Tao đã xuất hiện rồi đây...... Xin lỗi tụi mày đã phải chờ đợi.
Năm mới chúc tất cả ae Xamvn 1 năm 2025 thật phát triển và thật may mắn nhé. Nhất là la liếm dc nhiều con vợ mới để cho ae trên đây chiêm ngưỡng.
Đợt vừa rồi tao bận quá, quên mẹ mất là còn vài chap chưa tâm sự với ae...lại lu bu việc nhà với việc cty.
Ngủ ở trong xe dc 1 lúc thì nghe tiếng đập đập vào kính, tao mắt nhắm, mắt mở nhìn ra thì thấy bà già đầu đội nón lá, khoác áo mưa gọi tao chạy xe vào trong...
Nghĩ tội bà già, mưa gió còn phải ra mở cổng gọi thằng con đi chơi xuyên đêm mới mò về
Vào nhà tắm rửa qua cho sạch sẽ rồi chui vào phòng ngủ tiếp, đt hết pin từ bao h cũng đéo để ý. Ngủ tới trưa mới tỉnh để dậy làm bát cơm rồi đi làm.
Có thằng nào bị giống tao ko, quen mẹ nó giờ giấc đi làm rồi nên dù có hẹn h đt hay ko thì tới h đó cũng giật mình tỉnh dậy, hôm nào dậy biết ko đi làm thì lại nằm ngủ tiếp, hôm nào đi làm thì dậy ăn uống, tắm rửa rồi đi làm.
Lọ mọ đi tìm đt, sạc pin rồi lùa vội chén cơm. Vừa ăn vừa suy nghĩ hàng hôm qua khách đặt mà chưa làm. Đêm nay về làm kịp ko để giao, vật tư thì có sẵn rồi ( tao hay suy nghĩ trước nên làm như nào, như nào nên đầu óc hay lơ ngơ với mọi thứ xung quanh vl). Tặc lưỡi, kệ mẹ nó - sẽ kịp. Qua mải chơi quá nên quên cmn luôn
Với cái laptop, đt nhét vào balo rồi nhảy lên con xe máy đi làm, tiện thể ghé vào quán nước làm ly nước Cam để lát uống cho khỏe người, thứ 7 mà. Sếp ko có, tự do làm gì thì làm



Chạy xe tầm 15 phút thì tới công ty, để xe vào bãi rồi lại loay hoay tìm con xe đạp để đi xuống nhà máy. Cty tao rất rộng nên hầu như thằng nào cũng có xe đạp cá nhân để đi lại cho nhanh.
Chiều nay ko quá nắng, lại ko có sếp nào trực. Tao cảm thấy vui vẻ vl, đỡ áp lực. Phần còn mệt nên có nằm vạ nằm vật ở trong phòng làm việc cũng ko ai để ý .
Quăng balo vào ghế, móc đt ra mở nguồn lên thì dcm. Tin nhắn, cuộc gọi nhỡ nó dài như cái sớ táo quân. Khách hàng có, sếp có, bé Yenri có.....
Giải quyết từng người 1 tầm nửa tiếng thì tới lượt Yenri
Nhắn lol nhắn lắm... Ko yêu, chỉ kiểu hơn bạn bè thôi nên lắm lúc tao cũng hơi hơi khó chịu vì kiểu kiểm soát.
Nào là qua mấy h về tới...., mệt lắm ko..., sao ko trả lời em....., đt tắt nguồn hả.....
Tao trả lời qua qua rồi bắt đầu làm việc. Vẫn mơ màng tới con đào hôm qua, lol ngon, vú to.... Nc thì ngọt như mía lùi.
Tụi mày ở đây cho tao hỏi, tao thấy đa số mấy em đào toàn là đứa khéo ăn, khéo nói. Cũng thuộc loại có nhan sắc, tướng tá ngon lành mà cứ chui vô làm karaoke với coffee, massage nhỉ. Thiếu cha gì thằng muốn cưới, muốn chăm sóc.
Nhiều đứa lấy lí do nhà quá nghèo, hay muốn kiếm ít vốn về quê làm ăn, hay phải lo cho gia đình ba ốm mẹ đau, em ăn học...... Nhưng đa số chả đứa nào muốn bỏ nghề, chắc do thu nhập cao, lại dc ăn chơi nhảy múa hoặc chí ít ko phải vất vả như công nhân hay bán mặt cho đất, bán lưng cho trời như các cô các chú, anh chị ở dưới quê....
Mấy em này sau hoàn lương thì chắc lol cũng như cái hang Sơn Đoòng rồi. Khổ thằng đến sau



