NHỮNG CHUYỆN TÌNH CỦA TAO TỪ KHI CẤP 3 ĐẾN LÚC TRƯỞNG THÀNH CÓ GIA ĐÌNH RIÊNG

Mat

Yếu sinh lý
Tao nằm đọc truyện mày nốt :))! Nói chung mỗi thằng có tự ái riêng ! Tao thì tự ái khi ông già bảo " mày rời khỏi đức thì mày chỉ là thằng vứt đi " , lúc đó tao 15 t, kiên quyết đòi về vn vì thấy ko sống nổi với ông già! Giờ tao cũng ổn :))! Nc đéo kém gì những đứa ở đức về mặt vật chất, đg nhiên cũng có cái về mặt đk ko bằng do tính chất xh, nhg tao thấy ổn :))! Cuộc đời có cái đéo gì tròn vẹn đâu.
Tao ko khuyên mày nên có con hay ko ? Tầm tuổi này rồi thì tự cân nhắc mọi bề, nhg đừng ân hận với qđ của m là đc !
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Tao nằm đọc truyện mày nốt :))! Nói chung mỗi thằng có tự ái riêng ! Tao thì tự ái khi ông già bảo " mày rời khỏi đức thì mày chỉ là thằng vứt đi " , lúc đó tao 15 t, kiên quyết đòi về vn vì thấy ko sống nổi với ông già! Giờ tao cũng ổn :))! Nc đéo kém gì những đứa ở đức về mặt vật chất, đg nhiên cũng có cái về mặt đk ko bằng do tính chất xh, nhg tao thấy ổn :))! Cuộc đời có cái đéo gì tròn vẹn đâu.
Tao ko khuyên mày nên có con hay ko ? Tầm tuổi này rồi thì tự cân nhắc mọi bề, nhg đừng ân hận với qđ của m là đc !
Ok mày
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Không khí Tết đang rộn ràng lắm rồi nhưng trong lòng tao thì gần như trống rỗng, ngoài lúc đi làm quán bia, đi giao rượu và thuốc lá thì tao chả biết mình đang muốn nghĩ cái gì. Cảm như kỳ nghỉ Tết nó quá dài, muốn nó hết nhanh nhưng lại muốn nó kéo dài thêm ít nữa, để tao có thêm nhiều khoảnh khắc với người tao yêu.
Tao rủ chị đi chơi, lần này thì về Ninh Bình bằng xe máy, nói thật là chạy đường 1 thời đó quá nguy hiểm nhưng tao vẫn đi thay vì xe khách. Tìm được nhà nghỉ ở đầu thành phố, hai đứa lang thang vào Bái Đính, lên ngôi chùa cổ thắp hương vãn cảnh rồi đi vào Tam Cốc. Hai đứa gần như ít nói chuyện tíu tít như xưa, ai cũng mang trong mình tâm trạng nặng nề mà khó nói. Tao đốt một đống rơm rạ , lôi một đống nữa làm chỗ ngồi , chị nằm xuống gối đầu lên đùi tao
- Hay anh thuê một cái nhà gần cơ quan em, để mỗi lần lên chơi với em mình có chỗ nghỉ ngơi chủ động. tao cười
- Gớm, thuê mướn làm gì, anh nói làm em rối lòng quá
- Nói thật nhé, đến lúc này em có khi nào thấy không hài lòng hoặc anh có chỗ nào khiến em chưa thấy dc thoải mái không – một câu hỏi hơi ngu
- Không, em thấy bình thường thì không đúng, mà anh cho em một quãng đời sinh viên đủ viên mãn, tròn trịa. Gần như mình không hề có làn nào phải tranh cãi, anh cũng chưa khi nào phải nhường nhịn, mà đúng hơn là anh đã lo toan cho em đầy đủ, thậm chí em thấy những gia đình anh chị ở khu mình cũng không ai lo cho vợ dc như anh lo cho em mới đang là người yêu.
- Em cũng bảo là thi thoảng anh rảnh thì lên thăm em, nhưng thực sự nói ra câu đó là em rất buồn và lo nghĩ
- Lo nghĩ ntn?
- Thì anh phải đi lại vất vả, ngày nghỉ của anh là những ngày đáng ra anh được sống đúng con người anh, mong muốn của anh khi em ở đây nhưng em về trên nhà thì anh phải hi sinh gác bỏ nhiều thứ, lo lắng khi anh đi đường dài…lo vì ngày nào đó anh thấy mệt mỏi, rồi chán chường và xa lánh em – em không muốn chứng kiến và suy nghĩ về những thứ đó, nhưng nó luôn làm em suy nghĩ

