Truyện "Hành trình Nữ thần hóa điếm". Tao đăng cho mấy thằng khỏi mất công ăn cắp.

Anh hàng xóm69

Tao là gay
CH128. Cuộc gặp ở nhà Vy
Không khí trong căn phòng khách sạn đó rộn ràng và hoang dâm bao nhiêu thì phòng khách của nhà Vy lại trầm lặng bấy nhiêu. Vy đang đi qua đi lại giữa nhà, tay cầm điện thoại có vẻ rất trầm tư.
Nói lại về buổi tối hai ngày trước đây. Ngay sau khi ra khỏi tòa nhà Vy đã đi khám bác sĩ ở một phòng khám tư rất nổi tiếng. Bác sĩ ở đây cho biết, nếu nàng đã xa chồng nhiều tháng nay thì gần như chắc chắn Vy đã bị hiếp dâm, vì thế em đã thu thập mọi tế bào lạ còn sót lại trên người, để gửi đi làm xét nghiệm. Vy rất quyết tâm làm sáng tỏ chuyện này vì thế đã thúc giục phòng thí nghiệm cho ra kết quả thật nhanh. Sáng nay mọi kết quả đều đã có, cô liên lạc với luật sư chuẩn bị hồ sơ khởi kiện. Vy làm mọi việc thậm chí không cần bàn với Thuận, cô không muốn có bất kỳ ai tác động để làm ảnh hưởng đến quyết định của cô. Vy sẽ chỉ thông báo cho chồng khi mọi thứ đã sẵn sàng thật sự.
Nhưng sau khi nghe luật sư tư vấn sáng nay thì kế hoạch của cô bắt buộc phải thay đổi. Chuyện là các xét nghiệm đều không tìm ra được loại thuốc đã chuốc cho cô dù bác sĩ rất nghi ngờ đó là GHB và có thể ra làm chứng. Một điều bất lợi khác đó là theo như biên bản của pháp y thì tổn thương thành âm đạo và vùng cùng đồ không quá rõ ràng, chỉ giống như một lần giao hoan kịch liệt. Trong khi đó xét nghiệm tế bào lạ còn sót lại trên người cô thì có đến 2 mẫu khác nhau của 2 người đàn ông. Như vậy nếu chứng cứ không đủ vững chắc rất có thể họ sẽ cùng chối tội rồi nói rằng cô đã đồng thuận.
Nếu điều này xảy ra không những cô không trừng phạt được bọn chúng mà còn mang tiếng cho mình. Thêm nữa luật sư cũng nói rằng việc tầm soát ADN diện rộng là gần như không thể, vì như thế sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của tập đoàn, ban lãnh đạo nhất định sẽ phản đối. Đây cũng là một phần lý do mà Vy muốn chuẩn bị sẵn sàng rồi mới cho Thuận biết. Từ những điều đó Vy nhanh chóng quyết định thay đổi kế hoạch, kế hoạch mới này của cô tuy cũng không có gì chắc chắn nhưng nếu thành công thì thứ cô nhận được còn hơn cả việc trả thù. Mà chuyện có thành hay không phụ thuộc vào cuộc gặp gỡ tối nay.
Vy ngồi vào ghế, tay vân vê ly vang đỏ rồi nhìn đồng hồ ngóng đợi. Để đạt được mục đích, Vy hôm nay mặc một bộ váy dài xẻ nách, cổ váy khoét sâu để cho bộ ngực no tròn của cô có thể nhìn thấy thấp thoáng từ hai phía.Xem nội dung: 454631
Tinh tong…tiếng chuông cửa reo lên, bà vú già lật đật ra mở của thì bị cô vẫy lại.
-Chị vú để em, chị chuẩn bị cho em ít đồ khô để lên bàn rồi cùng với anh taxi trông cu Bin đi chơi nhà bóng thay em nhé. Khách hôm nay với em cực quan trọng, em phải ở nhà.
Bà vú gật đầu rồi đi vào, Vy ra mở cửa, người đứng ngoài lại là Sang cũng chính là người Vy tối nay muốn gặp. Đã hai ngày từ cái hôm Sang và Tuấn dùng thuốc rồi cùng hiếp Vy, tuy ước mơ được thỏa nguyện nhưng trong lòng hắn còn lo ngay ngáy. Hắn liên tục gọi điện hỏi thằng đàn em, được Tuấn khẳng định rõ ràng rằng dùng thứ thuốc đấy vào là tỉnh dậy không nhớ gì hết cả, biết vậy Sang mới phần nào đỡ lo.
Tưởng rằng chuyện cứ thế trôi qua vầy mà chiều tối nay Vy họ điện. Lúc đó nhìn tên người gọi đến hắn phân vân chẳng biết có nên bắt máy hay không. Nhưng đến cuộc thứ 2 hắn đánh lều ấn nút nghe vì dù sao cứ chối bay chối biến đi là được. Trái lại âu lo của hắn, giọng nói đầu dây bên kia lại rất nhỏ nhẹ dễ thương.
-Chú Sang đấy ạ, ghét cháu hay sao mà cháu gọi mãi không nghe.
-Không chú đang bận chút thôi, có việc gì không Vy.
Giọng nói kia không có chút nào trách móc hoặc hận thù, hắn cũng đáp lại Vy bằng thái độ ôn nhu nhất.
-Chú ơi, có phải chuẩn bị họp cổ đông ạ, nhà cháu chưa biết hôm đấy có thể về kịp không, nếu không kịp chắc cháu phải dự họp thay. Chuyện này cháu còn chưa có kinh nghiệm, chú qua chỉ giúp cháu xem phải chuẩn bị những gì nha.
-Họp về tái cơ cấu khu vực Miền Nam, cháu chỉ cần bảo Thuận gửi tài liệu tổng hợp về là được.
-Giời ạ, đơn giản thế Vy đã chẳng mất ăn mất ngủ mấy ngày. Chú không giúp Vy là Vy bỏ họp, chứ đi lên đấy mà lơ nga lơ ngơ thì dơ lắm.
Nghe lời Vy nói có vẻ là đang cần giúp đỡ khiến hắn cũng bớt đi nghi nhờ, nhưng hắn vẫn luôn tự nhủ lòng, rằng dù kề dao vào cổ cũng cứ nói không biết là xong. Và mất thêm nửa giờ chuẩn bị quần áo, nước hoa bây giờ hắn đã đứng trước cổng nhà Vy tự tin sẽ ứng phó được với mọi tình huống.
Cánh cổng mở ra, bóng dáng thướt tha của cô gái suốt 6 năm hắn thầm mơ ước, đang đón chào với nụ cười tươi rói. Em mặc váy lụa dài màu bạc, sự mềm mại trơn mát ôm trọn lấy dáng vóc mảnh khảnh của em. Tóc rối tết cao, khuôn mặt nhẹ nhàng, điểm tô một chút phấn, em lại một lần nữa làm hắn ngẩn ngơ.
-Chú, sao chú đứng đơ ra như thế, có gì lạ lẫm lắm sao.
-Không, không lâu rồi chưa tới nên thấy có chút mới lạ mà thôi.
-Hì hì, cái gì chú chẳng tường tận rồi còn gì mới mẻ chứ.
Nàng vừa nói vừa vén tóc ra sau tai, động tác khiến cánh tay hơi đưa lên khiến vật gì đó no tròn thấp thoáng đập vào mắt Sang. “Ực” hắn nuốt nước bọt trong vô thức rồi cứ thế bước đi. Từ phía sau quan sát hai quả mông lúc lắc hắn thấy tim mình đập bang bang.
Phòng khách nhà nàng điện đóm sáng choang, trên chiếc bàn đá ở giữa có một chai rượu vang mới khui và hai đĩa mồi khô hảo hạng. Sang vừa ngồi xuống ghế thì bà vú dắt thằng cu Bin đi ra.
-Cô Vy, xe sắp đến rồi tôi cho Bin đi học vẽ rồi đi nhà bóng luôn nha.
-Vâng chị đi đi, em trả thêm tiền xe rồi, anh tài xế sẽ đi theo chị cả tối nay. Cu Bin con ra đây…con chào ông chưa, ông Sang đấy con nhớ không.
Thằng bé ngoan ngoãn cúi gập người chào Sang rồi quay sang hôn lên mặt mẹ rồi mới đi. Khi cánh cổng một lần nữa đóng lại, tiếng ô tô lăn bánh đi xa, căn phòng một lần nữa im lặng, chỉ có tiếng điều hòa chạy ro ro, và tiếng 2 người thở đều đều kìm nén. Đặc biệt là Sang khi biết căn nhà chỉ còn hắn và Vy, những ý nghĩ trong đầu tự khắc trở thành đen tối, hắn vẫn cố bình tĩnh để giữ cho mình cái vẻ đàng hoàng. Vy rót cho Sang một ly rượu rồi mở lời trước.
