full truyện siêu phẩm của tml Fafamimi

QuyTalk

Tao là gay
Vài ngày trôi qua, thời gian này Ninh, Phi và ông Lưu liên tục bận công việc tiếp khách, biếu xén để chuẩn bị cho chuyến quay lại Kenya một cách chu toàn nhất. Ông Lưu cũng rất lo lắng nên ông đã đích thân đi kèm hai cậu con trai của mình bởi vì lần quay lại này còn quan trọng hơn lần đầu tiên rất nhiều. Một phần cũng để truyền đạt lại toàn bộ kinh nghiệm của bản thân về mọi vấn đề, bí mật trong kinh doanh cho Phi và Ninh, sau đợt này ông sẽ toàn quyền cho chúng quyết định mọi việc.
Ngày hôm nay, Uyên lên công ty làm việc. Như thường lệ nàng luôn là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người ở đó kể cả khách cho đến nhân viên của công ty. Mặc dù cũng hay nhìn thấy nàng nhưng họ luôn phải ngước nhìn vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy của Uyên, một vẻ đẹp cuốn hút khó tả, nàng cứ như một người mẫu được vẽ ra bởi trí tuệ nhân tạo vậy, nàng đẹp không có góc chết không có ngoại lệ gì hết.

-Cộp! Cộp! Cộp! Cộp! –Tiếng guốc của Uyên vang lên ở đại sảnh tổng công ty, nó phá vỡ sự im lặng nơi đây một cách ngọt ngào nhất bởi vẻ đẹp phát sáng của Uyên. Với một gương mặt xinh đẹp cá tính nàng mang một vẻ đẹp cuốn hút khó tả, một vẻ đẹp bất cứ ai nhìn thấy cũng phải tương tư cả tháng trời và thắc mắc rằng tại sao trên thế gian lại có người xinh đẹp đến mức đó. Mặc dù rất xinh đẹp, nhưng vì tính cách nên nhìn Uyên lúc nào cũng rất khó gần. Vì vậy mọi người không ai dám lại gần bắt chuyện với nàng.

Hôm nay Uyên mặc một bộ váy công sở đen trắng, bộ ngực to của nàng vun cao đẫy đà sau lớp áo trắng tinh khôi, ống tay lỡ để lộ ra đôi tay dài trắng mịn đang ôm một chiếc túi tài liệu. Chiếc váy zip bó sát vào bộ mông to tạo nên một đường cong hoàn hảo. Với chiều cao 1m70 nàng rất tự tin với đôi chân dài cân đối trắng phát sáng của mình. Chưa kể dưới chân nàng đang đi một đôi guốc hiệu Louboutin cỡ 10cm khiến chiều cao của nàng lúc này là 1m80.

Đối với một cô gái, chiều cao này thực sự đáng nể, vì vậy với vẻ xinh đẹp này Uyên luôn tự tin sải bước trong công ty và chẳng thèm liếc nhìn một ai. Phải nói trông nàng cực kỳ sang chảnh và khó gần. Trong công ty có rất nhiều lời bàn tán về Uyên tuy nhiên không ai dám đặt điều hay nói quá. Bởi vì tất cả mọi người trong công ty đều biết gia thế của Uyên cỡ nào.

Mặc dù nàng đang làm vị trí trợ lý tổng giám đốc nhưng không một ai dám đồn đại nàng cặp kè với tay giám đốc Quang như những trợ lý giám đốc khác. Đơn giản bởi vì đối với Uyên lão Quang cũng chỉ là hạng cắc kè trong khi lão ta cũng là tổng giám đốc một công ty lớn có rất nhiều chi nhanh lớn nhỏ trải dài khắp cả nước. Phải nói rằng Uyên ở công ty chẳng khác gì bà chủ nơi đây. Trông nàng toát ra khí chất lớn hơn tay Quang rất nhiều.
Nhưng còn một lý do nữa mà mọi người trong công ty không biết lý do tại sao một người như Uyên lại đi làm ở đây. Đó chính là bố của lão Quang có quen biết với bố của Uyên, việc Uyên vào đây làm cũng vì nghe lời bố Lý và một phần nàng cũng muốn chứng tỏ bản thân chứ không phải vì nàng cần một công việc.
Nếu không nàng có thể làm ở tập đoàn đá quý của chồng, một tập đoàn có quy mô lớn gấp cả trăm lần công ty của tay Quang. Nói tóm lại ở đây Uyên giống như một nữ thần, một đại diện gương mặt chứ không phải trợ lý của tay Quang giám đốc. Và chính lão Quang còn cảm thấy hãnh diện và tự hào với các đối thủ khi trong công ty mình có một người xinh đẹp như vậy.

Tuy nhiên, trông Uyên khó gần là vậy, mọi người đều không dám lại gần hay bắt chuyện với nàng tuy vậy vẫn có một người dám bắt chuyện với Uyên đó là thằng Lý mập. Nó dường như không có liêm sỉ mặc dù Uyên cũng không hề muốn nói chuyện với nó, vì là bạn học cũ và là một người lịch sự nên đôi lúc Uyên cũng phải tiếp chuyện nó. Tuy Lý mập tỏa ra một vẻ đần đần nhưng trong công ty nó là thằng dũng cảm nhất khi liên tục làm phiền Uyên.

Uyên lên phòng mình và ngồi vào bàn làm việc như bình thường, mặc dù là một người đi làm để cho vui tuy nhiên Uyên cũng là người rất có trách nhiệm trong công việc, nàng luôn hoàn thành xuất sắc công việc trợ lý của mình.

-Cộc! Cộc! –Bỗng có tiếng gõ cửa phía ngoài.

-Mời vào! –Uyên đoán chín mười phần kẻ đứng ngoài là ai, vì ngày nào cũng vậy.

-Hề hề… Uyên ơi! Cậu có ăn uống gì không tớ mua cho… -Mở cửa là Lý mập, nó cười ngại gãi đầu gãi tai nhìn Uyên chằm chằm với đôi mắt hau háu. Ngày nào nó cũng phải nhìn Uyên một lần cho đỡ nhớ nên thế đó là một điều hết sức phiền hà với Uyên.

-Tôi không! Có việc gì thế? –Uyên liếc mắt lên nhìn nó rồi lại nhìn vào máy tính. Bình thường Lý mập ở ngoài đường nó hay đeo một cái balo trông đụt hết cỡ. Mặt thì rỗ, đôi mắt híp ẩn sau lớp kính cận dày cộp, mái tóc bổ luống quê mùa. Đã vậy nó còn béo ục ịch và chỉ cao có gần 1m60, cỡ khoảng 1m58 còn thiếu. Trong công ty này nó chẳng khác gì chân sai vặt của mọi người. Tuy nhiên Uyên chưa bao giờ sai nó điều gì vì đơn giản nàng không thích.

-À… Tớ muốn hỏi thăm bác nhà đã đỡ chưa… -Lý mập xoắn quẩy hai bàn tay lại với nhau và ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng làm việc của Uyên.

-Ừm… Bố chồng tôi cũng đỡ rồi… -Nói xong Uyên chợt nghĩ ra điều gì đó, nàng đứng dậy và đi ra tủ lạnh. Nàng lấy ra một cốc trà sữa sáng nay vừa mới mua.

-Này… Cậu uống đi, cảm ơn cậu nhé! –Uyên ngồi xuống chiếc ghế đối diện Lý mập và đưa cốc trà sữa cho nó để cảm ơn. Nàng mím đôi môi đỏ của mình lại và nhìn cái vẻ đần đụt của Lý mập, và không hiểu sao mình lại có duyên với nó thế. Học từ thời cấp ba rồi đến giờ còn làm cùng công ty nữa. Chắc nó sẽ đeo bám nàng cả đời mất.
-Thật không? Cậu mua trà sữa cho tớ á? –Lý mập sướng run người, nó mở to cái mắt híp của mình nhìn vào cốc trà sữa trước mặt. Đây như một món quà lớn nhất trong cuộc đời nó vậy. Nó run rẩy cầm cốc trà sữa mà Uyên cho. Và nó coi đây như báu vật của nó vậy.

-Ừm… Tôi muốn cảm ơn cậu việc lần trước, đã nhiệt tình hỗ trợ tôi… -Vừa nói Uyên vừa dựa lưng vào ghế, ngả đôi chân dài của mình về phía trước. Nàng vô tình để lộ chiếc quần lót trắng phía trong chiếc váy zip.

Đối với Uyên, nàng không bao giờ mặc quần bảo hộ vì nàng thấy nó thực sự vướng víu, nàng chỉ mặc quần lót và một chiếc váy nên thế lúc này nó đã lộ ra ngay trước mắt Lý mập. Thậm chí đến quần tất màu da người để che đi khuyết điểm ở chân nàng cũng không cần mặc vì chân nàng đã quá đẹp rồi.

-Ờ… tớ… Ui giời! Có gì đâu!! Cậu không cần khách sáo! Có gì cậu cứ gọi cho tớ!!! Tớ… Tớ sẽ cố gắng hết mình để giúp cậu… Bất kể việc gì… He he… -Lý mập mở to mắt lúng túng thở mạnh và nhìn vào quần lót của Uyên.

Cảnh tượng trước mắt khiến nó cửng ngay lập tức, vì nó là dân FA lâu năm. Chưa có một mảnh tình vắt vai, suốt ngày sóc lọ với hình ảnh của Uyên trong đầu. Vì thế hình ảnh này của Uyên như một cảnh tiên trước mắt nó vậy, đây là một cơ hội tốt để nó ghi nhớ cái phần căng căng ẩn sau lớp quần lót của Uyên trong đó.

Cảnh tượng này đẹp đến mức khiến nó bị sốc ngang… Cặp đùi thon dài trắng mịn của Uyên đang phơi ra ngay trước mặt nó, phía trong là một chiếc quần lót trắng căng lên ép chặt vào bướm nàng. Điều này khiến Lý mập sướng mất hết cả bình tĩnh. Nó lén nhìn vào đó nhiều lần, nó không thể chịu được nữa khi Uyên vẫn chưa phát hiện. Nó từ từ lôi điện thoại của mình ra để chụp lại.

Nhưng ngay lúc đó, Uyên cau mày lại khi thấy mắt Lý mập liếc xuống dưới, nàng vắt hai chân lại với nhau và dùng tay che lại. Thấy vậy Lý mập tiếc ngẩn ngơ, nó biết Uyên đã biết liền lúng ta lúng túng.
Thấy cái vẻ này của nó nàng lại thấy khó chịu, chắc chắn nó vừa nhìn thấy quần lót của mình rồi. Vì xấu hổ nên Uyên cũng không dám phản ứng mạnh. Nhưng lúc sau nàng để ý cái điện thoại nó cầm trên tay, nó đang chĩa camera về phía mình, chắc chắn lại làm trò gì rồi.

-Cậu làm gì đó? Tính chụp lén tôi à? –Vì Uyên thẳng tính nên nàng nói thẳng luôn khiến Lý mập giật mình toát mồ hôi hột.

-Không… Tớ không… Cậu nhìn đây này… Tớ không chụp lén cậu đâu… -Lý mập dơ nhanh điện thoại lên để làm giả bằng chứng rồi rụt lại không cho Uyên cầm xem.

-Thật không? Cậu lớn rồi đó, đừng làm mấy trò trẻ con đó nữa… Chụp đùi tôi để làm gì chứ? –Uyên cau mày nhìn Lý mập, điều đó khiến nó càng sợ vì Uyên nói đúng. Nhưng ngay lúc đó lại có tiếng gõ cửa bên ngoài. “Cộc! Cộc!”

-Mời vào ạ! –Kẻ mặt dày đang ở đây rồi, nhưng vẫn còn một kẻ nữa.

-Ha ha ha… Đây rồi! Thế nào em đã ăn sáng chưa Uyên? –Tay Quang mở cửa bước vào cười ha hả ha hả.

-Em chào sếp! –Lý mập vội vàng đứng dậy chào tay Quang.

-Lý đấy hả? –Tay Quang nhìn Lý mập rồi quay sang cười với Uyên, Uyên chỉ cau mày rồi đứng dậy quay ra ghế làm việc ngồi.

-Em chào sếp, em về phòng làm việc! –Lý mập ôm cốc trà sữa của Uyên trong tay và vội vàng chuồn khỏi đây, cũng may ông giám đốc vào kịp thời nếu không Uyên sẽ thấy mấy bức ảnh mà nó chụp lén đùi của nàng.

Lý mập hồi hộp ôm cốc trà sữa trong tay như báu vật vội vàng chạy vào phòng vệ sinh. Nó tụt quần lôi con cu dài 15cm của nó ra và sóc lọ lia lịa khi nghĩ đến chiếc quần lót của Uyên, thấy chưa đủ nó lôi tiếp bức ảnh chụp đùi Uyên ra và sóc. Đúng là một tên biến thái thất bại của thất bại.

Lúc này… Trong phòng làm việc của Uyên, không gian ái ngại bao trùm khắp nơi khi tay Quang đang ngồi trễm trệ trên ghế sofa của Uyên. Hắn cũng khá cao và có dáng người to đậm với làn da ngăm đen. Hắn ngồi ưỡn chim ra khiến đũng quần hắn nổi một cục u to tướng.

Uyên cau mày liếc mắt nhìn tay Quang mà thấy gương mặt vuông chữ điền của hắn hãm quá, nàng không thể hiểu ngày trước tại sao mình lại có thể có suy nghĩ sẽ cho lão ta một cơ hội chứ… Thật điên rồ. Nghĩ vậy Uyên cảm thấy đỏ mặt và có chút tự tức bản thân. Nhưng nghĩ đến việc sắp nhờ hắn nên nàng lại phải bình tĩnh.
-Chú Quang… À nhầm anh Quang… Hì! -Uyên mỉm cười vì mình vừa gọi nhầm. Thực chất so tuổi thì tay Quang lớn hơn Uyên hẳn 21 tuổi nên gọi chú là đúng. Nhưng hắn ta không cho bất kể ai gọi hắn là chú, nên cả công ty đều phải gọi hắn là anh. Bố Lý và bố tay Quang gần bằng tuổi nhau, cũng bởi vì bố Uyên đẻ nàng rất muộn nên nàng ít hơn tay Quang hẳn 21 tuổi.

-Ấy! Lại gọi chú rồi! Nhìn anh thế này em suốt ngày nhầm vậy Uyên? –Tay Quang đứng dậy cười nửa mép và gồng lên khoe cơ bắp của mình trong lớp áo sơ mi chật cứng.

-Em nhầm một chút… -Uyên ôm miệng mỉm cười khi thấy cái dáng của lão ta. Đôi lúc lão Quang này cũng rất hài hước chứ không hẳn hãm như lời đồn đại.

-À anh Quang! Em có chuyện muốn xin phép anh… -Uyên nhìn tay Quang chằm chằm khiến hắn ta lại ngồi xuống sofa tò mò không biết nữ thần muốn xin điều gì đây.

-Bất kể điều gì! Em không cần phải xin phép! Riêng em… Anh ok hết! –Tay Quang tru môi ngoáy cái đầu một vòng thể hiện mình là người có quyền nhất công ty, kiểu tỏ ra với Uyên rằng nàng cứ thoải mái đi vậy. Trông tay Quang cũng khá già rồi nhưng đôi lúc hắn rất đồng bóng với những hành động không mấy phù hợp với tuổi của mình.

-Sắp tới, em muốn xin nghỉ khoảng một tuần để đi du lịch với bố em… Anh sắp xếp công việc cho em nhé! –Uyên có chút hồi hộp vì không biết lão ta có đồng ý không.

-Ồ! Vậy à! Hừm!!! Xem nào! –Tay Quang mồm thì nói chuyện gì cũng được nhưng khi nghe thấy Uyên nói vậy, hắn ta lại dở chứng như thể đang có âm mưu gì vậy.

-Nhất trí! Nhưng với một điều kiện! –Tay Quang nhìn Uyên cười với vẻ mặt rất sở khanh.

-Điều kiện gì vậy anh? –Uyên nhíu lông mày lại có chút không thoải mái.

-Em phải đi ăn tối với anh một bữa… -Tay Quang cũng hồi hộp không biết nàng có đồng ý không, nhưng đây là cơ hội tốt để lão ta được đi ăn tối với Uyên một lần, điều mà lão rủ Uyên cả trăm lần rồi đều bị nàng từ chối.
-Ăn tối sao? –Uyên liếc lên trần nhà suy nghĩ.

-Đúng! Ăn tối! Chỉ đi ăn tối thôi em! Hê hê…

-Hmm… -Uyên vẫn rất lưỡng lự vì chắc chắn chồng nàng sẽ không cho phép.

-Em! Em vào công ty làm một thời gian rồi mà anh chưa được ăn tối cùng em một lần nào! Lần này mong em bớt chút thời gian đi ăn với anh… Tầm một tiếng thôi! Anh chỉ xin em đúng một tiếng!... –Tay Quang sợ Uyên không đồng ý liền nhanh nhảu cười tươi nói.

-Chị nhà có đi không anh? Để em rủ chồng em đi cùng! –Uyên mỉm cười nói.

-Ầy nào! Không! Không! Không! Chỉ hai chúng ta thôi! Em biết anh rất quý em mà… Coi như chúng ta bàn chút công chuyện ngoài giờ! Được không em? –Tay Quang biết ngay Uyên sẽ nói thế, nên lần này lão ta liền mặt dầy nói thẳng như thể đang set kèo hẹn hò với Uyên vậy.

-Hmm… -Uyên vẫn lưỡng lự vì như vậy khác nào hẹn hò đâu, đã vậy còn phải nói dối anh Phi nữa. Thực sự khó cho nàng.

-Dù gì thì nghỉ một tuần cũng lâu đấy tình yêu của anh à, ngoài em ra chẳng ai trong công ty xử lý được công việc của em… Nên thực ra mà nói sẽ hơi khó… -Lão Quang bắt đầu dở thói gây khó dễ cho Uyên. Uyên cau mày lại, nàng biết mình đang bị ép, nhưng vì nàng đã tính đến việc sẽ đi du lịch với bố Lý đợt sắp tới rồi nên nàng nhất định phải nghỉ được. Thôi thì cũng chỉ ăn tối một tiếng cũng không có gì cả.

-Thôi được! Em đồng ý! Nhưng hai ngày nữa em mới rảnh được… -Uyên nói và nhìn tay Quang với vẻ mặt hơi ngại. Hắn ta nói đúng, hắn đã mời nàng đi ăn rất nhiều nhưng toàn bị nàng từ chối, cho dù đó là bữa tiệc chung của cả công ty nàng nhưng cũng không đi. Nên lần này coi như đi ăn để phải phép vậy.

-Được! Được! Được! Hai ngày nữa không vấn đề gì! Ta nhất trí như vậy nhé! Ha ha ha!!! Thật là vui! Hôm nay anh rất vui!!! Ha ha ha!!! –Lão Quang cười lớn vỗ xuống chiếc ghế sofa bồm bộp.

-Mà anh Quang này! –Uyên cau mày nhìn tay Quang.

-Sao thế em? –Tay Quang mở to mắt mỉm cười rất tươi.

-Từ giờ trở đi anh đừng gọi em là “Tình yêu của anh” nhé! Mọi người sẽ hiểu lầm, với lại chồng em mà biết sẽ không hay, vì anh ấy hay ghen lắm! –Uyên nhíu lông mày lại giải thích cho lão Quang hiểu.

-Phi nhà em hả? Ừ! Trai trẻ mà hay ghen là đúng ha ha! Anh hiểu! Anh hiểu! Nhất trí em yêu! –Tay Quang cười nhe nhởn, hắn vẫn tiếp tục trêu Uyên.

