Trưa rảnh cho Grok nó viết lại chương 84 thêm phần kích thích:
Uyên nhắm mắt lại, ngay sau đó đôi lông mày lá liễu của nàng cau lại. Nàng liền lật chăn ra và ngồi dậy… “Bộp” nàng thẳng tay tát vào vai lão ăn mày một cái. “Bộp!” Thêm một cái thứ hai vào con cặt lão khiến lão giật mình ôm lấy đầu cặt, bìu dái rung rung.– Ai da… Đau quá… – Lão ăn mày nhăn mặt vì cú tát vào con cặt khá đau, đầu cặt đỏ ửng lên.– Ông già! Ông chán sống hả mà làm cái trò đó! – Uyên cau mày lại chất vấn lão ăn mày, ánh mắt sắc sảo lườm vào con cặt vẫn đang cứng ngắc.– Tôi xin lỗi… Tôi không chịu nổi… Lâu rồi… Tôi nhớ cô lắm… – Lão ăn mày nhăn nhó cái mặt già nua, đôi mắt mờ đục nhìn Uyên đầy vẻ cầu khẩn. Uyên cau mày đứng dậy đi ra ban công đứng nép vào tường và nhìn xuống thấy mọi người đang đứng bắt tay bắt chân ở phía trước ngôi biệt thự.Tầm một lúc sau, Uyên thấy bố chồng, anh Phi và Ninh lần lượt lên xe ô tô và đi ra khỏi cổng. Lúc này trong nhà chỉ còn chị kế toán trưởng của anh Phi và nhân viên nhà hàng đang dọn dẹp phía dưới. Thấy đã an toàn, Uyên liền đóng cửa ban công chốt lại, kéo rèm và đi vào phòng.– Mọi người đi hết rồi… Lát nữa nhân viên dọn xong ông có thể xuống nhà! – Uyên đứng khoanh tay lại để che đi bầu ngực to không áo lót của mình. Gương mặt hây hây đỏ của nàng lúc này không thể giấu được sự rạo rực hết sức quyến rũ trong hơi thở của nàng, mu lồn nàng vẫn còn ướt át từ lúc con cặt lão ăn mày cọ vào khe mông.Uyên khẽ liếc xuống con cặt của lão ăn mày. Mặc dù một phần con cặt ở bên trong chùm lông dái trắng đen của lão nhưng trông nó vẫn rất dài và to. Có lẽ đây là con cặt to nhất nàng từng được nhìn thấy, mặc dù dưới ánh điện của đèn ngủ nhưng Uyên vẫn thấy đường gân to tròn cuốn quanh thân con cặt trông thật đáng sợ, nhìn nó căng lên khiến con cặt lão ăn mày đã to lại càng to hơn. Những đường gân ấy được ví như những “vũ khí” được độ thêm vậy. Nhưng đó hoàn toàn là hàng nguyên bản của lão ăn mày.Chưa kể cái đầu cặt to tròn như quả trứng vịt, bóng loáng, phía dưới hai hòn dái vừa to vừa xệ xuống đệm, trông nặng như bìu dái con ngựa… Phải chăng ông trời đã ghép nhầm thứ đó của ngựa cho lão ăn mày sao… Thật không thể tin được một con người nhỏ bé thế này mà có con cặt khủng khiếp quá.– Cô Uyên!... Cô Uyên… – Lão ăn mày vẫy vẫy bàn tay già nua của mình trước mặt Uyên vì thấy con bé cứ nhìn chằm chằm vào con cặt mình và đứng đó không nói gì.– Dã… – Uyên giật mình và tự thoát khỏi ảo mộng của mình. Nàng cau mày lại nhìn lão ăn mày, ánh mắt lấp lánh sự tò mò xen lẫn xấu hổ.– Ông có biết nếu lúc nãy anh Phi biết ông ở đây, anh ấy sẽ làm gì không? – Uyên nói, giọng đanh đá nhưng vẫn không che giấu được sự rạo rực trong lòng.