trong khi miệng cô kề vào mút chặt lấy cả hai hòn dái. Khánh rú lên vì cảm giác lạ kì nhưng mãnh liệt mà vợ mình mang đến.
-Uiii…sướng quá em yêu…em điêu luyện quá…ư hư hư…hôm nay anh mới biết vợ anh dâm thế này.
-Chụt chụt… uhm…chụt chụt…ư ư ư…
Đáp lại anh chỉ là tiếng rên nhẹ cùng tiếng mút cu anh “chùn chụt”. Nhưng thực ra lúc này trong đầu Mai chữ “dâm” đang không ngừng vang lên và lặp lại. Đấy chỉ là lời nói mất kiểm soát lúc thăng hoa, hoặc một lời trêu đùa tục tĩu các cặp đôi lúc trên giường thường hay nói. Nhưng với Mai thật nặng nề, vì sau Tuấn giờ đến anh nhận xét cô với tính từ như vậy, đấy phải chăng không còn là sỉ nhục mà là lời mô tả chính xác về cô?
Cô giấu tiếng nấc nghẹn bằng việc ngậm chặt hai hòn bi còn tay liên tục xóc, Khánh dường như sắp không chịu nổi, anh bóp vú cô mạnh hơn, hơi thở phì phò còn con cu thì phình to hết cỡ.
Được thêm một hai phút anh đột ngột đứng lên, anh bóp miệng cô rồi nhét con cu vào lại. Mai không kịp phản đối thì đầu đã bị giữ chặt rồi con cu anh cứ thế ra vào rất nhanh.
-Ô Ô…SƯỚNGGG…MÍM CHẶT MÔI VÀO…AAA…CHẶT NỮA…ĐÚNG RỒI EM ƠI…AAA…Ư HƯ HƯ…
Những ngón tay cô bấu vào mông anh đến ngập sâu, hằn đỏ. Khó chịu, tức nghẹn, buồn nôn khiến nước mắt cô tuôn rơi lã chã, nhưng anh không nhìn thấy mà mải mê trong cao trào rồi rút ra trong vội vã.
-AAAA…ANH KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA…AAA…ANH RA…HỪ HỪ…ANH RA RỒI… ÔIII…SƯỚNG…Ư HƯ HƯ…
Một nửa dòng tinh trắng đục phọt vào trong miệng, số còn lại chảy tràn trên mặt cô, mùi nó nồng nồng, vị mằn mặn tanh tanh. Mai buồn nôn, muốn nhè thứ kinh khủng kia ra ngay tức khắc, nhưng chưa kịp làm gì anh lại ấn cu vào mồm cô thêm lần nữa.
-Bú cho anh thêm lúc nữa… nhanh lên… uhm.
Lời nói như ra lệnh kèm một cái nhìn mong chờ nhưng áp bách, Mai ngoan ngoãn làm theo, cũng nuốt cả số tinh trong mồm còn sót lại. Đây là lần đầu tiên những lời anh nói cùng với cái nhìn của anh làm Mai thấy sợ, cô dường như cảm thấy anh lạnh lùng và dữ tợn hơn với mình.
-“Vì sao anh có thái độ như thế nhỉ, hay anh đã nghi ngờ, đã để ý những chuyện mình làm, trời ạ chuyện đã vỡ lở rồi sao.
-Anh cảm ơn em yêu nhé, em làm anh thực sự được lên tiên đấy, em có muốn anh làm điều tương tự với em không.
Sự dịu dàng vốn có của anh quay về khiến nỗi sợ chỉ vừa trào lên thì lắng lại, cô vẫn chưa trả lời mà chỉ ngước mắt nhìn anh, tìm kiếm những biểu hiện lạ lẫm. Anh cười hiền rồi nói tiếp.
-Sao thế, sao nhìn anh kĩ thế, hay vừa nãy anh nói gì khiến em không hài lòng phải không. Hihi đừng chấp nhé, chỉ vì hưng phấn quá nên nhiều khi ngôn từ mất kiểm soát. Em bỏ qua cho anh.
Anh xoa đầu rồi vuốt má nàng từ trên cao, giống như chủ nhân đang dỗ dành một con chó, cô lúc này mới nhu thuận gật đầu.
-Vâng em biết rồi, em chẳng giận anh đâu ạ, anh để em đi rửa mặt súc miệng rồi kiểm lại đồ cho anh nhé.
Khánh không nói gì, chỉ lẳng lặng dùng khăn ướt lau cu rồi ngồi vào bàn làm việc. Một tiếng sau anh tắm rửa lại rồi chia tay vợ, hôn chào các con rồi lên đường ra sân bay, cũng đồng nghĩa cho cô mười mấy ngày nhẹ nhõm. Thật nực cười, chỉ ít lâu trước đây họ từng là cặp vợ chồng quấn quýt biết bao người phải ước mong. Họ dính nhau không rời, biết bao là khăng khít, ấy vậy mà giờ đây để cô được thoải mái điều kiện tiên quyết là phải vắng anh.
Tất nhiên khi không có chồng thì Mai sẽ đến với người tình bất kể khi nào cô muốn. Nếu nhớ về ngày xưa cô sẽ tìm về bên Khanh, nắm tay dạo bờ hồ hay lang thang những quán quen đầy kỉ niệm. Lúc đó sẽ rất vui, người cô như trẻ lại, cô định nghĩa đấy là cảm giác tươi đẹp của thanh xuân. Nhưng kết thúc trên giường với anh thì không phải là trải nghiệm thích thú, sự thăng hoa nửa chừng khiến cơ thể sẽ không được hoàn toàn thỏa mãn.
Để giải tỏa đi những bức bối trong lòng cô lại tìm đến Tuấn, kẻ sẽ xé tả tơi cơ thể cô trong cảm giác tình dục mãnh liệt nhất trần đời, bất kể khi nào và ở đâu. Cô trở thành con nghiện của thứ cảm giác đó, đến mức chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ làm cơ thể cô nóng bừng.
Cuộc sống của cô gần như đã hoàn toàn đảo lộn kể từ ngày cô dấn thân vào những con đường không lối thoát ấy. Cô dành nhiều giờ để nhắn tin, thủ thỉ cùng với Khanh và sẵn sàng lên đường đến nơi mà Tuấn hẹn. Các con của cô có khi nhiều ngày không được mẹ ru ngủ, những phút âu yếm với chúng cũng thưa dần. Có lẽ những khoái cảm vụng trộm kia lôi cuốn đến mức khiến cô xao nhãng cả thứ tình cảm mẫu tử thiêng liêng nhất của người làm mẹ.
Lòng chung thủy được giữ gìn như một đôi giày mới, cám dỗ là vũng nước bẩn trên đường. Mai đã từng nhất mực cố gắng cho đôi giày kia không bị vấy bẩn, rồi một lần sảy chân nó bị lem chút ít, Mai xót xa vô cùng, dằn vặt và tự hứa sẽ không để điều ấy tiếp tục xảy ra. Rồi bất ngờ có lần hai, cô vẫn còn tiếc nuối vẫn tự hứa trong lòng, nhưng thêm những lần thứ 3, thứ tư sự tiếc nuối dần vơi đi. Giờ đây khi đôi giày đại diện cho lòng thủy chung đã hoàn toàn lem luốc, cô thoải mái chơi đùa trên vũng nước đại diện cho cám dỗ kia, không màng hậu quả.
Bà Bích và cả Yến cũng lờ mờ nhận thấy những biểu hiện thay đổi của Mai, nhưng họ còn vướng bận cho cuộc sống của mình, đâu thể theo sát cô để quản thúc. Và cũng chính họ đến nằm mơ cũng không thể ngờ được, rằng một người như cô có thể say mê thú vui xác thịt với một kẻ như Tuấn.
Thứ duy nhất có thể quản chế cô là sự có mặt của anh trong những dịp ít ỏi giữa hai kì công tác. Lúc đó vì để giữ gìn cho bí mật của mình, vì để những ngày sau tha hồ hoan lạc mà cô lại sống trong vai người mẹ hiền vợ ngoan. Nhưng đấy cũng là những ngày cô nặng nề ủ dột, cảm giác nằm bên chồng tựa như phạm nhân nằm trong khám. Cô lấy đủ lí do để đi làm sớm hơn về muộn hơn, chuyện vợ chồng cũng chỉ là bắt buộc và diễn ra với tần suất cực ít, do dạo gần đây anh cũng bận vô cùng. Anh vẫn vui cười thậm chí nhiều lần xin lỗi cô về sự bận bịu của mình, nói chung anh chưa làm bất cứ điều gì có lỗi với cô hay cuộc hôn nhân này cả. Nhưng “một bàn tay vỗ sao được thành tiếng”, ngọn lửa hạnh phúc của gia đình nhỏ ấy đã dần tắt đi, để cho người đàn bà trắc nết thắp lên ngọn lửa dục vọng của mình.
Khánh giường như đã bị công việc cuốn trôi, anh báo vợ lịch công tác triền miên, khiến những dịp ở nhà trở thành ít ỏi. Hầu như anh chỉ ở nhà một vài hôm rồi lại lên đường công tác, những đợt ở nhà anh gần như giành toàn bộ thời gian chơi với các con. Anh ngồi nhiều giờ để xếp cho đứa lớn lâu đài, cũng chẳng ngại làm ngựa cho đứa nhỏ cưỡi. Đến đêm anh cũng kiên nhẫn đọc truyện cho đến khi các con ngủ hết rồi mới làm việc của mình. Anh có thể ngủ ít đi cũng được, không giao lưu tụ tập bạn bè cũng được nhưng luôn muốn góp mặt nhiều nhất vào tuổi thơ của các con. Anh đã cố hết sức để gia đình này có một hạnh phúc vẹn tròn, nhưng đâu biết hiện giờ nó đã bắt đầu mục ruỗng.