-Chú Sang dạo này khỏe không, mà thôi chẳng cần nói, chỉ cần nhìn qua cháu cũng đã biết chú thừa sức khỏe rồi. Hihi, 60 mà rắn rỏi còn hơn thanh niên, chẳng bù cho lão Thuận.
Được người đẹp khen Sang hãnh diện ngồi thẳng lưng, máu nóng chạy rần rần bên trong nhưng phải cố mà tỏ ra tỉnh táo.
-Thuận đợt này cũng đi lâu gớm nhỉ, chẳng biết bao lâu nữa về, có kịp họp đại hội cổ đông hay không nữa.
-Cháu cũng không biết, vì thế mới phải chuẩn bị trước nếu ông ấy mà không về thì cháu phải họp thay. Chẳng biết đi công tác kiểu gì mà đi triền miên, mà nghe chừng ông ấy còn thích đi công tác hơn cả ở nhà với vợ ấy chứ.
-Sao nãy giờ nói chuyện chú thấy cháu có vẻ bất mãn với chồng, có chuyện gì khiến hai đứa bất hòa hay sao.
-Giá mà nói rành rọt là vì sao được thì đã tốt, đằng này, haizz.
Vy nói rồi ngửa cổ lên trần nhà thở dài, động tác đó vô tình khiến hai trái đào của nàng di chuyển, khiến nó càng lộ liễu hơn trước mắt lão. Sang dù đã nhiều lần nhủ lòng mình phải tỉnh táo nhưng vẫn nuốt khan và chỉnh lại dáng ngồi liên tục. Đến khi không cầm lòng được nữa, hắn lần sang ngồi chung ghế với Vy, cũng tiện tay rót cho cô đầy ly rượu.
-Thôi đừng buồn nữa cháu, bát đũa còn có đôi khi xô lệch, vợ chồng tránh làm sao được những mâu thuẫn nhỏ. Có gì cứ thử nói với chú đây này, có dịp chú sẽ nói lại với thằng Thuận cho, dẫu gì chú cũng là chú ruột của nó.
-Cái này…khó nói lắm ạ…
Với cái kiểu nói ngập ngừng lại hơi cúi mặt, Sang đoán 8 phần là chuyện trên giường, như thế lại càng làm cho hắn tò mò thậm chí là kích thích, hắn cố gặng hỏi cho bằng được để biết.
-Cứ nói đi, chú bằng này tuổi rồi, cũng đã trải qua một cuộc hôn nhân gần 20 năm. Kiểu gì cũng đúc rút được một chút ít kinh nghiệm để góp ý với các cháu.
Vy bên này ghé mắt nhìn sang,,ngập ngừng thêm một lúc mới nói.
-Haizz, anh Thuận, dạo gần đây anh ấy hình như chán cháu rồi hay sao ấy ạ. Nhất là từ dạo hết dịch, anh ấy dường như chỉ coi cháu là một người cộng sự để bàn bạc công việc và phối hợp nuôi con thôi, chứ mắt anh ấy không còn nhìn cháu như xưa nữa.
-Là sao, Thuận bận quá ít để ý đến cháu à.
-Không chỉ như thế, mà ánh mắt anh ấy nhìn cháu không còn cuồng nhiệt ham thích nữa, kiểu không bị hấp dẫn nữa ấy.
-Làm sao thế được, cháu đẹp thế này ai nhìn chẳng mê, ngày xưa thằng Thuận chẳng tìm mọi cách để cưới bằng được cháu về đấy thôi.
-Ngày xưa là ngày xưa, bây giờ anh ấy cả mấy tháng chẳng thèm ngó ngàng gì đến cháu. Chán lắm chú ơi, nhiều lúc cháu thấy cô đơn vô cùng.
-“Thảo nào, hôm nọ lồn nó ra nhiều nước thế, chắc cũng tại chồng lâu ngày chẳng chịu ỏ ê đây mà. Nhưng rõ ràng thằng Thuận nhìn thấy con Mai thì thèm nhỏ dãi ra rồi bắt đi Phú Quốc để địt, hay thằng này lại chán cơm thèm phở. Mẹ, vợ ngon thế này mà chê.”
Hắn nghĩ lung tung đến khi bị Vy mời rượu mới giật mình nâng ly. Trong lòng hắn nhộn nhạo, nhưng cũng không dám làm ra việc gì quá mức, hắn sợ trong nhà có máy quay, hắn mà làm gì không đúng mực, thằng cháu hắn mà biết thì hắn toi. Như đọc được suy nghĩ đó, những lời tiếp theo của nàng như cởi bỏ xiềng xích cho con thú bên trong của hắn xổng chuồng.
-Đấy chú nhìn xem, mấy cái camera an ninh từ trước khi anh ấy đi đã bắt đầu trục trặc, vậy mà cháu bảo anh ấy gọi thợ vào sửa anh ấy cứ không nghe. Hôm qua nó hỏng hết phải thay toàn bộ, tắc nghẽn nguồn cung thiết bị chắc phải đến mai mới lắp đặt xong. Giờ trong nhà đã chẳng có đàn ông lại còn không có gì để quan sát, lòng cháu cứ no nơm nớp ấy chú ạ.
-Thôi nào không có gì phải sợ đâu, khu mình ở an ninh rất tốt, tường cao cổng kín không có ai làm hại được mẹ con cháu đâu, yên tâm. Nếu vẫn chưa yên tâm thì chỉ cần cháu muốn chú sẽ qua lại thường xuyên hơn để đề phòng mọi bất trắc, đến khi Thuận về hoặc lắp xong camera thì thôi.
Vừa nói hắn vừa ngồi sát lại, và như để thăm dò, tay hắn liền cầm lấy tay Vy mà vỗ nhẹ. Vy không rút tay ra mà hơi ngoảnh sang nhìn vào mắt gã, rồi vẫn cái giọng du dương có đôi phần oán trách đó, cô rót mật vào lỗ tai Sang.
-Thôi cháu chẳng dám phiền chú thế đâu, chú còn phải để dành thời gian chăm lo cho sự nghiệp, hihi, rồi còn cả thời gian tìm vợ nữa chứ.
Như nhận ra sự đồng ý ngầm, mắt Sang nhìn Vy như muốn nuốt chửng lời nói động tác cũng bạo dạn hơn rất nhiều.
-Vợ á, đàn bà bây giờ ghê lắm, ích kỷ và thay đổi chóng mặt, chú chẳng biết làm thế nào để chọn được đúng người nữa. Giá kể ai xinh đẹp mà cũng tài giỏi, đoan chính được như Vy thì tốt quá.
-Hi hi, chú Sang nói chuyện ngọt ngào thế, lại còn có kinh tế rủng rỉnh thì thiếu gì cô theo, chắc tại chú kén quá nên mới chưa tìm được người đấy thôi.
Vy cố nói chuyện bình thường dù trong lòng ghê tởm cái bàn tay đang đặt trên vai mình đến mức buồn nôn. Bàn tay ấy đang lướt đến sát nách Vy, nơi lớp vải lụa mỏng không đủ để ngăn những cảm giác nhồn nhột lan ra khắp da thịt. Vy không ngăn hắn lại ngay mà chỉ hơi nghiêng người, để mái tóc buông xuống lấp đi ánh nhìn của hắn.
Một lúc sau, khi cảm thấy cái tay ấy bắt đầu lấn quá sâu, đầu ngón đã chạm đến phần thịt mềm sát cạnh ngực, Vy mới nhẹ nhàng đỡ lấy cổ tay hắn, vừa như từ chối vừa như vuốt ve.
-Chú, cái tay tay hư như vậy thì cô nào chẳng né, đến Vy còn sợ nữa là...
Cách xưng hô thay đổi cùng lời nói nghe như van nài, nhưng ánh mắt Vy nhìn sang lại khác, long lanh mà nửa mời nửa ngăn, khiến Sang không biết nên rụt tay về hay mạo hiểm tiến thêm.
Nhưng tinh trùng dồn lên não, thay vì rụt, hắn nắm lấy bàn tay Vy đang đỡ tay mình, kéo xuống đùi nàng rồi tiện thể để tay kia vòng ra sau lưng vuốt dọc theo eo và lưng váy, chạm đến cả vùng mông no tròn đang đè lên nệm sofa.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Hay sâu lắng nhỉ
 

