Có những thứ có nói ra tưởng không, có nói ra lại tưởng như tưởng tượngThớt giả vờ đấy, ko có mới lạ @Chịch dạo đường phố
Có những thứ có nói ra tưởng không, có nói ra lại tưởng như tưởng tượngThớt giả vờ đấy, ko có mới lạ @Chịch dạo đường phố
Làm nhưng ko nói, ko nói mà làm, làm như ko làm, nói lại như ko nóiCó những thứ có nói ra tưởng không, có nói ra lại tưởng như tưởng tượng
Tranh thủ ăn chơi điLo lắng phết đấy
Lại còn thơ Nguyễn BínhHôm qua em đi tỉnh về
Đợi em ở mãi con đê đầu làng
Khăn nhung quần lĩnh rộn ràng
Áo cài khuy bấm em làm khổ tôi
Nào đâu cái yếm lụa sồi
Cái dây lưng đuỗi nhuộm hồi sang xuân.
Nào đâu cái áo tứ thân,
cái khăn mỏ quạ
cái quần nái đen ?
Nói ra sợ mất lòng em
Van em em hãy giữ nguyên quê mùa
Như hôm em đi lễ chùa.
Cứ ăn mặc thế cho vừa lòng anh.
Hoa chanh nở giữa vườn chanh.
Thầy u mình với chúng mình chân quê
Hôm qua em đi tỉnh về
Hương đồng gió nội bay đi ít nhiều
Anh đến quê em một chiều nắng ấm
Khúc hát quê hương ru dài theo sóng.
Ninh Bình ơi Ninh Bình
Ai đặt tên cho đất Ninh Bình tự bao giờ
Mà trong nắng trong mưa lúa vẫn lên xanh tốt
Mà trong bom trong đạn đất vẫn cứ sinh sôi.
Ninh Bình ơi sao mà yêu đến thế
Anh yêu em Diêm Điền hàng phi lao gió hát
Anh đi tắm mát về bãi biển Đồng Châu
Anh qua con sông sâu sông sâu đã bắc cầu
Đưa anh về đồng cói anh thương em anh nói
Em dệt đôi chiếu hoa cho anh trải giữa nhà
Mời thầy mẹ sang chơi
Để anh thưa để anh thưa
Cho anh về quê mình cùng làm lúa cùng làm đay
Cùng dệt cói cùng đan mây
Tay anh chạm vàng tay em trổ bạc
Làm giàu cho quê hương
Hỡi người em gái lòng anh yêu thương
Ninh Bình ta đó lòng anh yêu thương
Anh đến quê em một chiều nắng ấm
Khúc hát quê hương ru dài theo sóng.
Nính Bình ơi Nính Bình
Ai đặt tên cho đất Nính Bình tự bao giờ
Mà trong nắng trong mưa lúa vẫn lên xanh tốt
Mà trong bom trong đạn đất vẫn cứ sinh sôi.
Nính Bình ơi sao mà yêu đến thế
Anh yêu em Diêm Điền hàng phi lao gió hát
Anh đi tắm mát về bãi biển Đồng Châu
Anh qua con sông sâu sông sâu đã bắc cầu
Đưa anh về đồng cói anh thương em anh nói
Em dệt đôi chiếu hoa cho anh trải giữa nhà
Mời thầy mẹ sang chơi
Để anh thưa để anh thưa
Cho anh về quê mình cùng làm lúa cùng làm đay
Cùng dệt cói cùng đan mây
Tay anh chạm vàng tay em trổ bạc
Làm giàu cho quê hương
.Ninh Bình ta đó lòng anh yêu thương
Hỡi người con gái lòng anh yêu thương
Miền quê đó Ninh Bình để lòng anh yêu thương
Miền quê đó Ninh Bình để lòng anh yêu thương
Miền quê đó Ninh Bình
Để lòng anh yêu thương
Chú để ý lịch Âm thếMai rằm đấy anh ah![]()
Có chứ, vô sư vô sách thì cũng ít nhất nhớ ngày cần thắp hương mà anhChú để ý lịch Âm thế
. Ừa, a lại chưa đến tuổi dc thắp hương, mới dc giao bê Lễ từ ban thờ xuống thôi. Chú chức to ghêCó chứ, vô sư vô sách thì cũng ít nhất nhớ ngày cần thắp hương mà anh
Em là trưởng họ đấy, anh ko nhớ chị Ninh Bình từng bảo hỏi chuyện nhà thờ xây ở chỗ nào ah. Ừa, a lại chưa đến tuổi dc thắp hương, mới dc giao bê Lễ từ ban thờ xuống thôi. Chú chức to ghê
Tks@Chịch dạo đường phố bác viết hay quá. Lại phải đăng ký tk để vào cmt. E kém bác mấy tuổi tò mò chuyện bác vs chị ny đầu thời điểm hiện tại, có j bác chia sẻ thêm với nhé
A nhớ chứ. A cũng trưởng, nhưng trên vẫn còn trưởng to hơn nên phải ngồi imEm là trưởng họ đấy, anh ko nhớ chị Ninh Bình từng bảo hỏi chuyện nhà thờ xây ở chỗ nào ah
![]()
