Kiến thức 🚨🚨🚨: Làm rõ lý lịch, gốc tích Nguyễn Huệ là ai, họ gì dân tộc gì.

Nam Đế

Tao là gay
Ngay sau khi chiến thắng nhà Tây Sơn, chiếm cả Bắc Hà, Gia Long liền cho Thượng thư Binh bộ là Lê Quang Định đi sứ sang Trung Quốc để cầu phong vì cả lý do ngoại giao lẫn cả quan niệm Thiên Tử của Nho giáo về nước lớn nước nhỏ. Đồng thời với việc xin phong, Gia Long cũng yêu cầu được đổi quốc hiệu là Nam Việt. Ban đầu hoàng đế nhà Thanh là Gia Khánh không chấp nhận quốc hiệu "Nam Việt" để tránh lầm với nước Nam Việt của Triệu Đà lúc này đã gồm nhiều phần lãnh thổ của Trung Quốc. Tuy nhiên, Gia Long vẫn kiên trì lập trường của mình, dù vua nhà Thanh Gia Khánh đã từ chối tới vài lần, để tỏ cho Trung Quốc biết nếu không cho đổi thì ông sẽ không thụ phong. Cuối cùng Gia Khánh cho đổi Nam Việt thành Việt Nam thì Gia Long mới chấp nhận (tuy vậy cái tên Việt Nam vẫn không được Gia Long ưng thuận cho lắm, đến năm 1813 thì triều đình hầu như là dùng lại tên Đại Việt.
cũng nội dung nhưng qua lời m nói nó lệch vãi lozz
Lệch ntn mày?

“Tuy nhiên, Gia Long vẫn kiên trì lập trường của mình, dù vua nhà Thanh Gia Khánh đã từ chối tới vài lần, để tỏ cho Trung Quốc biết nếu không cho đổi thì ông sẽ không thụ phong”

T chưa thấy sử nhà Thanh ghi nhận “vài lần”, mà có mỗi lần thôi, ko chấp nhận!
 

olaolachacha

Yếu sinh lý
Thêm nữa tao thấy fen hơi buồn cười là quá lậm sử Thanh. chỉ là một nguồn để tham khảo. với kiểu sĩ diện như anh Long. mà sử quán chép là thua bé bét quân Tây sơn, blabla này nọ thì nó chém cả nhà. Sử nước nào thì nó sẽ nâng hàng nước đó. che thất tại tâng chiến công là việc bình thường. Nhưng sự việc thất bại của quân Thanh và chết nhiều quân là có thật. còn sau đó bang giao tốt thì họ mới cho mình ưu đãi. tao nghĩ với bất cứ ng nào có lí trí thì họ cũng đều làm vậy thôi.
mày chắc chat với thằng đó lần đầu, chứ mày chat vài lần nữa sẽ thấy bản chất của thằng đó là nó ko quan tâm sự thật với bản chất lịch sử đâu, nó chỉ kiếm bất kỳ 1 tài liệu nào mà có liên quan tới việc chửi bới của nó để nó chửi bới tiếp.
 

nanfem

Tao là gay
Chúng mày đã nghĩ tại sao Ánh ko lên ngôi hoàng đế 1802 như thường lệ ko?
T nghĩ là sợ Tq chứ l gì!

Năm 1780, Nguyễn Phúc Ánh xưng vương ở Gia Định. Năm 1801, Cảnh Thịnh đế bỏ kinh đô ra bắc, Nguyễn Phúc Ánh vào Phú Xuân. Tháng Ba năm 1802, quần thần tâu xin lên ngôi tôn và đổi niên hiệu. Nguyễn Phúc Ánh chỉ đồng ý cải nguyên là Gia Long (trước đó dùng niên hiệu của nhà Lê), nhưng từ chối lên ngôi tôn, với lý do “giống giặc chưa trừ xong, đất nước chưa thống nhất, không nên vội lên ngôi tôn” (Thực lục, đệ nhất kỷ, 1802).



