Tao đây này, ly thân hơn 3 năm trời rồi. Cũng cố vì nghĩ cho con thôi. Vì bản thân tao đc sinh ra, lớn lên trong gđ kiểu mẫu mực, chứ ko tao đã bỏ vợ lâu r.
Mọi sự khởi nguồn cũng từ tao mà ra hết, tao yêu một bé từ khi lên năm nhất đh, gia đình bt, bố mẹ làm ruộng, nhà hộ cận nghèo, mà e chịu khó học hành, học rất giỏi, đạt giải quốc gia, được vào phủ chủ tịch tuyên dương và nhận thưởng, phần thưởng 5tr tuy ko lớn, nhưng việc đầu tiên e làm là mua cái đt smartphone 3tr, và gửi về cho bố mẹ 2tr. Tao yêu và đã chọn e làm vợ tương lai, rồi đồng hành cùng e từ năm nhất tới khi e tốt nghiệp (đợt dịch). Là ng đưa e đi make up để chụp kỷ yếu, và đưa e ra xe để e về quê. E về quê và tao gặp vợ tao bây giờ, mọi thứ với tao từ đó rẽ theo hướng khác. Vợ tao khi đó đang học năm 3, tao chỉ vốn xđ chơi bời giải tỏa, rồi mau giải tán, nhưng nó yêu tao quá, mê tao quá, điên cuồng khùng điên lên khi tao nói ctay, rồi sầu não, tiều tụy vì tao,.. Tao thấy thương và quay lại an ủi vỗ về, và định mệnh thay đổi vào những ngày tao sang chăm nó ốm. Sau đó nó lại muốn chia tay tao, nó bảo ghét tao, hận tao, tao cũng đồng ý. Nhưng hơn tháng sau nó gửi tao cái ảnh que thử thai hai vạch mờ, r tao chạy sang với nó, hỏi nó triệu chứng các thứ, mà nó chỉ khóc. Tao nịnh r đưa nó đi xét nghiệm máu, và đúng là nó có bầu thật!. Từ thời khắc đó, bản năng trong đầu tao là đã chấp nhận nó và con ngay lập tức!. Và với ny 4 năm kia của tao, tao phải đau buồn xấu hổ r báo cho e biết việc đó,..e đã khóc và đau buồn quá nhiều, rồi e xin gặp tao lần cuối trước khi tao cưới, e nói muốn xin con từ tao, và khi đó tao cũng muốn e toại nguỵên, tao đã gặp và sex lần cuối, rồi hòa vào trong những giọt lệ đẫm gối của e..
Ngày tao đkkh cũng là lễ đính hôn với vợ tao bây giờ, e biết và ntin cho tao, chúc rồi khuyên tao đủ thứ (e biết vì cả gđ nội, ngoại hai bên tao e đều biết, gặp nhiều và rất quý mến e, đám e họ tao coi e như ng chị mẫu mực và có gì cũng nói với e), đêm đó tao ôm chờ vợ ngủ, tới 2h sáng tao lấy đt ntin với e, đặt hết tâm tư vào những dòng tin cho e, ko ngờ đột nhiên vợ tao nó giật đt tao và đọc, tao lấy lại ko đc và nó cầm đt tao với đt nó chạy vào khóa trái nvs, rồi sau đó là chuỗi ngày tồi tệ với tao.., vợ nó rất yêu tao nhưng nó ko thể chấp nhận đc việc tao đã yêu và xđ cưới e r, còn nó chỉ như ng thay thế ở một hoàn cảnh bất đắc dĩ.
Tao dùng tâm tư và tình cảm cho vợ, nói hết ra để vợ biết vì sao tao lại chọn qđ lấy và giữ con, gạt đi e!. Rồi tao nói sau hôm nay, chỉ vợ và con là điều qtrong nhất, ck sẽ chứng minh, chỉ xin vợ ko nói cho ai biết và ko hủy hôn., và đám cưới của tao vẫn rất trọn vẹn trong mắt mọi ng, nhưng vì vợ tao nó yêu tao thật và vì chuỵên với e, nó giờ luôn lấy cớ và quá đáng lên, yên vui, hp từ khi lấy vợ của tao chỉ trong vài giờ, còn phần đa là vợ nó khóc lóc, đập phá, thái độ,.. với tao. Nhưng tao luôn nhịn và cố gắng chứng minh cho tới tận bây giờ, mặc dù đôi khi nghe vợ nó đay nghiến, nó chửi tai chỉ ước bỏ đc nó ngay lập tức.
Còn e.. vẫn nắm bắt đc hết mọi cái của tao và vợ, thi thoảng e vẫn gọi điện cho tao cả tiếng, hay ntin hỏi tao về chuyện vợ con, cho dù tao chưa bao giờ lm nv với e từ khi tao cưới, và câu cuối cùng e vẫn nói :"xin a đừng bỏ vợ, bạn ấy ko có lỗi, tất cả lỗi vẫn là của a, a hãy cho bạn ấy time, và quan trọng hơn a hãy nghĩ tới bé con của a", vài lần tao hỏi e đã có ng mới chưa? E nói :"a nghĩ e là con ng ntn vậy ạ?", hay "a đừng hỏi mấy cái mà giờ e coi là phù phiếm với e nữa đc ko?"
Tao xấu hổ và hối hận với e vô cùng, cho tới tận bây giờ, vào những ngày mà tâm trạng tao đang rất tệ ntn, khi chợt nghĩ lại tao vẫn hối hận với e. Còn với vợ, tao vẫn cố gắng chờ suy nghĩ nó sẽ thay đổi, tao lấy động lực là nhóc con của tao, và mọi chuyện là do tao để tao gắng gượng và chờ!.
Tao chỉ vì con và vì con! Chứ bao năm tao chịu đựng vợ tao nv, là coi như tao trả đủ cho nó r, giờ với vợ tao chỉ còn nghĩa, hết tình!. Chỉ vì con cái thôi, vì con cái luôn phải là ưu tiên hàng đầu, cũng như khi tao biết vợ tao có bầu và gạt e đi vậy.