Có thể sự bận bịu làm Khánh chẳng nhận ra điều ấy nên anh vẫn tiếp tục những chuyến công tác dài ngày. Công việc cũng có vẻ không hoàn toàn thuận lợi khi anh hay cau mày nhăn trán, những giấc ngủ ngắn thì trằn trọc không yên.
Anh cũng đã sử dụng hầu hết các tài khoản ngân hàng, kể cả tiền anh từng để dành dưỡng già cho ông bà nội ngoại hai bên. Mai hiện tại cũng chỉ còn quản lý một tài khoản nhỏ dành cho việc học của các con. Mà để giữ lại được tài khoản này cô đã phải rào trước đón sau và cũng phần nào tỏ ra gay gắt thì anh mới không động vào. Bằng không lúc này bí mật đem tiền cho trai của cô đã bị anh phát hiện.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Anh già chăn rau

Yếu sinh lý
Ch102. Đôi giày bẩn.
Mai chậm rãi đưa tay nắm lấy khúc thịt quen thuộc của anh, cảm nhận sự nóng bỏng và cứng rắn cùng những đường gân ngoằn ngoèo. Cô xoa nhẹ, ngón tay lướt dọc theo chiều dài, trong đầu vẫn so sánh cái của anh với thứ kì dị mà Tuấn có.
-À ừ, cách này cũng được đấy anh thấy em càng ngày càng có năng khiếu, biết nhiều thứ để thỏa mãn chồng.
Mai tự giễu trong đầu.
-“Tại vì dâm đãng và có nhiều chồng hơn chăng.”
Lúc này Khánh ngả người ra sau, hai tay chống lên giường, ánh mắt hau háu nhìn xuống Mai.
-Làm đi em… đừng làm anh ngóng chờ thêm nữa.
Mai cảm thấy trong giọng nói của anh có chút gì đó như ra lệnh, cô lắc đầu “mình nhạy cảm quá chăng, anh đâu bao giờ như thế.” Mai ngẩng đầu nhìn anh rồi cười cười gượng gạo, cô cúi đầu xuống, môi cô chạm nhẹ vào đầu khấc, khẽ hôn như thể đang thăm dò. Cô cảm nhận được vị mặn nhàn nhạt, mùi cơ thể quen thuộc của Khánh nhưng có chút nồng hơn do cả ngày chưa tắm. Cô nhăn mũi ái ngại rồi với tay lấy bịch giấy ướt trên đầu giường lau qua.
Cô bắt đầu lại chậm rãi và dứt khoát hơn, đầu lưỡi xoay vòng quanh đầu nấm, rồi từ từ cho nó tiến vào trong miệng cô. Khánh được ẩm ướt và ấm nóng vây quanh, anh rên khẽ, hông cũng hơi nhích lên như thúc giục.
-Em càng ngày càng giỏi… tốt lắm…ư hừ…tiếp tục đi em…
Giọng anh hơi khàn và ngắt quãng. Mai không trả lời vì dương vật anh đã lấp đầy trong khoang miệng. Cô mím môi chặt lại cố gắng tập trung làm cho anh sướng nhất, để chuyện này chóng qua.
Cô dùng thêm lưỡi, liếm quanh thân dương vật miết dọc theo những đường gân hằn rõ. Nước bọt thấm đẫm thân cu kèm theo cả những âm thanh “nhọp nhẹp” của sự ướt át. Động tác nhẹ nhàng nhưng có tác dụng to lớn, Khánh liên tục hóp mông, hơi thở dần nhanh và những mảng ga giường trong tay anh bị vò nát.
-Em làm tốt quá…anh sướng rồi vợ ơi… hừ hừ… nhanh nữa lên em…đừng dừng nhé…uhm…
-Ư hư hư… ọc ọc…hưm hư uhm.
Dù miễn cưỡng Mai cũng phải làm cho ra trò, cô tạo ra tiếng rên, cũng siết các ngón tay trên đùi anh giống như mình cũng đang hứng thú. Khánh đòi hỏi nhiều hơn, anh luồn tay vào tóc cô vít cho đầu sát nữa, con cu chọc và sâu hơn, đâm ngược lên cuống họng mấy lần làm Mai suýt nôn. Tiết tấu của nàng dần nhanh, cái đầu liên tục lên xuống, cùng với đó là hai tay không ngừng vuốt ve hai trái cà và cả gốc dương vật có lông tua tủa.
-Ôi…hừ hừ… sướng quá… sâu nữa đi em…hừ hừ… sao chỗ nào trên người em cũng có thể làm anh phát điên được vậy… ư hư hư…
Mông Khánh liên tục hất lên, còn hai tay thì cố ấn đầu cô xuống thấp, anh thấy vậy sướng vô cùng còn Mai thì khó chịu không thể tả.
-Ọc…ọc…uhm uhm…uhm uhm…ọe… hô hô.
Mai không chịu nổi phải ngẩng đầu lên hít thở rồi nôn khan, cô nhìn Khánh hờn dỗi còn anh chỉ cười xòa.
-Nào đừng dừng lại thế em…chiều anh thêm chút nữa anh sắp ra đến nơi rồi.
Miệng cô lại bị cu anh nhét đầy rồi ra vào không nghỉ, để hưng phấn hơn anh còn cởi cả áo cô ra rồi dùng tay bóp vú. Vú cô vẫn còn ê ẩm sau cuộc làm tình với Tuấn, nhưng đây là đòi hỏi của anh nên cô chẳng dám chối từ. Thậm chí mỗi lần anh kích động véo vào hai núm vú cô còn phải phối hợp rên lên giống như đang sướng lắm. Nhìn thấy những cảnh này Khánh càng trở nên hưng phấn, anh giữ đầu của Mai thúc ngược liên hồi giống như miệng cô là lỗ bướm.
Mai thấy mình thật nhục nhã, trước nay cô luôn được yêu chiều, chưa một lần cô phải ủy khuất làm điều mình không muốn. Nhưng giờ thử nhìn xem, hai đầu gối cô quỳ đến đỏ bầm mà cô vẫn phải chịu, cái miệng xinh xắn của cô thì bị coi như lỗ bướm mà cô có phản kháng được đâu. Việc cô có thể làm duy nhất lúc này là làm Khánh sung sướng để xuất tinh.
Hơn ai hết cô muốn chuyện này kết thúc thật nhanh, vì thế mọi động tác cô có thể làm cô đều bày ra hết. Hiện tại một tay Mai xục cu Khánh thật nhanh trong khi miệng cô kề vào mút chặt lấy cả hai hòn dái. Khánh rú lên vì cảm giác lạ kì nhưng mãnh liệt mà vợ mình mang đến.
-Uiii…sướng quá em yêu…em điêu luyện quá…ư hư hư…hôm nay anh mới biết vợ anh dâm thế này.
-Chụt chụt… uhm…chụt chụt…ư ư ư…
Đáp lại anh chỉ là tiếng rên nhẹ cùng tiếng mút cu anh “chùn chụt”. Nhưng thực ra lúc này trong đầu Mai chữ “dâm” đang không ngừng vang lên và lặp lại. Đấy chỉ là lời nói mất kiểm soát lúc thăng hoa, hoặc một lời trêu đùa tục tĩu các cặp đôi lúc trên giường thường hay nói. Nhưng với Mai thật nặng nề, vì sau Tuấn giờ đến anh nhận xét cô với tính từ như vậy, đấy phải chăng không còn là sỉ nhục mà là lời mô tả chính xác về cô?
Cô giấu tiếng nấc nghẹn bằng việc ngậm chặt hai hòn bi còn tay liên tục xóc, Khánh dường như sắp không chịu nổi, anh bóp vú cô mạnh hơn, hơi thở phì phò còn con cu thì phình to hết cỡ.
Được thêm một hai phút anh đột ngột đứng lên, anh bóp miệng cô rồi nhét con cu vào lại. Mai không kịp phản đối thì đầu đã bị giữ chặt rồi con cu anh cứ thế ra vào rất nhanh.
-Ô Ô…SƯỚNGGG…MÍM CHẶT MÔI VÀO…AAA…CHẶT NỮA…ĐÚNG RỒI EM ƠI…AAA…Ư HƯ HƯ…
Những ngón tay cô bấu vào mông anh đến ngập sâu, hằn đỏ. Khó chịu, tức nghẹn, buồn nôn khiến nước mắt cô tuôn rơi lã chã, nhưng anh không nhìn thấy mà mải mê trong cao trào rồi rút ra trong vội vã.
-AAAA…ANH KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA…AAA…ANH RA…HỪ HỪ…ANH RA RỒI… ÔIII…SƯỚNG…Ư HƯ HƯ…
Một nửa dòng tinh trắng đục phọt vào trong miệng, số còn lại chảy tràn trên mặt cô, mùi nó nồng nồng, vị mằn mặn tanh tanh. Mai buồn nôn, muốn nhè thứ kinh khủng kia ra ngay tức khắc, nhưng chưa kịp làm gì anh lại ấn cu vào mồm cô thêm lần nữa.
-Bú cho anh thêm lúc nữa… nhanh lên… uhm.
Lời nói như ra lệnh kèm một cái nhìn mong chờ nhưng áp bách, Mai ngoan ngoãn làm theo, cũng nuốt cả số tinh trong mồm còn sót lại. Đây là lần đầu tiên những lời anh nói cùng với cái nhìn của anh làm Mai thấy sợ, cô dường như cảm thấy anh lạnh lùng và dữ tợn hơn với mình.
