Trungcutlon
Yếu sinh lý
Thôi, bác viết theo hướng bác địt chị này đi, cho bọn em sướng cái đãTrên đường đưa chị về nhà sau cuộc nói chuyện, vòng qua chỗ căn nhà đợi sang tên
- anh có muốn đến 1 lần với căn nhà này của ạn không?
- nó là của em, ko phải của anh. Anh ko mua căn nhà, anh mua cho mẹ con em có chôn dung thân đàng hoàng danh chính ngôn thuận để mẹ con em đỡ khổ, rồi còn ông bà nữa.
Em Để nhanh chóng out khỏi nhà công vụ kia
- hỏi thật, từ khi làm thủ tục, anh có khi nào nghĩ mình đang vung tay quá trán với em ko?
- tất nhiên là không, anh thoải mái với việc anh làm thôi và ko lăn tăn điều gì, em biết tính anh mà
- anh vẫn để ý những gì em bảo mấy hôm trước chứ?
- anh chưa quên, xong anh thấy việc em chăm lo cuộc sống và ông bà là điều cần thiết hơn, nên làm
Quá khứ để nó ngủ yên, xếp gọn vào một bên là tốt nhất. Và anh thấy mình ko nên đề cập lại vấn đề đó em ạ
- đời người sống có một lần nên hãy cố gắng tận hưởng tháng ngày em thấy nó ý nghĩa nhất.
Em như vậy anh mới thực sự yên tâm sau này.
- vâng, anh quả quyết và cởi mở như vậy em cũng mừng
- xưa nay có bao giờ anh lấp lửng nước đôi với ai
Em vẫn thấy day dứt bản thân mình mười mấy năm nay, kể cả khi em..,
Thôi, chuyện nó xong rổi, ko nhắc đến nữa, sống cho ngày mai đi
- vâng, có lẽ đành vậy.
Em lại mang nợ anh một lần nữa và không biết khi nào mới trả lại dc và trả anh kiểu gì
Xong nghe anh nói thì em cũng thấy an lòng
Điều khiến em tiếc nuối nhất là hơn 20 năm qua, em chứ làm dc điều gì cho anh, mà toàn nhận ngược lại từ anh; thiết nghĩ cuộc hôn nhân vội vàng kia là một quyết định hồ đồ nhất đời em và giờ em đang phải trả giá cho nó; hằn là anh cứ hận và ghét, ko nhìn mặt em lại là một nhẽ, đằng này thì...
Em muốn nhớ nợ thì cứ ghi lại cũng dc, còn trả thì ko cần đâu, anh ko mong đợi điều đó - tao lảng tránh ý tiếp theo của cô ấy
Dù sau anh có bị sa cơ lỡ vận anh cũng ko nghĩ đến phần này, em thoải mái tư tưởng đi.
Mình chưa già nhưng ko còn trẻ, vậy nên đừng đê lãng phí một ngày có ý nghĩa, muốn nó có ý nghĩa thì phải xuất phát từ suy nghĩ của mình.
Mình khép lại chuyện này ở đây, anh cũng phải về có việc rồi.
Đóng cửa xe, tao cắm điếu thuốc và đạp ga chạy một mạch
Thiết nghĩ cuộc sống nó lúc nào cũng trong nút thắt thế kia thì sống thế quái nào dc
Chứ em biết các bác 84 Giáp Tí khôn như gì rồi; chung quy toàn cục thì các bác không bao giờ ngu với thiệt về mình đâu.
Tuổi em nói thật ngán mấy ô 84; khôn đéo gì mà khôn thế