-Này! Lại nói cái gì đấy! –Uyên dơ cái hộp bút lên thì lão Quang cười ha hả và chạy ra khỏi phòng Uyên. Uyên thở dài, nàng đặt hộp bút xuống… Hai ngày nữa là ngày anh Phi có lịch ăn với đối tác nên nàng tranh thủ lúc đó để trốn ra ngoài vậy. Thật khó xử, nàng cũng bất đắc dĩ mới phải nói dối chồng, chứ anh Phi không thích tay Quang này tí nào.

Trong giới doanh nhân Việt Nam, không ai là không biết tay Quang và Phi. Tay Quang là một kẻ nghèo đi lên từ chính đôi bàn tay của mình. Còn Phi là một chàng trai có bệ đỡ vững chắc từ nhỏ, tuy vậy Phi cũng đã chứng tỏ bản thân mình với mọi người và trong giới doanh nhân Việt Phi được mệnh danh là thần đồng đá quý. Vì thế tay Quang luôn có sự đố kỵ với Phi, còn Phi thì không mấy ưa tay Quang này vì vẻ chơi bời gái gú của hắn.

Hai ngày sau…
17h30 Tại một sân bóng đâu đó quanh nội thành Hà Nội. Như vừa bước xuống chiếc siêu xe và đi vào sân bóng. Nàng mặc một chiếc áo phông trắng, một chiếc quần đùi bò, chân đi giầy búp bê, tóc búi cao, nàng đội một chiếc mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang. Mặc dù Như không lộ gương mặt xinh xắn của mình nhưng nàng vẫn cực kỳ cuốn hút bởi chiều cao và làn da trắng như tuyết.
Ngày hôm nay học sinh trường nàng có giao lưu với trường đại học khác nên Như đến để cổ vũ theo lời mời của giáo viên trong trường. Mặc dù Như không bao giờ thích đến những nơi đông người nhưng vì nghe lời giáo viên nàng đã miễn cưỡng đến sân. Khi Như bước vào sân bóng, nàng đã khiến trận đấu phải dừng lại vài giây khi các cầu thủ bị mất tập chung vì mải chú ý đến nàng.
-Ui mày ơi! Con bé kia là đứa nào xinh vãi… -Một nhóm nữ sinh cổ vũ cũng phải dừng động tác để chú ý đến Như. Chính những cô gái cũng bị cuốn hút và cảm thấy gato với vẻ đẹp của Như.

-Nó ở trường Rmit đấy, nhà nó giàu lắm… Nhưng mà lấy chồng rồi, chồng nó cũng thuộc dạng tài phiệt các thứ đồ…

-Ừm, mà chồng nó đẹp trai lắm, vừa giàu vừa giỏi… như bước ra từ phim Hàn ý mày ạ. Đôi này nổi tiếng cực kỳ… Nhưng mà ít khi thấy mặt lắm…

-Sao hôm nay nó lại ra đây nhỉ? Có bao giờ thấy tham gia hoạt động của trường đâu…

-Tao nghe nói trên nó còn chị gái nữa, cũng xinh lắm…

-Nhà nó có bốn chị em hay sao á?

-Không! Tao nghe nói có ba chị em thôi, nó còn đứa em út đang học ở Arm… Ba chị em nhà nó xinh mà cao lắm như con lai ý…

Bất chợt sân bóng nhốn nháo lên vì sự xuất hiện của Như, nàng như một nữ thần hạ phàm vậy, mặc dù nàng đã bỏ mạng xã hội từ lâu nhưng vì sự hoàn hảo của gia thế lẫn hình ảnh thì nàng luôn là đề tài bàn luận sôi nổi của đám con gái.
-Em chào cô ạ… -Như lễ phép chào thầy cô và ngồi xuống ghế cạnh cô giáo, nàng luôn là hình ảnh khiến thầy cô trong trường tự hào vì nàng vừa xinh đẹp cuốn hút vừa học giỏi, đem lại rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ cho trường. Việc nàng đến đây hôm nay cũng khiến thầy cô trong trường mát mặt mát mày. Điều này cũng khiến cầu thủ trong trường nàng cảm thấy có thêm rất nhiều động lực để thi đấu.

-Ui mày ơi… Đ** mẹ con bé kia là đứa nào mà xinh vãi l** luôn mày… -Ngoài đám con gái, mấy thằng con trai cũng không khỏi choáng ngợp và buông ra những lời khiếm nhã để khen ngợi.
-Đ** mẹ mông to vãi l** nhìn nó ngon thế… Đ* mé…

-Mày nhìn vú nó đi, nẩy cỡ đó phải to lắm đấy… Mà cao vãi l** mày nhờ…

-Đ** con m*… mình dây vú to… Chưa bao giờ tao thấy đứa nào ngon như nó luôn, vãi l** thiệt chứ… Như AI vẽ ra ấy mày…

-Ước được *** nó một lần, nó làm tao nứng quá mày ơi…

-Mày tuổi l** Mày biết nó là ai không?

-Là ai?

-Nó tên Như, tao chỉ biết nhà nó giàu vãi l** tiểu thư đài các đấy thằng như mày tuổi l** với tới…

-Tao thấy nó khu Rmit, đi xe ôm mà…

-Xe ôm cái l** Mày thấy nó vừa bước xuống con xe kia không? 16 tỷ đấy thằng đần…

-Vãi l** ghê thế á? Vậy ai với được nó nữa…

-Nó lấy chồng rồi, chồng nó cũng dạng công tử nhà tài phiệt đấy… Đúng xứng đôi vừa lứa vãi l**. Mà đ** m* thằng chồng số hưởng ghê, Tao mà là chồng nó tao địt nó cả ngày không chán luôn…

-Đ** mẹ! Nhìn đùi nó đi, đẹp vãi l** luôn… Nứng quá mày ơi!!! Có insta hay face của nó không mày?

-Hỏi làm đ** gì, để tải ảnh về sóc lọ à thằng dâm đãng này! Tao có biết đâu…

Cả sân bóng xì xào to nhỏ nói về Như. Điều này khiến Như cảm thấy hơi khó chịu, đây chính là lý do mà nàng không muốn đến chỗ đông người. Vừa đến nàng đã muốn về rồi… Đối với nàng với Uyên mà nói thì ngoài những người thân ra nàng không muốn kết giao với bất kể ai, không phải vì nàng kiêu ngạo hay vì vấn đề nào khác.

Tất cả chỉ vì một lý do đơn giản khi cả hai chị em đều mất niềm tin với xã hội hiện giờ… Một xã hội toàn những con người sống với nhau luôn vì một mục đích nào đó, họ mưu mô, xảo quyệt và không đáng tin chút nào. Cảm giác không một ai thật lòng, điều này khiến hai nàng cảm giác không muốn kết giao với bất kể ai khi chưa thực sự thấy bản chất thực của người đó…

Đó là lý do chính khiến chị em nàng hầu như sống tách biệt với phần còn lại của xã hội. Việc Ninh và Phi tán được Uyên Như tất cả nhờ may mắn. May mắn vì ông Lý và ông Lưu biết nhau khá lâu, trong một lần hai gia đình đi ăn với nhau, họ đã bén duyên ngay từ đó.

-Alo ạ! Em nghe đây ạ… -Bỗng số điện thoại của Ninh gọi đến.

-Em đang ở đâu đó? –Giọng Ninh hớt hải phía bên kia.
-Em đang đi cổ vũ bóng với trường ạ…

-Tối nay, em đi ăn cùng anh nhé! Cả nhà cùng đi! Anh sẽ gọi cho cả bố Lý nữa…

-Tối nay á? Vâng em cũng rảnh, nhưng mấy giờ đấy anh, bây giờ cũng hơi muộn rồi ý…

-Tầm 6h30 nhé! Bên đối tác có nói mời cả gia đình mình và họ cũng sẽ mời cả gia đình phía bên đó nên em cố gắng đi nhé!

-Vâng! Nhưng mà sớm quá, bây giờ em về nhà cũng phải 30 phút rồi ấy…

-Họ báo muộn quá… Đối tác mà em, tự nhiên muốn cả nhà đi ăn cùng… Thế thôi em về luôn đi, để anh gọi cho bố Lý!

-À! hay để em qua nhà bố tắm, em đang ở mạn gần nhà bố rồi, lát nữa anh mang cho em một cái váy để em thay trên xe là được… Đằng nào bố cũng đi đúng không ạ…

-Ừ! Vậy cũng được, anh xin lỗi vì thông báo em hơi muộn… phía đối tác họ nhiệt tình quá…

-Dạ không sao đâu ạ, anh gửi cho em địa chỉ, em với bố sẽ ra đó sau!

-Ừ anh gửi bây giờ, em về tắm luôn đi, yêu em!!!

-Vâng ạ! Em yêu anh! –Như tắt máy và cảm thấy may mắn vì mình vừa có một lý do để rời khỏi sân bóng. Sau khi xin phép các thầy cô nàng đứng lên đi ra xe. Vừa đi nàng vừa để ý thấy những ánh mắt không mấy lịch sự, họ toàn nhìn vào ngực và mông nàng. Điều này có thể tính là quấy rối, nhưng Như không thèm chấp vì nàng cũng quen rồi.

-Huýt!! Huýt!! Em gì ơi!!

-Như ơi! Anh yêu em!! –Những tiếng huýt sáo và những tiếng hò reo trêu ghẹo vang to trong sân bóng, sau đó là những tràng cười ồ lên rất vô duyên. Như nhíu lông mày lại đi thẳng ra chiếc siêu xe không thèm quay lại nhìn chút nào. Sau tiếng nổ máy xe sặc mùi tiền, Như phóng vào con phố nhỏ đi mất dạng. Nàng để lại rất nhiều ánh nhìn và lời bàn tán cùng với những ánh mắt tương tư tiếc nuối. Vì chẳng mấy khi họ gặp được một cô gái xinh đẹp như tiên nữ thế này.

Sau mười phút lái xe nàng đã đến nhà bố Lý, cũng may nhà bố Lý cạnh sân bóng nên nàng không mất nhiều thời gian để về tắm. Như bước xuống xe và đi bộ vào sân nhà với bộ mông cong lên sau chiếc quần bò ngắn. Đôi chân dài của nàng lại tiếp tục cuốn hút những ánh nhìn của người đi đường.
-Bố ơi!!! Bố ơi!!! Anh Ninh gọi cho bố chưa ạ? –Như vừa chạy vào nhà vừa nói. Thấy ông Lý đang đứng trong bếp vội vàng rửa bát dọn dẹp các thứ.

-Bố ơi! Bố đang làm gì thế ạ? Anh Ninh gọi cho bố chưa ạ? –Như đi vào trong bếp và tiện tay dọn cùng bố.

-Thằng bé gọi cho bố rồi, để bố dọn nốt rồi đi…

-Cái Như đâu bố, cũng muộn rồi ý ạ, anh Ninh bảo sáu rưỡi đó ạ…

-Em con vừa mới ăn chạy đi học thêm rồi, đấy bố còn phải dọn cho nó đây, ăn uống bầy bừa quá, mà còn sớm! địa chỉ ăn ở gần đây nên con đừng lo… khà khà!! –Thấy vẻ vội vàng của Như, ông Lý liền trấn an.

-À thế ạ… Con còn chưa xem địa chỉ ý…

-Ừ! Gần đây thôi con! Con vừa đi đâu về vậy Như? –Ông Lý quay sang nhìn thấy Như đang mặc quần đùi, cặp đùi thon dài trắng mịn của con bé khiến ông phải nhìn một chút, liếc lên phía trên là mu bướm của con bé đang bị chiếc quần ép lại. Nhưng vì là con gái mình nên ông liền quay mặt đi chỗ khác.

-Con đi cổ vũ bóng đá với trường bố ạ, lúc ấy anh Ninh mới gọi con ý nên con chẳng kịp chuẩn bị gì cả.

-Ừ! Ninh nó cũng vừa gọi cho bố! –Ông Lý về hưu không có gì ngoài tiền và thời gian nên con rể gọi cái ông đồng ý luôn.

-Tiện nhà mình gần đây nên con về tắm rửa rồi tí nữa con chở bố đi cùng cho tiện nha… Hi hi. –Như vừa nói vừa quay mông đi ra phòng khách.

-Ừ! Chứ về tận bên kia nữa đến bao giờ! Thôi thế tranh thủ tắm đi con! Để bố vào tắm cùng luôn! Khà khà! –Ông Lý vừa cười vừa nói, nửa đùa nửa thật.

-Con tắm nhanh thôi bố ạ, xong bố vào tắm sau nha, giờ vẫn còn sớm mà bố! Từ đây ra đó có một đoạn thôi ý… -Như vừa nói vừa ngồi xuống ghế lục túi mình lấy dây buộc tóc.

-Như vậy sẽ muộn giờ đó con à, con biết ăn uống với đối tác nhà ta sẽ phải đến sớm hơn họ đúng không nào? Đó là nguyên tắc trong kinh doanh! –Ông Lý nói với ra ngoài phòng khách, ông phải giải thích tầm quan trọng của sự việc cho Như hiểu.

-Hmm… -Như không nói gì, nàng vẫn tìm mấy cái dây buộc tóc với đôi má hơi ửng đỏ. Nhưng nàng hiểu ý của bố nói, chẳng qua nàng đang thấy có chút xấu hổ nếu tắm cùng bố. Nhưng nàng chợt nhớ ra lần trước có hứa sẽ cho bố tắm cùng mình nhưng chỉ được tắm sau lưng, để bố chiêm nghiệm lại cảm giác đầm ấm hạnh phúc năm xưa khi mẹ còn sống. Nghĩ cho cùng hôm nay cũng là một cơ hội để nàng giữ lời hứa của mình.

-Lên trên tầng tắm con nhé! Để bố khóa cửa kẻo hàng xóm lại vào chơi! –Vừa nói ông Lý vừa đi ra ngoài khóa cửa khóa cổng. Sau đó ông có chút hồi hộp trong lòng, bước vào trong nhà ông thấy Như đang ngồi buộc tóc, ngực con bé ưỡn lên, mông cong ra sau, hai cánh tay thon dài đang đưa ra sau để búi bộ tóc dài lên cao.

-Bố nhìn con ghê thế? Mặt con có dính gì ạ? –Như mỉm cười với gương mặt hồng hào và nhìn bố mình trong tư thế buộc tóc, ánh mắt con bé trông thật trong sáng và xinh xắn một cách kỳ lạ. Đôi lúc ông cũng không hiểu tại sao mình lại có cô con gái xinh đến mức đó. Trong khi bố cũng bình thường, mẹ cũng xinh nhưng không thể xinh thế này được. Như thể bọn chúng đã chọn hết nét đẹp của bố mẹ vậy.
-Khà khà! Con gái bố năm nào còn bé bé bây giờ đã là một thiếu nữ xinh đẹp rồi! Bố rất tự hào về con! – Ông Lý vừa cười vừa nói để che đi sự hồi hộp của mình.

-Biết con lớn mà bố muốn tắm với con nữa! –Như lại cúi mặt xuống lấy một chiếc cặp lên để cố định tóc cho chặt hơn. Vì nàng có một mái tóc rất dày và suôn mượt nên nàng cần buộc kỹ trước khi đi tắm.

-Ui dào! Bố tắm cũng khác gì mẹ tắm đâu! Con là con gái của bố sao phải ngại chứ! Khà khà! –Ông Lý chống nạnh cười lớn vì trước đây ông có giao kèo với con bé rồi.

-Ngại chứ ạ, lớn tồ rồi tắm với bố người ta cười bố ạ! –Mặc dù Như có quan điểm rất rõ ràng rằng bố cũng là mẹ, mẹ cũng là bố, hai người đều giống nhau, chứ đối với ông Lý, nàng sẽ không tính là đàn ông mà phải có khoảng cách. Loại tình cảm này đều là tình cảm mẫu tử, phụ tử trong gia đình, nó là một loại tình cảm sâu đậm không thể đem ra so sánh với loại tình cảm nào khác. Nó thậm chí có thể vượt qua ranh giới của giới tính.

Nên thế bố cũng như mẹ vậy, nhưng vì nàng lớn rồi, kể cả tắm với mẹ cũng hơi ngại… Nhưng vì là một cô con gái ngoan nên nàng không muốn làm ai buồn lòng. Một phần cũng vì lời hứa trước đó nên lúc này tắm với bố cũng không sao, chỉ là hơi ngại một chút thôi.

-À bố ơi! Hay bố tắm tầng trên, con tắm tầng dưới nha! Hi hi… -Như búi tóc lên cao và quay sang nhìn bố cười, để thử trêu bố xem thế nào.

-Con bé này! Lần trước hứa với bố rồi định nuốt lời? –Ông Lý khoanh tay lại nhìn Như thở dài. Nếu con bé từ chối thêm lần nữa chắc ông cũng không dám ép.

-Rùi rùi! Bố lên trước đi ạ, lát con sẽ lên sau… Hi hi… -Như cười, nàng biết ngay bố sẽ nói thế, thôi thì tắm cùng ông ấy cho ông ấy đỡ phiền lòng vậy.

-Đấy! Con gái của bố phải thế chứ! Khà khà!! –Ông Lý cười lớn và đi lên tầng với một hơi thở gấp vì hồi hộp, sau đó ông lại nhìn xuống và thầm hạnh phúc khi con gái ông lại trưởng thành và xinh đẹp đến mức đó, còn rất ngoan ngoãn biết nghe lời.

Có lẽ nó sẽ là đứa thực hiện được ước mơ thầm kín đó của ông. Ước mơ đó chính là được nhìn thấy một bộ ngực to ngoài đời. Vì ngày xưa khi yêu mẹ của chúng, bà ấy cũng là người con gái duy nhất, nhưng ngực mẹ chúng hơi bé. Vì vậy ông không biết nhiều về cơ thể phụ nữ ngoài những tạp chí và phim ảnh, nên thế ông có một mong ước rằng sẽ được nhìn thấy một bộ ngực to tròn hoàn chỉnh ngoài đời thật.
Lần trước ông gội đầu cho Như, ông đã vô tình nhìn thấy ngực con bé… Mặc dù chỉ thoáng qua tầm hai giây nhưng ông phải công nhận đó là lần đầu tiên trong cuộc đời ông thấy bộ ngực đẹp như vậy. Nhưng nó lại là ngực của con gái ông, liệu có quá bệnh hay không?

Thực sự rất là bệnh hoạn nhưng ông không thể cưỡng lại được vì đó là mơ ước của bản thân, vì ông rất tò mò về điều đó. Và ngày hôm đó thậm chí ông đã được bóp một lần bên ngoài lớp khăn tắm, ông phải choáng ngợp bởi bộ ngực tròn săn chắc nhưng cũng rất mềm của Như, nó thực sự rất hoàn hảo.

Ông Lý bước những bước chân rạo rực của mình lên phòng tắm và mở vòi nước xả nước ấm vào bồn tắm, sau đó ông lột hết đồ của mình ra rồi tắm tráng qua một lượt, con cu dài ngoằng của ông lủng lẳng dưới háng nhìn dài khủng khiếp, chùm lông của ông cũng không thể che được hết được thứ đó.

