Phần trên mày nói như sách tao ko bàn, nhưng phần này mày nhận định sai rồi. Nên về tìm hiểu lại
Tao ghi cái tao hiểu ra đây, mày biết sai ở đâu thì chỉnh lại nhé. vì tao đọc sách nguồn rất hỗn tạp và tổng hợp những cái rất cơ bản. chi tiết tao đéo nhớ đâu.
Về thế giới :
Thời điểm đó ở thế giới về cơ bản là hỗn loạn.
thằng mỹ ngóc đầu lên, đang muốn có thêm địa bàn.
Thằng nhật cũng ngóc đầu lên, muốn xâm lược lũ khựa.
Thằng liên xô cũng ngóc đầu lên, định "reset thực dân và quân phiệt, cướp của người giàu, chia đều cho tất cả"
anh hitler được bơm hàng từ mỹ, mục đích chính là để chặn lại cái làn sóng vô sản từ bọn xô kéo xuống. nhưng sau rốt tự nghĩ lại "đm, sao ko hiếp bọn giàu trước, đánh bọn khố rách áo ôm trước làm gì ?" bèn đánh toẹt đầu lũ châu âu.
Sau đó thì diễn ra ww2 như chúng ta đã biết.
sau khi xảy ra ww2, thì tình hình thế giới có 2 phe chính. 1 là phe do mỹ cầm đầu, bọn pháp lợn chỉ là tôi tớ nghe lời đại ca.
phe thứ 2 do liên xô làm lão đại, tàu khựa làm anh hai. còn lũ vịt ngan khi đó chẳng là cái thá gì hết.
cả 2 phe đều tìm cách làm sao để chiêu mộ thêm lực lượng cho nhiều , và triệt hạ lực lượng của đối thủ.
Thời điểm này nổi danh trên trường thế giới với tên là "coldwar" chiến tranh lạnh.
Việt nam thời điểm đó vốn là 1 thuộc địa của pháp, sau đó pháp lại nhượng bộ cho nhật, rồi khi nhật thất bại, chuẩn bị "giao nộp" lại hàng họ thì việt minh bất ngờ xông ra cắm cờ ở cách mạng tháng 8.
trong tuyên ngôn độc lập do đó có ghi rõ , đều là sự thực :
Thế mà hơn tám mươi năm nay, bọn thực dân Pháp lợi dụng lá cờ tự do, bình đẳng, bác ái, đến cướp đất nước ta, áp bức đồng bào ta. Hành động của chúng trái hẳn với nhân đạo và chính nghĩa.
Về chính trị, chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào.
Chúng thi hành những luật pháp dã man. Chúng lập ba chế độ khác nhau ở Trung, Nam, Bắc để ngăn cản việc thống nhất nước nhà của ta, để ngăn cản dân tộc ta đoàn kết.
Chúng lập ra nhà tù nhiều hơn trường học. Chúng thẳng tay chém giết những người yêu nước thương nòi của ta. Chúng tắm các cuộc khởi nghĩa của ta trong những bể máu.
Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân.
Chúng dùng thuốc phiện, rượu cồn để làm cho nòi giống ta suy nhược.
Về kinh tế, chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy, khiến cho dân ta nghèo nàn, thiếu thốn, nước ta xơ xác, tiêu điều.
Chúng cướp không ruộng đất, hầm mỏ, nguyên liệu.
Chúng giữ độc quyền in giấy bạc, xuất cảng và nhập cảng.
Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý, làm cho dân ta, nhất là dân cày và dân buôn, trở nên bần cùng.
Chúng không cho các nhà tư sản ta ngóc đầu lên. Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn.
Mùa thu năm 1940, phát-xít Nhật đến xâm lăng Đông - Dương để mở thêm căn cứ đánh Đồng minh, thì bọn thực dân Pháp quỳ gối đầu hàng, mở cửa nước ta rước Nhật. Từ đó dân ta chịu hai tầng xiềng xích: Pháp và Nhật. Từ đó dân ta càng cực khổ, nghèo nàn. Kết quả là cuối năm ngoái sang đầu năm nay, từ Quảng trị đến Bắc kỳ hơn hai triệu đồng bào ta bị chết đói.
Ngày 9 tháng 3 năm nay, Nhật tước khí giới của quân đội Pháp. Bọn thực dân Pháp hoặc bỏ chạy hoặc đầu hàng. Thế là chẳng những chúng không "bảo hộ" được ta, trái lại, trong 5 năm, chúng đã bán nước ta hai lần cho Nhật.
Trước ngày mồng 9 tháng 3, biết bao lần Việt minh đã kêu gọi người Pháp liên minh để chống Nhật. Bọn thực dân Pháp đã không đáp ứng, lại thẳng tay khủng bố Việt minh hơn nữa.
