DEHYDRATION
Tao là gay
Hôm nay tao đi ăn đám cưới, ở quê tao
quê tao đẹp vãi cặc, toàn cây với cây, đúng nghĩa nhà quê, chứ ko phải kiểu quê mà đường nhựa, trẻ trâu chạy xe máy rẹt rẹt, đường quê tao đường đất full, cây full
hoang vu full
Và quê tao cũng có 1 cái nét kiểu mặn mặn tùy xứ, đó là cũng có trâu, có bò, có dị nhân, có nhân tài, có nhà nuôi Đại Bàng dù ko giàu có, có nhà mua ô tô xong vay nợ ở chòi rách, và đặc biệt.....là có ông Khùng sống ở miếu thờ
Ông này tao ko dám nói gì đụng chạm ổng, nhưng ai cũng nói, và biết ổng bị khùng, khùng ko phải chê bai, mà là ổng khùng thật
ổng hay cười, nói, chào hỏi, và ko biết ăn, học, đi đứng như người bt`, thường ngày ổng đi lang thang đâu đó chơi, xàm loz, hết ngày thì về miếu thờ ở trong xóm, xóm tao có 1 cái miếu rất to, cũng không rõ do ai lập nên, nhưng cái miếu kiểu tâm linh lắm, có 1 khoản đất, khoản sân, và 1 căn nhà rõ ràng, và những bức tượng kì quái, những dấu hiệu bùa quằn quại vẽ lên tường, lên nền của miếu, nhiều lời đồn đại tâm linh, ma quái, chết chóc, tai nạn, cũng xoay quanh cái miếu này, và đúng thật, chuyện cứ như 1 quy luật, những kẻ đầu óc ko bình thường lại bị thu hút bởi mấy cái miếu như vậy
Ông này cũng vậy, ổng ban đêm ngủ ở miếu thờ, nơi mà ko ai dám béng mảng (ngoại trừ có gì cần xin, khấn, vái, vào cúng). Vì nếu là 1 người bình thường khỏe mạnh ngủ ở đó, ngày mai sẽ bị ma nhập, sương lạnh, đau, ốm, sốt rét, nôn mửa, xanh mặt....rất nghiêm trọng, người ta cho rằng đó là do miếu lạnh, hoang, gió lùa, nhưng có thể vẫn có yếu tố tâm lihn thật sự
đó là miếu đó vẫn có cửa, vẫn có phòng, vẫn có góc ấm áp, tại sao ai vào đó ngủ cũng bị đau, ốm, cảm lạnh.......thôi thì câu chuyện ma quái ở miếu thờ là vậy. Và người duy nhất ngủ ở đó mà ko bị sao cả, đó là ông khùng này.
Ông ấy chắc cũng đã già, xứng đáng vai vế là ông ngoại, ông nội, nếu ông ấy có vợ con đầy đủ, nhưng ông ấy ko có ai cả. có thể cũng đã 60, 70 tuổi
Nhiều thanh niên ngồi ăn, nhậu, cứ xem thường ổng, vì nghĩ ổng bị khùng, nên cứ hỏi kiểu đố đố, thách thách, vênh vênh
nào là "ê, ông ko đc .....(thế này thế kia) nha" hoặc là " ê, ăn nhậu xong ko được quậy phá đó nha"
nghe như là anh đại khuyên bảo em nhỏ, nhưng tụi thanh niên đó đáng tuổi cháu của ổng, cách xưng hô và cái ánh mắt, cách xìa khuôn mặt ra đều rất láo, rất ko tôn trọng với người già
Chỉ có 1 mình tao là dạ thưa, cúi đầu với cái ông khùng này.