Lúc sau, Như mở cửa bước vào với một chiếc khăn tắm cuốn quanh người, mặc dù nàng cuốn rất chặt nhưng vẫn không thể dấu được bộ ngực to của mình. Tóc Như búi cao cùng với rất nhiều cặp tóc giữ nếp của mình, trông con bé rất xinh đẹp với chiếc cổ thon trắng mịn không một vết nhỏ. Phía dưới, chiếc khăn tắm chỉ dài đến giữa đùi nàng, nó làm lộ ra cặp chân dài thẳng tưng trắng mịn của Như.
Ông Lý nuốt nước bọt, lúc này đến ông cảm thấy ngại, rất ngại là đằng khác. Ông thầy kỳ cục thực sự vì đây là con gái mình… Bây giờ tại sao lại thấy ngại đến vậy? Nhưng thôi cũng vì chính ông thuyết phục con bé vào tắm nên đành kệ vậy, đã ném lao phải theo lao rồi. Tự dưng lúc này ông Lý thấy mình thật bệnh hoạn và có chút tự xấu hổ với bản thân.

-Con vào tắm mà cuốn khăn thế kia thì tắm sao được hả Như? –Ông Lý đứng dậy khỏi bồn tắm cùng con cu dài ngoằng của mình.
-Eo… -Như nhăn mặt khi thấy chim bố mình, mặc dù nó không cửng nhưng nàng vẫn thấy rất xấu hổ. Nhưng khoan đã, hình như không phải không cửng mà nó có cứng một chút rồi.

-Khà! Khà! Sao phải ngại con, ngày xưa tắm với bố con cũng thấy rồi phải không? Khà khà! –Ông Lý chống nạnh ngửa mặt lên trần phòng tắm cười lớn.

-Nhưng đấy là ngày xưa… Bố còn chẳng thèm che vào… -Như đỏ ửng mặt nhưng nàng vẫn liếc xuống đó. Dù gì cũng thấy qua rồi nhưng Như vẫn thấy xấu hổ.

-Ơ! Con bé này! Đi tắm phải cởi hết ra ai lại mặc đồ đi tắm bao giờ? –Ông Lý cười nói. Lúc này trông ông đứng với Như hai bố con cao ngang nhau, Như có phần cao hơn một chút xíu.

-Bố chỉ được tắm sau lưng con thôi đó! –Như bĩu môi một cái.

-Rồi rồi! Con bé này! Ngày xưa thì tranh nhau với chị để tắm với tôi mà bây giờ thế này đây!

-Bố quay mặt đi đi! –Như cầm vào khăn tắm nhìn ông Lý.

-Rồi đây đây! Khổ quá! –Ông Lý liền quay mặt đi chỗ khác.

-Bố úp hẳn mặt vào tường ý, con bảo quay lại mới được quay lại đó! –Như chỉ tay vào tường. Ông Lý không nói gì, chỉ lẳng lặng đi ra bờ tường đứng úp mặt vào trong. Thấy vậy Như mím môi lại và từ từ cởi khăn tắm và treo lên móc. Lúc này nàng đã hoàn toàn khỏa thân cùng với bố trong phòng tắm.

Cả cơ thể tuyệt mỹ của nàng hiện ra, bộ ngực to tròn cùng với đầu ti hồng hào vun cao lên đẫy đà, phía dưới là vòng eo thon nhỏ cùng với bộ mông to tròn cong lên không vết muỗi đốt nhỏ. Phần mu bướm trắng mịn có một trùm lông lơ thở mọc rất thưa ở mu bướm. Vì lông không có nhiều nên có thể nhìn rất rõ mu bướm của nàng. Ở giữa là một đường kẻ trắng hồng cùng với mép bướm khẽ căng lên trông rất kích thích.

-Bố ơi! Hay vào trong bồn tắm nha bố! –Như nhìn vào bồn tắm đầy nước và nói.

-Không được! Con không nhớ vào bồn tắm phải tắm tráng qua đó hả! Bố tráng xong rồi, giờ con ngồi xuống để bố tráng qua cho! –Vừa nói ông Lý vừa khẽ liếc xuống sàn nhưng chỉ thấy bàn chân ngọc trắng mịn của con gái mình.
-Dạ… Vâng… Nhưng mà… -Như lưỡng lự, nàng biết điều đó nhưng nàng đang muốn xả sữa tắm vào bồn để lát nữa bọt sữa tắm che đi cơ thể của nàng cho đỡ ngại.

-Con ngồi xuống đi, ta không có thời gian đâu! –Ông Lý dục.

-Dạ vâng! –Như đành phải nghe theo, nàng ôm ngực của mình và bước đến bồn tắm rồi đặt bộ mông to ngồi lên thành bồn tắm quay lưng ra ngoài.

-Xong chưa con? –Ông Lý hồi hộp đứng úp mặt ở tường.
-Xong rồi ạ! Bố không được nhìn đâu đấy… -Như xấu hổ liếc ra đằng sau.

Ông Lý hồi hộp quay lưng lại, ông thấy Như đang ngồi trên thành bồn tắm và quay lưng về phía mình, ông choáng ngợp bởi làn da trắng mịn không tì vết của con bé, vòng eo thon gọn như dáng người mẫu vậy. Phía dưới là cặp mông to đang ép xuống thành bồn tắm.

Ông Lý chớp mắt vài cái từ từ đi đến với cái dương vật dần cửng lên. Ông không thể cưỡng lại được hình ảnh này vì đã quá lâu rồi ông mới được thấy cơ thể thiếu nữ trần chuồng thế này. Ông đứng hình mất một lúc cho dù đó chỉ là tấm lưng của Như.

-Bố nhanh lên đó, cẩn thận muộn giờ đấy ạ… -Như liếc ra sau nhắc bố mình.

-Ừ, bố vẫn để ý giờ, con đừng lo…

-Haizzz… Nhớ ngày nào còn tắm cho con mà bây giờ đã lớn thế này rồi… -Ông Lý nhấc cái vòi sen cạnh đó và xả nước ấm vào lưng của Như.

-Róc rách! Róc rách! –Tiếng nước chảy trong phòng tắm vang lên cùng với sự ái ngại của hai bố con.

-Nếu mẹ còn sống thì tốt bố nhờ… -Như ôm ngực mình và nhìn xuống dòng nước trong vắt dưới bồn tắm.

-Ừ! Bà ấy là một người phụ nữ hoàn hảo, bố chưa thấy ai xinh đẹp và thông minh như bà ấy cho đến khi các con gái của bố khôn lớn… -Vừa nói ông Lý vừa đứng lại gần Như và xoa sữa tắm cho Như. Lúc này ông đứng khá gần nên ông dễ dàng nhìn lên phía trước của con bé. Ông thấy bộ ngực trần trắng mịn của con gái mình to quá, mặc dù con bé đang ôm chặt nhưng ông vẫn đoán được kích thước của nó.

Ông chỉ dám liếc vào đó rồi lại quay đi chỗ khác, nhưng kỳ thật cơ thể con bé làm ông rất tò mò, bản năng con đực trỗi dậy một cách mãnh liệt khi tay ông chạm vào làn da mịn màng của Như. Ông cố gắng liếc xuống đùi con bé nhưng bị cánh tay và bộ ngực của nó che mất rồi. Ông cũng không muốn cố tình làm điều bậy bạ đó nhưng ông không thể khống chế được dục vọng ngủ quên lâu ngày của mình.

-Bố chỉ giỏi nịnh thôi hihi…
-Nịnh gì chứ, đó là sự thật… Bố luôn tự hào vì có những cô con gái vừa xinh đẹp, vừa thông minh ngoan ngoãn thế này… -Vừa nói ông vừa xoa sữa tắm sang hai cánh tay Như.

Bỗng dương vật ông cửng lên nhanh chóng khi ngón tay ông chạm nhẹ vào phần ngực mềm của con gái. Vì chim ông dài nên nó nhanh chóng cửng lên đập vào eo của Như một cái. Thấy vậy ông Lý giật mình lùi lại. Bình thường ông đã không khống chế được mà lúc này đầu khấc còn chạm vào da thịt con bé khiến nó lại cửng to hơn rất nhiều.

-Bọn con xinh có phải giống mẹ không bố? -Như khẽ liếc mắt ra đằng sau với đôi má ửng đỏ, nàng không biết cái gì vừa chạm vào mông mình nữa, nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều. Xấu hổ và có chút lúng túng, Như liền lấy chai sữa tắm ở đó xả một đống xuống bồn tắm và lấy chân đá qua đá lại cho bọt bông lên.

-Chắc chẳn rồi, con không nhớ ngày xưa con luôn nhận là người xinh nhất trong 4 mẹ con hả? Khà khà! Cái thời đó, mỗi lần bố từ đơn vị về bố luôn muốn được chìm đắm trong cảm giác hạnh phúc của gia đình, đó là khoảng thời gian tuyệt nhất trong cuộc đời bố… -Ông Lý xoa sữa tắm khắp lưng, hai cánh tay và xuống dưới mông Như rồi xoa lên, khiến tấm lưng ngọc ngà của Như trắng xóa bọt của sữa tắm.

-Bố đừng buồn, vì bọn con luôn ở đây cùng bố… Bọn con sẽ thay mẹ chăm sóc bố mà… Hihi… -Như cười để che đi sự xấu hổ của mình, cơ thể nàng rất nhạy cảm vì thế mỗi lần bố xoa lưng nàng cảm thấy nhột nhột khó tả. Hai đầu ti nổi lên cứng đơ trong cánh tay của nàng.

-Cảm ơn con! Bố biết con là đứa ngoan nhất, nghe lời bố mẹ nhất nên thế riêng đối với con bố có một sự tự hào và hãnh diện riêng biệt…

-Hì… -Như cười thích thú vì nàng rất thích được bố khen.

-Trên thế giới, việc bố tắm cho con gái lớn không phải không có. Tuy nhiên chuyện này con cần phải giữ bí mật nhé, vì họ sẽ dị nghị bố con mình đấy! Con hiểu không? –Ông Lý vẫn rất cẩn thận nhắc nhở con gái.

-Vâng ạ! Con biết mà… Chẳng qua con muốn giúp bố nhớ lại kỷ niệm xưa thôi nha! Con lớn rồi, tắm với bố thực sự rất ngại ý ạ… -Như cũng không ngần ngại nói ra suy nghĩ thật của mình cho bố hiểu.

-Đấy nên thế ta mới bảo, con là đứa rất ngoan biết nghe lời, chứ như chị Uyên con còn lâu mới có chuyện này khà! Khà! –Ông Lý xả nước vào lưng Như để trôi bớt bọt sữa tắm, làn da trắng mịn của con bé lại hiện ra.

-Chị Uyên hay mắng con lắm bố ạ, chị ấy nhiều lúc khó tính lắm ý… -Như được đà mách bố.

-Khà! Khà! Khà! Tính chị con là vậy đấy, con đừng trách chị con, Uyên nó chỉ lo cho con thôi! nó là đứa chu toàn, cẩn thận nên con phải biết nghe lời chị đấy nhé! –Ông Lý cười lớn vì cảm giác này thật giống năm xưa. Mỗi lần tắm cho chúng nó lại nghe con bé Như mách tội chị Uyên. Cảm xúc ùa về khiến ông Lý cảm thấy rất mãn nguyện.
-Dạ vâng… -Như mím môi lại, nàng cũng nghĩ lại thời xưa khi tắm với bố lúc nào cũng là khoảng thời gian hợp lý để mách tội chị Uyên. Hình ảnh quen thuộc này này khiến nàng không để ý mà bỏ hai tay ra bám vào thành bồn tắm. Hai chân nàng đá qua đá lại dưới nước như đang bơi vậy.


 

anhdadenviem

Tao là gay
tao cũng đọc đoạn đấy rồi nên tao mới chắc cú thằng hoàng huy đầy clone. Nó lừa thằng pikachu thằng thầy ông nội 1. thằng thầy ông nội bây giờ lặn mẹ rồi mới hôm qua inbox tao xin chap vl thiệt =)) trưa tao về đăng nốt, giờ đang đánh bia. kèo thơm
Thì chỉ có theo dõi từ lúc đấy mới biết nó toàn clone mà =)) hài vcl. Còn lấy nhầm clone nữa chứ =)))
 

Tcc79

Yếu sinh lý
m nghĩ từ trc tới h t đọc của m à. Bớt ảo tưởng đi con ạ. Thi thoảng t lướt qua group. Tự nhiên đọc được cái cmt của m bảo là m up lên. Xong kéo xuống thấy ae chửi m vì đéo thấy m up. Nên t cũng bất bình thay vì cái thái độ bố đời và buông lời đéo có chữ tín như m thôi. Chứ t quan trọng boài gì m cái truyện trẻ ranh này. Bớt ảo tưởng mình là trung tâm vũ trụ đi. Có mấy cái trap truyện ranh mà bày đặt sĩ với ai

Thằng Quytalk nó leak nhiều chap rồi nên anh em mới hóng nó, biết ccg vào chửi nó như thật
 

Hellthi1

Yếu sinh lý
Đấy là demo mà

Vài ngày trôi qua, thời gian này Ninh, Phi và ông Lưu liên tục bận công việc tiếp khách, biếu xén để chuẩn bị cho chuyến quay lại Kenya một cách chu toàn nhất. Ông Lưu cũng rất lo lắng nên ông đã đích thân đi kèm hai cậu con trai của mình bởi vì lần quay lại này còn quan trọng hơn lần đầu tiên rất nhiều. Một phần cũng để truyền đạt lại toàn bộ kinh nghiệm của bản thân về mọi vấn đề, bí mật trong kinh doanh cho Phi và Ninh, sau đợt này ông sẽ toàn quyền cho chúng quyết định mọi việc.
Ngày hôm nay, Uyên lên công ty làm việc. Như thường lệ nàng luôn là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người ở đó kể cả khách cho đến nhân viên của công ty. Mặc dù cũng hay nhìn thấy nàng nhưng họ luôn phải ngước nhìn vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy của Uyên, một vẻ đẹp cuốn hút khó tả, nàng cứ như một người mẫu được vẽ ra bởi trí tuệ nhân tạo vậy, nàng đẹp không có góc chết không có ngoại lệ gì hết.

-Cộp! Cộp! Cộp! Cộp! –Tiếng guốc của Uyên vang lên ở đại sảnh tổng công ty, nó phá vỡ sự im lặng nơi đây một cách ngọt ngào nhất bởi vẻ đẹp phát sáng của Uyên. Với một gương mặt xinh đẹp cá tính nàng mang một vẻ đẹp cuốn hút khó tả, một vẻ đẹp bất cứ ai nhìn thấy cũng phải tương tư cả tháng trời và thắc mắc rằng tại sao trên thế gian lại có người xinh đẹp đến mức đó. Mặc dù rất xinh đẹp, nhưng vì tính cách nên nhìn Uyên lúc nào cũng rất khó gần. Vì vậy mọi người không ai dám lại gần bắt chuyện với nàng.

Hôm nay Uyên mặc một bộ váy công sở đen trắng, bộ ngực to của nàng vun cao đẫy đà sau lớp áo trắng tinh khôi, ống tay lỡ để lộ ra đôi tay dài trắng mịn đang ôm một chiếc túi tài liệu. Chiếc váy zip bó sát vào bộ mông to tạo nên một đường cong hoàn hảo. Với chiều cao 1m70 nàng rất tự tin với đôi chân dài cân đối trắng phát sáng của mình. Chưa kể dưới chân nàng đang đi một đôi guốc hiệu Louboutin cỡ 10cm khiến chiều cao của nàng lúc này là 1m80.

Đối với một cô gái, chiều cao này thực sự đáng nể, vì vậy với vẻ xinh đẹp này Uyên luôn tự tin sải bước trong công ty và chẳng thèm liếc nhìn một ai. Phải nói trông nàng cực kỳ sang chảnh và khó gần. Trong công ty có rất nhiều lời bàn tán về Uyên tuy nhiên không ai dám đặt điều hay nói quá. Bởi vì tất cả mọi người trong công ty đều biết gia thế của Uyên cỡ nào.

Mặc dù nàng đang làm vị trí trợ lý tổng giám đốc nhưng không một ai dám đồn đại nàng cặp kè với tay giám đốc Quang như những trợ lý giám đốc khác. Đơn giản bởi vì đối với Uyên lão Quang cũng chỉ là hạng cắc kè trong khi lão ta cũng là tổng giám đốc một công ty lớn có rất nhiều chi nhanh lớn nhỏ trải dài khắp cả nước. Phải nói rằng Uyên ở công ty chẳng khác gì bà chủ nơi đây. Trông nàng toát ra khí chất lớn hơn tay Quang rất nhiều.
Nhưng còn một lý do nữa mà mọi người trong công ty không biết lý do tại sao một người như Uyên lại đi làm ở đây. Đó chính là bố của lão Quang có quen biết với bố của Uyên, việc Uyên vào đây làm cũng vì nghe lời bố Lý và một phần nàng cũng muốn chứng tỏ bản thân chứ không phải vì nàng cần một công việc.
Nếu không nàng có thể làm ở tập đoàn đá quý của chồng, một tập đoàn có quy mô lớn gấp cả trăm lần công ty của tay Quang. Nói tóm lại ở đây Uyên giống như một nữ thần, một đại diện gương mặt chứ không phải trợ lý của tay Quang giám đốc. Và chính lão Quang còn cảm thấy hãnh diện và tự hào với các đối thủ khi trong công ty mình có một người xinh đẹp như vậy.

Tuy nhiên, trông Uyên khó gần là vậy, mọi người đều không dám lại gần hay bắt chuyện với nàng tuy vậy vẫn có một người dám bắt chuyện với Uyên đó là thằng Lý mập. Nó dường như không có liêm sỉ mặc dù Uyên cũng không hề muốn nói chuyện với nó, vì là bạn học cũ và là một người lịch sự nên đôi lúc Uyên cũng phải tiếp chuyện nó. Tuy Lý mập tỏa ra một vẻ đần đần nhưng trong công ty nó là thằng dũng cảm nhất khi liên tục làm phiền Uyên.

Uyên lên phòng mình và ngồi vào bàn làm việc như bình thường, mặc dù là một người đi làm để cho vui tuy nhiên Uyên cũng là người rất có trách nhiệm trong công việc, nàng luôn hoàn thành xuất sắc công việc trợ lý của mình.

-Cộc! Cộc! –Bỗng có tiếng gõ cửa phía ngoài.

-Mời vào! –Uyên đoán chín mười phần kẻ đứng ngoài là ai, vì ngày nào cũng vậy.

-Hề hề… Uyên ơi! Cậu có ăn uống gì không tớ mua cho… -Mở cửa là Lý mập, nó cười ngại gãi đầu gãi tai nhìn Uyên chằm chằm với đôi mắt hau háu. Ngày nào nó cũng phải nhìn Uyên một lần cho đỡ nhớ nên thế đó là một điều hết sức phiền hà với Uyên.

-Tôi không! Có việc gì thế? –Uyên liếc mắt lên nhìn nó rồi lại nhìn vào máy tính. Bình thường Lý mập ở ngoài đường nó hay đeo một cái balo trông đụt hết cỡ. Mặt thì rỗ, đôi mắt híp ẩn sau lớp kính cận dày cộp, mái tóc bổ luống quê mùa. Đã vậy nó còn béo ục ịch và chỉ cao có gần 1m60, cỡ khoảng 1m58 còn thiếu. Trong công ty này nó chẳng khác gì chân sai vặt của mọi người. Tuy nhiên Uyên chưa bao giờ sai nó điều gì vì đơn giản nàng không thích.

-À… Tớ muốn hỏi thăm bác nhà đã đỡ chưa… -Lý mập xoắn quẩy hai bàn tay lại với nhau và ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng làm việc của Uyên.

-Ừm… Bố chồng tôi cũng đỡ rồi… -Nói xong Uyên chợt nghĩ ra điều gì đó, nàng đứng dậy và đi ra tủ lạnh. Nàng lấy ra một cốc trà sữa sáng nay vừa mới mua.

