Anhanh1234
Yếu sinh lý
Vc , bro bị ngăn cấm đến mức bị tẩn cơ á , tội bro vkl . T cũng bị ngăn cấm nhưng bố mẹ nyc dân có học nói thấm nên t tự rút lui thôiThế mới chia tay mối tình đầu đẹp đẽ em ạ, bị người nhà nó tẩn cho 1 trận tí chết...
Vc , bro bị ngăn cấm đến mức bị tẩn cơ á , tội bro vkl . T cũng bị ngăn cấm nhưng bố mẹ nyc dân có học nói thấm nên t tự rút lui thôiThế mới chia tay mối tình đầu đẹp đẽ em ạ, bị người nhà nó tẩn cho 1 trận tí chết...
Từ từ tao kể cho nghe, tao ko biết là ae họ nhà nó tẩn tao đâu, chỉ nghĩ là bị phanh nhầm. Vì lúc làm ở siêu thị có 1 thằng nhìn hao hao giống tao nhưng ngông nghênh lắm. Tao thì trầm tính, sau này vào Facebook xem ảnh cưới em X thì tao mới biết thằng chó sút tao là họ hàng mẹ gì với nhà nó, khi tao bị tẩn thì e X cũng ko biết, sau này tao hỏi kỹ lại mối quan hệ và nói ra thì mọi chuyện cũng đã rồi. Nên thôi, chứ đợt đấy mà tao biết ae nhà nó tẩn tao thì xcmn định luôn. A trai tao làm công an mà, tao cho lá đơn thì ly con mẹ biệt luôn... H tao vẫn còn cay dáiVc , bro bị ngăn cấm đến mức bị tẩn cơ á , tội bro vkl . T cũng bị ngăn cấm nhưng bố mẹ nyc dân có học nói thấm nên t tự rút lui thôi
t không đến nỗi đi rình đồ ăn bỏ của trẻ con trong xóm, t có cơm có rau để ăn nhưng không có dư đồng nào để ăn vặt, vào trường tụi bạn nó mua đồ ăn vặt, t thèm lắm nhưng chả biết vị ra sao, đến năm cấp 2 lâu lâu có 500 đ hay 1.000, tích hơn tuần được 5k, mua được bịch bánh tráng trộn bên ngoài trường. May nhà t có họ hàng làm trong ngành y, hay mua sữa ngoại, t được uống ké nên t cũng thuộc dạng cao!Xưa nhà tao khổ vl ra mày ạ. Khổ từ lúc ông bà già tao mới cưới đến lúc ae tao lớn lên. Nên cái ý chí của tao nó cao lắm. Phần vì bị khinh con nhà nghèo rất nhiều, phần nghèo quá thì đéo ai coi trọng, tao thương ông bà già tao lắm, sau tao làm ra tiền thì ông già ung thư mất, còn bà già thì tao đang báo hiếu từng ngày. Đúng là thiên hạ có câu " họ nhìn vào túi tiền của mày để đối xử với bố mẹ mày" - cái câu này đúng với tao 100%, lúc tao khốn khổ thì đéo ai nhìn, h tao ổn định rồi thì tao đếch cần thằng buồi nào nữa kể cả họ hàng. Xưa ai tốt, giúp đỡ tao thì tao mang ơn và trả lễ nghĩa đầy đủ, ai khinh khi gia đình tao thì tao ít qua lại. Ko biết mày hồi nhỏ giống tao ko, tao phải nhặt cái kẹo mút dở của bọn trẻ con trong xóm vứt đi để ăn, rình hộp sữa tụi nó uống hết quăng ven đường để mút xem có vị gì, người ta chặt dừa lấy nước thì nhặt mang về bổ ra ăn cùi...... Nên tao sợ cái nghèo, tao ko đầu hàng số phận, tao đứng trên bờ đê nhìn lên trời thề là tao sẽ giàu, phải giàu và tao cười mày ạ....lúc nhỏ tầm 8 tuổi tao thề, mà h mới ổn định được cuộc sống