– Tôi không kiềm chế được… Lỗi do tôi! Do tôi… – Lão ăn mày cúi người xuống, trèo xuống giường quỳ dưới đất xin lỗi Uyên với con cặt cửng lên cửng xuống, đầu cặt lấp ló trong chùm lông dái.– Hừ! Ai cho phép ông tự tiện như vậy hả? – Uyên ngồi xuống giường khoanh tay, vắt chéo hai chân lườm lão ăn mày, bầu ngực căng tròn rung nhẹ theo nhịp thở.– Tôi xin lỗi… Tôi tưởng… – Lão ăn mày liếc mắt sang một bên như đang suy nghĩ điều gì đó, trông lão gian manh thật khó lường.– Tôi tưởng… Ngày trước… Cô cho tôi đụ… một lần nên… – Lão ăn mày ấp úng, ánh mắt lấp ló sự ranh mãnh.– Vớ vẩn! Ông già! Chắc ông hiểu lầm điều gì rồi… – Uyên cắt ngang lời lão ăn mày, nhưng sau đó nàng xấu hổ không biết nói gì thêm khi con cặt đó liên tục thu hút ánh mắt của nàng, đầu cặt bóng loáng như muốn mời gọi.– Với lại cô còn nhớ hôm ấy chứ…– Hôm nào?– Cái hôm… lâu rồi… Lúc ấy tôi ngồi ngoài thùng rác… Và tôi thấy cô đi ra đó rồi… rồi tụt váy… Tôi tưởng… cô…– Ông im đi! – Uyên cau mày lại có chút tức giận khi lão ăn mày nhắc lại chuyện cũ. Lão ăn mày cúi đầu xuống, công nhận lão không thể dùng cách này với Uyên… Nhưng lão thực sự nhớ lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất đó được đụ Uyên trong bồn tắm. Phát sinh đó quả là một món quà lớn của ông trời.– Việc ngoài thùng rác, là việc riêng của cháu… Lý do cháu không thể nói! Nên ông đừng hiểu lầm… Những việc ấy… – Uyên ấp úng không biết phải giải thích thế nào cho lão hiểu khi mọi việc đã quá rõ ràng như vậy. Nhất là sự thật trong bồn tắm… Ngày hôm ấy, việc đụ đéo điên rồ ấy chính Uyên cũng không thể ngờ tới.– Còn việc trong bồn tắm chỉ là bất đắc dĩ… Lúc đó ông cũng biết tình huống mà phải không? – Uyên thở mạnh và nhìn ra hướng khác. Thấy trong ánh mắt con bé có chút lưỡng lự, lão ăn mày liền chớp cơ hội.– Tôi hiểu… Tôi cảm ơn cô còn không hết… Nhưng tôi biết… Cậu Phi không đụ với cô từ lâu… – Lão ăn mày vừa nói vừa liếc mắt nhìn Uyên.– Ông già! Ông biết gì về chồng cháu mà nói! – Uyên quay lại nhìn lão ăn mày khiến lão lại cụp mắt xuống.– Tôi xin lỗi… Không phải vậy… mà là… Tôi biết cô cũng thiếu thốn… Nên… nên là… hôm ấy cô mới…– Không phải thế! Hôm đó… là do cháu bất đắc dĩ… – Uyên nói đến đó lại cứng họng vì nàng nhớ lúc anh Phi ra ngoài, nàng còn chủ động đóng cửa phòng tắm lại. Lão nói không sai. Thực sự thời gian đó nàng đang rất thiếu thốn và cần được giải tỏa nên mới không tự chủ được.– Với lại… Thấy ông già rồi… Lúc đó… cháu như bị điên vậy… Hmmm… Đại loại không có ý gì cả… Ông chỉ nghĩ đơn giản lúc đó… không phải là cháu… cháu chỉ muốn ông biết một chút về điều đó… Vậy nên… Hmm… Không phải!!!… không phải vậy!!