-“Vì sao anh có thái độ như thế nhỉ, hay anh đã nghi ngờ, đã để ý những chuyện mình làm, trời ạ chuyện đã vỡ lở rồi sao.
-Anh cảm ơn em yêu nhé, em làm anh thực sự được lên tiên đấy, em có muốn anh làm điều tương tự với em không.
Sự dịu dàng vốn có của anh quay về khiến nỗi sợ chỉ vừa trào lên thì lắng lại, cô vẫn chưa trả lời mà chỉ ngước mắt nhìn anh, tìm kiếm những biểu hiện lạ lẫm. Anh cười hiền rồi nói tiếp.
-Sao thế, sao nhìn anh kĩ thế, hay vừa nãy anh nói gì khiến em không hài lòng phải không. Hihi đừng chấp nhé, chỉ vì hưng phấn quá nên nhiều khi ngôn từ mất kiểm soát. Em bỏ qua cho anh.
Anh xoa đầu rồi vuốt má nàng từ trên cao, giống như chủ nhân đang dỗ dành một con chó, cô lúc này mới nhu thuận gật đầu.
-Vâng em biết rồi, em chẳng giận anh đâu ạ, anh để em đi rửa mặt súc miệng rồi kiểm lại đồ cho anh nhé.
Khánh không nói gì, chỉ lẳng lặng dùng khăn ướt lau cu rồi ngồi vào bàn làm việc. Một tiếng sau anh tắm rửa lại rồi chia tay vợ, hôn chào các con rồi lên đường ra sân bay, cũng đồng nghĩa cho cô mười mấy ngày nhẹ nhõm. Thật nực cười, chỉ ít lâu trước đây họ từng là cặp vợ chồng quấn quýt biết bao người phải ước mong. Họ dính nhau không rời, biết bao là khăng khít, ấy vậy mà giờ đây để cô được thoải mái điều kiện tiên quyết là phải vắng anh.
Tất nhiên khi không có chồng thì Mai sẽ đến với người tình bất kể khi nào cô muốn. Nếu nhớ về ngày xưa cô sẽ tìm về bên Khanh, nắm tay dạo bờ hồ hay lang thang những quán quen đầy kỉ niệm. Lúc đó sẽ rất vui, người cô như trẻ lại, cô định nghĩa đấy là cảm giác tươi đẹp của thanh xuân. Nhưng kết thúc trên giường với anh thì không phải là trải nghiệm thích thú, sự thăng hoa nửa chừng khiến cơ thể sẽ không được hoàn toàn thỏa mãn.
Để giải tỏa đi những bức bối trong lòng cô lại tìm đến Tuấn, kẻ sẽ xé tả tơi cơ thể cô trong cảm giác tình dục mãnh liệt nhất trần đời, bất kể khi nào và ở đâu. Cô trở thành con nghiện của thứ cảm giác đó, đến mức chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ làm cơ thể cô nóng bừng.
Cuộc sống của cô gần như đã hoàn toàn đảo lộn kể từ ngày cô dấn thân vào những con đường không lối thoát ấy. Cô dành nhiều giờ để nhắn tin, thủ thỉ cùng với Khanh và sẵn sàng lên đường đến nơi mà Tuấn hẹn. Các con của cô có khi nhiều ngày không được mẹ ru ngủ, những phút âu yếm với chúng cũng thưa dần. Có lẽ những khoái cảm vụng trộm kia lôi cuốn đến mức khiến cô xao nhãng cả thứ tình cảm mẫu tử thiêng liêng nhất của người làm mẹ.
Lòng chung thủy được giữ gìn như một đôi giày mới, cám dỗ là vũng nước bẩn trên đường. Mai đã từng nhất mực cố gắng cho đôi giày kia không bị vấy bẩn, rồi một lần sảy chân nó bị lem chút ít, Mai xót xa vô cùng, dằn vặt và tự hứa sẽ không để điều ấy tiếp tục xảy ra. Rồi bất ngờ có lần hai, cô vẫn còn tiếc nuối vẫn tự hứa trong lòng, nhưng thêm những lần thứ 3, thứ tư sự tiếc nuối dần vơi đi. Giờ đây khi đôi giày đại diện cho lòng thủy chung đã hoàn toàn lem luốc, cô thoải mái chơi đùa trên vũng nước đại diện cho cám dỗ kia, không màng hậu quả.
Bà Bích và cả Yến cũng lờ mờ nhận thấy những biểu hiện thay đổi của Mai, nhưng họ còn vướng bận cho cuộc sống của mình, đâu thể theo sát cô để quản thúc. Và cũng chính họ đến nằm mơ cũng không thể ngờ được, rằng một người như cô có thể say mê thú vui xác thịt với một kẻ như Tuấn.
Thứ duy nhất có thể quản chế cô là sự có mặt của anh trong những dịp ít ỏi giữa hai kì công tác. Lúc đó vì để giữ gìn cho bí mật của mình, vì để những ngày sau tha hồ hoan lạc mà cô lại sống trong vai người mẹ hiền vợ ngoan. Nhưng đấy cũng là những ngày cô nặng nề ủ dột, cảm giác nằm bên chồng tựa như phạm nhân nằm trong khám. Cô lấy đủ lí do để đi làm sớm hơn về muộn hơn, chuyện vợ chồng cũng chỉ là bắt buộc và diễn ra với tần suất cực ít, do dạo gần đây anh cũng bận vô cùng. Anh vẫn vui cười thậm chí nhiều lần xin lỗi cô về sự bận bịu của mình, nói chung anh chưa làm bất cứ điều gì có lỗi với cô hay cuộc hôn nhân này cả. Nhưng “một bàn tay vỗ sao được thành tiếng”, ngọn lửa hạnh phúc của gia đình nhỏ ấy đã dần tắt đi, để cho người đàn bà trắc nết thắp lên ngọn lửa dục vọng của mình.
Khánh giường như đã bị công việc cuốn trôi, anh báo vợ lịch công tác triền miên, khiến những dịp ở nhà trở thành ít ỏi. Hầu như anh chỉ ở nhà một vài hôm rồi lại lên đường công tác, những đợt ở nhà anh gần như giành toàn bộ thời gian chơi với các con. Anh ngồi nhiều giờ để xếp cho đứa lớn lâu đài, cũng chẳng ngại làm ngựa cho đứa nhỏ cưỡi. Đến đêm anh cũng kiên nhẫn đọc truyện cho đến khi các con ngủ hết rồi mới làm việc của mình. Anh có thể ngủ ít đi cũng được, không giao lưu tụ tập bạn bè cũng được nhưng luôn muốn góp mặt nhiều nhất vào tuổi thơ của các con. Anh đã cố hết sức để gia đình này có một hạnh phúc vẹn tròn, nhưng đâu biết hiện giờ nó đã bắt đầu mục ruỗng.
Có thể sự bận bịu làm Khánh chẳng nhận ra điều ấy nên anh vẫn tiếp tục những chuyến công tác dài ngày. Công việc cũng có vẻ không hoàn toàn thuận lợi khi anh hay cau mày nhăn trán, những giấc ngủ ngắn thì trằn trọc không yên.
Anh cũng đã sử dụng hầu hết các tài khoản ngân hàng, kể cả tiền anh từng để dành dưỡng già cho ông bà nội ngoại hai bên. Mai hiện tại cũng chỉ còn quản lý một tài khoản nhỏ dành cho việc học của các con. Mà để giữ lại được tài khoản này cô đã phải rào trước đón sau và cũng phần nào tỏ ra gay gắt thì anh mới không động vào. Bằng không lúc này bí mật đem tiền cho trai của cô đã bị anh phát hiện.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Tôi thích cái cách ông ví von. Hình như đó là câu chuyện ngụ ngôn về một đôi giày mới của nước ngoài đúng không.
 

phongbatinhdoi

Yếu sinh lý
Ch102. Đôi giày bẩn.
Mai chậm rãi đưa tay nắm lấy khúc thịt quen thuộc của anh, cảm nhận sự nóng bỏng và cứng rắn cùng những đường gân ngoằn ngoèo. Cô xoa nhẹ, ngón tay lướt dọc theo chiều dài, trong đầu vẫn so sánh cái của anh với thứ kì dị mà Tuấn có.
-À ừ, cách này cũng được đấy anh thấy em càng ngày càng có năng khiếu, biết nhiều thứ để thỏa mãn chồng.
Mai tự giễu trong đầu.
-“Tại vì dâm đãng và có nhiều chồng hơn chăng.”
Lúc này Khánh ngả người ra sau, hai tay chống lên giường, ánh mắt hau háu nhìn xuống Mai.
-Làm đi em… đừng làm anh ngóng chờ thêm nữa.
Mai cảm thấy trong giọng nói của anh có chút gì đó như ra lệnh, cô lắc đầu “mình nhạy cảm quá chăng, anh đâu bao giờ như thế.” Mai ngẩng đầu nhìn anh rồi cười cười gượng gạo, cô cúi đầu xuống, môi cô chạm nhẹ vào đầu khấc, khẽ hôn như thể đang thăm dò. Cô cảm nhận được vị mặn nhàn nhạt, mùi cơ thể quen thuộc của Khánh nhưng có chút nồng hơn do cả ngày chưa tắm. Cô nhăn mũi ái ngại rồi với tay lấy bịch giấy ướt trên đầu giường lau qua.
