Từ đầu e định tạo topic cho ae hóng hớt vui vẻ thôi... Sau có nhiều cái sơ hở e k xoá được...
Nếu box tele thì có thể xoá đc. Với cả giờ e cũng được mấy a nhắc nhở nhiềuu chi tiết không nên.. tiệc nào cũng đến lúc tàn.. box tele thì tàn được... Còn topic kéo tương tác cho web xong muốn xoá còn phải tốn tiền -,-
Má vl y như đọc truyện sex những năm 2000Viết tạm câu chuyện trên cho anh em xàm L vậy
Phần 1: Mồi Lửa Dưới Lớp Tro Tàn
Ở cái xứ Tiền Giang này, nhà tui có hai chị em. Tui là thằng Dũng, mười tám tuổi, cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới, nhưng cái thứ "tò mò" trong người thì nó lớn nhanh như thổi.Tui đang học ở Sài Gòn chỉ về nhà cuối tuần, "thằng nhỏ" thì cũng thuộc hàng khủng, 20cm chứ hổng giỡn chơi, câu cửa miệng của tui “ ra đường chỉ nể mỗi mấy anh Châu Phi “ . Còn chị hai tui là Linh, hai mươi lăm. Từ nhỏ tới lớn, trong mắt tui, chị hai là một "bà cô" khó đăm đăm, một pho tượng nghiêm nghị, lúc nào cũng lấy cái quyền làm chị để đè đầu cưỡi cổ tui. Bả chửi tui như hát hay, cái miệng bả sắc hơn dao lam, làm tui vừa sợ vừa tức anh ách.
Nhưng mà, cái nghịch lý trời sanh nó nằm ở chỗ đó. Đằng sau cái vẻ ngoài "bà chằn lửa" là một người đàn bà đang độ xuân sắc. Tui bắt đầu nhận ra điều đó khi tui lớn. Chị Linh là cô giáo mầm non, bả luôn mặc áo dài khi đi làm. Những lúc bả cúi xuống quét nhà, lưng bả cong lại, cổ áo trễ xuống, hé lộ một khe ngực trắng ngần. Mỗi khi bả vươn tay lấy đồ trên cao, áo bả lại kéo lên, để lộ vòng eo thon gọn và đường cong mềm mại. Những lúc bả ngồi trên ghế sofa xem ti vi, cặp đùi thon gọn, mượt mà của bả cứ vô tình đập vào mắt tui. Trong một căn nhà nhỏ ở Tiền Giang, nơi mọi thứ đều đơn sơ, giản dị, cơ thể của chị Linh lại trở thành một thứ xa xỉ, một bức tranh sống động, đầy cám dỗ.
Trong đầu một thằng con trai mới lớn, những hình ảnh đó như những mồi lửa nhỏ, âm ỉ cháy dưới lớp tro của tình chị em. Tui vừa thấy tội lỗi, vừa thấy kích thích. Tui căm ghét cái quyền uy của bả, nhưng lại thèm khát cái cơ thể đàn bà của bả. Cái tâm lý hỗn loạn đó khiến tui bắt đầu có những suy nghĩ điên rồ.
Tui bắt đầu theo dõi bả, không phải bằng sự quan tâm của một người em trai, mà bằng sự tò mò của một kẻ rình mò. Tui để ý từng cử chỉ, từng hành động của bả. Tui tưởng tượng những thứ mà tui không nên tưởng tượng. Cái điện thoại của bả trở thành một vật dụng đầy bí ẩn, một cánh cửa mà tui muốn mở ra để khám phá.
Và rồi, cái điên rồ đó cũng có cơ hội bùng phát. Và trong đầu tôi, một ý nghĩ đen tối bắt đầu nhen nhóm: tôi muốn quay lén chị tắm, để thỏa mãn trí tò mò và cũng để có cái "hàng hot" chia sẻ cho anh em Xàm lồn thân yêu của tôi trên mạng. Nhưng tình cờ khi tui cầm điện thoại của bả , tui thấy có 3 clip nhảy nude và bú cặc cho người yêu bả. Tui liền gửi sang máy tui dự sẽ cho bạn thân 5 ngón của tui làm việc nguyên đêm.