-Này… Cậu uống đi, cảm ơn cậu nhé! –Uyên ngồi xuống chiếc ghế đối diện Lý mập và đưa cốc trà sữa cho nó để cảm ơn. Nàng mím đôi môi đỏ của mình lại và nhìn cái vẻ đần đụt của Lý mập, và không hiểu sao mình lại có duyên với nó thế. Học từ thời cấp ba rồi đến giờ còn làm cùng công ty nữa. Chắc nó sẽ đeo bám nàng cả đời mất.
-Thật không? Cậu mua trà sữa cho tớ á? –Lý mập sướng run người, nó mở to cái mắt híp của mình nhìn vào cốc trà sữa trước mặt. Đây như một món quà lớn nhất trong cuộc đời nó vậy. Nó run rẩy cầm cốc trà sữa mà Uyên cho. Và nó coi đây như báu vật của nó vậy.

-Ừm… Tôi muốn cảm ơn cậu việc lần trước, đã nhiệt tình hỗ trợ tôi… -Vừa nói Uyên vừa dựa lưng vào ghế, ngả đôi chân dài của mình về phía trước. Nàng vô tình để lộ chiếc quần lót trắng phía trong chiếc váy zip.

Đối với Uyên, nàng không bao giờ mặc quần bảo hộ vì nàng thấy nó thực sự vướng víu, nàng chỉ mặc quần lót và một chiếc váy nên thế lúc này nó đã lộ ra ngay trước mắt Lý mập. Thậm chí đến quần tất màu da người để che đi khuyết điểm ở chân nàng cũng không cần mặc vì chân nàng đã quá đẹp rồi.

-Ờ… tớ… Ui giời! Có gì đâu!! Cậu không cần khách sáo! Có gì cậu cứ gọi cho tớ!!! Tớ… Tớ sẽ cố gắng hết mình để giúp cậu… Bất kể việc gì… He he… -Lý mập mở to mắt lúng túng thở mạnh và nhìn vào quần lót của Uyên.

Cảnh tượng trước mắt khiến nó cửng ngay lập tức, vì nó là dân FA lâu năm. Chưa có một mảnh tình vắt vai, suốt ngày sóc lọ với hình ảnh của Uyên trong đầu. Vì thế hình ảnh này của Uyên như một cảnh tiên trước mắt nó vậy, đây là một cơ hội tốt để nó ghi nhớ cái phần căng căng ẩn sau lớp quần lót của Uyên trong đó.

Cảnh tượng này đẹp đến mức khiến nó bị sốc ngang… Cặp đùi thon dài trắng mịn của Uyên đang phơi ra ngay trước mặt nó, phía trong là một chiếc quần lót trắng căng lên ép chặt vào bướm nàng. Điều này khiến Lý mập sướng mất hết cả bình tĩnh. Nó lén nhìn vào đó nhiều lần, nó không thể chịu được nữa khi Uyên vẫn chưa phát hiện. Nó từ từ lôi điện thoại của mình ra để chụp lại.

Nhưng ngay lúc đó, Uyên cau mày lại khi thấy mắt Lý mập liếc xuống dưới, nàng vắt hai chân lại với nhau và dùng tay che lại. Thấy vậy Lý mập tiếc ngẩn ngơ, nó biết Uyên đã biết liền lúng ta lúng túng.
Thấy cái vẻ này của nó nàng lại thấy khó chịu, chắc chắn nó vừa nhìn thấy quần lót của mình rồi. Vì xấu hổ nên Uyên cũng không dám phản ứng mạnh. Nhưng lúc sau nàng để ý cái điện thoại nó cầm trên tay, nó đang chĩa camera về phía mình, chắc chắn lại làm trò gì rồi.

-Cậu làm gì đó? Tính chụp lén tôi à? –Vì Uyên thẳng tính nên nàng nói thẳng luôn khiến Lý mập giật mình toát mồ hôi hột.

-Không… Tớ không… Cậu nhìn đây này… Tớ không chụp lén cậu đâu… -Lý mập dơ nhanh điện thoại lên để làm giả bằng chứng rồi rụt lại không cho Uyên cầm xem.

-Thật không? Cậu lớn rồi đó, đừng làm mấy trò trẻ con đó nữa… Chụp đùi tôi để làm gì chứ? –Uyên cau mày nhìn Lý mập, điều đó khiến nó càng sợ vì Uyên nói đúng. Nhưng ngay lúc đó lại có tiếng gõ cửa bên ngoài. “Cộc! Cộc!”

-Mời vào ạ! –Kẻ mặt dày đang ở đây rồi, nhưng vẫn còn một kẻ nữa.

-Ha ha ha… Đây rồi! Thế nào em đã ăn sáng chưa Uyên? –Tay Quang mở cửa bước vào cười ha hả ha hả.

-Em chào sếp! –Lý mập vội vàng đứng dậy chào tay Quang.

-Lý đấy hả? –Tay Quang nhìn Lý mập rồi quay sang cười với Uyên, Uyên chỉ cau mày rồi đứng dậy quay ra ghế làm việc ngồi.

-Em chào sếp, em về phòng làm việc! –Lý mập ôm cốc trà sữa của Uyên trong tay và vội vàng chuồn khỏi đây, cũng may ông giám đốc vào kịp thời nếu không Uyên sẽ thấy mấy bức ảnh mà nó chụp lén đùi của nàng.

Lý mập hồi hộp ôm cốc trà sữa trong tay như báu vật vội vàng chạy vào phòng vệ sinh. Nó tụt quần lôi con cu dài 15cm của nó ra và sóc lọ lia lịa khi nghĩ đến chiếc quần lót của Uyên, thấy chưa đủ nó lôi tiếp bức ảnh chụp đùi Uyên ra và sóc. Đúng là một tên biến thái thất bại của thất bại.

Lúc này… Trong phòng làm việc của Uyên, không gian ái ngại bao trùm khắp nơi khi tay Quang đang ngồi trễm trệ trên ghế sofa của Uyên. Hắn cũng khá cao và có dáng người to đậm với làn da ngăm đen. Hắn ngồi ưỡn chim ra khiến đũng quần hắn nổi một cục u to tướng.

Uyên cau mày liếc mắt nhìn tay Quang mà thấy gương mặt vuông chữ điền của hắn hãm quá, nàng không thể hiểu ngày trước tại sao mình lại có thể có suy nghĩ sẽ cho lão ta một cơ hội chứ… Thật điên rồ. Nghĩ vậy Uyên cảm thấy đỏ mặt và có chút tự tức bản thân. Nhưng nghĩ đến việc sắp nhờ hắn nên nàng lại phải bình tĩnh.
-Chú Quang… À nhầm anh Quang… Hì! -Uyên mỉm cười vì mình vừa gọi nhầm. Thực chất so tuổi thì tay Quang lớn hơn Uyên hẳn 21 tuổi nên gọi chú là đúng. Nhưng hắn ta không cho bất kể ai gọi hắn là chú, nên cả công ty đều phải gọi hắn là anh. Bố Lý và bố tay Quang gần bằng tuổi nhau, cũng bởi vì bố Uyên đẻ nàng rất muộn nên nàng ít hơn tay Quang hẳn 21 tuổi.

-Ấy! Lại gọi chú rồi! Nhìn anh thế này em suốt ngày nhầm vậy Uyên? –Tay Quang đứng dậy cười nửa mép và gồng lên khoe cơ bắp của mình trong lớp áo sơ mi chật cứng.

-Em nhầm một chút… -Uyên ôm miệng mỉm cười khi thấy cái dáng của lão ta. Đôi lúc lão Quang này cũng rất hài hước chứ không hẳn hãm như lời đồn đại.

-À anh Quang! Em có chuyện muốn xin phép anh… -Uyên nhìn tay Quang chằm chằm khiến hắn ta lại ngồi xuống sofa tò mò không biết nữ thần muốn xin điều gì đây.

-Bất kể điều gì! Em không cần phải xin phép! Riêng em… Anh ok hết! –Tay Quang tru môi ngoáy cái đầu một vòng thể hiện mình là người có quyền nhất công ty, kiểu tỏ ra với Uyên rằng nàng cứ thoải mái đi vậy. Trông tay Quang cũng khá già rồi nhưng đôi lúc hắn rất đồng bóng với những hành động không mấy phù hợp với tuổi của mình.

-Sắp tới, em muốn xin nghỉ khoảng một tuần để đi du lịch với bố em… Anh sắp xếp công việc cho em nhé! –Uyên có chút hồi hộp vì không biết lão ta có đồng ý không.

-Ồ! Vậy à! Hừm!!! Xem nào! –Tay Quang mồm thì nói chuyện gì cũng được nhưng khi nghe thấy Uyên nói vậy, hắn ta lại dở chứng như thể đang có âm mưu gì vậy.

-Nhất trí! Nhưng với một điều kiện! –Tay Quang nhìn Uyên cười với vẻ mặt rất sở khanh.

-Điều kiện gì vậy anh? –Uyên nhíu lông mày lại có chút không thoải mái.

-Em phải đi ăn tối với anh một bữa… -Tay Quang cũng hồi hộp không biết nàng có đồng ý không, nhưng đây là cơ hội tốt để lão ta được đi ăn tối với Uyên một lần, điều mà lão rủ Uyên cả trăm lần rồi đều bị nàng từ chối.
-Ăn tối sao? –Uyên liếc lên trần nhà suy nghĩ.

-Đúng! Ăn tối! Chỉ đi ăn tối thôi em! Hê hê…

-Hmm… -Uyên vẫn rất lưỡng lự vì chắc chắn chồng nàng sẽ không cho phép.

-Em! Em vào công ty làm một thời gian rồi mà anh chưa được ăn tối cùng em một lần nào! Lần này mong em bớt chút thời gian đi ăn với anh… Tầm một tiếng thôi! Anh chỉ xin em đúng một tiếng!... –Tay Quang sợ Uyên không đồng ý liền nhanh nhảu cười tươi nói.

-Chị nhà có đi không anh? Để em rủ chồng em đi cùng! –Uyên mỉm cười nói.

-Ầy nào! Không! Không! Không! Chỉ hai chúng ta thôi! Em biết anh rất quý em mà… Coi như chúng ta bàn chút công chuyện ngoài giờ! Được không em? –Tay Quang biết ngay Uyên sẽ nói thế, nên lần này lão ta liền mặt dầy nói thẳng như thể đang set kèo hẹn hò với Uyên vậy.

-Hmm… -Uyên vẫn lưỡng lự vì như vậy khác nào hẹn hò đâu, đã vậy còn phải nói dối anh Phi nữa. Thực sự khó cho nàng.

-Dù gì thì nghỉ một tuần cũng lâu đấy tình yêu của anh à, ngoài em ra chẳng ai trong công ty xử lý được công việc của em… Nên thực ra mà nói sẽ hơi khó… -Lão Quang bắt đầu dở thói gây khó dễ cho Uyên. Uyên cau mày lại, nàng biết mình đang bị ép, nhưng vì nàng đã tính đến việc sẽ đi du lịch với bố Lý đợt sắp tới rồi nên nàng nhất định phải nghỉ được. Thôi thì cũng chỉ ăn tối một tiếng cũng không có gì cả.

-Thôi được! Em đồng ý! Nhưng hai ngày nữa em mới rảnh được… -Uyên nói và nhìn tay Quang với vẻ mặt hơi ngại. Hắn ta nói đúng, hắn đã mời nàng đi ăn rất nhiều nhưng toàn bị nàng từ chối, cho dù đó là bữa tiệc chung của cả công ty nàng nhưng cũng không đi. Nên lần này coi như đi ăn để phải phép vậy.

-Được! Được! Được! Hai ngày nữa không vấn đề gì! Ta nhất trí như vậy nhé! Ha ha ha!!! Thật là vui! Hôm nay anh rất vui!!! Ha ha ha!!! –Lão Quang cười lớn vỗ xuống chiếc ghế sofa bồm bộp.

-Mà anh Quang này! –Uyên cau mày nhìn tay Quang.

-Sao thế em? –Tay Quang mở to mắt mỉm cười rất tươi.

-Từ giờ trở đi anh đừng gọi em là “Tình yêu của anh” nhé! Mọi người sẽ hiểu lầm, với lại chồng em mà biết sẽ không hay, vì anh ấy hay ghen lắm! –Uyên nhíu lông mày lại giải thích cho lão Quang hiểu.

-Phi nhà em hả? Ừ! Trai trẻ mà hay ghen là đúng ha ha! Anh hiểu! Anh hiểu! Nhất trí em yêu! –Tay Quang cười nhe nhởn, hắn vẫn tiếp tục trêu Uyên.

-Này! Lại nói cái gì đấy! –Uyên dơ cái hộp bút lên thì lão Quang cười ha hả và chạy ra khỏi phòng Uyên. Uyên thở dài, nàng đặt hộp bút xuống… Hai ngày nữa là ngày anh Phi có lịch ăn với đối tác nên nàng tranh thủ lúc đó để trốn ra ngoài vậy. Thật khó xử, nàng cũng bất đắc dĩ mới phải nói dối chồng, chứ anh Phi không thích tay Quang này tí nào.

Trong giới doanh nhân Việt Nam, không ai là không biết tay Quang và Phi. Tay Quang là một kẻ nghèo đi lên từ chính đôi bàn tay của mình. Còn Phi là một chàng trai có bệ đỡ vững chắc từ nhỏ, tuy vậy Phi cũng đã chứng tỏ bản thân mình với mọi người và trong giới doanh nhân Việt Phi được mệnh danh là thần đồng đá quý. Vì thế tay Quang luôn có sự đố kỵ với Phi, còn Phi thì không mấy ưa tay Quang này vì vẻ chơi bời gái gú của hắn.

Hai ngày sau…
17h30 Tại một sân bóng đâu đó quanh nội thành Hà Nội. Như vừa bước xuống chiếc siêu xe và đi vào sân bóng. Nàng mặc một chiếc áo phông trắng, một chiếc quần đùi bò, chân đi giầy búp bê, tóc búi cao, nàng đội một chiếc mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang. Mặc dù Như không lộ gương mặt xinh xắn của mình nhưng nàng vẫn cực kỳ cuốn hút bởi chiều cao và làn da trắng như tuyết.
Ngày hôm nay học sinh trường nàng có giao lưu với trường đại học khác nên Như đến để cổ vũ theo lời mời của giáo viên trong trường. Mặc dù Như không bao giờ thích đến những nơi đông người nhưng vì nghe lời giáo viên nàng đã miễn cưỡng đến sân. Khi Như bước vào sân bóng, nàng đã khiến trận đấu phải dừng lại vài giây khi các cầu thủ bị mất tập chung vì mải chú ý đến nàng.
-Ui mày ơi! Con bé kia là đứa nào xinh vãi… -Một nhóm nữ sinh cổ vũ cũng phải dừng động tác để chú ý đến Như. Chính những cô gái cũng bị cuốn hút và cảm thấy gato với vẻ đẹp của Như.

-Nó ở trường Rmit đấy, nhà nó giàu lắm… Nhưng mà lấy chồng rồi, chồng nó cũng thuộc dạng tài phiệt các thứ đồ…

-Ừm, mà chồng nó đẹp trai lắm, vừa giàu vừa giỏi… như bước ra từ phim Hàn ý mày ạ. Đôi này nổi tiếng cực kỳ… Nhưng mà ít khi thấy mặt lắm…

-Sao hôm nay nó lại ra đây nhỉ? Có bao giờ thấy tham gia hoạt động của trường đâu…

-Tao nghe nói trên nó còn chị gái nữa, cũng xinh lắm…

-Nhà nó có bốn chị em hay sao á?

-Không! Tao nghe nói có ba chị em thôi, nó còn đứa em út đang học ở Arm… Ba chị em nhà nó xinh mà cao lắm như con lai ý…

Bất chợt sân bóng nhốn nháo lên vì sự xuất hiện của Như, nàng như một nữ thần hạ phàm vậy, mặc dù nàng đã bỏ mạng xã hội từ lâu nhưng vì sự hoàn hảo của gia thế lẫn hình ảnh thì nàng luôn là đề tài bàn luận sôi nổi của đám con gái.
-Em chào cô ạ… -Như lễ phép chào thầy cô và ngồi xuống ghế cạnh cô giáo, nàng luôn là hình ảnh khiến thầy cô trong trường tự hào vì nàng vừa xinh đẹp cuốn hút vừa học giỏi, đem lại rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ cho trường. Việc nàng đến đây hôm nay cũng khiến thầy cô trong trường mát mặt mát mày. Điều này cũng khiến cầu thủ trong trường nàng cảm thấy có thêm rất nhiều động lực để thi đấu.

-Ui mày ơi… Đ** mẹ con bé kia là đứa nào mà xinh vãi l** luôn mày… -Ngoài đám con gái, mấy thằng con trai cũng không khỏi choáng ngợp và buông ra những lời khiếm nhã để khen ngợi.
-Đ** mẹ mông to vãi l** nhìn nó ngon thế… Đ* mé…

-Mày nhìn vú nó đi, nẩy cỡ đó phải to lắm đấy… Mà cao vãi l** mày nhờ…

-Đ** con m*… mình dây vú to… Chưa bao giờ tao thấy đứa nào ngon như nó luôn, vãi l** thiệt chứ… Như AI vẽ ra ấy mày…

-Ước được *** nó một lần, nó làm tao nứng quá mày ơi…

-Mày tuổi l** Mày biết nó là ai không?

-Là ai?

-Nó tên Như, tao chỉ biết nhà nó giàu vãi l** tiểu thư đài các đấy thằng như mày tuổi l** với tới…

-Tao thấy nó khu Rmit, đi xe ôm mà…

-Xe ôm cái l** Mày thấy nó vừa bước xuống con xe kia không? 16 tỷ đấy thằng đần…

-Vãi l** ghê thế á? Vậy ai với được nó nữa…

-Nó lấy chồng rồi, chồng nó cũng dạng công tử nhà tài phiệt đấy… Đúng xứng đôi vừa lứa vãi l**. Mà đ** m* thằng chồng số hưởng ghê, Tao mà là chồng nó tao địt nó cả ngày không chán luôn…

-Đ** mẹ! Nhìn đùi nó đi, đẹp vãi l** luôn… Nứng quá mày ơi!!! Có insta hay face của nó không mày?

-Hỏi làm đ** gì, để tải ảnh về sóc lọ à thằng dâm đãng này! Tao có biết đâu…

Cả sân bóng xì xào to nhỏ nói về Như. Điều này khiến Như cảm thấy hơi khó chịu, đây chính là lý do mà nàng không muốn đến chỗ đông người. Vừa đến nàng đã muốn về rồi… Đối với nàng với Uyên mà nói thì ngoài những người thân ra nàng không muốn kết giao với bất kể ai, không phải vì nàng kiêu ngạo hay vì vấn đề nào khác.

Tất cả chỉ vì một lý do đơn giản khi cả hai chị em đều mất niềm tin với xã hội hiện giờ… Một xã hội toàn những con người sống với nhau luôn vì một mục đích nào đó, họ mưu mô, xảo quyệt và không đáng tin chút nào. Cảm giác không một ai thật lòng, điều này khiến hai nàng cảm giác không muốn kết giao với bất kể ai khi chưa thực sự thấy bản chất thực của người đó…

Đó là lý do chính khiến chị em nàng hầu như sống tách biệt với phần còn lại của xã hội. Việc Ninh và Phi tán được Uyên Như tất cả nhờ may mắn. May mắn vì ông Lý và ông Lưu biết nhau khá lâu, trong một lần hai gia đình đi ăn với nhau, họ đã bén duyên ngay từ đó.