- Mình còn trẻ, và hãy cứ sống hết mình với nhau là được, không phải hứa thề, mà sống đúng tâm đúng ý , như thế là được, khoảng cách và thời gian nó cũng xóa nhòa nếu mình quyết tâm với nhau. Anh thấy như thế là phù hợp với bọn mình. Với anh thì đừng làm gì khiến sau này mình phải hối hận vưới chính mình và tự tin vui vẻ khi gặp nhau. Ở cương vị của em, nếu anh là con trai thì anh không ngại cãi bố mẹ, nhưng là con gái lại là chị lớn thì em có cái khó của em, giới hạn nhất định, anh hiểu và tôn trọng điều này dù thực tâm anh không muốn cách xa em. Đúng là sắp xa nhau người ta mới thấy quý trọng những tháng ngày gần nhau, xong khách quan mà nói và cũng như chính em vừa bảo, thì anh cũng tạm hài lòng với những gì đã có với em trong 2 năm qua. Tao nói và xốc chị dậy ngồi hẳn lên đùi tao. Lấy trong túi áo ra một cái gói , tao tặng chi một cái lắc bạc đeo vào cổ tay phải, một đôi hoa tai vàng trắng đeo luôn cho chị.
- Anh sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn, để mình luôn có nhau, và anh làm một mình không được, anh muốn em đồng lòng, em thấy sao? Tao đeo xong hoa tai thì chị bật khóc khi tao dứt lời, khóc như một đứa bé bị bỏ lại một mình không được cho chơi cùng. Ôm chị vào lòng, tao kệ cho khóc một hồi, tao hôn nhẹ lên trán, hai bên mắt đang ướt đẫm. Giữa cánh đồng Tam Cốc, gió lạnh và nhìn những quả núi đá vôi, thấy mình lọt thỏm trong và miên man.
- Anh có ghét bố mẹ em không?
- Ghét thì được gì, không ghét anh mất gì đâu em. Bố mẹ anh cũng thế thôi mà, kể cả những đứa con của em sau này em cũng muốn chúng nó dc như vậy, mình yên tâm và tròn trách nhiệm.
- Anh cứ như ông cụ ấy nhỉ, em đang hình dung sau này anh 40 50 không biết anh như thế nào – chị cười mỉm
- Em muốn anh như nào là do em thôi, một ông lão già khú khó tính hay một người trung niên nhưng vẫn đầy sức sống và lúc nào cũng muốn bế em chạy tung tăng trên những cánh đồng như này – 8 phần ở em, còn anh góp 2 phần sức lực thôi. Dứt lời chị che miệng tao lại và nhoài người lên chủ động hôn tao.