Tuy nhiên, tới khi diệt được nhà Tây Sơn, tháng Tám năm 1802, quần thần cùng họ Lê và họ Trịnh cùng dâng biểu xin Gia Long lên ngôi Hoàng đế. Vua Gia Long vẫn không đồng ý, mặc dù trong chiếu có nói: “nước ta từ thời Triệu Võ cho đến Đinh - Lê - Lý - Trần đều xưng đế hiệu, còn ghi đủ trong sử sách”, nhưng vì “nước nhà mới xây dựng, kẻ thương tật chưa dậy được, người bệnh khổ chưa lại hồn, phong tục kiêu ngoa chưa thay đổi hết, ngược chính tệ đoan chưa sửa chữa hết, mọi việc dân tình quốc kế trù hoạch đương bận”, nên vẫn chỉ xưng vương chứ tuyệt không chịu làm Hoàng đế (Thực lục, đệ nhất kỷ, 1802).

Mãi cho tới năm 1806, ngài mới chính thức làm lễ lên ngôi Hoàng đế.

Vì sao Gia Long nấn ná bốn năm trời mới chịu xưng đế? Câu trả lời rất đơn giản (???). Đó là vì trước đó, ngài đã trót… mách tội tiếm ngôi Hoàng đế của nhà Tây Sơn với triều đình nhà Thanh.
Tháng Năm năm 1798, khi Nguyễn Phúc Ánh đang đánh nhau với vua Cảnh Thịnh. Sợ Cảnh Thịnh cầu viện nhà Thanh, Nguyễn Văn Thành và Đặng Trần Thường dâng kế xin Nguyễn Phúc Ánh gửi thư tố cáo bốn tội của nhà Tây Sơn với Hoàng đế Gia Khánh nhà Thanh, trong đó có một tội là “Tây Sơn xưng thần ở Trung Quốc mà xưng đế ở ngoài”. Nguyễn Phúc Ánh đồng ý, sai Ngô Nhơn Tĩnh sang sứ nhà Thanh. Kết quả là năm 1801, Cảnh Thịnh thua chạy ra bắc, gửi thư cầu viện nhà Thanh, người Thanh từ chối giúp Tây Sơn.

Trót vì mách tội “nội thần ngoại đế” của nhà Tây Sơn nên Nguyễn Phúc Ánh không dám lên ngôi Hoàng đế ở nước Việt, mãi tới khi nhà Thanh ban cho quốc hiệu Việt Nam và phong Nguyễn Phúc Ánh làm Việt Nam quốc vương vào năm 1804, xong xuôi hết, triều đình nhà Nguyễn mới dám tính tới chuyện xưng đế trong nước.
Bình thường, ta vẫn nói các vua Đại Việt “nội đế ngoại thần” (trong nước xưng đế, ra ngoài xưng thần với Trung Quốc), nhưng Nguyễn Phúc Ánh lại đề xuất “ngoại đế nội thần” (nguyên văn: 外帝内臣) mà bản dịch Thực lục chuyển ngữ thành “xưng thần ở Trung Quốc mà xưng đế ở ngoài”, chỉ đổi thứ tự nội ngoại mà nội hàm rất đáng quan tâm.
Danh ko chính, ngôn ko thuận chứ sợ mẹ j, m có vẻ cay cú Ánh thế
 

Nam Đế

Tao là gay
Danh ko chính, ngôn ko thuận chứ sợ mẹ j, m có vẻ cay cú Ánh thế
T đéo cay cú ai cả!
Đã làm nên nghiệp lớn thì chả có đéo gì để nói!
T chỉ đang nói vs mấy thằng nó cay cú anh Huệ, dùng chính câu nói của bọn nó để nói vs bọn nó!
Còn t hâm mộ Ánh vcl ra ấy chứ!

Còn mày bảo danh ko chính thì buồn cười quá!
Còn gì mà danh ko chính?
 

Peter1953

Thạc sĩ
bên tàu có cái hay mà cũng là cái dở là hoàng tử cạnh tranh nhau rất khốc liệt. nên tài năng có hay ko thì ko biết, nhưng nếu không kín đáo và cẩn thận thì đi ăn bùn sớm là hẳn. như thời lão ung chính chẳng cạnh tranh suýt nữa thì xảy ra phản loạn luôn.
bảo bọn chính trị gia từ trứng đó "viết sai" thì khó lắm =))

Còn vụ càn long sử dụng hòa thân thì mày nói "tài hoa" cũng được. chẳng qua là nuôi 1 con lợn béo lên rồi giết. Nhưng cái đại cục là con lợn đó biến hết toàn bộ "người nuôi lợn" thành lợn luôn. Nên sau đời lịch thì suy thoái. Cái hại đó còn to lớn hơn nhiều so với cái "tài hoa"