Vậy tuổi thơ của mày cũng khó khăn khác gì tao đâu. Nhà đéo có tivi phải đi xem ké, mà nhà nghèo nó đéo cho coi, đứng ở cổng nhìn vào lúc được lúc mất, chỉ xem được hình ảnh thôi. Chứ tiếng thì chả nghe dc, muỗi chích sưng hết chân tay mặt mũi lên nhưng vẫn nghểnh cổ lên nhìn, nó mà đóng cửa lại thì lủi thủi đi về. Đi học cũng toàn đi theo bọn bạn trong lớp đi mua đồ ăn vặt rồi đứng nhìn cantin, nhìn bọn nó ăn thôi, lâu lâu được tụi nó cho uống ké miếng nước sâm xanh hột é, truyện thì ngồi đọc ké.... Cuối h tan học tao hay lang thang qua các lớp học sinh về hết rồi tìm bút thước lắm, bọn nó để quên hay vứt ở sọt rác là tao lượm lặt về sử dụng, lâu lâu còn nhặt dc cái oto cũ nữa cơ, nhét vào cặp mang về chơi..... Khổ thậtt không đến nỗi đi rình đồ ăn bỏ của trẻ con trong xóm, t có cơm có rau để ăn nhưng không có dư đồng nào để ăn vặt, vào trường tụi bạn nó mua đồ ăn vặt, t thèm lắm nhưng chả biết vị ra sao, đến năm cấp 2 lâu lâu có 500 đ hay 1.000, tích hơn tuần được 5k, mua được bịch bánh tráng trộn bên ngoài trường. May nhà t có họ hàng làm trong ngành y, hay mua sữa ngoại, t được uống ké nên t cũng thuộc dạng cao!
Cấp 1 thì éo có tiền gì luôn, đến trường nhìn tụi bạn ăn hay ngắm căng tin thôi, không có 1 đồng nào cả, ngày đó có cuốn đô rê mon, t không nhớ rõ là 2k hay 5k (vì năm tao học lớp 1 là 1999 ấy, nó khác thời anh tao, thời anh tao cuốn đo rê môn sure là 2k/cuốn mỏng dánh)... đkm t xin hơn nửa năm thì mua được cuốn đô rê môn đầu tiên, đọc cuốn vãi! t chuyên đi rình tụi bạn trong trường đọc lúc ra chơi ấy, đang đọc ké, mẹ, thằng đó kiệt sỉ đóng lại đi chỗ khác
T nhớ thèm uống chai coca, hồi cấp 2 trong trường bán 2k/1 chai, 2k ngày đó nhiều lắm, tích vài ngày mới uống được, hay mua 1 cây dứa/thơm (500 hay 1k ấy) -- t học ở quận 1 thành hồ, giá cả chắc đắt hơn nhiều chỗ khác, người thân gia đình cho ké cái hộ khẩu để t được đi học ở trường tốt! Chứ bản thân nhà t k đc ở Q1 đâu
![]()
T cấp 1 đéo đc mua truyện hay có tiền tiêu vặt luôn. Đến c2 thì đi thuê truyện thôi. C1 bọn bạn đc chơi đt 4 nút mình chỉ biết hóng. Thèm vãi đái. Lên c2 cũng thế. Tự nhiên nhớ tuổi thơ vãi, bé toàn lên đồi mót đầu đạn với theo bộ đội đi chơi. Lúc 4 5 tuổi đồ chơi của tao toàn k54 với ak. Ở trong tập thể quân đội lại chơi với 1 ông chú quân lực, cứ lên ới là ông ném cho khẩu chơi. Chán thì lên chơi công sự, hào, rồi mấy bãi thao trường. Lấy éo đâu ra thú vui như bọn mày. Được cái chơi với t có 2 chị hàng xóm. Toàn rủ chơi rồi gia đình, trò người lớn. Tụt quần ra nằm úp lên nhau. Biết mẹ gì đâu, cũng chọt chọt như ait không đến nỗi đi rình đồ ăn bỏ của trẻ con trong xóm, t có cơm có rau để ăn nhưng không có dư đồng nào để ăn vặt, vào trường tụi bạn nó mua đồ ăn vặt, t thèm lắm nhưng chả biết vị ra sao, đến năm cấp 2 lâu lâu có 500 đ hay 1.000, tích hơn tuần được 5k, mua được bịch bánh tráng trộn bên ngoài trường. May nhà t có họ hàng làm trong ngành y, hay mua sữa ngoại, t được uống ké nên t cũng thuộc dạng cao!