Tối muộn, sau khi đi bộ lang thang cả buổi chiều trong Tam Cốc, bọn tao mới về đến Nhà nghỉ , cũng khá buồn và mệt nên bọn tao tắm gội xong rồi đi tìm chỗ ăn, không làm tình như những lần đi chơi trước kia ; chỗ đó gần trụ sở của Xuân Thành bây giờ, ngày hôm sau tao đưa cô ấy vào Tràng An rồi qua hang Múa – tao có con bạn học cùng lớp tiếng Anh nó giới thiệu, rồi ra quán net mò mẫm thông tin, đi chơi là toàn tự phát chứ không có lịch trình chủ đề nào cả. V
Ăn tối hôm đó, tao làm vài chén rượu, vừa cho ấm bụng vì ăn thịt nhiều, chị cũng uống góp vui vài nhấp nhỏ - từ sau khi say rượu và chén nhau cách đây 2 năm, chị tuyệt nhiên không ngửi ngó đến rượu nữa. Lang thang khắp các con phố, lòng vòng mãi mới quay về nhà ngỉ cũng khá muộn, và hơi rượu Kim SƠn đang nồng lên trong người khiến tao nóng bừng mặt, suýt nôn khi cầm bàn chải đánh răng. Bế chị lên, tao lại đánh dấu một vết bầm ở bên cổ khi hôn rất chặt vào đó, chúng tao lột quần áo nhau ra rồi vội vã làm tình, sẵn hơi men đang lên, như hai con thú vờn nhau, cả hai cùng hổn hển thở dốc, như muốn vắt hết sức lực cho nhau trong đêm muộn; có lẽ thời điểm này là cơ thể chị đầy đặn và đẹp nhất, đường nét rõ ràng hơn trước, âm đạo của chị ướt nhờn và nhấp ngược lại đồng điệu với tao, khiến chị thăng hoa rất nhanh, những tiếng rên rỉ ngắt quãng, nữa đi anh ơi, em muốn nữa…
Lật úp chị lên, tao cắm chặt lút cán vào âm đạo chị đang ướt nhẹp, hai tay bám chặt đôi vai gầy nhỏ nhắn và thốc liên hồi khiến chị co bóp chặt cửa mình, thít căng thằng bé của tao đang lao ra lao vào. Túm hai bầu vú , kéo người chị nhổm lên, lúc này gần như thẳng đúng người và tao càng mãnh liệt hơn, khi chị đã gần như đuối và buông lỏng toàn thân, đón hết dòng tinh dịch của tao vào âm đạo trong khi tao vã mồ hôi lưng.
Vẫn không rút ra, tao nằm ôm chị từ đằng sau, vẫn kê đầu lên tay tao, còn hai bầu ngực tao xoa nắn không ngừng, nó căng đẫy và mềm ấp, lúc này chị đã chìm nhanh vào giấc ngủ còn tao thì không thể vì thằng bé của tao vẫn đang cứng và nằm ngập sâu trong chị và suy nghĩ lung tung
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Có tin nhắn điện thoại, là chị Ninh Bình nhắn hẹn gặp có việc – có việc là có việc liên quan đến tiền, vì chị này không bao giờ dùng chuyện này nhắn gặp nói chuyện khác, và nhắn rất gọn, kiểu như vào thẳng vấn đề. Chị tỉnh giấc ngẩng mặt lên và đọc được tin nhắn này,
- Thế mai về sớm đi anh
- Biết vậy đã, mình đi chơi thì cứ lo việc này còn ntn anh sẽ báo chị ấy, em không phải lo
Nói rồi tao xoay người chị lại, hôn liếm từ đỉnh mu lên trán, lại quấn chật lấy nhau không rời, tao muốn chén tiếp thì chị đẩy ra và muốn vào wc
- Nước ấm rồi, anh vào đây với em
Cắm lại sạc hai cái điện thoại , tao vào cùng chị đang cầm vòi sen tắm. việc của tao lúc này là tắm rửa cho chị, bọt sữa tắm phủ kín người, hai cơ thể lại cọ xát nhau trong làn nước ấm và tao mơn trón khắp người chị. Tao ngồi xuống đưa lưỡi vào khe háng và đá qua đá lại, khiến chị nhột mà khép hai chân lại, tao lại tiến từ bụng lên ngực và ngón tay từ từ vuốt nhẹ hai mép ngoài, rồi tiến vào mép trong ấm và trơn, nhanh dần, nhanh dàn khi hai đứa đang đứng hôn nhau.
Lúc này tao thấy thèm cái vị mặn mặn và hơi nồng đặc trưng của âm đạo , tao đẩy chị ngồi lên nắp bồn cầu, dang rộng hai chân chị và đưa lưỡi tới tấp, chị chỉ biết rên lên và giật này mình khi tao đá lên hột lạc và xoay đầu lưỡi quanh nó. Chị vẫn cầm vòi sen tưới nước lên cả hai đứa và thở dốc, thi thoảng nấc lên
Ném cái vòi qua , chị lao dậy ôm chặt đầu tao ghì vào cửa mình của chị đang rỉ dịch nhờn , tao đứng dậy hôn chặt chị khi đó chị chủ động nâng một chân và cầm thằng nhỏ của tao đưa vào cửa mình của chị đang ướt nhầy.
Dễ nhất là xoáy người chị lại và chơi từ đằng sau, cảm giác như chị bị đau nhưng lại thích và sướng vì được chạm vào sâu nhất trong âm đạo. Đến khi hai đứa gần như rã rời thì tao lại cho chị ngồi lên đùi rồi cắm ngập trong chị, đẩy đi đẩy lại rồi lại một dòng nóng ấm cchayr vào bên trong, chị hưởng đủ hết khoải cảm thì thôi.

Nhanh chóng chìm vào giấc ngủ khi không quần áo, cái lạnh bên ngoài như vẫn len lỏi vào trong phòng, nhưng mặc kệ, lúc này tao quên hết xung quanh, và ôm gọn chị đang thu người trong tay tao. Hôm sau, nhanh gọn những chỗ cần và muốn đi, bọn tao về đến Hn cũng đã quá 20h tối, chị Giang vẫn đợi cơm hai đứa. Bọn tao ko nói thêm gì về chuyện việc của chị nữa, mà cứ đi chơi như hồi chị còn đang sinh viên; tao ko ăn mà chạy luôn xuống Đại La lấy tạm ứng 2 cái máy về giao ở chỗ bạn ông anh hay cho thuốc lá,hai hôm sau hàng Lạng Sơn về tao mang trả lại. Nhặt nhanh thêm đôi ba trăm
 