Lão lịch có tài , tao ko phủ nhận, nhưng "tài hoa trong các loại tài hoa" thì tao xin chối ko tiếp thu được
tao nghĩ lão là một trong tài hoa nhất luôn. trị vì tới 60 năm mà ổn định mọi thứ. mày lên nhớ thời đấy lão tiêu xài khủng khiếp đến thế nào. thêm nữa sử dụng Hoà Thân là một trong tài đợi nhất đời lão. Nếu Gia khánh còn biết sử dụng hoà thân thêm
ít năm thì chưa biết đâu được. Hoàng có tử nhà thanh từ bé đã phải ra chiến trận rồi. huấn luyện khắc nghiệt chứ ko phải tay mơ. Càn long thư pháp rất khá luôn, còn về tâm cơ chính trị thì cũng ít ng bằng. mang tiếng là đi cướp nước nhưng trong đời lão làm vua tới 60 năm nhưng đa phần là những cuộc phản kháng nhỏ lẻ. thêm nữa các đại thần ng Hán lại cực kì trung thành với hắn. Đọc nhiều cái truyện về quân sự mới thấy tâm cơ của bọn hoàng đế trung quốc đéo phải hạng xoang cắt đặt ai vào việc gì, đứa nào giám sát nó tính hết trong đầu rồi.
 

olaolachacha

Yếu sinh lý
tao nghĩ lão là một trong tài hoa nhất luôn. trị vì tới 60 năm mà ổn định mọi thứ. mày lên nhớ thời đấy lão tiêu xài khủng khiếp đến thế nào. thêm nữa sử dụng Hoà Thân là một trong tài đợi nhất đời lão. Nếu Gia khánh còn biết sử dụng hoà thân thêm
ít năm thì chưa biết đâu được. Hoàng có tử nhà thanh từ bé đã phải ra chiến trận rồi. huấn luyện khắc nghiệt chứ ko phải tay mơ. Càn long thư pháp rất khá luôn, còn về tâm cơ chính trị thì cũng ít ng bằng. mang tiếng là đi cướp nước nhưng trong đời lão làm vua tới 60 năm nhưng đa phần là những cuộc phản kháng nhỏ lẻ. thêm nữa các đại thần ng Hán lại cực kì trung thành với hắn. Đọc nhiều cái truyện về quân sự mới thấy tâm cơ của bọn hoàng đế trung quốc đéo phải hạng xoang cắt đặt ai vào việc gì, đứa nào giám sát nó tính hết trong đầu rồi.
mày nghĩ thế cũng được
nhà thanh thì tao thấy ung chính mới là đỉnh, quan điểm cá nhân thôi.
1 là đất nước không có tham nhũng, bộ máy về cơ bản là trong sạch
2 là sau khi chết để lại 50 triệu lạng cho con cháu
đó là cái cơ sở để càn long ăn chơi, chứ ko có nền tảng từ ung chính càn long ko làm được cái sự nghiệp rực rỡ đấy
 

atlas01

Tiến sĩ
Chúng mày đã nghĩ tại sao Ánh ko lên ngôi hoàng đế 1802 như thường lệ ko?
T nghĩ là sợ Tq chứ l gì!

Năm 1780, Nguyễn Phúc Ánh xưng vương ở Gia Định. Năm 1801, Cảnh Thịnh đế bỏ kinh đô ra bắc, Nguyễn Phúc Ánh vào Phú Xuân. Tháng Ba năm 1802, quần thần tâu xin lên ngôi tôn và đổi niên hiệu. Nguyễn Phúc Ánh chỉ đồng ý cải nguyên là Gia Long (trước đó dùng niên hiệu của nhà Lê), nhưng từ chối lên ngôi tôn, với lý do “giống giặc chưa trừ xong, đất nước chưa thống nhất, không nên vội lên ngôi tôn” (Thực lục, đệ nhất kỷ, 1802).