… mà là… Trời ạ… điên mất!!! – Uyên bất ngờ lúng túng với gương mặt đỏ ửng khi lão ăn mày chẳng nói gì, nàng ôm mặt xấu hổ. Nàng cũng không hiểu sao mình phải giải thích cho lão nữa. Nhưng thực sự nàng rất xấu hổ khi để lão hiểu lầm ngày hôm đó. Nhưng càng giải thích lão ăn mày càng nắm được thóp của nàng.– Nên… Cô thương lão già này… Giúp tôi nốt lần này được không? – Lão ăn mày thở mạnh, lão thấy Uyên đang bị ép nên đánh liều nói điều đó với con bé và đứng dậy, con cặt lão cửng to trông rất đáng sợ, nó nổi đầy gân cửng lên cửng xuống ngoe nguẩy trước ánh mắt của Uyên như quả dưa chuột loại lớn vậy, đầu cặt bóng loáng, bìu dái lủng lẳng.– Đừng có mơ đi ông già… – Uyên bỏ tay ra khỏi má mình với gương mặt đỏ ửng và liếc xuống nhìn con cặt lão.– Đi mà cô Uyên… Một lần nữa thôi… Tôi xin cô! – Lão ăn mày cầu khẩn, mắt sáng lên khi nhìn bầu ngực căng tròn của Uyên.– Không! Ông cho nó nhỏ lại đi rồi xuống nhà được rồi đó… – Uyên nói và khoanh tay quay mặt đi chỗ khác. Lúc này lão ăn mày mới nhận ra Uyên đang ngại vì ngày hôm đó cô ấy cũng khá chủ động và không muốn ai nhận ra điều đó.
Sự thật đó con bé muốn quên đi mà lão lại khơi ra làm động đến lòng tự trọng của con bé. Nếu thực sự muốn gay gắt con bé đã đuổi lão thẳng cổ từ nãy rồi, nhưng lúc này nó vẫn đang nán lại và thi thoảng liếc xuống con cặt khiến lão ăn mày liền hiểu ý.– Là tại tôi! Là do tôi ngu đần! Nếu hôm đó không phải cô Uyên chịu thiệt để cứu tôi thì tôi đã bị cậu Phi đánh chết! Tôi… Ngàn lần cảm tạ cô!!! – Vừa nói lão ăn mày vừa cúi đầu xuống đất.– Ông ngồi dậy đi! – Uyên liếc thấy vậy càng cau mày lại.– Nên là tại tôi… Nếu không phải do tôi, cô Uyên đã không như vậy… Tôi xin lỗi…– Tôi cũng không hiểu tại sao cô lại cứu tôi, trong khi tôi chỉ là một lão già ăn mày… Tấm lòng của cô như trời biển… Tôi có trả ơn cả đời không hết! – Lão ăn mày xoa tay lại và nhăn mặt nói với một thái độ cầu khẩn.– Gì vậy ông già? Ông đang nịnh cháu đấy hả? Không có tác dụng đâu! – Uyên lườm một cái rồi liếc nhìn hướng khác. Thấy vậy lão ăn mày có chút vui mừng vì gương mặt con bé đã giãn ra rồi.– Thôi mà… cô Uyên chỉ một lần này thôi… tôi biết phận tôi… Nên… chỉ dám xin phép cô Uyên… – Thấy tâm trạng Uyên đã tốt lên, lão ăn mày tiếp tục xin xỏ.– Không là không! Ông cho nó nhỏ xuống đi rồi đợi cháu lấy quần áo cho… – Mặc dù Uyên nói vậy nhưng nàng vẫn ngồi đó với đôi má hồng vì say rượu. Có một sự lưỡng lự rất lớn trong Uyên. Không khí lúc này cũng không còn căng thẳng như lúc nãy…– Nhưng nó… đã to thì không nhỏ được… – Lão thấy điềm tốt nên cứng đầu nán lại lỳ lợm với Uyên.