Kiến thức 🌸“Chữ không cứu được hết, nhưng đôi khi giữ ta qua một đêm buồn.”🌸

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Khi vũ trụ gửi đến bạn một tình yêu...nhưng sai thời điểm.🌸

Khi vũ trụ gửi đến bạn một tình yêu...

nhưng sai thời điểm

Bạn gặp một người khiến mình rung động sâu sắc.

Một người khiến thế giới bỗng có thêm màu sắc, khiến trái tim bạn biết ấm lại sau những mùa hanh hao.

Nhưng tiếc là, người ấy đến khi bạn chưa sẵn sàng.

Hoặc tệ hơn, bạn đã sẵn sàng, nhưng họ thì không.

Một tình yêu đến không đúng thời điểm giống như đóa hoa nở mùa mưa lạnh.

Nó vẫn đẹp, vẫn thơm, vẫn khiến ta xao xuyến.

Nhưng chỉ một cơn gió cũng đủ làm cánh hoa tan ra.

Và bạn đứng đó, không biết nên trách mình đến trễ, hay trách vũ trụ đã gửi món quà không đúng lúc.

Nhưng bạn biết không, vũ trụ không bao giờ nhầm lẫn.

Người ấy đến, không phải để ở lại.

Mà để đánh thức bạn khỏi cơn ngủ quên của trái tim.

Để bạn nhìn lại chính mình, những khuyết thiếu, những mong cầu chưa được gọi tên.

Để bạn học yêu không phải bằng nắm giữ, mà bằng chấp nhận và buông nhẹ.

Tình yêu sai thời điểm là lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc từ cuộc đời:

Rằng có những người không thể đi cùng bạn đến cuối con đường, nhưng họ dạy bạn cách bước đi một mình, vững chãi hơn.

Và rồi bạn sẽ hiểu:

Không phải ai khiến ta rung động cũng là người ở lại.

Không phải mối duyên nào cũng cần thành đôi mới trọn vẹn.

Có những người chỉ đến để đưa tay ra trong khoảnh khắc nào đó, rồi rời đi như ánh sáng thoáng qua khe cửa, chỉ để ta biết rằng: trái tim mình vẫn còn sống.

"Có những mối duyên không trọn vẹn

Nhưng đủ để ta nhớ rằng
Ta vẫn có thể yêu

Dù đã từng tan vỡ."

Bạn có đang giữ trong tim một người như thế không?

Người đã từng chạm đến tim bạn, nhưng không thể đi cùng đến tận cùng?

Nếu có, hãy biết ơn họ.

Và mỉm cười.

Vì đôi khi, tình yêu chỉ cần như thế thôi là đủ đẹp rồi.

Nếu những dòng chữ này đã gợi nhắc bạn về một ai đó... hoặc chính là một phần trái tim bạn đang cần được an ủi, thì mình mong rằng - bạn đã tìm thấy chút gì đó dịu dàng cho lòng mình.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Chỉ vậy thôi ...!

Cuộc sống này có muôn ngàn mệt mỏi, điều đó chẳng sai, bởi sự bình yên mãi chỉ dành cho người đã khuất.

Mình hãy nhớ, đường dễ dàng là đang lao xuống dốc, còn mình đang mệt mỏi là bởi bản thân đang phải tiến lên.

Khổ mới là nhân sinh,

mệt mới là công việc,

đổi thay mới là vận mệnh,

nhẫn nhịn mới là từng trải,

cho đi là trí tuệ,

tĩnh lại là dưỡng tu,


buông bỏ mới chính là đạt được.

Không cố gắng thì chẳng thể thành người.. chỉ vậy thôi !!

Nếu.......... có kiếp sau, bạn muốn thành gì ..?

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸"Hiếu Hạnh Là Trái Tim Lành Lặn Giữa Đời Dập Vùi"🌸

Có một điều rất lạ mà cũng rất thật,

Con người có thể lớn lên giữa thiếu thốn, có thể sống sót qua nghèo khó, nhưng không thể sống một đời bình an nếu trái tim mình đã đánh mất lòng hiếu hạnh.

Người con Phật, dù học nhiều kinh, tụng nhiều chú, nếu không hiếu kính với mẹ cha thì đạo hạnh cũng như hoa không gốc sớm nở rồi chóng tàn.