Anh già chăn rau

Yếu sinh lý
CH128. Cuộc gặp ở nhà Vy
Không khí trong căn phòng khách sạn đó rộn ràng và hoang dâm bao nhiêu thì phòng khách của nhà Vy lại trầm lặng bấy nhiêu. Vy đang đi qua đi lại giữa nhà, tay cầm điện thoại có vẻ rất trầm tư.
Nói lại về buổi tối hai ngày trước đây. Ngay sau khi ra khỏi tòa nhà Vy đã đi khám bác sĩ ở một phòng khám tư rất nổi tiếng. Bác sĩ ở đây cho biết, nếu nàng đã xa chồng nhiều tháng nay thì gần như chắc chắn Vy đã bị hiếp dâm, vì thế em đã thu thập mọi tế bào lạ còn sót lại trên người, để gửi đi làm xét nghiệm. Vy rất quyết tâm làm sáng tỏ chuyện này vì thế đã thúc giục phòng thí nghiệm cho ra kết quả thật nhanh. Sáng nay mọi kết quả đều đã có, cô liên lạc với luật sư chuẩn bị hồ sơ khởi kiện. Vy làm mọi việc thậm chí không cần bàn với Thuận, cô không muốn có bất kỳ ai tác động để làm ảnh hưởng đến quyết định của cô. Vy sẽ chỉ thông báo cho chồng khi mọi thứ đã sẵn sàng thật sự.
Nhưng sau khi nghe luật sư tư vấn sáng nay thì kế hoạch của cô bắt buộc phải thay đổi. Chuyện là các xét nghiệm đều không tìm ra được loại thuốc đã chuốc cho cô dù bác sĩ rất nghi ngờ đó là GHB và có thể ra làm chứng. Một điều bất lợi khác đó là theo như biên bản của pháp y thì tổn thương thành âm đạo và vùng cùng đồ không quá rõ ràng, chỉ giống như một lần giao hoan kịch liệt. Trong khi đó xét nghiệm tế bào lạ còn sót lại trên người cô thì có đến 2 mẫu khác nhau của 2 người đàn ông. Như vậy nếu chứng cứ không đủ vững chắc rất có thể họ sẽ cùng chối tội rồi nói rằng cô đã đồng thuận.
Nếu điều này xảy ra không những cô không trừng phạt được bọn chúng mà còn mang tiếng cho mình. Thêm nữa luật sư cũng nói rằng việc tầm soát ADN diện rộng là gần như không thể, vì như thế sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của tập đoàn, ban lãnh đạo nhất định sẽ phản đối. Đây cũng là một phần lý do mà Vy muốn chuẩn bị sẵn sàng rồi mới cho Thuận biết. Từ những điều đó Vy nhanh chóng quyết định thay đổi kế hoạch, kế hoạch mới này của cô tuy cũng không có gì chắc chắn nhưng nếu thành công thì thứ cô nhận được còn hơn cả việc trả thù. Mà chuyện có thành hay không phụ thuộc vào cuộc gặp gỡ tối nay.
Vy ngồi vào ghế, tay vân vê ly vang đỏ rồi nhìn đồng hồ ngóng đợi. Để đạt được mục đích, Vy hôm nay mặc một bộ váy dài xẻ nách, cổ váy khoét sâu để cho bộ ngực no tròn của cô có thể nhìn thấy thấp thoáng từ hai phía.Xem nội dung: 454631
Tinh tong…tiếng chuông cửa reo lên, bà vú già lật đật ra mở của thì bị cô vẫy lại.
-Chị vú để em, chị chuẩn bị cho em ít đồ khô để lên bàn rồi cùng với anh taxi trông cu Bin đi chơi nhà bóng thay em nhé. Khách hôm nay với em cực quan trọng, em phải ở nhà.
Bà vú gật đầu rồi đi vào, Vy ra mở cửa, người đứng ngoài lại là Sang cũng chính là người Vy tối nay muốn gặp. Đã hai ngày từ cái hôm Sang và Tuấn dùng thuốc rồi cùng hiếp Vy, tuy ước mơ được thỏa nguyện nhưng trong lòng hắn còn lo ngay ngáy. Hắn liên tục gọi điện hỏi thằng đàn em, được Tuấn khẳng định rõ ràng rằng dùng thứ thuốc đấy vào là tỉnh dậy không nhớ gì hết cả, biết vậy Sang mới phần nào đỡ lo.
Tưởng rằng chuyện cứ thế trôi qua vầy mà chiều tối nay Vy họ điện. Lúc đó nhìn tên người gọi đến hắn phân vân chẳng biết có nên bắt máy hay không. Nhưng đến cuộc thứ 2 hắn đánh lều ấn nút nghe vì dù sao cứ chối bay chối biến đi là được. Trái lại âu lo của hắn, giọng nói đầu dây bên kia lại rất nhỏ nhẹ dễ thương.
-Chú Sang đấy ạ, ghét cháu hay sao mà cháu gọi mãi không nghe.
-Không chú đang bận chút thôi, có việc gì không Vy.
Giọng nói kia không có chút nào trách móc hoặc hận thù, hắn cũng đáp lại Vy bằng thái độ ôn nhu nhất.
-Chú ơi, có phải chuẩn bị họp cổ đông ạ, nhà cháu chưa biết hôm đấy có thể về kịp không, nếu không kịp chắc cháu phải dự họp thay. Chuyện này cháu còn chưa có kinh nghiệm, chú qua chỉ giúp cháu xem phải chuẩn bị những gì nha.
-Họp về tái cơ cấu khu vực Miền Nam, cháu chỉ cần bảo Thuận gửi tài liệu tổng hợp về là được.
-Giời ạ, đơn giản thế Vy đã chẳng mất ăn mất ngủ mấy ngày. Chú không giúp Vy là Vy bỏ họp, chứ đi lên đấy mà lơ nga lơ ngơ thì dơ lắm.
Nghe lời Vy nói có vẻ là đang cần giúp đỡ khiến hắn cũng bớt đi nghi nhờ, nhưng hắn vẫn luôn tự nhủ lòng, rằng dù kề dao vào cổ cũng cứ nói không biết là xong. Và mất thêm nửa giờ chuẩn bị quần áo, nước hoa bây giờ hắn đã đứng trước cổng nhà Vy tự tin sẽ ứng phó được với mọi tình huống.
Cánh cổng mở ra, bóng dáng thướt tha của cô gái suốt 6 năm hắn thầm mơ ước, đang đón chào với nụ cười tươi rói. Em mặc váy lụa dài màu bạc, sự mềm mại trơn mát ôm trọn lấy dáng vóc mảnh khảnh của em. Tóc rối tết cao, khuôn mặt nhẹ nhàng, điểm tô một chút phấn, em lại một lần nữa làm hắn ngẩn ngơ.
-Chú, sao chú đứng đơ ra như thế, có gì lạ lẫm lắm sao.
-Không, không lâu rồi chưa tới nên thấy có chút mới lạ mà thôi.
-Hì hì, cái gì chú chẳng tường tận rồi còn gì mới mẻ chứ.
Nàng vừa nói vừa vén tóc ra sau tai, động tác khiến cánh tay hơi đưa lên khiến vật gì đó no tròn thấp thoáng đập vào mắt Sang. “Ực” hắn nuốt nước bọt trong vô thức rồi cứ thế bước đi. Từ phía sau quan sát hai quả mông lúc lắc hắn thấy tim mình đập bang bang.
Phòng khách nhà nàng điện đóm sáng choang, trên chiếc bàn đá ở giữa có một chai rượu vang mới khui và hai đĩa mồi khô hảo hạng. Sang vừa ngồi xuống ghế thì bà vú dắt thằng cu Bin đi ra.
-Cô Vy, xe sắp đến rồi tôi cho Bin đi học vẽ rồi đi nhà bóng luôn nha.
-Vâng chị đi đi, em trả thêm tiền xe rồi, anh tài xế sẽ đi theo chị cả tối nay. Cu Bin con ra đây…con chào ông chưa, ông Sang đấy con nhớ không.
Thằng bé ngoan ngoãn cúi gập người chào Sang rồi quay sang hôn lên mặt mẹ rồi mới đi. Khi cánh cổng một lần nữa đóng lại, tiếng ô tô lăn bánh đi xa, căn phòng một lần nữa im lặng, chỉ có tiếng điều hòa chạy ro ro, và tiếng 2 người thở đều đều kìm nén. Đặc biệt là Sang khi biết căn nhà chỉ còn hắn và Vy, những ý nghĩ trong đầu tự khắc trở thành đen tối, hắn vẫn cố bình tĩnh để giữ cho mình cái vẻ đàng hoàng. Vy rót cho Sang một ly rượu rồi mở lời trước.