Nhưng mà, trời sập! Chị Linh phát hiện ra. Chị thấy điện thoại có dấu hiệu bị di chuyển và chị đã lướt qua xem các đoạn clip. Khuôn mặt chị Linh lúc đó đằng đằng sát khí, hai mắt đỏ ngầu, ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống tui. Tui sợ xanh mặt, cả người run lên bần bật. Tui biết mình đã đi quá xa, đã phạm phải một tội lỗi tày trời.
Trong cơn hoảng loạn, thay vì xin lỗi, một ý nghĩ đen tối hơn cả bóng đêm đã chiếm lấy đầu óc tui. Tui dùng chính những đoạn clip đó để uy hiếp bả. "Chị muốn chuyện này chìm xuống hay em mách mẹ?" - Tui gằn giọng, cố tỏ ra vẻ bình tĩnh.
Chị sững người, nước mắt lưng tròng nhìn tui không chớp. Tui thấy được sự kinh tởm, sự thất vọng và cả nỗi sợ hãi trong đôi mắt đó. Nhưng tui đã đi quá xa để quay đầu lại. Tui đã lật ngược thế cờ, từ thằng bị xử thành thằng ra điều kiện. Tui thấy mình có một sức mạnh vô hình, một thứ quyền lực mà tui chưa bao giờ có được trước đây.
"Vậy thì tối nay, vào nhà vệ sinh… 'thổi kèn' cho em." Câu nói đó tuôn ra, chính tui cũng không tin nổi mình có thể đốn mạt đến vậy. Không gian như đặc quệt lại. Bả đứng chết trân, khuôn mặt trắng bệch không còn một giọt máu. Tui thấy bả run lên, hai tay nắm chặt lại. Đó là khoảnh khắc quyền lực bị đảo lộn, là lúc mồi lửa đã bén vào thuốc súng.
Đêm đó, trong căn phòng vệ sinh chật hẹp lạnh lẽo, bả đã quỳ xuống trước mặt tui. Căn bếp, nơi mà từ nhỏ, tui luôn thấy bả đứng đó nấu những bữa cơm nóng hổi, giờ lại trở thành một nhà tù vô hình. Ánh đèn vàng yếu ớt hắt xuống, làm nổi bật khuôn mặt trắng bệch và đôi mắt đỏ hoe của bả. Tui nhìn bả, không phải bằng ánh mắt của một người em trai, mà bằng ánh mắt của một kẻ thù đã chiến thắng.
Sự tủi nhục tột cùng của bả lại chính là cơn cực khoái bệnh hoạn đầu tiên của tui. Tui nhìn bả, nước mắt lăn dài trên má, run rẩy chấp nhận số phận. Tui không cảm thấy tội lỗi, không cảm thấy hối hận. Tui chỉ thấy một cảm giác quyền lực, một sự thỏa mãn bệnh hoạn.