-Alo ạ! Em nghe đây ạ… -Bỗng số điện thoại của Ninh gọi đến.

-Em đang ở đâu đó? –Giọng Ninh hớt hải phía bên kia.
-Em đang đi cổ vũ bóng với trường ạ…

-Tối nay, em đi ăn cùng anh nhé! Cả nhà cùng đi! Anh sẽ gọi cho cả bố Lý nữa…

-Tối nay á? Vâng em cũng rảnh, nhưng mấy giờ đấy anh, bây giờ cũng hơi muộn rồi ý…

-Tầm 6h30 nhé! Bên đối tác có nói mời cả gia đình mình và họ cũng sẽ mời cả gia đình phía bên đó nên em cố gắng đi nhé!

-Vâng! Nhưng mà sớm quá, bây giờ em về nhà cũng phải 30 phút rồi ấy…

-Họ báo muộn quá… Đối tác mà em, tự nhiên muốn cả nhà đi ăn cùng… Thế thôi em về luôn đi, để anh gọi cho bố Lý!

-À! hay để em qua nhà bố tắm, em đang ở mạn gần nhà bố rồi, lát nữa anh mang cho em một cái váy để em thay trên xe là được… Đằng nào bố cũng đi đúng không ạ…

-Ừ! Vậy cũng được, anh xin lỗi vì thông báo em hơi muộn… phía đối tác họ nhiệt tình quá…

-Dạ không sao đâu ạ, anh gửi cho em địa chỉ, em với bố sẽ ra đó sau!

-Ừ anh gửi bây giờ, em về tắm luôn đi, yêu em!!!

-Vâng ạ! Em yêu anh! –Như tắt máy và cảm thấy may mắn vì mình vừa có một lý do để rời khỏi sân bóng. Sau khi xin phép các thầy cô nàng đứng lên đi ra xe. Vừa đi nàng vừa để ý thấy những ánh mắt không mấy lịch sự, họ toàn nhìn vào ngực và mông nàng. Điều này có thể tính là quấy rối, nhưng Như không thèm chấp vì nàng cũng quen rồi.

-Huýt!! Huýt!! Em gì ơi!!

-Như ơi! Anh yêu em!! –Những tiếng huýt sáo và những tiếng hò reo trêu ghẹo vang to trong sân bóng, sau đó là những tràng cười ồ lên rất vô duyên. Như nhíu lông mày lại đi thẳng ra chiếc siêu xe không thèm quay lại nhìn chút nào. Sau tiếng nổ máy xe sặc mùi tiền, Như phóng vào con phố nhỏ đi mất dạng. Nàng để lại rất nhiều ánh nhìn và lời bàn tán cùng với những ánh mắt tương tư tiếc nuối. Vì chẳng mấy khi họ gặp được một cô gái xinh đẹp như tiên nữ thế này.

Sau mười phút lái xe nàng đã đến nhà bố Lý, cũng may nhà bố Lý cạnh sân bóng nên nàng không mất nhiều thời gian để về tắm. Như bước xuống xe và đi bộ vào sân nhà với bộ mông cong lên sau chiếc quần bò ngắn. Đôi chân dài của nàng lại tiếp tục cuốn hút những ánh nhìn của người đi đường.
-Bố ơi!!! Bố ơi!!! Anh Ninh gọi cho bố chưa ạ? –Như vừa chạy vào nhà vừa nói. Thấy ông Lý đang đứng trong bếp vội vàng rửa bát dọn dẹp các thứ.

-Bố ơi! Bố đang làm gì thế ạ? Anh Ninh gọi cho bố chưa ạ? –Như đi vào trong bếp và tiện tay dọn cùng bố.

-Thằng bé gọi cho bố rồi, để bố dọn nốt rồi đi…

-Cái Như đâu bố, cũng muộn rồi ý ạ, anh Ninh bảo sáu rưỡi đó ạ…

-Em con vừa mới ăn chạy đi học thêm rồi, đấy bố còn phải dọn cho nó đây, ăn uống bầy bừa quá, mà còn sớm! địa chỉ ăn ở gần đây nên con đừng lo… khà khà!! –Thấy vẻ vội vàng của Như, ông Lý liền trấn an.

-À thế ạ… Con còn chưa xem địa chỉ ý…

-Ừ! Gần đây thôi con! Con vừa đi đâu về vậy Như? –Ông Lý quay sang nhìn thấy Như đang mặc quần đùi, cặp đùi thon dài trắng mịn của con bé khiến ông phải nhìn một chút, liếc lên phía trên là mu bướm của con bé đang bị chiếc quần ép lại. Nhưng vì là con gái mình nên ông liền quay mặt đi chỗ khác.

-Con đi cổ vũ bóng đá với trường bố ạ, lúc ấy anh Ninh mới gọi con ý nên con chẳng kịp chuẩn bị gì cả.

-Ừ! Ninh nó cũng vừa gọi cho bố! –Ông Lý về hưu không có gì ngoài tiền và thời gian nên con rể gọi cái ông đồng ý luôn.

-Tiện nhà mình gần đây nên con về tắm rửa rồi tí nữa con chở bố đi cùng cho tiện nha… Hi hi. –Như vừa nói vừa quay mông đi ra phòng khách.

-Ừ! Chứ về tận bên kia nữa đến bao giờ! Thôi thế tranh thủ tắm đi con! Để bố vào tắm cùng luôn! Khà khà! –Ông Lý vừa cười vừa nói, nửa đùa nửa thật.

-Con tắm nhanh thôi bố ạ, xong bố vào tắm sau nha, giờ vẫn còn sớm mà bố! Từ đây ra đó có một đoạn thôi ý… -Như vừa nói vừa ngồi xuống ghế lục túi mình lấy dây buộc tóc.

-Như vậy sẽ muộn giờ đó con à, con biết ăn uống với đối tác nhà ta sẽ phải đến sớm hơn họ đúng không nào? Đó là nguyên tắc trong kinh doanh! –Ông Lý nói với ra ngoài phòng khách, ông phải giải thích tầm quan trọng của sự việc cho Như hiểu.

-Hmm… -Như không nói gì, nàng vẫn tìm mấy cái dây buộc tóc với đôi má hơi ửng đỏ. Nhưng nàng hiểu ý của bố nói, chẳng qua nàng đang thấy có chút xấu hổ nếu tắm cùng bố. Nhưng nàng chợt nhớ ra lần trước có hứa sẽ cho bố tắm cùng mình nhưng chỉ được tắm sau lưng, để bố chiêm nghiệm lại cảm giác đầm ấm hạnh phúc năm xưa khi mẹ còn sống. Nghĩ cho cùng hôm nay cũng là một cơ hội để nàng giữ lời hứa của mình.

-Lên trên tầng tắm con nhé! Để bố khóa cửa kẻo hàng xóm lại vào chơi! –Vừa nói ông Lý vừa đi ra ngoài khóa cửa khóa cổng. Sau đó ông có chút hồi hộp trong lòng, bước vào trong nhà ông thấy Như đang ngồi buộc tóc, ngực con bé ưỡn lên, mông cong ra sau, hai cánh tay thon dài đang đưa ra sau để búi bộ tóc dài lên cao.

-Bố nhìn con ghê thế? Mặt con có dính gì ạ? –Như mỉm cười với gương mặt hồng hào và nhìn bố mình trong tư thế buộc tóc, ánh mắt con bé trông thật trong sáng và xinh xắn một cách kỳ lạ. Đôi lúc ông cũng không hiểu tại sao mình lại có cô con gái xinh đến mức đó. Trong khi bố cũng bình thường, mẹ cũng xinh nhưng không thể xinh thế này được. Như thể bọn chúng đã chọn hết nét đẹp của bố mẹ vậy.
-Khà khà! Con gái bố năm nào còn bé bé bây giờ đã là một thiếu nữ xinh đẹp rồi! Bố rất tự hào về con! – Ông Lý vừa cười vừa nói để che đi sự hồi hộp của mình.

-Biết con lớn mà bố muốn tắm với con nữa! –Như lại cúi mặt xuống lấy một chiếc cặp lên để cố định tóc cho chặt hơn. Vì nàng có một mái tóc rất dày và suôn mượt nên nàng cần buộc kỹ trước khi đi tắm.

-Ui dào! Bố tắm cũng khác gì mẹ tắm đâu! Con là con gái của bố sao phải ngại chứ! Khà khà! –Ông Lý chống nạnh cười lớn vì trước đây ông có giao kèo với con bé rồi.

-Ngại chứ ạ, lớn tồ rồi tắm với bố người ta cười bố ạ! –Mặc dù Như có quan điểm rất rõ ràng rằng bố cũng là mẹ, mẹ cũng là bố, hai người đều giống nhau, chứ đối với ông Lý, nàng sẽ không tính là đàn ông mà phải có khoảng cách. Loại tình cảm này đều là tình cảm mẫu tử, phụ tử trong gia đình, nó là một loại tình cảm sâu đậm không thể đem ra so sánh với loại tình cảm nào khác. Nó thậm chí có thể vượt qua ranh giới của giới tính.

Nên thế bố cũng như mẹ vậy, nhưng vì nàng lớn rồi, kể cả tắm với mẹ cũng hơi ngại… Nhưng vì là một cô con gái ngoan nên nàng không muốn làm ai buồn lòng. Một phần cũng vì lời hứa trước đó nên lúc này tắm với bố cũng không sao, chỉ là hơi ngại một chút thôi.

-À bố ơi! Hay bố tắm tầng trên, con tắm tầng dưới nha! Hi hi… -Như búi tóc lên cao và quay sang nhìn bố cười, để thử trêu bố xem thế nào.

-Con bé này! Lần trước hứa với bố rồi định nuốt lời? –Ông Lý khoanh tay lại nhìn Như thở dài. Nếu con bé từ chối thêm lần nữa chắc ông cũng không dám ép.

-Rùi rùi! Bố lên trước đi ạ, lát con sẽ lên sau… Hi hi… -Như cười, nàng biết ngay bố sẽ nói thế, thôi thì tắm cùng ông ấy cho ông ấy đỡ phiền lòng vậy.

-Đấy! Con gái của bố phải thế chứ! Khà khà!! –Ông Lý cười lớn và đi lên tầng với một hơi thở gấp vì hồi hộp, sau đó ông lại nhìn xuống và thầm hạnh phúc khi con gái ông lại trưởng thành và xinh đẹp đến mức đó, còn rất ngoan ngoãn biết nghe lời.

Có lẽ nó sẽ là đứa thực hiện được ước mơ thầm kín đó của ông. Ước mơ đó chính là được nhìn thấy một bộ ngực to ngoài đời. Vì ngày xưa khi yêu mẹ của chúng, bà ấy cũng là người con gái duy nhất, nhưng ngực mẹ chúng hơi bé. Vì vậy ông không biết nhiều về cơ thể phụ nữ ngoài những tạp chí và phim ảnh, nên thế ông có một mong ước rằng sẽ được nhìn thấy một bộ ngực to tròn hoàn chỉnh ngoài đời thật.
Lần trước ông gội đầu cho Như, ông đã vô tình nhìn thấy ngực con bé… Mặc dù chỉ thoáng qua tầm hai giây nhưng ông phải công nhận đó là lần đầu tiên trong cuộc đời ông thấy bộ ngực đẹp như vậy. Nhưng nó lại là ngực của con gái ông, liệu có quá bệnh hay không?

Thực sự rất là bệnh hoạn nhưng ông không thể cưỡng lại được vì đó là mơ ước của bản thân, vì ông rất tò mò về điều đó. Và ngày hôm đó thậm chí ông đã được bóp một lần bên ngoài lớp khăn tắm, ông phải choáng ngợp bởi bộ ngực tròn săn chắc nhưng cũng rất mềm của Như, nó thực sự rất hoàn hảo.

Ông Lý bước những bước chân rạo rực của mình lên phòng tắm và mở vòi nước xả nước ấm vào bồn tắm, sau đó ông lột hết đồ của mình ra rồi tắm tráng qua một lượt, con cu dài ngoằng của ông lủng lẳng dưới háng nhìn dài khủng khiếp, chùm lông của ông cũng không thể che được hết được thứ đó.

Lúc sau, Như mở cửa bước vào với một chiếc khăn tắm cuốn quanh người, mặc dù nàng cuốn rất chặt nhưng vẫn không thể dấu được bộ ngực to của mình. Tóc Như búi cao cùng với rất nhiều cặp tóc giữ nếp của mình, trông con bé rất xinh đẹp với chiếc cổ thon trắng mịn không một vết nhỏ. Phía dưới, chiếc khăn tắm chỉ dài đến giữa đùi nàng, nó làm lộ ra cặp chân dài thẳng tưng trắng mịn của Như.
Ông Lý nuốt nước bọt, lúc này đến ông cảm thấy ngại, rất ngại là đằng khác. Ông thầy kỳ cục thực sự vì đây là con gái mình… Bây giờ tại sao lại thấy ngại đến vậy? Nhưng thôi cũng vì chính ông thuyết phục con bé vào tắm nên đành kệ vậy, đã ném lao phải theo lao rồi. Tự dưng lúc này ông Lý thấy mình thật bệnh hoạn và có chút tự xấu hổ với bản thân.

-Con vào tắm mà cuốn khăn thế kia thì tắm sao được hả Như? –Ông Lý đứng dậy khỏi bồn tắm cùng con cu dài ngoằng của mình.
-Eo… -Như nhăn mặt khi thấy chim bố mình, mặc dù nó không cửng nhưng nàng vẫn thấy rất xấu hổ. Nhưng khoan đã, hình như không phải không cửng mà nó có cứng một chút rồi.

-Khà! Khà! Sao phải ngại con, ngày xưa tắm với bố con cũng thấy rồi phải không? Khà khà! –Ông Lý chống nạnh ngửa mặt lên trần phòng tắm cười lớn.

-Nhưng đấy là ngày xưa… Bố còn chẳng thèm che vào… -Như đỏ ửng mặt nhưng nàng vẫn liếc xuống đó. Dù gì cũng thấy qua rồi nhưng Như vẫn thấy xấu hổ.

-Ơ! Con bé này! Đi tắm phải cởi hết ra ai lại mặc đồ đi tắm bao giờ? –Ông Lý cười nói. Lúc này trông ông đứng với Như hai bố con cao ngang nhau, Như có phần cao hơn một chút xíu.

-Bố chỉ được tắm sau lưng con thôi đó! –Như bĩu môi một cái.

-Rồi rồi! Con bé này! Ngày xưa thì tranh nhau với chị để tắm với tôi mà bây giờ thế này đây!

-Bố quay mặt đi đi! –Như cầm vào khăn tắm nhìn ông Lý.

-Rồi đây đây! Khổ quá! –Ông Lý liền quay mặt đi chỗ khác.

-Bố úp hẳn mặt vào tường ý, con bảo quay lại mới được quay lại đó! –Như chỉ tay vào tường. Ông Lý không nói gì, chỉ lẳng lặng đi ra bờ tường đứng úp mặt vào trong. Thấy vậy Như mím môi lại và từ từ cởi khăn tắm và treo lên móc. Lúc này nàng đã hoàn toàn khỏa thân cùng với bố trong phòng tắm.

Cả cơ thể tuyệt mỹ của nàng hiện ra, bộ ngực to tròn cùng với đầu ti hồng hào vun cao lên đẫy đà, phía dưới là vòng eo thon nhỏ cùng với bộ mông to tròn cong lên không vết muỗi đốt nhỏ. Phần mu bướm trắng mịn có một trùm lông lơ thở mọc rất thưa ở mu bướm. Vì lông không có nhiều nên có thể nhìn rất rõ mu bướm của nàng. Ở giữa là một đường kẻ trắng hồng cùng với mép bướm khẽ căng lên trông rất kích thích.

-Bố ơi! Hay vào trong bồn tắm nha bố! –Như nhìn vào bồn tắm đầy nước và nói.

-Không được! Con không nhớ vào bồn tắm phải tắm tráng qua đó hả! Bố tráng xong rồi, giờ con ngồi xuống để bố tráng qua cho! –Vừa nói ông Lý vừa khẽ liếc xuống sàn nhưng chỉ thấy bàn chân ngọc trắng mịn của con gái mình.
-Dạ… Vâng… Nhưng mà… -Như lưỡng lự, nàng biết điều đó nhưng nàng đang muốn xả sữa tắm vào bồn để lát nữa bọt sữa tắm che đi cơ thể của nàng cho đỡ ngại.

-Con ngồi xuống đi, ta không có thời gian đâu! –Ông Lý dục.

-Dạ vâng! –Như đành phải nghe theo, nàng ôm ngực của mình và bước đến bồn tắm rồi đặt bộ mông to ngồi lên thành bồn tắm quay lưng ra ngoài.

-Xong chưa con? –Ông Lý hồi hộp đứng úp mặt ở tường.
-Xong rồi ạ! Bố không được nhìn đâu đấy… -Như xấu hổ liếc ra đằng sau.

Ông Lý hồi hộp quay lưng lại, ông thấy Như đang ngồi trên thành bồn tắm và quay lưng về phía mình, ông choáng ngợp bởi làn da trắng mịn không tì vết của con bé, vòng eo thon gọn như dáng người mẫu vậy. Phía dưới là cặp mông to đang ép xuống thành bồn tắm.

Ông Lý chớp mắt vài cái từ từ đi đến với cái dương vật dần cửng lên. Ông không thể cưỡng lại được hình ảnh này vì đã quá lâu rồi ông mới được thấy cơ thể thiếu nữ trần chuồng thế này. Ông đứng hình mất một lúc cho dù đó chỉ là tấm lưng của Như.

-Bố nhanh lên đó, cẩn thận muộn giờ đấy ạ… -Như liếc ra sau nhắc bố mình.

-Ừ, bố vẫn để ý giờ, con đừng lo…

-Haizzz… Nhớ ngày nào còn tắm cho con mà bây giờ đã lớn thế này rồi… -Ông Lý nhấc cái vòi sen cạnh đó và xả nước ấm vào lưng của Như.

-Róc rách! Róc rách! –Tiếng nước chảy trong phòng tắm vang lên cùng với sự ái ngại của hai bố con.

-Nếu mẹ còn sống thì tốt bố nhờ… -Như ôm ngực mình và nhìn xuống dòng nước trong vắt dưới bồn tắm.

-Ừ! Bà ấy là một người phụ nữ hoàn hảo, bố chưa thấy ai xinh đẹp và thông minh như bà ấy cho đến khi các con gái của bố khôn lớn… -Vừa nói ông Lý vừa đứng lại gần Như và xoa sữa tắm cho Như. Lúc này ông đứng khá gần nên ông dễ dàng nhìn lên phía trước của con bé. Ông thấy bộ ngực trần trắng mịn của con gái mình to quá, mặc dù con bé đang ôm chặt nhưng ông vẫn đoán được kích thước của nó.

Ông chỉ dám liếc vào đó rồi lại quay đi chỗ khác, nhưng kỳ thật cơ thể con bé làm ông rất tò mò, bản năng con đực trỗi dậy một cách mãnh liệt khi tay ông chạm vào làn da mịn màng của Như. Ông cố gắng liếc xuống đùi con bé nhưng bị cánh tay và bộ ngực của nó che mất rồi. Ông cũng không muốn cố tình làm điều bậy bạ đó nhưng ông không thể khống chế được dục vọng ngủ quên lâu ngày của mình.