-Chú Sang dạo này khỏe không, mà thôi chẳng cần nói, chỉ cần nhìn qua cháu cũng đã biết chú thừa sức khỏe rồi. Hihi, 60 mà rắn rỏi còn hơn thanh niên, chẳng bù cho lão Thuận.
Được người đẹp khen Sang hãnh diện ngồi thẳng lưng, máu nóng chạy rần rần bên trong nhưng phải cố mà tỏ ra tỉnh táo.
-Thuận đợt này cũng đi lâu gớm nhỉ, chẳng biết bao lâu nữa về, có kịp họp đại hội cổ đông hay không nữa.
-Cháu cũng không biết, vì thế mới phải chuẩn bị trước nếu ông ấy mà không về thì cháu phải họp thay. Chẳng biết đi công tác kiểu gì mà đi triền miên, mà nghe chừng ông ấy còn thích đi công tác hơn cả ở nhà với vợ ấy chứ.
-Sao nãy giờ nói chuyện chú thấy cháu có vẻ bất mãn với chồng, có chuyện gì khiến hai đứa bất hòa hay sao.
-Giá mà nói rành rọt là vì sao được thì đã tốt, đằng này, haizz.
Vy nói rồi ngửa cổ lên trần nhà thở dài, động tác đó vô tình khiến hai trái đào của nàng di chuyển, khiến nó càng lộ liễu hơn trước mắt lão. Sang dù đã nhiều lần nhủ lòng mình phải tỉnh táo nhưng vẫn nuốt khan và chỉnh lại dáng ngồi liên tục. Đến khi không cầm lòng được nữa, hắn lần sang ngồi chung ghế với Vy, cũng tiện tay rót cho cô đầy ly rượu.
-Thôi đừng buồn nữa cháu, bát đũa còn có đôi khi xô lệch, vợ chồng tránh làm sao được những mâu thuẫn nhỏ. Có gì cứ thử nói với chú đây này, có dịp chú sẽ nói lại với thằng Thuận cho, dẫu gì chú cũng là chú ruột của nó.
-Cái này…khó nói lắm ạ…
Với cái kiểu nói ngập ngừng lại hơi cúi mặt, Sang đoán 8 phần là chuyện trên giường, như thế lại càng làm cho hắn tò mò thậm chí là kích thích, hắn cố gặng hỏi cho bằng được để biết.
-Cứ nói đi, chú bằng này tuổi rồi, cũng đã trải qua một cuộc hôn nhân gần 20 năm. Kiểu gì cũng đúc rút được một chút ít kinh nghiệm để góp ý với các cháu.
Vy bên này ghé mắt nhìn sang,,ngập ngừng thêm một lúc mới nói.
-Haizz, anh Thuận, dạo gần đây anh ấy hình như chán cháu rồi hay sao ấy ạ. Nhất là từ dạo hết dịch, anh ấy dường như chỉ coi cháu là một người cộng sự để bàn bạc công việc và phối hợp nuôi con thôi, chứ mắt anh ấy không còn nhìn cháu như xưa nữa.
-Là sao, Thuận bận quá ít để ý đến cháu à.
-Không chỉ như thế, mà ánh mắt anh ấy nhìn cháu không còn cuồng nhiệt ham thích nữa, kiểu không bị hấp dẫn nữa ấy.
-Làm sao thế được, cháu đẹp thế này ai nhìn chẳng mê, ngày xưa thằng Thuận chẳng tìm mọi cách để cưới bằng được cháu về đấy thôi.
-Ngày xưa là ngày xưa, bây giờ anh ấy cả mấy tháng chẳng thèm ngó ngàng gì đến cháu. Chán lắm chú ơi, nhiều lúc cháu thấy cô đơn vô cùng.
-“Thảo nào, hôm nọ lồn nó ra nhiều nước thế, chắc cũng tại chồng lâu ngày chẳng chịu ỏ ê đây mà. Nhưng rõ ràng thằng Thuận nhìn thấy con Mai thì thèm nhỏ dãi ra rồi bắt đi Phú Quốc để địt, hay thằng này lại chán cơm thèm phở. Mẹ, vợ ngon thế này mà chê.”
Hắn nghĩ lung tung đến khi bị Vy mời rượu mới giật mình nâng ly. Trong lòng hắn nhộn nhạo, nhưng cũng không dám làm ra việc gì quá mức, hắn sợ trong nhà có máy quay, hắn mà làm gì không đúng mực, thằng cháu hắn mà biết thì hắn toi. Như đọc được suy nghĩ đó, những lời tiếp theo của nàng như cởi bỏ xiềng xích cho con thú bên trong của hắn xổng chuồng.
-Đấy chú nhìn xem, mấy cái camera an ninh từ trước khi anh ấy đi đã bắt đầu trục trặc, vậy mà cháu bảo anh ấy gọi thợ vào sửa anh ấy cứ không nghe. Hôm qua nó hỏng hết phải thay toàn bộ, tắc nghẽn nguồn cung thiết bị chắc phải đến mai mới lắp đặt xong. Giờ trong nhà đã chẳng có đàn ông lại còn không có gì để quan sát, lòng cháu cứ no nơm nớp ấy chú ạ.
-Thôi nào không có gì phải sợ đâu, khu mình ở an ninh rất tốt, tường cao cổng kín không có ai làm hại được mẹ con cháu đâu, yên tâm. Nếu vẫn chưa yên tâm thì chỉ cần cháu muốn chú sẽ qua lại thường xuyên hơn để đề phòng mọi bất trắc, đến khi Thuận về hoặc lắp xong camera thì thôi.
Vừa nói hắn vừa ngồi sát lại, và như để thăm dò, tay hắn liền cầm lấy tay Vy mà vỗ nhẹ. Vy không rút tay ra mà hơi ngoảnh sang nhìn vào mắt gã, rồi vẫn cái giọng du dương có đôi phần oán trách đó, cô rót mật vào lỗ tai Sang.
-Thôi cháu chẳng dám phiền chú thế đâu, chú còn phải để dành thời gian chăm lo cho sự nghiệp, hihi, rồi còn cả thời gian tìm vợ nữa chứ.
Như nhận ra sự đồng ý ngầm, mắt Sang nhìn Vy như muốn nuốt chửng lời nói động tác cũng bạo dạn hơn rất nhiều.
-Vợ á, đàn bà bây giờ ghê lắm, ích kỷ và thay đổi chóng mặt, chú chẳng biết làm thế nào để chọn được đúng người nữa. Giá kể ai xinh đẹp mà cũng tài giỏi, đoan chính được như Vy thì tốt quá.
-Hi hi, chú Sang nói chuyện ngọt ngào thế, lại còn có kinh tế rủng rỉnh thì thiếu gì cô theo, chắc tại chú kén quá nên mới chưa tìm được người đấy thôi.
Vy cố nói chuyện bình thường dù trong lòng ghê tởm cái bàn tay đang đặt trên vai mình đến mức buồn nôn. Bàn tay ấy đang lướt đến sát nách Vy, nơi lớp vải lụa mỏng không đủ để ngăn những cảm giác nhồn nhột lan ra khắp da thịt. Vy không ngăn hắn lại ngay mà chỉ hơi nghiêng người, để mái tóc buông xuống lấp đi ánh nhìn của hắn.
Một lúc sau, khi cảm thấy cái tay ấy bắt đầu lấn quá sâu, đầu ngón đã chạm đến phần thịt mềm sát cạnh ngực, Vy mới nhẹ nhàng đỡ lấy cổ tay hắn, vừa như từ chối vừa như vuốt ve.
-Chú, cái tay tay hư như vậy thì cô nào chẳng né, đến Vy còn sợ nữa là...
Cách xưng hô thay đổi cùng lời nói nghe như van nài, nhưng ánh mắt Vy nhìn sang lại khác, long lanh mà nửa mời nửa ngăn, khiến Sang không biết nên rụt tay về hay mạo hiểm tiến thêm.
Nhưng tinh trùng dồn lên não, thay vì rụt, hắn nắm lấy bàn tay Vy đang đỡ tay mình, kéo xuống đùi nàng rồi tiện thể để tay kia vòng ra sau lưng vuốt dọc theo eo và lưng váy, chạm đến cả vùng mông no tròn đang đè lên nệm sofa.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Hay quá, Vy chắc cho Sang ăn rồi lừa Sang thịt Tuấn đấy.
 