Cấp 1 thì éo có tiền gì luôn, đến trường nhìn tụi bạn ăn hay ngắm căng tin thôi, không có 1 đồng nào cả, ngày đó có cuốn đô rê mon, t không nhớ rõ là 2k hay 5k (vì năm tao học lớp 1 là 1999 ấy, nó khác thời anh tao, thời anh tao cuốn đo rê môn sure là 2k/cuốn mỏng dánh)... đkm t xin hơn nửa năm thì mua được cuốn đô rê môn đầu tiên, đọc cuốn vãi! t chuyên đi rình tụi bạn trong trường đọc lúc ra chơi ấy, đang đọc ké, mẹ, thằng đó kiệt sỉ đóng lại đi chỗ khác
T nhớ thèm uống chai coca, hồi cấp 2 trong trường bán 2k/1 chai, 2k ngày đó nhiều lắm, tích vài ngày mới uống được, hay mua 1 cây dứa/thơm (500 hay 1k ấy) -- t học ở quận 1 thành hồ, giá cả chắc đắt hơn nhiều chỗ khác, người thân gia đình cho ké cái hộ khẩu để t được đi học ở trường tốt! Chứ bản thân nhà t k đc ở Q1 đâu
![]()
Khổ nhưng có cái thú vui của khổ mày ạ, tao cảm thấy tao vẫn còn hạnh phúc chán vì ông bà già tao rất thương ae tao, mọi thứ tốt đẹp nhất đều dành cho tụi tao nên tao cảm thấy tao ok rồi, còn đi học thấy thua thiệt bạn bè, ko có tiền hay đồ chơi thì tao thấy bình thường, vì tao biết nhà tao nghèo nên đéo dám đua đòi như bọn nó thôi. Nhưng mày có thấy đấy là động lực để mày vươn lên và sợ con cái mày sẽ khổ như mày lúc bé ko...T cấp 1 đéo đc mua truyện hay có tiền tiêu vặt luôn. Đến c2 thì đi thuê truyện thôi. C1 bọn bạn đc chơi đt 4 nút mình chỉ biết hóng. Thèm vãi đái. Lên c2 cũng thế. Tự nhiên nhớ tuổi thơ vãi, bé toàn lên đồi mót đầu đạn với theo bộ đội đi chơi. Lúc 4 5 tuổi đồ chơi của tao toàn k54 với ak. Ở trong tập thể quân đội lại chơi với 1 ông chú quân lực, cứ lên ới là ông ném cho khẩu chơi. Chán thì lên chơi công sự, hào, rồi mấy bãi thao trường. Lấy éo đâu ra thú vui như bọn mày. Được cái chơi với t có 2 chị hàng xóm. Toàn rủ chơi rồi gia đình, trò người lớn. Tụt quần ra nằm úp lên nhau. Biết mẹ gì đâu, cũng chọt chọt như ai. Sau rủ cả con bé cùng lớp chơi hồi c2. Mãi sau lớn hơn tý mới biết đấy là gì.