Khoảnh khắc đó, tui không còn là thằng Dũng, đứa em trai của chị Linh. Tui đã trở thành một con quái vật, một kẻ đã đạp đổ mọi rào cản, mọi đạo lý. Tui biết, từ giờ trở đi, mọi thứ sẽ không còn như cũ. Và tui, thằng Dũng, sẽ không còn là một thằng em trai ngoan ngoãn. Tui chiến thần DUNGNUY của anh em xàm lồn thân yêu đã thức tỉnh
Lỡ tạo thông tin ảo rồi thì ông ảo qua Đồng Tháp hay Sóc Trăng luôn, chị nó cho qua Mai Lan Cúc Trúc gì đó luôn, để mấy đứa copy nó quên luôn cái gốc câu chuyệnViết tạm câu chuyện trên cho anh em xàm L vậy
Phần 1: Mồi Lửa Dưới Lớp Tro Tàn
Ở cái xứ Tiền Giang này, nhà tui có hai chị em. Tui là thằng Dũng, mười tám tuổi, cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới, nhưng cái thứ "tò mò" trong người thì nó lớn nhanh như thổi.Tui đang học ở Sài Gòn chỉ về nhà cuối tuần, "thằng nhỏ" thì cũng thuộc hàng khủng, 20cm chứ hổng giỡn chơi, câu cửa miệng của tui “ ra đường chỉ nể mỗi mấy anh Châu Phi “ . Còn chị hai tui là Linh, hai mươi lăm. Từ nhỏ tới lớn, trong mắt tui, chị hai là một "bà cô" khó đăm đăm, một pho tượng nghiêm nghị, lúc nào cũng lấy cái quyền làm chị để đè đầu cưỡi cổ tui. Bả chửi tui như hát hay, cái miệng bả sắc hơn dao lam, làm tui vừa sợ vừa tức anh ách.
Nhưng mà, cái nghịch lý trời sanh nó nằm ở chỗ đó. Đằng sau cái vẻ ngoài "bà chằn lửa" là một người đàn bà đang độ xuân sắc. Tui bắt đầu nhận ra điều đó khi tui lớn. Chị Linh là cô giáo mầm non, bả luôn mặc áo dài khi đi làm. Những lúc bả cúi xuống quét nhà, lưng bả cong lại, cổ áo trễ xuống, hé lộ một khe ngực trắng ngần. Mỗi khi bả vươn tay lấy đồ trên cao, áo bả lại kéo lên, để lộ vòng eo thon gọn và đường cong mềm mại. Những lúc bả ngồi trên ghế sofa xem ti vi, cặp đùi thon gọn, mượt mà của bả cứ vô tình đập vào mắt tui. Trong một căn nhà nhỏ ở Tiền Giang, nơi mọi thứ đều đơn sơ, giản dị, cơ thể của chị Linh lại trở thành một thứ xa xỉ, một bức tranh sống động, đầy cám dỗ.
Trong đầu một thằng con trai mới lớn, những hình ảnh đó như những mồi lửa nhỏ, âm ỉ cháy dưới lớp tro của tình chị em. Tui vừa thấy tội lỗi, vừa thấy kích thích. Tui căm ghét cái quyền uy của bả, nhưng lại thèm khát cái cơ thể đàn bà của bả. Cái tâm lý hỗn loạn đó khiến tui bắt đầu có những suy nghĩ điên rồ.
Tui bắt đầu theo dõi bả, không phải bằng sự quan tâm của một người em trai, mà bằng sự tò mò của một kẻ rình mò. Tui để ý từng cử chỉ, từng hành động của bả. Tui tưởng tượng những thứ mà tui không nên tưởng tượng. Cái điện thoại của bả trở thành một vật dụng đầy bí ẩn, một cánh cửa mà tui muốn mở ra để khám phá.
Và rồi, cái điên rồ đó cũng có cơ hội bùng phát. Và trong đầu tôi, một ý nghĩ đen tối bắt đầu nhen nhóm: tôi muốn quay lén chị tắm, để thỏa mãn trí tò mò và cũng để có cái "hàng hot" chia sẻ cho anh em Xàm lồn thân yêu của tôi trên mạng. Nhưng tình cờ khi tui cầm điện thoại của bả , tui thấy có 3 clip nhảy nude và bú cặc cho người yêu bả. Tui liền gửi sang máy tui dự sẽ cho bạn thân 5 ngón của tui làm việc nguyên đêm.