Tuy nhiên, tới khi diệt được nhà Tây Sơn, tháng Tám năm 1802, quần thần cùng họ Lê và họ Trịnh cùng dâng biểu xin Gia Long lên ngôi Hoàng đế. Vua Gia Long vẫn không đồng ý, mặc dù trong chiếu có nói: “nước ta từ thời Triệu Võ cho đến Đinh - Lê - Lý - Trần đều xưng đế hiệu, còn ghi đủ trong sử sách”, nhưng vì “nước nhà mới xây dựng, kẻ thương tật chưa dậy được, người bệnh khổ chưa lại hồn, phong tục kiêu ngoa chưa thay đổi hết, ngược chính tệ đoan chưa sửa chữa hết, mọi việc dân tình quốc kế trù hoạch đương bận”, nên vẫn chỉ xưng vương chứ tuyệt không chịu làm Hoàng đế (Thực lục, đệ nhất kỷ, 1802).

Mãi cho tới năm 1806, ngài mới chính thức làm lễ lên ngôi Hoàng đế.

Vì sao Gia Long nấn ná bốn năm trời mới chịu xưng đế? Câu trả lời rất đơn giản (???). Đó là vì trước đó, ngài đã trót… mách tội tiếm ngôi Hoàng đế của nhà Tây Sơn với triều đình nhà Thanh.
Tháng Năm năm 1798, khi Nguyễn Phúc Ánh đang đánh nhau với vua Cảnh Thịnh. Sợ Cảnh Thịnh cầu viện nhà Thanh, Nguyễn Văn Thành và Đặng Trần Thường dâng kế xin Nguyễn Phúc Ánh gửi thư tố cáo bốn tội của nhà Tây Sơn với Hoàng đế Gia Khánh nhà Thanh, trong đó có một tội là “Tây Sơn xưng thần ở Trung Quốc mà xưng đế ở ngoài”. Nguyễn Phúc Ánh đồng ý, sai Ngô Nhơn Tĩnh sang sứ nhà Thanh. Kết quả là năm 1801, Cảnh Thịnh thua chạy ra bắc, gửi thư cầu viện nhà Thanh, người Thanh từ chối giúp Tây Sơn.

Trót vì mách tội “nội thần ngoại đế” của nhà Tây Sơn nên Nguyễn Phúc Ánh không dám lên ngôi Hoàng đế ở nước Việt, mãi tới khi nhà Thanh ban cho quốc hiệu Việt Nam và phong Nguyễn Phúc Ánh làm Việt Nam quốc vương vào năm 1804, xong xuôi hết, triều đình nhà Nguyễn mới dám tính tới chuyện xưng đế trong nước.
Bình thường, ta vẫn nói các vua Đại Việt “nội đế ngoại thần” (trong nước xưng đế, ra ngoài xưng thần với Trung Quốc), nhưng Nguyễn Phúc Ánh lại đề xuất “ngoại đế nội thần” (nguyên văn: 外帝内臣) mà bản dịch Thực lục chuyển ngữ thành “xưng thần ở Trung Quốc mà xưng đế ở ngoài”, chỉ đổi thứ tự nội ngoại mà nội hàm rất đáng quan tâm.
Lê lợi cả một đời chỉ xưng Vương
Không dám xưng hoàng đế.
Vậy ý anh là Lê Lợi sợ nhà Minh chăng?
 

atlas01

Tiến sĩ
tao nghĩ lão là một trong tài hoa nhất luôn. trị vì tới 60 năm mà ổn định mọi thứ. mày lên nhớ thời đấy lão tiêu xài khủng khiếp đến thế nào. thêm nữa sử dụng Hoà Thân là một trong tài đợi nhất đời lão. Nếu Gia khánh còn biết sử dụng hoà thân thêm
ít năm thì chưa biết đâu được. Hoàng có tử nhà thanh từ bé đã phải ra chiến trận rồi. huấn luyện khắc nghiệt chứ ko phải tay mơ. Càn long thư pháp rất khá luôn, còn về tâm cơ chính trị thì cũng ít ng bằng. mang tiếng là đi cướp nước nhưng trong đời lão làm vua tới 60 năm nhưng đa phần là những cuộc phản kháng nhỏ lẻ. thêm nữa các đại thần ng Hán lại cực kì trung thành với hắn. Đọc nhiều cái truyện về quân sự mới thấy tâm cơ của bọn hoàng đế trung quốc đéo phải hạng xoang cắt đặt ai vào việc gì, đứa nào giám sát nó tính hết trong đầu rồi.
Thế mà anh nghĩ Huệ giả có thể qua mắt Càn Long thì chịu đấy
 