Mạn phép xưng t m luôn nhé thớt dù t thua m vài tuổi vì t sinh năm này khai năm kia, có phật lòng thì hoan hỉ bỏ qua nhé. Tuổi thơ t thì đỡ hơn m, có ăn có mặc đầy đủ, gđ cũng k có dư nhiều nhưng cũng có ít gọi là vốn phòng thân(t dân 38). Tuy gđ t cũng bthg nhưng đhs tư tưởng t lại sống theo kiểu giống m. Vì bme t cưới nhau về thì ông bà để lại cho bme t căn nhà cũ xong chuyển về quê ở(nhà cũ của ob để lại cho bme t là nằm ở chỗ khá sầm uất của vùng). Thời ấy thì quê bọn t giàu vcl nhà lol nào cũng đi buôn gỗ lào về xây nhà 3-4 tầng xong xe này xe nọ, cái thời 2000 các thứ mà mua camry, nhà bèo bèo cũng con spark các thứ rồi. Giữa 1 rừng nhà cao tầng ấy thì nhà t 1 căn cấp 4 30m2 4 người sống. Thời ấy bọn bạn t toàn chơi đồ thái đồ tàu nhiều vl vì bme nó đi buôn nên lụm bên kia về, t thì vẫn luộc lại mấy bộ cũ của anh chị họ t. Xong từ cái lúc 3-4t t biết nghĩ t cũng là lúc t biết ngại với bạn bè xung quanh, nhà cno xe này xe nọ nhà này nhà kia nhà mình thì cấp 4 bé tẹo xe thì đi con nát hơn cháo chó t ko nhớ tên nữa. Từ cái thời ấy t đã tự ti mặc cảm về gđ rồi nên lớn lên cái tư tưởng ấy luôn trong đầu t. Cho đến h vẫn vậy t luôn đem cái tính sống dành dụm chắt chiu các thứ dù cs t h đỡ hơn t ngày xưa rất nhiều rồi, nhiều khi nghĩ lại mình sống theo kiểu khổ vcl so với người ngoài, làm cđg cũng đắn đo suy nghĩ chữ tiền. Lan man tí dài quá cmay lướt đi chứ văn t lủng củng viết nhiều khi nta nghĩ t đang xàm lol.Vậy tuổi thơ của mày cũng khó khăn khác gì tao đâu. Nhà đéo có tivi phải đi xem ké, mà nhà nghèo nó đéo cho coi, đứng ở cổng nhìn vào lúc được lúc mất, chỉ xem được hình ảnh thôi. Chứ tiếng thì chả nghe dc, muỗi chích sưng hết chân tay mặt mũi lên nhưng vẫn nghểnh cổ lên nhìn, nó mà đóng cửa lại thì lủi thủi đi về. Đi học cũng toàn đi theo bọn bạn trong lớp đi mua đồ ăn vặt rồi đứng nhìn cantin, nhìn bọn nó ăn thôi, lâu lâu được tụi nó cho uống ké miếng nước sâm xanh hột é, truyện thì ngồi đọc ké.... Cuối h tan học tao hay lang thang qua các lớp học sinh về hết rồi tìm bút thước lắm, bọn nó để quên hay vứt ở sọt rác là tao lượm lặt về sử dụng, lâu lâu còn nhặt dc cái oto cũ nữa cơ, nhét vào cặp mang về chơi..... Khổ thật
Học thôi e ơi, có tgian thì đi làm thêm, vừa có đồng vào ra cho bản thân vừa có kinh nghiệm cọ xát ngoài xã hội. Gái gú thì tìm ny mà địt, nó cho là địt cho lúc nào cái lồn rộng như thùng phi cho a, bí bách chán cơm thèm phở gì đấy thì vác dái đi đá phò, phò giờ ko thiếu đâu nhưng đừng dại úp mặt nhân trần với cave nhé lỡ gì oác cái trời ko cứu nổi đâuE 2006 sắp lên đại học mà nghe chuyện a cuốn vcl
Có tgian lên bài t đọc nhé m, t đang rảnh hơn chữ rảnh đọc topic này thú vị vl m với thằng thớt @Leebun88 cứ viết đi nhé t đọc hết cuốn vãi l. T cũng muốn viết truyện đời t mà nghĩ ngoài kể khổ ra thì t cũng đ có cc gì để kể ra vì cs t nó cứ tà tà 1 mức từ nhỏ tới giờ t đ thấy có gì thay đổi. C3 thì cay đỏ dái đ chén đc con nào, lên đh thì con căc đút vào cái lol đầu tiên thì lol cave, 3 năm đh đ yêu ai tự ti đ dám tán vì ngoại hình tài chính các thứ(cho đến nay)giống tao này .