Cô bắt đầu lại chậm rãi và dứt khoát hơn, đầu lưỡi xoay vòng quanh đầu nấm, rồi từ từ cho nó tiến vào trong miệng cô. Khánh được ẩm ướt và ấm nóng vây quanh, anh rên khẽ, hông cũng hơi nhích lên như thúc giục.
-Em càng ngày càng giỏi… tốt lắm…ư hừ…tiếp tục đi em…
Giọng anh hơi khàn và ngắt quãng. Mai không trả lời vì dương vật anh đã lấp đầy trong khoang miệng. Cô mím môi chặt lại cố gắng tập trung làm cho anh sướng nhất, để chuyện này chóng qua.
Cô dùng thêm lưỡi, liếm quanh thân dương vật miết dọc theo những đường gân hằn rõ. Nước bọt thấm đẫm thân cu kèm theo cả những âm thanh “nhọp nhẹp” của sự ướt át. Động tác nhẹ nhàng nhưng có tác dụng to lớn, Khánh liên tục hóp mông, hơi thở dần nhanh và những mảng ga giường trong tay anh bị vò nát.
-Em làm tốt quá…anh sướng rồi vợ ơi… hừ hừ… nhanh nữa lên em…đừng dừng nhé…uhm…
-Ư hư hư… ọc ọc…hưm hư uhm.
Dù miễn cưỡng Mai cũng phải làm cho ra trò, cô tạo ra tiếng rên, cũng siết các ngón tay trên đùi anh giống như mình cũng đang hứng thú. Khánh đòi hỏi nhiều hơn, anh luồn tay vào tóc cô vít cho đầu sát nữa, con cu chọc và sâu hơn, đâm ngược lên cuống họng mấy lần làm Mai suýt nôn. Tiết tấu của nàng dần nhanh, cái đầu liên tục lên xuống, cùng với đó là hai tay không ngừng vuốt ve hai trái cà và cả gốc dương vật có lông tua tủa.
-Ôi…hừ hừ… sướng quá… sâu nữa đi em…hừ hừ… sao chỗ nào trên người em cũng có thể làm anh phát điên được vậy… ư hư hư…
Mông Khánh liên tục hất lên, còn hai tay thì cố ấn đầu cô xuống thấp, anh thấy vậy sướng vô cùng còn Mai thì khó chịu không thể tả.
-Ọc…ọc…uhm uhm…uhm uhm…ọe… hô hô.
Mai không chịu nổi phải ngẩng đầu lên hít thở rồi nôn khan, cô nhìn Khánh hờn dỗi còn anh chỉ cười xòa.
-Nào đừng dừng lại thế em…chiều anh thêm chút nữa anh sắp ra đến nơi rồi.
Miệng cô lại bị cu anh nhét đầy rồi ra vào không nghỉ, để hưng phấn hơn anh còn cởi cả áo cô ra rồi dùng tay bóp vú. Vú cô vẫn còn ê ẩm sau cuộc làm tình với Tuấn, nhưng đây là đòi hỏi của anh nên cô chẳng dám chối từ. Thậm chí mỗi lần anh kích động véo vào hai núm vú cô còn phải phối hợp rên lên giống như đang sướng lắm. Nhìn thấy những cảnh này Khánh càng trở nên hưng phấn, anh giữ đầu của Mai thúc ngược liên hồi giống như miệng cô là lỗ bướm.
Mai thấy mình thật nhục nhã, trước nay cô luôn được yêu chiều, chưa một lần cô phải ủy khuất làm điều mình không muốn. Nhưng giờ thử nhìn xem, hai đầu gối cô quỳ đến đỏ bầm mà cô vẫn phải chịu, cái miệng xinh xắn của cô thì bị coi như lỗ bướm mà cô có phản kháng được đâu. Việc cô có thể làm duy nhất lúc này là làm Khánh sung sướng để xuất tinh.
Hơn ai hết cô muốn chuyện này kết thúc thật nhanh, vì thế mọi động tác cô có thể làm cô đều bày ra hết. Hiện tại một tay Mai xục cu Khánh thật nhanh trong khi miệng cô kề vào mút chặt lấy cả hai hòn dái. Khánh rú lên vì cảm giác lạ kì nhưng mãnh liệt mà vợ mình mang đến.
-Uiii…sướng quá em yêu…em điêu luyện quá…ư hư hư…hôm nay anh mới biết vợ anh dâm thế này.
-Chụt chụt… uhm…chụt chụt…ư ư ư…
Đáp lại anh chỉ là tiếng rên nhẹ cùng tiếng mút cu anh “chùn chụt”. Nhưng thực ra lúc này trong đầu Mai chữ “dâm” đang không ngừng vang lên và lặp lại. Đấy chỉ là lời nói mất kiểm soát lúc thăng hoa, hoặc một lời trêu đùa tục tĩu các cặp đôi lúc trên giường thường hay nói. Nhưng với Mai thật nặng nề, vì sau Tuấn giờ đến anh nhận xét cô với tính từ như vậy, đấy phải chăng không còn là sỉ nhục mà là lời mô tả chính xác về cô?
Cô giấu tiếng nấc nghẹn bằng việc ngậm chặt hai hòn bi còn tay liên tục xóc, Khánh dường như sắp không chịu nổi, anh bóp vú cô mạnh hơn, hơi thở phì phò còn con cu thì phình to hết cỡ.
Được thêm một hai phút anh đột ngột đứng lên, anh bóp miệng cô rồi nhét con cu vào lại. Mai không kịp phản đối thì đầu đã bị giữ chặt rồi con cu anh cứ thế ra vào rất nhanh.
-Ô Ô…SƯỚNGGG…MÍM CHẶT MÔI VÀO…AAA…CHẶT NỮA…ĐÚNG RỒI EM ƠI…AAA…Ư HƯ HƯ…
Những ngón tay cô bấu vào mông anh đến ngập sâu, hằn đỏ. Khó chịu, tức nghẹn, buồn nôn khiến nước mắt cô tuôn rơi lã chã, nhưng anh không nhìn thấy mà mải mê trong cao trào rồi rút ra trong vội vã.
-AAAA…ANH KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA…AAA…ANH RA…HỪ HỪ…ANH RA RỒI… ÔIII…SƯỚNG…Ư HƯ HƯ…
Một nửa dòng tinh trắng đục phọt vào trong miệng, số còn lại chảy tràn trên mặt cô, mùi nó nồng nồng, vị mằn mặn tanh tanh. Mai buồn nôn, muốn nhè thứ kinh khủng kia ra ngay tức khắc, nhưng chưa kịp làm gì anh lại ấn cu vào mồm cô thêm lần nữa.
-Bú cho anh thêm lúc nữa… nhanh lên… uhm.
Lời nói như ra lệnh kèm một cái nhìn mong chờ nhưng áp bách, Mai ngoan ngoãn làm theo, cũng nuốt cả số tinh trong mồm còn sót lại. Đây là lần đầu tiên những lời anh nói cùng với cái nhìn của anh làm Mai thấy sợ, cô dường như cảm thấy anh lạnh lùng và dữ tợn hơn với mình.
-“Vì sao anh có thái độ như thế nhỉ, hay anh đã nghi ngờ, đã để ý những chuyện mình làm, trời ạ chuyện đã vỡ lở rồi sao.
-Anh cảm ơn em yêu nhé, em làm anh thực sự được lên tiên đấy, em có muốn anh làm điều tương tự với em không.
Sự dịu dàng vốn có của anh quay về khiến nỗi sợ chỉ vừa trào lên thì lắng lại, cô vẫn chưa trả lời mà chỉ ngước mắt nhìn anh, tìm kiếm những biểu hiện lạ lẫm. Anh cười hiền rồi nói tiếp.
-Sao thế, sao nhìn anh kĩ thế, hay vừa nãy anh nói gì khiến em không hài lòng phải không. Hihi đừng chấp nhé, chỉ vì hưng phấn quá nên nhiều khi ngôn từ mất kiểm soát. Em bỏ qua cho anh.
Anh xoa đầu rồi vuốt má nàng từ trên cao, giống như chủ nhân đang dỗ dành một con chó, cô lúc này mới nhu thuận gật đầu.
-Vâng em biết rồi, em chẳng giận anh đâu ạ, anh để em đi rửa mặt súc miệng rồi kiểm lại đồ cho anh nhé.
Khánh không nói gì, chỉ lẳng lặng dùng khăn ướt lau cu rồi ngồi vào bàn làm việc. Một tiếng sau anh tắm rửa lại rồi chia tay vợ, hôn chào các con rồi lên đường ra sân bay, cũng đồng nghĩa cho cô mười mấy ngày nhẹ nhõm. Thật nực cười, chỉ ít lâu trước đây họ từng là cặp vợ chồng quấn quýt biết bao người phải ước mong. Họ dính nhau không rời, biết bao là khăng khít, ấy vậy mà giờ đây để cô được thoải mái điều kiện tiên quyết là phải vắng anh.
Tất nhiên khi không có chồng thì Mai sẽ đến với người tình bất kể khi nào cô muốn. Nếu nhớ về ngày xưa cô sẽ tìm về bên Khanh, nắm tay dạo bờ hồ hay lang thang những quán quen đầy kỉ niệm. Lúc đó sẽ rất vui, người cô như trẻ lại, cô định nghĩa đấy là cảm giác tươi đẹp của thanh xuân. Nhưng kết thúc trên giường với anh thì không phải là trải nghiệm thích thú, sự thăng hoa nửa chừng khiến cơ thể sẽ không được hoàn toàn thỏa mãn.