Peter1953

Thạc sĩ
mày chắc chat với thằng đó lần đầu, chứ mày chat vài lần nữa sẽ thấy bản chất của thằng đó là nó ko quan tâm sự thật với bản chất lịch sử đâu, nó chỉ kiếm bất kỳ 1 tài liệu nào mà có liên quan tới việc chửi bới của nó để nó chửi bới tiếp.
ah tao trước tranh luận với nó hai ba lần rồi.
1). nó kêu quân thanh sang chỉ tầm 2 vạn. sau tao chứng minh bằng chính nghiên cứu của nguyễn duy chính nó hay dùng là tầm 14-16 vạn.
2) Việc Quang Trung xin cưới công chúa nhà Thanh. Nó nói đéo có tiền lệ, Long nói cho vui. tao nói tiền lệ Hoà thân kéo dài suốt lịch sử trung quốc. để làm tăng thêm tính hữu nghị với là hình thức để tin nhau. ko nhất thiết phải gả con đẻ, mà con nuôi hoặc con các vị thân vương.
3) Tao nói Ánh cũng là chân mệnh thiên tử, chiến thần chứ đéo phải tay vừa. mà cứ gặp huệ là như gặp cọp. đời huệ chắc chỉ lúc còn trẻ thì thua hoàng ngũ phúc mấy trận nhỏ. Còn khi tự tay cầm quân thì cả đời đéo thua trận nào. Ngay cái vừa hành quân vừa tuyển quân mà công chiếm được địch mạnh hơn lại thủ trong thời gian ngắn là quá khủng rồi.
 

olaolachacha

Yếu sinh lý
ah tao trước tranh luận với nó hai ba lần rồi.
1). nó kêu quân thanh sang chỉ tầm 2 vạn. sau tao chứng minh bằng chính nghiên cứu của nguyễn duy chính nó hay dùng là tầm 14-16 vạn.
2) Việc Quang Trung xin cưới công chúa nhà Thanh. Nó nói đéo có tiền lệ, Long nói cho vui. tao nói tiền lệ Hoà thân kéo dài suốt lịch sử trung quốc. để làm tăng thêm tính hữu nghị với là hình thức để tin nhau. ko nhất thiết phải gả con đẻ, mà con nuôi hoặc con các vị thân vương.
3) Tao nói Ánh cũng là chân mệnh thiên tử, chiến thần chứ đéo phải tay vừa. mà cứ gặp huệ là như gặp cọp. đời huệ chắc chỉ lúc còn trẻ thì thua hoàng ngũ phúc mấy trận nhỏ. Còn khi tự tay cầm quân thì cả đời đéo thua trận nào. Ngay cái vừa hành quân vừa tuyển quân mà công chiếm được địch mạnh hơn lại thủ trong thời gian ngắn là quá khủng rồi.
huệ được đánh giá là atilla của châu á chứ đùa. nếu so huệ thì chỉ nên so với attila, alexander đại đế và takeda singen bên nhật.

đều là những tướng lĩnh tài ba. đều quản lý bộ máy hành chính phức tạp mà nói chung là sau khi oẳng thì tan đàn xẻ nghé hết.
 

Đệ Nhất Nhân

Yếu sinh lý
ah tao trước tranh luận với nó hai ba lần rồi.
1). nó kêu quân thanh sang chỉ tầm 2 vạn. sau tao chứng minh bằng chính nghiên cứu của nguyễn duy chính nó hay dùng là tầm 14-16 vạn.
2) Việc Quang Trung xin cưới công chúa nhà Thanh. Nó nói đéo có tiền lệ, Long nói cho vui. tao nói tiền lệ Hoà thân kéo dài suốt lịch sử trung quốc. để làm tăng thêm tính hữu nghị với là hình thức để tin nhau. ko nhất thiết phải gả con đẻ, mà con nuôi hoặc con các vị thân vương.
3) Tao nói Ánh cũng là chân mệnh thiên tử, chiến thần chứ đéo phải tay vừa. mà cứ gặp huệ là như gặp cọp. đời huệ chắc chỉ lúc còn trẻ thì thua hoàng ngũ phúc mấy trận nhỏ. Còn khi tự tay cầm quân thì cả đời đéo thua trận nào. Ngay cái vừa hành quân vừa tuyển quân mà công chiếm được địch mạnh hơn lại thủ trong thời gian ngắn là quá khủng rồi.
Tao chỉ quan tâm cái kết cuối cùng thì thằng lờ Huệ chỉ là 1 thằng loser{rofl}
 

Đệ Nhất Nhân

Yếu sinh lý
huệ được đánh giá là atilla của châu á chứ đùa. nếu so huệ thì chỉ nên so với attila, alexander đại đế và takeda singen bên nhật.