Có người yêu cho địt thì đừng đi đá phò làm gìHọc thôi e ơi, có tgian thì đi làm thêm, vừa có đồng vào ra cho bản thân vừa có kinh nghiệm cọ xát ngoài xã hội. Gái gú thì tìm ny mà địt, nó cho là địt cho lúc nào cái lồn rộng như thùng phi cho a, bí bách chán cơm thèm phở gì đấy thì vác dái đi đá phò, phò giờ ko thiếu đâu nhưng đừng dại úp mặt nhân trần với cave nhé lỡ gì oác cái trời ko cứu nổi đâu
T đạp xe đạp 10km đi mua truyện cũ ở cái nắng SG, thời đó khúc Q5-Q10 có cái đường sách cũ, đạp muốn ung thư tuyến tiền liệt như Armstrong chỉ để kiếm bộ truyện, hồi đó đọc một nửa Ranma, mẹ, mấy truyện nhân vật có gái bu, nó thỏa mãn trí tưởng tượng của mình...T cấp 1 đéo đc mua truyện hay có tiền tiêu vặt luôn. Đến c2 thì đi thuê truyện thôi. C1 bọn bạn đc chơi đt 4 nút mình chỉ biết hóng. Thèm vãi đái. Lên c2 cũng thế. Tự nhiên nhớ tuổi thơ vãi, bé toàn lên đồi mót đầu đạn với theo bộ đội đi chơi. Lúc 4 5 tuổi đồ chơi của tao toàn k54 với ak. Ở trong tập thể quân đội lại chơi với 1 ông chú quân lực, cứ lên ới là ông ném cho khẩu chơi. Chán thì lên chơi công sự, hào, rồi mấy bãi thao trường. Lấy éo đâu ra thú vui như bọn mày. Được cái chơi với t có 2 chị hàng xóm. Toàn rủ chơi rồi gia đình, trò người lớn. Tụt quần ra nằm úp lên nhau. Biết mẹ gì đâu, cũng chọt chọt như ai. Sau rủ cả con bé cùng lớp chơi hồi c2. Mãi sau lớn hơn tý mới biết đấy là gì.
T vẫn có đủ đồ học tập, cơ mà nhà nghèo ba mẹ đéo có tiền bồi dưỡng giáo viên! Cái giáo dục việt nam nó gian dối và hủ bại, không học thêm và bồi dưỡng cô giáo chủ nhiệm là bị đì như con ghẻ! Nhà t nghèo làm gì có đồng nào hỗ trợ cho giáo viên đâu, t tối ngày nghe bài ca học dốt, đần độn, ngu si, chậm chạp, kém cỏi (...+ các từ đồng nghĩa)Vậy tuổi thơ của mày cũng khó khăn khác gì tao đâu. Nhà đéo có tivi phải đi xem ké, mà nhà nghèo nó đéo cho coi, đứng ở cổng nhìn vào lúc được lúc mất, chỉ xem được hình ảnh thôi. Chứ tiếng thì chả nghe dc, muỗi chích sưng hết chân tay mặt mũi lên nhưng vẫn nghểnh cổ lên nhìn, nó mà đóng cửa lại thì lủi thủi đi về. Đi học cũng toàn đi theo bọn bạn trong lớp đi mua đồ ăn vặt rồi đứng nhìn cantin, nhìn bọn nó ăn thôi, lâu lâu được tụi nó cho uống ké miếng nước sâm xanh hột é, truyện thì ngồi đọc ké.... Cuối h tan học tao hay lang thang qua các lớp học sinh về hết rồi tìm bút thước lắm, bọn nó để quên hay vứt ở sọt rác là tao lượm lặt về sử dụng, lâu lâu còn nhặt dc cái oto cũ nữa cơ, nhét vào cặp mang về chơi..... Khổ thật
Az tâm sự làm cái tôi, ý chí của th em nó lên cao vl. Em mới có 21t ranh thôi mà trước mẹ cũng hay kể cho nghe ngày xưa nhà chưa có tiền cũng bị khinh như thế. Em cũng nhiễm tư tưởng của bme giống y hệt của az. Cố gắng giàu thôi sau đ phải nhìn mặt ai để làm việc cả. Cảm ơn az vì câu chuyện tiếp thêm động lực làm giàu của e 🥹Khổ nhưng có cái thú vui của khổ mày ạ, tao cảm thấy tao vẫn còn hạnh phúc chán vì ông bà già tao rất thương ae tao, mọi thứ tốt đẹp nhất đều dành cho tụi tao nên tao cảm thấy tao ok rồi, còn đi học thấy thua thiệt bạn bè, ko có tiền hay đồ chơi thì tao thấy bình thường, vì tao biết nhà tao nghèo nên đéo dám đua đòi như bọn nó thôi. Nhưng mày có thấy đấy là động lực để mày vươn lên và sợ con cái mày sẽ khổ như mày lúc bé ko...
Bro nhịn cũng tốt ấy , nhưng thôi chuyện đã r . T thì bị bố mẹ r chị gái nyc nói chuyện này kia , ko nói thẳng nhưng giọng văn cay nghiến vcl , có ý xúc phạm mẹ t nữa nên t dẹp luôn . Bé nyc ấy cũng yêu t lắm, cũng đấu tranh lên bờ xuống ruộng vs phụ huynh mà t quyết dứt là dứt để ko phải mang tiếngTừ từ tao kể cho nghe, tao ko biết là ae họ nhà nó tẩn tao đâu, chỉ nghĩ là bị phanh nhầm. Vì lúc làm ở siêu thị có 1 thằng nhìn hao hao giống tao nhưng ngông nghênh lắm. Tao thì trầm tính, sau này vào Facebook xem ảnh cưới em X thì tao mới biết thằng chó sút tao là họ hàng mẹ gì với nhà nó, khi tao bị tẩn thì e X cũng ko biết, sau này tao hỏi kỹ lại mối quan hệ và nói ra thì mọi chuyện cũng đã rồi. Nên thôi, chứ đợt đấy mà tao biết ae nhà nó tẩn tao thì xcmn định luôn. A trai tao làm công an mà, tao cho lá đơn thì ly con mẹ biệt luôn... H tao vẫn còn cay dái
Trước hàng xóm khu t có con cao xinh vcl, cấp 3 nó như thiên thần. Rồi yêu thằng đéo nào nhà có đk hơn. Bó thằng kia đến tận nhà bảo con ông đừng đào mỏ con tôi nữa. Nghĩ có cay, em mà yêu mình thì mình nâng như nâng trứng. Giờ vẫn 1m, vẫn ngon vl.Bro nhịn cũng tốt ấy , nhưng thôi chuyện đã r . T thì bị bố mẹ r chị gái nyc nói chuyện này kia , ko nói thẳng nhưng giọng văn cay nghiến vcl , có ý xúc phạm mẹ t nữa nên t dẹp luôn . Bé nyc ấy cũng yêu t lắm, cũng đấu tranh lên bờ xuống ruộng vs phụ huynh mà t quyết dứt là dứt để ko phải mang tiếng
Thế mới chia tay mối tình đầu đẹp đẽ em ạ, bị người nhà nó tẩn cho 1 trận tí chết..
Em chia tay mối tình đầu 4 năm cũng vì thế, mẹ nyc mất, năm đầu Đh bỏ học lấy chồng.Thế mới chia tay mối tình đầu đẹp đẽ em ạ, bị người nhà nó tẩn cho 1 trận tí chết...