NHỮNG CHUYỆN TÌNH CỦA TAO TỪ KHI CẤP 3 ĐẾN LÚC TRƯỞNG THÀNH CÓ GIA ĐÌNH RIÊNG

Thanh_Super

Yếu sinh lý
Nói chung cô gái này cũng rất ổn, chỉ tình cờ quen nhau trên chuyến xe bus muộn từ sân bay về , hôm ấy tao tiễn đứa em đi Hàn, không hiểu sao hôm đó tao không đi taxi về mà lại đi bộ ra bắt xe bus, thế rồi em lên sau, ngồi vào chỗ trống bên cạnh tao.
- Anh về điểm nào ạ?
- Mình về Kim Mã
- Thế khi nào đến Hoàng Quốc Việt anh nhắc em nhé, em ít đi xe bus nên không rành các bến
- Mình cũng ít đi, nhưng đến mình bảo, điểm đầu tiên là triển lãm nông nghiệp
- Thế em về chỗ nhà thi đấu Cầu Giấy, em xuống đi xe ôm cũng dc
- Ok, taxi cho an toàn, đêm hôm con gái một mình không nên đi xe ôm , nguy hiểm
- Em cám ơn anh, anh đi làm ở sân bay hay đi tiễn người nhà mà về giờ này,
- Mình tiễn người thân thôi, còn bạn?
- Em tiễn bạn em đi Nhật, người nhà anh đi đâu ạ? Đi Hàn, bay Seoul
- Em xin phép biết tên anh dc ko? Em là Tuệ Anh, sinh năm 88 còn anh?
- Mình 85, thực tế là 84, tao trả lời ráo hoảnh khi đang cắm mũi vào chơi game.
- Oh, thân tí thìn, người ta bảo tuổi tam hợp, tao nghe gật gù tán thành một cách xã giao
- Anh đang làm ở đâu ạ? Có gần nhà anh không? Mình làm ở Láng Hạ, cũng gần nhà thôi.
- Thế ạ, mai em đi có việc ở Giảng Võ, anh rảnh không tầm 10h em mời anh uống nước với em
- Mình không chắc, công việc mai cũng khá bận.

- Thế không sao ạ, nếu dc thì mời anh ra uống nước còn không thì dịp khác cũng dc anh ạ, em làm kiểm toán, còn anh? Mình làm linh tinh thôi, tao trả lời và nhận tấm danh thiếp , nhìn thiết kế cũng chuyên nghiệp.
- Anh có thể cho em xin số của anh được không, nếu không có duyên uống nước thì mong là bên em có thể cung cấp dịch vụ kiểm toán nếu có nhu cầu ạ
- Ok. Mình cám ơn nhé. Tao vẫn dán mắt vào cái điện thoại chơi games, dù em rất xinh, body hấp dẫn, ăn mặc năng động, rất thời trang. Thể hiện sự cá tính, hiện đại và gu ăn mặc, đồng nghĩa là cũng có điều kiện, sau này nhìn lại cái danh thiếp, thì mới biết cty kiểm toán này cũng có năng lực tốt. Em này còn có nghề làm đất cát, gia đình bố mẹ hay đầu tư, nhà ở khu Làng Quốc tế Thăng Long, thì chứng tỏ nền tảng rất ok. Tuy nhiên tao không hề đẻ tâm lắm vì nó không ảnh hưởng gì đến tao
Đi một vài chặng điểm dừng thì thấy em đã ghé đầu vào vai tao ngủ lúc nào không hay, xe thì vắng vì chuyến cuối cùng trong ngày.
- Anh về chưa, anh đi taxi hay xe bus thế?
- Anh đang về, xe bus 07 nhé, em không phải ra đón anh đâu, anh đi bộ vài phút,
- Oki, về em nấu cháo lưỡi cho anh ăn, em cũng đang thèm, kết thúc tin nhắn messenger bằng 1 cái icon ranh mãnh.
- Em ăn từ sáng sớm, chiều tối, có hôm buổi trưa, đêm thì ăn suốt mà nhỉ
- Kệ em, em thích ăn thì em phải dc ăn và ăn ngon lành là khác, anh cứ chờ đó. Tự nhiên thèm chất đạm nửa đêm này, chả biết có bị nghén không đây. 😊