Thậm chí đến khi thua chạy, chúng còn nhẫn tâm giết nốt số đông tù chính trị ở Yên Bái và Cao Bằng.
Tuy vậy, đối với nước Pháp, đồng bào ta vẫn giữ một thái độ khoan hồng và nhân đạo. Sau cuộc biến động ngày mồng 9 tháng 3, Việt minh đã giúp cho nhiều người Pháp chạy qua biên thùy, lại cứu cho nhiều người Pháp ra khỏi nhà giam Nhật, và bảo vệ tính mạng và tài sản cho họ.
Sự thật là từ mùa thu năm 1940, nước ta đã thành thuộc địa của Nhật, chứ không phải thuộc địa của Pháp nữa. Khi Nhật hàng Đồng minh thì nhân dân cả nước ta đã nổi dậy giành chính quyền lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Sự thật là dân ta đã lấy lại nước Việt Nam từ tay Nhật, chứ không phải từ tay Pháp.
Pháp chạy, Nhật hàng, vua Bảo Đại thoái vị. Dân ta đã đánh đổ các xiềng xích thực dân gần một trăm năm nay để gây dựng nên nước Việt Nam độc lập. Dân ta lại đánh đổ chế độ quân chủ mấy mươi thế kỷ mà lập nên chế độ dân chủ cộng hòa.
Vấn đề là ở chỗ cái gọi là "việt minh" ở thời điểm đấy có 3 phe , chứ ko phải chỉ có mình phe của ông cụ. trong đó có 1 phe thân bọn tàu khựa (quốc dân đảng). Để sau rốt là có những việc tranh đoạt nội bộ, dẫn tới sau rốt thì cơm sườn lên làm chủ hoàn toàn và bọn còn lại đi ăn bùn. (Vụ đó hình như do cụ giáp làm. rất khéo)
Do "chiến tranh lạnh" mà tao nói ở bên trên, nên việc 1 nhà nước cơm sườn lên nắm quyền ở 1 khu vực trọng yếu (sát trung quốc, ngay cạnh biển đông) là điều không thể chấp nhận được.
Do đó nên mới có vụ pháp quay lại muốn đánh nhau với việt minh, còn bên trên thế lực của tưởng cũng mạnh, cũng định xông xuống.
Giữa lúc đó được quân Anh giúp sức, quân đội viễn chinh Pháp đã nổ súng đánh chiếm Sài Gòn, mở rộng chiến tranh ra toàn Nam Bộ. Đầu tháng 9/1945, 20 vạn quân Tưởng vào miền Bắc với danh nghĩa quân đồng minh vào giải giáp vũ khí Nhật bại trận, nhưng thực tế là thực hiện âm mưu thâm độc của Mỹ là tiêu diệt Đảng ta, phá tan Việt Minh và lật đổ chính quyền nhân dân, lập chính phủ bù nhìn làm tay sai cho chúng.
Ta phải hiểu là trong "chính trị" không tồn tại cái gọi là chính nghĩa. Chỉ có lợi ích. Nên pháp tấn công việt nam , và tưởng nhảy quân vào miền bắc chẳng tốt đẹp đéo gì , chỉ là để thừa cơ xem nhà có gì hôi của để hôi luôn, mà chủ nhà đi vắng thì cướp luôn.
Sau đó, qua hiệp định sơ bộ, việt minh tống cổ tưởng về, chỉ còn đấu với mình pháp. Pháp tốt đẹp ghê ha ? Mẫu quốc khi gặp địch thì bỏ chạy, khi địch chạy rồi thì lại quay lại "giải giáp" ? Đm rõ trò hề.
Cũng trong giai đoạn này, ông cụ định đi cửa sau với bọn mỹ, vì với đường lối dân tộc của cụ thì mấy trò cơm sườn hay tư bản là xạo lồn hết, cứ giữ được độc lập + trung lập ko có đổ máu chiến tranh là được việc nhất. Nhưng mỹ đéo cho, vì cho rằng cụ là cơm sườn (còn từng bị đi cải tạo bên lò cơm sườn 8 năm từ 1932 tới 1940)
Và sau đó thì cụ đành phải theo phe cơm sườn (vì phe tư bản có cho cụ theo đéo đâu ) chiến tranh sau đó leo thang và sau rốt thì 1954 và 1975 như chúng ta đã biết.
Ở đây phải hiểu rõ rằng chính quyền do bọn pháp , nhật với dư đảng của bọn nguyễn chỉ là 1 trò hề. Chẳng qua chỉ là con rối để sau này pháp và mỹ lấy cái cớ đó nhảy vào "bảo vệ đồng minh"
Sau cuộc tập kích bất ngờ vào quân Pháp đêm 9-3-1945, vấn đề quan trọng nhất đối với quân Nhật là duy trì bằng được "trật tự và ổn định" nhằm tìm nguồn cung ứng vật chất tại chỗ cho gần 100.000 lính Nhật, cũng như để cung cấp cho việc phòng thủ nước Nhật trước đà tấn công của quân Đồng Minh. Tuy nhiên, đúng lúc đó, bộ máy hành chính thực dân mà Nhật kế thừa từ Pháp đã tan rã, vì thế việc thành lập bộ máy cai trị bản xứ đặt ra như một đòi hỏi cấp bách và Đế quốc Việt Nam ra đời trong bối cảnh đó
[3].
Ngay từ đêm 8/3, quân Nhật Bản đã được phái đến canh giữ nghiêm ngặt nhà của các quan lớn trong triều Nguyễn. Họ giữ các quan này ở trong nhà để chờ lệnh từ chỉ huy Nhật. Theo lời kể của đại thần Phạm Quỳnh, quân Nhật đi tìm tất cả các quan trong
Viện cơ mật và giam họ lại một chỗ. Đến sáng 9/3, khi đã đưa được Bảo Đại về kinh đô, quan Nhật là Yokoyama đưa cho họ
2 văn bản đã viết sẵn: Bản tuyên bố hủy bỏ các hiệp ước nhà Nguyễn đã ký với Pháp và Bản tuyên bố giải tán Viện cơ mật, tất cả nhằm dọn đường cho việc thành lập nội các Đế quốc Việt Nam. Yokoyama nói thẳng "tôi cho các vị 15 phút để suy nghĩ". Trong hoàn cảnh đó, các quan nhà Nguyễn không muốn ký cũng không được.
[4]
Tổng trưởng Nội các Trần Trọng Kim đọc bản tuyên cáo với quốc dân qua máy truyền thanh. Các vị bộ trưởng đứng hàng sau.
Bản vẽ
cờ quẻ Ly, được công nhận làm Quốc kỳ mới từ ngày 12 tháng 6.
Đạo dụ số 5 của Hoàng đế Bảo Đại ngày 17 tháng 4 năm 1945 chuẩn y Nội các mới, bao gồm phần lớn là những nhà trí thức, chuyên môn mà trước đó không nằm trong các đảng phái cách mạng chống Pháp.
[5]
Bộ trưởng
Vũ Ngọc Anh qua đời vì trúng đạn bởi máy bay Mỹ ngày 23 tháng 7. Ngày 5/8/1945, mới ra mắt được 4 tháng, 3 bộ trưởng trong Nội các xin từ nhiệm. Các bộ trưởng khác tuyên bố bất lực, bởi không thể làm được việc gì nếu không được cố vấn tối cao Nhật đồng ý. Trần Trọng Kim cố gắng liên hệ nhưng các nhân vật cấp tiến đều khước từ cộng tác, đến đầu tháng 8 chính Trần Trọng Kim cũng nói mình bị "tăng huyết áp" và không ra khỏi nhà.
[6]
Theo tác giả Lê Mạnh Hùng, với an ninh, quốc phòng và kinh tế tài chánh đều nằm trong tay quân đội Nhật,
tất cả những gì mà Chính phủ Trần Trọng Kim có thể đạt được trong việc giành lại chủ quyền cho Việt Nam thực tế là chỉ có tính cách biểu tượng. Tuy nhiên, trong tình huống Đông Dương vào năm cuối của
Thế chiến thứ hai, biểu tượng đóng một vai trò rất quan trọng. Chương trình chính phủ theo lời nói của ông
Hoàng Xuân Hãn là làm thay đổi tâm lý người Việt đến mức mà đất nước sẽ không thể trở lại tình trạng thuộc địa nữa một khi Thế chiến thứ hai chấm dứt.
[5]
Sau khi đánh nhau với pháp xong, mỹ tiếp tục nhảy vào. mục đích chính là sử dụng việt nam như 1 nơi để xuất khẩu đạn dược bán kiếm lời, và để bào mòn kinh tế liên xô.
Cũng đúng vào lúc này, liên xô và tàu hục hặc nhau, dẫn tới việc sau đó tàu và mỹ đi đêm với nhau, từ lúc đó, hầu như chỉ có liên xô giúp đỡ việt nam. tàu giúp rất ít (hầu như không còn giúp).
Tàu muốn việt nam có kết cục như liên triều ở thời điểm hiện tại (2 miền đấu đá lẫn nhau).
Còn việt thì đéo chịu nghe lời "ông anh quý hóa"
dẫn tới sau đó là thống nhất đất nước, và xảy ra hục hặc giữa tàu và việt = chiến tranh biên giới như chúng ta đã biết.