conection_proxy
Yếu sinh lý
Sáng dậy đọc đc bài tâm sự của một lão người Trung, thấy đúng với cảm giác mình đang trải qua vl.
Tao năm nay 34-35 tuổi, nói giàu thì không ăn ai nhưng tao cảm thấy hài lòng rồi. Tổng tiền trong tài khoản hiện giờ tao có khoảng gần 10 tỉ. Tất cả số đó tao kiếm được từ lúc ra trường đến nay, tao dân IT, khoảng chục năm trc tao đã kiếm đc cỡ 50-150tr/tháng, ngoài đi làm, đi dạy, đi giảng, dự án ngoài thì tao ko có thêm thu nhập nào, nói thế có nghĩa tao chỉ đào sâu và kiếm tiền từ một mảng.
Chuyện là tao lấy vợ và gia đình vợ đều chỉ nghĩ tao có công việc ổn định và chăm sóc đc vợ con thôi. Ừ thì đúng, bởi hàng ngày tao vẫn đi làm 8-10 tiếng như người bt. Mọi thứ nó đến với tao cũng nhanh, và tao cũng kín nên ko một ai hay biết. Hàng tháng tao vẫn gửi ông bà 2 bên 5-10 triệu. Còn lại 2 vợ chồng vẫn thuê chung cư ở. Tao cảm thấy như thế là đủ và méo có nhu cầu phải khá hơn nữa.
Nhưng dạo gần đây, nhà vợ có người thân bị bệnh (bọn mày cứ hiểu là bố mẹ vợ tao hoặc ông bà nha, tao ko muốn đi sâu), chữa trị hết vài ba trăm triệu. Tao đã chi trả tất cả nhưng tao nói tao vay mượn đc của ae và công ty. Vợ tao ở nhà chăm con, trông buồn lắm, có đêm tâm sự với tao là ko biết giúp anh như nào để nhanh trả. Tao cũng chỉ ậm ờ là mình trả dần thôi em, ko sao đâu, lạc quan lên.
Thật sự tao cũng ko biết phải nói thật với vợ như nào, và tao đã quyết định ko nói. Bởi cũng ko biết nên nói như nào... bla bla. Chúng mày thấy sao, tao nghĩ cứ như này lại ổn. Tao sợ cảm giác khi có tiền ai cũng trở thành con người khác, và tao quyết định im lặng.
Tao năm nay 34-35 tuổi, nói giàu thì không ăn ai nhưng tao cảm thấy hài lòng rồi. Tổng tiền trong tài khoản hiện giờ tao có khoảng gần 10 tỉ. Tất cả số đó tao kiếm được từ lúc ra trường đến nay, tao dân IT, khoảng chục năm trc tao đã kiếm đc cỡ 50-150tr/tháng, ngoài đi làm, đi dạy, đi giảng, dự án ngoài thì tao ko có thêm thu nhập nào, nói thế có nghĩa tao chỉ đào sâu và kiếm tiền từ một mảng.
Chuyện là tao lấy vợ và gia đình vợ đều chỉ nghĩ tao có công việc ổn định và chăm sóc đc vợ con thôi. Ừ thì đúng, bởi hàng ngày tao vẫn đi làm 8-10 tiếng như người bt. Mọi thứ nó đến với tao cũng nhanh, và tao cũng kín nên ko một ai hay biết. Hàng tháng tao vẫn gửi ông bà 2 bên 5-10 triệu. Còn lại 2 vợ chồng vẫn thuê chung cư ở. Tao cảm thấy như thế là đủ và méo có nhu cầu phải khá hơn nữa.
Nhưng dạo gần đây, nhà vợ có người thân bị bệnh (bọn mày cứ hiểu là bố mẹ vợ tao hoặc ông bà nha, tao ko muốn đi sâu), chữa trị hết vài ba trăm triệu. Tao đã chi trả tất cả nhưng tao nói tao vay mượn đc của ae và công ty. Vợ tao ở nhà chăm con, trông buồn lắm, có đêm tâm sự với tao là ko biết giúp anh như nào để nhanh trả. Tao cũng chỉ ậm ờ là mình trả dần thôi em, ko sao đâu, lạc quan lên.
Thật sự tao cũng ko biết phải nói thật với vợ như nào, và tao đã quyết định ko nói. Bởi cũng ko biết nên nói như nào... bla bla. Chúng mày thấy sao, tao nghĩ cứ như này lại ổn. Tao sợ cảm giác khi có tiền ai cũng trở thành con người khác, và tao quyết định im lặng.