– Không nhỏ được thì ông tự sướng đi rồi đi xuống… Cháu không có liên quan! – Uyên nhắm đôi mắt hay lườm của mình lại rồi liếc về phía con cặt lão ăn mày và thở mạnh, mu lồn nàng vẫn rạo rực từ lúc trước.– Vậy… vậy cũng được… – Lão ăn mày thấy Uyên là một cô gái khó tính và kiên định, con bé không đuổi mình ra ngoài là may rồi, nếu không gạ được lão liền sóc lọ ngay tại đó, vì dù gì cũng được nhìn cơ thể của Uyên lúc này, bầu ngực căng tròn, khe mông cong vút.– Gì vậy! Này! Ông làm thật à? – Uyên mở to mắt khi thấy lão ăn mày đứng dậy khom lưng nhìn mình chằm chằm và sóc lọ, con cặt lão rung rung, đầu cặt lấp ló trong lông dái. Trông rất biến thái.– Thì cô bảo… tôi cho nó nhỏ lại mới được xuống… nên… tôi… xin phép… – Vừa nói lão ăn mày vừa sóc lọ và nhìn Uyên chằm chằm, ánh mắt đầy dục vọng.– Trời ạ… Đúng là đau hết cả đầu… – Uyên nhắm mắt lại ôm đầu, tình huống này thật trớ trêu… Tại sao mình lại bảo lão ta tự sướng ngay trong phòng ngủ của hai vợ chồng chứ… Uyên thở dài và nhìn con cặt của lão ăn mày, đầu cặt bóng loáng như đang trêu ngươi nàng.Lão ăn mày đứng khom lưng, gồng lên để sóc lọ, đôi lông mày bạc của lão rướn lên, mắt mở to nhìn chằm chằm vào cặp đùi thon dài của Uyên. “Shhh!!!” Uyên chẹp miệng một cái rồi lấy quyển sách cạnh đó để đọc, hành động đó như cho phép lão ăn mày nhìn vào cơ thể mình vậy.– Hờ hờ… – Lão ăn mày thở dốc cầm con cặt khủng trong tay, nhìn bàn tay lão còn không thể cầm và tuốt hết được vì con cặt dài quá. Nhịp thở của lão tăng dần lên khi lão từ từ tiến đến cặp chân dài của Uyên. Uyên cau mày liếc lên thấy lão cứ nhìn bàn chân mình chằm chằm. Xấu hổ nhưng Uyên cũng mặc kệ lão tự xử cho xong chuyện.Lão ăn mày thở dốc và bất ngờ cúi đầu há mồm mút ngón chân Uyên một cái khiến nàng giật mình.– A!! Ông hâm à! – Uyên rụt chân lại và khoanh chân, điều này khiến mu lồn nàng căng lên trong lớp quần đùi mỏng, mép lồn hiện rõ, lông lồn lấp ló.– Chân cô đẹp quá… Tôi thèm… – Lão ăn mày nửa cười nửa đùa và tiến lên một chút và nhìn vào mu lồn Uyên để sóc lọ. Chỉ cần như vậy thôi là lão sướng lắm rồi… Không đâu bằng một tư liệu sống sexy thế này.– Ông già này! – Uyên đặt quyển sách xuống và nhìn chằm chằm vào con cặt lão ăn mày.– Hờ hờ… Sao vậy cô Uyên… – Lão ăn mày liếc lên rồi lại nhìn xuống bầu ngực không áo lót của Uyên, núm vú nổi rõ trên áo ngủ.– Sao người ông nhỏ nhỏ mà cái thứ này nó to vậy? Bộ ông bị bệnh hả? – Uyên tò mò và thắc mắc điều này khá lâu rồi.– Không cô à! Từ nhỏ tôi sinh ra con cặt đã to hơn chúng bạn rồi! Hờ hờ… Ở trong làng, tôi thường bị trêu là cặt voi… Đây cô xem! – Lão ăn mày nhoẻn miệng cười, lão dừng tay lại và đứng thẳng người đưa con cặt ra cho Uyên xem, đầu cặt lấp lánh dưới ánh đèn ngủ.