Lee_Smith

Yếu sinh lý
Hắn không dùng dương vật. Hắn dùng tay và miệng. Bàn tay của hắn di chuyển một cách điêu luyện, ấn vào từng huyệt đạo trên cơ thể Vy, đánh thức những ham muốn sâu kín nhất.

Miệng lưỡi của hắn là một cây bút lông, "vẽ" lên khắp cơ thể cô. Cánh bướm của cô, với đôi môi hồng thắm, được hắn thờ phụng một cách đầy nghệ thuật.

Tuấn lao vào tôi như một con thú đói. Hắn thô bạo, mạnh mẽ. Con cặc có gắn bi của hắn cày nát cái lồn của tôi. Đau. Nhưng cũng rất... thật.

Khác hẳn với Sang, tôi nghĩ, trong khi đang rên rỉ. Sang mang lại sự thăng hoa. Còn Tuấn, hắn mang lại sự giải tỏa. Một người là nghệ thuật. Một người là bản năng.

Tôi không chống cự. Tôi buông thả, để cho cơn bão của hắn cuốn đi. --- hjhj
 

Lituchi1

Tao là gay
Ch129. Bản lĩnh của Vy
Nhưng tinh trùng dồn lên não, thay vì rụt, hắn nắm lấy bàn tay Vy đang đỡ tay mình, kéo xuống đùi nàng rồi tiện thể để tay kia vòng ra sau lưng vuốt dọc theo eo và lưng váy, chạm đến cả vùng mông no tròn đang đè lên nệm sofa. Vy vẫn vùng vằng lấy lệ, không phản ứng quá rõ ràng, chỉ hơi xoay lưng lại, rót thêm rượu, giọng nhẹ như bay.
-Chú, người ta mời đến để bàn chuyện họp cổ đông, mà chú thì cứ như vậy làm người ta phân tâm chẳng biết bàn gì tiếp nữa...
-Thì đang bàn mà, vừa uống vừa nói chứ có gì đâu.
Sang cười khẽ, môi sượt sát vành tai Vy, thì thầm như thổi gió.
-Cháu mà lúc nào cũng dịu dàng thế này thì có họp hành gì cũng nên để thằng Thuận về hoặc đi họp thì ngồi cạnh chú để chú bảo vệ cho.
-Ngồi cạnh chú á, chú bảo vệ Vy thật chứ hay là ăn thịt Vy luôn, hí hí, Vy biết thừa.
Cái giọng cười lẳng lơ thấm vào tận xương khiến Sang mất hoàn toàn đi lý trí chỉ cố chạy theo thứ lạc thú đang mong chờ. Trong lòng Vy cũng không còn bình lặng, sự thiếu thốn bao ngày cùng những cái đụng chạm đầy kinh nghiệm nhanh chóng nhen nhóm ngọn lửa dục trong cô. Hơi thở cô dần trở thành nặng nề, lâu lâu lại phải ngả lưng ra sau tìm điểm tựa. Về tình dục Sang là một con cáo già, chỉ nhìn biểu hiện của Vy thôi hắn thừa hiểu nên tiếp tục làm gì.
Hai môi hắn phả từng hơi nhẹ nhàng lên gáy, và đôi tay vòng từ từ trườn lên phía trước lần mò đôi vú tròn lẳn của cô.
-Nó không mặc áo lót, chắc hẳn vì để chiều chuộng mình đây, chắc xa chồng lâu nên nứng lắm.
Hai bàn tay đi qua đường xẻ bên nách rồi lột đi hai miếng dán ngực bên trên, đến lúc này hai bầu vú đã chẳng còn gì để che chắn, mặc cho tay Sang thỏa thích mân mê. Hắn làm đủ trò với đôi bầu sữa ấy hết bóp rồi xoa, đôi khi còn gảy đầu ti liên tục. Nhìn Vy càng lúc càng thêm sướng hắn cũng dần lạc vào mê say, người hắn nóng ran, còn khúc củi giữa hai chân cũng phồng to hết cỡ.
Giữa lúc sự thăng hoa đã cao như đỉnh sóng thì bất ngờ Vy cười khúc khích rồi đứng dậy, xoay người đi chậm rãi về phía tủ rượu. Chiếc váy lụa sóng sánh theo từng bước chân, phần mông lộ rõ đường cong lắc lư khiến Sang ngồi trên ghế mà hai bàn tay cào cào lên đùi mình rạo rực.
Một chai rượu mới được khui ra, Vy rót cho Sang đầy ly mới, mắt nàng nhìn sâu vào mắt hắn, giọng nũng nịu như lúc đầu.
-Vy biết ngay mà, chú kiểu gì cũng ăn sạch Vy cho mà xem, ánh mắt chú nhìn Vy dê lắm, hihi.
-Cả hai cùng thích mà, chú hứa sẽ làm Vy lên tiên, đảm bảo Vy sẽ không bị hành hạ vì thiếu chồng hằng đêm nữa. Nào đến đây với chú.
-Đừng hòng, để chú dễ dàng có được rồi chú sẽ chẳng thèm quý trọng Vy nữa, rồi chú cũng lại chê chán giống lão Thuận mà thôi.
-Không bao giờ, thằng Thuận nó không biết thương em chứ chú mê em từ hồi em vào nhà này làm dâu rồi Vy ạ. 6năm rồi ngày nào chú cũng muốn được ôm em như thế này.
Hắn nói rồi vồ lấy Vy rồi ép em xuống ghế, hắn đè nghiến lên em, miệng hôn lên cổ còn bàn tay vuốt dọc từ mông rồi trườn lên túm vào bộ ngực sữa. Vy cong người rồi rên lên, tay cô cầm vào tay hắn nhưng chẳng dùng sức bao nhiêu, chỉ làm cho hắn lại càng thêm điên cuồng, mạnh mẽ.
Cánh cổng thiên đàng đang hé mở chờ Sang, mọi thứ lúc này dường như không tồn tại. Hắn chỉ còn biết cắm đầu khám phá những vùng da thịt mịn màng của Vy, dùng mọi cách để làm em thỏa mãn nhất để đổi lấy sướng khoái cho bản thân mình. Lúc lý trí bay xa, nàng hỏi câu bất ngờ .
-Uhm…Em cho chú yêu em…hư hư… nhưng chú hứa phải luôn tôn trọng và nâng niu em đấy nhé…đừng chê chán hay hắt hủi em đấy biết chưa.
-Chắc chắn rồi…hừ hừ…từ giờ em là người tình bé nhỏ của chú, chú chắc chắn sẽ cho em được sung sướng mỗi ngày.
-Đừng cho ai biết chuyện này…ư hư hư… chú bóp nhẹ thôi, ngực em đau…ư hư hư… cũng không được chia sẻ em cho ai khác nữa…biết chưa…
-Không bao giờ…em là của mình chú thôi…hừ hừ…vú em đẹp lắm …
-Phải bảo vệ em đấy nhé không được như lần trước trên phòng truyền thống đâu.
-Chỉ lần đó thôi, sẽ không còn lần sau nữa…chú…
Sau câu trả lời theo quán tính tên lưu manh cáo già biết mình lỡ lời thì lập tức dừng lại ngay, hắn ngẩng đầu lên thắc mắc.
-Em nói gì vậy, phòng truyền thống làm sao, có chuyện gì đã xảy ra trên đó.
Mắt Vy còn lim dim giờ mới chịu mở ra, tiếp theo cô nở nụ cười quyến rũ, trả lời hắn rất tự nhiên và còn vương chút tiếc nuối.
-Sao chú dừng lại, sợ sao, hi hi nhát thế. Em không nhớ hết nhưng cũng nhớ lờ mờ, sướng đến như vậy cơ mà. Em đoán là chú, vì ánh mắt chú nhìn em dâm tà lắm, chẳng giống một người chú tẹo nào.
Cô nói rồi dí ngón tay lên trán lão, vẫn nhõng nhẽo kiểu gọi mời kia, rồi mới nói tiếp.
-Nếu chú chạm vào người em và …ấy ấy, em sẽ không trách chú đâu nhưng từ giờ chú phải bảo vệ em, đừng để bị người ta sai bảo rồi bắt em chịu khổ, biết chưa. Nhìn ngực em đây này, đến bây giờ vẫn còn chưa hết tím.
-Chuyện gì thế này, con bé không thèm để ý đến việc mình bị hiếp dâm sao, chẳng lẽ nó đĩ thõa đến vậy cơ à hay nó đang bẫy mình đây nhỉ.
Trong đầu Sang nổi lên nghi ngờ, bàn tay đang bóp hăng say cũng phải tạm dừng. Lúc này Vy tiếp tục làm ra những hành động lớn mật, khiến những nghi ngờ vừa hình thành đã lại lung lay.