Để giải tỏa đi những bức bối trong lòng cô lại tìm đến Tuấn, kẻ sẽ xé tả tơi cơ thể cô trong cảm giác tình dục mãnh liệt nhất trần đời, bất kể khi nào và ở đâu. Cô trở thành con nghiện của thứ cảm giác đó, đến mức chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ làm cơ thể cô nóng bừng.
Cuộc sống của cô gần như đã hoàn toàn đảo lộn kể từ ngày cô dấn thân vào những con đường không lối thoát ấy. Cô dành nhiều giờ để nhắn tin, thủ thỉ cùng với Khanh và sẵn sàng lên đường đến nơi mà Tuấn hẹn. Các con của cô có khi nhiều ngày không được mẹ ru ngủ, những phút âu yếm với chúng cũng thưa dần. Có lẽ những khoái cảm vụng trộm kia lôi cuốn đến mức khiến cô xao nhãng cả thứ tình cảm mẫu tử thiêng liêng nhất của người làm mẹ.
Lòng chung thủy được giữ gìn như một đôi giày mới, cám dỗ là vũng nước bẩn trên đường. Mai đã từng nhất mực cố gắng cho đôi giày kia không bị vấy bẩn, rồi một lần sảy chân nó bị lem chút ít, Mai xót xa vô cùng, dằn vặt và tự hứa sẽ không để điều ấy tiếp tục xảy ra. Rồi bất ngờ có lần hai, cô vẫn còn tiếc nuối vẫn tự hứa trong lòng, nhưng thêm những lần thứ 3, thứ tư sự tiếc nuối dần vơi đi. Giờ đây khi đôi giày đại diện cho lòng thủy chung đã hoàn toàn lem luốc, cô thoải mái chơi đùa trên vũng nước đại diện cho cám dỗ kia, không màng hậu quả.
Bà Bích và cả Yến cũng lờ mờ nhận thấy những biểu hiện thay đổi của Mai, nhưng họ còn vướng bận cho cuộc sống của mình, đâu thể theo sát cô để quản thúc. Và cũng chính họ đến nằm mơ cũng không thể ngờ được, rằng một người như cô có thể say mê thú vui xác thịt với một kẻ như Tuấn.
Thứ duy nhất có thể quản chế cô là sự có mặt của anh trong những dịp ít ỏi giữa hai kì công tác. Lúc đó vì để giữ gìn cho bí mật của mình, vì để những ngày sau tha hồ hoan lạc mà cô lại sống trong vai người mẹ hiền vợ ngoan. Nhưng đấy cũng là những ngày cô nặng nề ủ dột, cảm giác nằm bên chồng tựa như phạm nhân nằm trong khám. Cô lấy đủ lí do để đi làm sớm hơn về muộn hơn, chuyện vợ chồng cũng chỉ là bắt buộc và diễn ra với tần suất cực ít, do dạo gần đây anh cũng bận vô cùng. Anh vẫn vui cười thậm chí nhiều lần xin lỗi cô về sự bận bịu của mình, nói chung anh chưa làm bất cứ điều gì có lỗi với cô hay cuộc hôn nhân này cả. Nhưng “một bàn tay vỗ sao được thành tiếng”, ngọn lửa hạnh phúc của gia đình nhỏ ấy đã dần tắt đi, để cho người đàn bà trắc nết thắp lên ngọn lửa dục vọng của mình.
Khánh giường như đã bị công việc cuốn trôi, anh báo vợ lịch công tác triền miên, khiến những dịp ở nhà trở thành ít ỏi. Hầu như anh chỉ ở nhà một vài hôm rồi lại lên đường công tác, những đợt ở nhà anh gần như giành toàn bộ thời gian chơi với các con. Anh ngồi nhiều giờ để xếp cho đứa lớn lâu đài, cũng chẳng ngại làm ngựa cho đứa nhỏ cưỡi. Đến đêm anh cũng kiên nhẫn đọc truyện cho đến khi các con ngủ hết rồi mới làm việc của mình. Anh có thể ngủ ít đi cũng được, không giao lưu tụ tập bạn bè cũng được nhưng luôn muốn góp mặt nhiều nhất vào tuổi thơ của các con. Anh đã cố hết sức để gia đình này có một hạnh phúc vẹn tròn, nhưng đâu biết hiện giờ nó đã bắt đầu mục ruỗng.
Có thể sự bận bịu làm Khánh chẳng nhận ra điều ấy nên anh vẫn tiếp tục những chuyến công tác dài ngày. Công việc cũng có vẻ không hoàn toàn thuận lợi khi anh hay cau mày nhăn trán, những giấc ngủ ngắn thì trằn trọc không yên.
Anh cũng đã sử dụng hầu hết các tài khoản ngân hàng, kể cả tiền anh từng để dành dưỡng già cho ông bà nội ngoại hai bên. Mai hiện tại cũng chỉ còn quản lý một tài khoản nhỏ dành cho việc học của các con. Mà để giữ lại được tài khoản này cô đã phải rào trước đón sau và cũng phần nào tỏ ra gay gắt thì anh mới không động vào. Bằng không lúc này bí mật đem tiền cho trai của cô đã bị anh phát hiện.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Quá đau lòng cho Khánh
 

Ivan cuto

Yếu sinh lý
Ch102. Đôi giày bẩn.
Mai chậm rãi đưa tay nắm lấy khúc thịt quen thuộc của anh, cảm nhận sự nóng bỏng và cứng rắn cùng những đường gân ngoằn ngoèo. Cô xoa nhẹ, ngón tay lướt dọc theo chiều dài, trong đầu vẫn so sánh cái của anh với thứ kì dị mà Tuấn có.
-À ừ, cách này cũng được đấy anh thấy em càng ngày càng có năng khiếu, biết nhiều thứ để thỏa mãn chồng.
Mai tự giễu trong đầu.
-“Tại vì dâm đãng và có nhiều chồng hơn chăng.”
Lúc này Khánh ngả người ra sau, hai tay chống lên giường, ánh mắt hau háu nhìn xuống Mai.
-Làm đi em… đừng làm anh ngóng chờ thêm nữa.
Mai cảm thấy trong giọng nói của anh có chút gì đó như ra lệnh, cô lắc đầu “mình nhạy cảm quá chăng, anh đâu bao giờ như thế.” Mai ngẩng đầu nhìn anh rồi cười cười gượng gạo, cô cúi đầu xuống, môi cô chạm nhẹ vào đầu khấc, khẽ hôn như thể đang thăm dò. Cô cảm nhận được vị mặn nhàn nhạt, mùi cơ thể quen thuộc của Khánh nhưng có chút nồng hơn do cả ngày chưa tắm. Cô nhăn mũi ái ngại rồi với tay lấy bịch giấy ướt trên đầu giường lau qua.
Cô bắt đầu lại chậm rãi và dứt khoát hơn, đầu lưỡi xoay vòng quanh đầu nấm, rồi từ từ cho nó tiến vào trong miệng cô. Khánh được ẩm ướt và ấm nóng vây quanh, anh rên khẽ, hông cũng hơi nhích lên như thúc giục.
-Em càng ngày càng giỏi… tốt lắm…ư hừ…tiếp tục đi em…
Giọng anh hơi khàn và ngắt quãng. Mai không trả lời vì dương vật anh đã lấp đầy trong khoang miệng. Cô mím môi chặt lại cố gắng tập trung làm cho anh sướng nhất, để chuyện này chóng qua.
Cô dùng thêm lưỡi, liếm quanh thân dương vật miết dọc theo những đường gân hằn rõ. Nước bọt thấm đẫm thân cu kèm theo cả những âm thanh “nhọp nhẹp” của sự ướt át. Động tác nhẹ nhàng nhưng có tác dụng to lớn, Khánh liên tục hóp mông, hơi thở dần nhanh và những mảng ga giường trong tay anh bị vò nát.
-Em làm tốt quá…anh sướng rồi vợ ơi… hừ hừ… nhanh nữa lên em…đừng dừng nhé…uhm…
-Ư hư hư… ọc ọc…hưm hư uhm.
Dù miễn cưỡng Mai cũng phải làm cho ra trò, cô tạo ra tiếng rên, cũng siết các ngón tay trên đùi anh giống như mình cũng đang hứng thú. Khánh đòi hỏi nhiều hơn, anh luồn tay vào tóc cô vít cho đầu sát nữa, con cu chọc và sâu hơn, đâm ngược lên cuống họng mấy lần làm Mai suýt nôn. Tiết tấu của nàng dần nhanh, cái đầu liên tục lên xuống, cùng với đó là hai tay không ngừng vuốt ve hai trái cà và cả gốc dương vật có lông tua tủa.
-Ôi…hừ hừ… sướng quá… sâu nữa đi em…hừ hừ… sao chỗ nào trên người em cũng có thể làm anh phát điên được vậy… ư hư hư…
Mông Khánh liên tục hất lên, còn hai tay thì cố ấn đầu cô xuống thấp, anh thấy vậy sướng vô cùng còn Mai thì khó chịu không thể tả.
-Ọc…ọc…uhm uhm…uhm uhm…ọe… hô hô.
Mai không chịu nổi phải ngẩng đầu lên hít thở rồi nôn khan, cô nhìn Khánh hờn dỗi còn anh chỉ cười xòa.
-Nào đừng dừng lại thế em…chiều anh thêm chút nữa anh sắp ra đến nơi rồi.
Miệng cô lại bị cu anh nhét đầy rồi ra vào không nghỉ, để hưng phấn hơn anh còn cởi cả áo cô ra rồi dùng tay bóp vú. Vú cô vẫn còn ê ẩm sau cuộc làm tình với Tuấn, nhưng đây là đòi hỏi của anh nên cô chẳng dám chối từ. Thậm chí mỗi lần anh kích động véo vào hai núm vú cô còn phải phối hợp rên lên giống như đang sướng lắm. Nhìn thấy những cảnh này Khánh càng trở nên hưng phấn, anh giữ đầu của Mai thúc ngược liên hồi giống như miệng cô là lỗ bướm.