.
Tạm gác chuyện em Yenri qua 1 bên. Vì tao ko muốn nhắc tới nhiều, phần tao cũng tôn trọng em. Nói chung là sau này có quen nhau 1 tgian, có đi du lịch ở Đà Nẵng chung 1 lần... Nhiều lý do nên vẫn coi nhau là bạn. Em thì làm ở SG, tao vẫn lọ mọ ở quê.
Kể lể nhiều quá nhiều thằng lại nói tao xạo lolll hay quay tay ra bài

Sau cái đợt ấy thì cv tao như loll luôn, ko biết có phải dính vào gái gú ko mà hàng gia công ít lắm, những mối tao hay nhận làm thì đều giao cho người khác quản lý, khó móc nối hoặc nó đòi hoa hồng cao quá, làm ko có lời bao nhiêu lại còn bảo hành nên ko có ăn.
Cv trong cty thì cứ luẩn quẩn, ko thăng tiến cũng ko phát triển, cứ ì ạch 1 chỗ.
Làm đâu hư đó. Hay là vào cái năm vận hạn xui rủi nhỉ. Tao sợ lỗ vốn nên hầu như ko tìm thêm việc, cứ công ty xong là về phụ bà già làm vườn, xịt thuốc, làm cỏ. Nhà trồng mít để bán trái nên công việc cũng nhàn hạ, lâu lâu mới làm thôi, vườn thì tao gắn tưới tự động hết nên khỏe re.
Lâu lâu thì tụ tập bạn bè coffee chém gió, hay ăn nhậu (tao chỉ sting hay coca thôi)..... Ngồi tâm sự chuyện đời, cho nhau ý kiến.
Hiện tại bây h tao vẫn duy trì cái xưởng nhỏ của tao, và đang học thêm sửa chữa oto. Garage của thằng bạn học từ thời hàn vi nên cứ rảnh rỗi là ra học, phần vì đam mê, phần vì xã hội ngày càng phát triển. Nhà nào cũng oto hết rồi, lo gì ko có đất dựng võ
Năm nay 36t rồi, làm cty cũng 5 -10 năm nữa thôi, đâu cty nào giữ hoài, giữ mãi mình, tre già thì măng mọc. Lứa trẻ trình độ cao hơn, nhanh nhẹn hơn, tư duy hơn, năng nổ và có cái tinh thần hừng hực trong người hơn. Sẽ thay thế cái lứa già cỗi như tụi tao. Lúc đó về vườn còn cái cái nghề kiếm cơm đút vào mồm, ko ai biết trước dc điều gì.
Nhiều khi tao cũng mơ mộng vl ra, muốn làm cái này, muốn làm cái kia mà suy nghĩ chưa tới và vốn lại ít. Lại sợ vay mượn tiền bạc thêm nên thôi. Nhiều thứ nó ko xảy ra theo ý mình nên lắm lúc tao bị lỗ bục mặt ra. Như đợt vừa rồi tao lỗ gần 70tr cái con xe xúc lật (mua cho vào cty chạy mà ko ổn lại phải bán)
Nhiều thằng trong đây làm kỹ thuật, vận hành, và nhiều nghành nghề khác . Tao khuyên chân thành là nhớ loto, khóa CB các kiểu rồi mới kiểm tra sửa chữa nha.
Làm ko kịp thì kệ nó, từ từ mà làm, trước khi nào nên đứng lại đánh giá rủi ro, an toàn, các biện pháp an toàn rồi hãy làm, còn ko an toàn thì nên từ chối. Ko làm cty này thì cty khác chúng mày ạ. Chết đấy
Như tao đợt rồi cũng ám ảnh, tới h tâm lý tao chưa ổn định lại khi bước vào nhà máy.
Lại 1 cụ ra đi chân lạnh toát, tụi tao vào thì mọi việc đã rồi. Đồng nghiệp nằm đấy, tụi tao phải cố gắng cắt sắt nhẹ nhàng để kéo xác đồng nghiệp ra cho nguyên vẹn. Nhìn cái cảnh đó tao bị trùng xuống. Tới bây h tao đang có suy nghĩ nghỉ cty để về làm 1 cái gì khác.
Chúng mày nên nhớ, khi xảy ra điều tồi tệ nhất thì chúng mày, vợ con, Ba mẹ chúng mày thiệt thòi thôi, nhất là con cái chúng mày nó sẽ thiệt thòi cả phần đời còn lại nếu chúng mày là trụ cột kinh tế gia đình.
Chuyện xảy ra đúng hay sai thì phải đợi công an công bố hồ sơ, cty giải trình, nhưng % thiệt thòi cho chúng mày là cao hơn...
Bán sức chứ đừng bán mạng nha tụi mày... TAO KHUYÊN CHÂN THÀNH