– Ông có bị đau hay gì không? – Uyên nhìn chằm chằm xuống và lấy một ngón tay thon dài của mình ấn nhẹ vào con cặt lão ăn mày khiến nó gật lên gật xuống, bìu dái rung rung.– Ôi!!! Wuoo… Tôi không!!... – Lão ăn mày rùng mình và kêu lên một cái, hòn dái căng phồng.– Khiếp! Gì mà nhạy cảm thế ông già? – Uyên cau mày nhưng nàng lại hơi mỉm cười vì hành động đó của lão ăn mày. Lão sướng đến vậy sao, vừa mới đặt nhẹ tay vào thôi mà.– Sướng… Sướng lắm… Tay cô sờ vào sướng lắm… Hờ hờ… – Lão ăn mày dí dí con cặt về phía Uyên hòng muốn được nàng sóc lọ cho mình.– Khiếp! To thật đấy! – Uyên nhìn con cặt lão ăn mày chằm chằm. Nàng vẫn thấy tò mò nên lúc này nàng dùng hẳn hai ngón tay ấn vào thêm lần nữa, lần này nàng ép hẳn nó xuống cho nó bật lên.– Ôi!!! Hơ!!! Cô sóc cho tôi! – Lão ăn mày rùng mình hất hất con cặt lên phía trước. Con cặt của lão ăn mày bị tay Uyên ấn xuống liền bật lên bật xuống trước mặt nàng khiến nước ở đầu cặt lão văng ra một chút, văng xuống đùi Uyên.
– Thôi đi ông già! Ông điên à! Tự xử đi chứ! Người gì bé mà cặt to khiếp! – Uyên cau mày lấy giấy lau nước nhờn của lão bị văng ra đùi mình và liếc vào đó, cuộc nói chuyện này cũng khiến nàng đỡ thấy ngại hơn trước.– Khặc khặc! Giống cô… Bầu vú cô cũng to lắm… – Lão ăn mày cười sướng, lão vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào khe ngực Uyên.– Shh!!! Cái ông già dâm dê này! Già rồi còn ham! – Uyên lườm, nhưng mu lồn nàng càng rạo rực.– Tôi già nhưng con cặt tôi vẫn thanh niên lắm… Khặc khặc! – Lão ăn mày cười và tiếp tục sóc lọ, bìu dái lắc lư.– Thanh niên gì chứ… Chịu được mấy hiệp mà thanh niên hả ông? – Uyên ôm miệng mỉm cười, tự nhiên nàng lại thích trêu lão ăn mày khốn khổ này vì nàng thấy chuyện này cũng khá thú vị. Để lão thèm thèm kiểu này lại có cái hay của nó.– Khặc! Khặc! Tôi ấy à… Cô biết mà… – Lão ăn mày cười nhe hàm răng móm của mình trông ghê phát khiếp. Uyên bĩu môi lườm khi lão dám trêu mình. Dạo này lão ăn mày thực sự có chút mạnh dạn hơn khi nói chuyện với Uyên. Cảm giác lão đã mưu mô hơn. Có thể do lão đã quen với hai chị em nên cũng vì thế mà thoải mái lộng ngôn.– Huh! Biết gì chứ… Nhấp vài cái đã ra luôn rồi!! Ha ha ha… – Uyên ôm miệng cười thành tiếng, tuy vậy trông nàng vẫn duyên dáng với giọng cười nghe rất dễ thương. Hình như có rượu trong người cũng khiến Uyên có hứng thú hơn khi trêu lão ăn mày. Uyên cười rung cả bầu ngực, điều này khiến lão ăn mày có chút ngại, nhưng con cặt vẫn cửng cứng.– Hay… Thử lại được không cô? – Lão ăn mày cười trừ, mặt nghệt ra khi nói câu đó.– Ha ha ha… Thế ông được mấy hiệp nào? – Uyên ôm miệng cười vì thấy lão buồn cười quá, lão cứ cố gắng thể hiện cho Uyên thấy, lão rất tự tin nhưng trông cái dáng của lão khiến nàng không thể nhịn cười. Uyên cảm thấy rất giải trí khi càng trêu trông lão càng ngộ, vì nàng thì nói đùa còn lão lại tưởng thật.