Mai thấy mình thật nhục nhã, trước nay cô luôn được yêu chiều, chưa một lần cô phải ủy khuất làm điều mình không muốn. Nhưng giờ thử nhìn xem, hai đầu gối cô quỳ đến đỏ bầm mà cô vẫn phải chịu, cái miệng xinh xắn của cô thì bị coi như lỗ bướm mà cô có phản kháng được đâu. Việc cô có thể làm duy nhất lúc này là làm Khánh sung sướng để xuất tinh.
Hơn ai hết cô muốn chuyện này kết thúc thật nhanh, vì thế mọi động tác cô có thể làm cô đều bày ra hết. Hiện tại một tay Mai xục cu Khánh thật nhanh trong khi miệng cô kề vào mút chặt lấy cả hai hòn dái. Khánh rú lên vì cảm giác lạ kì nhưng mãnh liệt mà vợ mình mang đến.
-Uiii…sướng quá em yêu…em điêu luyện quá…ư hư hư…hôm nay anh mới biết vợ anh dâm thế này.
-Chụt chụt… uhm…chụt chụt…ư ư ư…
Đáp lại anh chỉ là tiếng rên nhẹ cùng tiếng mút cu anh “chùn chụt”. Nhưng thực ra lúc này trong đầu Mai chữ “dâm” đang không ngừng vang lên và lặp lại. Đấy chỉ là lời nói mất kiểm soát lúc thăng hoa, hoặc một lời trêu đùa tục tĩu các cặp đôi lúc trên giường thường hay nói. Nhưng với Mai thật nặng nề, vì sau Tuấn giờ đến anh nhận xét cô với tính từ như vậy, đấy phải chăng không còn là sỉ nhục mà là lời mô tả chính xác về cô?
Cô giấu tiếng nấc nghẹn bằng việc ngậm chặt hai hòn bi còn tay liên tục xóc, Khánh dường như sắp không chịu nổi, anh bóp vú cô mạnh hơn, hơi thở phì phò còn con cu thì phình to hết cỡ.
Được thêm một hai phút anh đột ngột đứng lên, anh bóp miệng cô rồi nhét con cu vào lại. Mai không kịp phản đối thì đầu đã bị giữ chặt rồi con cu anh cứ thế ra vào rất nhanh.
-Ô Ô…SƯỚNGGG…MÍM CHẶT MÔI VÀO…AAA…CHẶT NỮA…ĐÚNG RỒI EM ƠI…AAA…Ư HƯ HƯ…
Những ngón tay cô bấu vào mông anh đến ngập sâu, hằn đỏ. Khó chịu, tức nghẹn, buồn nôn khiến nước mắt cô tuôn rơi lã chã, nhưng anh không nhìn thấy mà mải mê trong cao trào rồi rút ra trong vội vã.
-AAAA…ANH KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA…AAA…ANH RA…HỪ HỪ…ANH RA RỒI… ÔIII…SƯỚNG…Ư HƯ HƯ…
Một nửa dòng tinh trắng đục phọt vào trong miệng, số còn lại chảy tràn trên mặt cô, mùi nó nồng nồng, vị mằn mặn tanh tanh. Mai buồn nôn, muốn nhè thứ kinh khủng kia ra ngay tức khắc, nhưng chưa kịp làm gì anh lại ấn cu vào mồm cô thêm lần nữa.
-Bú cho anh thêm lúc nữa… nhanh lên… uhm.
Lời nói như ra lệnh kèm một cái nhìn mong chờ nhưng áp bách, Mai ngoan ngoãn làm theo, cũng nuốt cả số tinh trong mồm còn sót lại. Đây là lần đầu tiên những lời anh nói cùng với cái nhìn của anh làm Mai thấy sợ, cô dường như cảm thấy anh lạnh lùng và dữ tợn hơn với mình.
-“Vì sao anh có thái độ như thế nhỉ, hay anh đã nghi ngờ, đã để ý những chuyện mình làm, trời ạ chuyện đã vỡ lở rồi sao.
-Anh cảm ơn em yêu nhé, em làm anh thực sự được lên tiên đấy, em có muốn anh làm điều tương tự với em không.
Sự dịu dàng vốn có của anh quay về khiến nỗi sợ chỉ vừa trào lên thì lắng lại, cô vẫn chưa trả lời mà chỉ ngước mắt nhìn anh, tìm kiếm những biểu hiện lạ lẫm. Anh cười hiền rồi nói tiếp.
-Sao thế, sao nhìn anh kĩ thế, hay vừa nãy anh nói gì khiến em không hài lòng phải không. Hihi đừng chấp nhé, chỉ vì hưng phấn quá nên nhiều khi ngôn từ mất kiểm soát. Em bỏ qua cho anh.
Anh xoa đầu rồi vuốt má nàng từ trên cao, giống như chủ nhân đang dỗ dành một con chó, cô lúc này mới nhu thuận gật đầu.
-Vâng em biết rồi, em chẳng giận anh đâu ạ, anh để em đi rửa mặt súc miệng rồi kiểm lại đồ cho anh nhé.
Khánh không nói gì, chỉ lẳng lặng dùng khăn ướt lau cu rồi ngồi vào bàn làm việc. Một tiếng sau anh tắm rửa lại rồi chia tay vợ, hôn chào các con rồi lên đường ra sân bay, cũng đồng nghĩa cho cô mười mấy ngày nhẹ nhõm. Thật nực cười, chỉ ít lâu trước đây họ từng là cặp vợ chồng quấn quýt biết bao người phải ước mong. Họ dính nhau không rời, biết bao là khăng khít, ấy vậy mà giờ đây để cô được thoải mái điều kiện tiên quyết là phải vắng anh.
Tất nhiên khi không có chồng thì Mai sẽ đến với người tình bất kể khi nào cô muốn. Nếu nhớ về ngày xưa cô sẽ tìm về bên Khanh, nắm tay dạo bờ hồ hay lang thang những quán quen đầy kỉ niệm. Lúc đó sẽ rất vui, người cô như trẻ lại, cô định nghĩa đấy là cảm giác tươi đẹp của thanh xuân. Nhưng kết thúc trên giường với anh thì không phải là trải nghiệm thích thú, sự thăng hoa nửa chừng khiến cơ thể sẽ không được hoàn toàn thỏa mãn.
Để giải tỏa đi những bức bối trong lòng cô lại tìm đến Tuấn, kẻ sẽ xé tả tơi cơ thể cô trong cảm giác tình dục mãnh liệt nhất trần đời, bất kể khi nào và ở đâu. Cô trở thành con nghiện của thứ cảm giác đó, đến mức chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đủ làm cơ thể cô nóng bừng.
Cuộc sống của cô gần như đã hoàn toàn đảo lộn kể từ ngày cô dấn thân vào những con đường không lối thoát ấy. Cô dành nhiều giờ để nhắn tin, thủ thỉ cùng với Khanh và sẵn sàng lên đường đến nơi mà Tuấn hẹn. Các con của cô có khi nhiều ngày không được mẹ ru ngủ, những phút âu yếm với chúng cũng thưa dần. Có lẽ những khoái cảm vụng trộm kia lôi cuốn đến mức khiến cô xao nhãng cả thứ tình cảm mẫu tử thiêng liêng nhất của người làm mẹ.
Lòng chung thủy được giữ gìn như một đôi giày mới, cám dỗ là vũng nước bẩn trên đường. Mai đã từng nhất mực cố gắng cho đôi giày kia không bị vấy bẩn, rồi một lần sảy chân nó bị lem chút ít, Mai xót xa vô cùng, dằn vặt và tự hứa sẽ không để điều ấy tiếp tục xảy ra. Rồi bất ngờ có lần hai, cô vẫn còn tiếc nuối vẫn tự hứa trong lòng, nhưng thêm những lần thứ 3, thứ tư sự tiếc nuối dần vơi đi. Giờ đây khi đôi giày đại diện cho lòng thủy chung đã hoàn toàn lem luốc, cô thoải mái chơi đùa trên vũng nước đại diện cho cám dỗ kia, không màng hậu quả.
Bà Bích và cả Yến cũng lờ mờ nhận thấy những biểu hiện thay đổi của Mai, nhưng họ còn vướng bận cho cuộc sống của mình, đâu thể theo sát cô để quản thúc. Và cũng chính họ đến nằm mơ cũng không thể ngờ được, rằng một người như cô có thể say mê thú vui xác thịt với một kẻ như Tuấn.
Thứ duy nhất có thể quản chế cô là sự có mặt của anh trong những dịp ít ỏi giữa hai kì công tác. Lúc đó vì để giữ gìn cho bí mật của mình, vì để những ngày sau tha hồ hoan lạc mà cô lại sống trong vai người mẹ hiền vợ ngoan. Nhưng đấy cũng là những ngày cô nặng nề ủ dột, cảm giác nằm bên chồng tựa như phạm nhân nằm trong khám. Cô lấy đủ lí do để đi làm sớm hơn về muộn hơn, chuyện vợ chồng cũng chỉ là bắt buộc và diễn ra với tần suất cực ít, do dạo gần đây anh cũng bận vô cùng. Anh vẫn vui cười thậm chí nhiều lần xin lỗi cô về sự bận bịu của mình, nói chung anh chưa làm bất cứ điều gì có lỗi với cô hay cuộc hôn nhân này cả. Nhưng “một bàn tay vỗ sao được thành tiếng”, ngọn lửa hạnh phúc của gia đình nhỏ ấy đã dần tắt đi, để cho người đàn bà trắc nết thắp lên ngọn lửa dục vọng của mình.
