Có ảnh Được mất dương dương người thái thượng, khen chê phơi phới ngọn đông phong

chủ tọa

Tao là gay
Bao nhiêu câu chữ thơ hay,
Lại mất thông báo, thế này chán ghê
Vậy là còn mỗ với ngổng cu huynh.Họ đã rời đi đi về lại chốn phồn hoa đông vui nhộn nhịp đắm chìm giữa nhân gian mênh mông sâu thẳm .Để rồi lắm khi tình cảm loài người với mình trở mặt khi môi mới cười còn chưa khép miệng.Thật xót xa phũ phàng như con chó @MasterAim hang từng nuôi.
 

chủ tọa

Tao là gay
Không sao cả thơ ca vẫn vui hơn tất cả

ĐÊM THẤY TA LÀ THÁC ĐỔ

Một đêm bước chân về gác nhỏ
Chợt nhớ đóa hoa tường vi
Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ
Giờ đây đã quên vườn xưa

Một hôm bước qua thành phố lạ
Thành phố đã đi ngủ trưa
Đời ta có khi tựa lá cỏ
Ngồi hát ca rất tự do

Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà
Từ những phố kia tôi về

Ngày xuân bước chân người rất nhẹ
Mùa xuân đã qua bao giờ
Nhiều đêm thấy ta là thác đổ
Tỉnh ra có khi còn nghe

Một hôm bước chân về giữa chợ
Chợt thấy vui như trẻ thơ
Đời ta có khi là đốm lửa
Một hôm nhóm trong vườn khuya

Vườn khuya đóa hoa nào mới nở
Đời ta có khi vừa qua
Nhiều khi thấy trăm nghìn nấm mộ
Tôi nghĩ quanh đây hồ như

Đời ta hết mang điều mới lạ
Tôi đã sống rất ơ hờ

Lòng tôi có đôi lần khép cửa
Rồi bên vết thương tôi quỳ
Vì em đã mang lời khấn nhỏ
Bỏ tôi đứng bên đời kia

(Trịnh Công Sơn)

___

Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn từng thổ lộ về ca khúc “Đêm thấy ta là thác đổ” như sau: “Tôi còn nhớ ca khúc này và sự chiêm nghiệm của mình như là một tổng kết những gì mà tôi cảm nhận được từ cuộc đời tôi, của mọi người. Thực lòng mà nói, tôi chịu ảnh hưởng của Albert Camus trong bài hát này. Trong tác phẩm Ghi chép ở Angérie (Noté d'Algérie), ông ghi lại những tiếng chó sủa ban đêm, những bước chân đi mà ai cũng có thể một lần nghe thấy trong đời mình nhưng không mấy người nhìn ra được điều gì đó từ chúng. Ngẫm lại đời mình, tôi thấy nhiều muộn phiền. Không hiểu vì sao tôi đã day dứt về sự ra đi, ở lại của cuộc đời từ rất sớm. Tôi đã chọn hình tượng lá cỏ để ví với mình. Vì sao lại là lá cỏ? Có thể cuộc đời rộn ràng có quá nhiều điều phải lưu ý, nhưng trong đó không thể không có sự góp nhặt của những điều nhỏ nhoi. Ngọn cỏ, lá cây hay cây đa đều có bổn phận của nó với cuộc đời. Cỏ có bổn phận cỏ, lá có bổn phận lá. Tôi không mơ ước gì to lớn, mà nghĩ mình như một phận cỏ hèn. Vì hèn mọn nên nó không phải to lớn và bổn phận nặng nề như cây đa, vì vậy nó tự do lắm. Và vì sao lá cỏ lại hát? Bài hát là phương tiện để bày tỏ lòng mình với cuộc đời, có gì tuyệt vời hơn lá cỏ nhỏ nhoi nhưng tự hát ca với đời mình? Rũ bỏ những muộn phiền và thảnh thơi đời mình, điều này đã ám ảnh tôi từ lâu, lâu lắm rồi, nhưng chỉ đến khi viết được những câu hát như vậy tôi mới thấy nhẹ lòng. Ý tưởng này quanh quẩn trong tôi nhiều năm và chỉ được giải toả khi sáng tạo vụt đến và bật thành những giai điệu như vậy...

Tôi cũng muốn nói với các bạn trẻ sáng tác sau này, ngoài sự tư duy về tác phẩm, về đề tài, còn phải tạo cho mình một nền tảng về triết học. Chính từ đây mà trong tác phẩm của mình mới có được sự sâu sắc. Nếu như ít đọc sách thì mình chẳng thể nhận thêm những chiêm nghiệm sâu sắc của người khác. Một mình mình suy nghĩ thôi thì không đủ vốn liếng với cuộc đời. Chính tôi cũng không thể đứng ngoài con đường ấy được...”

(Phỏng vấn Trịnh Công Sơn, Tuấn Anh ghi, Tuổi Trẻ Chủ Nhật, số ngày 10/11/1996)
 

Historier

Tao là gay
"Lòng tôi có đôi lần khép cửa
Rồi bên vết thương tôi quỳ "
Cành cao khóm hoa buồn đã nở
Mùa xuân rớt nghiêng bên thềm
Trần gian nắng xua màu năm cũ
Người xưa trói ta ngủ mơ.
Đùi em đã đôi lần khép lại
Tôi khờ dại lại mở nó ra
Em hổn hển thở, la ú ớ
Tôi khờ dại khép lại đùi em
 

Ngưỡng Thiên

Thượng Thư
"Lòng tôi có đôi lần khép cửa
Rồi bên vết thương tôi quỳ "
Cành cao khóm hoa buồn đã nở
Mùa xuân rớt nghiêng bên thềm
Trần gian nắng xua màu năm cũ
Người xưa trói ta ngủ mơ.
Hồn còn vương vấn, quá khứ xưa
Thêm tình chán ngán, chỉ dư thừa
Đông tàn giá lạnh, chờ xuân tới
Tim này đang héo, chỉ mong mưa.
 

metallica2084

Yếu sinh lý
Đang chát với em máy bay mà em ấy viết tặng tao bài thơ, thánh thơ nào đối lại giúp tao với
"Cảm ơn đằng ấy thương ta
So hoa sánh nụ nào ra cái gì
Đã thương, phận nữ có thì
Hết thời con gái ai bì được hoa
Tâm hồn cao quý mới là
Ngọc vàng đổi lại kém xa mấy phần.
Quân tử lạc bước phong trần
Nói lời dung tục liệu cần tiếp chăng?"
 

vodka6788

Yếu sinh lý
Đang chát với em máy bay mà em ấy viết tặng tao bài thơ, thánh thơ nào đối lại giúp tao với
"Cảm ơn đằng ấy thương ta
So hoa sánh nụ nào ra cái gì
Đã thương, phận nữ có thì
Hết thời con gái ai bì được hoa
Tâm hồn cao quý mới là
Ngọc vàng đổi lại kém xa mấy phần.
Quân tử lạc bước phong trần
Nói lời dung tục liệu cần tiếp chăng?"
Nặn nhào câu chữ sinh sôi
Ta và em nhỉ, một đôi khù khờ
Dễ gì có , dễ gì thơ
Phú ông gạ đổi vàng đô …cóc cần
Giàu sang lo tết xa gần
Thơ nghèo hái nụ Tầm xuân …vẫn hồng
 
Bên trên