- Ông già t bị loạn thần, làm sai gì đấy là ổng chửi. Ngày tết lỡ nấu cơm nát là ổng phang cả cái muôi vào đầu - đúng m1 tết.
- Có lần ổng mất 20k (t ko lấy) , ổng truy hỏi rồi cứ thế đánh t 3 ngày ko đi nổi. Tím hết người. Bà mẹ thì quá hiền đến mức nhu nhược ko bảo vệ con cái. Cũng chả biết phân biệt thế nào là đúng hay sai.
- Khi t lên cấp 3 thì t cũng lớn và đỡ bị ăn đòn. Đến lớp 11 thì t to con rồi, ổng cũng ko dám đánh nữa, chỉ dám chửi.
- Có lần t đang rán đậu, ổng đi vào bếp chửi, t định cho cả chảo mỡ đang sôi vào đầu ổng - tay t nhấc lên rồi thì ổng lủi mất. T chỉ chờ ổng động vào người tao thôi là t úp ngay nhưng ổng chuồn
- Đợt t xây nhà thì ổng phá đám, đang xây thì ổng đuổi hết thợ của t đi. Rồi ngày nào cũng chửi. T đành nhịn. Về sau cũng xây xong, mất gần 1 năm cho 1 cái nhà cấp 4 + chi phí tăng thêm nữa.
- Đợt cưới vợ thì ổng giở quẻ, tính gia trưởng nên lúc nào cũng thích được bẩm báo trong khi tiền ko bỏ 1 xu, sức ko góp 1 lần

T tự tay lo hết. Đến khi cưới thì chửi là sao mày ko bàn với tao rồi chửi bới loạn nhà. Cậy là bố nên muốn chửi gì cũng được.
- T quên tắt đèn - chửi tao 3 ngày , cho ăn đủ buồi lồn ngu si đần đồn các kiểu

(à quên chưa nói là tao ở riêng, nhà riêng, ổng ở ngoài nhòm vào thấy t đi vắng nhưng để quên đèn - và chửi... )
- T bảo quên tý thôi ko đáng gì đâu, nhỡ nhàng- lão càng được thể chửi t ngu, đúng 1 bài văn tế.
Tức nước thì vỡ bờ thôi, t cũng cho lão combo liên hoàn đấm, cũng có người can nhưng t chủ định cho ăn combo đấm rồi
- ông già t là nguồn cơn lục đục cả nhà. Di chúc các cụ công chứng lúc còn sống đầy đủ rồi => ổng bảo chia đéo đều => đâm đơn kiện lên thành phố, vậy là cả họ khỏi có sổ đỏ.
- Li di vợ thì cuỗm hết tiền của vợ trong khi ko làm được 1 đồng 1 cắc nào, ăn bám vợ.
- Đi bịa đặt thêm mắm muối vào lời người khác rồi mô kích cả các con ruột để cho anh em thù hằn chửi nhau, còn ông ấy ngồi xem và cười. (Mãi đến 2 năm sau khi t với ông anh ruột ngồi lại để nói chuyện xem vì sao ngày đấy lại như vậy thì mới vỡ lẽ... )
- chuyện cũng đã qua rồi, hiện tại t hầu như ko dây dưa gì với ông ấy ngoài 1 năm 2 ngày giỗ cụ + 1 ngày tết gặp mặt chào (mặc dù nhà cạnh nhau. Còn lại sống chết mặc bay ko có tình cảm gì cả.
------------------------------------------
- Về phần mẹ: lúc nào cũng câu m chịu khó ở vs bố đến hết 18 tuổi
Sau này t có hỏi là: vì sao lại để thằng trẻ con phải chịu đựng, chịu khổ, sao mẹ ko đứng ra để đấu tranh bảo vệ con cái.
(Bả cũng im luôn) T nói ra ko phải để trách, mà để rút kinh nghiệm thôi chứ t ko trách bả - bả cho t quá nhiều tiền tiêu vặt rồi (cỡ 1 chỉ vàng/ tháng) nên tuổi thơ của t vẫn gọi là hơn khối người khi tiền bạc rủng rỉnh, tuy ở vs bố bị đàn áp về thể chất - tinh thần, nhưng ra ngoài thì t như vua, thích ăn chơi gì cũng được.