đều là những tướng lĩnh tài ba. đều quản lý bộ máy hành chính phức tạp mà nói chung là sau khi oẳng thì tan đàn xẻ nghé hết.
Tài ba gì cái thằng loser ấy mà đòi so với Alex. Cười ỉa{rofl}
 

nanfem

Tao là gay
T đéo cay cú ai cả!
Đã làm nên nghiệp lớn thì chả có đéo gì để nói!
T chỉ đang nói vs mấy thằng nó cay cú anh Huệ, dùng chính câu nói của bọn nó để nói vs bọn nó!
Còn t hâm mộ Ánh vcl ra ấy chứ!

Còn mày bảo danh ko chính thì buồn cười quá!
Còn gì mà danh ko chính?
Như m đã nói "Đó là vì trước đó, ngài đã trót… mách tội tiếm ngôi Hoàng đế của nhà Tây Sơn với triều đình nhà Thanh"
Còn cho đúng ra là trước năm 1802, các chúa Nguyễn (và kể cả Nguyễn Ánh) tuy cai trị Đàng Trong độc lập nhưng trên danh nghĩa họ vẫn coi vua Lê là chính thống của nước Việt; ngay cả khi quân Thanh xâm lược, Nguyễn Ánh vẫn ủng hộ Lê Chiêu Thống như “chư hầu phò thiên tử”, mọi giấy tờ hành chính của Nguyễn Ánh cho đến ngày đánh bại Tây Sơn vẫn dùng niên hiệu Cảnh Hưng của nhà Lê. Một giáo sĩ người Pháp đang có mặt ở Việt Nam lúc bấy giờ là Ph. Sérard xác nhận trong một bức thư đề ngày 5/8/1802: “Cho tới bấy giờ chúa Nguyễn vẫn công nhận họ Lê là dòng chính thống, hễ có làm việc gì cũng nhân danh nhà Lê và chỉ xưng là Tổng trấn; chiến đấu nhân danh vua Lê và cố gắng phục hưng vương tộc đã bị giặc Tây Sơn cướp hết quyền”

Sau khi đánh bại Tây Sơn, việc phải xử trí với nhà Lê là một vấn đề hết sức khó xử đối với Nguyễn Ánh, bởi nếu lên ngôi vua thì ông ta sẽ mang tiếng là "phản nghịch, bề tôi cướp ngôi". Cuối cùng, Nguyễn Ánh vẫn quyết định lên ngôi hoàng đế. Ngày 5/1/1802, Nguyễn Ánh làm lễ tế trời đất để lên ngôi, đặt niên hiệu là Gia Long, ra chiếu tuyên cáo đế vị với thiên hạ: “Gần đây Tây Sơn nổi loạn, vận nhà Lê đã hết, hơn vài mươi năm trong nước không có chính thống… Nay ơn trời giúp đỡ, các thánh để phúc, bờ cõi cũ đã lấy lại, cơ nghiệp xưa đã trở về, các quan văn võ tại triều dâng sớ chương khuyên ta lên ngôi hoàng đế và đổi niên hiệu… Vậy nên chuẩn lời xin đặt niên hiệu mới, định lấy ngày mồng 1 tháng 5 năm nay (1802) kính cáo trời đất, ngày hôm sau kính cáo liệt thánh, chép niên hiệu là Gia Long, để thống nhất kỷ cương, làm mới tai mắt”

