Có video Nhân vụ việc con s.á.t mẹ ở HN, ai có chuyện buồn hồi bé thì chia sẻ ở đây nhé

Abhnvn

Cặc nhỏ
Đcm chẳng lẽ lại đoánh nhau. Thế tao ms hiểu ông già tao ngày xưa tại sao lại vã mẹ tao. Bây giờ đụng chân tay ra tòa là mất quyền nuôi con ngay. Mà cũng 2 đứa r, con lớn nhà tao cũng lớp 1, đ' muốn thấy chúng nó nhìn thấy cảnh k hay. Rồi mình ly tán thì bọn nó cũng khổ. Tất nhiên là nhiều lúc bế tắc vcl nhưng r cũng f nhìn nhau sống.
Suy cho cùng thì thấy mấy thằng tâm sự gia đình, bạo hành các kiểu - rõ là khổ r. Nhưng vào đến đây thì cũng toàn lũ ít nhất cũng có tí lông cánh - đã tự bay đc. Bỏ quá khứ mà sống tiếp thôi m. Đừng vì sai lầm thế hệ trc mà lặp lại nó cho con trẻ là đc.
😆
 

PinkS

Yếu sinh lý
T chợt nhớ ra có 1 câu chuyện "buồn" ntn để động viên ae. Trong khu nhà t hồi bấy giờ, trẻ con đéo có điện thoại, máy tính như bây giờ nên cứ hở ra là chạy như chó đứt xích ra ngoài ngõ chơi. Đi học về là chơi cùng nhau, vui cười với nhau.
Mùa hè năm ấy, bọn t gặp chị em nhà cno. Con chị học lớp 4 gì đó còn thằng e học lớp 2,3. Chúng nó ngọng nên cứ dấu hỏi đọc thành họi, đỏ thì đọc thành đọ. Hồi ấy có trò đỏ đen nên bọn t đặt biệt danh là chị e nhà đọ - đen. Hôm đó, cả khu đông vcl rủ nhau chơi trốn tìm. Chị e nhà đỏ đen tầm khoảng 6h30 mò ra xin chơi, ae vui vẻ cho chơi cùng. Trò chơi cũng đéo có gì lạ lẫm nên xin ko kể, cái buồn ở đây là tầm đó đến giờ ăn cơm nên ae cứ thưa thớt dần bởi tiếng gọi the thé của mấy bà mẹ và tiếng gầm rú của mấy ông bô về ăn cơm, tắm rửa. Tất nhiên, t cũng đéo ngoại lệ. Ăn xong thì t vẫn mò ra chơi tiếp. Ae chơi vui vl đến tầm 9h30-10h là xách đít đi về.
Khoảng 11h00 đêm hôm ấy, t nghe tiếng quát tháo ầm ĩ, ỏm tỏi từ nhà đọ-đen (nhà t cách tầm 4 nhà). Tiếng đòn roi, quát tháo, tiếng khóc của con đọ làm cả khu vểnh tai hóng hớt. Khoảng 12h thì sóng yên biên lặng, tất cả chìm vào giấc ngủ, nhưng trong lòng t vẫn thắc mắc, tò mò lắm, nghĩ mãi nhưng vẫn ngủ ngay được:))
Chiều hôm sau, ae lại tụ tập chơi tiếp. Vài hôm sau, chị e đọ đen mới ra thì thấy chân tay, mông vẫn sưng và lằn vết đỏ. Hỏi ra mới biết là con đọ chơi trốn tìm siêu quá. Nó chơi trốn tìm ở cái đẳng cấp khác m.n. Nó trốn cả nhà luôn chứ đéo phải riêng bọn t đéo tìm thấy. Nó dẫn thằng đen đi cách chỗ bọn t chơi vài km và ngồi im trong xó để trốn đến tận tối khuya khi thấy mệt vl mới mò về. 2 ce nó bị muỗi cắn chi chít mặt mũi, chân tay. Ông bà bô nó đi tìm vl nhưng đéo thấy, hốt hoảng đi tìm con, hỏi xung quanh cũng đéo ai biết.
Kết cục là chị em nó là trùm game, thắng hết tất cả và phần thưởng xứng đáng cho nhà vô địch là 1 trận đòn nhừ tử, thừa sống nhưng thiếu chết:)). Câu chuyện buồn của t xin hết. Thân ái ae:))
 

ChoiDiEm

Yếu sinh lý
T chợt nhớ ra có 1 câu chuyện "buồn" ntn để động viên ae. Trong khu nhà t hồi bấy giờ, trẻ con đéo có điện thoại, máy tính như bây giờ nên cứ hở ra là chạy như chó đứt xích ra ngoài ngõ chơi. Đi học về là chơi cùng nhau, vui cười với nhau.
Mùa hè năm ấy, bọn t gặp chị em nhà cno. Con chị học lớp 4 gì đó còn thằng e học lớp 2,3. Chúng nó ngọng nên cứ dấu hỏi đọc thành họi, đỏ thì đọc thành đọ. Hồi ấy có trò đỏ đen nên bọn t đặt biệt danh là chị e nhà đọ - đen. Hôm đó, cả khu đông vcl rủ nhau chơi trốn tìm. Chị e nhà đỏ đen tầm khoảng 6h30 mò ra xin chơi, ae vui vẻ cho chơi cùng. Trò chơi cũng đéo có gì lạ lẫm nên xin ko kể, cái buồn ở đây là tầm đó đến giờ ăn cơm nên ae cứ thưa thớt dần bởi tiếng gọi the thé của mấy bà mẹ và tiếng gầm rú của mấy ông bô về ăn cơm, tắm rửa. Tất nhiên, t cũng đéo ngoại lệ. Ăn xong thì t vẫn mò ra chơi tiếp. Ae chơi vui vl đến tầm 9h30-10h là xách đít đi về.
Khoảng 11h00 đêm hôm ấy, t nghe tiếng quát tháo ầm ĩ, ỏm tỏi từ nhà đọ-đen (nhà t cách tầm 4 nhà). Tiếng đòn roi, quát tháo, tiếng khóc của con đọ làm cả khu vểnh tai hóng hớt. Khoảng 12h thì sóng yên biên lặng, tất cả chìm vào giấc ngủ, nhưng trong lòng t vẫn thắc mắc, tò mò lắm, nghĩ mãi nhưng vẫn ngủ ngay được:))
Chiều hôm sau, ae lại tụ tập chơi tiếp. Vài hôm sau, chị e đọ đen mới ra thì thấy chân tay, mông vẫn sưng và lằn vết đỏ. Hỏi ra mới biết là con đọ chơi trốn tìm siêu quá. Nó chơi trốn tìm ở cái đẳng cấp khác m.n. Nó trốn cả nhà luôn chứ đéo phải riêng bọn t đéo tìm thấy. Nó dẫn thằng đen đi cách chỗ bọn t chơi vài km và ngồi im trong xó để trốn đến tận tối khuya khi thấy mệt vl mới mò về. 2 ce nó bị muỗi cắn chi chít mặt mũi, chân tay. Ông bà bô nó đi tìm vl nhưng đéo thấy, hốt hoảng đi tìm con, hỏi xung quanh cũng đéo ai biết.
Kết cục là chị em nó là trùm game, thắng hết tất cả và phần thưởng xứng đáng cho nhà vô địch là 1 trận đòn nhừ tử, thừa sống nhưng thiếu chết:)). Câu chuyện buồn của t xin hết. Thân ái ae:))
Đọc làm t nhớ đến lúc t học lớp 3 sang nhà thằng bạn chơi cả chiều bố mẹ tìm loạn lên ko thấy đâu 😂 5h chiều mò mặt về bị bố lấy khúc gỗ nện cho thừa sống thiếu chết t quỳ xuống lạy cũng ko tha, bao nhiêu hàng xóm phải sang can 😂 Và rất nhiều những trận đánh, câu chửi của bố mẹ đến giờ vẫn ko quên nên tính t khá lầm lì và rất cục tính 😂 Nhưng t vẫn rất yêu thương bố mẹ, tất cả cũng chỉ do cuộc sống thiếu thốn mưu sinh vất vả mà ngta quên đi những thứ nhỏ bé, bình bị mà rất quan trọng bên cạnh mình
 

Bukujira

Yếu sinh lý
Trong tim ai cũng có một dòng sông riêng mình
Tim tôi luôn gắn bó với dòng sông tuổi thơ
Con sông tôi tắm mát
Con sông tôi đã hát
Con sông cho tôi đậm một tình yêu nước non quê nhà
Sông cũng như người ấy
Có khi vui buồn có khi hờn ghen chỉ tình yêu tuổi thơ mới thấy
Ôi những con thuyền giấy những năm tuổi thơ đã đi về đâu?
Ðể mình tôi nhớ nhung bây giờ
 
Chỉnh sửa lần cuối:

12e

Yếu sinh lý
Xin chia buồn cũng các Tml, cứ tưởng vô diễn đàn toàn biến thái nghiện ếch ai dè các Tml cũng có những góc khuất của tâm hồn, chúc ae luôn mạnh mẽ để sống tiếp cuộc đời của mình dù đã mang trên mình nhiều vết sẹo của tuổi thơ.
 

Uchiha Itachi

Tao là gay
T ước được một gia đình hạnh phúc, bố mẹ yêu thương nhau, anh em hoà thuận đùm bọc lẫn nhau. Nhưng lại không được tụi m. Lúc nhỏ ae t bị ông già đánh mãi. Ông a cùng cha khác mẹ t cũng vậy, đánh đến nỗi bị xích như xích chó. Rồi còn ham mê cờ bạc dẫn đến phải bán nhà, bán đất. Suốt ngày mặt hăm hăm khó chịu với vợ con.
 

Dragon6688

Yếu sinh lý
Nhiều tml đồng cảnh ngộ nhỉ? Ông già t thì ko nghiện rượu bia , cờ bạc , gái gú j cả .. là công nhân cơ khí nên bản tính học hỏi tìm tòi chịu khó ngấm vào máu rồi . Bị mỗi cái tính cổ hủ - bôn sê vích thôi, khắc khẩu , nói chuyện 5-3 câu là k yêu thương nổi
 

PinkS

Yếu sinh lý
Đọc làm t nhớ đến lúc t học lớp 3 sang nhà thằng bạn chơi cả chiều bố mẹ tìm loạn lên ko thấy đâu 😂 5h chiều mò mặt về bị bố lấy khúc gỗ nện cho thừa sống thiếu chết t quỳ xuống lạy cũng ko tha, bao nhiêu hàng xóm phải sang can 😂 Và rất nhiều những trận đánh, câu chửi của bố mẹ đến giờ vẫn ko quên nên tính t khá lầm lì và rất cục tính 😂 Nhưng t vẫn rất yêu thương bố mẹ, tất cả cũng chỉ do cuộc sống thiếu thốn mưu sinh vất vả mà ngta quên đi những thứ nhỏ bé, bình bị mà rất quan trọng bên cạnh mình
Zia. Đúng roài. Obg ngày xưa bị ảnh hưởng nhiều của văn hoá cũ, lại quanh năm đầu tắt, mặt tối nên tuổi thơ ae khó tránh khỏi đòn roi. Biết bao dung để tha thứ và sống tốt mới là bậc đại trượng phu. Good man!
 

Mazakkazam

Yếu sinh lý
Tao thì chỉ tự kỉ vì con vợ tao. ĐCM thời buổi nữ quyền lên cao bọn nó điên cmn r. Chẳng lẽ lại cho vài cái vả. Nó nhau vs quét nhà ngày phải mười mấy lần - tao thề. Đcm đến giờ cơm cũng f lau dọn 20 phút đã. R cứ hơi chướng mắt nó là mồm nó lại chửi thề thầm, con cái thì hơi ngược nó 1 cái là nó lại ầm lên.
Tuổi thơ tao thì có bị đánh, bị quát cũng đéo bjo stress như lấy vợ.
Có hội chứng ocd giống vk tao ko
 

hamchoj

Yếu sinh lý
hồi lớp 6 tao có thằng bạn hay đi học cùng. 2 thằng nhát như chó suốt ngày bị bọn nó chặn đường trấn lột nước + đồ ăn sáng. Có 1 hôm thằng bạn bảo tao hay là cho độc vào đồ ăn cho bọn kia trấn lột, nó kể bố nó làm trong ngành mạ vật liệu có chai chất độc lắm, bố nó dặn cấm đụng vào. Sau hôm đấy tao về quê ăn dỗ nên ko rõ sự tình thế nào, chỉ biết mấy hôm sau đi học cùng nó thì ko thấy bọn kia chặn đường trấn lột nữa. Một thời gian sau thằng bạn theo mẹ sang Ba lan định cư nên cũng ko liên lạc gì với nó...
 
Hồi chưa lấy vợ sinh con tao cũng nghĩ như thớt đấy, nào là trc mk bị bố mẹ mắng chửi, đánh nọ kia rùi thì tới thời mình rút kinh nghiệm ko đc làm vậy với con cái, nó có sai thì cũng là con nít phải nói nhẹ nhàng... nói chung là các ông cứ có con đi rồi sẽ hiểu. Tôi nói thật các ông cứ có con đi rồi sẽ hiểu nhiều lúc bực vãi loz luôn ấy, kiểu như muốn đấm nó ngay lập tức nhưng lại kìm lại đc..và phải rất tịnh tâm và đầm tính thì mới ko đánh con.. Tôi nói thật trước đây các ông đéo nghịch ngợm gì, chăm ngoan học giỏi thì đéo ai đánh chửi.. nhưng các ông cũng nghịch bỏ mẹ ra bố mẹ các ông cáu quá nên mới phải làm vậy chứ chả bố mẹ nào lại ko thương con cái..Tôi chỉ nói 1 lời cuối cùng cho những ai đang và đã nuôi con là: Có nuôi con thì mới hiểu lòng cha mẹ, còn ai chưa có con thì đừng nói hay ho. Vậy thôi
Dạy mấy thằng con ôn vật mệt vl mà ko dám đánh đau, nó còn nhờn nữa. Đợt tao vs vợ ly thân nó còn trêu bảo ba bị vợ bỏ :)), cơ mà thawngc cu tình cảm vl tối ngủ cứ phải ôm hôn ba mẹ xong mới đi ngủ
 

nghèo đói

Yếu sinh lý
hồi lớp 6 tao có thằng bạn hay đi học cùng. 2 thằng nhát như chó suốt ngày bị bọn nó chặn đường trấn lột nước + đồ ăn sáng. Có 1 hôm thằng bạn bảo tao hay là cho độc vào đồ ăn cho bọn kia trấn lột, nó kể bố nó làm trong ngành mạ vật liệu có chai chất độc lắm, bố nó dặn cấm đụng vào. Sau hôm đấy tao về quê ăn dỗ nên ko rõ sự tình thế nào, chỉ biết mấy hôm sau đi học cùng nó thì ko thấy bọn kia chặn đường trấn lột nữa. Một thời gian sau thằng bạn theo mẹ sang Ba lan định cư nên cũng ko liên lạc gì với nó...
Chuyện xạo lồn
 

xxzhou

Yếu sinh lý
t chưa bao giờ bị ba đánh, nặng nhất là chửi thôi vì ba t hay đi công tác lúc t còn nhỏ. Mẹ t thì đánh tới công chuyện luôn, lớp 1 bắt phải tính toán được như lớp 5. Nhưng giờ thì nhớ cái gia đình đấy vì ba t có vợ mới, mẹ thì cũng có con riêng, t thì sống với nhỏ em cùng hai người cô. Lâu lâu thấy nhà người ta cha mẹ vui vẻ thì cũng lạc lõng. T gặp khó khăn gì thì cũng tự nghiệm rồi tự giải quyết chứ chẳng thể nói với ba mẹ.
 

Sharko

Yếu sinh lý
Các mày vẫn chưa có quả như t nhỉ.
Ngày đi học t cũng dạng giỏi top trường nhưng nghịch thì cũng vl. Chỉ cái là đéo đánh bhau thôi vì t k thích còn lại cũng dạng bất trị.
Đỉnh điểm 1 lần, t cũng d nhớ vì sao, bà già t bắt t nằm xuống, kê mẹ dao vào cổ tao đòi giết, có đặt sẵn cái để hứng máu luôn chúng m ạ {amazed}
Lúc đó t tầm lớp 6-7 gì đấy. Đối với 1 th trẻ con thì đó đúng là thời gian đáng sợ vl. Chưa kể t ăn đòn, ăn tát thì cũng thường xuyên mẹ luôn. Cứ 3 ngày 1 trận nhẹ, 5 ngày 1 trận nặng. {burn_joss_stick}
Thời điểm đó t cũng k hiểu sao t k bị ám ảnh tâm lý dù tuổi thơ phải nói là khá kinh hoàng, đến h nghĩ lại đôi khi còn thấy buồn cười.
Nhưng t vẫn cảm ơn bà già, đéo có bà ấy dã man vậy chắc t cũng đéo được như bây giờ. Giờ t cũng ổn, ở quê làm nhà nước thôi, tháng kiếm mấy chục, sắp có sổ đỏ vài trăm m đất ông già sang tên {baffle}
Sau này t nghĩ con t mà giống t t cũng vẫn sẽ đấm nó thôi, nhưng chắc t k doạ giết nó {beat_shot}
Còn đôi lời gửi gắm đến ae đã mang những ám ảnh tâm lý khi còn trẻ đó là chúng m vẫn còn sống là tốt rồi, phải vượt qua thôi, đàn ông cứ mạnh mẽ mà sống, đau khổ cũng đéo ai thương đâu.
Good luck all bro {byebye}
 
Tao còn đéo hiểu vì sao ông già tao chửi tao. Tao chả chơi bời, học cũng tốt. Ốm đau thì lại cực ít. Từ bé tao được mua đúng một cái quần, hàng chợ, không đúng size. Chả bao giờ thấy hỏi tao học như nào, tao cần gì. Nhưng con không chê bố mẹ nghèo. Số phận định rồi thì xuôi theo. Con cái như thằng kia thì có luộc 9 lần rồi dúng nước sôi đéo hết tội
Con là con, bố mẹ vẫn là bố mẹ.
 

xamxam101

Yếu sinh lý
- Ông già t bị loạn thần, làm sai gì đấy là ổng chửi. Ngày tết lỡ nấu cơm nát là ổng phang cả cái muôi vào đầu - đúng m1 tết.
- Có lần ổng mất 20k (t ko lấy) , ổng truy hỏi rồi cứ thế đánh t 3 ngày ko đi nổi. Tím hết người. Bà mẹ thì quá hiền đến mức nhu nhược ko bảo vệ con cái. Cũng chả biết phân biệt thế nào là đúng hay sai.
- Khi t lên cấp 3 thì t cũng lớn và đỡ bị ăn đòn. Đến lớp 11 thì t to con rồi, ổng cũng ko dám đánh nữa, chỉ dám chửi.
- Có lần t đang rán đậu, ổng đi vào bếp chửi, t định cho cả chảo mỡ đang sôi vào đầu ổng - tay t nhấc lên rồi thì ổng lủi mất. T chỉ chờ ổng động vào người tao thôi là t úp ngay nhưng ổng chuồn :))

- Đợt t xây nhà thì ổng phá đám, đang xây thì ổng đuổi hết thợ của t đi. Rồi ngày nào cũng chửi. T đành nhịn. Về sau cũng xây xong, mất gần 1 năm cho 1 cái nhà cấp 4 + chi phí tăng thêm nữa.
- Đợt cưới vợ thì ổng giở quẻ, tính gia trưởng nên lúc nào cũng thích được bẩm báo trong khi tiền ko bỏ 1 xu, sức ko góp 1 lần :)) T tự tay lo hết. Đến khi cưới thì chửi là sao mày ko bàn với tao rồi chửi bới loạn nhà. Cậy là bố nên muốn chửi gì cũng được.
- T quên tắt đèn - chửi tao 3 ngày , cho ăn đủ buồi lồn ngu si đần đồn các kiểu :)) (à quên chưa nói là tao ở riêng, nhà riêng, ổng ở ngoài nhòm vào thấy t đi vắng nhưng để quên đèn - và chửi... )
- T bảo quên tý thôi ko đáng gì đâu, nhỡ nhàng- lão càng được thể chửi t ngu, đúng 1 bài văn tế.
Tức nước thì vỡ bờ thôi, t cũng cho lão combo liên hoàn đấm, cũng có người can nhưng t chủ định cho ăn combo đấm rồi
- ông già t là nguồn cơn lục đục cả nhà. Di chúc các cụ công chứng lúc còn sống đầy đủ rồi => ổng bảo chia đéo đều => đâm đơn kiện lên thành phố, vậy là cả họ khỏi có sổ đỏ.
- Li di vợ thì cuỗm hết tiền của vợ trong khi ko làm được 1 đồng 1 cắc nào, ăn bám vợ.
- Đi bịa đặt thêm mắm muối vào lời người khác rồi mô kích cả các con ruột để cho anh em thù hằn chửi nhau, còn ông ấy ngồi xem và cười. (Mãi đến 2 năm sau khi t với ông anh ruột ngồi lại để nói chuyện xem vì sao ngày đấy lại như vậy thì mới vỡ lẽ... )
- chuyện cũng đã qua rồi, hiện tại t hầu như ko dây dưa gì với ông ấy ngoài 1 năm 2 ngày giỗ cụ + 1 ngày tết gặp mặt chào (mặc dù nhà cạnh nhau. Còn lại sống chết mặc bay ko có tình cảm gì cả.
------------------------------------------
- Về phần mẹ: lúc nào cũng câu m chịu khó ở vs bố đến hết 18 tuổi
Sau này t có hỏi là: vì sao lại để thằng trẻ con phải chịu đựng, chịu khổ, sao mẹ ko đứng ra để đấu tranh bảo vệ con cái.
(Bả cũng im luôn) T nói ra ko phải để trách, mà để rút kinh nghiệm thôi chứ t ko trách bả - bả cho t quá nhiều tiền tiêu vặt rồi (cỡ 1 chỉ vàng/ tháng) nên tuổi thơ của t vẫn gọi là hơn khối người khi tiền bạc rủng rỉnh, tuy ở vs bố bị đàn áp về thể chất - tinh thần, nhưng ra ngoài thì t như vua, thích ăn chơi gì cũng được.
Chuyện của mày vừa bi mà vừa hài nhỉ. Ít ra mày cũng có bản lĩnh.
 
  • Like
Reactions: Ndn

scuuby

Yếu sinh lý
Tôi kể ít chuyện của riêng tôi, các ông hiểu sao cũng được, đại khái là tôi chợt nhớ lại và kể cho đỡ buồn, và cũng mong sau này các ông có con thì đừng bạo hành thể chất hoặc tinh thần nó quá, kẻo tương lai nó mù mịt như tôi bây giờ.
Hồi xưa bố tôi đi công tác xa nhà suốt, cả tuần mới về 1 lần, nên mẹ tôi ở nhà trông tôi 1 mình, đóng vai trò là cả bố lẫn mẹ luôn.
Cho nên hồi đó tôi ăn đòn kinh lắm, kiểu bị đánh bằng tất cả mọi loại roi có thể, bầm mình ngang dọc, rồi phạt đứng góc nhà ,mỏi chân cũng ko được ngồi , buồn ngủ cũng ko được ngáp. Nhiều lần còn bị lột đồ trần như nhộng tống ra đường , khóa cổng nhốt bên ngoài , mấy đứa con nít bằng tuổi hàng xóm nhìn kiểu chả hiểu chuyện gì, may mà ko bị trêu chọc. Rồi có lúc mẹ tôi phạt đẩy ra khỏi nhà, khóa cổng, bỏ mặc tôi đi làm luôn, mà ban đêm nữa mới sợ, tôi phải sang nhà hàng xóm chơi đỡ, nhưng vẫn phải canh nghe tiếng xe là phải chạy về đứng trước cổng, không là ăn đòn tiếp. Tôi nhớ đó là những năm cấp 1. Xong đến cấp 2, nhà có máy vi tính, mẹ tôi nói: " mày dùng máy tính mà để bị cận là tao giết", tôi thì từ trước tới h sợ mẹ kinh khủng nên nghe vậy cứ sợ mãi, sau này ôm đôi mắt cận lòi học từ lớp 7 đến lớp 12 , tức là từ suốt quãng thời gian đó tôi đéo thấy cc gì trên bảng ở trường hết. Mãi đến lúc vào đại học mới dám nói đi cắt kính thì các ông hiểu tôi nhát thít và bị đụt đần đến thế nào. Bố mẹ tôi đều là hiệu trưởng của trường cấp 2, thời gian dành hết cho công việc, con cái ở nhà nói chung chỉ dùng phương pháp dọa nạt và đánh đập là chủ yếu, họ chỉ lo công việc xã hội, tôi ở nhà 1 mình phải tự nấu cơm, bữa khê bữa sống ăn rồi đi học, quần áo thì dơ đến mức bạn bè trên lớp phải nhắc chứ chả hay, trong khi mẹ tôi thì lo quần áo cho bọn học sinh có hoàn cảnh khác trong trường, chứ con ruột mình thì nói thật là chả mấy quan tâm. Tôi chả trách gì bố mẹ mình, vì họ là những người nuôi lớn mình. Nhưng tôi nghĩ hiện tại của tôi sẽ rất khác nếu tôi được sinh trưởng trong gia đình bớt toxic đi 1 chút.
Tôi mong các ông ở đây, sẽ hoặc đang có gia đình thì nên bớt bạo lực với con cái, nếu ít thời gian dành cho nó thì cách dạy dỗ cũng nên nhẹ nhàng, linh hoạt, mỗi lời nói đều nên chắt lọc, dễ hiểu, và thực tế, đừng nên dạy đời, gia trưởng. Cũng đừng đe dọa , quát nạt, vì đối với mình nghĩ chỉ là dọa thôi, nhưng đối với trẻ con, bọn nó sẽ luôn nghĩ là thật.
Mời các ông chia sẻ tuổi thơ của mình ở đây với tôi cho đỡ buồn nhé.
mày cứng đấy. hy vọng mày có con không lặp lại thói quen đấy lên con cái, xu hướng của những đứa trẻ có tuổi thơ bất hạnh là làm đúng những gì bố mẹ nó đã làm từ bé
 

CDB93

Tao là gay
Nhà ông chú ruột mở quán net từ năm t lớp 2 . Thế là mầy mò thời đó các kiểu yahoo , mail , aoe , Cs , tạo blog các kiểu . Lớn chút mạng phát triển chơi game online lấy trộn của ông già mấy triệu nạp audition bị ổng phang lên bờ xuống ruộng . Cũng có cãi lại nhưng nói thật bây giờ t thấy đấy là điều ngu dốt nhất trong cuộc đời . T là thằng không phải học dốt nhưng t lười , mà là lười do game . Lúc thi cấp 3 , còn 2 tháng t mới đi ôn , trường t thi năm đó tỉ lệ chọi lại cao , thế mà t đỗ . Lúc đi nhận điểm nhìn ông bô đi chạy qua mấy nhà thông báo đỗ cấp 3 mà cứ như trúng tuyển đại học xịn xò . Từ đấy là thôi đấy , cạch :))
 

kaka797979

Tao là gay
Hồi đó tao đang ngủ thì mẹ tao dựng tao dậy, tao chưa hiểu chuyện gì luôn bà ấy bảo tao ăn vụng cái đùi gà (bà kho trên bếp) - nhưng không phải tao, nhà có 2 mẹ con...bà ấy cào mặt tao để lại sẹo 2 đường song song như vết mèo cào cho đến tận bây giờ.
Ngày bé nhiều lần tao uất định nhảy từ trên tầng xuống tự tử rồi...
 
Bên trên