- Lắm lúc, ngồi nói chuyện với Dương – 1 trong 4 người bạn thân của chị , em cũng bảo nó, không hiểu sao lại thế này, không hiểu vì sao mình lại chỉ có thiện cảm và muốn dc gần anh, dù nhận đủ sự tránh né từ những lần đầu hồi làm ở quán bia. Không biết lúc ấy anh có suy nghĩ gì về em không nhỉ, mà cũng chả để ý làm gì vì có người yêu ngay bên cạnh, ra ôm vào hôn thì còn thiết để ý đến ai, nhỉ. Chị nói rồi ngả đầu vào lưng tao,anh đang nghĩ ntn, tâm sự thật xem nào, nói thật là em muốn nghe anh trải lòng mình một cách đầy đủ nhất , đừng lảng tránh hay ngại, vì em đã bảo em xác định bản thân và em tin vào những gì em làm cũng như không hối hận, vì ít ra đến lúc này, em, anh chúng mình cũng đã có nhiều phút thăng hoa gần gũi, cảm xúc cảm giác mà em mong đợi ấy, nó dc lớn lên dần từ khi anh học đến hết năm thứ 2.
- Thế cô ấy bảo em như nào nữa, và đã biết chuyện mình đến lúc này chưa?
- Biết rồi anh, nhưng tất nhiên là ko thể biết kỹ đến thế, chia sẻ có giới hạn thôi chứ, đâu phải cái gì cũng mang ra kể cho bạn dc dù là bạn thân. Nói thêm là anh đứng số đào hoa, cẩn thận không lại ôm bom nổ nhanh – chị cười.
- Thế em có sợ không?
- Sợ mà không sợ , không sợ mà lại rất sợ, buồn cười nhỉ, không hiểu sao mới có 22 – 23 tuổi mà đã cứ như này.
- Như này là như nào, chuyện mình quan hệ ăn nằm với nhau hay là.. chị lắc đầu cắt ngang
- Không hẳn là vậy, vì hôm trước em đã nói với anh rồi, có điều em thấy mọi thứ của em nó cứ mông lung thế này, khi anh đứng giữa hai con người đều đang yêu anh, anh khó xử, em cũng băn khoăn, dù em vẫn công nhận con người của anh. Tuy nhiên nếu chuyện này cứ kéo dài mãi khéo em khó sống đúng như gì em mong đợi và đúng con người cuộc sống của em. Tuy nhiên em lại không muốn mình trở thành kẻ ích kỷ , hay là cứ để thời gian nó tự trả lời và đưa đẩy mình đi, nhỉ?
- Em mong muốn người bạn trai của em như nào thì đúng với cách sống và con người thật của em
- Mong muốn như nào thì kể cũng khó,và em cũng từng nói lý do vì sao lại là anh thay vì người khác, tuy nhiên thì bây giờ em đang phần nào thấy hơi lo lắng bất an
- Tại sao lại bất an, bất an vì điều gì,em vốn là người cá tính, mạnh mẽ, quyết đoán và độc lập cơ mà?
- Cái ấy là một chuyện, nhưng vốn dĩ em cũng là con gái mà, nếu là đàn ông con trai họ cũng lo lắng thậm chí suy sụp khi điều mình mong mỏi và cố gắng lại tuột khỏi tầm tay. Dù rằng em cũng rất lạc quan, không hối hận điều gì với mình và với anh, song em cingx là con người cầu toàn, cảm xúc và giàu hi vọng mà, tuy nhiên em không phải loại nhỏ nhặt đến mức đạp đổ hạnh phúc người khác để mình hưởng chiến quả, có điều cũng rất chạnh lòng khi người mình yêu lại không thể dành cho mình nhiều hơn mình mong đợi, tuy nhiên em vẫn tin vào trực giác của mình và sẽ không tin là mình sẽ phải thất vọng sụp đổ. Xoay người chị lại đối diện tao nhưng một mực không chịu, vì chị đang khóc – một cảm giác tủi thân của con gái, haiz, nước mắt của con gái đúng là khiến tao khó chịu
- Anh thấy hơi đói, nay đi bộ nhiều nữa , em có cái gì ăn tạm được không
- Trong tủ hoặc trên bàn bếp, anh ăn gì tự lấy hộ em - chị ngồi bất động, gục mặt xuống cái gối ôm
Thấy tao lạch cạch trong bếp, lúi húi bóc bánh chưng rồi mấy thứ ra ăn kèm. Chị ra làm món rau luộc
- Mỗi người một tay như này có phải tốt hơn hẳn không, nhỉ, mà thôi mấy cái này anh làm dc - tao rút tờ giấy lau nước mắt cho chị.
- Thế ở xóm trọ anh hay ăn uống như nào?
- Trước kia thì hầu như nấu ăn một mình, hoặc đứa nào nhỡ bữa, đăng ký thì rủ sang ăn cùng anh thôi,
- Anh hay nấu gì nhất?
- Luộc tất. Tất sao lại luộc mà không phải giặt – chị mỉm cười khi mắt vẫn ướt
- À, rau luộc, trứng luộc, gạo luộc, đậu luộc, thịt luộc
- Thế coi như là luộc tất ah, em đang tưởng – bỏ mấy thứ ra bàn, tao ôm chặt và khóa môi chị tại bếp khi tay chị đang cầm con dao và túi rau.
- Anh uống một chút ko, em lấy nhà anh em dc hai chai,nhưng không có ly,uống tạm bằng cốc nhé, có cả chai wiskey single Matl nữa này – một chai Macallan dòng NAS tao thích đến giờ dù nó không sản xuất và đã thay nhiều phiên bản, sau này sang Trung Đông về, tao mua khá nhiều ở Duty.
- Tối muộn, tưởng ăn tạm cuối cùng lại thành bữa chính nhỉ, chị cười nhưng mắt vẫn ướt và đượm buồn, thật khiến tao bối rối.
- Em uống vang khai vị thôi, nếu thích thì anh cứ uống thêm rượu mạnh
- Còn em?
- Em theo anh
- Vậy uống hết hai chai này dc không?
- Được tùy anh, nhưng say thì em mặc kệ đấy

, mà em cũng chưa bao giờ uống nhiều, chỉ nhấp vài chén nhỏ là thôi,anh uống thấy ổn thì khi nào tiện em lại mua, mới uống thì nên thử Single Matl thay vì Blended, thấy họ bảo thế.
Chị mang ra hai cây nến to và 4 cái cốc, tự châm và chỉ lên trần nhà ý bảo tao tắt bớt đèn, chị ra mở CD của Ethan John, bài Something About the way you look tonight.
- Coi như mình hôm nay lần đầu dc ăn tết cùng nhau nhưng một lần và mãi mãi nhé , em thích dc ngồi ăn với nhau trong không gian kiểu như này hơn – nghe hơi chạnh lòng, nhưng tao cố gắng không để chị bị tâm trạng về chuyện của 3 con người, và chị cũng hiểu không muốn tao thêm cảm giác khó xử khi đứng giữa hai người con gái mà đã dâng hiến tấm thân, dành tình cảm cho tao.