Khánh giường như đã bị công việc cuốn trôi, anh báo vợ lịch công tác triền miên, khiến những dịp ở nhà trở thành ít ỏi. Hầu như anh chỉ ở nhà một vài hôm rồi lại lên đường công tác, những đợt ở nhà anh gần như giành toàn bộ thời gian chơi với các con. Anh ngồi nhiều giờ để xếp cho đứa lớn lâu đài, cũng chẳng ngại làm ngựa cho đứa nhỏ cưỡi. Đến đêm anh cũng kiên nhẫn đọc truyện cho đến khi các con ngủ hết rồi mới làm việc của mình. Anh có thể ngủ ít đi cũng được, không giao lưu tụ tập bạn bè cũng được nhưng luôn muốn góp mặt nhiều nhất vào tuổi thơ của các con. Anh đã cố hết sức để gia đình này có một hạnh phúc vẹn tròn, nhưng đâu biết hiện giờ nó đã bắt đầu mục ruỗng.
Có thể sự bận bịu làm Khánh chẳng nhận ra điều ấy nên anh vẫn tiếp tục những chuyến công tác dài ngày. Công việc cũng có vẻ không hoàn toàn thuận lợi khi anh hay cau mày nhăn trán, những giấc ngủ ngắn thì trằn trọc không yên.
Anh cũng đã sử dụng hầu hết các tài khoản ngân hàng, kể cả tiền anh từng để dành dưỡng già cho ông bà nội ngoại hai bên. Mai hiện tại cũng chỉ còn quản lý một tài khoản nhỏ dành cho việc học của các con. Mà để giữ lại được tài khoản này cô đã phải rào trước đón sau và cũng phần nào tỏ ra gay gắt thì anh mới không động vào. Bằng không lúc này bí mật đem tiền cho trai của cô đã bị anh phát hiện.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Không để vụ này chìm nhá. Tml tác giả nợ anh em truyện mới, nói đêm nay có mà đéo thấy gì. Đọc chục phút hết mẹ 2ch kia rồi
 

Lituchi1

Tao là gay
Tôi là lituchi hàng real nhé. Chủ group "Đàn ông chém gió, truyện 18+" trên tele, nick Telegram @lituchi88. Muốn mua truyện hay góp ý bất cứ gì cứ pm cho tôi, tôi trả lời hết.
 

Lituchi1

Tao là gay
Ch103. Châu Anh
Nói về Khanh, kẻ mà Mai đã mạo hiểm đánh đổi cả hạnh phúc để đến bên anh ta, thì từ ngày có nhà, có xe anh ta liền trở thành một con người bận rộn. Nhất là dạo gần đây Mai gọi điện cho anh ta thường bị anh ta cúp máy, nếu có nói chuyện thì cũng rất vội vàng kiểu như.
-“Em à, có chuyện gì thế, có quan trọng lắm không, nếu không hãy để lúc khác mình nói chuyện em nhé, anh đang bận mất rồi.”
Hoặc.
-“Sao lại gọi giờ này, anh còn đang bận công chuyện, để lúc khác anh liên lạc lại sau nhé.”
Anh ta hầu như không còn thời gian dành cho cô, liên lạc của họ chủ yếu là về đêm và qua tin nhắn, mấy lần cô cố gặng hỏi sâu hơn thì Khanh cũng chỉ lấp lửng. Anh ta nói rằng vừa mới xin được công việc làm thêm tại một công ty môi giới chứng khoán. Vì là trong thời gian đầu nên phải cố gắng nhiều hơn người khác để gây ấn tượng tốt và học hỏi cùng chứng minh năng lực. Mai thấy vậy thì càng thương xót cho nhân tình, cô nhiều lần nhắn gửi rằng nếu Khanh cần giúp đỡ thì cô luôn sẵn sàng.
Tất nhiên chuyện đấy Khanh sẽ không quên nhưng tạm thời hắn đang dành thời gian cho mối bận tâm khác, Mai đặc biệt không nên xuất hiện cạnh hắn lúc này.
Bên ngoài khu biệt thự hạng sang, nơi này có an ninh nghiêm ngặt còn hơn cả khu nhà Mai ở. Khanh đỗ xe bên ngoài trạm gác gọi điện rồi đứng chờ một ai đó đi ra.
15p sau, một cô gái trẻ với mái tóc buông dài đen nhánh, cô mặc một chiếc đầm màu trắng, đi giày 5 phân và xách bên người một chiếc túi xinh xinh.
Cô gái trẻ trung và duyên dáng quá, cô có ánh mắt biết cười, cái miệng chúm chím và mũi quỳnh nhỏ xinh. Dưới ánh nắng nhẹ nhàng của buổi sáng, không khó nhận thấy sự vui tươi yêu đời cùng lanh lợi của cô.
vn-11134207-7ra0g-m6nqzisziibc51_tn.jpeg
Ngay khi vừa gặp mặt, cô tặng Khanh một nụ cười thật tươi, Khanh cũng đáp trả bằng ánh mắt hiền từ và yêu thương chất chứa.
-Sao đứng ngoài này mà không chịu vào, bộ anh có gì chột dạ hay sao mà không dám vào gặp bố mẹ em.
-Đâu có, anh chỉ ngại vì chưa tự tin thôi, cả công việc ở trường lẫn công ty môi giới chứng khoán vẫn chưa đâu vào đâu. Lúc nào công việc của anh ở hai nơi có thành tựu rồi tự khắc anh sẽ vào chào hỏi bố mẹ rồi thưa chuyện hai đứa mình.
Cô gái bước lên xe, mặt đã đỏ hồng, nhưng ánh mắt vẫn nhìn Khanh, đôi môi đáng yêu cong lên làm ra vẻ đỏng đảnh.
-Hứ, chuyện hai đứa mình là chuyện gì mà đòi thưa.
-Thì chuyện hai đứa mình yêu nhau, mặc dù đã hơn 5 năm nay, nhưng anh muốn chính thức được cha mẹ em đồng ý.
-Này nhá, vào nói chuyện với cha mẹ em để xin phép ba mẹ em đưa em đi chơi thì được chứ nói mấy chuyện ấy giờ thì hơi sớm đó. Chuyện bên Úc là bên Úc nhé, giờ ở Việt Nam tính chuyện Việt Nam, anh về nước gần 2 năm, quen ai, yêu cô nào làm sao em biết được. Em phải điều tra, phải thử thách biết đâu anh thay lòng đổi dạ thì sao.
Khanh mặt vẫn không đổi sắc nhìn về cô.
-Châu Anh, em nghĩ anh là người dễ thay lòng đổi dạ đến thế sao, em biết ngày bên đấy anh đã được chào mời nhập quốc tịch để ở lại nhưng anh vẫn không màng. Anh về Việt Nam để hai đứa mình lại gắn bó, anh tưởng em công tác trong Sài Gòn như lúc về Việt Nam em nói nên cũng xin vào trong đấy. Ai ngờ em đi học thạc sĩ mà chẳng nói cho anh, giờ biết em sắp về và ra ngoài này công tác, anh lại tốn công xin ra ngoài này cốt cũng để gần em, vậy mà em vẫn còn nghi ngờ anh nữa.
Cái giọng buồn buồn của hắn vẫn như ngày nào còn bên Úc, Châu Anh nghe lấy từng từ rồi tưởng tượng con đường của hắn đến với cô. Một lần nữa, giống hệt năm xưa cô lại thấy vừa thương vừa phục người đàn ông này.
Năm xưa Châu Anh cũng là du học sinh bên Úc, cô tiểu thư 21 tuổi lần đầu xa nhà sống cuộc sống tự lập, mọi thứ tưởng chừng đơn giản bỗng phức tạp không ngờ. Cô nhớ gia đình, lúng túng trong công việc thường ngày khiến cho mất tập trung làm điểm số gần như chạm đáy.
Lúc này cô cần tìm một gia sư, may sao Khanh xuất hiện, anh là người Việt lại có học bổng tiến sỹ, thừa đủ điều kiện để kèm cặp cho cô. Quả đúng vậy, anh là một gia sư khá tốt, điểm số cô cải thiện rất nhanh, cũng kéo lại sự gần gũi của 2 người.
Tìm hiểu sâu cô mới biết anh là dân tỉnh lẻ, nhà rất nghèo có mẹ già còn thêm cả mấy đứa em nghề nghiệp còn chưa ổn định. Anh vừa đi học vừa đi làm để gửi tiền về quê cho mẹ và các em đỡ nhọc. Thế là cô so sánh với mình rồi tự nhiên mà cảm phục, từ đấy cô chú ý đến hắn nhiều hơn.
Khanh thấy, nhưng không thích mất thời gian cho việc lằng nhằng, hắn muốn ưu tiên vào việc học để thực hiện hoài bão của mình. Nhưng bằng nhiều nguồn Khanh biết được Châu Anh là một tiểu thư chính hiệu, gia đình không những giàu mà còn có thế lực ở khắp nơi. Hơn ai hết Khanh cần và hiểu tác dụng của những điều này, vì vậy thay vì lạnh nhạt giữ khoảng cách hắn bắt đầu tiếp cận cô.