Irreguler

Chim TO
Gia đình tôi gặp biến cố khi tôi vừa có điểm chuẩn vào cấp 3, dc nhặt vào lớp chọn. Em tôi cũng đỗ chuyên cấp 2. Thực lòng rất hãnh diện và háo hức lắm. Nhưng sau bữa cơm tối vào cái mùa nắng tháng 8, Tôi nhìn bố tôi rướm nước mắt vì ông lo lắng, thất vọng và không biết bấu víu vào đâu. Lúc đó tôi nói luôn là " con sẽ không đi học nữa mà sẽ ở nhà đi làm phụ bố mẹ, sau này con quay lại đi học sau cũng được". Tất nhiên là ông bà phản đổi và bất tôi đi học, và điều tôi sợ cũng như ngại nhất là đến kỳ phải đóng học phí
Nếu ở hoàn cảnh đó - dù chỉ là một góc nhỏ trong suốt 18 năm tuổi thơ của tôi, anh em sẽ thấy tại sao tôi lại như một con ma xó , con thiêu thân trong những năm sinh viên
Sinh viên vượt khó giờ dễ dàng hơn vượt giàu nhé em ha ha
 

Irreguler

Chim TO
Không khí Tết đang rộn ràng lắm rồi nhưng trong lòng tao thì gần như trống rỗng, ngoài lúc đi làm quán bia, đi giao rượu và thuốc lá thì tao chả biết mình đang muốn nghĩ cái gì. Cảm như kỳ nghỉ Tết nó quá dài, muốn nó hết nhanh nhưng lại muốn nó kéo dài thêm ít nữa, để tao có thêm nhiều khoảnh khắc với người tao yêu.
Tao rủ chị đi chơi, lần này thì về Ninh Bình bằng xe máy, nói thật là chạy đường 1 thời đó quá nguy hiểm nhưng tao vẫn đi thay vì xe khách. Tìm được nhà nghỉ ở đầu thành phố, hai đứa lang thang vào Bái Đính, lên ngôi chùa cổ thắp hương vãn cảnh rồi đi vào Tam Cốc. Hai đứa gần như ít nói chuyện tíu tít như xưa, ai cũng mang trong mình tâm trạng nặng nề mà khó nói. Tao đốt một đống rơm rạ , lôi một đống nữa làm chỗ ngồi , chị nằm xuống gối đầu lên đùi tao
- Hay anh thuê một cái nhà gần cơ quan em, để mỗi lần lên chơi với em mình có chỗ nghỉ ngơi chủ động. tao cười
- Gớm, thuê mướn làm gì, anh nói làm em rối lòng quá
- Nói thật nhé, đến lúc này em có khi nào thấy không hài lòng hoặc anh có chỗ nào khiến em chưa thấy dc thoải mái không – một câu hỏi hơi ngu
- Không, em thấy bình thường thì không đúng, mà anh cho em một quãng đời sinh viên đủ viên mãn, tròn trịa. Gần như mình không hề có làn nào phải tranh cãi, anh cũng chưa khi nào phải nhường nhịn, mà đúng hơn là anh đã lo toan cho em đầy đủ, thậm chí em thấy những gia đình anh chị ở khu mình cũng không ai lo cho vợ dc như anh lo cho em mới đang là người yêu.
- Em cũng bảo là thi thoảng anh rảnh thì lên thăm em, nhưng thực sự nói ra câu đó là em rất buồn và lo nghĩ
- Lo nghĩ ntn?
- Thì anh phải đi lại vất vả, ngày nghỉ của anh là những ngày đáng ra anh được sống đúng con người anh, mong muốn của anh khi em ở đây nhưng em về trên nhà thì anh phải hi sinh gác bỏ nhiều thứ, lo lắng khi anh đi đường dài…lo vì ngày nào đó anh thấy mệt mỏi, rồi chán chường và xa lánh em – em không muốn chứng kiến và suy nghĩ về những thứ đó, nhưng nó luôn làm em suy nghĩ