Hiếu hạnh không phải là một bổn phận nặng nề, mà là phần đẹp nhất trong tâm thức một người đang học cách sống sâu sắc, sống có trách nhiệm với ân nghĩa đời mình.

Trong Kinh Báo Hiếu, Đức Phật từng kể về tiền thân của Ngài, khi còn là một vị Bồ Tát, đã không ngần ngại cõng cha mẹ trên lưng suốt chặng đường dài để tránh chiến loạn, nuôi dưỡng từng muỗng cháo, từng giấc ngủ.

Dù thân thể Ngài khi ấy còn là phàm phu, nhưng tâm Ngài đã sáng rực lòng hiếu kính.

Chính từ hiếu mà thành Thánh, từ tình mà thành Đạo.

Hay như ngài Mục Kiền Liên, bậc thần thông đệ nhất, sau khi chứng quả A La Hán, việc đầu tiên ngài nghĩ đến không phải là an trú trong tịch lặng, mà là tìm mẹ.

Khi biết mẹ bị đọa vào ngạ quỷ, ngài không chỉ buồn mà hành động.

Ngài vận thần thông, dâng cơm cúng dường, nhưng vì nghiệp chướng của mẹ quá nặng, cơm hóa lửa ngay khi đưa lên miệng.

Ngài quay về cầu xin Đức Phật chỉ dạy, và từ đó, ngày rằm tháng Bảy trở thành ngày Vu Lan, ngày của lòng hiếu, của những trái tim không để tình thương chỉ là nước mắt muộn màng.

Nhưng chư vị Phật hữu thương kính, hiếu hạnh không chỉ dành cho một mùa.

Không cần đợi đến Vu Lan mới cúng dường, mới mua hoa, mới nhắn tin nói lời yêu thương.

Mỗi ngày, nếu ta sống có chánh niệm, làm việc thiện, giữ lòng thanh tịnh, thì đó đã là một nén hương lành dâng cha mẹ.

Hiếu hạnh là sức mạnh.

Nó giúp ta không trượt dài trong ích kỷ.

Nó giúp ta biết sống vì người khác.

Và hơn hết, nó giữ cho tâm mình được nguyên vẹn giữa đời vốn nhiều hư hao.

Nếu cha mẹ còn sống, hãy nắm tay họ.

Nếu cha mẹ đã khuất, hãy nắm giữ lời họ dạy.

Nếu đã từng lầm lỗi với mẹ cha, thì ngay hôm nay, ta có thể bắt đầu lại, bằng một hành động thiện lành, bằng một lời nguyện chân thành, bằng một đời sống vững chãi hơn, tốt đẹp hơn.

Không ai có thể quay ngược thời gian, nhưng ai cũng có thể quay lại với chính mình nơi đó, lòng hiếu vẫn đang chờ được nở hoa.

Nguyện chư vị luôn giữ được ngọn lửa hiếu hạnh trong tim, để dù đi đâu, làm gì, cũng không rời xa cội nguồn của yêu thương và tỉnh thức.

Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha TÁT .
🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt


🌸Gieo tần số nào, gặt cuộc đời ấy🌸

Có bao giờ bạn tự hỏi, vì sao cùng một ngày nắng, có người thấy ấm áp, người lại thấy chói chang?

Cùng một lời nói, có người thấy được động viên, có người lại cảm thấy bị tổn thương?

Và cùng một hoàn cảnh sống, có người nhìn thấy cơ hội, người khác chỉ thấy bế tắc?

Không phải do thế giới khác nhau, mà là nội tâm chúng ta phát ra những tần số khác nhau.

Cũng như một chiếc radio, bạn chỉ nghe được bản nhạc yêu thích khi vặn đúng tần số.

Con người là những "trạm phát sóng sống động”.

Ta phát ra tần số thông qua cách nghĩ, cách nói, cách cảm nhận cuộc đời.

Nếu trong tâm đầy hoài nghi, lo lắng, sợ hãi... ta vô tình hút về những tình huống trùng khớp với nỗi sợ ấy.

Ngược lại, khi ta sống với tần số của biết ơn, đủ đầy và bình an... ta sẽ nhìn thấy những phép màu nhỏ bé xảy ra mỗi ngày.

Tâm lý học gọi đó là "sự định hình thực tại".

Phật giáo gọi là "duy tâm sở hiện, duy thức sở biến" vạn pháp đều từ tâm mà sinh, từ nhận thức mà hình thành.