Ngoài việc dạy học để nâng cao cho em điểm số, hắn cũng chẳng ngại giúp em biết làm những công việc hằng ngày. Từ nấu cơm, rửa bát giặt đồ cùng vân vân những việc nhà khác nữa. Cũng vì tốn thời gian quá nhiều cho cô mà Khanh bị mất học bổng toàn phần, Châu Anh biết được điều này thì vô cùng cảm động, cũng tự nhủ trong lòng sẽ cố gắng bù đắp cho anh ta. Chính vì nhiệt tình như vậy hắn dần dà không chỉ đơn thuần là một người phụ đạo, mà thân thiết và quan trọng như một người anh.
Tình cảm hai người họ lớn nhanh vì ở xứ người họ cũng chỉ có nhau mà nương tựa. Châu Anh dần yêu hắn ta mặc dù những người đàn ông xung quanh có tốt gấp trăm ngàn lần cô cũng bỏ qua không thèm ghé mắt. Khanh lúc này mới biết được vị ngọt của việc yêu tiểu thư nhà giàu. Vì khi yêu hắn, Châu Anh cũng giống Mai, cô trao cho hắn cả thể xác lẫn tâm hồn. Gia đình cô rất có điều kiện, với kinh tế thoải mái cô vô tư mà giúp đỡ hắn cả về vật chất và phương tiện.
Những năm sau này ở bên Úc, Châu Anh để Khanh về ở chung, cô cũng mua một chiếc ôtô để 2 người tiện đi lại. Có ôtô Khanh có nhiều cơ hội việc làm hơn, vì vậy hắn chăm chỉ làm thêm để có tiền gửi về quê và chuẩn bị cho sau này. Khanh đã rất khéo léo để thể hiện sự nỗ lực chăm chỉ và che giấu sự toan tính của mình trong ngần ấy năm, cũng thành công để lại trong lòng Châu Anh hình tượng tốt.
Một người vừa thông minh, giỏi giang lại không ngừng cố gắng rất thích hợp để chọn làm ý trung nhân. 4 năm học bên đấy, ở cùng nhau, Châu Anh gần như đã chấm Khanh trở thành chồng mình ngày sau. Chỉ có điều cô kết thúc việc học trước anh, khi về nước nói với cha mẹ chuyện này thì bị họ gạt đi tức khắc.
Với họ, một người đàn ông xuất thân bần hàn không chỗ dựa, chỉ có mỗi cái bằng Tiến sĩ ngoài ra cũng không nổi bật gì thì không thể nào xứng với con gái của mình được. Thế là họ thu xếp để cô gặp gỡ, xem mặt với nhiều thiếu gia, công tử ở trong nước nhưng đều bị cô từ chối.
Để tránh bị bố mẹ mình thúc ép thêm, cô lại chọn đi du học tiếp, lần này là ở Anh.
Sở dĩ Châu Anh không sang lại Úc vì cô muốn dành cho Khanh thử thách, cô muốn xem rằng sự lựa chọn của mình có phải chính xác không. Cô tạo ra sự xa cách trong khoảng thời gian 2 năm, từ Úc cho đến Anh rồi hai miền Nam Bắc. Thế nhưng hiện tại khi cô vừa về đến Việt Nam anh đã ở đây, vui mừng chào đón. Thử thách này anh đã vượt qua, cô cũng đã khẳng định với bố mẹ mình rằng: với cô Khanh là sự lựa chọn duy nhất. “Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời”, bố mẹ Châu Anh không muốn con họ lại đi xa hay làm việc ở nước ngoài không về nữa. Vì thế họ đã đồng ý cho cô tự do chọn lựa, nên Châu Anh mới muốn anh đến để cho bố mẹ mình nhìn qua.
Trồng cây đã đến ngày hái quả, Khanh đâu phải vội vã làm gì. Hắn muốn có địa vị chắc chắn trước khi đứng trước mặt bố mẹ nàng, nên tạm thời còn trì hoãn. Châu Anh biết vậy thì thôi không giục giã, cô tuy trẻ người nhưng rất khôn ngoan, cô nghĩ rằng anh cũng có lòng kiêu hãnh của mình, và điều đó thì đáng được tôn trọng.
-Hít hà, xe anh mới mua đây hả, đẹp quá, mùi cũng thơm nữa, có phải mùi nước hoa của cô nào đấy không.
Cô ngồi vào xe, nói cười tinh nghịch nhưng ánh mắt thì ánh lên vẻ tự hào. Dù xe không là điều gì xa lạ với cô, nhưng đó là thành quả của người yêu và cô muốn tán thưởng.
-Hít hít…có mùi nước hoa nữ thật à, vậy chắc là có do hôm nọ các thầy cô trong khoa ngồi lên xe để lại. Mình mua xe mới cũng phải khao họ một bữa ra trò chứ.
Châu Anh chỉ nói đùa với Khanh chứ ở với nhau hơn 3 năm cô biết thừa hắn là người ra sao, cũng hoàn toàn tin vào sự thủy chung của hắn. Cô biết hắn ta không phải người có nhu cầu tình dục cao, còn ngoài ra từ nhan sắc đến trẻ trung hoặc địa vị gia đình cô tự tin hắn không tìm ai hơn cô được.
-Thế hôm nay anh định đãi em cái gì, nói trước là không ngon, chỗ ngồi không đẹp là em dỗi đấy.
-Yên tâm, dịp đặc biệt bên người đặc biệt thì điểm đến tất nhiên không thể bình thường.
Họ nhìn nhau âu yếm, hôn nhau thắm thiết rồi cùng du hí cả ngày trên chiếc xe mà Mai mua tặng cho tình yêu của mình.
Còn Mai, cô vừa kết thúc một ngày làm việc với thân thể mệt rã rời. Bị như thế này người đáng trách nhất chính là nhân tình quý báu của cô, là Tuấn đem lại. Chẳng phải hắn làm gì cô mà bởi vì Mai muốn giúp hắn ta đỡ bị phạt. Vì cái thẻ chấm công của của hắn quá xấu với chi chít những giờ làm đi muộn cùng những ngày nghỉ buổi chiều. Trong những buổi vắng mặt đấy không ít là những lần ngụp lặn trên thân xác cô, hắn cũng tốn công thỏa mãn cho cơ thể này vì vậy mà cô giúp hắn che giấu. Nhưng không thể để người khác nghi ngờ nên cô nhận luôn thống kê ngày công cho cả tổ.
Tiếng giày của Mai nện lên nền bê tông “cồm cộp” Mai đưa mắt nhìn quanh thấy chẳng còn mấy chiếc xe, giờ này đã khá muộn, cũng chỉ những bộ phận tăng ca còn ở lại.
Ở cái chỗ rộng mênh mông lại trống huơ trống huếch Mai cũng có chút rùng mình, cô cố bước chân nhanh hơn để ngồi vào xe. “Tít tít” cô bấm mở cửa xe, rồi cúi xuống dẹp đi cái biển cảnh báo chữ A đang chặn đầu xe cô vào trong góc. Sau đó nàng chui lên xe, lúc này Mai mới trút đi nỗi sợ mà thở phào nhẹ nhõm. Cô đề nổ máy định phóng vút đi. Nhưng một bàn tay đặt lên vai cô, giọng đặc khàn ra lệnh bên tai.
-Tắt máy…
Mai rùng mình sởn gai ốc, cô xoay cổ tay chiếc xe im lìm, lịm bặt. Bàn tay trượt xuống bóp mạnh vào bầu ngực của cô đau điếng, cô khẽ “ưm”. Giọng nói kia tiếp tục.
-Im, hoặc tao vặn cổ mày.
Mai gật gật.
-Lột quần lót ra đưa tao.
Mai hơi lắc đầu, giọng nói kia gằn hơn một chút, tay hắn nơi vú cũng siết mạnh hơn.
-Không muốn chết thì làm nhanh.
Mai sụt sùi cúi người, cho tay vào trong váy một lúc sau đưa lên một mảnh vải hình tam giác màu hồng. Gã đàn ông ở phía sau giật lấy, có vẻ hắn đưa lên mũi, rồi một tiếng hít vừa mạnh vừa sâu vang lên.
-HÍTTT…oa, thơm quá, mùi lồn em thật tuyệt, chẳng lúc nào mà anh không thèm không nhớ…địt mẹ buồi anh lại cửng rồi này…
“Pựt pựt pựt…” hắn dùng tay giựt thật mạnh, cả hàng cúc bấm bật tung, hai vạt áo phanh ra, vú cô ngồn ngộn phơi ra trắng tươi như hai cái bánh bao cỡ đại.
-Đừng…không được…xin anh…
Mai vùng vẫy, khép tay trước ngực, đây là nơi nhiều người qua lại, kính chắn gió thì chẳng che chắn được gì, nếu có người tới đây họ sẽ nhìn thấy hết.
-Xuống đây…để cho anh địt…
Mai quay xuống đập tay vào người hắn ta kêu bụp bụp.
-Không bình thường được hả, không làm người ta giật mình sợ chết thì không thôi.
-Khà khà, thỉnh thoảng đổi gió làm tí bất ngờ cho vui, lại đây với anh, anh thèm, anh nhớ lồn em quá.
Tuấn cười khềnh khệch đỡ nàng lại phía sau, trận chiến trên xe hôm nay không thể nào tránh khỏi, nhưng Mai chẳng ngại cũng chẳng sợ thậm chí bướm cô bắt đầu giật giật mong chờ.
anh-sex-0821-202457-012.jpg

ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

mrwin

Yếu sinh lý
Đừng nói vợ Khánh sau này là con Châu Anh này nhá, nếu thật thì quá thất vọng , Khánh toàn ăn lại của thằng Khanh thế này thì quá nhục
 
Bên trên