Gia Long lên ngôi là nhờ chiến thắng sau cuộc nội chiến với nhà Tây Sơn chứ không phải bằng một chiến thắng chống giặc ngoại xâm lẫy lừng như các vương triều trước. Sự lên ngôi không đủ chính danh là một trở lực không nhỏ trong việc cai trị. Ở Bắc Hà, tư tưởng hoài Lê vẫn còn in đậm trong tâm tư của số đông dân chúng. Đặc biệt là trong đội ngũ sĩ phu, quan lại Bắc Hà khi lực lượng này vẫn xem nhà Lê là chính thống, còn họ Nguyễn chỉ là “phiên thần” của nhà Lê ở phương Nam. Trước kia, nhiều người Bắc Hà ủng hộ Nguyễn Ánh đánh nhà Tây Sơn vì họ mong rằng sau khi thắng trận, Nguyễn Ánh sẽ khôi phục ngôi vua cho nhà Lê (như tổ tiên của ông ta là Nguyễn Kim từng làm). Việc Gia Long lên ngôi khiến những người ủng hộ nhà Lê bị vỡ mộng, họ coi đó là hành vi tiếm ngôi của bọn loạn thần tặc tử. Tư tưởng “phò Lê” sẽ còn được dùng để kích thích các cuộc nổi dậy chống lại triều đình nhà Nguyễn ở miền bắc Việt Nam. Đây là một thách thức lớn cho nhà Nguyễn mãi tới mấy chục năm sau, như lời nhận xét của một người nước ngoài:

“Cách xử sự của nhà vua mới (vua Gia Long) đối với triều đại nhà Lê đã bị truất ngôi mà ông ta hứa phục hồi làm cho người Đàng Ngoài ghét bỏ ông ta. Thuế má nặng nề và sự nhũng nhiễu của quan lại càng làm tăng thêm sự bất bình đến cực độ; do đó đã hình thành nên nhiều phe phái đứng đầu là những hậu duệ của các triều đại cũ đã từng trị vì xứ Đàng Ngoài trước đây”
Ở phía Nam thì nhiều người lại nhớ về nhà Tây Sơn. Hành động trả thù nhà Tây Sơn một cách thái quá của Nguyễn Ánh đã tạo ra những ấn tượng xấu. Gia Long đã không đủ rộng lượng để vượt qua được những hận thù của dòng họ để có một cái nhìn hướng đến “toàn cuộc”, nên không có những hành động nhân đạo dành cho những người đứng đầu triều Tây Sơn. Điều đó đã khiến lòng dân bị ảnh hưởng, nhất là ở những nơi mà người dân còn dành nhiều tình cảm cho nhà Tây Sơn như Bình Định. Nhiều cuộc khởi nghĩa do các cựu tướng lĩnh của triều Tây Sơn lãnh đạo đã nổ ra, đe dọa nghiêm trọng đến sự ổn định của đất nước.
 

Đệ Nhất Nhân

Yếu sinh lý
trong đời đánh trận nào thắng trận đó, chưa từng biết thua là gì. đối mặt với quân đông gấp đôi vẫn đập cho ra bã
như vậy là đủ so sánh với bọn kia rồi =))
Tao cho nó thắng cả tỷ trận mà đéo có nổi 1 thành tựu gì, cả triều đại diệt vong, cái kết vẫn là 1 thằng loser, bị đái ỉa vô đầu, nhục ko tả nổi, thua cả 1 con chó
 

Peter1953

Thạc sĩ
mày nghĩ thế cũng được
nhà thanh thì tao thấy ung chính mới là đỉnh, quan điểm cá nhân thôi.
1 là đất nước không có tham nhũng, bộ máy về cơ bản là trong sạch
2 là sau khi chết để lại 50 triệu lạng cho con cháu
đó là cái cơ sở để càn long ăn chơi, chứ ko có nền tảng từ ung chính càn long ko làm được cái sự nghiệp rực rỡ đấy
ung chính thì đỉnh rồi. nhưng thời gian trị vì ngắn. thêm nữa ko để lại nhiều dấu ấn lịch sử về văn hoá chính trị, quân sự. đấy là lí do tại sao đế vương nó đéo bh ngồi yên mà mạnh cái là phải đi đánh thằng này đập thằng nọ. xây đền chùa cung điện, làm thơ từ vẽ tranh. dù nhiều thằng thua liếng xiểng, thơ như lol. nhưng vì chúng nó ngồi trên đỉnh thiên tử lâu quá rồi. đéo còn ham muốn gì thì lại muốn lưu danh sử sách. muốn đem mình ra so sánh với các vị vua vĩ đại khác. Lên những ko vua chuyên cần nội chính, giỏi như ung chính thì lại sống một cuộc đời âm thầm chứ sử sách ko ghi lại chiến công chiến tich
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên