Havanvanavan
Yếu sinh lý
35 tuổi, kinh tế cũng tạm ổn, hai vc kinh doanh tháng cũng để rành được đôi lít. Mỗi tội thấy sức khoẻ đi xuống quá, có tiền mà gái gú chỉ dám nhìn chứ vk tao nó canh tao từng tí một.
Ngon, mỗi khi địt nó m hãy bảo nó kể lại chuyện với bồ cũ, lúc ý m địt sẽ rất nứng cu đấy. T thậtTao ngồi lại nói chuyện rồi, tao nói bỏ qua tất, chỉ yêu cầu cắt mọi liên hệ với nó, từ giờ ko còn gì liên quan đến nó. Tao còn cho vợ gọi điện trực tiếp với nó, mở loa ngoài thông báo từ giờ ko liên lạc với nhau nữa. Vợ t cũng hứa là ko liên hệ lại nữa. Chỉ là hơi thất vọng vì mình tin tưởng tuyệt đối mà nó phụ lòng mình thôi.
Phí, bụp đi, mấy năm nữa yếu đấy35 tuổi, kinh tế cũng tạm ổn, hai vc kinh doanh tháng cũng để rành được đôi lít. Mỗi tội thấy sức khoẻ đi xuống quá, có tiền mà gái gú chỉ dám nhìn chứ vk tao nó canh tao từng tí một.
Xúc động chảy nước mắt luôn. Thật.Thì t k cờ bạc. Chỉ làm ăn thôi. Chứ chẳng lô đề bóng bánh gì hết. kiểu toàn ng ngoài giúp. Nhớ mãi có ông anh. Chỉ quen sơ sơ. K thân mấy mà nghe mình vỡ nợ, mình chả hỏi vay gì. Ông chỉ hỏi mỗi sao mà vỡ xong đưa cho 100tr cầm trang trải. Bất ngờ vãi đái luôn
đất chuyển từ tay thg lồn này sang thằng lồn khác thôi chứ mất đi đéo đâu mà mày lo xaTao chán bỏ việc nhà nước thất nghiệp hai năm rồi nhưng được cái ông bà già để lại cho ba cái nhà nên đéo quan tâm lắm về kinh tế. Bọn sau này sẽ khó khăn hơn nhiều vì ông bà già chúng nó sẽ rất khó để có vài miếng đất như vậy.
Đảng viên viết đơn xin ra khỏi đảng xong con cái sau này bị ảnh hưởng gì ko ạ BácThì tao là đảng viên nhưng bỏ sinh hoạt cũng thế thôi, mày đâu lựa chọn được điểm đến của mày
hai vc kinh doanh tại nhà, đi đâu nó biết luôn á. bắt được nhắn tin với gái mấy lần may nó tha.Phí, bụp đi, mấy năm nữa yếu đấy
T có cờ bạc đâu, bảo t cờ bạc các thứ thì nó đã khác, đây cái kiểu nghe t nợ cái, đm né như chó né con, đến lúc t ok thì lại bu như mật, xong nói nh câu đãi bôi vkl.Éo thể trách được họ hàng anh em mày.Vào mày cũng thế thôi,giúp mấy ông cờ bạc thì có lần này lại có lần sau.Tâm lý chung của con người là vậy
Lúc ấy dơ bàn tay lên và bảo nó, thích ngón nào thì chọn đi, nhanh anh còn đi ngủ40 tuổi 10 phút sau bồ nó bú thì lên đươc ngay, giờ 45 vẫn cặp bồ nhưng 40-50 phút sau mới ngóc lên đc, không cắm vào nhanh thì nó xịt mẹ. dự là 50 tuổi chỉ khẩu dâm.
Ừa, thôi thì phúc đức tại mẫu, không cưỡng cầu được.Chuyện con cái nếu mày chạy chữa mãi rồi mà vẫn không được thì nên theo tự nhiên thôi ,đến đâu thì đến.Gần nhà tao có gia đình giàu sụ,chạy chữa không thiếu thứ gì,từ Bắc bay vào Từ Dũ ăn nằm cả năm ở đó mà cuối cùng cũng toàn hỏng.Gia đình cũng đành buông xuôi.Đùng cái,vợ song thai,mẹ khoẻ con khoẻ ,vừa rồi mới sinh xong.Cuộc sống đôi khi có 1 số điều kỳ diệu vl ra
Đời vậy mà mày, XH hay gia đình muốn bền vững phải dưạ trên mối quan hệ bình đẳng, ăn chơi mình cũng chia sòng phẳng nên người quen đéo muốn quan hệ với mình lúc khó khăn vì sợ nhờ vả cũng ko có gì lạ.T có cờ bạc đâu, bảo t cờ bạc các thứ thì nó đã khác, đây cái kiểu nghe t nợ cái, đm né như chó né con, đến lúc t ok thì lại bu như mật, xong nói nh câu đãi bôi vkl.
Hay nhỉ, chả khác đ gì bố t, lúc nào cũng chỉ cần t làm ổn định là đc, chả bao h cổ xúy kd buôn bán gì, chỉ sợ bán nhà k hay. Chưa bao h cho t đầu tư bất kì 1 cái gì. Đã thế lại khắc khẩu nhau, động ngồi nc câu trước câu sau là vặc nhau rồi, nhiều lúc nghĩ cũng chán, nhưng thôi kệ, tính vậy rồi biết làm sao. muốn ra ngoài ở riêng nhưng mẹ t đau chân nên lại thôi, chưa kể nhà rộng quá có mỗi 2 ông bà nó lại thành nhà hoang mất.Cuộc đời mày có lên có xuống, nếu được ước mày có ước có một cuộc đời giống như tao không ? cuộc đời tao nó phẳng lặng, hầu như đéo có bất cứ một sóng gió gì để trải nghiệm hay thăng hoa, không nghèo nhưng cũng không giàu nổi.