Thế là nhàn rồi, em trưởng một chi họ cơA nhớ chứ. A cũng trưởng, nhưng trên vẫn còn trưởng to hơn nên phải ngồi im
Em ko biết nói với anh thế nào. Nhưng đọc đến tận đây. Theo riêng ý của em. Anh đã dấn thân vào chuyện cũ rồi. Đáng ra dừng từ ngày cưới. Thôi chuyện đã rồi. Chị ấy là ng bản lĩnh. Nói được làm được. Rất thương và yêu anh nhưng bjo ko có đc lý do ji để níu kéo anh nữa. Đó là cái chị ấy đáng được tôn trọng. Chị ấy quá khổ. Hai mẹ con quá khổ. Sau này ko dựa dẫm vào đâu. Hoàn cảnh như chị ấy ko dám đi bước nữa. Có lẽ cô đơn đến cuối đời. Nhưng nếu có đứa con của anh. Thì đo niềm tin về tinh thần cái chị có dựa vào để thấy được hy vọng cho năm tháng sau này. Giống như có anh ở bên. Ko còn day dứt áy láy và toại nguyện lòng mình. Quyết định ở anh. Chúc anh chị đều có cuộc sống ấm êm hạnh phúcNay, sau khi chở vợ con ra s, tao quay ngược lại Đông Hà giải quyết công việc với ekip cho gọn, đang nhâm nhi cốc cafe thì tao nhận dc phone của chị:
- anh tiện nghe máy ko, em bảo này
- em nhắn hộ anh, anh đang meeting hoặc tầm 21h gọi lại, lúc ấy anh chắc cũng ăn tối xong
Tầm 30p sau có tin nhắn viber
- Em suy nghĩ suốt hơn một tuần nay nhưng ko muốn giữ nó trong lòng nên em đành phải nói chuyện với anh. Anh nghe hay ko muốn em cũng nói, vì em ko giấu lòng mình được anh biết ko?
- ok, nói qua anh xem tn
- Thực lòng em rất muốn nhưng không có cái gì để báo đáp lại cho anh, trong khi anh…
- Anh còn cuộc sống, còn gia đình, công việc – tao cắt lời
- Giờ em sắp được về sống trong căn nhà đó của anh, dù sao ít nhiều cũng cảm nhận dc có chút ấm áp của anh..
- Tao thả icon : cứ như anh là bóng ma thi thoảng hiện về thăm em ấy nhỉ
- Thêm cái này em cũng muốn nói với anh, nhưng khó quá em ko biết nói ntn cho hợp lý
- Ntn, cụ thẻ dứt khoát đi nào, lấp lửng mãi thôi
- Mỗi lần gặp anh em dường như không kìm nổi cảm xúc, và trong lòng em rất muốn dc một lần có dc cảm giác như ngày xưa mình còn yêu nhau.
- Em đang để mình yếu đuối đi đấy, cố gắng lên, không gặp anh rồi mọi thứ lại trở lại bình thường thôi, ko nên cảm xúc quá - tao nhắn lại.
- Không, em hiểu em và chắc chắn anh cũng thừa hiểu em, và em biết anh cũng đang rất đúng mực và có giới hạn bản thân. Thế nên em mới bảo, anh có khinh ghét em cũng vẫn muốn nói ra cho nhẹ lòng
- Anh cho em một cơ hội được cảm nhận và duy trì cảm xúc với anh cho những tháng năm sau này cho đến cuối cuộc đời được không, em không có quyền và không bắt anh phải ở gần hay có mặt. Tao hơi nhíu mày, nhưng tao vẫn im lặng .
- Em mới đi khám định kỳ, ổn cả và em muốn có một đứa con của anh, em không cần danh phận, em cần một chút gì đó của anh mãi ở bên em và một đứa con của anh là điều em khao khát ngoài anh. Anh không thể bỏ bê gia đinh, cuộc sống và công việc của anh ,em hiểu và em biết mình cần hành xử ntn cho anh không bị phiền muộn lo lắng, em xin anh, em không dám nhận danh phận và tài chính
Đến khúc này thì tao chột dạ và thấy không biết trả lời ntn
theo chúng mày thì ntn, khi một người phụ nữ trải qua bao nhiêu tổn thương từ hôn nhân con cái đến người thân, cuộc sống với những vết thương lòng hằn sâu, và gần như chạm đáy vực thẳm, họ đã được tao kéo lên và phải chăng họ đang khát khao sống đúng cho bản thân ,hay chúng mày cho rằng đây là một điều đáng khinh bỉ đòi hỏi quá đáng, thiếu tự trọng và là mầm mống của sự cố sau này.
Còn tao thì thấy thương và đồng cảm lúc này nhưng tao đành giũ im lặng ko nhắn lại nữa.