joker13125
Tao là gay
T sẽ kể tụi mày nghe về chuyện t và vợ t. Cũng như hồi đáp hết mấy thằng trong post có nên lấy vợ nghèo không đang hóng t kể chuyện
-Ngày t biết vợ t thì ẻm đang ngồi phụ bán ở chợ. Chợ nhỏ ở vùng quê thôi. T khá ngạc nhiên vì ẻm là người nhỏ tuổi nhất chợ đang bán. Nhỏ hơn cả t. T hỏi mọi người xung quanh thì ngta nói là nhà ẻm có chút lộn xộn. Ẻm cực từ bé. Sức khỏe cũng không tốt. Không học đh vì lý do có dính tới gia đình. Cơ bản là con gái 20 tuổi nhà bt ( nếu không tính là nghèo) trình độ 12/12. Sau này lân la bắt chuyện thì t nhận thấy ẻm như bị trầm cảm. Vì t từng bị trầm cảm lẫn rối loạn lưỡng cực nên t nhận ra bất thường. Còn mấy bà xung quanh thì nghĩ là ẻm chỉ kiệm lời ít nói thôi. T thì lúc đó có nhiều người đang mối mai con gái vì vừa có học thức vừa có nhà riêng mà có nghề có chỗ làm ăn nữa. Thế là t vừa tán tỉnh cũng vừa giúp ẻm mấy vấn đề tâm lý cũng vừa chăm sóc ẻm vấn đề sức. Quen t thì ẻm vui vẻ hơn có chuyện gì cũng dựa dẫm vào t. Tiền ẻm xài là nhà cho nhé. 200k một tuần dù ẻm bán đồ cho nhà từ sáng đền chiều ( bán hàng rau chúng mày ạ) nhưng nếu có tiền thì ẻm chưa bh để t thanh toán hết bh. Sn t ẻm cũng để dành tiền mua cho t cái áo vì t mặc đồ đen quanh năm ( t có tổng cộng 10 bộ màu đen kể cả sơ mi). T nhận rõ ẻm rất thương t. Thế là t chốt. Hỏi ẻm anh cưới em nhé.
-Anh nói thật?
-Ừ! Không lẽ đùa?
-Sk em yếu. Sợ sẽ không sinh con được.
-Anh có bắt em sinh đâu. Con do trời cho. Có thì vui không thì thôi.
-Nhưng mà mẹ anh rồi dòng họ rồi bạn bè nữa?
-Ơ hay. Em lấy anh hay lấy cả họ nhà anh?
- Thì lấy anh. Nhưng anh không có con rồi ngta cười chê anh sao?
- Em chỉ cần biết lấy anh là đủ. Còn lại bất kì lời ra tiếng vào nào em chả cần quan tâm.
- Nhưng nhà em không có gì để đáp lại sính lễ đâu ( ý bảo hồi môn)?
- Thì???
- Thì là vậy đó. Có cũng để dành cho chị. Không tới lượt em? Lấy anh em không sợ thiệt thòi nhưng em thấy lấy anh xong anh là người thiệt thòi.
- Ui! Ăn nhậu mẹ gì. Anh làm người đơn giản. Thương thì lấy. Còn lại không quan tâm.
- Anh nè! Em nói thật lấy em anh khổ đó. Em cái gì cũng dâng cho anh hết. Nhưng em sợ anh khổ theo em?
- Bình thường chả khổ mẹ gì. Thôi giờ anh hỏi em có muốn lấy anh không.
Ẻm im nghĩ nghĩ xong gật đầu xong lại lắc đầu. T hơi quạu nên nói
- Giờ anh hỏi nhe. Anh ăn em đầu tiên đúng không ( ý nói lần đầu con gái cái này t chắc chắn tụi m khỏi nói t xàm l)
Gật đầu.
- từ ngày quen em đến nay anh có bh chê em vụng về hay chê em sk yếu chưa?
Lắc đầu
- từ ngày quen em đến nay có bh chê nhà em rắc rối hay nghèo chưa?
Lắc đầu
- đúng dị. Em thấy anh có thương em không?
Gật đầu
- vậy tự hỏi trong lòng em xem có muốn anh cưới em không?
Gật đầu.
- Chốt. Giờ anh hỏi em lần nữa. Có chịu lấy anh không? Không là tui kiếm cô khác.
Ẻm im nhưng mếu. T nắm tay ẻm :
- Gả cho anh. Em chỉ cần gật đầu còn lại anh lo.
Thế là gật đầu. Rồi tiền cưới hỏi tiệc tùng một mình t lo hết. Khỏi hỏi nhà ẻm cái gì. Sính lễ đầy đủ 9 mâm lễ. Thầy t đích thân qua nhà nc( mẹ t không đi hỏi vì sợ t sẽ bị cái khớp hôn nhân dang dở của nhà nên t mời thầy đh của t về hỏi giúp. Thầy rất thương t nên nhận lời đi hỏi giùm) t rước ẻm về ngoài trừ 1/2 vàng sính lễ thì không có hồi môn( nhà gái giữ mẹ nó 1/2) vàng cưới của ẻm. Về chung nhà rồi ẻm ra dáng người phụ nữ của gia đình. Chăm lo t từng chút. T cũng thương nhiều nên là máy rửa chén máy hút bụi thông minh cái gì t cũng sắm. Ẻm chỉ có chăm chút cho bản thân giữ sức khỏe và chăm t thôi( trừ chiện nấu nướng vì t nấu ngon hơn).
T chỉ muốn nói với tụi mày. Lấy vợ chọn người thương mình mà lấy. Đừng có vì nhà vợ không bằng nhà mình mà khinh khi. Khổ đời con gái nhà ngta. Cũng là phụ lòng ngta. Chuyện hôn nhân t còn nhiều cái vui lắm. Nếu tụi mày muốn nghe thêm t sẽ kể.