-Bố chỉ giỏi nịnh thôi hihi…
-Nịnh gì chứ, đó là sự thật… Bố luôn tự hào vì có những cô con gái vừa xinh đẹp, vừa thông minh ngoan ngoãn thế này… -Vừa nói ông vừa xoa sữa tắm sang hai cánh tay Như.

Bỗng dương vật ông cửng lên nhanh chóng khi ngón tay ông chạm nhẹ vào phần ngực mềm của con gái. Vì chim ông dài nên nó nhanh chóng cửng lên đập vào eo của Như một cái. Thấy vậy ông Lý giật mình lùi lại. Bình thường ông đã không khống chế được mà lúc này đầu khấc còn chạm vào da thịt con bé khiến nó lại cửng to hơn rất nhiều.

-Bọn con xinh có phải giống mẹ không bố? -Như khẽ liếc mắt ra đằng sau với đôi má ửng đỏ, nàng không biết cái gì vừa chạm vào mông mình nữa, nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều. Xấu hổ và có chút lúng túng, Như liền lấy chai sữa tắm ở đó xả một đống xuống bồn tắm và lấy chân đá qua đá lại cho bọt bông lên.

-Chắc chẳn rồi, con không nhớ ngày xưa con luôn nhận là người xinh nhất trong 4 mẹ con hả? Khà khà! Cái thời đó, mỗi lần bố từ đơn vị về bố luôn muốn được chìm đắm trong cảm giác hạnh phúc của gia đình, đó là khoảng thời gian tuyệt nhất trong cuộc đời bố… -Ông Lý xoa sữa tắm khắp lưng, hai cánh tay và xuống dưới mông Như rồi xoa lên, khiến tấm lưng ngọc ngà của Như trắng xóa bọt của sữa tắm.

-Bố đừng buồn, vì bọn con luôn ở đây cùng bố… Bọn con sẽ thay mẹ chăm sóc bố mà… Hihi… -Như cười để che đi sự xấu hổ của mình, cơ thể nàng rất nhạy cảm vì thế mỗi lần bố xoa lưng nàng cảm thấy nhột nhột khó tả. Hai đầu ti nổi lên cứng đơ trong cánh tay của nàng.

-Cảm ơn con! Bố biết con là đứa ngoan nhất, nghe lời bố mẹ nhất nên thế riêng đối với con bố có một sự tự hào và hãnh diện riêng biệt…

-Hì… -Như cười thích thú vì nàng rất thích được bố khen.

-Trên thế giới, việc bố tắm cho con gái lớn không phải không có. Tuy nhiên chuyện này con cần phải giữ bí mật nhé, vì họ sẽ dị nghị bố con mình đấy! Con hiểu không? –Ông Lý vẫn rất cẩn thận nhắc nhở con gái.

-Vâng ạ! Con biết mà… Chẳng qua con muốn giúp bố nhớ lại kỷ niệm xưa thôi nha! Con lớn rồi, tắm với bố thực sự rất ngại ý ạ… -Như cũng không ngần ngại nói ra suy nghĩ thật của mình cho bố hiểu.

-Đấy nên thế ta mới bảo, con là đứa rất ngoan biết nghe lời, chứ như chị Uyên con còn lâu mới có chuyện này khà! Khà! –Ông Lý xả nước vào lưng Như để trôi bớt bọt sữa tắm, làn da trắng mịn của con bé lại hiện ra.

-Chị Uyên hay mắng con lắm bố ạ, chị ấy nhiều lúc khó tính lắm ý… -Như được đà mách bố.

-Khà! Khà! Khà! Tính chị con là vậy đấy, con đừng trách chị con, Uyên nó chỉ lo cho con thôi! nó là đứa chu toàn, cẩn thận nên con phải biết nghe lời chị đấy nhé! –Ông Lý cười lớn vì cảm giác này thật giống năm xưa. Mỗi lần tắm cho chúng nó lại nghe con bé Như mách tội chị Uyên. Cảm xúc ùa về khiến ông Lý cảm thấy rất mãn nguyện.
-Dạ vâng… -Như mím môi lại, nàng cũng nghĩ lại thời xưa khi tắm với bố lúc nào cũng là khoảng thời gian hợp lý để mách tội chị Uyên. Hình ảnh quen thuộc này này khiến nàng không để ý mà bỏ hai tay ra bám vào thành bồn tắm. Hai chân nàng đá qua đá lại dưới nước như đang bơi vậy.


Hay quá anh quytalk
 

V262983

Yếu sinh lý
Vài ngày trôi qua, thời gian này Ninh, Phi và ông Lưu liên tục bận công việc tiếp khách, biếu xén để chuẩn bị cho chuyến quay lại Kenya một cách chu toàn nhất. Ông Lưu cũng rất lo lắng nên ông đã đích thân đi kèm hai cậu con trai của mình bởi vì lần quay lại này còn quan trọng hơn lần đầu tiên rất nhiều. Một phần cũng để truyền đạt lại toàn bộ kinh nghiệm của bản thân về mọi vấn đề, bí mật trong kinh doanh cho Phi và Ninh, sau đợt này ông sẽ toàn quyền cho chúng quyết định mọi việc.
Ngày hôm nay, Uyên lên công ty làm việc. Như thường lệ nàng luôn là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người ở đó kể cả khách cho đến nhân viên của công ty. Mặc dù cũng hay nhìn thấy nàng nhưng họ luôn phải ngước nhìn vẻ đẹp kiêu sa lộng lẫy của Uyên, một vẻ đẹp cuốn hút khó tả, nàng cứ như một người mẫu được vẽ ra bởi trí tuệ nhân tạo vậy, nàng đẹp không có góc chết không có ngoại lệ gì hết.

-Cộp! Cộp! Cộp! Cộp! –Tiếng guốc của Uyên vang lên ở đại sảnh tổng công ty, nó phá vỡ sự im lặng nơi đây một cách ngọt ngào nhất bởi vẻ đẹp phát sáng của Uyên. Với một gương mặt xinh đẹp cá tính nàng mang một vẻ đẹp cuốn hút khó tả, một vẻ đẹp bất cứ ai nhìn thấy cũng phải tương tư cả tháng trời và thắc mắc rằng tại sao trên thế gian lại có người xinh đẹp đến mức đó. Mặc dù rất xinh đẹp, nhưng vì tính cách nên nhìn Uyên lúc nào cũng rất khó gần. Vì vậy mọi người không ai dám lại gần bắt chuyện với nàng.

Hôm nay Uyên mặc một bộ váy công sở đen trắng, bộ ngực to của nàng vun cao đẫy đà sau lớp áo trắng tinh khôi, ống tay lỡ để lộ ra đôi tay dài trắng mịn đang ôm một chiếc túi tài liệu. Chiếc váy zip bó sát vào bộ mông to tạo nên một đường cong hoàn hảo. Với chiều cao 1m70 nàng rất tự tin với đôi chân dài cân đối trắng phát sáng của mình. Chưa kể dưới chân nàng đang đi một đôi guốc hiệu Louboutin cỡ 10cm khiến chiều cao của nàng lúc này là 1m80.

Đối với một cô gái, chiều cao này thực sự đáng nể, vì vậy với vẻ xinh đẹp này Uyên luôn tự tin sải bước trong công ty và chẳng thèm liếc nhìn một ai. Phải nói trông nàng cực kỳ sang chảnh và khó gần. Trong công ty có rất nhiều lời bàn tán về Uyên tuy nhiên không ai dám đặt điều hay nói quá. Bởi vì tất cả mọi người trong công ty đều biết gia thế của Uyên cỡ nào.

Mặc dù nàng đang làm vị trí trợ lý tổng giám đốc nhưng không một ai dám đồn đại nàng cặp kè với tay giám đốc Quang như những trợ lý giám đốc khác. Đơn giản bởi vì đối với Uyên lão Quang cũng chỉ là hạng cắc kè trong khi lão ta cũng là tổng giám đốc một công ty lớn có rất nhiều chi nhanh lớn nhỏ trải dài khắp cả nước. Phải nói rằng Uyên ở công ty chẳng khác gì bà chủ nơi đây. Trông nàng toát ra khí chất lớn hơn tay Quang rất nhiều.
Nhưng còn một lý do nữa mà mọi người trong công ty không biết lý do tại sao một người như Uyên lại đi làm ở đây. Đó chính là bố của lão Quang có quen biết với bố của Uyên, việc Uyên vào đây làm cũng vì nghe lời bố Lý và một phần nàng cũng muốn chứng tỏ bản thân chứ không phải vì nàng cần một công việc.
Nếu không nàng có thể làm ở tập đoàn đá quý của chồng, một tập đoàn có quy mô lớn gấp cả trăm lần công ty của tay Quang. Nói tóm lại ở đây Uyên giống như một nữ thần, một đại diện gương mặt chứ không phải trợ lý của tay Quang giám đốc. Và chính lão Quang còn cảm thấy hãnh diện và tự hào với các đối thủ khi trong công ty mình có một người xinh đẹp như vậy.

Tuy nhiên, trông Uyên khó gần là vậy, mọi người đều không dám lại gần hay bắt chuyện với nàng tuy vậy vẫn có một người dám bắt chuyện với Uyên đó là thằng Lý mập. Nó dường như không có liêm sỉ mặc dù Uyên cũng không hề muốn nói chuyện với nó, vì là bạn học cũ và là một người lịch sự nên đôi lúc Uyên cũng phải tiếp chuyện nó. Tuy Lý mập tỏa ra một vẻ đần đần nhưng trong công ty nó là thằng dũng cảm nhất khi liên tục làm phiền Uyên.

Uyên lên phòng mình và ngồi vào bàn làm việc như bình thường, mặc dù là một người đi làm để cho vui tuy nhiên Uyên cũng là người rất có trách nhiệm trong công việc, nàng luôn hoàn thành xuất sắc công việc trợ lý của mình.

-Cộc! Cộc! –Bỗng có tiếng gõ cửa phía ngoài.

-Mời vào! –Uyên đoán chín mười phần kẻ đứng ngoài là ai, vì ngày nào cũng vậy.

-Hề hề… Uyên ơi! Cậu có ăn uống gì không tớ mua cho… -Mở cửa là Lý mập, nó cười ngại gãi đầu gãi tai nhìn Uyên chằm chằm với đôi mắt hau háu. Ngày nào nó cũng phải nhìn Uyên một lần cho đỡ nhớ nên thế đó là một điều hết sức phiền hà với Uyên.

-Tôi không! Có việc gì thế? –Uyên liếc mắt lên nhìn nó rồi lại nhìn vào máy tính. Bình thường Lý mập ở ngoài đường nó hay đeo một cái balo trông đụt hết cỡ. Mặt thì rỗ, đôi mắt híp ẩn sau lớp kính cận dày cộp, mái tóc bổ luống quê mùa. Đã vậy nó còn béo ục ịch và chỉ cao có gần 1m60, cỡ khoảng 1m58 còn thiếu. Trong công ty này nó chẳng khác gì chân sai vặt của mọi người. Tuy nhiên Uyên chưa bao giờ sai nó điều gì vì đơn giản nàng không thích.

-À… Tớ muốn hỏi thăm bác nhà đã đỡ chưa… -Lý mập xoắn quẩy hai bàn tay lại với nhau và ngồi xuống chiếc ghế sofa trong phòng làm việc của Uyên.

-Ừm… Bố chồng tôi cũng đỡ rồi… -Nói xong Uyên chợt nghĩ ra điều gì đó, nàng đứng dậy và đi ra tủ lạnh. Nàng lấy ra một cốc trà sữa sáng nay vừa mới mua.

-Này… Cậu uống đi, cảm ơn cậu nhé! –Uyên ngồi xuống chiếc ghế đối diện Lý mập và đưa cốc trà sữa cho nó để cảm ơn. Nàng mím đôi môi đỏ của mình lại và nhìn cái vẻ đần đụt của Lý mập, và không hiểu sao mình lại có duyên với nó thế. Học từ thời cấp ba rồi đến giờ còn làm cùng công ty nữa. Chắc nó sẽ đeo bám nàng cả đời mất.
-Thật không? Cậu mua trà sữa cho tớ á? –Lý mập sướng run người, nó mở to cái mắt híp của mình nhìn vào cốc trà sữa trước mặt. Đây như một món quà lớn nhất trong cuộc đời nó vậy. Nó run rẩy cầm cốc trà sữa mà Uyên cho. Và nó coi đây như báu vật của nó vậy.

-Ừm… Tôi muốn cảm ơn cậu việc lần trước, đã nhiệt tình hỗ trợ tôi… -Vừa nói Uyên vừa dựa lưng vào ghế, ngả đôi chân dài của mình về phía trước. Nàng vô tình để lộ chiếc quần lót trắng phía trong chiếc váy zip.

Đối với Uyên, nàng không bao giờ mặc quần bảo hộ vì nàng thấy nó thực sự vướng víu, nàng chỉ mặc quần lót và một chiếc váy nên thế lúc này nó đã lộ ra ngay trước mắt Lý mập. Thậm chí đến quần tất màu da người để che đi khuyết điểm ở chân nàng cũng không cần mặc vì chân nàng đã quá đẹp rồi.

-Ờ… tớ… Ui giời! Có gì đâu!! Cậu không cần khách sáo! Có gì cậu cứ gọi cho tớ!!! Tớ… Tớ sẽ cố gắng hết mình để giúp cậu… Bất kể việc gì… He he… -Lý mập mở to mắt lúng túng thở mạnh và nhìn vào quần lót của Uyên.

Cảnh tượng trước mắt khiến nó cửng ngay lập tức, vì nó là dân FA lâu năm. Chưa có một mảnh tình vắt vai, suốt ngày sóc lọ với hình ảnh của Uyên trong đầu. Vì thế hình ảnh này của Uyên như một cảnh tiên trước mắt nó vậy, đây là một cơ hội tốt để nó ghi nhớ cái phần căng căng ẩn sau lớp quần lót của Uyên trong đó.

Cảnh tượng này đẹp đến mức khiến nó bị sốc ngang… Cặp đùi thon dài trắng mịn của Uyên đang phơi ra ngay trước mặt nó, phía trong là một chiếc quần lót trắng căng lên ép chặt vào bướm nàng. Điều này khiến Lý mập sướng mất hết cả bình tĩnh. Nó lén nhìn vào đó nhiều lần, nó không thể chịu được nữa khi Uyên vẫn chưa phát hiện. Nó từ từ lôi điện thoại của mình ra để chụp lại.

Nhưng ngay lúc đó, Uyên cau mày lại khi thấy mắt Lý mập liếc xuống dưới, nàng vắt hai chân lại với nhau và dùng tay che lại. Thấy vậy Lý mập tiếc ngẩn ngơ, nó biết Uyên đã biết liền lúng ta lúng túng.
Thấy cái vẻ này của nó nàng lại thấy khó chịu, chắc chắn nó vừa nhìn thấy quần lót của mình rồi. Vì xấu hổ nên Uyên cũng không dám phản ứng mạnh. Nhưng lúc sau nàng để ý cái điện thoại nó cầm trên tay, nó đang chĩa camera về phía mình, chắc chắn lại làm trò gì rồi.

-Cậu làm gì đó? Tính chụp lén tôi à? –Vì Uyên thẳng tính nên nàng nói thẳng luôn khiến Lý mập giật mình toát mồ hôi hột.

-Không… Tớ không… Cậu nhìn đây này… Tớ không chụp lén cậu đâu… -Lý mập dơ nhanh điện thoại lên để làm giả bằng chứng rồi rụt lại không cho Uyên cầm xem.

-Thật không? Cậu lớn rồi đó, đừng làm mấy trò trẻ con đó nữa… Chụp đùi tôi để làm gì chứ? –Uyên cau mày nhìn Lý mập, điều đó khiến nó càng sợ vì Uyên nói đúng. Nhưng ngay lúc đó lại có tiếng gõ cửa bên ngoài. “Cộc! Cộc!”

-Mời vào ạ! –Kẻ mặt dày đang ở đây rồi, nhưng vẫn còn một kẻ nữa.

-Ha ha ha… Đây rồi! Thế nào em đã ăn sáng chưa Uyên? –Tay Quang mở cửa bước vào cười ha hả ha hả.

-Em chào sếp! –Lý mập vội vàng đứng dậy chào tay Quang.

-Lý đấy hả? –Tay Quang nhìn Lý mập rồi quay sang cười với Uyên, Uyên chỉ cau mày rồi đứng dậy quay ra ghế làm việc ngồi.

-Em chào sếp, em về phòng làm việc! –Lý mập ôm cốc trà sữa của Uyên trong tay và vội vàng chuồn khỏi đây, cũng may ông giám đốc vào kịp thời nếu không Uyên sẽ thấy mấy bức ảnh mà nó chụp lén đùi của nàng.

Lý mập hồi hộp ôm cốc trà sữa trong tay như báu vật vội vàng chạy vào phòng vệ sinh. Nó tụt quần lôi con cu dài 15cm của nó ra và sóc lọ lia lịa khi nghĩ đến chiếc quần lót của Uyên, thấy chưa đủ nó lôi tiếp bức ảnh chụp đùi Uyên ra và sóc. Đúng là một tên biến thái thất bại của thất bại.

Lúc này… Trong phòng làm việc của Uyên, không gian ái ngại bao trùm khắp nơi khi tay Quang đang ngồi trễm trệ trên ghế sofa của Uyên. Hắn cũng khá cao và có dáng người to đậm với làn da ngăm đen. Hắn ngồi ưỡn chim ra khiến đũng quần hắn nổi một cục u to tướng.

Uyên cau mày liếc mắt nhìn tay Quang mà thấy gương mặt vuông chữ điền của hắn hãm quá, nàng không thể hiểu ngày trước tại sao mình lại có thể có suy nghĩ sẽ cho lão ta một cơ hội chứ… Thật điên rồ. Nghĩ vậy Uyên cảm thấy đỏ mặt và có chút tự tức bản thân. Nhưng nghĩ đến việc sắp nhờ hắn nên nàng lại phải bình tĩnh.
-Chú Quang… À nhầm anh Quang… Hì! -Uyên mỉm cười vì mình vừa gọi nhầm. Thực chất so tuổi thì tay Quang lớn hơn Uyên hẳn 21 tuổi nên gọi chú là đúng. Nhưng hắn ta không cho bất kể ai gọi hắn là chú, nên cả công ty đều phải gọi hắn là anh. Bố Lý và bố tay Quang gần bằng tuổi nhau, cũng bởi vì bố Uyên đẻ nàng rất muộn nên nàng ít hơn tay Quang hẳn 21 tuổi.

-Ấy! Lại gọi chú rồi! Nhìn anh thế này em suốt ngày nhầm vậy Uyên? –Tay Quang đứng dậy cười nửa mép và gồng lên khoe cơ bắp của mình trong lớp áo sơ mi chật cứng.

-Em nhầm một chút… -Uyên ôm miệng mỉm cười khi thấy cái dáng của lão ta. Đôi lúc lão Quang này cũng rất hài hước chứ không hẳn hãm như lời đồn đại.

-À anh Quang! Em có chuyện muốn xin phép anh… -Uyên nhìn tay Quang chằm chằm khiến hắn ta lại ngồi xuống sofa tò mò không biết nữ thần muốn xin điều gì đây.

-Bất kể điều gì! Em không cần phải xin phép! Riêng em… Anh ok hết! –Tay Quang tru môi ngoáy cái đầu một vòng thể hiện mình là người có quyền nhất công ty, kiểu tỏ ra với Uyên rằng nàng cứ thoải mái đi vậy. Trông tay Quang cũng khá già rồi nhưng đôi lúc hắn rất đồng bóng với những hành động không mấy phù hợp với tuổi của mình.