- Mình còn trẻ, và hãy cứ sống hết mình với nhau là được, không phải hứa thề, mà sống đúng tâm đúng ý , như thế là được, khoảng cách và thời gian nó cũng xóa nhòa nếu mình quyết tâm với nhau. Anh thấy như thế là phù hợp với bọn mình. Với anh thì đừng làm gì khiến sau này mình phải hối hận vưới chính mình và tự tin vui vẻ khi gặp nhau. Ở cương vị của em, nếu anh là con trai thì anh không ngại cãi bố mẹ, nhưng là con gái lại là chị lớn thì em có cái khó của em, giới hạn nhất định, anh hiểu và tôn trọng điều này dù thực tâm anh không muốn cách xa em. Đúng là sắp xa nhau người ta mới thấy quý trọng những tháng ngày gần nhau, xong khách quan mà nói và cũng như chính em vừa bảo, thì anh cũng tạm hài lòng với những gì đã có với em trong 2 năm qua. Tao nói và xốc chị dậy ngồi hẳn lên đùi tao. Lấy trong túi áo ra một cái gói , tao tặng chi một cái lắc bạc đeo vào cổ tay phải, một đôi hoa tai vàng trắng đeo luôn cho chị.
- Anh sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn, để mình luôn có nhau, và anh làm một mình không được, anh muốn em đồng lòng, em thấy sao? Tao đeo xong hoa tai thì chị bật khóc khi tao dứt lời, khóc như một đứa bé bị bỏ lại một mình không được cho chơi cùng. Ôm chị vào lòng, tao kệ cho khóc một hồi, tao hôn nhẹ lên trán, hai bên mắt đang ướt đẫm. Giữa cánh đồng Tam Cốc, gió lạnh và nhìn những quả núi đá vôi, thấy mình lọt thỏm trong và miên man.
- Anh có ghét bố mẹ em không?
- Ghét thì được gì, không ghét anh mất gì đâu em. Bố mẹ anh cũng thế thôi mà, kể cả những đứa con của em sau này em cũng muốn chúng nó dc như vậy, mình yên tâm và tròn trách nhiệm.
- Anh cứ như ông cụ ấy nhỉ, em đang hình dung sau này anh 40 50 không biết anh như thế nào – chị cười mỉm
- Em muốn anh như nào là do em thôi, một ông lão già khú khó tính hay một người trung niên nhưng vẫn đầy sức sống và lúc nào cũng muốn bế em chạy tung tăng trên những cánh đồng như này – 8 phần ở em, còn anh góp 2 phần sức lực thôi. Dứt lời chị che miệng tao lại và nhoài người lên chủ động hôn tao.

Tối muộn, sau khi đi bộ lang thang cả buổi chiều trong Tam Cốc, bọn tao mới về đến Nhà nghỉ , cũng khá buồn và mệt nên bọn tao tắm gội xong rồi đi tìm chỗ ăn, không làm tình như những lần đi chơi trước kia ; chỗ đó gần trụ sở của Xuân Thành bây giờ, ngày hôm sau tao đưa cô ấy vào Tràng An rồi qua hang Múa – tao có con bạn học cùng lớp tiếng Anh nó giới thiệu, rồi ra quán net mò mẫm thông tin, đi chơi là toàn tự phát chứ không có lịch trình chủ đề nào cả. V
Ăn tối hôm đó, tao làm vài chén rượu, vừa cho ấm bụng vì ăn thịt nhiều, chị cũng uống góp vui vài nhấp nhỏ - từ sau khi say rượu và chén nhau cách đây 2 năm, chị tuyệt nhiên không ngửi ngó đến rượu nữa. Lang thang khắp các con phố, lòng vòng mãi mới quay về nhà ngỉ cũng khá muộn, và hơi rượu Kim SƠn đang nồng lên trong người khiến tao nóng bừng mặt, suýt nôn khi cầm bàn chải đánh răng. Bế chị lên, tao lại đánh dấu một vết bầm ở bên cổ khi hôn rất chặt vào đó, chúng tao lột quần áo nhau ra rồi vội vã làm tình, sẵn hơi men đang lên, như hai con thú vờn nhau, cả hai cùng hổn hển thở dốc, như muốn vắt hết sức lực cho nhau trong đêm muộn; có lẽ thời điểm này là cơ thể chị đầy đặn và đẹp nhất, đường nét rõ ràng hơn trước, âm đạo của chị ướt nhờn và nhấp ngược lại đồng điệu với tao, khiến chị thăng hoa rất nhanh, những tiếng rên rỉ ngắt quãng, nữa đi anh ơi, em muốn nữa…
Lật úp chị lên, tao cắm chặt lút cán vào âm đạo chị đang ướt nhẹp, hai tay bám chặt đôi vai gầy nhỏ nhắn và thốc liên hồi khiến chị co bóp chặt cửa mình, thít căng thằng bé của tao đang lao ra lao vào. Túm hai bầu vú , kéo người chị nhổm lên, lúc này gần như thẳng đúng người và tao càng mãnh liệt hơn, khi chị đã gần như đuối và buông lỏng toàn thân, đón hết dòng tinh dịch của tao vào âm đạo trong khi tao vã mồ hôi lưng.
Vẫn không rút ra, tao nằm ôm chị từ đằng sau, vẫn kê đầu lên tay tao, còn hai bầu ngực tao xoa nắn không ngừng, nó căng đẫy và mềm ấp, lúc này chị đã chìm nhanh vào giấc ngủ còn tao thì không thể vì thằng bé của tao vẫn đang cứng và nằm ngập sâu trong chị và suy nghĩ lung tung
Hai năm trời ko dùng bcs mà ko dính bầu, cũng là do có duyên nhưng ko có nợ với nhau đó. Sau này chú có đi xét nghiệm ko he he?
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Hai năm trời ko dùng bcs mà ko dính bầu, cũng là do có duyên nhưng ko có nợ với nhau đó. Sau này chú có đi xét nghiệm ko he he?
Em từng nói là mua hộp bsc mà để nguyên ko đụng cái nào đấy thôi. 100% xuất trong
Thậm chí đợt 2007, cô ấy xuống lấy bằng hay giấy tờ, mời em đám cưới, em cũng xuất trong,
Lúc ấy nghĩ lại rụng trứng trước khi lấy chồng thì gay go. Tuy nhiên hơn năm sau cô ấy mới có bầu, mãi 2009 mới sinh thằng bé kia
 

