www.facebook.com
Xin chào cộng đoàn!
Mình năm nay 36t, là ng Công Giáo! Đã kết hôn với 1 ng đạo theo, đc 4 năm.
Mình hiện tại rất buồn v bế tắc, xin được kể câu chuyện của mình, mong sự chia sẻ của mọi người.
Mình lập gia đình lúc 33t, Khi đó mình gặp chồng mình qua facebook. Chồng mình quê Bắc nhưng vào Nam đi làm. Ở trọ gần chỗ mình. Sau nhiều lần nhắn tin thì gặp mặt rồi quen.
Khi quen mình cảm thấy cũng nhạt nhẽo vì thấy a suốt ngày coi đt, k thích chở mình đi đâu, tính tình khép kín v có phần khó hiểu. Nhưng nghĩ a cũng có công việc, cũng học thức, gia đình bố mẹ cũng đàng hoàng, nên mình nghĩ vậy thôi cũng được, lấy về rồi hiểu nhau hơn. Lại thêm 1 số người quen của mình là khách hàng của a, biết mình quen thì khen ngợi, vun vén hết lời, chủ yếu nói a rất hiền, với mình cũng đã 33t sợ muộn đường con cái...., sau gần 2 năm quen, có về nhà ngoài Bắc, rồi cũng tính đến chuyện cưới xin. Khi đó, mình k hiểu sao a cứ chần chừ, nhưng bố mẹ hối thúc quá (a hơn mình 3t)với mình nghĩ chuyện con cái, nên cũng bảo a quyết sớm đi. Thế là cưới.
Mà a lúc nào cũng trong tình trạng thiếu tiền, tiền trọ thì để nợ mấy tháng mới đóng 1 lần, 3trieu ứng tiền đồ cưới cũng k có, trước khi cưới sếp a vào nhà mình đòi nợ nói a nợ nhiều lắm, mình hoang mang, nhưng a lúc nào cũng có lý do hợp lý để giải thích. Nên mình lại cho qua.
Trước khi cưới mình có tham gia nhiều hoạt động, ca đoàn, giáo lý viên, giới trẻ. Sau khi lập gd do công việc nhiều mình k còn tham gia nữa, để lo chu toàn cho cuộc sống mới, làm vợ, làm mẹ!
Những tưởng sau khi cưới, mọi thứ sẽ tốt đẹp, nhưng bây giờ mình bế tắc sống dở chết dở, sau 2 năm quen 3 năm lấy, mình vẫn k thể hiểu được con người của a.
A thích sống cô độc 1 mình, tuy lấy vợ nhưng a k muốn chia sẻ bất cứ điều gì với mình, về nhà chỉ ôm đt, bất kể sáng trưa chiều tối, vợ ck quá ít nói chuyện. Đi đâu làm j cũng k muốn cho mình biết. A còn nói mình k đc xâm phạm vào đời sống cá nhân của a.
A cũng k thích đi chơi với bạn bè, k thích gặp gỡ ng thân, cũng chẳng liên lạc thường xuyên với anh em bố mẹ, cũng k giao thiệp hàng xóm láng giềng.
Không có nhu cầu gặp gỡ giao tiếp với ai, trừ khi đi làm bất đắc dĩ, khi đi ra đám đông, a hay cúi mặt xuống đất, 2 tay nắm chặt, đi gượng gạo.
Còn chuyện vợ chồng, nếu mình có ý thì a đáp ứng, còn không thì ngày nào a cũng coi đt rồi ngủ. Cho tới giờ a vẫn né tránh, chưa 1 lần nhắc chuyện con cái, mình bỏ tiền đưa a đi khám 3 lần (tỉ lệ có con tự nhiên chỉ 5%), bao nhiêu tiền thuốc men, a cũng thờ ơ.
K có nhu cầu tình dục với mình, nên a sẵn sàng ngủ riêng, nói đôi co vài 3 câu, a cũng tự ôm chăn gối ra ngủ riêng, năm ngoái ly thân gần 4 tháng, a sống thản nhiên như k có chuyện gì.
Đợt năm kia a bị tai nạn rất nặng, phải cấp cứu Chợ Rẫy, khi đang còn cấp cứu, thì tai hoạ khác lại ập đến với mình, k biết a làm j mà gây nợ, người 100tr, người 200, người 300, người 400,..., số thống kê lên tới 1,5 tỉ. Còn số a giấu thì k biết, ngta sợ a chết nên gọi đòi rồi đòi làm lớn chuyện. Sốc, mệt mỏi, khổ sở (ngày nào cũng 1 mình chạy từ tầng 5 xuống tầng trệt, chân thì đau, đêm k đc ngủ, chủ nợ gọi đòi tiền, ...), mình ngồi vật ra bệnh viện khóc. Vì lúc đó bế tắc thật sự.