-Sắp tới, em muốn xin nghỉ khoảng một tuần để đi du lịch với bố em… Anh sắp xếp công việc cho em nhé! –Uyên có chút hồi hộp vì không biết lão ta có đồng ý không.

-Ồ! Vậy à! Hừm!!! Xem nào! –Tay Quang mồm thì nói chuyện gì cũng được nhưng khi nghe thấy Uyên nói vậy, hắn ta lại dở chứng như thể đang có âm mưu gì vậy.

-Nhất trí! Nhưng với một điều kiện! –Tay Quang nhìn Uyên cười với vẻ mặt rất sở khanh.

-Điều kiện gì vậy anh? –Uyên nhíu lông mày lại có chút không thoải mái.

-Em phải đi ăn tối với anh một bữa… -Tay Quang cũng hồi hộp không biết nàng có đồng ý không, nhưng đây là cơ hội tốt để lão ta được đi ăn tối với Uyên một lần, điều mà lão rủ Uyên cả trăm lần rồi đều bị nàng từ chối.
-Ăn tối sao? –Uyên liếc lên trần nhà suy nghĩ.

-Đúng! Ăn tối! Chỉ đi ăn tối thôi em! Hê hê…

-Hmm… -Uyên vẫn rất lưỡng lự vì chắc chắn chồng nàng sẽ không cho phép.

-Em! Em vào công ty làm một thời gian rồi mà anh chưa được ăn tối cùng em một lần nào! Lần này mong em bớt chút thời gian đi ăn với anh… Tầm một tiếng thôi! Anh chỉ xin em đúng một tiếng!... –Tay Quang sợ Uyên không đồng ý liền nhanh nhảu cười tươi nói.

-Chị nhà có đi không anh? Để em rủ chồng em đi cùng! –Uyên mỉm cười nói.

-Ầy nào! Không! Không! Không! Chỉ hai chúng ta thôi! Em biết anh rất quý em mà… Coi như chúng ta bàn chút công chuyện ngoài giờ! Được không em? –Tay Quang biết ngay Uyên sẽ nói thế, nên lần này lão ta liền mặt dầy nói thẳng như thể đang set kèo hẹn hò với Uyên vậy.

-Hmm… -Uyên vẫn lưỡng lự vì như vậy khác nào hẹn hò đâu, đã vậy còn phải nói dối anh Phi nữa. Thực sự khó cho nàng.

-Dù gì thì nghỉ một tuần cũng lâu đấy tình yêu của anh à, ngoài em ra chẳng ai trong công ty xử lý được công việc của em… Nên thực ra mà nói sẽ hơi khó… -Lão Quang bắt đầu dở thói gây khó dễ cho Uyên. Uyên cau mày lại, nàng biết mình đang bị ép, nhưng vì nàng đã tính đến việc sẽ đi du lịch với bố Lý đợt sắp tới rồi nên nàng nhất định phải nghỉ được. Thôi thì cũng chỉ ăn tối một tiếng cũng không có gì cả.

-Thôi được! Em đồng ý! Nhưng hai ngày nữa em mới rảnh được… -Uyên nói và nhìn tay Quang với vẻ mặt hơi ngại. Hắn ta nói đúng, hắn đã mời nàng đi ăn rất nhiều nhưng toàn bị nàng từ chối, cho dù đó là bữa tiệc chung của cả công ty nàng nhưng cũng không đi. Nên lần này coi như đi ăn để phải phép vậy.

-Được! Được! Được! Hai ngày nữa không vấn đề gì! Ta nhất trí như vậy nhé! Ha ha ha!!! Thật là vui! Hôm nay anh rất vui!!! Ha ha ha!!! –Lão Quang cười lớn vỗ xuống chiếc ghế sofa bồm bộp.

-Mà anh Quang này! –Uyên cau mày nhìn tay Quang.

-Sao thế em? –Tay Quang mở to mắt mỉm cười rất tươi.

-Từ giờ trở đi anh đừng gọi em là “Tình yêu của anh” nhé! Mọi người sẽ hiểu lầm, với lại chồng em mà biết sẽ không hay, vì anh ấy hay ghen lắm! –Uyên nhíu lông mày lại giải thích cho lão Quang hiểu.

-Phi nhà em hả? Ừ! Trai trẻ mà hay ghen là đúng ha ha! Anh hiểu! Anh hiểu! Nhất trí em yêu! –Tay Quang cười nhe nhởn, hắn vẫn tiếp tục trêu Uyên.

-Này! Lại nói cái gì đấy! –Uyên dơ cái hộp bút lên thì lão Quang cười ha hả và chạy ra khỏi phòng Uyên. Uyên thở dài, nàng đặt hộp bút xuống… Hai ngày nữa là ngày anh Phi có lịch ăn với đối tác nên nàng tranh thủ lúc đó để trốn ra ngoài vậy. Thật khó xử, nàng cũng bất đắc dĩ mới phải nói dối chồng, chứ anh Phi không thích tay Quang này tí nào.

Trong giới doanh nhân Việt Nam, không ai là không biết tay Quang và Phi. Tay Quang là một kẻ nghèo đi lên từ chính đôi bàn tay của mình. Còn Phi là một chàng trai có bệ đỡ vững chắc từ nhỏ, tuy vậy Phi cũng đã chứng tỏ bản thân mình với mọi người và trong giới doanh nhân Việt Phi được mệnh danh là thần đồng đá quý. Vì thế tay Quang luôn có sự đố kỵ với Phi, còn Phi thì không mấy ưa tay Quang này vì vẻ chơi bời gái gú của hắn.

Hai ngày sau…
17h30 Tại một sân bóng đâu đó quanh nội thành Hà Nội. Như vừa bước xuống chiếc siêu xe và đi vào sân bóng. Nàng mặc một chiếc áo phông trắng, một chiếc quần đùi bò, chân đi giầy búp bê, tóc búi cao, nàng đội một chiếc mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang. Mặc dù Như không lộ gương mặt xinh xắn của mình nhưng nàng vẫn cực kỳ cuốn hút bởi chiều cao và làn da trắng như tuyết.
Ngày hôm nay học sinh trường nàng có giao lưu với trường đại học khác nên Như đến để cổ vũ theo lời mời của giáo viên trong trường. Mặc dù Như không bao giờ thích đến những nơi đông người nhưng vì nghe lời giáo viên nàng đã miễn cưỡng đến sân. Khi Như bước vào sân bóng, nàng đã khiến trận đấu phải dừng lại vài giây khi các cầu thủ bị mất tập chung vì mải chú ý đến nàng.
-Ui mày ơi! Con bé kia là đứa nào xinh vãi… -Một nhóm nữ sinh cổ vũ cũng phải dừng động tác để chú ý đến Như. Chính những cô gái cũng bị cuốn hút và cảm thấy gato với vẻ đẹp của Như.

-Nó ở trường Rmit đấy, nhà nó giàu lắm… Nhưng mà lấy chồng rồi, chồng nó cũng thuộc dạng tài phiệt các thứ đồ…

-Ừm, mà chồng nó đẹp trai lắm, vừa giàu vừa giỏi… như bước ra từ phim Hàn ý mày ạ. Đôi này nổi tiếng cực kỳ… Nhưng mà ít khi thấy mặt lắm…

-Sao hôm nay nó lại ra đây nhỉ? Có bao giờ thấy tham gia hoạt động của trường đâu…

-Tao nghe nói trên nó còn chị gái nữa, cũng xinh lắm…

-Nhà nó có bốn chị em hay sao á?

-Không! Tao nghe nói có ba chị em thôi, nó còn đứa em út đang học ở Arm… Ba chị em nhà nó xinh mà cao lắm như con lai ý…

Bất chợt sân bóng nhốn nháo lên vì sự xuất hiện của Như, nàng như một nữ thần hạ phàm vậy, mặc dù nàng đã bỏ mạng xã hội từ lâu nhưng vì sự hoàn hảo của gia thế lẫn hình ảnh thì nàng luôn là đề tài bàn luận sôi nổi của đám con gái.
-Em chào cô ạ… -Như lễ phép chào thầy cô và ngồi xuống ghế cạnh cô giáo, nàng luôn là hình ảnh khiến thầy cô trong trường tự hào vì nàng vừa xinh đẹp cuốn hút vừa học giỏi, đem lại rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ cho trường. Việc nàng đến đây hôm nay cũng khiến thầy cô trong trường mát mặt mát mày. Điều này cũng khiến cầu thủ trong trường nàng cảm thấy có thêm rất nhiều động lực để thi đấu.

-Ui mày ơi… Đ** mẹ con bé kia là đứa nào mà xinh vãi l** luôn mày… -Ngoài đám con gái, mấy thằng con trai cũng không khỏi choáng ngợp và buông ra những lời khiếm nhã để khen ngợi.
-Đ** mẹ mông to vãi l** nhìn nó ngon thế… Đ* mé…

-Mày nhìn vú nó đi, nẩy cỡ đó phải to lắm đấy… Mà cao vãi l** mày nhờ…

-Đ** con m*… mình dây vú to… Chưa bao giờ tao thấy đứa nào ngon như nó luôn, vãi l** thiệt chứ… Như AI vẽ ra ấy mày…

-Ước được *** nó một lần, nó làm tao nứng quá mày ơi…

-Mày tuổi l** Mày biết nó là ai không?

-Là ai?

-Nó tên Như, tao chỉ biết nhà nó giàu vãi l** tiểu thư đài các đấy thằng như mày tuổi l** với tới…

-Tao thấy nó khu Rmit, đi xe ôm mà…

-Xe ôm cái l** Mày thấy nó vừa bước xuống con xe kia không? 16 tỷ đấy thằng đần…

-Vãi l** ghê thế á? Vậy ai với được nó nữa…

-Nó lấy chồng rồi, chồng nó cũng dạng công tử nhà tài phiệt đấy… Đúng xứng đôi vừa lứa vãi l**. Mà đ** m* thằng chồng số hưởng ghê, Tao mà là chồng nó tao địt nó cả ngày không chán luôn…

-Đ** mẹ! Nhìn đùi nó đi, đẹp vãi l** luôn… Nứng quá mày ơi!!! Có insta hay face của nó không mày?

-Hỏi làm đ** gì, để tải ảnh về sóc lọ à thằng dâm đãng này! Tao có biết đâu…

Cả sân bóng xì xào to nhỏ nói về Như. Điều này khiến Như cảm thấy hơi khó chịu, đây chính là lý do mà nàng không muốn đến chỗ đông người. Vừa đến nàng đã muốn về rồi… Đối với nàng với Uyên mà nói thì ngoài những người thân ra nàng không muốn kết giao với bất kể ai, không phải vì nàng kiêu ngạo hay vì vấn đề nào khác.

Tất cả chỉ vì một lý do đơn giản khi cả hai chị em đều mất niềm tin với xã hội hiện giờ… Một xã hội toàn những con người sống với nhau luôn vì một mục đích nào đó, họ mưu mô, xảo quyệt và không đáng tin chút nào. Cảm giác không một ai thật lòng, điều này khiến hai nàng cảm giác không muốn kết giao với bất kể ai khi chưa thực sự thấy bản chất thực của người đó…

Đó là lý do chính khiến chị em nàng hầu như sống tách biệt với phần còn lại của xã hội. Việc Ninh và Phi tán được Uyên Như tất cả nhờ may mắn. May mắn vì ông Lý và ông Lưu biết nhau khá lâu, trong một lần hai gia đình đi ăn với nhau, họ đã bén duyên ngay từ đó.

-Alo ạ! Em nghe đây ạ… -Bỗng số điện thoại của Ninh gọi đến.

-Em đang ở đâu đó? –Giọng Ninh hớt hải phía bên kia.
-Em đang đi cổ vũ bóng với trường ạ…

-Tối nay, em đi ăn cùng anh nhé! Cả nhà cùng đi! Anh sẽ gọi cho cả bố Lý nữa…

-Tối nay á? Vâng em cũng rảnh, nhưng mấy giờ đấy anh, bây giờ cũng hơi muộn rồi ý…

-Tầm 6h30 nhé! Bên đối tác có nói mời cả gia đình mình và họ cũng sẽ mời cả gia đình phía bên đó nên em cố gắng đi nhé!

-Vâng! Nhưng mà sớm quá, bây giờ em về nhà cũng phải 30 phút rồi ấy…

-Họ báo muộn quá… Đối tác mà em, tự nhiên muốn cả nhà đi ăn cùng… Thế thôi em về luôn đi, để anh gọi cho bố Lý!

-À! hay để em qua nhà bố tắm, em đang ở mạn gần nhà bố rồi, lát nữa anh mang cho em một cái váy để em thay trên xe là được… Đằng nào bố cũng đi đúng không ạ…

-Ừ! Vậy cũng được, anh xin lỗi vì thông báo em hơi muộn… phía đối tác họ nhiệt tình quá…

-Dạ không sao đâu ạ, anh gửi cho em địa chỉ, em với bố sẽ ra đó sau!

-Ừ anh gửi bây giờ, em về tắm luôn đi, yêu em!!!

-Vâng ạ! Em yêu anh! –Như tắt máy và cảm thấy may mắn vì mình vừa có một lý do để rời khỏi sân bóng. Sau khi xin phép các thầy cô nàng đứng lên đi ra xe. Vừa đi nàng vừa để ý thấy những ánh mắt không mấy lịch sự, họ toàn nhìn vào ngực và mông nàng. Điều này có thể tính là quấy rối, nhưng Như không thèm chấp vì nàng cũng quen rồi.

-Huýt!! Huýt!! Em gì ơi!!

-Như ơi! Anh yêu em!! –Những tiếng huýt sáo và những tiếng hò reo trêu ghẹo vang to trong sân bóng, sau đó là những tràng cười ồ lên rất vô duyên. Như nhíu lông mày lại đi thẳng ra chiếc siêu xe không thèm quay lại nhìn chút nào. Sau tiếng nổ máy xe sặc mùi tiền, Như phóng vào con phố nhỏ đi mất dạng. Nàng để lại rất nhiều ánh nhìn và lời bàn tán cùng với những ánh mắt tương tư tiếc nuối. Vì chẳng mấy khi họ gặp được một cô gái xinh đẹp như tiên nữ thế này.

Sau mười phút lái xe nàng đã đến nhà bố Lý, cũng may nhà bố Lý cạnh sân bóng nên nàng không mất nhiều thời gian để về tắm. Như bước xuống xe và đi bộ vào sân nhà với bộ mông cong lên sau chiếc quần bò ngắn. Đôi chân dài của nàng lại tiếp tục cuốn hút những ánh nhìn của người đi đường.
-Bố ơi!!! Bố ơi!!! Anh Ninh gọi cho bố chưa ạ? –Như vừa chạy vào nhà vừa nói. Thấy ông Lý đang đứng trong bếp vội vàng rửa bát dọn dẹp các thứ.

-Bố ơi! Bố đang làm gì thế ạ? Anh Ninh gọi cho bố chưa ạ? –Như đi vào trong bếp và tiện tay dọn cùng bố.

-Thằng bé gọi cho bố rồi, để bố dọn nốt rồi đi…

-Cái Như đâu bố, cũng muộn rồi ý ạ, anh Ninh bảo sáu rưỡi đó ạ…

-Em con vừa mới ăn chạy đi học thêm rồi, đấy bố còn phải dọn cho nó đây, ăn uống bầy bừa quá, mà còn sớm! địa chỉ ăn ở gần đây nên con đừng lo… khà khà!! –Thấy vẻ vội vàng của Như, ông Lý liền trấn an.

-À thế ạ… Con còn chưa xem địa chỉ ý…

-Ừ! Gần đây thôi con! Con vừa đi đâu về vậy Như? –Ông Lý quay sang nhìn thấy Như đang mặc quần đùi, cặp đùi thon dài trắng mịn của con bé khiến ông phải nhìn một chút, liếc lên phía trên là mu bướm của con bé đang bị chiếc quần ép lại. Nhưng vì là con gái mình nên ông liền quay mặt đi chỗ khác.

-Con đi cổ vũ bóng đá với trường bố ạ, lúc ấy anh Ninh mới gọi con ý nên con chẳng kịp chuẩn bị gì cả.

-Ừ! Ninh nó cũng vừa gọi cho bố! –Ông Lý về hưu không có gì ngoài tiền và thời gian nên con rể gọi cái ông đồng ý luôn.

-Tiện nhà mình gần đây nên con về tắm rửa rồi tí nữa con chở bố đi cùng cho tiện nha… Hi hi. –Như vừa nói vừa quay mông đi ra phòng khách.

-Ừ! Chứ về tận bên kia nữa đến bao giờ! Thôi thế tranh thủ tắm đi con! Để bố vào tắm cùng luôn! Khà khà! –Ông Lý vừa cười vừa nói, nửa đùa nửa thật.

-Con tắm nhanh thôi bố ạ, xong bố vào tắm sau nha, giờ vẫn còn sớm mà bố! Từ đây ra đó có một đoạn thôi ý… -Như vừa nói vừa ngồi xuống ghế lục túi mình lấy dây buộc tóc.

-Như vậy sẽ muộn giờ đó con à, con biết ăn uống với đối tác nhà ta sẽ phải đến sớm hơn họ đúng không nào? Đó là nguyên tắc trong kinh doanh! –Ông Lý nói với ra ngoài phòng khách, ông phải giải thích tầm quan trọng của sự việc cho Như hiểu.

-Hmm… -Như không nói gì, nàng vẫn tìm mấy cái dây buộc tóc với đôi má hơi ửng đỏ. Nhưng nàng hiểu ý của bố nói, chẳng qua nàng đang thấy có chút xấu hổ nếu tắm cùng bố. Nhưng nàng chợt nhớ ra lần trước có hứa sẽ cho bố tắm cùng mình nhưng chỉ được tắm sau lưng, để bố chiêm nghiệm lại cảm giác đầm ấm hạnh phúc năm xưa khi mẹ còn sống. Nghĩ cho cùng hôm nay cũng là một cơ hội để nàng giữ lời hứa của mình.

-Lên trên tầng tắm con nhé! Để bố khóa cửa kẻo hàng xóm lại vào chơi! –Vừa nói ông Lý vừa đi ra ngoài khóa cửa khóa cổng. Sau đó ông có chút hồi hộp trong lòng, bước vào trong nhà ông thấy Như đang ngồi buộc tóc, ngực con bé ưỡn lên, mông cong ra sau, hai cánh tay thon dài đang đưa ra sau để búi bộ tóc dài lên cao.

-Bố nhìn con ghê thế? Mặt con có dính gì ạ? –Như mỉm cười với gương mặt hồng hào và nhìn bố mình trong tư thế buộc tóc, ánh mắt con bé trông thật trong sáng và xinh xắn một cách kỳ lạ. Đôi lúc ông cũng không hiểu tại sao mình lại có cô con gái xinh đến mức đó. Trong khi bố cũng bình thường, mẹ cũng xinh nhưng không thể xinh thế này được. Như thể bọn chúng đã chọn hết nét đẹp của bố mẹ vậy.
-Khà khà! Con gái bố năm nào còn bé bé bây giờ đã là một thiếu nữ xinh đẹp rồi! Bố rất tự hào về con! – Ông Lý vừa cười vừa nói để che đi sự hồi hộp của mình.

-Biết con lớn mà bố muốn tắm với con nữa! –Như lại cúi mặt xuống lấy một chiếc cặp lên để cố định tóc cho chặt hơn. Vì nàng có một mái tóc rất dày và suôn mượt nên nàng cần buộc kỹ trước khi đi tắm.