-Đấy chú kiểm tra mà xem, nếu cứ nhẹ nhàng nâng niu như chú thì sao em bị những vết này.
photo_2024-06-22_13-30-37-2.jpg
Vy kéo tay gã ta đặt lên một bên vú rồi miết mạnh, sau đó nàng vít cổ hắn xuống hôn môi. Nụ hôn kéo dài tầm 2 phút rồi hai người lại buông nhau ra, Vy nói.
-Có thương em không.
Người Sang run lên, lý trí hoàn toàn tan rã, hắn cố trấn tĩnh để trả lời, dù vậy giọng vẫn còn hơi run.
-Có, thương lắm, lần trước chỉ là Tuấn nó nhỡ tay thôi.
-Hử, Tuấn sao…sao chú lại để tên khốn nạn đấy chạm vào người em. Hắn đâu có xứng, nhất định em phải cho hắn một bài học mới được.
Vy nghiến răng trèo trẹo, đôi mắt hằn đỏ những tia máu tỏ rõ sự hận thù, đây hoàn toàn là phản ứng thật của cô, cũng làm cho Sang có đôi phần khiếp sợ.
-Sao thế, sao chú lại dừng em đang sướng mà chú ơi. Em chỉ nói sẽ cho hắn biết tay chứ có trách móc gì chú đâu.
-Nhưng nó có clip ghi lại hết, lúc đấy em lăn lộn quằn quại hưởng ứng chứ có chống cự chút nào đâu. Giờ em mà đòi kiện nó đưa ra làm chứng cứ thì ai thèm tin em, không khéo còn là em mất sạch.
-Em kiện mà làm gì, nó giữ thứ đó em chỉ có thua, kiện vừa mất danh dự lại còn trở thành trò hề cho cả công ty. Mà như thế cũng làm liên lụy đến chú, em sẽ tìm cách khác để trừng phạt hắn sau…tiếp đi chú ơi, em còn ngứa nhiều chỗ lắm…uhm…ôi đúng rồi chú ơi…em sướng…
Tay nàng hướng dẫn tay hắn trượt từ ngực dần xuống sâu hơn, khi hắn chạm vào vùng mu nàng đã giạng chân đón chào.
-Từ giờ chỉ được mình chú chạm vào đây thôi đó…ứ ứ ứ…chứ không được để đại ca chú chạm vào nghe chưa…ứ ứ ứ…nghe chú nói vậy là em hiểu nó là chủ mưu …nó đã sai bảo chú …bắt chú làm những việc không thích đúng không.
Sang tức tối khi bị coi là đàn em của thằng nhãi nhép, nhưng hắn vẫn không chịu nói gì mà tiếp tục khám phá vùng trơn mềm ướt át của Vy. Những ngón tay đã bắt đầu thò ra thụt vào dữ dội kéo theo là nước nhờn chảy ướt tay.
chuyen-y-1611416522801198697746-1642846975807-1642846976074577226832 (1).jpg
Vy sướng mà ưỡn người liên tục, nhưng miệng vẫn lải nhải không ngừng.
-Ư hư hư…Từ giờ vì em chú phải bứt lên…ôi thích quá … không được kém cỏi như trước nữa…phê quá…ứ ứ ứ…đừng để thằng phế thải ấy dắt mũi nghe không …ứ ứ ứ…cứ tưởng chú là đàn ông mạnh mẽ lắm…ai dè…ôi…để người mình thích bị hiếp mà chẳng dám nói gì…
Sang tức lộn ruột, hắn thấy chẳng còn gì phải sợ thì lật bài luôn.
-Chúng nó tuổi gì sai khiến chú được, tại em làm chú thấy thèm rồi cả chồng em nữa, chẳng coi chú ra gì nên chú sai nó mua thuốc rồi đưa cho con Mai bỏ vào trà sữa cho em uống đấy. Địt mẹ, chúng nó chỉ là tay sai, chú bảo gì nghe đấy. Giờ em làm người tình của chú cũng phải ngoan ngoãn như vậy biết chưa.
Hắn nói, rít qua kẽ răng, bàn tay trên vú siết mạnh, còn bàn tay phía dưới thụt thò nhanh hết cỡ tạo nên những tiếng nhóp nhép rộn rã cả căn phòng.
“Chát” tưởng rằng Vy đang quay cuồng dưới bàn tay điêu luyện của mình, Sang không một chút nào đề phòng thì nhận cú tát tựa như trời giáng. Sau đó khi hắn còn chưa kịp hiểu gì thì Vy đã đứng thẳng người lên, vơ lấy chiếc điện thoại đang úp trên mặt bàn rồi chạy ra chỗ khác thật xa.
Sang nhìn người đàn bà vài giây trước còn quằn quại dưới bàn tay của mình rồi rên la những từ dâm đãng, giờ cô ấy đang đứng kia, chỉnh lại chiếc váy dài và đôi mắt nhìn lão ta sắc lẹm. Hắn không hiểu chuyện gì xảy ra lền cất tiếng hỏi.
-Vy, em làm gì vậy, sao lại đánh chú đau như thế.
Mắt Vy vẫn hằn đỏ tia dữ tợn, cô mím môi giữ chặt sự căm tức trong lòng. Cô bước đi thật chậm đến cạnh chiếc bàn, tiếng gót giày nện nhè nhẹ trên sàn rồi dừng lại khi nàng rút ra một xấp tài liệu và đặt lên bàn trước mặt Sang.
-Chú tưởng phụ nữ chúng tôi là giẻ rách hay sao mà chà đạp xong là có thể vứt mà không phải chịu hậu quả. Nhầm rồi “chú chồng” của tôi ạ. Ông mở ra xem đi.
Tay Sang với đến tập hồ sơ ,hắn cũng láng máng hiểu ra, cũng đang chuẩn bị mọi phương án hòng lật ngược tình thế.
-Đấy chính là ảnh tôi chụp lại cái góc kia trong căn phòng truyền thống, kèm theo chỗ giấy tờ xét nghiệm ngay sau khi tôi lết ra khỏi được tòa nhà. Tất cả đều chỉ ra rằng tôi bị hiếp, và đã đủ cơ sở để mở một cuộc điều tra.
Nàng nói hết cũng là lúc Sang khép lại đống hồ sơ, mắt hắn nhìn cô lom lom hơi lo lắng nhưng chưa sợ hãi quá nhiều.
-Vậy hôm nay Vy gọi chú đến đây để gài bẫy nhằm tìm hiểu kĩ càng sự việc? Để làm gì, kiện hả, liệu có thắng được không, có nhớ chú vừa kể trong tay Tuấn có gì không.
Hắn vẫn nhếch môi, nụ cười nửa miệng như thách thức. Vy thấy hết, nghe hết nhưng vẫn bình tĩnh vô cùng. Vì đây chưa phải tất cả của nàng, kịch bản cô dựng lên cả buổi chiều làm sao mà đơn sơ thế được.
-Chú đọc kĩ các xét nghiệm tôi đã làm chưa, tốn kém lắm đấy mà không tìm ra dược chất đã dùng để khiến tôi mê man, bác sĩ đặt hiềm nghi là GHB. Còn những tờ kết quả khác là xét nghiệm tế bào lạ còn sót lại. Mà chú biết không, tôi lấy mẫu xét nghiệm, xét nghiệm ADN. Có đến hai mẫu khác nhau của hai người đàn ông. Nhưng khổ nỗi, như luật sư vừa nói sáng nay, nếu hai người cùng chối tội, bảo tôi đồng thuận thì tôi chẳng làm gì được. Lại còn mang tiếng. Tập đoàn thì sẽ phản đối tầm soát ADN diện rộng, mất uy tín. Chú thấy đấy tôi gặp khó khăn trăm bề, nhưng may mắn.
Mặt sang bấy giờ hơi đổi sắc, đến khi nhìn thấy thứ Vy cầm phe phẩy trên tay thì chán hẳn.
-Chú nhận ra tấm thiệp này đúng không, nếu chú quên thì để tôi đọc lại cho nhớ: “Thư mời dự cuộc họp cổ đông tập đoàn (...)
Xin kính mời ông Vũ Văn Sang vào…”. Tấm thiệp này hết giờ hành chính buổi sáng đó mới đến tay mọi người, tôi cũng có nhưng ghi tên khác. Vậy là chứng tỏ lúc tôi bị hiếp ở đó chú cũng có mặt. Giờ thêm với đoạn ghi âm này chú nghĩ tôi mà đi kiện sẽ có điều gì xảy ra.
Mặt Sang trắng bệch ánh mắt không còn đủ điềm tĩnh như vừa rồi mà đảo qua đảo lại như dang cố tìm đường lui.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Lituchi1