– Nhiều! Nhiều! Cô muốn bao nhiêu cũng có!! – Lão ăn mày thở dốc mặt đần ra vì tưởng thật.– Vậy… lên đây… – Uyên giả vờ làm mặt nghiêm túc nhưng đôi môi xinh của nàng lại hơi cười. Lão ăn mày tưởng thật vội vàng trèo lên giường. Uyên thấy vậy cũng xấu hổ khi trong đầu nàng đang tưởng tượng rất nhiều thứ linh tinh, mu lồn nàng ướt át, mép lồn căng mọng.– Ha ha ha… Cháu đùa đấy! Thôi ông đi xuống đi! – Uyên cười khi thấy vẻ mặt nghệt ra của lão ăn mày. Trông tội tội nhưng nàng vẫn không thể nhịn được cười.Lão ăn mày lủi thủi đi xuống không nói gì, mặt thất thần buồn bã, hóa ra mình bị con bé này chơi xỏ… Nhưng lão vẫn cố chấp đứng sóc lọ, nhưng trông có vẻ nản rồi, con cặt vẫn cứng nhưng không còn hăng hái.– Ông già! Ông giận cháu hả? – Uyên cười tủm tỉm nhìn lão ăn mày.– Không… Tôi không dám… – Lão ăn mày cười nhạt với vẻ mặt già nua của mình.– Đây! Cháu đền cho ông đó, ông tự xử nhanh lên! – Nói xong Uyên ngồi thẳng người ưỡn ngực ra trước mặt lão ăn mày. Bầu ngực to của nàng căng lên sau lớp áo, khiến núm vú Uyên nổi lên thấy rõ, như hai hạt đậu nhỏ mời gọi.– Hờ hờ… – Lão ăn mày trợn mắt thở dốc, ngay lập tức lão lấy lại được tinh thần và tiếp tục sóc lọ. Mặc dù không được nhìn tận mắt bầu vú trắng của Uyên nhưng thế này cũng tốt lắm rồi, khe ngực nàng như một khe núi sâu thẳm.– Aww… Ông già nhanh lên, cháu buồn ngủ rồi đó! – Uyên vươn vai một cái, sau đó nàng lại nhìn vào con cặt khủng của lão ăn mày. Trêu thì trêu vậy chứ nàng phải công nhận nếu đút con cặt đó vào trong khe lồn thực sự sẽ rất sướng. Uyên đỏ ửng mặt, không phải vì say rượu mà vì nghĩ đến mấy thứ linh tinh, mu lồn nàng rạo rực không ngừng.– Tôi đang cố… hờ hờ… – Uyên hơi cau mày lại nhìn dáng vẻ vội vã của lão ăn mày, trông lão cố chấp thật, sóc cỡ đó rồi liệu có xuất được không vậy.Một phút, rồi hai, ba phút trôi qua, lão ăn mày chảy cả mồ hôi trên gò má. Thấy thế Uyên liền dạng chân ra và vén quần đùi sang một bên để lộ quần lót vì nàng thấy lão hay nhìn xuống đó. Uyên nhắm mắt lại xấu hổ, nhưng không giúp lão thì còn lâu lão mới xuất được, mép lồn nàng lấp ló qua lớp vải mỏng, lông lồn ẩn hiện.– Hơ hơ hơ… Ôi!! – Lão ăn mày rống lên, hàng lông mày cứng như lông nhím rướn cao, lão mở to mắt nhìn xuống quần lót của Uyên và sóc lọ lia lịa, con cặt rung rung, bìu dái lắc lư.Nhưng thêm một lúc nữa trôi qua, Uyên cau mày nhìn lão vì lão vẫn chưa xuất, Uyên liền thả tay để ống quần quay lại vị trí cũ. Thấy vậy lão ăn mày nhìn Uyên với vẻ mặt tiếc nuối. Uyên không nói gì chỉ vẫy bàn tay tới và thở mạnh một cái.