-Ui dào! Bố tắm cũng khác gì mẹ tắm đâu! Con là con gái của bố sao phải ngại chứ! Khà khà! –Ông Lý chống nạnh cười lớn vì trước đây ông có giao kèo với con bé rồi.

-Ngại chứ ạ, lớn tồ rồi tắm với bố người ta cười bố ạ! –Mặc dù Như có quan điểm rất rõ ràng rằng bố cũng là mẹ, mẹ cũng là bố, hai người đều giống nhau, chứ đối với ông Lý, nàng sẽ không tính là đàn ông mà phải có khoảng cách. Loại tình cảm này đều là tình cảm mẫu tử, phụ tử trong gia đình, nó là một loại tình cảm sâu đậm không thể đem ra so sánh với loại tình cảm nào khác. Nó thậm chí có thể vượt qua ranh giới của giới tính.

Nên thế bố cũng như mẹ vậy, nhưng vì nàng lớn rồi, kể cả tắm với mẹ cũng hơi ngại… Nhưng vì là một cô con gái ngoan nên nàng không muốn làm ai buồn lòng. Một phần cũng vì lời hứa trước đó nên lúc này tắm với bố cũng không sao, chỉ là hơi ngại một chút thôi.

-À bố ơi! Hay bố tắm tầng trên, con tắm tầng dưới nha! Hi hi… -Như búi tóc lên cao và quay sang nhìn bố cười, để thử trêu bố xem thế nào.

-Con bé này! Lần trước hứa với bố rồi định nuốt lời? –Ông Lý khoanh tay lại nhìn Như thở dài. Nếu con bé từ chối thêm lần nữa chắc ông cũng không dám ép.

-Rùi rùi! Bố lên trước đi ạ, lát con sẽ lên sau… Hi hi… -Như cười, nàng biết ngay bố sẽ nói thế, thôi thì tắm cùng ông ấy cho ông ấy đỡ phiền lòng vậy.

-Đấy! Con gái của bố phải thế chứ! Khà khà!! –Ông Lý cười lớn và đi lên tầng với một hơi thở gấp vì hồi hộp, sau đó ông lại nhìn xuống và thầm hạnh phúc khi con gái ông lại trưởng thành và xinh đẹp đến mức đó, còn rất ngoan ngoãn biết nghe lời.

Có lẽ nó sẽ là đứa thực hiện được ước mơ thầm kín đó của ông. Ước mơ đó chính là được nhìn thấy một bộ ngực to ngoài đời. Vì ngày xưa khi yêu mẹ của chúng, bà ấy cũng là người con gái duy nhất, nhưng ngực mẹ chúng hơi bé. Vì vậy ông không biết nhiều về cơ thể phụ nữ ngoài những tạp chí và phim ảnh, nên thế ông có một mong ước rằng sẽ được nhìn thấy một bộ ngực to tròn hoàn chỉnh ngoài đời thật.
Lần trước ông gội đầu cho Như, ông đã vô tình nhìn thấy ngực con bé… Mặc dù chỉ thoáng qua tầm hai giây nhưng ông phải công nhận đó là lần đầu tiên trong cuộc đời ông thấy bộ ngực đẹp như vậy. Nhưng nó lại là ngực của con gái ông, liệu có quá bệnh hay không?

Thực sự rất là bệnh hoạn nhưng ông không thể cưỡng lại được vì đó là mơ ước của bản thân, vì ông rất tò mò về điều đó. Và ngày hôm đó thậm chí ông đã được bóp một lần bên ngoài lớp khăn tắm, ông phải choáng ngợp bởi bộ ngực tròn săn chắc nhưng cũng rất mềm của Như, nó thực sự rất hoàn hảo.

Ông Lý bước những bước chân rạo rực của mình lên phòng tắm và mở vòi nước xả nước ấm vào bồn tắm, sau đó ông lột hết đồ của mình ra rồi tắm tráng qua một lượt, con cu dài ngoằng của ông lủng lẳng dưới háng nhìn dài khủng khiếp, chùm lông của ông cũng không thể che được hết được thứ đó.

Lúc sau, Như mở cửa bước vào với một chiếc khăn tắm cuốn quanh người, mặc dù nàng cuốn rất chặt nhưng vẫn không thể dấu được bộ ngực to của mình. Tóc Như búi cao cùng với rất nhiều cặp tóc giữ nếp của mình, trông con bé rất xinh đẹp với chiếc cổ thon trắng mịn không một vết nhỏ. Phía dưới, chiếc khăn tắm chỉ dài đến giữa đùi nàng, nó làm lộ ra cặp chân dài thẳng tưng trắng mịn của Như.
Ông Lý nuốt nước bọt, lúc này đến ông cảm thấy ngại, rất ngại là đằng khác. Ông thầy kỳ cục thực sự vì đây là con gái mình… Bây giờ tại sao lại thấy ngại đến vậy? Nhưng thôi cũng vì chính ông thuyết phục con bé vào tắm nên đành kệ vậy, đã ném lao phải theo lao rồi. Tự dưng lúc này ông Lý thấy mình thật bệnh hoạn và có chút tự xấu hổ với bản thân.

-Con vào tắm mà cuốn khăn thế kia thì tắm sao được hả Như? –Ông Lý đứng dậy khỏi bồn tắm cùng con cu dài ngoằng của mình.
-Eo… -Như nhăn mặt khi thấy chim bố mình, mặc dù nó không cửng nhưng nàng vẫn thấy rất xấu hổ. Nhưng khoan đã, hình như không phải không cửng mà nó có cứng một chút rồi.

-Khà! Khà! Sao phải ngại con, ngày xưa tắm với bố con cũng thấy rồi phải không? Khà khà! –Ông Lý chống nạnh ngửa mặt lên trần phòng tắm cười lớn.

-Nhưng đấy là ngày xưa… Bố còn chẳng thèm che vào… -Như đỏ ửng mặt nhưng nàng vẫn liếc xuống đó. Dù gì cũng thấy qua rồi nhưng Như vẫn thấy xấu hổ.

-Ơ! Con bé này! Đi tắm phải cởi hết ra ai lại mặc đồ đi tắm bao giờ? –Ông Lý cười nói. Lúc này trông ông đứng với Như hai bố con cao ngang nhau, Như có phần cao hơn một chút xíu.

-Bố chỉ được tắm sau lưng con thôi đó! –Như bĩu môi một cái.

-Rồi rồi! Con bé này! Ngày xưa thì tranh nhau với chị để tắm với tôi mà bây giờ thế này đây!

-Bố quay mặt đi đi! –Như cầm vào khăn tắm nhìn ông Lý.

-Rồi đây đây! Khổ quá! –Ông Lý liền quay mặt đi chỗ khác.

-Bố úp hẳn mặt vào tường ý, con bảo quay lại mới được quay lại đó! –Như chỉ tay vào tường. Ông Lý không nói gì, chỉ lẳng lặng đi ra bờ tường đứng úp mặt vào trong. Thấy vậy Như mím môi lại và từ từ cởi khăn tắm và treo lên móc. Lúc này nàng đã hoàn toàn khỏa thân cùng với bố trong phòng tắm.

Cả cơ thể tuyệt mỹ của nàng hiện ra, bộ ngực to tròn cùng với đầu ti hồng hào vun cao lên đẫy đà, phía dưới là vòng eo thon nhỏ cùng với bộ mông to tròn cong lên không vết muỗi đốt nhỏ. Phần mu bướm trắng mịn có một trùm lông lơ thở mọc rất thưa ở mu bướm. Vì lông không có nhiều nên có thể nhìn rất rõ mu bướm của nàng. Ở giữa là một đường kẻ trắng hồng cùng với mép bướm khẽ căng lên trông rất kích thích.

-Bố ơi! Hay vào trong bồn tắm nha bố! –Như nhìn vào bồn tắm đầy nước và nói.

-Không được! Con không nhớ vào bồn tắm phải tắm tráng qua đó hả! Bố tráng xong rồi, giờ con ngồi xuống để bố tráng qua cho! –Vừa nói ông Lý vừa khẽ liếc xuống sàn nhưng chỉ thấy bàn chân ngọc trắng mịn của con gái mình.
-Dạ… Vâng… Nhưng mà… -Như lưỡng lự, nàng biết điều đó nhưng nàng đang muốn xả sữa tắm vào bồn để lát nữa bọt sữa tắm che đi cơ thể của nàng cho đỡ ngại.

-Con ngồi xuống đi, ta không có thời gian đâu! –Ông Lý dục.

-Dạ vâng! –Như đành phải nghe theo, nàng ôm ngực của mình và bước đến bồn tắm rồi đặt bộ mông to ngồi lên thành bồn tắm quay lưng ra ngoài.

-Xong chưa con? –Ông Lý hồi hộp đứng úp mặt ở tường.
-Xong rồi ạ! Bố không được nhìn đâu đấy… -Như xấu hổ liếc ra đằng sau.

Ông Lý hồi hộp quay lưng lại, ông thấy Như đang ngồi trên thành bồn tắm và quay lưng về phía mình, ông choáng ngợp bởi làn da trắng mịn không tì vết của con bé, vòng eo thon gọn như dáng người mẫu vậy. Phía dưới là cặp mông to đang ép xuống thành bồn tắm.

Ông Lý chớp mắt vài cái từ từ đi đến với cái dương vật dần cửng lên. Ông không thể cưỡng lại được hình ảnh này vì đã quá lâu rồi ông mới được thấy cơ thể thiếu nữ trần chuồng thế này. Ông đứng hình mất một lúc cho dù đó chỉ là tấm lưng của Như.

-Bố nhanh lên đó, cẩn thận muộn giờ đấy ạ… -Như liếc ra sau nhắc bố mình.

-Ừ, bố vẫn để ý giờ, con đừng lo…

-Haizzz… Nhớ ngày nào còn tắm cho con mà bây giờ đã lớn thế này rồi… -Ông Lý nhấc cái vòi sen cạnh đó và xả nước ấm vào lưng của Như.

-Róc rách! Róc rách! –Tiếng nước chảy trong phòng tắm vang lên cùng với sự ái ngại của hai bố con.

-Nếu mẹ còn sống thì tốt bố nhờ… -Như ôm ngực mình và nhìn xuống dòng nước trong vắt dưới bồn tắm.

-Ừ! Bà ấy là một người phụ nữ hoàn hảo, bố chưa thấy ai xinh đẹp và thông minh như bà ấy cho đến khi các con gái của bố khôn lớn… -Vừa nói ông Lý vừa đứng lại gần Như và xoa sữa tắm cho Như. Lúc này ông đứng khá gần nên ông dễ dàng nhìn lên phía trước của con bé. Ông thấy bộ ngực trần trắng mịn của con gái mình to quá, mặc dù con bé đang ôm chặt nhưng ông vẫn đoán được kích thước của nó.

Ông chỉ dám liếc vào đó rồi lại quay đi chỗ khác, nhưng kỳ thật cơ thể con bé làm ông rất tò mò, bản năng con đực trỗi dậy một cách mãnh liệt khi tay ông chạm vào làn da mịn màng của Như. Ông cố gắng liếc xuống đùi con bé nhưng bị cánh tay và bộ ngực của nó che mất rồi. Ông cũng không muốn cố tình làm điều bậy bạ đó nhưng ông không thể khống chế được dục vọng ngủ quên lâu ngày của mình.

-Bố chỉ giỏi nịnh thôi hihi…
-Nịnh gì chứ, đó là sự thật… Bố luôn tự hào vì có những cô con gái vừa xinh đẹp, vừa thông minh ngoan ngoãn thế này… -Vừa nói ông vừa xoa sữa tắm sang hai cánh tay Như.

Bỗng dương vật ông cửng lên nhanh chóng khi ngón tay ông chạm nhẹ vào phần ngực mềm của con gái. Vì chim ông dài nên nó nhanh chóng cửng lên đập vào eo của Như một cái. Thấy vậy ông Lý giật mình lùi lại. Bình thường ông đã không khống chế được mà lúc này đầu khấc còn chạm vào da thịt con bé khiến nó lại cửng to hơn rất nhiều.

-Bọn con xinh có phải giống mẹ không bố? -Như khẽ liếc mắt ra đằng sau với đôi má ửng đỏ, nàng không biết cái gì vừa chạm vào mông mình nữa, nhưng cũng không suy nghĩ gì nhiều. Xấu hổ và có chút lúng túng, Như liền lấy chai sữa tắm ở đó xả một đống xuống bồn tắm và lấy chân đá qua đá lại cho bọt bông lên.

-Chắc chẳn rồi, con không nhớ ngày xưa con luôn nhận là người xinh nhất trong 4 mẹ con hả? Khà khà! Cái thời đó, mỗi lần bố từ đơn vị về bố luôn muốn được chìm đắm trong cảm giác hạnh phúc của gia đình, đó là khoảng thời gian tuyệt nhất trong cuộc đời bố… -Ông Lý xoa sữa tắm khắp lưng, hai cánh tay và xuống dưới mông Như rồi xoa lên, khiến tấm lưng ngọc ngà của Như trắng xóa bọt của sữa tắm.

-Bố đừng buồn, vì bọn con luôn ở đây cùng bố… Bọn con sẽ thay mẹ chăm sóc bố mà… Hihi… -Như cười để che đi sự xấu hổ của mình, cơ thể nàng rất nhạy cảm vì thế mỗi lần bố xoa lưng nàng cảm thấy nhột nhột khó tả. Hai đầu ti nổi lên cứng đơ trong cánh tay của nàng.

-Cảm ơn con! Bố biết con là đứa ngoan nhất, nghe lời bố mẹ nhất nên thế riêng đối với con bố có một sự tự hào và hãnh diện riêng biệt…

-Hì… -Như cười thích thú vì nàng rất thích được bố khen.

-Trên thế giới, việc bố tắm cho con gái lớn không phải không có. Tuy nhiên chuyện này con cần phải giữ bí mật nhé, vì họ sẽ dị nghị bố con mình đấy! Con hiểu không? –Ông Lý vẫn rất cẩn thận nhắc nhở con gái.

-Vâng ạ! Con biết mà… Chẳng qua con muốn giúp bố nhớ lại kỷ niệm xưa thôi nha! Con lớn rồi, tắm với bố thực sự rất ngại ý ạ… -Như cũng không ngần ngại nói ra suy nghĩ thật của mình cho bố hiểu.

-Đấy nên thế ta mới bảo, con là đứa rất ngoan biết nghe lời, chứ như chị Uyên con còn lâu mới có chuyện này khà! Khà! –Ông Lý xả nước vào lưng Như để trôi bớt bọt sữa tắm, làn da trắng mịn của con bé lại hiện ra.

-Chị Uyên hay mắng con lắm bố ạ, chị ấy nhiều lúc khó tính lắm ý… -Như được đà mách bố.

-Khà! Khà! Khà! Tính chị con là vậy đấy, con đừng trách chị con, Uyên nó chỉ lo cho con thôi! nó là đứa chu toàn, cẩn thận nên con phải biết nghe lời chị đấy nhé! –Ông Lý cười lớn vì cảm giác này thật giống năm xưa. Mỗi lần tắm cho chúng nó lại nghe con bé Như mách tội chị Uyên. Cảm xúc ùa về khiến ông Lý cảm thấy rất mãn nguyện.
-Dạ vâng… -Như mím môi lại, nàng cũng nghĩ lại thời xưa khi tắm với bố lúc nào cũng là khoảng thời gian hợp lý để mách tội chị Uyên. Hình ảnh quen thuộc này này khiến nàng không để ý mà bỏ hai tay ra bám vào thành bồn tắm. Hai chân nàng đá qua đá lại dưới nước như đang bơi vậy.


Hay, chiều up tiếp đi ông
 

Tcc79

Yếu sinh lý
Chờ Quytalk nó đăng nhiều chap tích lại rồi đọc, chap này hôm bữa có thằng bảo đéo có đụ địt y như rằng, tầm 88-89 gì đó mới có
 

Tseng6868

Yếu sinh lý
-Bố ơi! Nhanh lên không muộn giờ đó ạ! –Như dựa tay vào thành bồn tắm và áp má xuống cánh tay mình nhìn bố, vì lúc này nàng rất thoải mái khi có bọt sữa tắm che hết rồi. Gương mặt Như đỏ ửng khi thấy dương vật to dài của bố đang lủng lẳng thoát ẩn thoát hiện giữa hai chân.
-Ừ! Thôi thế bố con mình tắm trong bồn luôn cho nhanh! Khà! Khà!–Vừa nói ông Lý vừa ôm chim mình, gài lại vòi sen và bước vào bồn tắm.-Sao bố cứ ôm khư khư thế? –Như cười tủm tỉm. Vì có tính cách nghịch ngợm hay thích vui và đùa thì Như cũng không ngần ngại mà trêu bố. Vì thực ra khoảng cách của hai bố con chỉ là cơ thể của Như đã quá trưởng thành mà thôi. Chứ tâm hồn vẫn giống như những năm còn bé vì nàng không hề đề phòng bố mình.-Con cũng ôm khư khư chứ đâu riêng bố nhỉ! Khà! Khà! Nào!!! Ôi dào! Tắm bồn vẫn sướng nhất! Nước ấm quá con nhỉ? –Ông Lý ngồi vào bồn tắm cách Như một đoạn, ông vừa cười vừa nói và lấy tay té nước lên người mình, mồm tru tru ra để tránh những giọt nước bắn lên mặt. Bồn tắm này khá lớn nên ông Lý ngồi một bên, Như ngồi một bên vẫn rất thoải mái.
-Vậy mà lúc nãy bố đâu có che lại, bây giờ lại ch chắc l -Như tủm tỉm cười bố mình, ông Lý không nói gì chỉ té nước lên người.
 

hoanghuy001

Tao là gay
-Bố ơi! Nhanh lên không muộn giờ đó ạ! –Như dựa tay vào thành bồn tắm và áp má xuống cánh tay mình nhìn bố, vì lúc này nàng rất thoải mái khi có bọt sữa tắm che hết rồi. Gương mặt Như đỏ ửng khi thấy dương vật to dài của bố đang lủng lẳng thoát ẩn thoát hiện giữa hai chân.
-Ừ! Thôi thế bố con mình tắm trong bồn luôn cho nhanh! Khà! Khà!–Vừa nói ông Lý vừa ôm chim mình, gài lại vòi sen và bước vào bồn tắm.-Sao bố cứ ôm khư khư thế? –Như cười tủm tỉm. Vì có tính cách nghịch ngợm hay thích vui và đùa thì Như cũng không ngần ngại mà trêu bố. Vì thực ra khoảng cách của hai bố con chỉ là cơ thể của Như đã quá trưởng thành mà thôi. Chứ tâm hồn vẫn giống như những năm còn bé vì nàng không hề đề phòng bố mình.-Con cũng ôm khư khư chứ đâu riêng bố nhỉ! Khà! Khà! Nào!!! Ôi dào! Tắm bồn vẫn sướng nhất! Nước ấm quá con nhỉ? –Ông Lý ngồi vào bồn tắm cách Như một đoạn, ông vừa cười vừa nói và lấy tay té nước lên người mình, mồm tru tru ra để tránh những giọt nước bắn lên mặt. Bồn tắm này khá lớn nên ông Lý ngồi một bên, Như ngồi một bên vẫn rất thoải mái.
-Vậy mà lúc nãy bố đâu có che lại, bây giờ lại ch chắc l -Như tủm tỉm cười bố mình, ông Lý không nói gì chỉ té nước lên người.
À thì ra là mày cái dkm
 

hoanghuy001

Tao là gay
IMG_20250715_145459.jpg
 
Bên trên