Rồi cũng cắn răng lo cho ck, vậy mà khi a tỉnh lại, có thể ngồi, việc đầu tiên là lấy điện thoại, coi đá banh, chơi game...! Không 1 lời an ủi, k 1 lời giải thích!
Về sau, a nói ngta cho trả dần, nên 2 năm vừa qua bao nhiêu tiền làm chỉ để trả nợ. Bố mẹ già ngoài quê gom góp sạch tiền cho a trả nợ, kể cả tiền bố để dành đi bệnh viện (bố bị ung thư đại tràng) cũng đưa hết cho a.
Bao nhiêu tiền tiết kiệm của mình
Bao nhiêu tiền bố mẹ gom góp
Những người thăm hỏi giúp đỡ, cho tiền lúc a tai nạn...
A k bày tỏ 1 sự biết ơn hay cảm kích với bất kì ai.
Từ sau vụ nợ, lúc nào mình cũng lo sợ a lại làm j sai trái, nợ nần, vài ngày lại dặn dò 1 lần, mỗi lần vậy a lại cáu gắt.
Vậy mà giờ lại vỡ lở ra lần nữa, a lại làm j đó k biết, mà lại dính dáng đến tiền khách hàng, lại mỗi ng mấy trăm, ngoài ra, a còn mượn tín dụng đen, mượn nóng qua mấy app đen, chỗ nào a cũng mượn đếm k xuể!, bây giờ, mình vừa sợ ngta đến nhà đòi tiền chửi bới, vừa sợ giang hồ đến tạt sơn đập phá, 1 ngày bao nhiêu cuộc gọi, tin nhắn tới mình, mình rất hoang mang lo sợ. Mỗi lần bị gọi v nhắn, mình chỉ muốn đóng cửa k muốn làm gì!
2 lần đổ bể ra con số nợ nần tiền tỉ, giờ 1 đằng chủ nợ đòi kiện đi tù, 1 đằng ngân hàng tín dụng đen gọi liên tục, 1 đằng giang hồ đe doạ... nhưng a vẫn k lời giải thích, vẫn mặc kệ mình lo sợ, hàng ngày cứ thản nhiên nằm võng coi đt cả ngày, nghe nói sắp bị đuổi việc, a cũng mặc kệ. A nói kệ giờ ai muốn chém muốn giết thì cứ tới!
Chưa hết, mình lén coi đt, thì thấy ngày nào cũng coi phim sex, hầu như ngày nào cũng coi. Từ ngày quen mình đã phát hiện, rồi a nói k coi nữa nên mình cũng tin.
Rồi trước đó mình phát hiện a đi nhà nghỉ với gái v có chụp ảnh sex lại, mình rất sốc, nhưng a cứ làm hoà mình lại thôi. Rồi lần nữa mình thấy a nhắn với gái mại dâm, đọc tn rất tục, nghe cuộc nói chuyện là biết đã đi với nhau rất nhiều lần rồi. Mình cũng sốc, giận 1 thời gian, rồi lại thôi. mới đây mình lại lén kiểm tra đt a (mình vẫn tìm nguyên nhân a nợ nần) thì thấy a tìm kiếm nội dung toàn là tìm sdt gái gọi trong khu vực đang sống, rồi tìm nước hoa kích dục, kinh nghiệm đi gái, rồi tham gia hội nhóm những người chuyên đi gái... mình lại sốc, hỏi a thì a đập đt!
A cũng chưa bao giờ tỏ ra cần mình hay thương mình. Lần đi khám đầu gối, bs nói mình phải thay khớp gối, do thoái hoá quá nặng (lớp 4 mình bị tông xe chấn thương đầu gối), a nghe xong cũng tỉnh bơ, như k biết gì. Rồi đợt năm ngoái lúc ly thân hơn 3 tháng mình k ngủ đc bị stress, huyết áp lên gần tới 200, 3h sáng dậy lủi thủi đi bộ ra đường đón xe. Có bệnh có đau j cũng tự lo 1 mình!
Mình cô đơn, buồn bã, không được chồng yêu thương, không con cái, không tiền bạc, không nhà cửa, không tình dục! Sống với 1 người vô tình, vô tâm, và khoản nợ gần 1 tỉ a đang làm liên luỵ đến mình!
Nếu không cố gắng gắng gượng và cầu nguyện, mình nghĩ chắc mình đã rơi vào trầm cảm mất rồi!
Hiện tại tuy ở chung nhà, nhưng đã không liên lạc với nhau hơn 3 tháng, a k có dấu hiệu hàn gắn.
Giờ sau 4 năm chung sống, mình cảm thấy k thể chịu đựng nổi nữa, cuộc sống tù túng, mệt mỏi, khóc chán rồi lại thôi. Cả ngày cứ như câm như điếc.
Xin mọi người cho mình lời khuyên, mình muốn ly hôn v làm đơn ra toà xin gỡ hôn phối! Mình muốn sống cuộc đời như 1 con người bình thường, mình k muốn sống 1 cuộc sống đen tối như vầy nữa....