-Ngày t biết vợ t thì ẻm đang ngồi phụ bán ở chợ. Chợ nhỏ ở vùng quê thôi. T khá ngạc nhiên vì ẻm là người nhỏ tuổi nhất chợ đang bán. Nhỏ hơn cả t. T hỏi mọi người xung quanh thì ngta nói là nhà ẻm có chút lộn xộn. Ẻm cực từ bé. Sức khỏe cũng không tốt. Không học đh vì lý do có dính tới gia đình. Cơ bản là con gái 20 tuổi nhà bt ( nếu không tính là nghèo) trình độ 12/12. Sau này lân la bắt chuyện thì t nhận thấy ẻm như bị trầm cảm. Vì t từng bị trầm cảm lẫn rối loạn lưỡng cực nên t nhận ra bất thường. Còn mấy bà xung quanh thì nghĩ là ẻm chỉ kiệm lời ít nói thôi. T thì lúc đó có nhiều người đang mối mai con gái vì vừa có học thức vừa có nhà riêng mà có nghề có chỗ làm ăn nữa. Thế là t vừa tán tỉnh cũng vừa giúp ẻm mấy vấn đề tâm lý cũng vừa chăm sóc ẻm vấn đề sức. Quen t thì ẻm vui vẻ hơn có chuyện gì cũng dựa dẫm vào t. Tiền ẻm xài là nhà cho nhé. 200k một tuần dù ẻm bán đồ cho nhà từ sáng đền chiều ( bán hàng rau chúng mày ạ) nhưng nếu có tiền thì ẻm chưa bh để t thanh toán hết bh. Sn t ẻm cũng để dành tiền mua cho t cái áo vì t mặc đồ đen quanh năm ( t có tổng cộng 10 bộ màu đen kể cả sơ mi). T nhận rõ ẻm rất thương t. Thế là t chốt. Hỏi ẻm anh cưới em nhé.
-Anh nói thật?
-Ừ! Không lẽ đùa?
-Sk em yếu. Sợ sẽ không sinh con được.
-Anh có bắt em sinh đâu. Con do trời cho. Có thì vui không thì thôi.
-Nhưng mà mẹ anh rồi dòng họ rồi bạn bè nữa?
-Ơ hay. Em lấy anh hay lấy cả họ nhà anh?
- Thì lấy anh. Nhưng anh không có con rồi ngta cười chê anh sao?
- Em chỉ cần biết lấy anh là đủ. Còn lại bất kì lời ra tiếng vào nào em chả cần quan tâm.
- Nhưng nhà em không có gì để đáp lại sính lễ đâu ( ý bảo hồi môn)?
- Thì???
- Thì là vậy đó. Có cũng để dành cho chị. Không tới lượt em? Lấy anh em không sợ thiệt thòi nhưng em thấy lấy anh xong anh là người thiệt thòi.
- Ui! Ăn nhậu mẹ gì. Anh làm người đơn giản. Thương thì lấy. Còn lại không quan tâm.
- Anh nè! Em nói thật lấy em anh khổ đó. Em cái gì cũng dâng cho anh hết. Nhưng em sợ anh khổ theo em?
- Bình thường chả khổ mẹ gì. Thôi giờ anh hỏi em có muốn lấy anh không.
Ẻm im nghĩ nghĩ xong gật đầu xong lại lắc đầu. T hơi quạu nên nói
- Giờ anh hỏi nhe. Anh ăn em đầu tiên đúng không ( ý nói lần đầu con gái cái này t chắc chắn tụi m khỏi nói t xàm l)
Gật đầu.
- từ ngày quen em đến nay anh có bh chê em vụng về hay chê em sk yếu chưa?
Lắc đầu
- từ ngày quen em đến nay có bh chê nhà em rắc rối hay nghèo chưa?
Lắc đầu
- đúng dị. Em thấy anh có thương em không?
Gật đầu
- vậy tự hỏi trong lòng em xem có muốn anh cưới em không?
Gật đầu.
- Chốt. Giờ anh hỏi em lần nữa. Có chịu lấy anh không? Không là tui kiếm cô khác.
Ẻm im nhưng mếu. T nắm tay ẻm :
- Gả cho anh. Em chỉ cần gật đầu còn lại anh lo.
Thế là gật đầu. Rồi tiền cưới hỏi tiệc tùng một mình t lo hết. Khỏi hỏi nhà ẻm cái gì. Sính lễ đầy đủ 9 mâm lễ. Thầy t đích thân qua nhà nc( mẹ t không đi hỏi vì sợ t sẽ bị cái khớp hôn nhân dang dở của nhà nên t mời thầy đh của t về hỏi giúp. Thầy rất thương t nên nhận lời đi hỏi giùm) t rước ẻm về ngoài trừ 1/2 vàng sính lễ thì không có hồi môn( nhà gái giữ mẹ nó 1/2) vàng cưới của ẻm. Về chung nhà rồi ẻm ra dáng người phụ nữ của gia đình. Chăm lo t từng chút. T cũng thương nhiều nên là máy rửa chén máy hút bụi thông minh cái gì t cũng sắm. Ẻm chỉ có chăm chút cho bản thân giữ sức khỏe và chăm t thôi( trừ chiện nấu nướng vì t nấu ngon hơn).
T chỉ muốn nói với tụi mày. Lấy vợ chọn người thương mình mà lấy. Đừng có vì nhà vợ không bằng nhà mình mà khinh khi. Khổ đời con gái nhà ngta. Cũng là phụ lòng ngta. Chuyện hôn nhân t còn nhiều cái vui lắm. Nếu tụi mày muốn nghe thêm t sẽ kể.