“Pim! Pim! Pim!”
– Địt mẹ ranh con đi đứng thế à?
Ông Lú trừng mắt chửi đám nam sinh dàn hàng năm hàng sáu đi ngoài đường.
– Thôi bác ơi, bác kệ mấy bạn ấy đi ạ, bác nhịn một chút hihi…
Như vỗ nhẹ vào vai ông Lú, mặc dù già rồi nhưng ông vẫn rất gân, hay chấp vặt đám trẻ ranh ngoài đường. Chiều nay lại là một chiều Như đi xe ôm về cho đỡ tắc đường, chỉ hôm nào nàng được nghỉ học sớm nàng mới đi taxi hoặc đi xe riêng của mình.
– Mấy thằng ranh này bố láo, bố mẹ chúng nó không dạy à mà đi đứng cái kiểu đường ông nội chúng nó làm ra thế, tao là tao không nhịn được, bao nhiêu vụ mấy thằng choai choai không đội mũ này đâm chết người đấy mày có biết không?
Ông Lú vừa phóng xe vào các con ngõ nhỏ vừa nói, lúc rồ ga lúc phanh gấp lượn lách đủ kiểu khiến Như liên tục bị ép ngực vào lưng lão ta.
Nhưng thời điểm này nàng cũng đã quen với điều đó rồi vì Như thường xuyên đi cùng lão Lú về nhà, không hiểu sao nàng lại thích đi với ông già thô thiển bậy bạ này như vậy. Có lẽ cũng vì ông thẳng tính, sòng phẳng không mưu mô xảo quyệt là người cảm giác có thể tin tưởng được. Mặc dù có hơi đáng sợ một chút, chính vì đáng sợ nên đi với ông Lú Như không bao giờ bị đám thanh niên trêu chọc như đi với mấy anh chạy Grab, có thể chính vì vậy Như mới cảm thấy an toàn khi đi với ông ta. Quan trọng chưa bao giờ ông Lú làm nàng muộn học với tài năng lái xe và kinh nghiệm ngõ đường của mình.
– Bác! Bác… bác đi chậm lại một chút cháu nghe điện thoại ạ…
Như đập vào vai ông Lú rồi cầm điện thoại lên nghe.
– Em đây! Em đang về… Vâng!! Em đi xe ôm mà… Đi ô tô tắc đường lắm… Vâng! Em về bây giờ… Em đi xe ôm cùng bác Lú… À bác Lú ở đầu ngõ ý anh… Vâng… em biết rồi ạ…
Nói xong Như cất điện thoại vào trong túi xách của mình.
– Ai đấy?
Thấy nhắc đến tên mình ông Lú quay đầu lại hỏi Như.
– À! Chồng cháu ạ… anh ấy lo cho cháu vì cháu đi xe ôm, anh ý hỏi bác là ai…
Như vuốt một lọn tóc của mình qua mang tai vì nó đang bay phấp phới cọ vào má nàng.
– Chồng mày mới về hả?
Ông Lú biết Ninh vì nghe Như kể nhiều về anh ta rồi.
– Vâng ạ… Anh ấy vừa về bác ạ…
Như nhíu lông mày lại vì nàng vừa thấy bác Lú cứ cười cười cái gì đó.
– Sướng mày! Thảo nào mấy hôm nay trông mày phơi phới như hoa đầu mùa. Hà hà hà…
Vừa nói ông Lú vừa cười thành tiếng.
– Dạ… là sao ạ?
Như vẫn chưa hiểu ý bác Lú.
– Mày còn giả đò… Tao lại chả biết tỏng lũ trẻ chúng mày, ba tuổi ranh cưới chồng cưới vợ, chồng đi công tác xa nhà mày lại chả thèm quá! Hà hà hà…
Lão Lú cười nói ha hả ngoài đường, cái giọng khàn khàn ồm ồm nghe cực kỳ thô thiển.
– Đủ 18 tuổi là được lập gia đình mà bác hihi…
Như cũng không thấy phiền khi ông Lú tục tĩu như vậy vì nàng cũng quen rồi.
– Ý tao là chúng mày còn trẻ thì phải ở với nhau vun đắp tình cảm gia đình, đằng này chồng mày đi suốt ngày như thế tao nghĩ chẳng trụ được lâu đâu!
– Sao lại không trụ được ạ? Bác mất niềm tin vào tình yêu quá đó hihi…
– Tao sống trên đời bao năm rồi, chứng kiến bao cảnh chồng công tác xa vợ ở nhà tòm tem với hàng xóm, rồi đổ vỡ hết…
Lão Lú nói xong câu này cũng khiến Như xấu hổ vì nàng đã lỡ làm tình với ông lão ăn mày khi chồng đi công tác… Ông Lú nói không phải không có ý đúng.
– Đấy là tại người ta đấy chứ… cháu với chồng cháu vẫn bình thường…
– Thế mày có tin chồng mày bên kia sẽ cặp bồ không?
– Không! Cháu không tin đâu…
– Ừ! Mày nói cũng có lý, tao nghĩ chẳng thằng chồng ngu nào đi cặp bồ khi có vợ đẹp như mày…
Ông Lú nói xong câu này khiến Như cười tủm tỉm.
– Anh ấy yêu cháu lắm, cháu tin anh ấy sẽ không cặp bồ đâu… chẳng qua đợt này anh ấy phải đi xa quá, chuyện cũng quan trọng ý… không bình thường anh ấy sẽ để nhân viên đi bác ạ…
– Chúng mày xa nhau lâu ngày thế chắc vừa rồi nó về chắc nó quần cho cả đêm hả? Hà hà hà…
– Cũng… bình thường bác ạ…
Như hơi đỏ mặt khi thấy ông Lú bắt đầu vô duyên.
– Làm gì mà bình thường, chắc phải nhiều hiệp lắm chứ đừng đùa, tao cũng trải qua thời chúng mày rồi nên tao hiểu!
– Trời… anh ấy làm gì được nhiều hiệp ạ…
Như mím môi lại, nếu nàng không trả lời thì nàng cho đó là vô duyên nên đành phải tiếp chuyện ông Lú.
– Thế chả lẽ chồng mày đi công tác bao nhiêu lâu như vậy về lại không làm được trò chống gì à? Nó cặp bồ đấy!
– Không phải đâu ạ, anh ấy có làm mà nhưng không khỏe như bác nói ý… vì anh ấy cũng bận việc nữa…
– Đàn ông tuổi còn trẻ mà không khỏe thì vứt! Tao ngày xưa dập con người yêu cả ngày cả đêm không biết mệt là gì!
– Eo ơi… thế mệt lắm… cháu chẳng thích…
Như cau mày lại, nàng cũng muốn kết thúc câu chuyện bằng những câu nói đóng chủ đề nhưng vô tình lại gây cho lão Lú một sự thích thú khi nói về chuyện tình dục với Như.
– Hà hà hà… Mày còn trẻ chắc gì mày đã trải qua mà kêu không thích, thế chồng mày làm được bao hiệp một lần?
– Hmm… Một lần thôi ạ… nhưng cháu thấy như vậy là được rồi ạ… vừa đủ…
– Quá yếu! Mày về cho chồng mày uống nhiều thuốc bổ vào, chứ tao thấy như thế là yếu! Xa nhà bao lâu về làm được một hiệp chắc là đứa khác nó bỏ chồng mày lâu rồi!
– Nhưng cháu thì không…
Như muốn khép lại chủ đề nhưng ông Lú vẫn cố gắng khơi ra.
– Thế mày không muốn sướng chắc, lại cãi!!!
– Eo bác ý…
Như mím môi lại vì lời lẽ thô tục của ông Lú.
– Tao mà là chồng mày tao dập cho tới bến luôn hà hà hà… ngày tao dập cho chục phát thì có mà bò trên giường hà hà hà…
Lão Lú nói xong câu này thì Như không nói gì nữa, nàng bặm môi lại thấy bác ấy có hơi vô duyên rồi nên dừng lại ở đây, nàng mặc kệ cho bác ấy nghĩ mình vô duyên cũng được.
Mặc dù vậy Như vẫn không tức ông Lú vì bản tính của ông ấy là thế… Có lẽ do từ bé đến lớn Như lớn lên ở môi trường có giáo dục, xung quanh toàn người lịch sự nhã nhặn nên khi gặp lão Lú ít học thô thiển này nàng lại cảm thấy có chút thú vị vì bản tính của nàng tuy hiền lành ngoan ngoãn nhưng đôi lúc lại thích có chút khác biệt.
Một lúc sau, lão Lú dừng xe ở gần cổng nhà, Như bước xuống xe trả tiền lễ phép chào bác Lú và đi vào mở cổng, lão Lú cất tiền vào trong túi nhìn chằm chằm vào bộ mông to và dáng người của Như. Lão không ngờ hôm nay con bé lại nói những chuyện tục tĩu dâm đãng như vậy với mình. Thực sự lũ trẻ bây giờ thật khó đoán, cách sống của chúng phóng khoáng hơn xưa rất nhiều.