Nhưng mà, trời sập! Chị Linh phát hiện ra. Chị thấy điện thoại có dấu hiệu bị di chuyển và chị đã lướt qua xem các đoạn clip. Khuôn mặt chị Linh lúc đó đằng đằng sát khí, hai mắt đỏ ngầu, ánh nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống tui. Tui sợ xanh mặt, cả người run lên bần bật. Tui biết mình đã đi quá xa, đã phạm phải một tội lỗi tày trời.
Trong cơn hoảng loạn, thay vì xin lỗi, một ý nghĩ đen tối hơn cả bóng đêm đã chiếm lấy đầu óc tui. Tui dùng chính những đoạn clip đó để uy hiếp bả. "Chị muốn chuyện này chìm xuống hay em mách mẹ?" - Tui gằn giọng, cố tỏ ra vẻ bình tĩnh.
Chị sững người, nước mắt lưng tròng nhìn tui không chớp. Tui thấy được sự kinh tởm, sự thất vọng và cả nỗi sợ hãi trong đôi mắt đó. Nhưng tui đã đi quá xa để quay đầu lại. Tui đã lật ngược thế cờ, từ thằng bị xử thành thằng ra điều kiện. Tui thấy mình có một sức mạnh vô hình, một thứ quyền lực mà tui chưa bao giờ có được trước đây.
"Vậy thì tối nay, vào nhà vệ sinh… 'thổi kèn' cho em." Câu nói đó tuôn ra, chính tui cũng không tin nổi mình có thể đốn mạt đến vậy. Không gian như đặc quệt lại. Bả đứng chết trân, khuôn mặt trắng bệch không còn một giọt máu. Tui thấy bả run lên, hai tay nắm chặt lại. Đó là khoảnh khắc quyền lực bị đảo lộn, là lúc mồi lửa đã bén vào thuốc súng.
Đêm đó, trong căn phòng vệ sinh chật hẹp lạnh lẽo, bả đã quỳ xuống trước mặt tui. Căn bếp, nơi mà từ nhỏ, tui luôn thấy bả đứng đó nấu những bữa cơm nóng hổi, giờ lại trở thành một nhà tù vô hình. Ánh đèn vàng yếu ớt hắt xuống, làm nổi bật khuôn mặt trắng bệch và đôi mắt đỏ hoe của bả. Tui nhìn bả, không phải bằng ánh mắt của một người em trai, mà bằng ánh mắt của một kẻ thù đã chiến thắng.
Sự tủi nhục tột cùng của bả lại chính là cơn cực khoái bệnh hoạn đầu tiên của tui. Tui nhìn bả, nước mắt lăn dài trên má, run rẩy chấp nhận số phận. Tui không cảm thấy tội lỗi, không cảm thấy hối hận. Tui chỉ thấy một cảm giác quyền lực, một sự thỏa mãn bệnh hoạn.
Khoảnh khắc đó, tui không còn là thằng Dũng, đứa em trai của chị Linh. Tui đã trở thành một con quái vật, một kẻ đã đạp đổ mọi rào cản, mọi đạo lý. Tui biết, từ giờ trở đi, mọi thứ sẽ không còn như cũ. Và tui, thằng Dũng, sẽ không còn là một thằng em trai ngoan ngoãn. Tui chiến thần DUNGNUY của anh em xàm lồn thân yêu đã thức tỉnh
Em xin link box với bácThế lập box kể chuyện thôi. Kkk
cứ 1triệu mới cho vào thì làm gì có cloneRồi giờ sao biết tk nào leak tk nào kh leak để cho tham gia gr![]()
Chuẩn rồi, dắt 1 vòng chung quy lại cũng vì mục đích cuối là tạo group thu phítóm lại vẫn là kiếm tiền)). thằng l dũng này dẫn dắt cũng khéo, cuối cùng vẫn là tạo box thu tiền
)
Đi xuống coi chừng mất mẹ cái bể cá nha dũngKêu đi mua bể cá. Cột trên xe sợ chạy sốc vỡ kính, rủ đi theo ôm giúp.. xong lên xe thì em cứ ngửa người ra sau để cạ cạ ngực nó
Nó nhéo 1 lúc rõ đau luôn thì e bảo ghé vào ks 1 tí chứ ở nhà k thoải mái... Mà giờ chịu hết nổi r... Xong e ủi vô ks thì cũng ngồi im trên xe k chịu xuống. E thúc vào lẹ lẹ chứ để người đi đường ngta thấy, cũng sợ xong theo vào...