Tao là gay
Ch130. Dồn ép
Vy tiếp tục những đợt tấn công.
-Chú đã tải đoạn clip kia về máy chú chưa, tôi đoán là chưa vì nếu có chú đã đem ra để dọa. Giờ nói tiếp việc tôi cầm đoạn ghi âm này đi kiện nhé. Trong trường hợp một trong 2 mẫu ADN kia trùng với chú mà chắc chắn không lệch được rồi. Với từng ấy thứ để chứng minh, công an sẽ kết luận được rằng chú chính là người hiếp dâm tôi. Còn về Tuấn và cả chị Mai kia nữa, chú nghĩ họ có nhận tội không. Chắc chắn là không rồi, Tuấn sẽ xóa đoạn clip kia đi, đó là thứ cụ thể nhất chứng mình được hắn cùng chú hiếp tôi lúc đó. Còn ADN, thì hắn sẽ nói rằng bị lẫn vào, vì đó là nơi hắn ở suốt ngày, có chút ADN rơi vãi cũng chẳng lạ. Còn Mai lại càng dễ, chú biết mà đúng không.
Mồ hôi Sang đã rịn ra khắp mặt, miệng mở to mà ấp úng chẳng ra câu. Vy chưa dừng lại ở đó, nàng tiếp tục dồn ép khiến Sang muốn thở cũng khó.
-Kết quả chắc sẽ là như thế này, chú ra trước vành móng ngựa, nhận án khoảng 17 năm. Còn tôi chắc sẽ ly hôn với Thuận hoặc biết đâu đấy anh ta rộng lượng sẽ cho qua. Nhưng Tuấn thì sẽ nhơn nhơn mà sống, mang tiếng nó chỉ là đàn em nhưng dắt mũi cho một lão lưu manh như chú đi tù, chú thấy cay cú lắm không.
Sang không nói gì, chỉ ngồi đơ như tượng, nhưng trong đầu hắn là muôn vàn những toan tính khác nhau, còn trong đáy mắt là sự nguy hiểm chực chờ. Vy nhìn lão một lúc lâu rồi cười khẩy.
-Tôi biết, chú đang định giật lấy chiếc điện thoại trong tay tôi rồi xóa hoàn toàn những gì tôi vừa ghi lại. Cách đấy hay nhưng khó lắm, tại vì tôi đã gửi hết lên bộ nhớ đám mây rồi. Cái đấy chỉ có tôi và chồng tôi mới tìm lại được, thế nên chú cướp điện thoại chạy đi cũng chẳng thay đổi được gì. Tôi còn một cách dễ hơn muốn cùng chú thương lượng, không biết ý chú thế nào.
Vy vứt chiếc điện thoại ngay trước mặt lão, không chút phòng bị nào, đủ cho hắn hiểu rằng có được nó cũng vô tác dụng. Cô để cho hắn thấm hết những lời cô vừa nói cho hắn mường tượng ra rằng viễn cảnh mình ngồi tù là có thật. Đến khi hắn thở dài chán nản, đôi mắt ủ dột cụp hẳn xuống rồi hỏi Vy.
-Giờ cháu muốn ta làm thế nào để chuộc lỗi với cháu đây, nói đi ta sẽ làm mọi thứ.
-Hi hi, cháu đợi câu này mãi.
Cái giọng cười nói dễ thương vẫn như khi nãy nhưng Sang chẳng còn thấy nó ngây thơ hay quyến rũ nữa mà thấy đầy rẫy nguy hiểm bên trong.
-Thế này đi, tôi chỉ cần một nửa cổ phần của chú trong tập đoàn, cùng với đó giúp tôi thu hồi laptop cùng điện thoại của tên Tuấn, tôi muốn tự mình xem rồi xóa mọi thứ hắn đã quay.
-Cái gì, nửa cổ phần sao, haha. Vy ơi cô tham quá rồi, tôi xuất mồ hôi đổ máu nửa đời mới đổi được từng đó, cô vừa mở miệng là đòi một nửa giao ra. Cô nằm mơ.
Những điều hắn nói là hoàn toàn chân thực, năm xưa hắn làm biên phòng, không biết bao nhiêu lần ăn gian làm dối, nhảy vào nguy hiểm suýt bị bắt và chết hụt mấy lần để có được vài đồng như vậy. Rồi hắn cầm hết những đồng xương máu đó góp phần với anh trai, cùng một vài anh em nữa mở công ty. Rồi từ cái công ty con con kia trở thành tập đoàn tầm cỡ, tuy hắn không phải bỏ công nhiều nhưng đây luôn là niềm tự hào của hắn. Hơn nữa, số cổ phần mà hắn nắm trong tay mỗi năm cũng đem lại đôi chục tỷ tiền cổ tức, khiến hắn sống sung túc từ ngày xưa đến giờ. Giờ có người lấy đi một nửa thì thà giết gã cho xong.
Nhưng lời của Vy vẫn tiếp tục, khiến Sang càng lúc càng phân vân.
-Chú Sang ra xã hội bao năm đã bị rơi vào vòng lao lý bao giờ chưa, hay có bạn bị đi tù nào chia sẻ lại với chú cuộc sống ở trong đấy không. Nếu có rồi chú thử nghĩ xem ở trong đấy từ 15, đến 17 năm. Lúc ra chú sẽ dùng số tiền tích cóp được để làm gì, mua một cái quan tài dát vàng sao.
Đúng vậy nếu tội hiếp dâm được thành lập thì ít nhất đi tù 15 năm, thêm vào các tình tiết tăng nặng như dùng thuốc nhập lậu, tác động xấu đến sức khỏe lâu dài của bệnh nhân..vv… Chắc chắn hắn sẽ ở trong đó gần 20 năm, đấy còn chưa kể đến hắn làm vậy là chạm nọc thằng cháu lão, vậy hắn sẽ khiến lão khổ sở hơn gấp trăm lần, chắc chắn thế. Ra tù gần 80 tiền kia chắc chỉ mua hòm như lời Vy nói thật. Vy đứng đằng xa nhìn thấy hết sự phân vân giằng xé đó, cô tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa.
-À tôi cũng thử tìm hiểu về cuộc sống trong tù, chú biết không tôi tìm được một bài viết rất hay và chân thật về cách mà tội phạm hiếp dâm được đối xử trong đó. Chú đọc thử đi để cho dễ lựa chọn.
Sang giật mình nhớ lại, có một lần nghe thằng cu em kể chuyện đánh bạn tù là phạm nhân lĩnh án hiếp dâm, tàn bạo và biến thái nhất mới chỉ miêu tả được một phần hành động đấy. Nếu hắn chịu cực hình như vậy chắc chết rục xương trong đó luôn chứ mong gì được ngày về.
-Sao chú Sang đổ nhiều mồ hôi thế, sợ cuộc sống đó quá sao, vậy để thằng khác nó chịu thay cũng được, chú thì chịu khó tiêu ít đi một chút.
-Thôi đủ rồi, tôi đồng ý, tôi sẽ viết giấy sang nhượng một nửa cổ phần luôn tại đây, còn điện thoại với laptop của thằng Tuấn lúc khác tôi đưa.
Mai đã chuẩn bị sẵn biểu mẫu được luật sư tư vấn đàng hoàng. Chỉ vài phút sau, sau khi đọc đi đọc lại đến mười mấy lần, Sang đặt bút ký lên, đồng thời Mai cũng viết giấy cam kết không kiện tụng gì lão Sang vụ ở phòng truyền thống kia. Còn đoạn ghi âm giờ chỉ còn nguy hiểm khi rơi vào tay Thuận thì Vy vẫn giữ lại, bao giờ Sang lấy được điện thoại, laptop của Tuấn thì trao đổi.
-Chú Sang này, đến trưa ngày mai hoặc ngày kia tôi cần chú phối hợp một chút, vẫn phòng đó thôi, cụ thể như nào tôi nói sau.
Sang ủ rũ gật đầu, đi ra đến cổng hắn nói với lại với cô.
-Vy, quả thực cô rất thông minh, thằng Thuận không xứng với cô đâu. Đây không phải là tôi chia rẽ vợ chồng cô mà là một lời khuyên thật, cháu tôi, nó rất không tốt. Không phải tự nhiên Mai chấp nhận hãm hại cô, tất cả vì chồng cô đã làm thế với cô ta trước, hãy tự điều tra chuyện này. Chào cô, cảm ơn về cuộc gặp rất đáng nhớ hôm nay.
Hắn đi đến 10 phút rồi mà Vy vẫn còn đứng đó, trong đầu cô vẫn ong ong những lời hắn để lại trước khi lên xe. Thuận chồng cô đã hiếp Mai, thật sao? Sao hắn lại làm chuyện cầm thú đấy, vì chị ấy đẹp quá à, chuyện xảy ra khi nào, có phải trong chuyến công tác? Điều đó giải thích vì sao chị Mai lại về trước và thái độ với mình lại trở lên thất thường như vậy. Rồi sao nữa, chị trả thù Thuận trên người mình ư, sao chị ác thế.
Mọi chuyện đều phải điều tra, nếu Thuận thật sự làm điều đó, cô sẽ không thể nào tiếp tục sống với anh ta.
Sóng ngầm nổi ở khắp nơi thì sóng khoái cảm của Mai mới vừa được “bố yêu” của cô lắng lại. Cô trở về nhà lúc đèn ngủ của các con đã tắt tự bao giờ, cô lên giường đánh thẳng một giấc êm ru để lấy sức mai ra ngân hàng lấy tiền xe rồi nộp tiền đất.
Bộ ba nguyên tử Mai, Yến và bà Bích nay chỉ còn hai mẹ con bà. Họ ngồi đó làm bừng sáng cả cái sảnh ngân hàng khiến ai cũng phải chú ý. Rồi mọi thứ đều thuận lợi xong trong buổi sáng, Mai và mẹ lại cùng nhau đi về, vì bà còn bận chuẩn bị cho lễ kỉ niệm ngày mai. Trên xe, hai mẹ con vui cười suốt cả đoạn đường.
-Ngày mai là kỉ niệm 6 năm ngày cưới của mẹ với chú. Không biết thằng Khánh chồng con có về không.
-Chắc có đấy ạ, hôm qua anh ấy nhắn con là chiều nay bố mẹ anh ấy xuống đây đón hai bé nhà con đi chơi, vậy chắc anh ấy cũng sẽ về.
-Sao lịch chồng con đi công tác mà con cũng không nắm được vậy, trước đây con đâu có thế. Có phải vì thằng Khanh mà con lạnh nhạt với chồng? Mẹ đã dặn con sao con không chịu nhớ à.
-Lúc anh ấy ở nhà con đã phải cố gồng rồi, không lúc nào không tự nhủ phải diễn cho ra vai vợ ngoan mẹ hiền. Giờ cả lúc anh ấy đi công tác mà cũng phải diễn thì mệt mỏi lắm con không chịu nổi.
-Thế nhưng mọi thứ đã đâu vào với đâu mà con được xả vai chứ, còn đến 2 lượt đóng tiền đất cơ mà, 60 tỷ đấy.
-Không lo mẹ ạ, mấy hôm trước chồng con khẳng định rồi, trước khi bước sang tháng 6 sẽ có tiền. Cả mảnh đất kia chỉ thanh toán một lần là xong.
-Ôi thế thì thoải mái cho con quá rồi, có khối tài sản ấy trong tay sao còn phải lo chuyện tự do tài chính sau này, tha hồ mà chạy theo thanh xuân.
Con cười, mẹ cười hai túi da đẹp nhưng lại có tâm hồn đen tối, họ quên luôn giá trị cơ bản một con người.
Mai về đến nhà đã thấy bóng lưng Khánh, vẫn như thường lệ, anh vui vẻ chơi đùa với các con. Thấy Mai về anh cười thật tươi rồi hỏi thăm nồng nhiệt như bao lần, Mai trả lời qua loa rồi kể với anh chuyện đất cát cũng hỏi anh luôn số tiền trả nốt kia anh tính sao. Câu trả lời của anh khiến cô rất hài lòng, anh nói.
-Đợi qua lễ kỉ niệm ngày cưới của mẹ và chú Quảng anh sẽ thu xếp cho em.
Thường khi Khánh nói thế, nhất là chuyện tiền nong thì tức là không vấn đề. Chiều đến ông bà nội Fa,Mi đến đón 2 cô bé đi chơi xa, kèm theo luôn cả bà vú. Trước khi đi bố Khánh vỗ vai anh ngậm ngùi.
-Thôi, cố gắng.
Họ đi rồi căn nhà trở thành yên lặng đến một tiếng cười cũng không có. Người tập yoga, người bận việc, họ như hai khách trọ, đến tối thì người trước kẻ sau ngủ chung giường. Sáng nay Khánh rủ Mai đi ăn sáng, vợ chồng có giây phút rảnh rỗi thì cũng nên hẹn hò một chút.
Khánh dắt vợ nên một quán rất ngon trên phố cổ, một quán phở với không gian được sắp xếp từng ô. Hai người nắm tay như bình thường, Khánh vẫn ngọt ngào, chú ý chăm sóc cho vợ từng chút một, ai nhìn vào cũng cảm nhận được tình yêu dành cho cô. Mai thì khác, mới nãy còn bình thường nhưng bây giờ đột xuất cô đòi quay về.
-Sao thế em, phở ở đây ngon lắm, làm cũng rất nhanh thôi, không phải đợi quá lâu đâu em ạ.
-Không, đi về, em không đói, về để em còn chuẩn bị trang điểm trưa nay là tiệc chính kỉ niệm ngày cưới của mẹ em rồi. Nếu anh thích ăn thì ngồi đó ăn một mình, em bắt taxi đi về.
Giọng nàng rất cương quyết, thậm chí đã bắt đầu quạo, còn Khánh vẫn nhẫn nhịn, anh cười tươi lại xách túi theo vợ về. Mọi người khách trong quán đều nhìn thấy, có người trách thầm Mai có người không nhưng hầu hết ai cũng đều khen Khánh. Bao gồm cả cô gái váy trắng ngồi bàn bên trong, nhưng cô gái ấy suy nghĩ nhiều hơn mọi người vì cô ấy đã đối diện với ánh mắt của Mai trước khi Mai quay lưng đòi về. Đây cũng là lần thứ hai Mai nhìn thấy cô rồi nổi xung như thế, cô nhìn về phía bạn trai mình đối diện rồi hỏi.
-Anh này, anh có thấy cái chị đẹp ơi là đẹp vừa nãy không.
-Anh chỉ nhìn lướt qua không để ý lắm.
-Mình gặp chị ấy 2 lần rồi mà anh không ấn tượng à, một lần là ở nhà hàng (...) nữa.
-Anh chẳng để ý mà làm gì cả, trong mắt anh chỉ có mỗi em.
-Hi hi, thầy giáo mà giỏi nịnh.
Cô cười rồi lại tiếp tục ăn nhưng trong lòng thì đã nghi ngờ những điều Khanh nói.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
 