Thực ra không phải tao trách bố mẹ vì không chịu làm giàu, mà vì can thiệp vào nhiều giai đoạn quan trọng của tao.
Trong đám bạn nối khố của tao có một thằng có bố là trưởng khoa của Havert chùa láng, ở cái thời còn học sinh khi mà muốn mua hàng tàu phải chơi 2 ngày trên lạng sơn thì nó đã tự có dây đánh hàng về bán, nó còn nói với tao những điều mà tao chả hiểu như là góp vốn mở ngân hàng gì gì đó, vốn của nó lúc đó đang là tầm 2 tỉ. Tao về thử xin ông bà già ít vốn tập tành kinh doanh chung với thằng bạn, ít nhiều gì cũng là góp cho nó có trách nhiệm, dĩ nhiên là ông bà said đéo rồi, mới học sinh mà kinh doanh đéo gì.
Ừ thì tập trung vào học hành, tính tao hay trêu gái, nên mấy trường cấp 3 xịn xịn ở HN cũng quen không ít con, toàn kiểu bạn bè bảo có số điện thoại của gái này, thông tin đây, mày gọi trêu nó đi. Mà kiểu lol gì cứ sáng đèo gái đi chơi là chiều có người báo cho ông bà già, tối ngồi nghe chửi rồi, rằng còn học sinh không được phép yêu đương gì cả. Sau này điểm lại cũng đều là tiểu thư nhà giàu, học giỏi, tiếc là đéo con nào có được tao T__T
Rồi đến lúc thi ĐH, tao thực sự thích thi vào các trường kinh tế, đặc biệt là học viện ngân hàng (đơn giản vì nhiều gái), nhưng ông bà gạch hết, bắt tao phải thi các trường kỹ thuật. Tao bị gắn với ngành kỹ thuật khô khan từ đó đến giờ đây, ý chí làm giàu bằng kinh tế cũng triệt tiêu hoàn toàn, bước đi trên con đường bằng phẳng đến nhàm chán.
Tồn tại nơi đất khách quê người, cũng chả sung sướng gì đâu. Nhiều đứa bọn mày từ quê lên thành phố học và làm chắc cũng hiểu cảm giác này. Bọn tao còn tệ hơn vì "thèm" những thứ bình thường mà bọn mày ăn hàng ngày ấy. Bạn bè học xong thì tứ tán, đi thăm nhau thì phải lái xe 4 5 trăm km. Tuy đường đẹp xe xin lái vài tiếng chả vấn đề gì, nhưng nói chung là đơn độc.
Phải bỏ đc suy nghĩ tiêu cực như m thì mới vui đc, càng giữ lại thì bản thân càng khổĐời vậy mà mày, XH hay gia đình muốn bền vững phải dưạ trên mối quan hệ bình đẳng, ăn chơi mình cũng chia sòng phẳng nên người quen đéo muốn quan hệ với mình lúc khó khăn vì sợ nhờ vả cũng ko có gì lạ.
Tao còn khắm lọ hơn mày vì vỡ do cờ bạc. Mang tiếng vl ra. Mà tao giờ quên hết rồi, nhớ lại những chuyện buồn đó làm gì cho nặng đầu. Thoải mái đi cho nó sướng cái đầu. Lúc nào cũng khư khư nhớ về lúc khổ bị đối xử ntn mệt bỏ mẹ ra. Kiểu như mày bị ám ảnh mẹ rồi, khó buông bỏ đc
M lớn r, có tiền tự làm đi, ob già cũng k cản mãiHay nhỉ, chả khác đ gì bố t, lúc nào cũng chỉ cần t làm ổn định là đc, chả bao h cổ xúy kd buôn bán gì, chỉ sợ bán nhà k hay. Chưa bao h cho t đầu tư bất kì 1 cái gì. Đã thế lại khắc khẩu nhau, động ngồi nc câu trước câu sau là vặc nhau rồi, nhiều lúc nghĩ cũng chán, nhưng thôi kệ, tính vậy rồi biết làm sao. muốn ra ngoài ở riêng nhưng mẹ t đau chân nên lại thôi, chưa kể nhà rộng quá có mỗi 2 ông bà nó lại thành nhà hoang mất.
Ờ tại nghĩ nó cay, đm cố gắng có những anh em mới bb mới nâng cấp bản thân thôi.Đời vậy mà mày, XH hay gia đình muốn bền vững phải dưạ trên mối quan hệ bình đẳng, ăn chơi mình cũng chia sòng phẳng nên người quen đéo muốn quan hệ với mình lúc khó khăn vì sợ nhờ vả cũng ko có gì lạ.
Tao còn khắm lọ hơn mày vì vỡ do cờ bạc. Mang tiếng vl ra. Mà tao giờ quên hết rồi, nhớ lại những chuyện buồn đó làm gì cho nặng đầu. Thoải mái đi cho nó sướng cái đầu. Lúc nào cũng khư khư nhớ về lúc khổ bị đối xử ntn mệt bỏ mẹ ra. Kiểu như mày bị ám ảnh mẹ rồi, khó buông bỏ đc