TâyĐộc

Chim TO
Em từng nói là mua hộp bsc mà để nguyên ko đụng cái nào đấy thôi. 100% xuất trong
Thậm chí đợt 2007, cô ấy xuống lấy bằng hay giấy tờ, mời em đám cưới, em cũng xuất trong,
Lúc ấy nghĩ lại rụng trứng trước khi lấy chồng thì gay go. Tuy nhiên hơn năm sau cô ấy mới có bầu, mãi 2009 mới sinh thằng bé kia
Kể tiếp đi m đang khúc gây cấn
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
Hàng ngày tết cứ liên tục, mà toàn hàng xách tay, không tem thuế, tao cứ cho vào cái túi nolin đựng rác mang đi giao ở trên phố, rồi trong lúc đếm tiền, tao ngó dc cái địa chỉ bán rượu ngoại ở Cát Linh, toàn đổ hàng chục thùng mỗi loại, lại có hóa đơn mà nghe giá rẻ vãi đạn, chép ngay vào tin nháp để khi cần đi xem.
Tao không có tiền nhiều để làm chung với anh Minh và chị Ninh BÌnh nên tranh thủ chạy hàng, mỗi tuần dăm bảy đơn to cũng kiếm dc vài trăm tiền công, tính ra thuê tao đắt hơn xe ôm nhưng do tin tưởng quen biết nên trả bao nhiêu tao cầm bấy nhiêu. Tuy nhiên hỏi về nguồn thì tao không tiện mà không dại, mỗi làm ăn của họ thì ai người ta mách mình.
Từ hôm đó tao không gặp chị Ninh Bình, đang chở chị đến chỗ làm thì có tin nhắn, vài phút sau có cuộc gọi của chị, bảo tao xuống Chùa Hà gặp có việc. cũng rảnh, và cũng muốn biết chị có việc gì cần trao đổi, nên tao đi luôn, cũng mưa lạnh và bẩn, đường Láng thì đông cứng, ngó thấy cáu tiệm cầm đồ tao nhớ lại ngày nào đánh thằng cắm xe , giờ nó mất tích đâu không ai biết. Nghĩ lại thấy buồn cười.
Gặp chị ở Tô Hiệu, trong khu tập thể Nghĩa Tân, chị đã ngồi từ khi nào, cốc nước đã uống được non nửa. Nhìn tao chị cười mỉm, chỉ vào ghế ý bảo tao ngồi. trán chị vẫn còn hơi bầm tím còn tay chị thì bó bột , tao không nghĩ là nặng vậy nên hơi ngạc nhiên
- Em đợt này bận lắm ah, nay mới gặp được em. Thi xong chờ nghỉ tết rồi hả ?
- Vâng, em thi xong rồi,hôm trước em đi Ninh Bình chơi với bạn hai ngày
- Thế ah, lạnh thế mà chịu khó đi chơi thế, sướng thế - chị tỉa ngay
- Thì còn tranh thủ dc nên em đi thôi, lỡ sau này học xong tìm dc chỗ làm thì lại khó và bó buộc
- Tay chị gãy hay rạn xương mà bó bột thế
- Rạn thôi, chắc tuần nữa tháo dc
- Trán chị vẫn sưng kìa, cẩn thận lại thành sẹo, hôm ấy chị bị chảy nhiều máu đầu, sợ quá
- Không sao đâu em.
Tao đưa chị cái áo mưa và đôi găng tay gấp gọn trong túi nilon – chị cầm giúp em nhé, ở phòng em có áo mưa rồi. Chị nhìn tao cười khổ sở
- Thôi nhà chị cũng có rồi, có gì đâu mà phải trả lại khách sáo cẩn thận thế
- Hỏi thật, em vẫn giận chị lắm ah, mà chị nhắn em không thấy trả lời , hay em ngại bạn em biết
- Ngại gì đâu chị.
- Chị thì cứ nghĩ em ngại bạn em nên không tiện liên lạc lại, nhưng nghĩ thấy chị cũng vô ý quá, lỡ hai đứa hiểu nhầm nhau thì áy náy
- Ko sao chị ạ

- Em này, nay chị gặp em ra đây, trước hết là cám ơn em đã giúp chi hôm đó, và xin lỗi em …
- Có gì mà cảm ơn, nếu hàng xóm hay ai gặp thì họ cũng làm như em thôi, không cần cám ơn, em cám ơn chị còn chưa hết kia. Mà lúc đó là chị mang áo mưa ra cho em mặc về mà,vậy cũng vì em mà chị mới bị ngã , thực em cũng áy náy.
- Còn việc chị xin lỗi em thì em thấy không nhất thiết phải vậy đâu, vì em cũng đã nói năng không phải với chị trước,
- Thành ra đến lúc này tất cả đều xuất phát từ em thôi. Chị cứ thoải mái đi ạ
- Chị hiểu cả mà, và trong mắt chị, em không phải một cậu sinh viên như các bạn khác, ở em có gì đó trưởng thành đĩnh đạc hơn, thêm phần khái tính và chừng mực, nên chị rất quý mến em. Sau chị nghĩ mình đúng là ăn nói thiếu kiểm soát, và chạm vào cái tôi của đàn ông con trai như em, là điều chị đã thấy mình sai, hoàn toàn không nên như thế. Còn chị thì chị lúc ấy hơi sốc khi em nói thế, nhưng đó là bản năng của con gái bọn chị, em hiểu không, một câu bông đùa đôi khi nó lại khiến cho nhau có suy nghĩ khác đi rồi xảy ra bất đồng quan điểm.
- Nên chị thấy là mình xí xóa chuyện ấy nhé, chị coi đó cũng là cơ hội để mình hiểu nhau hơn và sau này sẽ lựa khi ăn nói, kể cả khi ra bên ngoài kia nữa. Đồng ý không cưng.
Tao gật gù, tán thành – vì thấy chị tỏ ra người lớn hơn và không chấp chiếm nên tao thấy thoải mái, nên như vậy.
 