Không phải vì tao hơn lũ thanh niên kia, cũng ko vì cái gì cả, mà là trước hết vì ổng tuy khùng nhưng lớn tuổi hơn tao rất nhiều, ổng rất khỏe mạnh, người tuy gầy hao nhưng ko hề có các dấu hiệu bệnh tật của người đương đại, đó là ko bao h ổng đi khám bệnh, cũng chả bao h thấy ổng chóng mặt, buồn nôn, đau đầu, và tao đoán, chắc chắn người như ổng ko tiểu đường, mỡ máu, gout, suy tim, suy gan khỉ mẹ gì đâu, sức khỏe của ổng, có khi còn mạnh hơn thanh niên 30 tuổi bây giờ
Cái thứ hai cũng là cái chính tao thua ổng, đó là tao thất nghiệp, tao tốn tiền cha mẹ, tốn công đi học, đi ăn, thời gian rèn luyện trong môi trường đại học, gặt hái được sự tôn trọng, kỳ vọng của bao nhiêu người, nhưng rồi tao đi xin việc, bị HR từ chối, thất nghiệp, hàng tháng 0 đồng....Còn ông khùng ấy, ổng ăn ngủ ở miếu, ổng được người ta lâu lâu tới ngày rằm tới cúng, người ta nghĩ ổng là Chủ của cái miếu, thế là cúng cho ổng tiền, quà, bánh kẹo
mà tiền cúng toàn là 500k, 1 triệu, 2 triệu
ổng bỏ túi, 1 số bánh kẹo ổng để lại cho miếu thờ, còn tiền thì ổng bỏ túi, sáng ăn sáng, chiều ăn cơm tiệm, cuộc sống cứ như vậy, một tháng có khi ổng nhận đc chục triệu tiền người ta cúng tặng
nghe có vẻ giống tiền cúng dường, nhưng ổng ko phải thầy chùa....nhưng ổng vẫn đc lộc như vậy đấy, thật lạ, cuộc sống có những góc cạnh lạ quá
ngủ 1 nơi hoang vu, miếu thờ, cây cối um tùm, ma cỏ bao vây, nhưng vẫn ko sao cả, mà còn vô tư, khỏe mạnh.....
Phần còn lại, ổng là con của 1 nhà mà trước đây có nhiều ruộng, đất, những thằng thanh niên có thể ko biết ổng là ai, nhưng người sinh cùng thời, họ đều tặc lưỡi nói "nếu ông ấy ko bị khùng, giờ ông ấy chắc là đại gia rồi". Ruộng đất nếu bán ra thì xài tới chết không hết
không vợ, không con, không có sự tiêu sản, rung đùi còn chưa hết... Nhưng tiếc thay trời ko cho ai tất cả, dù sao đi nữa, ông ấy vẫn đang sống 1 cuộc sống an nhàn, bình yên, sáng đi lang thang vui chơi, chiều tối ngủ ở miếu thờ. Không bao giờ bực bội, stress
Tao và nhiều thằng loser khác nữa, thua xa ổng, tháng ổng kiếm 10 triệu tiền cúng rằm, còn tao 0 đồng, tiếp tục đi xin việc, và gặp HR lên mặt
........

Và quê tao cũng có 1 cái nét kiểu mặn mặn tùy xứ, đó là cũng có trâu, có bò, có dị nhân, có nhân tài, có nhà nuôi Đại Bàng dù ko giàu có, có nhà mua ô tô xong vay nợ ở chòi rách, và đặc biệt.....là có ông Khùng sống ở miếu thờ
Ông này tao ko dám nói gì đụng chạm ổng, nhưng ai cũng nói, và biết ổng bị khùng, khùng ko phải chê bai, mà là ổng khùng thật
Ông ấy chắc cũng đã già, xứng đáng vai vế là ông ngoại, ông nội, nếu ông ấy có vợ con đầy đủ, nhưng ông ấy ko có ai cả. có thể cũng đã 60, 70 tuổi
Không phải vì tao hơn lũ thanh niên kia, cũng ko vì cái gì cả, mà là trước hết vì ổng tuy khùng nhưng lớn tuổi hơn tao rất nhiều, ổng rất khỏe mạnh, người tuy gầy hao nhưng ko hề có các dấu hiệu bệnh tật của người đương đại, đó là ko bao h ổng đi khám bệnh, cũng chả bao h thấy ổng chóng mặt, buồn nôn, đau đầu, và tao đoán, chắc chắn người như ổng ko tiểu đường, mỡ máu, gout, suy tim, suy gan khỉ mẹ gì đâu, sức khỏe của ổng, có khi còn mạnh hơn thanh niên 30 tuổi bây giờ
Cái thứ hai cũng là cái chính tao thua ổng, đó là tao thất nghiệp, tao tốn tiền cha mẹ, tốn công đi học, đi ăn, thời gian rèn luyện trong môi trường đại học, gặt hái được sự tôn trọng, kỳ vọng của bao nhiêu người, nhưng rồi tao đi xin việc, bị HR từ chối, thất nghiệp, hàng tháng 0 đồng....Còn ông khùng ấy, ổng ăn ngủ ở miếu, ổng được người ta lâu lâu tới ngày rằm tới cúng, người ta nghĩ ổng là Chủ của cái miếu, thế là cúng cho ổng tiền, quà, bánh kẹo
Phần còn lại, ổng là con của 1 nhà mà trước đây có nhiều ruộng, đất, những thằng thanh niên có thể ko biết ổng là ai, nhưng người sinh cùng thời, họ đều tặc lưỡi nói "nếu ông ấy ko bị khùng, giờ ông ấy chắc là đại gia rồi". Ruộng đất nếu bán ra thì xài tới chết không hết