Tao quay sang vỗ vai cô em,vì đã đến Cổ Nhuế rồi, ngái ngủ, ngồi thẳng dậy vuốt tóc nhìn tao hơi ngại, tao chỉ đến trạm đèn đỏ, phía trước là triển lãm Nông nghiệp.
- Em chào anh ạ, em vè trước, rất vui khi được biết anh
- Ok, chào bạn.
- Nhất ông em, tự nhiên có em gái xinh đáo đẻ, nhìn ngọt nước, cho số điện thoại, lại ghé vai làm một quả chợp mắt, đúng cao to đẹp zai nó khác ông ạ - ông anh phụ xe nói tếu
- Anh lấy danh thiếp cô ấy ko, em cầm đây này
- Thôi thôi, anh sức đâu, tầm ấy chỉ chú mới đáp ứng em nó được chứ anh thì chịu rồi, nhà nghỉ dăm chục một trăm còn dc tháng đôi lần chứ tầm ấy khách sạn bảy tám trăm nó mới chịu đi. Tao xuống ở trạm sau cô em.
Một cuộc làm quen rất tình cờ, nhưng nó nhanh chóng được xếp qua một bên ngay lập tức , khi cửa dc mở, chị Ninh Bình đang cầm cái muỗng dài và đôi đũa khoanh tay đứng đợi, mủm mỉm – có mùi gì thơm thơm, nhưng lại khét.
- Em nấu cháo thật mà, có lưỡi lợn em mua, nhưng tối nay không nấu cơm nên giờ em cho nấu cháo
- Thế giờ ăn lưỡi lợn là ngủ được rồi, không cần ăn thêm gì nữa đúng ko nhỉ?
- Chả biết, cứ lo trước việc này đi đã nào, mỗi đứa 1 tô, xem ai ăn xong sau thì không phải rửa bát và được bế lên giường nhé. 😊
Vk hiện tại của anh đã xuất hiện
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Nằm trên giường, tao kể
- Nay trên xe bus, có một bạn nhờ nhắc điểm dừng để xuống
- Bạn ấy có xinh hơn em không, chị cúi sát mặt vào hỏi thì thầm ranh mãnh
- Chắc cao hơn em một tí, nhìn thì vóc người cũng như em thôi, giống nhau ở cái nước da
- Thế số anh toàn quen các em có da trắng mịn và hồng không rám nắng như em ah, sao anh sướng thế nhở.
- Có cái danh thiếp,làm kiểm toán đấy, em xem tham khảo dc thì cầm lấy khi cần
- Oki, mình xin
- Sao bạn lại kể với mình nhỉ, mà sao bạn xuống Nghĩa Tân mà lại nói là xuống Kim Mã, tính khoe em ấy là mình hộ khẩu Ba Đình chứ không phải dân Cầu Giấy cho nó đỡ hèn hở. Lẽ ra thì dù ở Ba Đình cũng phải nói dối là xuống Nghĩa tân vào nhà con em có tí việc, ngủ giác mai về chứ, để còn đi cùng em nó một đoạn đường hoặc có chăng thì cũng đón hộ em cái taxi cho tròn trịa chứ, người đâu mà chả tâm lý tí nào
- Thì nói vậy cũng chả chết ai, lỡ xuống cùng em ấy lại muốn đi bộ cả đêm không tìm đc lối về nhà thì mai cả khu lại đăng tin tìm trẻ lạc , không ổn, có người lại khóc đỏ mặt lên chạy đôn chạy đáo đi tìm, nhỉ?
- Mấy giờ còn khóc mếu, xem cứ làm như em là của 6 năm về trước không bằng, cơ mà khóc nhè tí mới đáng yêu mà chỉ, hì hì
- Thế sao nay thèm cháo là lý do gì, tối ăn vẫn đói á, mấy khi em lục tục nấu nướng nửa đêm,
- Thèm quá, nên em nấu, em sợ em nghén cháo ấy, giờ mà nghén là cuối năm có em bé, chung ta sẽ ngồi hát ba ngọn nến lung linh, có một ông bố nửa đêm dậy pha sửa ,thay tã cho con, gội đầu bóp chân cho vợ, cuộc sống sao nó lại màu hồng đến thế
- Nghén thật không đấy, để anh còn báo về quê, oder mấy con bê con lợn sạch còn làm cỗ đãi hàng xóm.
- Không biết, em chậm 3 ngày rồi, chưa bao giờ em bị lệch quá 2 ngày như này đâu, chết anh rồi – chị đè xuống và hôn tao ngấu nghiến, một lúc sau thì chăn đệm lại phải sắp xếp lại mới ngủ được.

Những tháng ngày ở bên Chị Ninh Bình được tận hưởng đủ mọi cung bậc cảm xúc, sung sướng thăng hoa có, đói khát ê chề cũng có, trải nghiệm đó đây thì không thiếu, những cơn giận giữ nổi khùng thì lại càng không thể ít; tựu chung lại với một người con gái này, dữ không được mà hiền quá thì khó sống yên thân, nhưng nếu để cho ra thương trường làm voi chiến thì có ngày trắng tay thậm chí đi tù như chơi. Đổi lại, cho dù cuộc sống bên ngoài kia có biến cố đến mức nào, thì về nhà lại khác biệt với người phụ nữ này. Khi chia tay nhau, quán café tự nhiên phát lên bài Trả lại em yêu – Trần Thái Hòa, xung quanh các bàn nhìn sang thấy cô ấy khóc nức nở mà không một câu chuyện nào dám nâng cao âm lượng 😊
 

Irreguler

Chim TO
Kể ra như thời phong kiến xưa thì lấy dc hết các em mình muốn một cách tuần tự nhỉ 😂
Ko sướng đâu. Suốt ngày giải quyết kiện tụng của cái chợ ấy cũng ung đầu. Như chú chắc phải mua thùng carton Efferagal mà uống.
Vua Minh Mạng cũng còn lắc đầu ngao ngán với đống hậu cung kìa!
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Ko sướng đâu. Suốt ngày giải quyết kiện tụng của cái chợ ấy cũng ung đầu. Như chú chắc phải mua thùng carton Efferagal mà uống.
Vua Minh Mạng cũng còn lắc đầu ngao ngán với đống hậu cung kìa!
Thành ra vua toàn đoản thọ
Phúc như đông hải, thọ tựa nam sơn
Là toàn bố láo hết anh nhể
 
Bên trên