Chịch dạo đường phố

Tao là gay
Chủ thớt
- Cám ơn chị ạ, vì không chấp nhặt với em là trẻ con
- Nên có ntn em chưa phải thì chị cứ bảo để em sửa
- Trẻ con gì, như ông cụ đến nơi rồi đấy anh ạ, anh mà đi cùng tôi thì chả ai nói là hai chị em đâu – chị cười đỏ mặt.
- Chỗ anh Minh thì em cứ giúp dc gì thì giúp, không cần cố quá, đi làm ở quán cũng mệt rồi, còn giữ sức và thời gian cho bạn em nữa – chị nháy mắt tinh ranh
- Em ổn và sắp xếp được, tao thở dài
- Chị thấy ghen tị với cô bé ấy thật.
- Ghen là thế nào, mỗi người có một vế nhất định cho mình, chị dù sao vẫn khác biệt với bọn em mà
- Này này, đừng chì chiết nhau như thế , tôi đã nói xí xóa rồi là bỏ qua luôn nhé, đừng có đẻ bụng rồi lôi ra châm chọc móc máy người khác thế. Tao nghe rồi cười ngượng.
- Thì đúng còn gì, chị thiếu gì mối, có điều chọn anh nào thôi chứ
- Tuổi thanh xuân như thế là thích nhất rồi, lựa mà chăm lo em ấy cẩn thận – chị nói hơi thừa nhỉ. Tao cũng chỉ gật đầu không nói gì.
- Bạn ấy học gì, sắp xong chưa
- Cô ấy học Luật, thực tập, ra trường đi làm chỗ em giới thiệu chị ạ. Cũng dc đôi tháng rồi
- Thế ah, thế hơn em mấy tuổi,?
- 1 tuổi thôi, vì em đi học muộn 1 năm thành ra giờ kém cô áy 2 khóa
- Ah thế. Chị đi học sớm hơn bọn bạn 2 năm thành ra học xong Cao Đẳng thì chúng nó mới năm thứ 2.
- Mà này, em không thích bộ quần áo chị mua ah, mà chưa bao giờ thấy em mặc?
- Em vẫn treo trong tủ áo, vì đi học em cũng mặc bình thường thôi, sinh viên mà chi
- Kệ, chả sao , mặc cho chững chạc và già khắm hơn tí cho bọn con gái nó thích
- Già thì chúng nó chả thèm và chả dám nhìn ấy, thích gì đâu
- Nói thế, con gái nó khác, không phải cứ bảnh sành điệu là nó đã thích đâu
- Thế tiêu chuẩn của chị ntn, mà cứ mãi thế này?
- Tiêu chuẩn gì, nghe ghế thê. Đại khái là chưa thấy ai phù hợp thì không nhận lời thôi, gặp gỡ nói chuyện một hai lần không ổn thì next cho nhanh đỡ phải làm phiền rồi làm mất thời gian cơ hội của người khác. Mình tự tìm vậy , khi nào dc thì thôi chả sao. Năm nay cũng mới có hơn hai mươi tí , vội gì. Cứ chơi đã, làm đủ nuôi mồm là dc, bí quá về ở với bố mẹ , tự do nó lại thành quen. Chứ mình thấy có người ưng thì chưa hẳn họ đã có chỗ cho mình nên kệ đã.
- Chở chị về đi, nãy chị đi bộ ra đây. Cầm hộ chị mấy thứ lên nhà, đang gửi nhà bác trông xe tầng 1, nặng nên tay chị không cầm được.
Chở chị về cách đấy vài ngõ , dựng xe thấy chị kéo ra một lô túi , bịch lỉnh kỉnh và hất hàm ý bảo tao mang lên.
- Nặng không thanh niên, hơi cồng kềnh nhỉ - chị đi trước vừa đi vừa nói ngoái lại nhìn tao
- Cũng bình thường, em từng vác xi măng thuê cho người ta , hồi còn ở nhà đi học gần nhà em có cửa hàng bán xi cát, lân đạm. nên cái này ko vấn đề gì
- Điêu, hồi ấy anh dám vác xi măng cơ á, không tin
- Thật, nói dối làm gì, một xe 2 tấn em dc trả công 10k
- Chị nhăn mặt nhìn tao – vất vả quá, từ bé đã thế rồi, thảo nào giờ chăm chịu khó thế. Có ông chồng hay anh người yêu thế là yên tâm trao thân gửi phận rồi. Chị nặng 50 cân đúng bằng bao xi măng đấy, xem lúc nào kiểm tra có nói thật hay nói phét nhé. Chị có bải kiểm tra bất ngờ đấy, cứ liệu thần hồn. chị cười ranh ma
- Tháo hộ chị cái bịch kia ra, treo lên hộ chị ở góc tường gần cái bàn nhé, lấy ghé mà đứng – chị mua bức tranh sơn dầu có hình cô gái đứng tựa gốc cây nhìn về góc hồ nước có hai người nắm tay nhau. Xong tao xếp lại mấy thứ trên kệ và bình hoa nhựa cho đỡ vướng bức tranh, lôi mấy thứ vào phòng trong cho chị rồi ra ghế ngoài ngồi, vết máu hôm nọ vẫn còn trên vỏ sofa. Về cơ bản, chị ở một mình nhưng cách bài trí căn nhà rất hợp lý từ màu sắc đến các thứ đồ đạc vật dụng. nhìn cái bếp là thấy cũng chịu khó nấu ăn chứ không hẳn là chỉ ăn vặt qua bữa
- Tháo nốt mấy cái túi ra, chị lấy một bịch có cái áo măng tô vải dạ, màu xám nhạt và một cái áo hoody, một cái quần kaki.
- Tặng em yêu mấy cái này, mặc cho đĩnh đạc, thêm vài chân kính nữa, để có khi nào chị đi cùng thì người ta còn khen chị một tí – chị cười và ướm hai cái áo lên người tao
- Ô em không lấy đâu, em có đủ rồi, chị để cho anh chị hoặc tặng ai thì tặng, em không lấy đâu.
- Em chê chị à
- Không chê,xong em cũng không cầu kỳ lắm chuyện ăn mặc, mà cũng có đủ quần áo mặc mà, hơn nữa, mấy cái này cũng nhiều tiền em không nhận đâu.
- Em sợ bạn em nghi ngờ thắc mắc ah, thảo nào bộ quần áo của tôi anh không thèm mặc mà treo tủ cho nhện nó kéo màng tơ – chị nhếch mép
Chả phải thế, có điều em toàn đi lớp rồi đi làm quán với chị, thì ít có khi nào mặc bộ đồ classic thế chứ em chê gì. Em có mua ở chợ ngã tư sở thì cũng kiểu dáng thế, khác màu và chất thôi chị.
- Thôi, không nói nhiều, anh mà không nhận là đừng nhìn gặp tôi nữa. vào phòng thay ra mặc thử tôi ngắm tí xem nào, còn đổi nữa – chị nói rồi đẩy tao vào phòng chị rồi đóng cửa lại. Miễn cưỡng tao làm theo cho chị đỡ suy nghĩ. Mới hiểu là trước chị nhờ đi thử quần áo cho anh trai là lý do thôi, và mọi thứ âm thầm là hướng về tao.
 
Bên trên