Chuẩn màyMá vl y như đọc truyện sex những năm 2000) Al viết hả tml
)
Vậy mất dũng chiến thần của anh em xàm l rồi màyLỡ tạo thông tin ảo rồi thì ông ảo qua Đồng Tháp hay Sóc Trăng luôn, chị nó cho qua Mai Lan Cúc Trúc gì đó luôn, để mấy đứa copy nó quên luôn cái gốc câu chuyện
ok Em DũngCác a cũng k cần quá gắt gao việc leak hay không leak nữa đâu ạ...
Nếu e lập box để tiếp tục câu chuyện thì e sẽ chủ yếu là kể chuyện... Kèm theo ảnh minh hoạ đã che theo cách em thấy an toàn... Hoặc clip ngắn làm mờ nếu e cảm thấy k vấn đề gì...
Và tất nhiên nếu nhận donate để vào box thì e cũng sẽ chỉnh chu về câu chuyện... Chữ nghĩa... Và cảm xúc trong đó hơn..
E chưa biết là e sẽ viết bao lâu nữa... Và sẽ tốn bao nhiêu thời gian vào nó...
Nên nếu được thì e mong có thể nhận phí theo tháng.. để e có động lực hơn... Và có thể khỏi đi làm thêm... Rảnh cuối tuần để về quê chày cối kiếm tư liệu...
Nhưng nếu e lấy phí theo tháng thì e cũng nên đặt ra sẽ được bao nhiêu câu chuyện... Có đặc sắc hay không... Tuần nào k có gì hot thì sẽ không lấy phí các thứ... Kiểu kiểu v...
Các a thấy có được không ạ... ?
Oke cậuCác a cũng k cần quá gắt gao việc leak hay không leak nữa đâu ạ...
Nếu e lập box để tiếp tục câu chuyện thì e sẽ chủ yếu là kể chuyện... Kèm theo ảnh minh hoạ đã che theo cách em thấy an toàn... Hoặc clip ngắn làm mờ nếu e cảm thấy k vấn đề gì...
Và tất nhiên nếu nhận donate để vào box thì e cũng sẽ chỉnh chu về câu chuyện... Chữ nghĩa... Và cảm xúc trong đó hơn..
E chưa biết là e sẽ viết bao lâu nữa... Và sẽ tốn bao nhiêu thời gian vào nó...
Nên nếu được thì e mong có thể nhận phí theo tháng.. để e có động lực hơn... Và có thể khỏi đi làm thêm... Rảnh cuối tuần để về quê chày cối kiếm tư liệu...
Nhưng nếu e lấy phí theo tháng thì e cũng nên đặt ra sẽ được bao nhiêu câu chuyện... Có đặc sắc hay không... Tuần nào k có gì hot thì sẽ không lấy phí các thứ... Kiểu kiểu v...
Các a thấy có được không ạ... ?
chứ nó viết ra r để mấy thằng ăn cắp mang đi thu phí làm giàu trên chất xám của nó ở chỗ khác thì ai chẳng cay.Chuẩn rồi, dắt 1 vòng chung quy lại cũng vì mục đích cuối là tạo group thu phí![]()
![]()
![]()
phân biệt cl. nói như nằm gầm giường nhà nó. bố mày thích bóc mấy thằng xl đấyko phân biệt được giữa chủ đích tạo content thu tiền, và được mọi người khuyến khích bắt nhận tiền nó khác nhau như nào thì có thể cút, nói nhiều làm cm gì
![]()