Bạn gieo tần số gì trong tâm trí, bạn đang gọi mời một thế giới tương ứng xuất hiện quanh mình.

Nếu bạn luôn nghĩ rằng “mình không đủ tốt", bạn sẽ hành xử như thể điều đó là thật.

Và bạn sẽ chỉ thấy những người, những tình huống chứng minh điều đó là đúng.

Nhưng nếu bạn bắt đầu mỗi ngày bằng câu nói:

“Tôi đang trưởng thành, tôi xứng đáng với những điều tử tế",

bạn sẽ thấy lòng mình nhẹ hơn, ánh mắt dịu lại... và thế giới, như cũng dịu dàng hơn một chút.

Tần số của tâm không thể nhìn thấy, nhưng lại là thứ vẽ nên màu sắc của toàn bộ cuộc đời bạn.

Thay vì cố gắng kiểm soát mọi thứ bên ngoài, hãy quay về kiểm soát năng lượng bên trong.

Vì chính tần số bạn phát ra sẽ quyết định:

Ai đến với bạn,

Cơ hội nào tìm đến bạn,

Và cả cảm nhận của bạn về mỗi sáng mai thức dậy.

Không ai có thể gieo giùm bạn một tần số khác.

Cũng không ai có thể sống giúp bạn một cuộc đời yên vui.

Tất cả bắt đầu từ lựa chọn của bạn:

Gieo niềm tin hay nghi ngờ?

Gieo yêu thương hay oán trách?

Gieo đủ đầy hay thiếu thốn trong tâm trí mỗi ngày?

Thế giới không hẳn thay đổi.

Nhưng khi bạn thay đổi tần số, bạn đang chọn một thế giới khác để sống trong đó.

Gieo bình an, bạn sẽ gặt thanh thản.

Gieo chánh niệm, bạn sẽ gặt sáng suốt.

Gieo sự tử tế, bạn sẽ gặt những mối duyên lành.

Gieo niềm tin vào chính mình, bạn sẽ gặt lấy một hành trình sống có ý nghĩa.

🌸🌸
 

TrìnhCa

Chim TO
Chủ thớt

🌸ĐỪNG VỘI KỂ GIÙM NGƯỜI KHÁC CÂU CHUYỆN CỦA HỌ🌸

Con người vẫn hay thế.

Vội vã dựng lên "lý lịch" về người khác chỉ từ vài khoảnh khắc nhỏ nhoi.

Nhưng sự thật thì....

Người hay cười chưa chắc đã bình yên.

Có những nụ cười sáng rỡ ngoài kia, thực ra được trả giá bằng những đêm dài gối ướt.

Có những người pha trò khiến cả đám đông cười ngặt nghẽo, lại che giấu những vết thương chẳng dám cho ai hay.

Cũng như có những người trầm lặng, chẳng bao giờ than vãn vì họ đã quen "nuốt nước mắt vào trong", chẳng muốn làm phiền đến ai nữa.

Thế nhưng, mấy ai đủ tinh ý để nhìn ra?

Rằng ai trong chúng ta cũng đang gồng gánh một thứ gì đó.

Người thì lo cơm áo, kẻ thì trăn trở tình cảm. Người ngoài nhìn vào thấy đơn giản, nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu mình đã đi qua những gì.

Bạn ạ,

Cuộc sống vốn đã đủ khắc nghiệt.

Điều nhân văn nhất ta có thể làm cho nhau đôi khi đơn giản chỉ là...

Đừng vội vàng kết luận.

Đừng gắn nhãn.

Đừng kể giùm người khác câu chuyện của họ.

Vì biết đâu, chỉ một cái nhìn thấu hiểu và một khoảng lặng tử tế cũng đủ làm ai đó thấy ấm lòng giữa cuộc đời nhiều giông gió này.

Mong bạn có một ngày an yên!

🌸🌸
 

maybaytrinhtrang

Tao là gay
Thả thính: trời Sài Gòn mưa nhớ cô em ở Đà Nẵng, ước một lần nắm tay em đón hạt mưa rơi,... Ly cafe đá làm tôi nhớ đến làn môi em, ánh mắt em trên cuộc đời vội vã... Thế đấy châm nhẹ điếu thuốc lá 🚬 làm ấm lòng anh, nhảm mắt lại để mường tượng nụ hôn em ngọt và dài thuốc lá 🚬
 
Bên trên