Mr Dài lâu

Yếu sinh lý
Ch129. Bản lĩnh của Vy
Nhưng tinh trùng dồn lên não, thay vì rụt, hắn nắm lấy bàn tay Vy đang đỡ tay mình, kéo xuống đùi nàng rồi tiện thể để tay kia vòng ra sau lưng vuốt dọc theo eo và lưng váy, chạm đến cả vùng mông no tròn đang đè lên nệm sofa. Vy vẫn vùng vằng lấy lệ, không phản ứng quá rõ ràng, chỉ hơi xoay lưng lại, rót thêm rượu, giọng nhẹ như bay.
-Chú, người ta mời đến để bàn chuyện họp cổ đông, mà chú thì cứ như vậy làm người ta phân tâm chẳng biết bàn gì tiếp nữa...
-Thì đang bàn mà, vừa uống vừa nói chứ có gì đâu.
Sang cười khẽ, môi sượt sát vành tai Vy, thì thầm như thổi gió.
-Cháu mà lúc nào cũng dịu dàng thế này thì có họp hành gì cũng nên để thằng Thuận về hoặc đi họp thì ngồi cạnh chú để chú bảo vệ cho.
-Ngồi cạnh chú á, chú bảo vệ Vy thật chứ hay là ăn thịt Vy luôn, hí hí, Vy biết thừa.
Cái giọng cười lẳng lơ thấm vào tận xương khiến Sang mất hoàn toàn đi lý trí chỉ cố chạy theo thứ lạc thú đang mong chờ. Trong lòng Vy cũng không còn bình lặng, sự thiếu thốn bao ngày cùng những cái đụng chạm đầy kinh nghiệm nhanh chóng nhen nhóm ngọn lửa dục trong cô. Hơi thở cô dần trở thành nặng nề, lâu lâu lại phải ngả lưng ra sau tìm điểm tựa. Về tình dục Sang là một con cáo già, chỉ nhìn biểu hiện của Vy thôi hắn thừa hiểu nên tiếp tục làm gì.
Hai môi hắn phả từng hơi nhẹ nhàng lên gáy, và đôi tay vòng từ từ trườn lên phía trước lần mò đôi vú tròn lẳn của cô.
-Nó không mặc áo lót, chắc hẳn vì để chiều chuộng mình đây, chắc xa chồng lâu nên nứng lắm.
Hai bàn tay đi qua đường xẻ bên nách rồi lột đi hai miếng dán ngực bên trên, đến lúc này hai bầu vú đã chẳng còn gì để che chắn, mặc cho tay Sang thỏa thích mân mê. Hắn làm đủ trò với đôi bầu sữa ấy hết bóp rồi xoa, đôi khi còn gảy đầu ti liên tục. Nhìn Vy càng lúc càng thêm sướng hắn cũng dần lạc vào mê say, người hắn nóng ran, còn khúc củi giữa hai chân cũng phồng to hết cỡ.
Giữa lúc sự thăng hoa đã cao như đỉnh sóng thì bất ngờ Vy cười khúc khích rồi đứng dậy, xoay người đi chậm rãi về phía tủ rượu. Chiếc váy lụa sóng sánh theo từng bước chân, phần mông lộ rõ đường cong lắc lư khiến Sang ngồi trên ghế mà hai bàn tay cào cào lên đùi mình rạo rực.
Một chai rượu mới được khui ra, Vy rót cho Sang đầy ly mới, mắt nàng nhìn sâu vào mắt hắn, giọng nũng nịu như lúc đầu.
-Vy biết ngay mà, chú kiểu gì cũng ăn sạch Vy cho mà xem, ánh mắt chú nhìn Vy dê lắm, hihi.
-Cả hai cùng thích mà, chú hứa sẽ làm Vy lên tiên, đảm bảo Vy sẽ không bị hành hạ vì thiếu chồng hằng đêm nữa. Nào đến đây với chú.
-Đừng hòng, để chú dễ dàng có được rồi chú sẽ chẳng thèm quý trọng Vy nữa, rồi chú cũng lại chê chán giống lão Thuận mà thôi.
-Không bao giờ, thằng Thuận nó không biết thương em chứ chú mê em từ hồi em vào nhà này làm dâu rồi Vy ạ. 6năm rồi ngày nào chú cũng muốn được ôm em như thế này.
Hắn nói rồi vồ lấy Vy rồi ép em xuống ghế, hắn đè nghiến lên em, miệng hôn lên cổ còn bàn tay vuốt dọc từ mông rồi trườn lên túm vào bộ ngực sữa. Vy cong người rồi rên lên, tay cô cầm vào tay hắn nhưng chẳng dùng sức bao nhiêu, chỉ làm cho hắn lại càng thêm điên cuồng, mạnh mẽ.
Cánh cổng thiên đàng đang hé mở chờ Sang, mọi thứ lúc này dường như không tồn tại. Hắn chỉ còn biết cắm đầu khám phá những vùng da thịt mịn màng của Vy, dùng mọi cách để làm em thỏa mãn nhất để đổi lấy sướng khoái cho bản thân mình. Lúc lý trí bay xa, nàng hỏi câu bất ngờ .
-Uhm…Em cho chú yêu em…hư hư… nhưng chú hứa phải luôn tôn trọng và nâng niu em đấy nhé…đừng chê chán hay hắt hủi em đấy biết chưa.
-Chắc chắn rồi…hừ hừ…từ giờ em là người tình bé nhỏ của chú, chú chắc chắn sẽ cho em được sung sướng mỗi ngày.
-Đừng cho ai biết chuyện này…ư hư hư… chú bóp nhẹ thôi, ngực em đau…ư hư hư… cũng không được chia sẻ em cho ai khác nữa…biết chưa…
-Không bao giờ…em là của mình chú thôi…hừ hừ…vú em đẹp lắm …
-Phải bảo vệ em đấy nhé không được như lần trước trên phòng truyền thống đâu.
-Chỉ lần đó thôi, sẽ không còn lần sau nữa…chú…
Sau câu trả lời theo quán tính tên lưu manh cáo già biết mình lỡ lời thì lập tức dừng lại ngay, hắn ngẩng đầu lên thắc mắc.
-Em nói gì vậy, phòng truyền thống làm sao, có chuyện gì đã xảy ra trên đó.
Mắt Vy còn lim dim giờ mới chịu mở ra, tiếp theo cô nở nụ cười quyến rũ, trả lời hắn rất tự nhiên và còn vương chút tiếc nuối.
-Sao chú dừng lại, sợ sao, hi hi nhát thế. Em không nhớ hết nhưng cũng nhớ lờ mờ, sướng đến như vậy cơ mà. Em đoán là chú, vì ánh mắt chú nhìn em dâm tà lắm, chẳng giống một người chú tẹo nào.
Cô nói rồi dí ngón tay lên trán lão, vẫn nhõng nhẽo kiểu gọi mời kia, rồi mới nói tiếp.
-Nếu chú chạm vào người em và …ấy ấy, em sẽ không trách chú đâu nhưng từ giờ chú phải bảo vệ em, đừng để bị người ta sai bảo rồi bắt em chịu khổ, biết chưa. Nhìn ngực em đây này, đến bây giờ vẫn còn chưa hết tím.
-Chuyện gì thế này, con bé không thèm để ý đến việc mình bị hiếp dâm sao, chẳng lẽ nó đĩ thõa đến vậy cơ à hay nó đang bẫy mình đây nhỉ.
Trong đầu Sang nổi lên nghi ngờ, bàn tay đang bóp hăng say cũng phải tạm dừng. Lúc này Vy tiếp tục làm ra những hành động lớn mật, khiến những nghi ngờ vừa hình thành đã lại lung lay.
-Đấy chú kiểm tra mà xem, nếu cứ nhẹ nhàng nâng niu như chú thì sao em bị những vết này.
Xem nội dung: 455585Vy kéo tay gã ta đặt lên một bên vú rồi miết mạnh, sau đó nàng vít cổ hắn xuống hôn môi. Nụ hôn kéo dài tầm 2 phút rồi hai người lại buông nhau ra, Vy nói.
-Có thương em không.
Người Sang run lên, lý trí hoàn toàn tan rã, hắn cố trấn tĩnh để trả lời, dù vậy giọng vẫn còn hơi run.
-Có, thương lắm, lần trước chỉ là Tuấn nó nhỡ tay thôi.
-Hử, Tuấn sao…sao chú lại để tên khốn nạn đấy chạm vào người em. Hắn đâu có xứng, nhất định em phải cho hắn một bài học mới được.
Vy nghiến răng trèo trẹo, đôi mắt hằn đỏ những tia máu tỏ rõ sự hận thù, đây hoàn toàn là phản ứng thật của cô, cũng làm cho Sang có đôi phần khiếp sợ.
-Sao thế, sao chú lại dừng em đang sướng mà chú ơi. Em chỉ nói sẽ cho hắn biết tay chứ có trách móc gì chú đâu.
-Nhưng nó có clip ghi lại hết, lúc đấy em lăn lộn quằn quại hưởng ứng chứ có chống cự chút nào đâu. Giờ em mà đòi kiện nó đưa ra làm chứng cứ thì ai thèm tin em, không khéo còn là em mất sạch.
-Em kiện mà làm gì, nó giữ thứ đó em chỉ có thua, kiện vừa mất danh dự lại còn trở thành trò hề cho cả công ty. Mà như thế cũng làm liên lụy đến chú, em sẽ tìm cách khác để trừng phạt hắn sau…tiếp đi chú ơi, em còn ngứa nhiều chỗ lắm…uhm…ôi đúng rồi chú ơi…em sướng…
Tay nàng hướng dẫn tay hắn trượt từ ngực dần xuống sâu hơn, khi hắn chạm vào vùng mu nàng đã giạng chân đón chào.
-Từ giờ chỉ được mình chú chạm vào đây thôi đó…ứ ứ ứ…chứ không được để đại ca chú chạm vào nghe chưa…ứ ứ ứ…nghe chú nói vậy là em hiểu nó là chủ mưu …nó đã sai bảo chú …bắt chú làm những việc không thích đúng không.
Sang tức tối khi bị coi là đàn em của thằng nhãi nhép, nhưng hắn vẫn không chịu nói gì mà tiếp tục khám phá vùng trơn mềm ướt át của Vy. Những ngón tay đã bắt đầu thò ra thụt vào dữ dội kéo theo là nước nhờn chảy ướt tay. Xem nội dung: 455584Vy sướng mà ưỡn người liên tục, nhưng miệng vẫn lải nhải không ngừng.
-Ư hư hư…Từ giờ vì em chú phải bứt lên…ôi thích quá … không được kém cỏi như trước nữa…phê quá…ứ ứ ứ…đừng để thằng phế thải ấy dắt mũi nghe không …ứ ứ ứ…cứ tưởng chú là đàn ông mạnh mẽ lắm…ai dè…ôi…để người mình thích bị hiếp mà chẳng dám nói gì…
Sang tức lộn ruột, hắn thấy chẳng còn gì phải sợ thì lật bài luôn.
-Chúng nó tuổi gì sai khiến chú được, tại em làm chú thấy thèm rồi cả chồng em nữa, chẳng coi chú ra gì nên chú sai nó mua thuốc rồi đưa cho con Mai bỏ vào trà sữa cho em uống đấy. Địt mẹ, chúng nó chỉ là tay sai, chú bảo gì nghe đấy. Giờ em làm người tình của chú cũng phải ngoan ngoãn như vậy biết chưa.
Hắn nói, rít qua kẽ răng, bàn tay trên vú siết mạnh, còn bàn tay phía dưới thụt thò nhanh hết cỡ tạo nên những tiếng nhóp nhép rộn rã cả căn phòng.
“Chát” tưởng rằng Vy đang quay cuồng dưới bàn tay điêu luyện của mình, Sang không một chút nào đề phòng thì nhận cú tát tựa như trời giáng. Sau đó khi hắn còn chưa kịp hiểu gì thì Vy đã đứng thẳng người lên, vơ lấy chiếc điện thoại đang úp trên mặt bàn rồi chạy ra chỗ khác thật xa.
Sang nhìn người đàn bà vài giây trước còn quằn quại dưới bàn tay của mình rồi rên la những từ dâm đãng, giờ cô ấy đang đứng kia, chỉnh lại chiếc váy dài và đôi mắt nhìn lão ta sắc lẹm. Hắn không hiểu chuyện gì xảy ra lền cất tiếng hỏi.
-Vy, em làm gì vậy, sao lại đánh chú đau như thế.
Mắt Vy vẫn hằn đỏ tia dữ tợn, cô mím môi giữ chặt sự căm tức trong lòng. Cô bước đi thật chậm đến cạnh chiếc bàn, tiếng gót giày nện nhè nhẹ trên sàn rồi dừng lại khi nàng rút ra một xấp tài liệu và đặt lên bàn trước mặt Sang.
-Chú tưởng phụ nữ chúng tôi là giẻ rách hay sao mà chà đạp xong là có thể vứt mà không phải chịu hậu quả. Nhầm rồi “chú chồng” của tôi ạ. Ông mở ra xem đi.
Tay Sang với đến tập hồ sơ ,hắn cũng láng máng hiểu ra, cũng đang chuẩn bị mọi phương án hòng lật ngược tình thế.
-Đấy chính là ảnh tôi chụp lại cái góc kia trong căn phòng truyền thống, kèm theo chỗ giấy tờ xét nghiệm ngay sau khi tôi lết ra khỏi được tòa nhà. Tất cả đều chỉ ra rằng tôi bị hiếp, và đã đủ cơ sở để mở một cuộc điều tra.
Nàng nói hết cũng là lúc Sang khép lại đống hồ sơ, mắt hắn nhìn cô lom lom hơi lo lắng nhưng chưa sợ hãi quá nhiều.
-Vậy hôm nay Vy gọi chú đến đây để gài bẫy nhằm tìm hiểu kĩ càng sự việc? Để làm gì, kiện hả, liệu có thắng được không, có nhớ chú vừa kể trong tay Tuấn có gì không.
Hắn vẫn nhếch môi, nụ cười nửa miệng như thách thức. Vy thấy hết, nghe hết nhưng vẫn bình tĩnh vô cùng. Vì đây chưa phải tất cả của nàng, kịch bản cô dựng lên cả buổi chiều làm sao mà đơn sơ thế được.
-Chú đọc kĩ các xét nghiệm tôi đã làm chưa, tốn kém lắm đấy mà không tìm ra dược chất đã dùng để khiến tôi mê man, bác sĩ đặt hiềm nghi là GHB. Còn những tờ kết quả khác là xét nghiệm tế bào lạ còn sót lại. Mà chú biết không, tôi lấy mẫu xét nghiệm, xét nghiệm ADN. Có đến hai mẫu khác nhau của hai người đàn ông. Nhưng khổ nỗi, như luật sư vừa nói sáng nay, nếu hai người cùng chối tội, bảo tôi đồng thuận thì tôi chẳng làm gì được. Lại còn mang tiếng. Tập đoàn thì sẽ phản đối tầm soát ADN diện rộng, mất uy tín. Chú thấy đấy tôi gặp khó khăn trăm bề, nhưng may mắn.
Mặt sang bấy giờ hơi đổi sắc, đến khi nhìn thấy thứ Vy cầm phe phẩy trên tay thì chán hẳn.
-Chú nhận ra tấm thiệp này đúng không, nếu chú quên thì để tôi đọc lại cho nhớ: “Thư mời dự cuộc họp cổ đông tập đoàn (...)
Xin kính mời ông Vũ Văn Sang vào…”. Tấm thiệp này hết giờ hành chính buổi sáng đó mới đến tay mọi người, tôi cũng có nhưng ghi tên khác. Vậy là chứng tỏ lúc tôi bị hiếp ở đó chú cũng có mặt. Giờ thêm với đoạn ghi âm này chú nghĩ tôi mà đi kiện sẽ có điều gì xảy ra.
Mặt Sang trắng bệch ánh mắt không còn đủ điềm tĩnh như vừa rồi mà đảo qua đảo lại như dang cố tìm đường lui.
ANH EM ĐỌC TRUYỆN THÌ LIKE VỚI COMMENT MẠNH LÊN, MIỄN PHÍ MÀ.
Hay quá, quá thỏa mãn
 
Bên trên